Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Đường Địa Ngục (4)

Tiểu thuyết gốc · 2962 chữ

Ta chưa vội trả lời Từ Du Nhã mà mở ra Vạn Hoa Kính Nhãn nhìn vách đá phía trước một cái, không quên kéo quần đùi lên.

-Là trận pháp rất mạnh. Chúng ta không có chìa khoá, phá cửa mà vào thôi. Lão bà, thể hiện đi.

-Được, lão công.

Lấy ta dẫn đầu nhảy lùi thật xa, những người có mặt tại đây, đều đồng loạt nhảy lùi. Vị trí, đương nhiên là núp cả sau lưng ta rồi.

Hổ Phách, xuất.

Chân khí Từ Du Nhã chảy vào đao, phát ra ánh sáng vàng kim chói lọi rực rỡ giữa đêm đen, tựa như ánh hừng đông hé lộ, đẹp đến mê hồn. Không chỉ là đao, mà cả thân thể Từ Du Nhã cũng bao phủ trong ánh sáng vàng rực, giống như nữ thần bình minh vậy.

Hổ Phách giơ lên, chém xuống.

Oành.

Tiếng động như sấm nổ vang lên.

Không gian chấn động như sóng thần lan rộng ra xung quanh.

Cây cối nát bấy, đất cát đổ sập, vạn vật chao đảo.

Chỉ có vách đá là vẫn y nguyên, khiến cho Từ Du Nhã bị đẩy lùi ngược lại mười mấy thước.

-Trận pháp thật mạnh. Lão bà, điểm yếu chỗ này.

Ta dùng Vạn Hoa Kính Nhãn quan sát không gian chấn động, dùng thần niệm đánh đấu một điểm được cho là yếu nhất trên vách đá.

-Thuận Khuê, giúp ta một chút.

-Được.

Lý Thuận Khuê liền bay tới đặt tay lên lưng Từ Du Nhã.

Grào

Tiếng rồng ngâm vang lên, theo sau đó là sóng khí hoàng kim truyền từ người Lý Thuận Khuê sang người Từ Du Nhã. Là bà chủ cũ, Từ Du Nhã dễ dàng điều khiển Kim Long Khí. Công kích không phải là điểm mạnh của Từ Du Nhã, cho nên mới cần mượn Kim Long Khí của Lý Thuận Khuê để gia tăng uy lực đòn đánh.

Chân khí lẫn long khí cùng dồn vào Hổ Phách, khiến đao phát ra ánh sáng càng thêm chói lọi so với trước.

Long Hồn Hổ Phách, chém.

Một đao càng nhanh càng mạnh hơn đao lúc nãy chém xuống, khai sơn đoạn thuỷ. Mũi đao chuẩn xác cắm điểm mà ta đánh dấu, không sai dù chỉ một ly. Một đao huy hoàng vạch ra vách đá, mở ra không gian đen ngòm bên trong nó.

Vù vù

Âm phong thổi ngược từ bên trong mà ra, đen ngòm như khói.

-Lão bà uy vũ.

Ta vỗ tay khen nhiệt tình.

-Du Nhã tỷ uy vũ. X3.14

-Hehe

Từ Du Nhã cũng là đắc chí cười.

-Âm Khí thật nồng, khả năng sẽ có Tà Vật thất giai. Các ngươi sẵn sàng đi.

-Vâng Thánh Chủ. X3.14

Tất cả mọi người có mặt lập tức tiến vào trạng thái chiến đấu.

Hổ Phách Ngọc chẳng mặc quần áo. Một bóng đen lao vút ra từ nhẫn chứa đồ trên ngón tay, hoá thành một bộ giáp đen ngòm bao phủ lấy nàng. Giáp đen bó sát, cứng chắc khiến cho thân hình đẫy đà bỗng trở nên vạm vỡ. Thân cao một thước tám mươi, lại thêm một thanh gươm dài hai thước màu đen vác trên vai, trông chiến vô cùng.

Hổ Phách Nhã thì lại đơn giản mặc vào đồ lót ren đen tình thú, lấy ra Chưởng Âm Bàn. Trước Luân Hồi nàng là DJ, nay theo học Từ Du Nhã, dùng âm thanh hoá thanh đao kiếm, trong vô hình giết chết kẻ địch.

Bốn cô nương Nữ Sinh Tiết thì đã mặc đồ lót ren từ đầu, chỉ lấy thêm ra một cặp đoản đao giắt lưng. Đạt đến Nguyên Thần Cảnh khiến cho các nàng tự tin hơn nhiều, không mặc giáp kim loại nặng nề như xưa nữa. Dù sao thì các trang bị đẳng cấp Linh Bảo vốn có của Nữ Sinh Tiết đến giai đoạn này cũng không còn quá nhiều tác dụng. Phải rèn đúc Thần Khí cho các nàng rồi.

Ngoại trừ Lý Huệ Lợi.

Giường lớn đặt xuống đất, bốn người máy khiêng vác tụ tập cùng một chỗ, biến hình thành một con báo đen máy móc. Lý Huệ Lợi cưỡi lên, lấy ra một thanh trường đao cũng màu đen. Tóc dài đen bóng như mây tung bay, vừa xinh đẹp vừa dũng mãnh.

Công Hội Võ Sĩ bây giờ, có thể dùng câu Nhất Từ, Nhị Hà, Tam Hổ Phách, Tứ Nữ Sinh để miêu tả lực lượng.

Công Hội Ảnh Hiệp, thì là Nhất Khuê, Nhị Tiên, Tam Nhẫn Phong, Ngũ Không Ảnh.

Nhất Khuê tất nhiên là chỉ Lý Thuận Khuê.

Nhị Tiên là Hân Tiên Cô – Lý Gia Hân và Hiền Tiên Cô.

Tam Nhẫn Phong là Trường Trạch Nại Ương, Phúc Trừng Mĩ Tự và Sơn Bản Tử.

Ngũ Không Ảnh, chính là năm người Phác Khuê Lợi, Hàn Thắng Uyên, Cù Hà Lạp, Trịnh Dung Châu và Khương Chi Anh. Các nàng thân mang đồ bó màu đen, đầu đội mũ bảo hiểm với biểu tượng chim lạc tung cánh của Ma Thiên Giáo giữa trán. Trang phục chiến đấu kin mít có thể bảo vệ các nàng khỏi âm khí nồng đậm bên trong.

Còn bảy Thuỷ Nhẫn Giả thuộc hạ của Trường Trạch Nại Ương, thực ra là y sĩ chiến trường, phụ trách cứu thương, sức chiến đấu không cao.

Tướng đã có rồi, còn cần thêm lính.

-Sơn Bản Tử.

-Vâng Thánh Chủ.

Sơn Bản Tử nghe ta gọi, lập tức hiểu ý làm việc.

Vù vù

Tiếng động phát ra từ bầu trời, hàng trăm ngàn con ong bắp cày với hai màu đen và cam bay xuống, con nào con nấy to lớn vô cùng, dài từ một thước đến hai thước, chính là Sơn Bản Phong hung danh hiển hách không chỉ tại Đông Doanh Hoa Châu mà còn cả ở Thâm Lam Hải Dương. Chúng đều là ong thợ do Sơn Bản Tử đẻ ra. Vết rách không gian Từ Du Nhã cắt ra đủ lớn, để cho Sơn Bản Phong dễ dàng bay vào.

Sơn Bản Phong chỉ là để mở đường, cũng như lực lượng giải quyết đám Âm Hồn râu ria bên trong.

-Đi thôi.

Ta dẫn đầu, tiến vào không gian bên trong vách đá.

Theo sau là lực lượng hùng hậu của Công Hội Võ Sĩ và Công Hội Ảnh Hiệp.

-Liên kết của Linh Tê Thông Tâm bình thường. Các ngươi tuỳ ý đi.

-Vâng Thánh Chủ. X3.14

Mọi người lao vút mà đi, có ta ở đây lược trận, các nàng có thể hoàn toàn không sợ hãi bất cứ thứ gì. Nơi này còn chưa từng có ai đặt chân đến, hẳn là sẽ chứa đựng nhiều bảo vật.

Ai kiếm được thì là của người đó.

Ta cũng chẳng lo lắng Thiên Đường Địa Ngục có người đoạt lấy. Đồ vật được xưng vô cùng tà ác này, không dễ lấy như vậy được.

Rất nhanh hiện trường chỉ còn lại một hai phân thân của ta và Từ Du Nhã lẫn Lý Thuận Khuê.

-Thân ái, đi nào.

Từ Du Nhã và Lý Thuận Khuê đồng thời tiến đến hai bên, nắm lấy hai cánh tay của ta sát vào ngực các nàng. Cảm giác mềm mại căng đầy từ hai bên cùng truyền tới, khó phân hơn kém, đều khiến ta thích mê.

Một phân thân dắt theo hai mĩ nhân tiến vào.

Một phân thân ở lại bên ngoài canh chừng, không nhàn rỗi mà vui vẻ cùng Hổ Phách Thính.

Một chiếc giường xa hoa đặt giữa rừng cây trong đêm đen, lộ ra vẻ kỳ dị.

Rèm che kín, không chỉ ngăn hình ảnh, còn cản trở cả âm thanh kích tình bên trong truyền ra, phá vỡ cảnh đêm âm u.

Ta nằm giữa giường, lưng tựa lên gối bự, hai chân hai tay dang rộng, hưởng thụ Hổ Phách Thính phục vụ.

Hổ Phách Thính đem mặt chôn dưới háng, tay ngọc cầm lấy thân côn thịt, lưỡi hồng thè ra thật dài cuốn quanh quy đầu, rồi lại hé ra đôi môi đỏ mọng, ngậm quy đầu vào miệng mút mạnh. Hai má phấn hõm xuống thật sâu, môi son tươi thắm trượt xuống, chậm rãi nuốt lấy côn thịt vào miệng, cho đến khi đôi môi Hổ Phách Thính ép chặt lên gốc côn thịt, cũng là lúc quy đầu của ta vọt vào cổ họng mềm mại của nàng.

Mĩ nhân đưa tay vén tóc dài đỏ rực bồng bềnh như sóng ra sau tai, động tác quyến rũ vô cùng, khiến cho ta cúi đầu nhìn kỹ, hưng phấn bay vọt khiến cho côn thịt trong miệng Hổ Phách Thính nhảy lên một cái. Hổ Phách Thính liếc nhìn lên, mắt xanh ngọc bích biển khơi, lộ rõ ý cười hài lòng với biểu cảm của ta. Một đầu tóc đỏ nâng lên hạ xuống nhả ra nuốt vào côn thịt của ta, mỗi lần đều thâm hầu, khiến ta thoải mái cực kì.

Hổ Phách Thính rất đẹp.

Dung nhan tuyệt sắc nghiêng nước nghiêng thành, mang đậm hương vị quyến rũ của biển xanh tươi đẹp. Một phần cũng là nhờ Tinh Trụ - Định Thương Hải trong người Hổ Phách Thính mang lại.

Được một mĩ nhân như vậy bú liếm phục vụ, sướng còn gì bằng.

-Ta muốn bắn.

Ta nhẹ nói một tiếng, Hổ Phách Thính liền hiểu ý nuốt hết côn thịt vào miệng, dùng cổ họng đón nhận tinh dịch nóng hổi bắn phá. Chờ ta xuất tinh xong, còn cẩn thận liếm mút côn thịt sạch sẽ.

-Tinh dịch của Thánh Chủ thật ngon, cái miệng dưới của nhân gia cũng muốn ăn hihi

Hổ Phách Thính liếm liếm môi, bộ dáng dâm đãng đến cùng cực.

Nàng quỳ gối hai bên hông của ta, ngực sữa ưỡn thẳng ra trước, phô bày thân hình hoàn mĩ với đường cong nóng bỏng vô song trong lớp áo lặn màu lục của tảo biển. Hổ Phách Thính đưa tay lên trước ngực, kéo khoá xuống tận háng, vòng ra sau đến tận xương cụt, lộ ra trọn vẹn nhũ cầu căng tròn, bụng dưới bằng phẳng, cái rốn xinh xắn và âm hộ căng đầy múp rụp. Lông mu được tỉa cẩn thận, đỏ rực như mái tóc của nàng, càng thêm gợi dục. Một tay Hổ Phách Thính cầm lấy côn thịt, một tay dùng ngón tách cánh hoa huyệt đỏ rực ướt át sang một bên, thân mình trầm xuống, nuốt gọn côn thịt của ta vào trong mật huyệt ngập nước của nàng.

-A…thật thích…thật đã ngứa…ư…a…a

Côn thịt nhúc nhích điều chỉnh kích thước cho tương thích với hình dạng âm đạo Hổ Phách Thính, hoàn toàn đem mật huyệt của nàng lấp đầy.

Cứ thế Hổ Phách Thính nhún nhảy trên người ta không ngừng.

Mặc kệ các tỷ muội đang hăng hái truy tìm bảo vật.

Bên trong vách đá là hệ thống hang động vô cùng phức tạp. Âm khí ngập tràn, Âm Hồn bất tận không ngừng gào thét lao đến, tấn công bất cứ sinh vật nào tiến tới. Tất nhiên lúc này tới được chỗ ta thì chỉ là cá lọt lưới râu ria mà thôi.

Binh hùng tướng mạnh đi trước, đơn giản dễ dàng quét tan mọi cản trở.

Bốn cô nương Nữ Sinh Tiết vừa đột phá, nhận được sức mạnh mới, chiến ý cường thịnh, có thể đánh mười ngày mười đêm cũng được. Bốn cường giả Nguyên Thần Cảnh, tuy là sơ nhập, nhưng cũng là bốn cường giả thất giai. Huống hồ còn có Trường Trạch Nại Ương, Phúc Trừng Mĩ Tự và vô vàn ong thợ của Sơn Bản Tử cùng tiến công.

Một đường đi tới giống như đi dạo, cùng Lý Thuận Khuê và Từ Du Nhã tâm tình.

Rất nhanh liền đến điểm cuối cùng.

Trước mặt ta là một bộ áo giáp phong cách Đông Doanh, cũ kĩ và mục nát.

-Thiên Đường Địa Ngục, ra đây đi.

Ta tiện tay đánh tan phong ấn xung quanh, trong lời nói còn kèm theo thần niệm.

Một bóng người mờ ảo xuất hiện bên trên bộ áo giáp. Mà một người đàn ông với khuôn mặt dài như ngựa, trán cao, tóc dài đen, mắt lồi tràn ngập tơ máu. Nhìn đi nhìn lại, thì cũng thấy đây là một kẻ thần kinh không bình thường.

-Thánh Giả tôn quý, tiểu nhân tên gọi là Khải Mã. Thiên Đường Địa Ngục là tên gọi của Ma Đạo Cụ chứa đựng linh hồn của tiểu nhân, cũng là kiệt tác tối thượng mà tiểu nhân dùng cả đời để tạo ra. Ngài muốn Thiên Đường Địa Ngục?

Giọng của Khải Mã lại rất bình thường, cũng rất cung kính.

-Muốn hay không thì còn phải xem có vừa mắt của ta không đã haha

Ta cười nói.

-Như ý nguyện của ngài.

Khải Mã vừa nói xong, bộ áo giáp liền nổ tung, hiện ra nguyên hình của Thiên Đường Địa Ngục, là những con mắt vô cùng quỷ dị.

-Quả nhiên là giống nguyên tác. Tạo vật bát phẩm giống Thiên Khí, lại có được linh hồn. Không, phải gọi là Nghịch Thiên Khí mới đúng.

Ta dùng Thiên Nhãn nhìn một cái, nhận xét.

Kiếp Luân Hồi trước, ta dùng đến ba trăm sáu mươi năm, trọn vẹn cả một kiếp Luân Hồi để tu luyện Phật Pháp.

Không thể thành Phật, chỉ là vì bị Luân Hồi giới hạn.

Phật, ở trong Thế Giới Luân Hồi này, chính là tồn tại bát giai được gọi là Siêu Thoát Giả. Bọn hắn không được Thiên Đạo thừa nhận, cũng không bị chối bỏ, cứng cáp không thể xâm phạm. So sánh, thì giống như những viên sỏi được kết thành trong thân thể mà không gây hại đến chức năng của thân thể, như sỏi gan, sỏi thận, sỏi bàng quang, vân vân và mây mây. Nhưng mà giống như những viên sỏi đó, Siêu Thoát Giả sẽ mạnh lên dần theo thời gian, và to lớn mạnh mẽ đến một mức độ nhất định, sẽ gây ra ảnh hưởng đối với bản thân Thế Giới. Nếu như bản thân Thế Giới không đủ lớn để chứa đựng Siêu Thoát Giả, để tránh cho Siêu Thoát Giả gây hại đến Thế Giới, thì Siêu Thoát Giả sẽ bị Thiên Đạo đá ra khỏi Thế Giới.

Siêu Thoát Giả có thể đi đến các Thế Giới lớn hơn có thể chứa đựng bản thân.

Đây là hành động mà giới tu tiên gọi là Phi Thăng.

Còn nếu không muốn Phi Thăng, Siêu Thoát Giả có thể lựa chọn trở thành Hợp Đạo Giả hoặc là Nghịch Thiên Giả. Cái trước thì không có gì để nói nhiều, còn cái sau, Nghịch Thiên Giả, thì giống như tế bào ung thư của cơ thể, không ngừng chiếm đoạt lấy tài nguyên Thế Giới biến thành bản thân, vì thế chịu đến Thiên Đạo tấn công tiêu diệt.

Nếu như ví Thế Giới như là một tập đoàn, thì Thiên Đạo chính là hội đồng quản trị, Chưởng Thiên Giả chính là chủ tịch. Chủ tịch có thể thông qua hội đồng quản trị, điều hành tập đoàn hoạt động kinh doanh sản xuất.

Nghịch Thiên Giả, thì giống như một nhân viên thông minh và tài năng trong tập đoàn. Hắn không ngừng tìm mọi cách thăng chức, thâu tóm cổ phần, lôi kéo cổ đông, cuối cùng trở thành chủ tịch. Nhưng vì trở thành chủ tịch, hắn đã phải đánh gục toàn bộ cổ đông, khiến cho hội đồng quản trị không còn lại ai, khiến cho hắn trở thành một vị chủ tịch cô độc. Chuyện gì trong tập đoàn cũng cần đến hắn tự mình giải quyết, nhưng hắn sẽ không thể giải quyết hết được. Cuối cùng dẫn đến cơ cấu tập đoàn sụp đổ phá sản, hoặc là giải tán, hoặc là bị công ty khác thu mua.

Cho nên Nghịch Thiên Giả mỗi khi xuất hiện, sẽ bị Thiên Đạo tìm mọi cách tiêu diệt.

Hợp Đạo Giả thì giống như các giám đốc, được hội đồng quản trị cấp quyền điều hành một bộ phận trong tập đoàn. Lương thưởng của bọn hắn chính là cổ phần của tập đoàn, rồi đến khi số cổ phần đủ lớn, bọn hắn sẽ có một ghế trong hội đồng quản trị, ý chí của bọn hắn có ảnh hưởng đến ý chí của hội đồng quản trị, nhưng cuối cùng chỉ có ý chí chung mới được thừa nhận và thực hiện. Tỷ lệ đồng bộ Thiên Đạo chính là lương thưởng.

Siêu Thoát Giả thì giống như bà lao công hay ông bảo vệ không chỉ có khối tài sản khổng lồ mà còn có tài năng xuất sắc, đi làm bảo vệ hay lao công chỉ vì đam mê. Bọn hắn ở trong tập đoàn chẳng ảnh hưởng đến ai, và cũng chẳng sợ ai, kể cả hội đồng quản trị. Chỉ cần bọn hắn nguyện ý, bọn hắn có thể lên làm giám đốc hay có ghế trong hội đồng quản trị bất cứ lúc nào. Hoặc bọn hắn, cũng có thể tự dưng nổi hứng muốn thâu tóm hội đồng quản trị.

Khải Mã không phải là Nghịch Thiên Giả, hắn chỉ mới là thất giai mà thôi. Nhưng Thiên Đường Địa Ngục đúng là Nghịch Thiên Khí.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 43

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.