Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thi Triều Đột Kích

Tiểu thuyết gốc · 1503 chữ

Một trận đồ sát qua đi, trong quân doanh zombie bị quét sạch không còn một mống, ngay cả thi thể hôi thối cũng bị lôi điện hủy diệt không sót lại chút cặn.

Cả doanh trại rộng mấy chục mẫu trống không tiêu điều, lúc này mặt trời đã gần lặn, khung cảnh có vẻ thê lương tĩnh mịch.

Đứng trước kho súng, Lôi Khải hai mắt quan sát Vũ Hàm đang tỉ mỉ lựa chọn súng đạn phù hợp.

Không lâu sau nàng liền chọn được vũ khí vừa ý, một khẩu súng ngắm thô dài, tính cả nòng súng lẫn thân súng liền có hơn một mét rưỡi.

Thân súng hình đầu cá mập, ống ngắm tựa vi cá, toàn thân được chế tác tỉ mỉ xinh đẹp, họng súng đen ngòm tỏa ra hàn quang rét lạnh.

Tên súng là YR-90, mẫu súng ngắm hạng nặng tiên tiến nhất trước khi đại dịch tận thế hàng lâm.

Khẩu thứ hai nhỏ hơn, loại tiểu liên cầm tay, chỉ nặng 3kg, hộp đạn 40 viên, động lực vừa phải, sức giật nhỏ, phù hợp với nữ tử như Vũ Hàm.

Món thứ ba là một thanh đao quân dụng, dài ba tấc, bản rộng nhưng thân đao lại cực kỳ mỏng, sống đao chế tác hình răng cưa nhằm xé toạc vết thương, làm giảm khả năng hồi phục.

YR-90 động năng 25, đạn sát thương 13, tổng sát thương uy lực lên tới 38 điểm, tiểu liên ít hơn, chỉ 15 điểm, đao quân dụng 8 điểm.

Súng ống uy lực tuy không cao nhưng sát thương bạo kích lại lật gấp 3 4 lần, so với vũ khí cận chiến muốn cường gấp đôi.

Bù lại súng ông sát thương chỉ có thể dựa vào bản thân chúng nó, hoặc có thêm kỹ năng thiên phú của chủ sở hữu bổ trợ.

Còn vũ khí cận chiến lại thêm vào sức mạnh thuộc tính gia tăng lực công kích, hai bên bù trừ, cho nên không thể phiến diện đánh giá bên nào lợi hại hơn bên nào, vẫn phải dựa vào người sử dụng đến tính toán.

Vũ Hàm cao hứng chạy chậm tới trước mặt Lôi Khải, lưng cõng hạng nặng súng ngắm, vai đeo súng tiểu liên, bên hông dắt đao quân dụng vậy mà không hiện chút mệt mỏi, khó chịu nào trên gương mặt.

Nàng vui mừng cười nói, hai mắt cong thành nguyệt nha.

- Đại nhân, vũ khí đã chọn lựa xong, đạn dược sung túc không cần lo lắng, hiện tại chúng ta có thể dựa theo kế hoạch chuẩn bị đối kháng thi triều.

Nàng gấp gáp muốn biểu hiện mình, để Lôi Khải biết nàng so với tỷ tỷ cũng không thua kém.

Lôi Khải tự nhiên hiểu được trong lòng nàng nghĩ gì, hắn mỉm cười gật đầu đáp.

- Tốt lắm, chiếu theo kế hoạch, ngươi tiến lên tháp canh trước đi, mục tiêu của ngươi là những zomvie lv1 loại hình tốc độ và zombie thường, cố gắng yểm hộ Vũ Thanh hết mức có thể, đợi ta ra hiệu thì xuống tháp cùng thi triều trực diện đối kháng.

- Vũ Hàm minh bạch!

Vũ Hàm gật mạnh đầu, ôm súng đi hướng tháp quan sát gần cổng lớn.

Nhìn nàng leo lên tháp sau, Lôi Khải nhìn một chút Vũ Thanh nhẹ giọng nói.

- Lát nữa đối chiến, nếu cảm thấy không được thì la lên, cũng đừng cậy mạnh, không nên vì háo thắng muốn biểu hiện mà liều mạng, có ta ở đây các ngươi không cần thiết vì lũ quái cấp thấp này mà đập mạng của mình vào. Nhớ kỹ hiện tại là thời điểm quan trọng đối với ta, cũng như đối với các ngươi, còn sống thì trời cao biển rộng mặc chúng ta bay lượn.

Ngữ điệu của Lôi Khải không có lạnh nhạt cự người như lúc đầu, ngược lại phá lệ mềm mại, dù không nhiều nhưng cũng phần nào biểu hiện hắn là lo lắng thực sự.

Vũ Thanh nội tâm ấm áp, băng sương gương mặt phảng phất bị hòa tan, nhu thuận gật đầu nói.

- Đại nhân yên tâm, Vũ Thanh hiểu rõ cái gì mới là trọng yếu, hơn nữa Vũ Thanh cũng muốn trông thấy đại nhân đứng trên đỉnh thế giới... với tư cách là một người thân cận bên cạnh...

Càng nói giọng của Vũ Thanh càng nhỏ dần, đến câu sau chỉ mình nàng nghe thấy, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng một mảnh, đầu cúi thấp không dám nhìn Lôi Khải.

Lôi Khải không chú ý biến hóa nhỏ của nàng, nhận được câu trả lời như mong muốn, hắn yên lòng xoay người rời đi.

Vũ Thanh chăm chú nhìn mũi chân, hồi lâu không nghe thấy Lôi Khải đáp lại, ngẩng đầu lên thì trông thấy bóng dáng cao lớn đã đi xa, nàng bất đắc dĩ vội vàng đuổi theo.

Nhiệm vụ của nàng là thủ sau cổng, tiêu diệt zombie lọt lưới.

...

Ba người vào vị trí chờ đợi, ở nơi xa trong thành phố, vô số đầu zombie nhận được lực lượng vô hình nào đó dẫn dắt, bắt đầu di chuyển tụ hợp lại với nhau.

Số lượng chẳng mấy chốc lên tới hàng vạn, rậm rạp chằng chịt lắc lư càn quét qua từng con phố.

Không ít zombie biến dị nhô lên cao cao, thập phần bắt mắt, từng đầu zombie loại hình tốc độ nhảy vọt lướt nhanh trên đầu thi quần.

Cũng có lát đát vài con zombie quái dị, đầu lâu cực kỳ to lớn, bốn chân lật ngược bò trên cao ốc, khóe miệng chúng rách ra kéo dài tới tận mang tai.

Đâu đó trong một tòa nhà cao tầng, một đám năm người bốn nam một nữ trốn trong một căn phòng thương lượng chuyện gì đó.

Nữ nhân duy nhất có chút run run mở miệng dò hỏi.

- Chúng ta... chúng ta trốn ở đây... thực sự không có chuyện gì chứ?

Căn phòng thoáng chốc yên tĩnh, trầm mặc giây lát, một nam tử cao gầy nhẹ giọng đáp.

- Sẽ không đâu, chúng ta đang ở tầng 15, zombie trong cao ốc đều bị chúng ta tiêu diệt không còn, bọn chúng không có trí khôn, tuyệt đối sẽ không biết dò xét từng tòa nhà đâu.

Nam tử này là đầu lĩnh, trong tiểu đội vừa thành lập uy vọng không nhỏ, hắn vừa nói mọi người liền an tâm phần nào.

Đáng tiếc không có chuyện gì là tuyệt đối, một tòa cao ốc đối diện, ba đầu zombie quái dị đang bò qua cửa sổ phát hiện tổ năm người bọn họ.

Chúng ngừng lại thân hình, miệng há rộng tựa như huyết bồn đại khẩu, to hơn chậu rửa mặt.

Một đoàn ánh sáng đỏ ngòm tụ tập trong miệng ba đầu zombie, khí thể nóng rực có thể đun chín bồn nước trong nháy mắt không ngừng phả ra.

Xích quang ngưng tụ chừng hai giây, ngay sau đó ầm vang một tiếng, ba đoàn hỏa cầu lớn hơn đầu người từ ba cái miệng rộng zombie bắn ra.

Hỏa cầu tốc độ cực nhanh, xẹt qua hư không bắn thẳng tới căn phòng nhóm năm người.

Cảnh báo nguy hiểm chợt nổ vang trong đầu nam tử chỉ huy, hắn là quân nhân xuất ngũ, từng kinh qua một vài trận chiến lớn nhỏ, lòng cảnh giác cao độ đã sớm tập mãi thành quen.

Cảm nhận có uy hiếp tử vong đánh tới, nam tử chỉ huy đứng bật dậy, hướng cửa phòng vọt đi, miệng còn không quên hét lớn nhắc nhở.

- Chạy mau!!

Thế nhưng, hết thảy đã quá muộn.

Oành!!!

Mọi người còn chưa kịp phản ứng, ý thức đã lâm vào một mảnh hắc ám, cả căn phòng nổ tung cuốn lên tầng tầng khói đen, vách tường sụp đổ, ngay cả nam tử kịp chạy ra khỏi phòng cũng bị dư ba quất bay một đoạn, thân hình nện lên cửa phòng đối diện.

Chờ sóng khí qua đi, nam tử lồm cồm bò dậy, hãi hùng nhìn về căn phòng mình vừa ở.

Giờ phút này toàn bộ đều biến thành một bãi phế tích, uy lực ba khỏa hỏa cầu so với lựu đạn còn muốn lớn hơn.

Trong lòng đắng chát, nam tử không kịp thương tâm, kéo lên thân thể đau nhức hướng cầu thang chạy đi, hắn cần phải rời khỏi đây, trước khi zombie bao vây tòa nhà này hắn phải thoát đi, hiện tại hắn còn chưa muốn chết.

Cảnh tượng tương tự diễn ra ở nhiều nơi khác, số người chơi tử vong tăng nhanh theo thời gian, thời điểm thi đàn tiếp cận quân doanh, nơi ba người Lôi Khải cố thủ thì số người sống sót chỉ còn lại 23...

Bạn đang đọc Vô Hạn Sinh Tồn Ta Có Tam Đại Thần Cấp Bảo Vật sáng tác bởi thaznoss110
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thaznoss110
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 41

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.