Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Offline Meeting Bắt Đầu

Tiểu thuyết gốc · 2080 chữ

"Đây là thế giới khác sao, thật khác lạ đâu, đúng là vạn giới bao chi lớn a.".

"Về sau mao sơn phái ta sẻ có một dấu chân ở nơi đây đâu~!".

Vừa bước ra cổng thông đạo, Cửu thúc tâm thần run mạnh, nhìn bao quát xung quanh bốn mặt bao phủ đại hải, trong lòng tràng ngập đã vọng.

Hắn nội tâm ý nghỉ cất cao nhanh chóng, muốn dựng lên một mao sơn phái huy hoàng cường thịnh, thậm chí là phát dương quang đại nó đến vạn giới, thành một con quái vật khổng lồ, một cái vô thượng tiên tông.

Nếu là lúc trước, hắn có thể không dám nói ra những lời lẻ như thế, thậm chí còn không dám nghỉ đến những lời kinh thế hãi tục này là đằng khác.

Nhưng bây giờ đã khác, thời thế thay đổi tầm nhìn được nâng cao, trong con mắt kia đã được chứng kiến uy năng kinh khủng của thần vật chat group, tích phân có thể cường hóa tu vi, trò chuyện phiếm liên thông chư thiên vạn giới người, có thể trao đổi vạn giới đồ vật.

Hắn! Cửu Thúc cuộc đời đã hoàn toàn khác ngày xưa!!

Không còn là một cái đạo sỉ què, mỗi ngày ăn rồi giúp người xem phong thủy kiếm ít tiền lẻ sống sót.

Bây giờ, sân chơi của hắn là ngàn vạn tinh thần đại hải trên cao, vô tận chư thiên vạn giới ngoài kia, biết bao chi lớn, biết bao tham vọng.

Sẻ có một ngày, hắn sẻ bước lên một trong số đỉnh cao chi vị thần toạ, làm một tôn khủng bố tồn tại quan sát xuống chúng sinh.

Đang điên cuồng não bổ sau này Cửu Thúc lại không chú ý một bên khác, Râu trắng trên thuyền đám người đại não thành một mảnh trống không khi thấy hắn thân ảnh xuất hiện trước cổng không gian, ai cũng lâm vào trạng thái đờ đẩn không kiềm chế.

"W.T.F".

Ngay phía sau là từng mãnh chấn kinh lang tràng khắp còn tàu, mặt mo tên nào cũng đều trợn mặt hốc mồm, không thể tin được hình ảnh trước mắt mình là sự thật.

Một cái người đột nhiên từ hư không xuất hiện, cái này ai không chấn kinh, mẹ nó giật hết cả hồn có được không?

Đến nổi cả đám còn cho rằng chính mình chơi đá quá hiện đang ngáo đá a, chưa kịp tỉnh đây.

Ân, chắc chắn bởi vì sáng thức quá sớm, ngủ không đủ giấc, chính mình đã bắt đầu xuất hiện mộng mơ ảo cảm giác đi.

Vậy phải đi ngủ bù một chút a.

"Cái này!!..không thể nào, chắn chắn là mơ!!!".

Người khác cũng như thế, Marco không cần phải nói, cũng lâm vào chấn kinh nhóm trong vài giây, nhưng thấy quá việc đời nên hắn rất nhanh lại tỉnh táo tới.

Bất quá hắn chính là phủ định sự thật, thứ này hiện tượng chính không thể nào, cho rằng chính mình còn đang ngủ mơ mà thôi.

Và để xác nhận cái này sự thật, Marco không do dự nâng lên nắm tay nhỏ, trực tiếp đánh qua phía sau, nơi còn đang còn ngơ ngơ ngáo ngáo Jozu.

Tuy nắm đấm nhỏ, nhưng đội trưởng đội 1 của băng Râu Trắng cũng không phải nói ngoa, sức mạnh phải tương đối khổng lồ, đang không phòng bị Jozu bị marco đấm cho không trượt phát nào.

Hắn như diều đứt dây, cắt ngang mà bay ra phía bong tàu, sau đó đâm bể thành tàu mà văng xuống biển,

"Không đau, vậy đây chính mơ nha.".

Cảm thụ khuôn mặt không có chút cảm giác đau nào, Marco một hồi gật dù, cảm thán giấc mơ này cũng quá nổi chân thật đi.

Hắn còn không biết xung quanh mọi người đang vô cùng sửng sờ nhìn chính mình, thậm chí Râu Trắng phía trên một hồi nghẹn họng nhìn trăng trối, nhìn con trai mình làm sao thật như một thăng đần giống nhau.

"Còn hàng này đột nhiên nổi điên làm gì nha, có biết lão cha ngươi còn đang muốn tiếp khách không, có làm gì thì cũng chừa lão phu một chút mặt mũi phản hồi a.".

Râu Trắng lúc này điên cuồng phun tào, một pha bóp team làm ai cũng ngơ ngác, còn tưởng đội trưởng đội một băng râu trắng nổi điên đâu.

Hắn rất muốn chửi mẹ nhưng rồi lại thôi, khách nhân vẫn tại trên tàu đâu, nhưng chờ khi người đi Râu trắng hứa nhất định sẻ dạy dỗ đám con ngu đốt này một trận.

Có chút lúng túng nhìn Cửu thúc phía trên, Râu Trắng nhanh chóng một phát đạp bay marco xuống biển, tiến lại chào hỏi với quần thành viên.

"Khụ khụ, lão phu Edward newgate, cũng là Bố Già Thiên hạ biệt danh trong chat group, ngươi cứ gọi ta là Râu Trắng.".

Thân ảnh to lớn gấp mấy lần đang giơ bàn tay chào hỏi làm Cửu thúc cảm giác có chút không được tự nhiên, nhưng hắn vẫn là rất hữu hảo hoàn trả.

"Bần đạo mao sơn đạo sĩ, chat group biệt danh là nghèo khó lão đạo sĩ, gọi ta Cửu thúc là được."

Cửu thúc một thân màu vào đạo bạo, phất phới tựa như một cái ẩn sĩ cao nhân, đẹp trai ngất trời.

"Ha ha, lần đầu gặp nhau.".

"Lần đầu gặp nhau.".

.......

Hệt như người thân, hai người nhanh chóng kết thành bạn nhau, vui vẻ bàn tán.

"Tới, lão phu đã chuẩn bị tiệc, chỉ chờ các ngươi mà thôi.".

"Được thôi, nhưng hai người cậu ta sẻ không bị sau chứ, tựa hồ là bất tỉnh a.".

Cửu thúc đột nhìn nhìn qua, phát hiện đám thủy thủ đoàn đang quay quanh một tên đầu dứa và một tên mập đang mắt trắng dã mà bất tỉnh nhân sự, bộ dạng giống như rất nghiêm trọng a.

"Khái khái, đừng quan tâm, rất nhanh nó sẻ tỉnh thôi, chúng ta vẫn là vào bàn tiệc a.".

Đối với việc này, Râu Trắng cũng không biết như nào thật tình giảng dạy, chỉ có thể thao thao qua lo a.

Nếu không chẳng lẻ nói ra, nó vừa bị ta đạp xuống biển bất tỉnh nhân sự đi!!

Không thể nào! Không thể nào! có chết cũng không thể nào nói ra.

Mẹ nó, không đoán cũng biết nói ra chính là tự bóp jj bản thân a.

Khẳng định, cái này sự truyền ra, danh tiếng làm cha của mình bị đả kích nghiệm trọng, về sau làm sao lại thu đến nhi tử, làm sao được đến danh hiệu bố già thiên hạ!!!

Hắn, Râu trắng với dã vọng làm bố già vạn giới, làm sao có thể mất mặt vào sự tình này.

"Tốt a!!!".

Cửu thúc nghe thế cũng không nói gì thêm, huống chi đây là đất nhà người, hắn cũng không dám làm gì khi chưa phép a.

Đối phương nói thế nào thì như thế đấy liền tốt nhất.

Sau đó, Cửu thúc cũng được Râu Trắng dẫn đến bữa tiệt, dọc đường hắn còn bị nhóm thuyền viên nhìn ngắm hiếu kỳ, cảm giác có chút lúng túng.

Cửu thúc giờ này mới biết được cái gì gọi là đáng ghét ánh nhìn soi mối, hắn đã có chút hối hận khi vội vàng tới trước.

Ít nhất cũng chờ mọi người đi cùng nha, "đám người này thật không sấu hổ a, làm sao luôn nhìn chằm chằm bần đạo ta, thật sự khó chịu chết được.".

Tiếng lòng vô cùng kho chịu quát lớn, Cửu thúc hận không thể kê vào tai đám người mà la.

Không chịu nổi nữa, Cửu thúc vào ngay chat group thúc giục mọi người.

Nghèo khó Lão Đạo Sĩ: "@ tất cả mọi người, tới chưa nha , ta đã tới chổ, đang chờ mọi người nga!!!.".

Vong Quốc Chi Quân: "Ô, đạo hữu không cần chờ lâu, trẩm tới liền!!"

Vô Sĩ Lão Đạo: "Như trên.".

....

Rất nhanh, tại Võ đang núi cùng Hàm Dương địa vực, không gian thông đạo lại mở ra, lần này không phải là một mà tới hai cái.

Từ bên trong, Tần Thủy Hoàng cùng Trương Tam Phong từ bên trong bước ra, khí thế uy phong ngời ngợi.

Lại một lần nữa, hai người làm thủy thủ trên thuyền xôn xao, tuy không giống lúc nãy chấn kinh nhưng cũng vô cùng kinh ngạc.

Một cái trung niên già dặn mặt hắc sắc đạo bào, với gương mặt cứng nhắc lạnh lùng của một tôn đế vương, khí thế tỏa ra tuy không mạnh nhưng lẫn bên trong là một sự uy nghiêm, bá khí của một cái bá giả mệnh cách.

Là Tần Thủy Hoàng, còn cạnh bên không ai khác, ngoài các ngươi đoán ra được.

Một lão già bạch y đạo bào với râu tóc bạc phơi, gương mắt hiền hậu, ánh mắt nhu hòa, tỏa ra trên người một cổ sức mạnh nhàn nhạt điều hòa cảm giác, làm tâm thân người xung quanh nhẹ nhàng không ít.

Đây cũng là thái cực quyền mà Trương Tam Phong tu luyện, điều hóa âm dương, làm người ảnh hưởng nhẹ nhàng bình tĩnh lại.

"Ta là Râu Trắng, lần đầu gặp nhau, hai người chắc hắn là Trương Tam Phong huynh đệ cùng Doanh chính huynh đệ a.".

Không cần hỏi rõ Râu Trắng cũng đoán được vài phần, dựa vào khí thế hai người tỏa ra hắn cũng đã kịch thấu thân phận hai người.

"Không dám, lần đầu gặp nhau, Râu trắng!".

"Lần đầu gặp, Râu trắng!".

Hai ngươi tuy kinh ngạc trước to lớn hình thể của Râu trắng những là một cái nhân vật người ai cũng thông thạo giao tiếp, khách khách khí khí đều không thể thiếu.

Tuy không nói bọn họ có gì đó quá thân thuộc nhưng cũng là quen biết trò chuyện cả tuần lễ đâu, ít nhất cũng đại biểu lòng thành mình a.

.....

"Ha ha, giới thiệu với các vị, tại quanh đây chính là đám con trai của ta cũng là toàn bộ gia đình của lão phu a, các vị đừng ngại cứ xem như nhà của mình là được. ".

Dẫn mọi người tới bàn tiệc, Râu Trắng ha hả cười nói, cũng không quên giới thiệu đám con trai yêu quý của mình cho mọi người.

Ba ngươi cũng được một phen chấn động tinh thần, thật không ngờ Râu trắng lại có nhiều con trai đến vậy.

Bọn họ cứ tưởng Danh hiệu Bố Già Thiên Hạ tại chat group của Râu Trắng chỉ là cái qua loa biệt danh đâu.

Ai có thể ngờ đây là vì đám con trai của hắn thu nhận mới đặt cho hắn biệt danh đặc biệt này a.

Chư Thiên Vạn giới sự tình lạ lẩm gì đều có a, quá kỳ hoa.

"Khách khí qua, trẩm xin làm phiền.".

"Bần đạo cũng xin làm phiền.".

Trương Tam Phong cũng Doanh chính chấp tai vui vẻ nói, thật lâu họ không có cảm nhận được chí giao cảm giác a.

"Ha ha, Râu Trắng huynh thật sự có phúc a, con trai người đều ngoan ngoãn, trái ngược vơi bần đạo, hai tên đệ tử kia mỗi ngày đều làm ta tức chết.".

Cửu thúc nhìn xung quanh cảm khái, lại nhắc đến hai tên đệ tử chết tiệt ở nhà hắn lại muốn quay về đánh người.

"ha ha, tới tới uống rượu.".

Râu trăng cũng chỉ cười cho qua, nói hắn có phúc thì đúng nhưng nói đám con trai này ngoan ngoãn thì mười phần sai a.

"Cũng không biết hai tên kia sao rồi".

Nhớ lại trong chat group con hai cái kia ngáo cho, râu Trắng cũng cảm giác đau đầu.

Mọi người cũng không biết nói gì cho ai con hàng đó, chỉ có thể nói đại lão chúng ta không thể trêu vào.

Đúng vào lúc này, mọi người mí mắt trực nhảy, đều ngước lên đầu thuyền nhìn tới.

"Ầm.".

....

Tác vài hôm nay máy hư, nên bỏ chương, mọi người thông cảm#

Cầu ủng hộ, đề cử, thank you

Bạn đang đọc Vô Hạn Thôi Diễn Trên Tay, Ta Gia Nhập Vào Chat Group sáng tác bởi cmmmmm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cmmmmm
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 70

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.