Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ký Ức Trở Lại, Chiến Quả

1981 chữ

Vừa về đến Chủ Thần không gian, Nhân đã lủi về phòng của mình, gần như ngay lập tức, cậu cần chuẩn bị một vài thứ.

Tối hôm đó, có đến ba người đứng trước phòng cậu, Trịnh Xá, Anh Không và cậu nhóc mới đến, Tiêu Hoành Luật. - Cả ba cùng vào đi.

Nhân cười với Anh Không: - Chúc mừng em mở DNA tầng 2, cảm giác rất mạnh, phải không?

Anh Không hơi đỏ mặt, chưa nói gì thì Trịnh Xá đã cướp lời: - Nhân, anh muốn hỏi em một chuyện.

Ngập ngừng một chút, Trịnh Xá lại nói tiếp: - Em có biết ai là người đã tấn công Chiêm Lam không?

- Anh đã đoán được rồi mà?

- Tại sao em lại không giúp cô ấy?

Nhân không trả lời, chỉ nhìn Trịnh Xá một cách chăm chú. Đến khi Trịnh Xá một lần nữa hỏi, gần như đã là thét lên: - TẠI SAO KHÔNG GIÚP CÔ ẤY? Chiêm Lam không phải đồng đội của chúng ta sao?

Giờ Nhân mới trả lời: - Vậy tại sao anh nghĩ anh có thể cứu Chiêm Lam dễ dàng như vậy? Cả hai lần.

Trịnh Xá bỗng toát mồ hôi lạnh, đúng vậy, nếu hắn có thể thôi miên Chiêm Lam, đã ẩn giấu thực lực, thì làm sao…. Hắn nói với một giọng áy náy: - Xin lỗi vì đã to tiếng với em. Anh phải đi gặp Trương Kiệt. - Đến nhóc con, Tiêu Hoành Luật, em vốn là đi cùng Trịnh Xá chứ?

- Chỉ muốn hỏi anh một điều, hai tên kia…ở đâu rồi?

- Một đã chết, kẻ còn lại..anh không biết. Rồi Tiêu Hoành Luật cũng rời phòng. Chỉ còn Anh Không, Nhân không đợi cô nhóc nói trước: - Hận sư phụ sao, đệ tử nhỏ?

Nói về ‘Hận’, cô hận chứ, người đã nắm giứ tất cả cảm xúc của cô, đã dạy cho cô cách ám sát, đã giải tỏa cho cô bằng truyện ngôn tình, đã bảo vệ cô, cô cứ tưởng, Nhân đã chết dưới tay người kia. Vậy mà giờ đây. Đến đây cô nàng mới giật bắn mình, lao vào ôm Nhân mà khóc, khóc đến thương tâm, Nhân chỉ biết dỗ dành, vỗ về cô bé. - Chỉ là bất đắc dĩ, anh mới phải làm như vậy. Tạm thời đừng cho bọn Trịnh Xá biết, anh có để cho em một món quà nhỏ, theo anh.

Sáng hôm sau, mọi người tập trung ở quảng trường, rất đông đủ, chỉ thiếu mỗi Trương Kiệt. - Trương Kiệt đâu?- Trịnh Xá hỏi.

Anh Không thản niên nói, dù vẫn rất lạnh nhưng ai cũng nhận ra có gì đó thay đổi trong cô nàng: - Mặc dù không biết giữa các ngươi đã xảy ra chuyện gì... nhưng cũng không nên quấy rầy hắn, cho hắn chút thời gian để bình tĩnh suy nghĩ, ngươi không cảm thấy hắn có vẻ đang bức mình phải có quyết định gì đó sao? Trịnh Xá kinh ngạc nhìn Triệu Anh Không, hắn không nghĩ rằng cô bé thích khách băng lãnh này lại khéo hiểu lòng người như thế, hắn cười nhẹ nói: - Quả thật.. tựa hồ ta hơi bức ép hắn quá, ha ha ha, mọi người, cùng ăn đi, mặc dù chỗ này không phải như ngoại ô... Tiêu Hoành Luật, hôm qua ngươi đã phát hiện được gì chưa? Mắt cậu, sao vậy Nhân?

Mọi người dời sự chú ý từ Tiêu Hoành Luật sang Nhân, nhờ vậy mà không thấy cảnh tên nhóc này móc ra một con nhện đầy lông lá từ trong chiếc túi bên hông và nhét vào mồm. - Cũng chẳng biết phải giải thích thế nào, em mò vào kim tự tháp Giza, đánh bại một con chim vàng, rồi nó bảo là em phải kế thừa sức mạnh của nó, rồi đây là kết quả.

Dứt lời, mắt phải của Nhân hơi sáng lên, một màu xanh dương ngọc tuyệt đẹp, ở giữa là một đồ án tinh vân như một dải ngân hà thu nhỏ, mọi người đều như bị hút hồn vào nó.

Phá vỡ sự yên tĩnh là Tiêu Hoành Luật, cậu bé nói: - Quả thật em nhận ra một vài vấn đề, nhưng em cảm giác hứng thú hơn với số điểm mọi người đạt được, đặc biệt là của Nhân, Anh Không và Trịnh Xá. Cho chúng ta bất ngờ một lần đi, thế nào?

Mọi người tiến đến bảng thống kê của Chủ Thần

‘ Trịnh Xá, 14560 điểm, chi nhánh cấp B có 1, cấp C có 2, cấp D 1 cái’ ‘Anh Không

Cả hai nhìn nhau bằng ánh mắt chấn kinh, nhưng khi đó, điều gây bất ngờ nhất là điểm của Nhân. ‘ 5400 điểm, chi nhánh cấp B 1 cái, cấp C 1 cái.’ - Em đã giết 3 tân nhân, cường hóa cho Anh Không, vi phạm một số luật của Chủ Thần nên chỉ còn chừng ấy.

Quả vậy, nếu không chỉ tính việc Nhân đánh bại Sa Mạc Tứ Đế đã được gần 20000 điểm, chưa kể lũ lính cát..,cường hóa cho Anh Không kĩ năng Phân Thân Bóng Tối hết 6000, 2 chi nhánh cấp B, giờ Nhân phải nói là nghèo rớt mòng tơi, ngay cả điểm của Tiêu Hoành Luật bây giờ cũng đã vượt qua cậu. - Mọi người có để ý vì sao điểm của chúng ta lại nhiều như thế không?. – Luật vừa nói vừa cắn hết mấy cái chân con nhên.

Chiêm Lam nén cảm giác nôn mửa, trả lời: - Vì là đoàn chiến sao?

- Không, đoàn chiến chỉ là một bộ phận, ngoài ra đó là độ khó của phim, phim càng khó, khai thác ra càng nhiều kịch tình, càng nhiều điểm thưởng và chi nhánh kịch tình. - Kỳ thật lần này giao chiến với đội Ấn Châu các anh chị không cảm thấy chúng ta rất may mắn sao? Tuy anh Nhân không ra tay, chỉ để cho chúng ta một khởi đầu với dương 3 điểm đã là một lợi thế lớn, nhưng chúng ta thắng lợi như vậy đã là một điều vô cùng may mắn. Chúng ta từ đầu đến cuối đều khắc chế bọn họ. Anh chị suy nghĩ cẩn thận xem, đội ngũ bọn họ thật ra rất cường đại, tinh thần khống chế hoàn toàn có thể giám sát toàn bộ chiến trường, hơn nữa còn có thể thao túng đội viên ý chí kém cỏi. Nói cách khác, chúng ta nằm trong tầm radar giám sát của bọn họ, bất cứ động tác, bất cứ câu nói nào của chúng ta, thậm chí tư tưởng tác chiến đều bị bọn họ biết được. . . Đừng nói là chúng ta, cho dù là một đội ngũ mạnh hơn chúng ta gấp mấy lần, chỉ cần vẫn bị giám sát như vậy, Ấn châu đội mặc dù không thể nói sẽ chắc chắn thắng lợi, nhưng bọn họ chí ít sẽ không thất bại, không phải sao?

Tiêu Hoành Luật vẫn đang ăn, một cái bánh bao, nhưng tất cả đều xanh mặt khi thấy nhân bánh không phải thịt thà gì mà là một con rết. - Hơn nữa, tinh thần khống chế giả này phối hợp với gã đội viên có khả năng phóng châm từ xa kia, tổ hợp như vậy về cơ bản là vô địch rồi. Trừ phi đối phương có các loại đạo cụ phòng hộ, nếu không hai người bọn họ chỉ cần bảo trì cự ly là có thể giết chết đại lượng địch nhân so với chúng ta còn mạnh hơn nhiều, đây là chênh lệch... Chênh lệch giữa hai đội ngũ, chí ít trong đội ngũ chúng ta, em không thấy được loại hỗ trợ bổ sung lực lượng này. Cho nên đây là một trong những điểm em thấy kỳ quái, thực lực của Ấn Châu đội thật sự rất mạnh, thế nhưng cũng không mạnh đến mức chúng ta vô pháp nghịch chuyển, nếu không chúng ta không thể sống sót mà bọn họ thì cơ hồ đoàn diệt... Như vậy vì sao bọn họ có thể minh bạch được cách tổ hợp thực lực như vậy? Còn chúng ta lại không? Em nghĩ đội ngũ chúng ta thiếu một thứ.. Ách, như ta hình dung thì thiếu một người có thể hướng dẫn phương hướng cường hóa cho mọi người, đồng thời tổ hợp những phương hướng cường hóa này lại, chúng ta tạm gọi người này là đội trưởng. - Nhưng có vẻ tinh thần lực khống chế giả của họ bị ai đó bên chúng ta khắc chế, không thể phát huy ra uy lực của mình. Kế đó là Zero, một tay bắn tỉa từ khoảng cách siêu xa, mở rộng hẳn phạm vi chiến trường đến mức mà bọn họ không thể kiểm soát được, trong khoảng cách như vậy, Zero gần như là vô địch. Minh Yên Vi, lực sát thương cực mạnh, huyết thống cô ấy hoán đổi như một cái Bug, Anh Không, làm cho bọn họ sợ ném chuột vỡ bình… Nói chung, sự tồn tại của rất nhiều nhân tố không hợp nhất trong đội lại làm đội của chúng ta hoàn toàn khắc chế bọn họ. - Cuối cùng là, cuốn sách Anubis, anh có đem nó về không, Trịnh Xá?

Trịnh Xá mới giật mình, đem cuốn sách đen thui, dày cộp đó ra. - Nhân rời đi khiến Chủ Thần phán định chúng ta là đội yếu, nên giao cuốn sách Anubis, nếu là đội ngũ thông thường, nó chỉ là tai hại, nhưng chúng ta lại có Tề Đằng Nhất, có thể đọc hiểu các văn tự cổ, xác suất tổ hợp như vậy quả thật là quá nhỏ.

Rồi Tiêu Hoành Luật lại phân tích các khả năng khác, về giác ngộ của một tiểu đội luân hồi, về tư duy, và về vị trí ‘ Đội trưởng’

Tên nhóc đề nghị Trịnh Xá hối đoái một viên tên lửa đối đất, nhưng bị cự tuyệt, đây là một đoàn đội, không nên vì sở thích cá nhân. Cả đội dồn tiền cho Chiêm Lam nâng cấp tinh thần lực, khúc đệm nhỏ giữa Trịnh Xá và Trương Kiệt, Nhân không để ý nhiều lắm, cậu hối đoái hai cuốn sổ tay huấn luyện Haki rồi trở về phòng mình.

Đêm đó, Trương Kiệt đến tìm Nhân. - Chịu hết nổi rồi sao, Trương Kiệt? - Dù sao thì cũng cảm ơn cậu trong thời gian qua, nhóc. Chủ Thần muốn ta chọn cậu làm đội trưởng, nhưng ta không muốn như vậy. - Anh biết em sẽ không làm đội trưởng mà. - Nhưng Chủ Thần sẽ không cho qua dễ dàng như vậy, nên ta mới tìm đến thứ này, Nhân, vào bộ phim kế tiếp, hãy sử dụng nó. - Thư mời sao?

Nhân vẫn đang ngồi ngẫm nghĩ, Trương Kiệt đã về từ lâu, nếu cậu nhớ khong lầm, bộ phim tiếp theo là Final Destination, liên quan đến rất nhiều thứ, hai Ức Chỉ Lực, Tử Thần và Thiên Thần, Thế Giới Tuyến, Chén Thánh… Nhưng càng nghĩ, đầu óc cậu lại càng mơ hồ, cậu đang sống trong một quyển tiểu thuyết, hay là một thế giới chân chính? Cậu đang là một con người thạt sự, hay chỉ là một nhân vật ai đó sáng tạo ra? ‘ Nghĩ nhiều quá, cứ sống hết mình, vậy là được.’ Lời tác giả: Giờ tui phải ngồi cày lại Fate Stay Night hay cứ chế mạnh vào là được? Trưng cầu dân ý.. :((

Bạn đang đọc Vô Hạn Vô Hạn của nhanlamtac
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.