Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến dịch Giác Quỷ Ngục (6)

Tiểu thuyết gốc · 2104 chữ

Kiếm Nha Báo Quỷ Thần – Toái Nha kết hợp cùng Ngọc Bích Phu Nhân.

Thân hình một thước chín thon dài, với cơ bắp cứng đen thui như thép nguội, vừa nhìn là biết thuộc kiểu hình tốc độ. Hàm răng của Toái Nha rất đặc biệt, nhìn kỹ liền thấy hàm trên hàm dưới đều không có răng nanh, bởi hắn đã nhổ chính răng nanh của mình, luyện thành bốn lưỡi kiếm sắc.

Không chỉ có tốc độ siêu việt trên chiến trường, trên giường tốc độ nắc hông của Toái Nha cũng cực nhanh. Xương mu đập liên hồi vào âm hộ béo mập của Ngọc Bích Phu Nhân tạo thành âm thanh liên hoàn vang dội, thậm chí còn sinh ra tàn ảnh.

-A…a…a…thật thích…ư…a…a…a

Ngọc Bích Phu Nhân rên lên trong sung sướng, thoải mái thừa nhận Toái Nha quất mạnh côn thịt vào thân thể êm ái đẫy đà của nàng. Bởi vậy Ngọc Bích Phu Nhân với thân thể mềm mại và tính nhẫn nại cao, quả thật rất thích hợp với Toái Nha.

Một đen thui cứng chắc thon gầy, một trắng muốt mềm mại đẫy đà.

Như âm dương bổ khuyết cho nhau, thật sự hoàn mĩ.

Toản Sơn Dương Quỷ Thần – Soái Tu kết hợp cùng Thảo Dương Phu Nhân.

Mĩ phu nhân này đối với loài dê là có ham mê đặc biệt.

Soái Tu là một con dê cụ, nhưng hắn thật sự rất rất điển trai, soái khí ngời ngời. Nếu không tên của hắn đã không là Soái Tu rồi. Hai sừng trên đỉnh đầu xoắn như là mũi khoan chỉ thẳng lên trời, cùng hai cái tai dài khiến cho gương mặt Soái Tu thêm mấy phần ma khí, càng dễ khiến nữ nhân say đắm.

-Nhũ cầu của ngươi đúng là quá tuyệt vời bebe

Điệu cười của Soái Tu là tiếng dê kêu, quả thật rất là đáng ghét, nhưng vào tai Thảo Dương Phu Nhân thì khiến nàng vui cười lên khúc khích, tuỳ ý Soái Tu nhào nặn nhũ cầu căng mọng của nàng. Thảo Dương Phu Nhân rất tự tin về hai nhũ cầu của nàng, hiện tại nằm ngửa, như hai quả bóng nước bất chấp trọng lực mà nhô cao trên ngực, căng mọng tràn đầy, siêu to khổng lồ, mê người vô cùng.

-Sau này đều là của ngươi hết, chỉ sợ ngươi chán thôi hihi

Thảo Dương Phu Nhân cười đáp.

-Nhiều người như vậy cùng một chỗ, muốn chán cũng không được nha bebe nào, chúng ta đổi chỗ.

Soái Tu ôm lấy Thảo Dương Phu Nhân xoay người, để nàng cưỡi lên háng. Như vậy hắn có thể dễ dàng hơn nhào nặn chơi đùa hai nhũ cầu căng mọng của nàng. Việc chuyển động dành cho Thảo Dương Phu Nhân lo. Mông của nàng cũng thật tròn trịa và săn chắc, bắt đầu dập rầm rầm xuống háng Soái Tu, như muốn đem xương chậu của hắn dập vỡ. Cũng may thân thể của Soái Tu tuy không vạm vỡ nhưng lại rất rắn chắc, tuỳ ý mông bự Thảo Dương Phu Nhân va đập, hai tay tóm lấy hai quả nhũ cầu căng mọng nặng trĩu say mê nắn bóp chơi đùa.

Cặp cuối cùng Hồ Bì Ngưu Quỷ Thần – Đoạn Giác kết hợp cùng Đông Phương Nhi.

Hình dáng cân đối của Đông Phương Nhi lộ ra vẻ nhỏ bé dưới thân thể to lớn cao tới hai thước mười phân với cơ bắp cuồn cuộn của Đoạn Giác. Hai bắp đùi tròn trịa của Đông Phương Nhi dang rộng hết cỡ, dùng âm hộ múp rụp đón nhận côn thịt thô to kinh hồn của Đoạn Giác cắm vào.

-A…căng quá…huyệt ta như muốn vỡ ra…a…ư…nhẹ chút…a…ư

Mười ngón tay Đông Phương Nhi nắm lấy bắp tay thô to của Đoạn Giác, móng tay hãm sâu vào trong da hắn, rên rỉ thừa nhận Đoạn Giác đâm chọc côn thịt to bự của hắn vào thân thể nàng. Đoạn Giác đâm rút không nhanh, nhưng rất vững ổn và chắc chắn.

-Thoải mái?

Đoạn Giác cúi đầu quan tâm hỏi. Một bên sừng của hắn là bị Quỷ Mãnh Hoàn chém đứt, cho nên mới gọi là Đoạn Giác. Con trâu này, cũng là rất đẹp trai, so với Soái Tu không kém chút nào, lại nhiều mấy phần hiền lành thân thiện, rất là không hợp với thân thể to lớn vạn vỡ của hắn.

-Ưm…thoải mái…a…ngươi tiếp tục đi…a…ư

Đông Phương Nhi cười đáp một tiếng, khoé miệng tưởng như kéo dài đến tận tai luôn. Cái đồ lẳng lơ này, không chỉ miệng rộng mà mật huyệt cũng rộng. Tính ra, lại là rất xứng với Đoạn Giác.

Tề Đằng Linh và Gia Đằng Nhạc Mĩ ở hai đầu tế đàn chuyên tâm đọc chú ngữ, trợ giúp bốn cái khế ước cùng lúc thành lập. Trên tế đàn, bốn cặp Quỷ Thần và mĩ nhân vui say giao phối, lấy thân thể kết hợp chặt chẽ làm cầu nối, từ đó tạo nên liên kết linh hồn. Bốn tên Quỷ Thần này, là thật có chút bản lĩnh.

Bọn hắn đều là Lãng Du Giả, đều là từ khi Luân Hồi bắt đầu, ở Giác Quỷ Ngục này tranh đấu không ngừng mà trở thành Quỷ Thần thất giai.

Thái Đô trong mắt hiện tại chỉ còn có rượu mà thôi. Hắn xách ra một cái gáo gỗ nhỏ, cẩn thận nhẹ nhàng múc lấy sáu loại Nữ Nhi Tình, tinh tế nếm thử.

-Mỗi vò lại có hương vị riêng, thật đặc sắc. Quá ngon.

Ánh mắt Thái Đô lấp lánh ánh sao, vẻ yêu thích vô cùng lộ rõ trên mặt.

-Chuyện ta nhờ các ngươi, xong hết rồi chứ?

Từ Châu Huyền cười hỏi sáu mĩ nhân Nhất Hồng Tuý.

-Đều đã sẵn sàng.

Phác Nhất Linh cười nhẹ đáp, khí chất nhẹ nhàng ôn nhu như mọi khi.

-Chuyện gì thế?

-Tối nay cho ngươi một bất ngờ. Đừng hiểu nhiều, được chứ?

Từ Châu Huyền đem thân thể nóng bỏng mềm mại dựa sát thêm vào người ta, thần bí nói.

-Được.

Ta cười nhẹ đáp.

Nghi lễ khế ước hoàn thành, không có biến động gì.

-Cường Thất, Thuỳ Chi, các ngươi lại đây.

Cả hai vừa ký khế ước xong, liền theo lời ta mà đến. Nhất Hồng Tuý lấy hai cái ghế cho bọn hắn ngồi thẳng cạnh nhau. Ta đứng dậy đến trước bọn hắn, đem hai bàn tay nắm lấy trán cả hai.

-Thả lỏng linh hồn.

Ta vừa nói xong, Vạn Hoa Kính Nhãn liền mở ra, hai mắt lập tức biến thành hai viên kim cương lấp lánh xinh đẹp phát ra muôn vạn tia sáng với màu sắc khác nhau, nhìn thấu linh hồn của Cường Thất và Thạch Thuỳ Chi.

Linh hồn Thạch Thuỳ Chi được bảo vệ bởi Luân Hồi Châu, hình dạng chân thực lờ mờ không rõ, hẳn là sẽ giống hệt hình dạng thể xác của nàng.

Nguyên thần Cường Thất là một con trâu lớn với làn da vằn đỏ đen như da hổ, cho nên mới có tên là Hổ Bì Ngưu. Không có Luân Hồi Châu bảo vệ, lại thêm hắn thật sự mở ra tâm thần, khiến cho ta dễ dàng nhìn thấu bên trong. Linh hồn của Cường Thất, lại là một nam nhân bình thường, thậm chí còn không có các đặc điểm của Song Giác Quỷ. Nhưng chỉ còn lại hình dạng của linh hồn là thứ duy nhất còn sót lại, cùng tên gọi của bản thân. Còn tất cả mọi ký ức đã mất đi sạch sẽ, thậm chí có thành tựu thất giai cũng không thể lấy lại.

Việc Cường Thất có thể ở cùng Thạch Thuỳ Chi hôm nay, tại đây, đúng là một kỳ tích.

Hồi lâu ta mới buông tay ra.

-Thân ái, thế nào?

Từ Châu Huyền lập tức hỏi.

-Linh hồn của Thuỳ Chi ta không nhìn rõ lắm, nhưng vẫn xác định được có dấu ấn linh hồn của Cường Thất, ngược lại cũng vậy. Theo quy tắc Luân Hồi, nếu hai bên chủ động tự nguyện giải trừ khế ước, thì chỉ bị suy yếu một thời gian, tránh cho linh hồn Cường Thất bị thương nặng. Các ngươi nhớ lấy.

-Vâng. X2

Cường Thất là Lãng Du Giả, miễn là khi Luân Hồi khởi động lại, hắn ở Âm Giới, thì sẽ không xảy ra vấn đề gì. Chính ra Cường Thất đã hơn năm trăm tuổi rồi. Thật muốn xem Lãng Du Giả không bị Luân Hồi Châu khống chế, thì có thể sống tối đa được bao lâu.

Ta hiện tại có thể khẳng định, Luân Hồi Châu có đẩy nhanh tốc độ lão hoá của thân thể Luân Hồi Giả. Tứ giai trở xuống dường như không bị ảnh hưởng. Ngũ giai và lục giai bị tác động khiến cho tuổi thọ của cường giả ngũ giai và lục giai cũng chỉ tương đương tứ giai, khoảng 150 năm. Thất giai bị ảnh hưởng mạnh, khiến tuổi thọ trung bình còn 250 năm. Lần Luân Hồi trước ta dùng Khô Mộc Thần Thông cù nhây sống được 360 năm. Lần này lại tiếp tục giở trò cũ, mà ta hiện là Hợp Đạo Giả, tính toán cẩn thận, có khi còn rề rà sống được hơn 1000 năm.

Đầy đủ cho ta suy tính rất nhiều chuyện.

-Thánh Chủ, Châu Huyền tỷ, chúng ta đã nhận được sức mạnh từ Thái Đô đại quỷ.

Chúc Ngọc Trinh, Tiểu Linh Chi và Tiểu Quỳnh Thư cùng nhau đi tới, vẻ mặt vui mừng.

-Rất tốt, thử xem xem.

Từ Châu Huyền mừng rỡ thúc dục.

Tất cả đều là thuộc hạ đắc lực của nàng mà.

-Vâng. X3

Ba mĩ nhân ngoan ngoãn đáp một tiếng.

-Grào

Chúc Ngọc Trinh phát ra tiếng rồng ngâm kẽ một tiếng, hai bên góc hàm chợt mọc lên vảy màu xanh da trời, hai đồng tử cũng biến thành dựng đứng, răng nanh hàm trên mọc dài ra khỏi môi, tràn ngập vẻ yêu dị.

Bịch bịch

Ngực trần Tiểu Linh Chi nhấp nhô kịch liệt, phát ra rõ ràng tiếng tim đập rộn ràng. Hai cánh tay nhanh chóng phủ đầy vảy xanh, móng tay mọc rộng ra cuộn lấy toàn bộ đầu ngón tay, trở nên nhọn hoắt.

Vù vù

Một cái đuôi dài mọc ra từ sau mông Tiểu Quỳnh Thư.

Rắc rắc

Xương ống chân bị biến dạng, cong lên như chân dã thú, cũng mọc đầy vảy màu xanh. Lần đầu biến hình, đương nhiên rất đau đớn, nhưng Tiểu Quỳnh Thư cũng là nhân vật không đơn giản, cắn răng chịu đựng không rên dù chỉ một tiếng. Nếu không, nàng cũng đã không được Từ Huyền Châu lựa chọn trong số các mĩ nhân Vệ Nữ Phi Đoàn để trở thành một trong ba Vu Nữ cho Thanh Lôi Hoả Long Thần – Thái Đô.

-Đầu rồng, thân rồng và đuôi rồng. Mỗi người một khúc, vừa khéo. Tuy rằng không thể dựa vào đó đúc tạo Pháp Thân, nhưng đã đủ cho các ngươi thành tựu thất giai rồi. Cố gắng chăm chỉ tu luyện thêm chút là được.

-Vâng Thánh Chủ. Chúng ta sẽ cố gắng. X3

Thái độ của ba người Chúc Ngọc Trinh, Tiểu Linh Chi và Tiểu Quỳnh Thư ngoan ngoãn như mọi khi.

Huống hồ Từ Châu Huyền rất là lợi hại, đã đem Vệ Nữ Phi Đoàn dạy dỗ trở nên rất ngoan, bảo dạng chân là dạng chân, bảo chổng mông là chổng mông, không hề kháng nghị phàn nàn nửa lời.

-Lễ ký kết hôm nay đã thành công tốt đẹp, các ngươi vui vẻ đi.

Ta đứng lên hô hào.

Các mĩ nhân còn lại trong Vệ Nữ Phi Đoàn mặc đồ lót tình thú từ bên trong hậu trường bưng theo đồ ăn thức uống ra, ánh mắt nhìn các tỷ muội vừa ký khế ước tràn đầy hâm mộ. Các nàng rồi cũng sẽ ký khế ước cùng Song Giác Quỷ, nhưng chỉ có thể là lục giai trở xuống.

-Giờ ta muốn xem ngươi sẽ dành bất ngờ gì cho ta haha

Ta ôm lấy eo thon Từ Châu Huyền, cười lớn cùng nàng đi vào trong.

Để lại đại sảnh đang bắt đầu một hồi dâm tiệc thác loạn điên cuồng.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.