Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ma Thiên Địa Ngục (5)

Tiểu thuyết gốc · 2053 chữ

Ma Thiên Thánh rời khỏi, cửa lớn đóng kín lại.

Bên trong phòng thí nghiệm tuy chỉ còn lại Hổ Phách Ngọc và Khải Mã.

-Ôi…Nữ Hoàng của ta…ta rất nhớ ngài…ư…a

Tất cả phân thân lẫn bản thể của Khải Mã đồng thời quỳ mọp xuống như chó, đồng thời bò về phía Hổ Phách Ngọc. Thật ra Thiên Đường Địa Ngục cũng không phân biệt bản thể hay phân thân. Bất cứ phân thân nào cũng có khả năng trở thành bản thể.

-Không phải Hỗn Độn Khải Giáp vừa về đến, ngươi đã đồng bộ ký ức rồi sao? Khúc thịt của ngươi, chưa từng rời khỏi âm đạo của ta dù chỉ một giây.

Hổ Phách Ngọc tiến đến ngồi trên ghế sopha, ngay đúng vị trí mà Ma Thiên Thánh vừa ngồi. Con mắt hoàn toàn là màu đen khiến cho không ai có thể biết nàng đang nhìn về phương hướng nào. Khí chất Nữ Hoàng cao cao tại thượng vô cùng rõ ràng, dù rằng thần dân của Hổ Phách Ngọc chỉ có mỗi một Khải Mã. Thật ra lấy tu vi thất giai của Hổ Phách Ngọc, có được danh xưng Nữ Hoàng là xứng đáng. Lại thêm với Thiên Đường Địa Ngục, một mình Khải Mã có thể sánh ngang cả với một đạo quân.

-Nữ Hoàng của ta…ư…cảm giác nhớ nhung cháy bỏng của ta đối với ngài thật quá mãnh liệt…đang thiêu đốt thân thể lẫn linh hồn của ta…a…ư…a

Khải Mã tiến đến cầm lấy bàn chân trái Hổ Phách Ngọc lên, thè ra lưỡi dài như ngựa, nước miếng toèm loem say mê liếm lấy.

Toàn bộ Khải Mã cởi ra áo blouse, lộ ra thân thể gầy gò bên trong giống hệt nhau, chỉ có côn thịt dưới háng có hình thù kì dị khác biệt. Một tên có dương vật ngựa, một tên thì có dương vật hổ, một tên thì dương vật là một con rắn hổ mang đen, muôn hình vạn dạng, có cả không có hình dạng gì, chỉ là một đống thịt nhúc nhích không ngừng. Có một cái dương vật, thì lại chính là Khải Mã bản thu nhỏ.

Tất cả, cùng lúc vây quanh Hổ Phách Ngọc.

-Hừ, đều tại ngươi, ta vốn muốn cùng Thánh Chủ vui vẻ, cuối cùng Thánh Chủ lại đi mất. Là do ngươi mà Thánh Chủ chán ghét ta?

Hổ Phách Ngọc giận dữ đưa bàn chân dính đầy nước bọt của Khải Mã lên, một phát dẫm mạnh, đem đầu của hắn giẫm nát bét. Não tương trắng đục và máu tươi đỏ rực hoà lẫn vào nhau bắn tung toé.

-Là lỗi của ta…a…đôi chân ngọc ngà của ngài bị bẩn rồi…a…ư…a

Khải Mã lập tức dùng thân thể khác nhà tới, lại thè lưỡi liếm lấy bàn chân dính đầy máu và não tương của chính hắn.

-Nữ Hoàng của ta, mời ngài dùng chút nước cho nguôi giận.

Một cỗ thân thể khác vẻ mặt bình tĩnh tiến đến.

-Hừ.

Hổ Phách Ngọc hừ lạnh một tiếng, lại vẫn cầm lấy ly nước nhấp một ngụm.

-Nữ Hoàng của ta, kế hoạch Phẫu thuật cải tạo cơ thể đã được Thánh Chủ thông qua, sau này chúng ta sẽ có được nhiều tài nguyên hơn. Tin chắc ngài sẽ nhanh chóng vượt xa hai tỷ muội của ngài.

-Rất tốt.

Hổ Phách Ngọc gật đầu hài lòng.

-Khải Mã, ngươi nói xem, ta có thể vượt qua được sư nương của ta không?

-Rất khó, nhưng là có thể. Nữ Hoàng của ta, xin ngài hãy yên tâm, ta sẽ giúp ngài trở nên mạnh mẽ hơn cả Du Nhã đại nhân.

Khải Mã vỗ ngực cam đoan.

-Được rồi, mau đến giúp ta thoải mái. Chém giết liên tục một tháng, thật sự mệt mỏi.

-Tuân lệnh, Nữ Hoàng của ta.

Đám phân thân của Khải Mã lập tức bu kín lấy Hổ Phách Ngọc.

Hai cái miệng đầy răng nhọn ngoạm lấy nhũ cầu siêu to khổng lồ Hổ Phách Ngọc ra sức cắn mút. Nhưng mặc cho Khải Mã dùng hết sức lực, răng nhọn cũng chẳng thể cắn xuyên qua được làn da mịn màng mềm mại của nàng. Bàn tay bên kia, ngón tay duỗi dài ra nắm lấy trọn vẹn nhũ cầu siêu to khổng lồ của Hổ Phách Ngọc. Khải Mã đang dùng hết sức mà bóp, lại cảm thấy yếu đuối không sức, một thân quái lực không có chỗ dùng. Nhìn từ bên ngoài, là Khải Mã đang âu yếm nhào nặn nhũ cầu của Hổ Phách Ngọc.

Khải Mã là một con quái vật.

Hổ Phách Ngọc là người đẹp.

Song nàng lại chẳng phải là một người đẹp yếu đuối.

Thân thể đẫy đà nóng bỏng đó, có thể tuỳ ý Khải Mã giở đủ trò điên cuồng biến thái mà không hề hấn gì. Hơn nữa, bản thân Hổ Phách Ngọc chẳng hề phản cảm với con quái vật kinh tởm như Thiên Đường Địa Ngục.

Đây cũng là lý do Khải Mã chọn Hổ Phách Ngọc.

Đêm đó cùng Hổ Phách Tỷ Muội điên cuồng một đêm, Hổ Phách Nhã thì ghê tởm Khải Mã, Hổ Phách Thính thì khinh bỉ hắn. Tuy rằng hai nàng đã che giấu rất kỹ, nhưng vẫn bị Khải Mã phát hiện ra được. Chỉ có Hổ Phách Ngọc là vui vẻ tiếp nhận Khải Mã. Mà tham vọng của Hổ Phách Ngọc cũng không nhỏ, rất phù hợp với Thiên Đường Địa Ngục.

Lại thêm Tinh Trụ - Hắc Hỗn Độn có năng lực thôn phệ, quả thật là một sự kết hợp hoàn mĩ.

Một cái thân thể đứng phía sau sopha, cổ dài ra như cổ rắn, vòng ra trước hôn lấy Hổ Phách Ngọc. Môi của Khải Mã vừa dày vừa thâm, môi của Hổ Phách Ngọc dày mà lại quyến rũ, điên cuồng cuốn lấy nhau một chỗ. Cái lưỡi dài ngoằng của Khải Mã chui thẳng vào miệng Hổ Phách Ngọc không ngừng khuấy động, còn chui thẳng vào cổ họng mềm mại của nàng. Bên dưới, mặt Khải Mã úp sát vào âm hộ béo mập của Hổ Phách Ngọc, điên cuồng liếm như chó cánh hoa huyệt dày và ướt át cùng hột le to tròn như hạt lạc của nàng.

-[Mau tới, huyệt ta thật ngứa.]

Miệng bị khoá chặt, Hổ Phách Ngọc dùng thần niệm nói chuyện.

-Vâng, Nữ Hoàng của ta.

Khải Mã đem mặt rời khỏi âm hộ ướt sũng tràn đầy nước bọt của chính hắn, một cái dương vật với hình thù kì dị to như cái chày đưa tới, một phát thật mạnh thúc thẳng vào âm đạo Hổ Phách Ngọc, lập tức lút cán. Nếu từ chiều dài đến xem xét, cái côn thịt này thậm chí có thể chọc tới tận dạ dày của Hổ Phách Ngọc. Nhưng mà âm đạo Hổ Phách Ngọc giống như một cái hố đen, dễ dàng chứa đựng dương vật kì dị của Khải Mã, đồng thời gánh chịu nó điên cuồng tàn phá bên trong.

-A…a…quá chặt…a…mật huyệt ngài đang bóp nát côn thịt của ta…a…quá sung sướng…ư…a…a

Mặt Khải Mã tràn đầy vẻ phê pha, hai mắt trợn ngược, nước dãi chảy ròng ròng mà ra. Chỗ bộ phận sinh dục của hắn và Hổ Phách Ngọc, lại đang rỉ ra máu đỏ tươi. Máu này là máu của Khải Mã, không phải của Hổ Phách Ngọc.

Hai cái phân thân tiến đến liếm chân Hổ Phách Ngọc, hai cái phân thân liếm tay.

Còn những cái phân thân còn lại thì đứng vây xung quanh, tay cầm lấy dương vật đủ thể loại xóc mạnh, vẻ mặt tên nào tên nấy đều phê pha biến thái kinh tởm đến không chịu nổi.

Nhân loại lấy giao phối làm trò tiêu khiển.

Động vật thì giao phối để duy trì nòi giống.

Nếu muốn biết động vật giao phối có sướng như con người không, thì tìm Khải Mã.

Khải Mã, hay đúng hơn là Thiên Đường Địa Ngục, không phải là một dạng sống hoàn toàn mới. Nó đúng hơn là một tập hợp các sinh vật mà thôi. Nhưng không giống như rồng phương đông là một động vật tạp giao có được ưu điểm của các loại sinh vật, đẹp đẽ phù hợp với thẫm mĩ của nhân loại, Thiên Đường Địa Ngục, là một thứ quái vật kinh tởm xấu xí.

-A…A…QUÁ SƯỚNG…A…Ư…TA BẮN…A…NỮ HOÀNG CỦA TA…TINH DỊCH…SINH MẠNG CỦA TA…ĐỀU DÂNG CHO NGÀI…A…Á…Á

Khải Mã thét lên chói tai.

Những cỗ phân thân đang thủ dâm đồng thời đạt đến cực khoái, tinh dịch phọt mạnh mà ra, bắn tung toé khắp nơi.

Còn phân thân đang nhét dương vật vào âm đạo Hổ Phách Ngọc, run rẩy lùi lại, dưới háng cụt lủn, máu chảy ròng ròng. Âm hộ Hổ Phách Ngọc giờ đã là một đống máu thịt hỗn độn, vẫn có thể thấy được mật huyệt của nàng co bóp như cái miệng đang nhai nhóp nhép.

Phụt.

Từng bãi thịt vụn phun ra từ trong âm đạo Hổ Phách Ngọc.

Tay Hổ Phách Ngọc nắm lấp cái cổ dài của Khải Mã đang khoá môi nàng, kéo mạnh một cái, lôi ra một cái lưỡi dài ngoằng từ trong cổ họng.

-Ha…hộc…a…một tháng không gặp…ngươi lại lợi hại hơn rồi…ha…làm ta cao trào mấy lần….a

Hổ Phách Ngọc thân thể run nhẹ, toàn thân lộ ra vẻ mệt mỏi thoải mái sau cao trào. Hai nhũ cầu to bự trước ngực phập phồng lên xuống, mê hoặc vô cùng. Thân thể béo mập đầy đặn là vật, lại có sức chịu đựng kinh hồn, tuỳ ý Khải Mã dùng đủ mọi cách chơi đùa tàn phá mà không sợ hỏng.

Huống hồ, Hổ Phách Ngọc cũng thích kiểu chơi như vậy.

Kết hợp cùng Khải Mã, đúng là hoàn mĩ.

-Nữ Hoàng của ta, ngài hài lòng chứ?

Khải Mã ân cần dọn dẹp âm hộ bừa bộn máu dịch cho Hổ Phách Ngọc.

-Hài lòng. Rất kích thích, rất mãnh liệt. Nhưng nhẹ nhàng cũng có cái thú của nhẹ nhàng. Tất cả các ngươi mau đến đây.

Hổ Phách Ngọc cười nói.

-Vâng, Nữ Hoàng của ta.

Các phân thân lao vào nhau, kết hợp thành một khối, sau một hồi nhúc nha nhúc nhích, liền biến thành hình dạng con người của Khải Mã. Cao, gầy trơ xương, mặt dài như ngựa, trán dô môi dày, mắt to mà con ngươi lại ti hí. Được cái côn thịt nguyên bản của Khải Mã cũng dài hơn hai mươi phân. Không biết có phải là phụ mẫu đặt cho hắn cái tên Khải Mã hay không, lại hợp đến không thể hợp hơn.

Hổ Phách Ngọc dạng rộng hai bắp đùi thô to tròn trịa ra hai bên, đón nhận côn thịt Khải Mã cắm vào giữa âm hộ béo mập của nàng. Thân thể gầy gò của Khải Mã đổ sập trên thân thể đầy đặn của Hổ Phách Ngọc, miệng khoá chặt lấy môi nàng, rồi mới đem côn thịt nhét hết vào âm đạo. Hai bàn tay gầy xoè to, tham lam nắm lấy hai nhũ cầu căng mọng nhào nặn. Hông gầy Khải Mã bùng phát ra sức lực kinh hồn, đập rầm rầm xương mu vào âm hộ béo mập của Hổ Phách Ngọc.

Thân thể giao hợp.

Chân khí giao hoà.

Linh hồn giao thoa.

Hổ Phách Ngọc và Khải Mã nhanh chóng hoà quyện làm một trong sung sung giao hoan ngây ngất.

Thiên Đường Địa Ngục là một thứ quái thai, nhưng linh hồn của nó, Khải Mã thì suy cho cùng vẫn chỉ là một con người mà thôi.

Hắn tham lam.

Hắn tàn ác.

Hắn muốn giết chóc.

Hắn cũng muốn sự ấm áp dịu dàng, dù chỉ một chút. Sắc Dục Phần Tâm Hoả đem thứ ham muốn sắc dục nhỏ bé của Khải Mã phóng đại vô hạn, lấn át cả sát dục khổng lồ của hắn.

Khiến cho Khải Mã đắm chìm trong sự mê hoặc của Hổ Phách Ngọc không thể tự thoát ra.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.