Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trận Chiến Iwo Jima

Tiểu thuyết gốc · 2022 chữ

Đầu óc là một mảng trống rỗng.

Tiếng sóng biển ào ào vỗ nhẹ từng cơn, hắn từ từ cảm nhận được mùi của biển cả, tiếng la hét cũng ngày một lớn hơn, tai hắn ù ù, những âm thanh lộn xộn không rõ nét.

Hắn đột nhiên mở mắt, phía trước mặt là hai hàng người mặc quân phục màu xanh lá, có hai người đang cười giỡn với nhau, một người bên trái lấy điếu thuốc từ trên mũ cối, tay quẹt một que diêm rồi đưa lên mồi điếu thuốc, hắn rít một hơi dài sau đó nhả khói về phía đối diện.

Không khó để nhận ra đặc điểm đặc trưng của người châu Âu trên mặt họ, mũi cao mắt xanh, một số trong đó là người da màu, đám người to cao lực lưỡng, cơ thể hắn lọt thỏm ở giữa, ai cũng cao hơn cái đầu.

Thần trí hắn có chút mụ mị, đưa cặp mắt không tỉnh táo mà nhìn quanh cơ thể mình, hắn lúc này cũng mặc cùng bộ quân phục với bọn họ, hai tay vô thức đang ôm chặt một khẩu súng tiểu liên.

"Súng tiểu liên Thompson ?"

Hắn nhẩm trong đầu.

Trước tận thế Gia Tuấn là một con nghiện game như bao sinh viên khác, đặc biệt là thể loại FPS, hắn chính là fan cuồng của dòng game COD, khẩu súng tiểu liên Thompson trong tay hắn nhận ra nhờ chơi phần chơi chiến tranh thế giới đã quá quen thuộc.

"Quân phục lính Mĩ ?"

"Xuyên không rồi ? Tại sao lại ngồi trong xe, có vẻ là loại xe lội nước."

Trong cơn hoảng loạn, hắn cố gắng để đầu óc tỉnh táo.

Hắn nhớ về giọng nói trong đầu lúc trước, trận chiến Iwo Jima.

"Cái tên Iwo Jima có chút quen thuộc"

Lúc này rất khó để có thể suy nghĩ ra điều gì, đột nhiên trong đầu hắn lại phát lên giọng nói.

"Nhiệm vụ chính tuyến 1 : cùng sư đoàn 4 thủy quân lục chiến thuộc quân đoàn thủy bộ V đổ bộ thành công lên bờ biển của đảo Iwo Jima. Nhiệm vụ thành công : mở khóa nhiệm vụ chính tuyến tiếp theo, nhiệm vụ thất bại : loại bỏ"

Giọng nói kết thúc, trong đầu Gia Tuấn vẫn ù ù cạc cạc chưa hiểu mô tê gì, đột nhiên có tiếng hô.

"Cúi thấp người, hai tay ôm chặt đầu"

Đám người ngồi trong xe lập tức làm theo, Gia Tuấn cũng chậm rãi cúi người ôm đầu.

Liền sau đó, một loạt tiếng nổ kinh thiên động địa, chiếc xe đột nhiên rung lắc dữ dội, liên tiếp liên tiếp những loạt tiếng nổ sau đó, chiếc xe không ngừng theo đó mà lắc lư, mấy người ngồi trong xe có chút nghiêng trái ngả phải.

"Pháo kích thành công !"

"Xe lội nước khởi động, chuẩn bị đổ bộ"

Sau tiếng hô là tiếng kèn tu tu của tàu thủy, Gia Tuấn cảm nhận rõ chiếc xe đang tiến về phía trước, sau đó mạnh mẽ đâm xuống biển, băng băng rẻ sóng mà đi.

Sau loạt tiếng nổ, tai hắn lại trở nên ù đi, phải mất một lúc lâu mới lấy lại thính giác, đột nhiên tên lính phía trước lấy tay đẩy vai hắn, sau đó hét lên bên tai.

"Kiểm tra súng ống, chuẩn bị đổ bộ"

Cả cơ thể lắc lư theo từng đợt sóng biển, tiếng nổ máy xe lấn át tất cả, thỉnh thoảng vài tiếng súng liên thanh vang lên trên đầu, Gia Tuấn hơi thở dồn dập, cả người run rẩy cực kỳ khẩn trương.

Bản thân mù mờ bị đẩy vào tình thế này, một ngàn lẻ một câu hỏi vì sao liên tiếp nhảy ra trong đầu.

Đột nhiên cánh cửa phía trước xe hạ xuống, ánh sáng chói lóa chiếu thẳng vào mắt làm hắn phải nheo lại, một bãi cát vàng hiện ra trước mắt, phía sau bãi cát một dãy đất đỏ cao quá tầm mắt được đắp lên, trên nó là hành rào thép gai trải dài dọc khắp bờ biển.

"Tất cả xuống xe, tấn công về phía trước".

Đám người trên xe lần lượt ôm súng cúi đầu chạy xuống, tiếng súng lác đác vang lên.

Gia Tuấn hít thở không thông, hoảng sợ bám chặt vào ghế, một người da màu to con, gương mặt có chút dữ tợn với tay kéo hắn ra, miệng liên tiếp quát vào mặt hắn. Bất quá lúc này, hắn không nghe được người đàn ông đó nói gì, cơ thể bị nhấc xuống bãi biển, đứng chết trân tại chỗ.

Dưới biển tràn ngập xe bánh xích lội nước, cảnh tượng giống như một đàn cá khổng lồ gồm cả trăm con, từ từ bơi hướng về bờ biển, đàn cá khổng lồ sau khi cập bờ lần lượt đẻ vô số con nhỏ.

Từng lượt từng lượt lính thủy đánh bộ chạy ngang qua người Gia Tuấn, bọn họ có người không để ý, có người quay sáng quăng cho tên tân binh sợ chết này ánh nhìn khinh bỉ.

Hắn vẫn ôm súng đứng chết trân trên bờ biển, người đàn ông da màu lúc nãy giận dữ xách cổ áo hắn quăng về phía trước, đôi chân hắn vô thức chạy từng bước từng bước nặng nề.

Những người lính đổ bộ đầu tiên đã đến bờ đất đỏ, họ lần lượt chia đội hình nằm rạp xuống.

Không giống như những cuộc đổ bộ bờ biển khắc nghiệt được lưu danh trong lịch sử, quân đoàn thủy bộ V nhanh chóng chiếm lấy rìa bờ biển mà không gặp một chút phản kháng nào từ lính Nhật, cũng vì thế mà Gia Tuấn may mắn nhặt lại được cái mạng, nếu không ngay khoảnh khắc hắn đứng chôn chân ở bờ biển, cơ thể hắn chắc chắn bị bắn thành một cái tổ ong.

Giọng nói trong đầu vang lên đánh thức tâm trí của Gia Tuấn.

"Nhiệm vụ chính tuyến 1 : cùng sư đoàn 4 thủy quân lục chiến thuộc quân đoàn thủy bộ V đổ bộ thành công lên bờ biển của đảo Iwo Jima. Nhiễm vụ hoàn thành !"

"Nhiệm vụ chính tuyến 2 được thành công mở khóa"

"Nhiệm vụ chính tuyến 2 : Bằng mọi cách sống sót qua thời gian 10h00 đến 10h40, có mặt ở điểm tập kết tiếp theo sau thời gian đó. Nhiệm vụ thành công : mở khóa nhiệm vụ chính tuyến tiếp theo, nhiệm vụ thất bại : loại bỏ"

Lúc này Gia Tuấn đang ôm súng hoảng sợ nằm yên lặng dưới bờ biển, giọng nói lại vang lên trong đầu khiến cho hắn ngày càng hoảng loạn, sau khi nhiệm vụ ban hành, lòng hắn chợt nặng nề.

"Sống sót qua 10h00 đến 10h40?"

"Tại sao lại là sống sót qua bốn mươi phút ?"

"Lời này là có nghĩa gì ?"

Vô thức đưa tay phải lên để xem đồng hồ.

"Con mẹ nó không có đeo đồng hồ"

Hắn với tay níu chân một người lính chạy ngang, người kia khó chịu ngó xuống.

"Hiện tại là mấy giờ ?"

Hắn gấp gáp hỏi.

"Mẹ kiếp thằng mất trí giờ này còn hỏi giờ giấc"

Tên lính kia chửi thề một tiếng, sau đó móc từ trong túi áo một chiếc đồng hồ hình tròn, bấm tay mở ra.

"9 giờ 55"

Sau khi trả lời tên lính vội vàng chạy lên phía trước.

"9 giờ 55....còn 5 phút nữa, nguy to !"

Trong đầu hắn nổ vang một cái, chắc chắn 10 giờ sẽ gặp phải nguy hiểm nên nhiệm vụ mới ban hành với nội dung như vậy, mặc dù có chút không tin tưởng cái thứ gọi là nhiệm vụ chó má, nhưng lời nói của người xưng là giáo sư Midosi cũng khiên hắn có chút rung động.

"Mẹ nó ! Nhớ rồi, nhớ cái tên IwoJima tại sao có chút quen thuộc rồi"

"Bộ phim này chính mình đã xem qua một lần, tên tướng Nhật lừa quân Mĩ tập kết tại bờ biển sau đó trực tiếp mở cuộc phản công"

Hắn hoảng sợ khi chớt nhớ ra điều đó, sau đó hắn trực tiếp đứng lên hướng đám lính Mĩ phía trước la hét.

"Chạy đi quân Nhật tập kích"

Đám lính Mĩ xung quanh giật mình nhìn về phía hắn, tất cả mọi người chưa kịp phản ứng, một loạt tiếng súng nổ vang liên tiếp, loạt đạn trực tiếp bắn xuyên qua đám lính Mĩ đang đứng trên bờ biển.

Bị bất ngờ tập kích, lính thủy đánh bộ thuộc sư đoàn 4 hoảng loạn nằm sấp xuống bãi biển, bọn họ nhanh chóng dùng cán súng đào hố dưới thân mình, động tác nhanh nhẹn thuần thục, có vài người nhanh chống đào ra một cái hố tránh đạt, loạt đạn liên tục bắn xuống cát, cát bay mù trời.

Phía trước mười mấy tên lính Mĩ trực tiếp ngã xuống, sau loạt đạn đầu tiên, phía gò đất lộ ra rất nhiều điểm hỏa lực ngụy trang, từ các điểm hỏa lực tia lửa chớp sáng không ngừng, súng liên thanh trên nốc xe thiết giáp đổ bộ bắn trả về phía các điểm hỏa lực, một viên đạn pháo bay tới trực tiếp nổ bay chiếc xe thiết giáp.

Gặp phải hỏa lực mạnh từ lính Nhật, quân Mĩ nhanh chóng sắp xếp lại đội hình, từng đợt phản kích.

Một người lính quỳ gối cạnh Gia Tuấn, tay móc ra quả lựu đạn, giật chốt sau đó bằng tư thế tiêu chuẩn ném về điểm hỏa lực, lựu đạn vừa rời tay, một viên đạn trực tiếp bắn xuyên não hắn, máu đỏ cùng dịch não văng vào mặt Gia Tuấn.

Gia Tuấn trợn mắt, mặt đầy máu cùng dịch nhầy màu trắng, hắn hoảng sợ vừa lau liên tục vừa la hét, cuộc đời hắn lần đầu tiên chứng kiến nhiều người chết như vậy, lại con chết ngay trước mắt.

Hai chân hắn run rẩy gần như không còn cử động đc, hắn ôm chặt mũ cối, thủ thế nằm im dưới đất, cơ thể liên tục co giật theo từng tiếng nổ vang.

"Địa ngục ! Đây là địa ngục"

Hắn nhắm mắt vừa sợ vừa lảm nhảm, đột nhiên hắn bị một thứ gì đó kéo áo, giật mình mở mắt, hắn thấy một người lính mồm đầy máu tươi, đang kéo áo của mình, hắn hoảng sợ bò dạy thì chỉ thấy người lính trước mắt chỉ còn nữa thân người trên, phần eo trở xuống là một đống thịt bầy nhầy, ruột cùng thịt trộn lẫn trong máu đen.

"Cứu........"

Người lính mở miệng chưa nói được hết chữ đã gục người bất động. Gia Tuấn hốt hoảng, bị dọa đến sắp phát điên, nhắm mắt quăng súng chạy nhanh về phía trước, liên tiếp từng vệt đạn sượt qua người hắn, Gia Tuấn chạy liên tiếp xuyên qua lưới đạn, đám lính thủy quân lục chiến sư đoàn 4 cũng đang di chuyển áp sát bờ đất, hỏa lực từ xe đổ bộ bọc thép áp chế những điểm hỏa lực của lính Nhật, vài người lính sử dụng súng phun lửa chớp lấy thời cơ, trực tiếp đưa nòng súng vào trong điểm hỏa lực mà phun hết công suất, tiếng la hét thất thanh của lính Nhật vang vọng.

Quân Mĩ gặp phải sự ngạnh kháng kiên cường của súng máy và pháo kích, thiệt hại bước đầu có chút nặng nề.

Gia Tuấn đột nhiên vấp chân ngã lăn mấy vòng trên bờ biển, một viên pháo nổ mạnh cách hắn 10 mét, cát biển bay lên mù trời chôn vùi thân người hắn.

"Phì phì...."

Gia Tuấn ngồi dậy nhổ đống cát từ trong mồm, tai hắn lại bị ù sau tiếng nổ lớn.

Bạn đang đọc Vô Hạn Mạt Thế sáng tác bởi lantuaa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lantuaa
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.