Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đến Bạc Đầu

Tiểu thuyết gốc · 2168 chữ

Linh Viêm đồ chơi này ta dùng lên cũng không bị phản phệ, có lẽ là do thần thông Vạn Hoả Hỗn Nguyên. Nhưng mà ta không chơi lửa, cũng không có thần thông công kích đi kèm, cũng không đánh ra được bao nhiêu uy lực. Khác với Thần Khí có được linh hồn tự thân, theo truyền thuyết Thiên Khí như Linh Viêm lại được kết nối với Thiên Đạo. Ý chí của thiên đạo chính là ý chí của Linh Viêm, cho nên Linh Viêm mới có thể thống ngự thiên địa vạn hoả. Nhưng mà ta cầm Linh Viêm cũng chỉ thấy nó như một tử vật, dù rằng đúng là nó vẫn có thể giá ngự thiên địa vạn hoả.

Tất nhiên tác dụng của Linh Viêm vẫn là có.

Một ngày này.

Đệ Nhất đứng bên Thập Vạn Sơn Châu nhìn về Nhất Tuyến Thiên. Linh Viêm tách ra làm hai lệnh cầm mỗi bên một cái. Chân khí ùn chuyển động từ bản tôn chảy ngược vào thân thể Đệ Nhất, sau đó dồn vào Linh Viêm.

Nhất Trảm Đoạn.

Một tia sáng quét qua núi non cao vút phía trước, song song với Nhất Tuyến Thiên đã có sẵn. Sau đó phần vách núi bên trái Nhất Tuyến Thiên hoá thành không khí tan mất. Là hoá thành không khí, mà không phải hoá thành bụi mịn. Nhất Tuyến Thiên lập tức từ bề ngang hai thước mở rộng ra thành mười thước, như vậy đã là đủ rồi.

Một chém này, đã mạnh hơn một chém vào Bạch Hổ mười năm trước mấy lần.

Thời gian thấm thoát thoi đưa.

Yên bình và êm ả.

Một trăm ba mươi năm là quãng thời gian đủ dài để chữa lành mọi tổn thương, kể cả với đất mẹ. Nam nữ mười sáu mười bảy tuổi là đã trưởng thành, có thể cưới vợ gả chồng, sinh con dưỡng cái, kéo dài bước chân của con người trên hành tinh này. Tuy rằng truyền thừa đã đoạn, tất cả chỉ có thể bắt đầu lại từ con số không, nhưng là nhân loại vẫn không ngừng tiến lên phía trước.

Hương Khê Trấn bây giờ nên gọi là Hương Khê Thành thì đúng hơn.

Lão công, tạm biệt.

Thân Huệ Trinh nằm trên giường, một ngón tay cũng không động nổi. Nàng chỉ có thể dùng chút sức tàn cuối cùng, thông qua linh niệm nói với ta lời tạm biệt. Tiên Thiên Cường Giả khi chết già, vào lúc thọ nguyên cạn kiệt, huyệt đạo trong người bắt đầu tan vỡ, sẽ trong mấy ngày ngắn ngủi trở nên già nua da nhăn tóc bạc.

Lão bà, tạm biệt.

Ta nắm chặt tay Thân Huệ Trinh, nhìn nàng trút hơi thở cuối cùng. Cùng lúc đó, mối liên hệ linh hồn giữa ta và Thân Huệ Trinh lập tức biến mất, nàng đã nhập Luân Hồi rồi. Những năm này chứng kiến cảnh này quá nhiều, cũng không hề quen thuộc, vẫn là đau khổ như lần đầu. Nhưng lần gần đây nhất còn có Thân Huệ Trinh ở cạnh, mà lần này, ta đã là người cô độc.

Mà ngoài cảm giác đau khổ, càng nhiều hơn là bất lực và khó chịu.

Vận mệnh bản thân bị kẻ khác nắm trong tay, Luân Hồi không ngừng nghỉ cũng không biết đâu là kết thúc. Tử vong, cũng không thể giải thoát bản thân khỏi cái lồng giam này.

Cũng may ta không phải là một nhà triết gia, ta đối với mấy vấn đề này không lại suy nghĩ nhiều. Đau thương qua đi, lại tiếp tục sống, việc mình cần làm, thì cứ nên làm trước đã. Chỉ cần ta không ngừng tiến lên, rồi sẽ có một ngày nhận được đáp án. Thời gian, sẽ trả lời tất cả.

Thời gian lại qua nhanh.

Ta bây giờ đã ba trăm sáu mươi tuổi.

Bản tôn vẫn một mực ở trong Bất Kiến Thiên, chưa từng ra ngoài. Đám phân thân cũng là trốn khắp nơi ẩn cư, cung cấp chân khí cho bản tôn hoạt động là chính. Thế gian ngoài kia trải qua ba trăm năm thái bình, cũng là phồn thịnh. Nhưng mà một khi Luân Hồi khởi động lại, tất cả đều tan thành mây khói.

Ta ngồi xếp bằng trong nơi sâu nhất Bất Kiến Thiên, Linh Viêm cắm trên nền đất bên cạnh. Phía trước là một Âm Dương Môn khổng lồ, nhưng đã bị một tấm màn màu trắng che lấp, xung quanh còn bay lơ lửng vô số phù văn phật tự màu vàng kim, tạo thành từng sợi dây gia cố thêm cho phong ấn. Chỉ có không gian xung quanh thỉnh thoảng xảy ra đứt gãy, Âm Hồn cũng từ đó là chui vào Bất Kiến Thiên.

Tấm màn trắng này chính là Thiên Khí Thần Uyên hoá thành. Thần Uyên đại diện cho Phong, vô hình vô tướng, nên nó có thể theo người dùng mà biến thành bất cứ hình dạng nào. Cái Âm Dương Môn khổng lồ này, lấy uy năng bát giai cũng không thể đóng lại được, chỉ có thể phong ấn. So với Trái Đất rộng lớn vĩ đại, bát giai Hợp Đạo Giả lại cũng chưa tính là gì, huống chi một Nguyên Thần Cảnh nhỏ bé như ta.

Haizz.

Ta thở dài một hơi.

Từ khi đột phá thất giai đến nay đã ba trăm năm, linh hồn ta hiện tại đã lớn mạnh đạt đến mức độ tối đa, coi như là thất giai đỉnh phong. Vốn định dùng cách như lục giai lên thất giai, xem ra chuyện không đơn giản như thế. Nhưng bây giờ ta thọ nguyên đã tận, xem ra phải đợt Luân Hồi xong lại tìm cách đột phá Hợp Đạo Cảnh.

Thân hình khô gầy như que củi lập tức trở lại tươi trẻ. Chỉ là hồi quang phản chiếu, như vậy sẽ khiến sinh mạng không còn nhiều của ta trôi qua càng nhanh. Nhưng mà đây là cơ hội để ta đột phá bát giai Hợp Đạo Cảnh, cũng là cơ hội xem thử bên kia Âm Dương Môn này có có gì.

Kim Long Khí, Tử Long Khí gào thét mà ra, bay tới màn sáng, nhập vào Thần Uyên. Không gian một trận rung chuyển dữ dội, Thần Uyên hoá thành một tia sáng vàng tím lẫn lộn bay về phía ta, bị ta nắm trong tay, cũng không khác Linh Viêm là mấy, chính là một cái vật chết, không hề có chút linh tính, nhưng vẫn như có có thể giá ngự thiên hạ vạn phong, khiến mọi ngọn gió trong trời đất đều nghe lệnh.

Phong ấn biến mất, âm khí như lũ, nồng đậm cực điểm từ Âm Dương Môn tràn ra, trong phút chốc nhấn chìm ta, sau đó lại như một xoáy nước khổng lồ, xoay quanh ta, sau đó chui vào thân thể ta.

Đối với võ giả mà nói, âm khí hay dương khí đều có thể dùng để tu luyện. Mà vì âm khí là khắc tinh của sinh mệnh, những kẻ tu âm khí thường tuổi thọ không dài, còn gây ra đủ loại tiêu cực lên thân thể, để những kẻ này tính cách thường vặn vẹo. Cho nên những công pháp tu luyện âm khí đều được cho là ma công. Nhưng thất giai như ta, âm khí hay dương khí thì cũng là khí mà thôi, không có ảnh hưởng tiêu cực lên nguyên thần. Âm khí vô biên vô tận tràn vào trong cơ thể ta, chuyển hoá thành chân khí, nhanh chóng đem toàn bộ huyệt đạo của ta lấp đầy.

Ba trăm năm tu luyện, ba trăm sáu mươi huyệt đạo đã hoàn thành Dịch Cân, tái hiện kỳ tích của Đạt Ma Tổ Sư năm xưa. Nguyên thần ly thể, là một màu đen kịt, còn đen hơn âm khí nồng nặc xung quanh. Thân thể vẫn ngồi đó, đã bị âm khí hoàn toàn xâm thực, nhưng bởi rất cứng rắn, không bị âm khí lập tức phân huỷ thành khói.

Toàn bộ Luân Hồi Bảo Khí để lại, ta chỉ cầm theo Thần Uyên trong tay, bước vào Âm Dương Môn, đi về hướng Âm Giới. Xuyên qua Âm Dương Môn không hề trở ngại. Trời và đất đột nhiên đổi chỗ, cũng tức là hướng của trọng lực tại Âm Giới thay đổi một trăm tám mươi độ so với Dương Gian. Âm Giới cũng không phải là không có ánh sáng, sắc trời tựa như lúc chạng vạng, giao thoa giữa sáng và tối.

Vô số Âm Hồn hướng ta vờn quanh gào thét, lại bởi vì hiện tại ta cũng được cấu thành từ âm khí, cho nên không có nhào tới, ngược lại theo bản năng sợ hãi tồn tại cấp bậc cao hơn mà tránh xa.

Đó là…

Một quả cầu khổng lồ tạo thành từ những vòng tròn chậm rãi xoay vòng bất quy luật lơ lửng giữa không trung, tạo thành một vầng trăng tròn mờ ảo giữa bầu trời. Xỏ xuyên qua nó, là một dòng chảy ánh sáng đẹp đến mê ly, vắt ngang qua bầu trời tối tăm.

Đã sắp chết, ta cũng không nghĩ nhiều, phi thân hướng đỉnh đầu bay tới.

Càng lúc càng gần, xuyên qua quãng đường mấy ngàn dặm, mới thấy được quả cầu đó có bao nhiêu vĩ đại, sợ rằng so với mặt trăng cũng không nhỏ hơn chút nào.

Meo???

Tiếng mèo kêu này, thật là quen thuộc nha.

Một con hổ trắng khổng lồ xuất hiện trước mặt ta, không phải Bạch Hổ thì còn ai. Ở cái nơi tối lờ mờ như thế này, nó thật sự loá mắt. Thánh thú Hợp Đạo Cảnh như Bạch Hổ, đã có thể tồn tại mà không cần nhục thân, nhưng không ngờ nó ở Âm Giới, mà toàn pháp thân vẫn được cấu tạo từ dương khí, xem ra là có liên quan tới quả cầu kia.

Gào

Bạch Hổ thấy ta, gầm lên một tiếng, giơ vuốt tốc độ cực nhanh vồ tới.

Ta vậy cũng không nghĩ nhiều, Thần Uyên nơi tay hoá thành một thứ dài dài tựa kiếm tựa đao.

Nhất Trảm Đoạn.

MÉOOOO

KENGGGGG

Tiếng mèo kêu thê lương vang vọng khắp Âm Giới tĩnh mịch, phá lệ thê lương.

Một tiếng kim khí va chạm chói tai đồng thời vang lên.

Không chỉ là Bạch Hổ, mà cả mặt đất và bầu trời phía trước đều bị cắt đôi ra, kéo dài đến vô cùng vô tận.

Đây đã là một đòn mạnh nhất của ta.

Nhưng một chém kinh khủng, vậy mà cũng không thể đem quả cầu khổng lồ đang chậm rãi xoay chuyển phía xa chém đoạn.

Vật này không tầm thường.

Mà một chém này, cũng đem toàn bộ chân khí trong pháp thân của ta hao hết.

Đồng thời, thân thể để lại trong Bất Kiến Thiên, cũng bị âm khí xâm thực hết, hoàn toàn mất đi sự sống.

Nguyên thần ta nhanh chóng tan rã, hoá thành âm khí hoà vào không gian xung quanh.

Thời gian ngừng lại.

Ta đã chết.

Pháp thân của ta đã tan, nhưng linh hồn vẫn tồn tại đứng yên tại chỗ, lại bị bao quanh bởi quả cầu quen thuộc không biết tên như hơn ba trăm năm trước.

Luân Hồi khởi động lại.

Quả cầu phía xa điên cuồng xoay vòng, phát ra những tiếng kẹt kẹt chói tai, có vẻ như một chém vừa rồi của ta đã đem đến tổn thương nào đó cho nó, nhưng nó vẫn hoạt động được. Những vòng tròn quay xung quanh tâm quả cầu nhanh chóng xếp lại cùng nhau, tạo thành một cái đĩa, bắt đầu xoay tròn với tốc độ cực nhanh.

Một quả cầu từ trong linh hồn chui ra, hoá thành một cái lồng hình cầu bao lấy linh hồn ta. Một màn như lần Luân Hồi khởi động lại kiếp trước diễn ra, khác là lần này ta đã nhận ra quả cầu lồng giam này là chui ra từ trong linh hồn của ta, mà hình dạng của nó, lại có kết cấu khá tương tự quả cầu khổng lồ đằng kia.

Thần Uyên bị một ý chí huyền bí dẫn dắt bay về đóng chặt phong ấn.

Lồng giam hình cầu đem ta xuyên qua không gian, chốc lát về lại Dương Gian, sau đó bay về Hương Khê Trấn.

Trời đất khởi động lại, ròng rã mười năm.

Trời tờ mờ sáng, ta từ trên giường mở mắt ra.

Vẫn là trần nhà xưa cũ.

Lại là một lần Luân Hồi mới.

P/S: đề cử và ủng hộ nhiệt tình nha các đồng dâm.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 74

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.