Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dã tâm Dương Húc

Phiên bản Dịch · 1579 chữ

Nhắc đến nhi tử, Dương Kình Thiên sắc mặt ảm đạm:

"Đều là do số mệnh, hi vọng Húc nhi mau chóng trưởng thành, chỉ sợ không bao lâu bọn họ cũng tìm đến.."

"Được rồi, ta vì ngươi mà sinh hạ Húc nhi, chứ không phải để ngươi vì nó mà phát sầu"

Dương mẫu cười trầm trầm một tiếng, chủ động ôm sát ngực trượng phu:

"Gần đây Húc nhi khá hiểu chuyện, còn được một tên cường giả thần bí nhìn trúng!"

"Ta biết, sư phụ nó không hề đơn giản, ta phái ra ám vệ điều tra nhưng chẳng có tin tức gì".

Sau một hồi phu thê vuốt ve ân ái... Dương Kình Thiên cười tủm tỉm, nói:

"làm cho ta bát mì đi, lâu rồi không được ăn mì trứng gà hành thái của nàng!"

"Được, ta đi làm ngay, chàng đi gặp Húc nhi đi"

"ừm"!

Trong Sân trước phòng Dương Húc.

"Tiểu Húc Húc, ta tấn công nha."

Nhu Nhu phát ra âm thanh ngọt ngào, nụ cười tuyệt mỹ.

Chỉ là lời còn chưa dứt, ầm ầm!

Ngọc thủ Trắng nõn, béo mập bỗng nhiên đánh tới, lại có uy thế như tảng đá bay đến vậy.

Trong chớp mắt liền đánh tới trước mặt Dương Húc.

"Liệt Diễm Thần Quyền!"

Ầm ầm!

Trong sân, một cái sâu hố lớn hơn năm mét.

Khi nảy còn duyên dáng yêu kiều, nhưng vừa vung quyền ra thì lực lượng lại đủ sức xuyên thủng ngực hung thú, bá khí toát ra dã man.

"Thần Tàng Vũ Thể, quá kinh khủng."

Dương Húc cảm thán, thậm chí không khỏi nhớ tới hỏa Nghê Thường cũng có "Càn Hỏa thánh Dương Thể".

Đối mặt Lão Tỷ trùng trùng điệp điệp ép sát, Dương Húc tránh chuyển, xê dịch.

Mơ hồ bức ra tám thành lực lượng.

Đây là đầu hắn chật vật như vậy. Bất quá thì hắn cũng mượn cơ hội lần này, Dung hội mấy cái võ kỹ đến tinh thông.

Đối với Thiêu Thiêu Quả Thực, ccàng thêm sâu sắc. Riêng là 《 Cửu Dương Thần Công 》, vận dụng đến cảnh giới tâm - tay hợp nhất.

Khi Dương Kình Thiên đi vào cửa sân thì giao đấu đã kết thúc.

Chỉ nghe tiếng cười Dương Nhu Nhu mềm mại truyền đến:

"Nếu đệ muốn học Liệt Diễm Thần Quyền, ta sẽ cho không đệ, phụ thân tinh thông Liệt Diễm Thần Quyền, tìm phụ thân là sẽ rõ."

Ngoài cửa viện.

Dương Kình Thiên ở chính diện lộ ra do dự.

"Cha, ngài tới có việc gì không?"

Dương Nhu Nhu vừa đi tới, tay nàng vừa lấy ra một quyển bí tịch:

"Đệ đệ cho con một bộ công pháp, thích hợp phi thường luôn, con về đi tu luyện trước đây!"

Chỉ một cơn gió nhẹ thoáng qua, đã không thấy nàng đâu nữa.

Chỉ còn Dương Húc đứng tại cửa ra vào, trông về Dương Kình Thiên.

"khụ khụ"!

Dương Kình Thiên hắng giọng.

Dương Húc cười:

"Mời phụ thân vào."

"Tốt!"

Dương Kình Thiên chấp hai tay ra sau, chậm rãi đi vào.

Tiến vào gian phòng, lông màu hắn hơi nhiếu lại.

Trước kia căn phòng này lộn xộn, bày bừa nhưng giờ thì lại ngay ngắn rõ ràng.

Dương Kình Thiên vui mừng gật đầu: " không tệ, có tiến bộ."

Dương Húc cười một tiếng:

"Là người dạy tốt."

Không có.

Hai cha con trừng mắt, không gian lâm vào yên lặng.

Thấy bộ dáng Dương Kình Thiên muốn nói mà không biết làm sao mở miệng.

Nội tâm Dương Húc cười thầm:

Bên ngoài là Chi Trưởng nắm Nhất tộc trong tay, uy phong lẫm liệt.

Trong nhà lại lộ ra bộ dáng như vậy, nếu phụ thân đã không có cách mở miệng, thì ta mở miệng trước vậy.

"Phụ thân, ta muốn học Liệt Diễm Thần Quyền".

"Tốt! Ta đã sớm muốn dạy ngươi!"

Dương Kình Thiên lộ ra vẻ mặt rạng rỡ.

"Liệt Diễm Thần Quyền là môn Quyền mạnh nhất Dương gia ta, nghe nói được truyền lại từ thời đại Thái Cổ. . ."

Trong viện, Dương Kình Thiên đột ngột thay đổi khí thế.

Hỏa Kính khủng bố từ phía sau không trung cuồn cuộn bay lên.

Cho người ta cảm giác, như có một vòng tròn lữa vắt ngang hư không.

"Húc nhi ngươi nhìn kỹ, Liệt Diễm Thần - Quyền Đệ Nhất Thức, Liệt Diễm Bình Chướng!"

Oanh!

Một quyền đánh ra, hư không bị chấn động.

Xích hồng bắt đầu cực tốc độ xoay tròn, ngưng tụ thành một đạo hỏa diễm bình chướng.

Hòn đá to bằng đầu người, trực tiếp bị nghiền nát thành tro bụi.

"Liệt Diễm Thần - Quyền Đệ Nhị Thức, liệt diễm lè lưỡi!"

Bàn tay đang nắm lại chỉ tùy ý lắc một chút, căn bản không có đánh ra.

Nhưng mà!

Bành!

Vách tường cách đó mười mét đột ngột tuôn ra một lỗ hỏng to bằng chậu rữa mặt.

"Vô hình Thần Quyền!"

Mắt Dương Húc sáng lên.

Thấy phản ứng của nhi tử, Dương Kình Thiên rất hài lòng, cười nói:

"Đệ Nhị Thức này mang sự xảo trá như Độc Xà Thổ Tín còn mau lẹ thì giống như Linh Yến lục lọi, ra chiêu vô cùng bất ngờ."

"Đệ tam thức, Liệt Diễm Xuyên Sơn!"

"Đệ Tứ Thức, Liệt Diễm Ngập Đầu!"

"Đệ Ngũ Thức, Liệt Diễm Vô Biên!"

"Đệ Lục Thức, Liệt Diễm Liệu Nguyên!"

"Đệ Thất Thức, Liệt Diễm Đốt Thành!"

Liên tiếp Thất Thức đánh xong.

Sân nhỏ bấy giờ, tựa như tiến vào tràn nóng nực, sóng nhiệt bức người.

Thảm thực vật đều rũ lá, cơ hồ vì mất nước mà chết.

"Nếu như đem Liệt Diễm Thần Quyền phối hợp cùng Cửu Dương Thần Công, uy lực chỉ sợ càng thêm cường đại!"

Mắt Dương Húc, lấp lóe hưng phấn.

【 đinh! ! 】

【 chúc mừng người chơi, lĩnh ngộ công pháp cấp A 《 Liệt Diễm Thần Quyền 》 Thất Thức, phải chăng học tập? 】

"Học tập!"

Thanh kỹ năng, nhất thời xuất hiện:

Liệt Diễm Thần Quyền: (cấp A) Liệt Diễm Thần Quyền, chí cương chí dương, biến hoá thất thường, Cương Cực Sinh Nhu, chử sắt Dung Kim!

Trước mắt đẳng cấp: LV0.

"Thế nào Húc nhi, nhớ kỹ bao nhiêu?"

Dương Kình Thiên tràn đầy hi vọng mà nhìn nhi tử.

"Tiếp thu khoảng sáu thành."

Nhãn Tình Dương Kình Thiên sáng lên:

"Nhớ sáu thành? Không tệ. Lát nữa vi phụ diễn luyện thêm cho ngươi xem một lần."

Hắn vì là thiên phú nhi tử, cảm thấy vui mừng.

Nhưng Dương Kình Thiên không có chú ý tới:

Hắn hỏi là "Nhớ kỹ" bao nhiêu.

Mà Dương Húc trả lời, là "tiếp thu" bao nhiêu.

Có hệ thống tại, Dương Húc cũng không chỉ là đơn giản nhớ kỹ.

Hắn đối với Thất Thức《 Liệt Diễm Thần Quyền 》, đã lý giải toàn bộ.

Phát huy uy lực đã không thành vấn đề.

Còn lại, chỉ cần làm đến thông hiểu, ứng biến linh hoạt.

"Phụ thân, trước đó ta vì Dương Vinh mà cầu tình, ngươi có sinh khí không?"

Lúc này, hai cha con đã thân cận không ít, Dương Húc dẫn đầu mở ra đề tài.

Quả nhiên, Dương Kình Thiên đầy không thèm để ý đến chuyện đó, cười to:

"Tiểu tử ngốc, chuyện đó có gì mà sinh khí gì hả, ngươi làm như vậy nhất định có lý do. Ta đoán, ngươi đại khái là muốn đem tên phế vật Dương Vinh để lợi dụng, cho bọn thủ của ngươi hạ luyện binh đi."

Dương Húc không khỏi sững sờ:

"Phụ thân làm sao biết?"

Dương Kình Thiên thấy hắn ra vẻ ngoài ý muốn, cười to:

"Thân là thiếu chủ, tất nhiên phải có thủ đoạn! Chỗ ta còn có mấy quyển công pháp, Con cứ cầm đi mà khen thưởng cho thuộc hạ đi."

Hẳn là cha con, đều lựa chọn tài nguyên tu luyện để lôi kéo người.

Hai cha con một tâm tình một phen, khúc mắc biến mất toàn bộ.

Đợi đến lúc phụ thân rời đi, Dương Húc chỉ cảm thấy sảng khoái tinh thần.

"Thiếu chủ, ngươi gọi chúng ta tới có chuyện gì?"

Dương Minh đi vào sân nhỏ, sững sờ hỏi:

Tu vi lại bạo tăng? Thiếu chủ nhất định phải làm cho người ta đuổi không kịp a!

.

Bên cạnh hắn, còn có một thiếu niên.

Một thân trang phục màu xanh, tóc dài đen nhánh, tay cầm Quạt giấy, cho người ta cảm giác tiêu sái.

Hẳn là một người thoải mái.

Hoa.

Dương Húc liền ném cho Dương Minh một bản bí tịch.

"Thiên Sương Quyền? Cho ta?"

Chỉ là công pháp vừa mới được sao chép, Dương Minh nhìn phát là phát hiện nhưng đây lại là Công Pháp Cao Cấp.

"Ta đã từng nói, ngươi là người đầu tiên ủng hộ ta, nhất định không hối hận mà... Còn thứ này cũng cho ngươi...!"

Dương Húc đem một bảo vật đưa cho Dương Minh.

Lần này thì không chỉ Dương Minh, mà cả thiếu niên bên cạnh cũng trợn mắt:

"Băng lăng kính! Bảo vật này cũng tùy tiện đem tặng người?"

Dương Húc cười một tiếng:

"Trong mắt ta, Dương Minh Trân quý hơn tử vật này nhiều..."

Bạn đang đọc Hệ Thống Thăng Cấp Vô Hạn (Dịch) của Siêu Thần Bút Ký Bản
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dcba147
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.