Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đáo Bạch Đầu

Tiểu thuyết gốc · 2065 chữ

Ta cười đáp An Nhã Lê một câu, nàng cũng hiểu chuyện không nhiều lời hỏi thêm. Kiến thức của An Nhã Lê không tính là tệ, cũng hiểu những huyền bí liên quan đến không gian và thời gian, chưa phải là thứ mà lục giai như nàng nên tìm hiểu.

Ta dùng Vạn Hoa Kính Nhãn nhìn sâu vào linh hồn của các nàng, liền thấy Cát Bụi Thời Gian thậm chí đã xuyên qua cả Luân Hồi Châu, đông cứng linh hồn An Phương Trinh và Nhật Hạ Phu Nhân. Cho dù linh hồn các nàng được Luân Hồi Châu bảo vệ, nhưng Cát Bụi Thời Gian là năng lượng bát giai, vẫn có thể ảnh hưởng được. Luân Hồi Châu bảo vệ linh hồn Luân Hồi Giả bằng hai lớp. Lớp trong chứa đựng linh hồn nguyên bản khi vừa bắt đầu Luân Hồi. Lớp ngoài bảo vệ phần linh hồn phát triển thêm trong Luân Hồi. Ví dụ như ta, nếu lớp ngoài Luân Hồi Châu vỡ nát, ta sẽ quên hết tất cả những chuyện xảy ra trong Luân Hồi, sẽ chỉ nhớ chuyện từ lễ tốt nghiệp trở về trước. Nhưng loại năng lượng bát giai đặc biệt hoặc cao hơn, mới có thể ảnh hưởng đến phần ngoài Luân Hồi Châu. Còn lớp trong Luân Hồi Châu, cứng rắn vô cùng, rất khó bị đánh vỡ.

Tất nhiên ta tin rằng Đồng Hồ Cát Nhỏ của ta làm được điều đó.

Nó là lá bài tẩy để ta có tự tin phá diệt Luân Hồi.

Xoẹt.

Một kéo nhanh gọn cắt mất đũng quần của Nhật Hạ Phu Nhân, lộ ra âm hộ màu mỡ của nàng. Bây giờ không mặc quần lót đang là mốt thời trang của đám mĩ nữ lẳng lơ trong Ma Thiên Giáo mà. Ta đem hai chân dài nuột nà của Nhật Hạ Phu Nhân vác lên vai, côn thịt cắm mạnh vào mật huyệt của nàng xong liền tung bay quất đánh, mỗi nhát quy đầu đều hung mãnh đâm lên cổ tử cung mềm mại của nàng. Đông thời cảm nhận được mật huyệt của nàng bởi ta đâm chọc mãnh liệt mà siết chặt lại. Dâm thuỷ rỉ ra bôi trơn thuận tiện ta càng cắm rút nhanh hơn.

-An Nhã, ngươi tới đây sờ âm hộ của Nhật Hạ một cái.

An Nhã Lê lập tức ghé qua nhìn vào chỗ bộ phận sinh dục của ta và Nhật Hạ Phu Nhân kết hợp chặt chẽ. Âm hộ tuy không béo mập mũm mịn như âm hộ của An Nhã Lê, lại được xử lý sạch sẽ trắng mịn không lông. Côn thịt đen thui của ta cắm vào nhét đầy, tạo thành tương phản vô cùng mãnh liệt, cũng rất kích tình. An Nhã Lê theo lời đưa tay sờ âm hộ Nhật Hạ Phu Nhân một cái.

-Chỗ này thật cứng, chỗ này lại thật mềm.

Chỗ mềm, và vùng âm hộ cách côn thịt của ta khoảng một phân. Những chỗ còn lại, bị đông cứng bởi Cát Bụi Thời Gian, cho nên rất cứng rắn.

-Ngươi làm rất tốt.

Ta khen ngợi An Nhã Lê một tiếng, lại tiếp tục quất mạnh côn thịt.

Tay mò lên trên, kéo áo lót vận động của Nhật Hạ Phu Nhân xuống, lộ ra hai nhũ cầu căng mọng của nàng. Bàn tay nắm lấy nhũ cầu bên phải bóp một cái, đem nhũ cầu Nhật Hạ Phu Nhân biến hình. Sau khi thả ra, nhũ cầu của Nhật Hạ Phu Nhân vẫn duy trì hình dạng méo mó, hoàn toàn mất đi tính đàn hồi.

-Ngươi bóp một chút, dùng sức.

An Nhã Lê y lời làm theo, lại chẳng hề khiến nhũ cầu Nhật Hạ Phu Nhân biến dạng dù chỉ một chút.

Cóc.

An Nhã Lê đưa tay búng lên nhũ cầu Nhật Hạ Phu Nhân một cái, phát ra thanh âm như gõ kim loại vậy.

-Thật cứng nha hihi hoá ra đây là trạng thái khi đông cứng thời gian sao.

-Đúng vậy.

Ta đáp qua loa, có giải thích thêm thì đối với An Nhã Lê cũng chẳng có ích lợi gì.

Chỉ có những bộ phận ta chạm đến, da thịt Nhật Hạ Phu Nhân mới trở nên mềm mại như vốn có. Thật ra thứ tạo nên hiệu quả này, không phải là da thịt của ta, mà là thần niệm. Cát Bụi Thời Gian mang theo thần niệm của ta xâm nhập vào thân thể Nhật Hạ Phu Nhân. Chỗ nào cứng, chỗ nào mềm, đều theo suy nghĩ của ta mà biến đổi. Chỗ cứng là nơi thời gian ngưng đọng, còn chỗ mềm, là nơi thời gian tiếp tục.

Đến khi thân thể Nhật Hạ Phu Nhân cao trào, lại rút côn thịt ra cắm vào mật huyệt An Phương Trinh đâm chọc.

Cứ như vậy không ngừng.

-Ngươi mau tới đây.

Ta hô lên một tiếng, An Nhã Lê lên ghé đầu xuống dưới háng nơi bộ phận sinh dục của ta và An Phương Trinh kết hợp chặt chẽ, hé ra đôi môi đỏ mọng. Khoái cảm tràn đầy thân thể, ta liền rút côn thịt ra khỏi âm đạo An Phương Trinh, nhét vào miệng An Nhã Lê, vui sướng phun ra tinh dịch. Mỗi lần đến cực hạn muốn xuất tinh, ta đều đem tinh dịch xả hết vào thân thể nóng bỏng đẫy đà của An Nhã Lê.

-Chơi kiểu này đúng là rất vui haha

Ta xuất tinh hết vào miệng An Nhã Lê, không cần nghỉ ngơi lại nhét côn thịt vào mật huyệt An Phương Trinh quất mạnh, đem nàng đến cao trào. An Nhã Lê ở bên phục vụ, đút rượu cho ta để cơ thể ta có đủ nước chế tạo càng nhiều tinh dịch mà bắn cho cái bồn chứa tinh dâm đãng lẳng lơ này.

-A…nhân gia không nhịn được…Thánh Chủ…a…nhanh chơi nhân gia…ư…a

-Được, ta quất chết ngươi cái đồ dâm phụ này.

-A…nhân gia tới…a…quá sướng…ư…a…a…Á…Á…A

An Nhã Lê cao trào, đổ sập xuống thảm thở hổn hển, mà ta, lại cần cù siêng năng đem côn thịt cắm vào cúc huyệt khít rịt của An Phương Trinh quất mạnh, liên tục không ngừng.

Đến tận hai tiếng sau mới dừng lại.

Cấu trúc của cơ thể sống vô cùng phức tạp.

Nếu như phần lớn cơ thể bị đông cứng, mà chỉ có một bộ phận như cánh tay trái bình thường, thì bộ phận đó vì mất đi cơ thể cung cấp oxi nuôi dưỡng mà trở nên tím tái, quá lâu sẽ dẫn đến hoại tử. Nhưng mà An Phương Trinh và Nhật Hạ Phu Nhân đều đã là cường giả lục giai, thân thể vô cùng mạnh mẽ. Lại thêm ở xung quanh âm đạo có không ít huyệt đạo chứa đựng Tiên Thiên Chân Khí. Ý thức các nàng không còn nhưng Tiên Thiên Chân Khí có thể tự khuếch tán ra, tiến hành xoa dịu và chữa trị, giúp cho hạ thể của các nàng có thể chịu đựng ta tàn phá suốt hai tiếng mà không có vấn đề gì đáng ngại.

-Sảng khoái.

Ta quyết định ngừng lại, một phát tinh dịch cuối cùng là xả lên dung nhan xinh đẹp của An Phương Trinh và Nhật Hạ Phu Nhân kề cùng một chỗ.

Còn An Nhã Lê, đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ làm bồn chứa tinh cho ta phát tiết. Trên và trong thân thể An Nhã Lê đã tràn đầy bởi tinh dịch của ta, lại vẫn hăng hái quỳ xuống dưới háng há miệng thè lưỡi liếm láp dọn dẹp côn thịt sạch sẽ. Âm hộ An Nhã Lê cũng đã là một mảnh hỗn độn, tinh dịch trắng đục còn đang không ngừng rỉ ra từ cúc hoa của nàng. Thân thể đẫy đà chín mọng đã bị ta lột trần, lộ ra hết nhục cảm tràn đầy.

-Được rồi, cho ngươi xem một màn này. Hẳn là rất thú vị.

-Ưm.

An Nhã Lê ngoan ngãn đáp nhẹ một tiếng, đưa mắt nhìn về An Phương Trinh và Nhật Hạ Phu Nhân nằm bất động trên thảm ngay phía trước.

Đồng Hồ Cát Nhỏ lần nữa thu lại vầng sáng.

-Á…Á…A…Á…Á…A

Đây là tiếng thét của An Phương Trinh.

-Ư…A…A…Á…A….A…Á

Đây là tiếng thét của Nhật Hạ Phu Nhân, với âm vực cao hơn hẳn tiếng thét của An Phương Trinh.

Hai cỗ thân thể nóng bỏng ướt át, đã bị lột sạch trần trụi, không ngừng rên thét, uốn éo, quằn quại như hai con giun đất bị giày xéo. Niệu đạo hai mĩ nữ mất khống chế, nước đái bắn tung toé khắp nơi, khiến cho ta cũng phải dựng lên tường khí chắn lấy.

Cảnh tượng kích thích như vậy, khiến cho An Nhã Lê mở to mắt ra mà nhìn.

Phải đến năm phút sau, thân thể An Phương Trinh và Nhật Hạ Phu Nhân mới trở nên mềm nhũn nằm bẹp thở hổn hển, bốn quả nhũ cầu căng mọng phập phồng lên xuống không ngừng trên ngực.

Hai nàng dù sao cũng là cường giả lục giai, tố chất thân thể rất mạnh. Đặc biệt là An Phương Trinh, ẩn dưới làn da mềm mại non mềm trắng mịn đó của nàng là cơ bắp săn chắc được rèn luyện rất kỹ càng. Nhìn bên ngoài thì thon thả không hề có chút cơ bắp, khi hoan ái thì ta sờ bóp cảm thấy êm ái như bông, nhưng khi chiến đấu, thì lại cứng rắn như sắt thép.

An Phương Trinh hoàn toàn không phải là một bình hoa. Tất nhiên nàng sẵn sàng làm một bình chứa tôn cho ta.

-Tác dụng vượt quá mong đợi. Lần này các ngươi lập công lớn, muốn ta ban thưởng gì nào?

Vừa nghe đến ban thưởng, An Phương Trinh lập tức phục hồi, chống người ngồi dậy, mặt kệ trên dung nhan tinh xảo dính đầy tinh dịch trắng đục của ta, vừa xinh đẹp lại vừa dâm đãng.

-Cơ duyên đột phá thất giai được không Thánh Chủ?

-Được. Nhưng cơ duyên thất giai hiện tại ta có, chính là dùng sừng của Độc Giác Quỷ Hoàng đột phá, rất không thích hợp với các ngươi. Các ngươi có thể giữ lại phần thường này để sau lấy cũng được.

An Phương Trinh và An Nhã Lê dùng ánh mắt trao đổi một cái.

-Vậy chúng ta xin giữ lại.

-Khi có cơ duyên phù hợp, ta sẽ ưu tiên các ngươi. Nhưng các ngươi chỉ có một cơ duyên mà thôi.

-Chúng ta hiểu rõ, đa tạ Thánh Chủ.

An Gia có ba tỷ muội, nhưng chỉ có một cơ duyên, nhưng đã đủ để An Phương Trinh vui mừng.

Bất quá ta cũng cảm thấy hơi thiếu nợ tỷ muội An Gia.

Cái đồ lẳng lơ Nhật Hạ Phu Nhân này vậy mà có tiềm năng thất giai, chi bằng để nàng đột phá, như vậy hẳn là sẽ có ít nhiều trợ giúp cho tỷ muội An Gia.

-Nhị muội, cảm giác vừa rồi thích không?

An Nhã Lê dò hỏi An Phương Trinh.

-Rất kích thích. Giống như kiểu khoái cảm dồn nén lại rồi bùng nổ cùng lúc vậy. Đến giờ thân thể muội vẫn mềm nhũn đây, không có chút sức lực nào cả, nhưng rất thoải mái.

An Phương Trinh nằm xuống trên thảm nghỉ ngơi tiếp, thân thể đúng là vẫn còn run lên nhẹ nhẹ mấy cái. Nhật Hạ Phu Nhân thì càng khỏi phải nói, như một đống bùn nhão ở một bên còn chưa thoát khỏi cao trào tuyệt đỉnh vừa rồi.

-Thánh Chủ, nhân gia cũng muốn thử xem hihi được không?

An Nhã Lê hướng ta cười lên dâm đãng.

-Có gì mà không được haha

Ta cười lớn, lập tức xách côn thịt lên, cho An Nhã Lê tận hưởng vui sướng vô cùng như muội muội của nàng.

Trò chơi mới này, đúng thật là rất vui.

Vầng sáng lại phát ra từ Đồng Hồ Cát Nhỏ.

Và ta đặt tên cho nó là:

Lĩnh Vực – Đông Tề Đái Tuyết Đáo Bạch Đầu.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.