Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Đường Địa Ngục (1)

Tiểu thuyết gốc · 2138 chữ

Đông Doanh Hoa Châu nằm trong Thâm Lam Hải Dương, tách biệt hẳn với bốn châu Đông Thắng Thần Châu, Tây Sa Mĩ Châu, Thập Vạn Sơn Châu, Nam Man Hoang Châu và cả Đông Nam Thiển Hải.

Lại thêm mối quan tâm ngang tầm mắt của ta tại đây là Khuyển Đại Tướng, những chuyện vặt vãnh khác ta không quá chú ý.

Nhưng thật ra lại rất đặc sắc.

Hoa Đô.

Bạch Lộ Lâu.

Toà lâu đài trắng mang đậm phong cách Đông Doanh này vốn là trụ sở đầu não của Khuyển Đại Tướng, cũng là nơi mà Tam Thượng Du A nghỉ ngơi và làm việc.

Xung quanh hoa đào trắng nở tung cánh hoa bay trong gió quanh năm không bao giờ ngừng, đẹp như tiên cảnh.

-Hai nàng thật sự muốn ở đây luôn? Đập đi xây lại cũng chẳng tốn bao nhiêu công sức.

Ta vừa đem năm ngón tay cắm vào trong tóc vàng óng mượt của Lý Thuận Khuê vuốt ve, vừa nói chuyện với Từ Du Nhã.

Đôi môi của Lý Thuận Khuê vô cùng quyến rũ, căng mọng y như thân thể của nàng, ngực bự mông tròn, đầy đặn tươi ngon cực kì. Hôm nay nàng mặc một bộ trang phục Nhẫn Giả Đông Doanh, tất nhiên, đã được thiết kế để trở nên tình thú gợi cảm. Miệng lưỡi của Lý Thuận Khuê lợi hại vô cùng, lại thêm gương mặt xinh xắn đáng yêu, bú liếm ân cần đem đến khoái cảm tuyệt vời khó có thể nói rõ hết lời.

Tựa như đang mút kẹo.

Từng đợt cảm giác thoải mái nhẹ nhàng lan toả khắp thân thể, cho ta dễ chịu thích thú vô cùng.

-Ta rất thích văn hoá Đông Doanh, Công Hội Chiến Binh sau này cũng sẽ đổi tên thành Công Hội Võ Sĩ.

Từ Du Nhã vừa pha trà và nói.

-Nàng thích là được rồi.

Gần đây nàng lại yêu thích cái môn trà đạo này, cả cắm hoa nữa.

Rất say mê nghiên cứu văn hoá Đông Doanh.

Trên người Từ Du Nhã chỉ mặc một cái áo mỏng, hai vạt áo trước ngực mở rộng, nửa lộ nửa che hai nhũ cầu căng mọng tươi ngon. Tóc nâu ngang vai, khuôn mặt dịu dàng ôn nhu đến cực hạn, khiến ta cưng chiều bao nhiêu cũng không thấy đủ.

Nhưng mà ngay cả ta, trượng phu của nàng, cũng chỉ có thể nhìn ngắm rồi chảy nước miếng chứ không thể động vào thân thể Từ Du Nhã. Thật ra là do ở kiếp Luân Hồi trước chúng ta đã ân ái mấy trăm năm, thậm chí nhớ rõ từng cọng lông trên người đối phương, lại thêm ở kiếp Luân Hồi này, Từ Du Nhã và các lão bà khác học theo ta, tu luyện Ngọc Nữ Tâm Kinh, cần bảo trì thân thể trinh nguyên.

Hứng quá không nhịn nổi thì lôi linh hồn của nàng vào mộng ân ái mấy hồi là được.

Đây gọi là tình yêu trên tinh thần thuần tuý, nhưng không thuần khiết.

Bất quá hiện trường còn có Lý Thuận Khuê đang nhiệt tình liếm mút côn thịt cho ta được sướng, cho nên chỉ có chờ lát nữa thu thập Từ Du Nhã sau.

-Võ Sĩ Đạo và Nhẫn Giả Đạo của Đông Doanh đúng thật là rất đặc sắc, đáng để học hỏi…a…ta bắn…a

Khoái cảm đong đầy, tinh quan thuận mở, hiến ra tinh dịch nóng hổi tươi mới cho Lý Thuận Khuê. Hai má hồng hây hây của Lý Thuận Khuê cũng nhanh chóng phìng lên bởi tinh dịch của ta ngập tràn trong khoang miệng của nàng, trông vừa đáng yêu lại vừa dâm đãng.

Lý Thuận Khuê mút sạch tinh dịch của ta ra khỏi tinh đạo, chứa trong miệng, tiến đến bên bàn trà thấp của Từ Du Nhã, cầm lấy chén trà Từ Du Nhã vừa pha lên, nhả hết tinh dịch trong miệng vào trong chén trà.

Khoé miệng Từ Du Nhã giật giật mấy cái, hẳn đang có suy nghĩ muốn rút Hổ Phách Đao ra chém cho Lý Thuận Khuê mấy nhát.

Nhưng Bạch Lộ Lâu là nhà của Từ Du Nhã, Lý Thuận Khuê chỉ đang ăn nhờ ở đậu dài kỳ mà thôi.

Đánh nhau tại đây, người thiệt là Từ Du Nhã.

-Tinh dịch của thân ái và trà của Du Nhã kết hợp, đúng là tuyệt phẩm.

Lý Thuận Khuê quấy đều trà “sữa” xong, còn đưa lên mũi hít một hơi thật sâu.

-Ngươi muốn nếm thử chút không?

-Của ngươi hết, của ngươi tất.

Từ Du Nhã hừ lạnh đáp, ý không vui rõ ràng.

-Giả bộ thanh cao.

Lý Thuận Khuê không chịu yếu thế, lườm Từ Du Nhã một cái.

Nhưng mà lời này, Từ Du Nhã hoàn toàn không thể phản bác.

Bình thường Từ Du Nhã hiền dịu dễ gần.

Trên chiến trường thì sắc lạnh như đao trong tay nàng, lãnh khốc vô tình, sẵn sàng chẻ đôi bất cứ ai cản đường.

Mà trên giường, Từ Du Nhã tất nhiên nuông chiều ta hết cỡ, chơi trò tình thú dâm đãng không ít đa dạng. Chỉ trừ một vài thể loại kinh khủng tởm, cái gì mà chưa từng thử qua? Mà Từ Du Nhã và Lý Thuận Khuê khá là thân thiết, thường xuyên cùng một chỗ với ta ân ái.

Lý Thuận Khuê đương nhiên rõ ràng bản chất của Từ Du Nhã.

-Thân ái, trà đạo lấy tĩnh tâm làm con đường tu luyện.

Ta nhắc nhở Từ Du Nhã một câu để nàng không nên nổi nóng.

-Vâng lão công.

Từ Du Nhã hít một hơi thật sâu, quyết định không để ý đến Lý Thuận Khuê.

Xoạt

Cửa đẩy sang một bên, một mĩ nhân tuyệt sắc bước vào.

Là Kim Nga Anh.

Dung nhan của nàng xinh đẹp đến cùng cực, nghiêng nước nghiêng thành cũng chưa đủ, mà phải là kinh thiên động địa. Ngũ quan tinh xảo đạt đến mức độ có thể dùng để định nghĩa cho sắc đẹp hoàn hảo. Môi không son mà tự thắm đỏ, má không phấn mà từ ửng hồng. Lông mày chỉnh tề đến từng sợi, lông mi cong vút quyến rũ đa tình. Mà đôi mắt Kim Nga Anh, lấp lánh như sao trời, lại thật sự phát ra ánh sáng, phong tình mị hoặc không thể tự kiềm chế bắn phá bốn phương tám hướng, quyến rũ đến mê hồn thất phách.

Đây là dấu hiệu thường thấy của người vừa đột phá Nguyên Thần Cảnh.

-Chúc mừng ngươi đạt đến thất giai.

Từ Du Nhã cười nói.

-Đều là nhờ ơn của sư nương và Thánh Chủ.

Kim Nga Anh không hề khách sáo xa lạ tiến đến ngồi xếp chân gần bàn trà đạo của Từ Du Nhã, cười nói. Nàng trên người chỉ mặc một cái áo lụa mỏng, ngang eo cột hờ dây lưng, giống hệt như Từ Du Nhã. Nhũ cầu Kim Nga Anh tuy rằng bé hơn Từ Du Nhã một chút xíu, thân hình lại càng thêm nóng bỏng hấp dẫn, băng cơ ngọc cốt. Chỗ nào cần to thì to, chỗ nào cần nhỏ thì nhỏ, nhiều một chút thì béo, bớt một chút thì gầy.

Thật là một mĩ nhân hoàn mĩ đến từng cọng lông sợi tóc.

-Cảm giác thế nào?

Từ Du Nhã cười hỏi.

-Cảm giác thế giới xung quanh bỗng trở nên rất khác biệt, rất đặc sắc.

Kim Nga Anh đáp, bàn tay đưa ra trước ngửa lên, phát ra một chùm chân khí màu cam rực rỡ như ráng chiều.

-Chân khí của đồ nhi cũng đã mang vào thuộc tính của Hỗn Thiên Bảo Giám tầng thứ hai Mai Hà Lãng rồi.

Kim Nga Anh nhờ hấp thụ Tinh Trụ - Mai Hà Lãng mà đột phá.

Võ giả thất giai, so sánh, thì khá giống loài nhện.

Loài nhện xe tơ dệt mạng, giống như võ giả thất giai dùng thần niệm đan dệt Lĩnh Vực. Có loài nhện không nhả tơ, mà khiến cho thân thể trở nên to lớn, dùng răng ngọn bắt mồi, giống như võ giả thất giai nuôi dưỡng Pháp Thân. Lại có loài nhện không ngừng tiến hoá nọc độc của bản thân, giống như võ giả thất giai tinh luyện Chân Khí trở nên tình thuần và mạnh mẽ hơn.

Từ Du Nhã là đi trên con đường thứ ba này, không đan Lĩnh Vực cũng không luyện Pháp Thân, mà khiến cho chân khí càng ngày càng cứng rắn, giúp cho đao của nàng càng ngày càng sắc bén.

Kim Nga Anh là đồ nhi của Từ Du Nhã, cũng đi theo con đường tu luyện này.

-Trà của sư nương, vẫn đắng và khó uống như mọi khi.

Kim Nga Anh lè lưỡi.

-Ta có trà “sữa” đây, ngươi muốn một miếng không?

-Đa tạ Thuận Khuê tỷ.

Kim Nga Anh đương nhiên biết trà sữa của Lý Thuận Khuê là loại trà sữa gì, không khách sáo cầm lấy nhấp một ngụm.

-Sữa của Thánh Chủ hôm nay khác mọi khi nha, không phải vị sữa cừu.

Kim Nga Anh nhấp một ngụm, cẩn thận nhâm nhi thưởng thức.

-Ta tuy thích vị sữa cừu, nhưng lâu lâu đổi vị vẫn hay hơn hihi

Từ Du Nhã hoàn toàn không để ý hai cái đồ lẳng lơ Lý Thuận Khuê và Kim Nga Anh nói lời bình phẩm dâm đãng, chuyên tâm pha trà. Lá trà bỏ vào ấm, dùng chân khí trực tiếp đun sôi linh thuỷ bên trong. Sau một phút, Từ Du Nhã rót nước trà ra gần đầy một cái chén. Sau ba phút lại rót ra một cái chén khác, thể tích bằng đúng chén trước, rồi lại đun thêm năm phút, rót ra đầy chén thứ ba thì vừa hết nước trong ấm.

-Lão công, thử một chút.

Từ Du Nhã cầm lên một chén đưa tới.

-Hảo.

Ta nhấp một ngụm.

-Trà đạo, lấy câu trước đắng sau ngọt làm phương châm. Trà này đắng nhiều mà ngọt ít, vị ngọt lại thoáng qua liền mất. Ngon dở tuỳ người cảm nhận, ta không nói nhiều. Chỉ là…

Ta mở ra Thiên Nhãn nhìn kỹ chén trà trong tay.

-Màu sắc linh năng bên trong chén trà còn chưa đều. Hai chén còn lại cũng vậy.

-Lý do?

-Thủ pháp của nàng rất điêu luyện, canh chuẩn thời gian, hẳn là do lá trà không đồng nhất.

Lá trà mà Từ Du Nhã pha, không phải là lá chè sao khô bình thường, mà là lá của linh thảo linh mộc dùng phương pháp sao khô đặc biệt, lưu giữ lại gần như toàn bộ linh năng bên trong, tạo thành linh trà.

-Ta sẽ bảo Mĩ Anh làm lại một lô trà mới.

Hoàng Mĩ Anh dựa vào Lục Long Khí có khả năng nuôi trồng dược liệu rất hiệu quả, đã biến Hoàng Hoa Sơn thành một vườn thuốc lớn sánh ngang với Ma Thiên Cốc. Nguồn thu dược liệu từ Nam Man Hoang Châu càng ngày càng ít, ta cũng đang tính kế nuôi trồng dược liệu lâu dài cung cấp cho Công Hội Luyện Dược hoạt động, nên đã đầu tư cho Hoàng Hoa Cung không ít.

Hoàng Mĩ Anh không chỉ trồng dược liệu, còn kinh doanh lá trà nữa.

Từ Du Nhã nghiên cứu trà đạo, nguyên nhân bắt đầu là do Hoàng Mĩ Anh tiếp thị sản phẩm mà ra.

-Ta không có thú vui tao nhã như của sư nương, ta thích uống sữa hơn. Thánh Chủ, nhân gia rất nhớ ngài a.

Kim Nga Anh duỗi chân dài nuột nà tới, dùng hai lòng bàn chân chà xát lấy côn thịt của ta. Cặp chân của nàng đúng là tuyệt phẩm, thon đều như đũa, trắng mịn mượt mà, miên man bất tận. Từ góc độ này, ta có thể nhìn thấy cảnh tượng mê hồn giữa hai bắp đùi tròn trĩnh của Kim Nga Anh, âm hộ trắng mịn béo mập với cánh hoa huyệt đỏ rực gợi tình đến cùng cực.

Hình như, có vẻ hơi ươn ướt.

Hẳn là do Kim Nga Anh uống trà pha tinh dịch của ta xong, đã hứng tình.

Tuy rằng tinh dịch của ta có mùi vị giống như sữa dê, người không biết thì không phân biệt được.

Nhưng cũng là tinh dịch, trên tâm lý mang đến kích thích cực mạnh.

P/s: Tuyền Qua Minh Nhân = Naruto

Liệt Hoả Chi Viêm = Flame of Recca

Lãng trào dữ Hổ = Ushio và Tora.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 53

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.