Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sơn Bản Phong Sào (3)

Tiểu thuyết gốc · 2335 chữ

Là người trong Ma Đạo, lại đã là thất giai, Đông Phương Nhi không cần đồ bảo hộ gì cũng có thể đi đến bất cứ đâu trong Âm Giới này, kể cả lặn ngụp trong Minh Hải Ngục tối tăm.

Nàng mặc một cái quần da bó sát, phô bày đôi chân dài tròn trịa thon đều như đũa. Áo khoác da cùng chất liệu, phía dưới ngắn thậm chí lộ rõ bờ dưới nhũ cầu căng tròn mê người. Eo thon không kham một nắm cùng đường cong bên hông hoàn hảo lộ rõ, trắng muốt một mảng như tuyết.Tóc dài đen nhánh lượn sóng bồng bềnh, dung nhan xinh đẹp của Đông Phương Nhi bởi vì nàng thành tựu thất giai mà vẻ ngạo kiều kiêu sa càng thêm đậm nét hơn.

Đã bắt đầu lộ ra khí thế của cường giả rồi.

Cũng tốt.

Thứ ta cần từ Đông Phương Nhi nhiều hơn chỉ là một cái bồn chứa tinh xinh đẹp.

-Nhân gia đến giao cho Sơn Bản Tử tỷ tỷ tinh dịch của Đoạn Giác mà nhân gia thu thập được.

Đông Phương Nhi tay cầm một bình thuỷ tinh lớn phát ra khí lạnh, bên trong toàn là chất dịch trắng đục, ước chừng cũng phải mười lít, đều là tinh dịch. Đông Phương Nhi hiện tại đã là Nguyên Thần Cảnh, cũng là nhờ trở thành Vu Nữ của Đoạn Giác mà đột phá. Toàn bộ tinh dịch của Đoạn Giác xả lên hay trong thân thể mê người của Đông Phương Nhi, đều được nàng tích trữ lại, giao hết cho Sơn Bản Tử, đổi lấy điểm cống hiến.

Đoạn Giác là Hổ Bì Ngưu Quỷ Thần, có thuộc tính hai hệ Thổ và Ám, rất tương thích với Sơn Bản Tử.

Nhờ vậy mà ong thợ được sinh ra gần đây, chất lượng rất cao.

Sơn Bản Tử có thể dùng tinh dịch của các loài khác để sinh ra ong thợ, đương nhiên ong thợ sinh ra thì vẫn là Sơn Bản Phong. Sinh vật thất giai đã đạt đến độ cao có thể bỏ qua giới hạn sinh học mà sinh sản ra đời sau. Nhưng đời sau là cái giống gì thì thật là khó đoán, vì hầu hết đều là quái thai, đặc biệt là trong trường hợp thuộc tính khác biệt.

Cho nên Sơn Bản Tử dùng tinh dịch của Hồ Bì Ngưu Quỷ Thần sinh ra ong thợ, vẫn giữ nguyên hình dạng Sơn Bản Phong, lại được tăng thêm sức mạnh và tốc độ, đồng thời thích ứng tốt hơn với môi trường Âm Giới.

Chuyện này, Sơn Bản Tử có thể khống chế được.

Thế Giới Luân Hồi chính là thần kỳ như vậy đấy. Công nghệ Gen mà các nhà khoa học trước Luân Hồi khổ công nghiên cứu, chỉ đáng xách dép cho Sơn Bản Tử. Tuy rằng có nhiều giới hạn, nhưng Thế Giới Vi Mô là lĩnh vực thuộc về bát giai, như Sơn Bản Tử đã là rất lợi hại rồi.

-Ngươi làm tốt lắm, cứ thế mà phát huy haha

-Đa tạ Thánh Chủ khen ngợi.

Được ta khen làm tốt chức năng của một bồn chứa tinh, Đông Phương Nhi lại tỏ vẻ vui mừng. Càng ngày nàng càng trung thành với Ma Thiên Giáo. Đều là do Từ Châu Huyền dạy dỗ tốt mà ra. Tin rằng nếu lúc này Bạch Diện ở trước mặt Đông Phương Nhi, nàng cũng không do dự mà đứng về phe Ma Thiên Giáo.

Thật ra đây là Luân Hồi.

Rất khó để mà dùng quan điểm đạo đức trước đây đánh giá Đông Phương Nhi.

Đến bản thân ta cũng đã không còn quan tâm đến phân biệt đúng sai từ lâu.

Ta chỉ muốn phá vỡ Luân Hồi.

-Ngươi qua đây.

Ta hướng Đông Phương Nhi vẫy tay.

Nàng liền cười lên hiểu ý. Ngón tay ngọc ngà sơn móng màu đen giống như móng vuốt đưa lên trước ngực, kéo khoá áo xuống hết. Hai vạt áo tách rộng ra hai bên, lộ ra hai nhũ cầu căng tròn ngon mắt. Theo nhịp Đông Phương Nhi lắc eo đánh hông tiến đến, hai nhũ cầu cũng dập dềnh lên xuống, lộ ra hai nhũ hoa đỏ rực gợi tình, như hai đoá hoa hồng nở rộ trên da thịt trắng muốt. Đông Phương Nhi cùng Phúc Trừng Mĩ Tự quỳ xuống dưới háng ta. Hai mĩ nhân dùng hai tay cầm lấy hai bên quần đùi của ta kéo một cái, bên trên Sơn Bản Tử đem áo thun của ta cởi ra, chỉ trong chớp mặt đem ta lột trần như nhộng. Phúc Trừng Mĩ Tự trái liếm một cái, Đông Phương Nhi phải liếm một cái, cùng nhau dùng miệng lưỡi phục vụ cho ta được thoải mái.

Còn Sơn Bản Tử, lột áo ta xong, lại chỉ huy ong thợ mang đến tám quả trứng.

-Thánh Chủ, tám quả trứng này có chút đặc biệt.

Sơn Bản Tử nói, để ta không khỏi cũng dùng Vạn Hoa Kính Nhãn nhìn kỹ tám quả trứng đó một cái.

-Linh Thú, không đúng. Có một tia linh tính, nhưng rất rất yếu.

Ta nghĩ ngợi một hồi, cho ra được một khả năng.

-Đoạn Giác là Lãng Du Giả, linh hồn của hắn không bị Luân Hồi Châu khống chế. Tinh trùng của hắn, ngoài yếu tố di truyền ra, thì có thể còn chứa một chút tia linh hồn của hắn.

-Nhân gia cũng có cùng suy đoán như vậy. Thánh Chủ, đây là một hình thái trưởng thành đặc biệt của Sơn Bản Phong, gọi là Sơn Bản Mĩ Nhân Phong. Nhưng chỉ có ong thợ có linh hồn mới có thể đạt đến.

Sơn Bản Tử dùng thần niệm chiếu ra một hình ảnh.

Đó là một sinh vật kết hợp giữa người và ong. Trên đầu là hai cái râu như râu ong, sau vai là bốn cánh mỏng, từ chỗ xương cụt mọc ra một cái bụng ong sọc cam đen. Cánh tay và bắp chân được bọc bởi vỏ cứng đen cam xen lẫn. Tay phải là năm móng vuốt như năm dưỡi dao sắc bén. Tay trái không có ngón, chỉ có đầu nhọn như mũi kim châm. Lại có gương mặt xinh đẹp, dáng người nóng bỏng, mông tròn ngực căng, điện nước đầy đủ, gọi là Mĩ Nhân Phong cũng không sai.

Đây là hình ảnh do Sơn Bản Tử tạo ra, hình mẫu cũng chẳng ở đâu xa, chính là Phúc Trừng Mĩ Tự.

Khuôn mặt xinh đẹp lẫn thân hình nóng bỏng giống nhau y đúc thế kia cơ mà.

-Ý ngươi muốn là?

-Nhân gia muốn xin Thánh Chủ dùng hồn nguyên để nuôi dưỡng những quả trứng này.

-Nếu dùng hồn nguyên nuôi dưỡng, tỷ lệ thành công thế nào?

-50% nở ra Sơn Bản Mĩ Nhân Phong bẩm sinh nhất giai. Tỷ lệ mỗi tăng một cấp đều là 50%, trong trường hợp được cung cấp hồn nguyên không ngừng. Mỗi tháng, nhân gia chỉ đẻ được một quả trứng như vậy.

Cũng tức là, cứ mỗi một năm bốn tháng, thì Sơn Bản Tử mới có thể sinh ra một Sơn Bản Mĩ Nhân Phong tứ giai.

Chỉ từ mặt tỷ lệ đến tính toán, thì đã là rất cao rồi.

Phải biết, phải một vạn Trầm Luân Giả mới có một tứ giai. Tỷ lệ này đối với Tân Sinh Giả còn thấp hơn trăm lần.

-Phê chuẩn. Nhưng ta muốn tất cả Sơn Bản Mĩ Nhân Phong, đều phải là nữ.

-Vâng Thánh Chủ.

Sơn Bản Tử lập tức reo lên mừng rỡ.

Ta cũng quên không để ý xem lượng hồn nguyên có đủ hay không.

Thôi thì để cho các thân ái tự cân bằng chi tiêu vậy.

Tâm trạng vui vẻ, thân thể dễ dàng sung sướng, lại thêm kỹ năng miệng lưỡi của Phúc Trừng Mĩ Tự và Đông Phương Nhi vô cùng lợi hại, nhanh chóng mút ra tinh dịch của ta.

-Nào Thánh Chủ, mau bắn tinh dịch cho các nàng đi hihi

Sơn Bản Tử cầm côn thịt của ta xóc mạnh, nhắm thẳng quy đầu vào hai gương mặt xinh đẹp của Phúc Trừng Mĩ Tự và Đông Phương Nhi đang kề sát cùng một chỗ. Hai mĩ nhân cùng lúc há miệng thè lưỡi, sẵn sàng đón lấy tinh dịch của ta bắn phá.

-Ta bắn.

Ta gầm nhẹ một tiếng, toàn thân căng cứng trong sung sướng, tinh dịch bay phùn phụt lên dung nhan xinh đẹp của hai mĩ nhân. Miệng rộng là một lợi thế, hầu hết tinh dịch ta bắn cho nàng đều rơi vào trong miệng. Còn Phúc Trừng Mĩ Tự thì dính đầy một mặt tinh dịch trắng đục.

Trong lúc hai tỷ muội lại ân cần dùng miệng lưỡi dọn dẹp côn thịt cho ta, đám ong thợ đã theo lệnh Sơn Bản Tử kéo tới một cái đệm thật to.

-Tới lượt nhân gia rồi hihi

Sơn Bản Tử là một con ong không sai. Nhưng bản chất linh hồn nàng vẫn là con người. Nàng yêu thích hưởng thụ vui sướng của con người. Như là một cách tìm về bản ngã con người đã bị Luân Hồi tước đoạt.

Ta tất nhiên sẵn lòng trợ giúp Sơn Bản Tử.

Lập tức nhảy tới nhào lên người nàng.

Khuôn mặt xinh xắn dễ thương, thân hình lại nóng bỏng lồi lõm, đúng kiểu mặt học sinh thân hình phụ huynh, hấp dẫn vô cùng. Hai chân Sơn Bản Tử dang rộng, tạo thành hình chữ M, hai ngón tay thon xinh xắn tự tách ra cánh hoa huyệt phấn hồng, lộ ra thịt non âm đạo bên trong, mời gọi ta tiến đến đâm ngay côn thịt vào.

Thật là lẳng lơ không chịu nổi.

Côn thịt của ta lập tức tiến vào thân thể mê người của Sơn Bản Tử.

-A…thật thích…Thánh Chủ mau động…a…ư…a…thật thoải mái…a

Côn thịt bay nhanh ra vào, khiến Sơn Bản Tử thích đến lập tức rên lên, thân thể uốn éo quằn quại trong sung sướng.

Phúc Trừng Mĩ Tự và Đông Phương Nhi nhìn nhau, cùng cười lên khúc khích, rồi dùng lưỡi mềm trợ giúp đối phương xử lý tinh dịch đầy trên mặt.

Ta chỉ để một cỗ phân thân chuyên dụng cho Sơn Bản Phong Sào.

Mà nơi này có vô số mĩ nhân, đúng là trách nhiệm nặng nề.

Cũng không biết cỗ phân thân này chịu được các nàng tàn phá bao lâu thì hỏng.

Nhưng cũng không quan trọng, các nàng vui là được.

Với ngựa trắng giáo bạc, Triệu Tử Long có thể lấy một địch ngàn.

Ta dù chỉ một người một côn, cũng có thể làm được như vậy.

Thân thể mĩ nhân mềm mại tuyệt diệu bên dưới ta lúc này, mới là nơi chứa đựng linh hồn của Sơn Bản Tử.

Thần Thú vốn đã có có thân thể to lớn mạnh mẽ, không cần phải đúc tạo Pháp Thân, cho nên nguyên thần thường là lựa chọn mang hình dạng con người. Hai hướng đi thường thấy thì vẫn là rèn đúc Chân Thể hoặc là đan dệt Lĩnh Vực.

Sơn Bản Tử lựa chọn cái sau.

Sơn Bản Phong Sào này là Lĩnh Vực của nàng, là một kiểu Lĩnh Vực thuộc dạng thực thể khá hiếm thấy. Bởi hầu hết các Lĩnh Vực khác là thuộc dạng năng lượng. Lĩnh Vực dạng năng lượng thì tính có cơ động cao hơn, nhưng mỗi lần thi triển đều rất hao tốn năng lượng của Lĩnh Chủ. Còn Lĩnh Vực dạng thực thể thì quá cồng kềnh, lại thêm càng tiêu tốn tài nguyên và công sức tạo dựng. Cũng chỉ có những Thần Thú như Sơn Bản Tử có thể sinh sản thật nhiều ong thợ mới chọn xây dựng Lĩnh Vực dạng thực thể.

Đương nhiên có trả giá thì có thu hoạch.

Lĩnh Vực dạng thực thể khó công phá hơn rất nhiều.

Tất nhiên năm đó ta đánh tan Sơn Bản Phong Sào cũng chẳng khó khăn gì.

Mà lúc này đây, hạ gục Sơn Bản Tử đồng dạng đơn giản.

Dùng Hà Long Khí và Hắc Long Khí biến đổi chân khí thành hai hệ Thổ và Ám, hùng mãnh tràn vào thân thể Sơn Bản Tử, sóng linh hồn chấn động lấy linh hồn nàng, cùng lúc cho Sơn Bản Tử nhận lấy khoái cảm xác thịt và tinh thần tuyệt đỉnh.

-A…không được…a…quá sướng…ư…a…muốn chết…a…A…Á

Sơn Bản Tử thét lên, đôi mắt tròn to ngập nước, tràn đầy vui sướng kịch liệt.

Mặc kệ Sơn Bản Tử co quắp trong cơn sướng cao trào, ta rút côn thịt ra khỏi thân thể nàng, hướng về hai mĩ nhân khác chỉ tới. Phúc Trừng Mĩ Tự và Đông Phương Nhi đã trần truồng như nhộng, phô bày ra trọn vẹn thân thể nóng bỏng đẫy đà, khó phân hơn kém.

-Hai ngươi các ngươi, cùng tới.

Ta vừa nói, Phúc Trừng Mĩ Tự và Đông Phương Nhi đã hiểu ý ôm lấy nhau, đem hai cỗ thân thể căng mọng ép sát vào nhau, hai cái âm hộ béo múp dính cùng một chỗ, ướt át gợi dục không chịu nổi. Hai cúc huyệt và và hai mật huyệt tạo thành một đường thẳng dâm dục, tuỳ ý ta chọn lựa.

-A…Thánh Chủ làm cúc huyệt nhân gia thật thoải mái…ư…a…a

Đông Phương Nhi rên rỉ.

-Ư…Thánh Chủ lại làm mật huyệt nhân gia…ư…a…thật thích…ư…a

Phúc Trừng Mĩ Tự nỉ non.

-A…côn thịt chọc mật huyệt nhân gia quá sướng…ư…ô…muốn chết…ư…a

Đông Phương Nhi kêu gào.

-Ô…cúc huyệt căng quá…a…hỏng mất…a…ư…a…không được…a…a

Phúc Trừng Mĩ Tự hô thét.

Dâm thanh vang lên không ngừng, vui sướng vô bờ.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 36

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.