Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hải Thần Điện (1)

Tiểu thuyết gốc · 2985 chữ

Chương 24.1 Hải Thần Điện (1)

Sáng sớm hôm sau.

Một thất giai.

Nguyên Thần Cảnh có Tuỳ Phong Lưu Tuỳ công tử.

Hai lục giai.

Linh Niệm Cảnh có hai trong Bát Tiên, Mộng Tiên Cô và Lộ Tiên Cô.

Ba ngũ giai.

Cường Cảm Cảnh có Mai Thuý Phường Hương Tuý Phu Nhân, bang chủ Cự Điểu Bang Ưng Linh Quang và bang chủ Cự Kình Bang Chu Phước Thịnh.

Một tứ giai.

Phu nhân của một bang chủ giàu, già và sắp chết nào đó, Phàm Hương Phu Nhân.

Đội hình này dùng để thám hiểm di tích dưới biển này, có lẽ đủ dùng.

Lại nói, cái di tích này cũng không phải do Lộ Tiên Cô tìm ra đâu, mà là do Nhã Tiên, nữ nhi Mộng Tiên Cô nghiên cứu các thư tịch để lại tìm ra đấy. Nghe nói thời xa xưa Đông Nam Thiển Hải xuất hiện một vị bát giai cường giả, hắn không chỉ thống nhất Đông Nam Thiển Hải, còn muốn vươn tay ra chiếm lĩnh Thâm Lam Hải Dương, cho nên lấy bờ vực giao nhau giữa Đông Nam Thiển Hải và Thâm Lam Hải Dương làm biên giới, lập nên vô số cứ điểm, làm nơi mở đầu tiến công Thâm Lam Hải Dương.

Cái di tích này chính là một trong những cứ điểm trong đó còn sót lại.

Thời đại đã quá xa xưa.

Lại trải qua chiến tranh, di tích này còn sót lại đến giờ, chắc chắn có chỗ thần kì.

Đương nhiên đó là theo góc nhìn của đám người Mộng Tiên Cô.

Còn ta là Luân Hồi Giả, đương nhiên nghĩ đến khả năng đây là một địa điểm giống như Vạn Linh Mộ, cung cấp kỳ ngộ cho Luân Hồi Giả đấy.

Nếu may mắn, có lẽ, sẽ kiếm được một cái hack mới.

Luân Hồi Bảo Khí mạnh mẽ đến vô lý như thế nào, đã không cần phải nói nhiều.

-Đi thôi.

Bản công tử đảm nhận luôn vai trò đội trưởng đội thám hiểm.

Thời gian luôn là thuốc thử tốt nhất, mười năm, cũng đủ để nhìn được sâu cạn của lòng người. Diễn viên chuyên nghiệp có thể diễn một ngày, một tháng lại có thể diễn nổi mười năm. Hơn nữa ở đây cũng không phải là khán giả bình thường, toàn là nhân vật đại lão đứng đầu một thế lực cả, toàn là nhân vật não lớn đấy.

Kỳ thật mọi người đều vây quanh ta mà tới, không nói đến tu vi thất giai, lúc Đệ Nhị còn lục giai, cũng rất hoà đồng cùng đám dâm hàng này, lại không mấy quan tâm đến tranh đấu lợi ích, chỉ cần có đủ rượu đủ thuốc cho bản công tử là được. Mà ta cũng rất giảng nghĩa khí, bằng hữu có việc khó khăn, liền ra tay tương trợ, giúp được thì giúp, không giúp được thì gọi hội.

Giang hồ trọng lợi ích.

Giang hồ cũng trọng nghĩa khí.

Bây giờ thực lực thất giai bày ra, ta cũng lên làm thủ lĩnh cái dâm đoàn này.

Ùm.

Ta dẫn đầu nhảy xuống biển.

Nơi này nước biển rất trong, lại thêm đang là sáng sớm, ánh sáng mặt trời lung linh chiếu xuống biển, đẹp mê người.

Cá từng đàn bơi lội xung quanh.

Đại dương vẫn luôn luôn xinh đẹp như thế.

Cũng nguy hiểm như thế.

Nơi này là biên giới giao với Thâm Lam Hải Dương, nhìn về phía xa xa mơ hồ thấy những bóng đen khổng lồ đang lượn lờ. Thâm Lam Hải Dương, không hổ danh nhân loại cấm khu, không phải chỉ là hư danh đây. Nhưng đám thú biển đó rất ít khi vào vào Đông Nam Thiển Hải, trừ khi nổi điên đi lạc, bởi thức ăn ở Đông Nam Thiển Hải so với Thâm Lam Hải Dương quá ít rồi.

Sáu người kia bơi phía sau ta.

Nhị giai võ giả bởi vì trong cơ thể có chân khí hoá lỏng, đã có thể cân bằng được với áp suất của nước, cho nên dù là ở đáy biển cũng có thể hoạt động được. Nhưng nhị giai võ giả vẫn cần thở nha. Cho nên chỉ có Tiên Thiên Cường Giả mới có thể dùng Tiên Thiên Chân Khí thay thế không khí hoạt động. Bởi vậy lần thám hiểm này chỉ có thể có Tiên Thiên tham gia. Cho nên Nhã Tiên chỉ có thể ở trên thuyền hóng gió, tình hình cũng tương tự như khi ta lần đầu tới Vạn Linh Mộ, chỉ có thể ở ngoài chờ, sau lại vào kiếm chỗ tốt. Đáng tiếc nàng không biết ta cũng là Luân Hồi Giả, cho nên, tất cả chỗ tốt đều là của bản công tử rồi.

Sau khi đảm bảo không có nguy hiểm gì.

Ta hướng về Lộ Tiên Cô phát tín hiệu.

-Ngươi dẫn đường đi.

-Được.

Trong nước, muốn nói chuyện, là có thể dùng linh niệm. Ở đây chỉ có ta và hai vị tiên cô mới có thể nói chuyện, người khác chỉ có thể nghe.

Lộ Tiên Cô mặc một bộ bikini màu trắng, thân hình cao ráo nóng bỏng quyến rũ, tựa như một nàng tiên cá bơi phía trước dẫn đường. Nước, chính là địa bàn của nàng, là bằng hữu của nàng. Dáng nàng di chuyển trong nước tựa như nhảy múa, tự nhiên mười phần. Thật xinh đẹp.

Nhưng đây không phải là lúc nứng.

Lộ Tiên Cô càng lặn càng sâu, đã hơn một ngàn thước.

Ánh sáng mặt trời đã hoàn toàn không thể chiếu tới nơi này.

Ta chỉ có thể dùng thần niệm liên hệ đám đội viên, tránh cho bị lạc. Cũng dùng thần niệm như sợi chỉ đan thành lưới, giăng ra xung quanh, tránh cho bị thú biển tấn công bất ngờ. Đám thú biển này lý trí không có, nhưng bản năng rất nhạy, dụng phải thần niệm của ta, lập tức bỏ chạy. Tu rằng nhỏ bé, nhưng thất giai vẫn là thất giai, cường giả Nguyên Thần Cảnh, chính là sinh vật đứng tại đỉnh chuỗi thức ăn của thế giới này.

Đáy biển.

Một bên là bờ đá của Đông Nam Thiển Hải, một bên là vực sâu hun hút của Thâm Lam Hải Dương. Nơi này lại cũng không tối tăm mà một mảnh ánh sáng lấp lánh rất thần kì. Đủ loại thực vật biển đua nhau phát ra muôn vàn ánh sáng đủ loại màu sắc, cùng muôn vàn loài cá, tôm tung tăng bơi lội.

Thật là xinh đẹp.

-Thật đẹp.

Ta không nhịn được cảm khái.

Cũng không phải lần đầu tiên thấy cảnh như này, ở Đông Nam Thiển Hải thật ra sinh vật vô cùng phong phú đa dạng, bởi không thích hợp với cự thú sinh sống, đám tôm tép lại phát triển vô cùng mãnh liệt. Cảnh như này, đâu đâu cũng thấy. Nhưng mà cũng không cản được ta mỗi lần nhìn thấy đều cảm thán thế giới này thần kì.

-Bên này. Công tử thu lại thần niệm đi, chúng ta bí mật tiến lên.

-Hảo.

Lộ Tiên Cô lại dẫn đường.

Hướng về bên vực sâu Thâm Lam Hải Dương bơi xuống.

Lại xuống thêm tầm trăm mét.

Một cái cửa đá cổ xưa hiện lên, cũng thật không bắt mắt, Lộ Tiên Cô xem ra cũng hao phí không ít sức lực ở nơi này tìm kiếm. Bên trên ghi lấy ba chữ rất là khí thế Hải Thần Điện.

-Cửa đá này có cấm chế, ta không mở được, trong thư tịch cũng không ghi chép cách mở. Công tử xem thử có mở được không.

-Hảo.

Nếu nơi này tương tự Vạn Linh Mộ, vậy thì thất giai cũng bó tay, chỉ có Luân Hồi Giả mới có thể mở ra mà thôi.

Ta vậy cũng tiến tới bên cửa đá, chạm tay vào cửa.

A, xuyên qua.

Ta lập tức xuyên qua cửa đá tiến vào trong.

Âm khí, rất nồng nặc.

-Các ngươi tiến vào đi, bên trong đều là âm khí, cẩn thận chút.

-Hảo.

Ta quay ra ngoài lên tiếng.

Cả đám cùng kéo nhau tiến vào Hải Thần Điện.

Đám âm hồn bên trong thấy có sinh vật sống tiến đến, nổi điên lao tới tấn công.

Ta cũng không cần nhúng tay, để đội viên xử lý đám râu ria này.

Lấy cảm giác của Nguyên Thần Cảnh, ta liền cảm thấy nơi này là một không gian độc lập, tương tự Thiên Địa Thanh Lâu vậy. Xem ra so với Vạn Linh Mộ, nơi này có độ khó hơn hẳn, nhưng chắc không phải loại khảo nghiệm như Thiên Địa Thanh Lâu đâu.

Xem nào.

-Hải Thần Thí Luyện, đánh vỡ bảy cột trụ chống bảy đại dương, sau đó đánh vỡ cột trụ sinh mệnh, sẽ hoàn thành thí luyện, đạt được phần thưởng.

Nghe quen vl, nhưng mà chỉ là thí luyện, cũng không cần phải giải cứu nữ thần nào cả. Chứ không thì ta chỉ có thể bỏ chạy ngay.

-Chúng ta tới trong xem sao.

-Hảo.

Chỗ chúng ta đang đứng là một hành lang dài, xem ra là chỗ giảm xóc sau khi tiến vào từ cửa đá. Nơi này toàn là âm khí, không thể hô hấp. Nhưng ở đây toàn là Tiên Thiên Cường Giả, cũng không có quá lớn vấn đề. Giải quyết âm hồn đang không ngừng tràn vào, chúng ta dễ dàng xông ra ngoài.

Là một không gian rất lớn, hơn Thiên Địa Thanh Lâu nhiều.

Âm khí nồng đậm tràn ngập.

Nhưng cũng không phải là một mảnh đen kịt không có tia sáng, lờ mờ nhu khi choạng vạng. Âm hồn ma quỷ bay khắp nơi, không ngừng xông tới nơi này.

Bảy hòn đảo nhỏ vây xung quanh một hòn đảo lớn ở giữa.

Từ xa đã thấy bảy cột đá chọc trời đang không ngừng toả ra âm khí ngùn ngụt. Xem ra không cần bảng nhiệm vụ chỉ dẫn, người vào đây đương nhiên cần ưu tiên đánh vỡ những cột đá này trước đấy, bởi chúng chính là thứ kết nối nơi này và âm giới, tương đương Âm Dương Môn. Nhưng mà khác với Âm Dương Môn, âm hồn quỷ ma từ trong cột thoát ra, là một chiều. Cứ như trực tiếp bị cột đá hút tới từ âm giới vậy. Nhưng mà đúng là liên miên bất tuyệt.

Ta dẫn đầu cả đội, Lưu Tinh Tiễn Chỉ liên miên mà ra, mãi cũng không giết sạch âm hồn. Chưa học được Đàn Chỉ Thần Thông, uy lực của tiễn chỉ cũng chả hơn khi lục giai là mấy, một thân chân khí hùng hậu không có chỗ dùng. Bây giờ mới thấy tầm quan trọng của thần thông nha. Nhưng có thần niệm chính là khác bọt, dùng thần niệm như tia laser súng ngắm, chỉ thẳng điểm yếu Âm Hồn, dẫn đường cho tiễn chỉ, mỗi một phát đều là chí mạng, tiết kiệm được chân khí đáng kể.

Vũ khí của Lộ Tiên Cô là một cây giáo dạng như mũi giáo săn cá voi, nàng chuyên sở trường chiến đấu dưới nước, ở trên cạn không phát huy hết thực lực được. Nhưng lục giai vẫn là lục giai, sức chiến đấu vẫn rất hung hãn. Lộ Tiên Cô vừa cầm giáo tấn công, vừa lấy ra mấy bình nước, vung vẩy khắp nơi. Âm hồn dính phải, như gặp cường toan, rú lên rồi bị hoà tan.

Mộng Tiên Cô thì chiến đấu khá kì lạ, đôi mắt nhắm chặt, bộ dạng như mộng du, nhưng tấn công vô cùng chuẩn xác và nhẹ nhàng. Nàng là người có kinh nghiệm, đương nhiên hiểu ở những nơi âm khí ngập tràn thế này, quan trọng nhất là tiết kiệm chân khí, Làm ra phương thức ứng đối phù hợp nhất. Vũ khí thì là sáu cây trâm vàng kẹp giữa các ngón tay y như người sói. Mấy cây trâm này vốn là nàng dùng để phóng ra đấy, nhưng ở đây chỉ có thể dùng như vậy.

Hương Tuý Phu Nhân thì phương thức chiến đấu lại trực tiếp hung mãnh, tay đấm chân đá. Cũng may khi chiến đấu nàng không biến hình thành người khổng lồ cơ bắp, nếu không về sau ta thật không dám tiếp tục làm nàng. Chu Phước Thịnh thì chân đạp cước như ngựa, tốc độ cũng thật nhanh, gọi là cái gì mà Hải Mã Đạp Lãng Cước, vừa đẹp lại uy lực lớn. Ưng Linh Quang thì cầm một cây cây cung tạo hình chim ưng, chân khí hoá tiễn, bắn ra xung quanh, đáng tiếc bây giờ âm hồn chỗ nào cũng có, nên hắn chỉ có thể đem cánh cung làm đao, xông phá chặt chém.

Phàm Hương Phu Nhân thì, khỏi nói cũng được, nàng mới tứ giai mà thôi, lại còn vừa sinh xong. Ta đành phải một bên xông lên, một bên chú ý nàng sau lưng. Thật ra cũng không phiền, thần niệm ta hùng mạnh là phân thân Đệ Nhị không theo kịp, dư sức chú ý nàng, để nàng vậy mà một trận cảm động.

Hộc máu chó mới tiến đến được trước cột đá đầu tiên.

Lại nhớ Vạn Linh Mộ, chẹp, so với ở đây Vạn Linh Mộ chỉ là bài khởi động mà thôi.

Trấn giữ Cột Chống Biển là một con quỷ hoàng. Làm cái so sánh, thực lực tên yếu nhất tận cùng đáy thất giai của lịch sử võ giả Cửu Châu chính là ngang bằng Quỷ Hoàng. Vừa hay, Đệ Nhị chính là một tên võ giả thất giai như vậy. Mệt như chó lại thêm bảy người cùng tiến lên vây công, mới đem nó giết chết.

Mà nhìn Cột Chống Biển đang ùn ùn toả ra âm khí, xem ra sắp triệu hồi một con Quỷ Hoàng mới đấy. Ta không thể không dùng toàn lực tấn công cột đá. Có hiệu quả, nhưng như gãi vậy.

-Lui.

Ta quả quyết hạ lệnh.

Đám âm hồn cũng không thể xuyên qua cửa đá ra ngoài.

Chúng ta trở lại trên thuyền. Ngồi cùng một chỗ bàn chuyện.

-Bảy cái cột, bảy Quỷ Hoàng, hơn nữa cột sinh mệnh ở trung tâm không biết còn cất giấu quái vật nào khác không.

-Có lẽ có, nhưng chắc chắn không phải bát giai rồi.

-Nhưng mà chúng ta hợp lực cũng không phá nổi một cột đá nha.

-Tứ đệ ngươi có cách gì không?

Hương Tuý Phu Nhân dò hỏi. Ở đây ta là mạnh nhất, nếu ta bó tay, chỉ có thể từ bỏ, hoặc đem tin tức này bán ra ngoài cho kẻ có khả năng, hoặc tổ chức một cái đại hội, dùng số lượng công phá Hải Thần Điện, như cách Bái Hoả Giáo từng làm.

-Cách thì có, để ta gọi lão sư.

-Lão sư, là Vô Dơ Đại Sư?

-Đúng vậy.

Cái tên này đã mất tăm mất tích hơn mười năm, đám hàng này còn nhớ, là do hay chơi với ta, người khác, e là đã quên lâu rồi.

-Ta cần bế quan triệu hoán lão sư, sau đó sẽ tiến vào trạng thái suy kiệt, các ngươi hộ pháp cho ta.

-Hảo.

Cả đám nhanh chóng tiến hành.

Trong phòng kín, Đệ Nhị giả bộ nhắm mắt, đám người ở xung quanh chăm chú nhìn. Toàn thân Đệ Nhị ánh lên kim quang, sau đó là là một hình bóng hoàng kim bước ra khỏi thân thể hắn, cũng không cao hơn Ưng Linh Quang là mấy, là một hoà thượng hoàn toàn bình thường, nhưng được tạo ra từ chân khí vàng óng, toả ra ánh áng vàng dịu nhẹ. Đám người Hương Tuý Phu Nhân ở xung quanh có thể cảm nhận rõ ràng đây chính là nguyên thần thất giai, cảm thấy rất quen thuộc, giống hệt cảm giác Tuỳ Phong Lưu mang tới. Nhưng bọn hắn cao nhất chỉ là lục giai, chỉ cảm thấy giống, coi đó là chuyện đương nhiên, không phân biệt được rõ ràng. Tựa như nhìn thấy một cặp sinh đôi, cũng không thể quét vân tay để phân biệt được rõ ràng. Muốn làm được như kiểu quét vân tay, chỉ có thần niệm của Nguyên Thần Cảnh.

Ta cảm giác trạng thái bản thân bây giờ một chút, Linh Tê Kim Tâm vẫn đang ở trong thân thể ở Sám Hối Động. Ta bây giờ, hoàn toàn không thể cảm giác được các phân thân đang làm gì. Đệ Nhị đã bất tỉnh ngã vật ra sàn, Linh Tê Ngân Tâm vẫn đập trong lồng ngực duy trì sức sống.

Bên Đệ Nhất cũng là một dạng tương tự, Kim Tuyết Hiền đặt Đệ Nhất trên giường, cũng không rời đi như thường lệ mỗi sáng, mà ở một bên chăm sóc, khuôn mặt cũng hơi lo lắng, dù được ta dặn dò kỹ lưỡng trước.

-A di đà phật. Các ngươi chăm lo cho hắn một chút. Ta đi rồi về.

-Vâng đại sư.

Mọi người chỉ thấy được bề nổi thần kì bên ngoài, mà Mộng Tiên Cô, thì dường như có chút suy nghĩ khác. Nàng đối với linh hồn nghiên cứu được sâu nhất, kiến thức cũng nhiều, có lẽ nhận ra được gì đó, nhưng ta mặc kệ nàng nghĩ gì, một khi Luân Hồi, nàng liền quên.

Ta biến mất giữa phòng, tiến vào đáy biển.

P/S ủng hộ và đề cử đi nào các đồng dâm.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 6
Lượt đọc 232

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.