Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lao Sơn Tuyệt Tinh Cốc (1)

Tiểu thuyết gốc · 2902 chữ

Phu Nhân Trà Hội vốn xuất phát từ Lao Sơn, cho nên bây giờ các nàng thành tựu Nguyên Thần Cảnh, Lao Sơn Phái cũng theo đó là phát triển phồn thịnh theo.

Huyền My Phu Nhân quản lý Lao Sơn Thành.

Diễm My Phu Nhân quản lý Lao Sơn Phái.

Còn các vị phu nhân khác thì giúp quản lý chuyện nội bộ Ma Thiên Giáo, ít khi can dự đến Lao Sơn Phái nữa rồi.

Thiên Hạ đại đồng, hưng thịnh là tất nhiên.

Nhưng võ đạo thì lại đang đi xuống.

Số lượng khổng lồ Tân Sinh Giả sinh ra cũng không thể bù lại được cho thiên phú tu luyện quá kém. Đúng ra theo từng đời từng đời xuất hiện, thiên phú tu luyện cũng được cải thiện, nhưng mà chỉ tăng lên một chút vô cùng nhỏ. Đoán chừng nhanh thì ngàn năm, lâu thì vạn năm, mới có thể khôi phục huy hoàng như Thời Đại Thần Thoại, anh hùng đi đầy đất, người người đều có thể thành Thần.

Đó là nếu như chức năng tuần hoàn linh hồn của Thiên Đạo vẫn hoạt động.

Nếu không cho dù là thêm triệu năm nữa vẫn vậy thôi.

Hôm nay Lao Sơn Tuyệt Tinh Cốc lại có một tử tù chết đi.

Hắn là Tân Sinh Giả, lại nhờ cơ duyên xảo hợp mà sinh ra linh hồn của chính bản thân, dù chỉ là linh hồn cơ bản nhất. Phần linh hồn này chỉ mới hình thành, chứa đựng một vài ký ức quan trọng nhất của hắn mà thôi. Nếu được sống tiếp, linh hồn này sẽ chứa đựng càng nhiều ký ức, dần dần trưởng thành, rồi sẽ có được khả năng chứa đựng bản ngã của hắn. Lại bước lên con đường tu luyện, đến khi linh hồn trở nên hoàn chỉnh, thăng hoa, trở thành Tiên Thiên Võ Giả không phải là không thể.

Đáng tiếc hắn là một tên tử tù, đang bị nhốt lại Lao Sơn Tuyệt Tinh Cốc, không chịu nổi khổ hình mà chết đi.

Mà đối với Tân Sinh Giả, chết chính là hết.

Có được tính xuyên thấu vật chất bình thường cực mạnh, linh hồn của tên tử tù bay ra khỏi nhà giam trong hang động. Linh hồn trong suốt mỏng manh, dù là lấy Thiên Nhãn của ta nhìn, cũng chỉ như một con đom đóm nhỏ bé không đáng chú ý, không tự chủ chịu hướng thẳng lên bầu trời. Thiên Ý sẽ chỉ dẫn nó nhanh chóng đến với Thiên Đạo. Hoặc là hoà làm một với Thiên Đạo, hoặc là được Thiên Đạo cho đầu thai chuyển kiếp, tiếp tục phát triển trở nên mạnh mẽ hơn.

Tuyệt Tinh Cốc như tên, ban đêm âm khí nồng nặc, bầu trời ảm đạm không thấy một bóng sao.

Người bình thường nhìn thì chẳng thấy gì.

Thậm chí võ giả Nguyên Thần Cảnh cũng chẳng thấy gì đặc biệt.

Còn ta nằm dài trên ghế mây, lại bị bầu trời thu hút, ngắm mãi không chán, quên luôn cả mĩ phu nhân đang nhiệt tình ngồi trên cỏ chôn đầu dưới háng ta ra sức bú mút côn thịt.

-Thánh Chủ, ngài đang nhìn gì chăm chú vậy?

Mĩ phu nhân ngừng lại nhả côn thịt ra, ngẩng đầu hiếu kỳ hỏi.

Dung nhan xinh đẹp lạnh lùng, đôi môi và quanh mắt có viền đen tăng thêm vẻ tăm tối cho nàng. Đồng tử màu đen nhánh, lại thấy rõ con ngươi dựng ngược, tựa như mắt rắn. Lưỡi của mĩ nhân không chẻ đôi, nhưng dài đến mức có thể liếm chạm chóp mũi, linh hoạt cực kì, cộng với khẩu kỹ cao siêu, liếm mút côn thịt khiến ta thoải mái cực kì.

Nàng gọi là Kim Tú Hiền.

Và bản thể là một con Hắc Thuỷ Huyền Xà, Đồng Bọn Linh Hồn của Huyền My Phu Nhân.

Hình dạng nhân loại này của Hắc Thuỷ Huyền Xà, chẳng phải là nguyên thần được tạo thành hoàn toàn bởi linh năng, mà là thân thể máu thịt thật sự. Lấy chút máu thịt của Huyền My Phu Nhân, mang tới Dung Mộc Phân Thân, tạo thành thân thể nhân bản vô tính, để cho nguyên thần của Hắc Thuỷ Huyền Xà nhập vào. Trải qua thời gian dài thể xác bị nguyên thần ảnh hưởng, gương mặt nguyên bản của Huyền My Phu Nhân đã biến thành một gương mặt hoàn toàn khác.

Một gương mặt của riêng Hắc Thuỷ Huyền Xà, cũng là gương mặt nguyên gốc của Kim Tú Hiền.

Ta dùng Vạn Hoa Kính Nhãn nhìn xuyên qua Luân Hồi Châu vào sâu trong linh hồn Hắc Thuỷ Huyền Xà, chỉ tìm được cái tên Kim Tú Hiền và hình dạng thân thể nàng. Lấy đó đúc lên hình dạng nguyên thần cho Hắc Thuỷ Huyền Xà.

Còn những ký ức trước Luân Hồi, đã bị tiêu biến sạch sẽ.

Hoặc là do bản lĩnh của ta không đủ, chỉ nhìn trộm được đến mức đó thôi.

Hắc Thuỷ Huyền Xà – nay gọi là Kim Tú Hiền thì vẫn luôn ôm hy vọng là cái sau.

Trong Luân Hồi, cũng không phải ai cũng có thể thức tỉnh giống như Lý Gia Hân hay Đoàn Long.

-Ta đang nhìn Thiên Niệm.

Ta cười nhẹ đáp gọn.

-Cũng chỉ có Hợp Đạo Giả như Thánh Chủ mới có thể tiếp xúc với thứ cao siêu như vậy.

Kim Tú Hiền nhìn về phía bầu trời, chăm chú một hồi không thấy gì, bất giác thở dài một cái.

-Thánh Chủ, Thiên Niệm là gì vậy?

Một bóng hồng xinh đẹp bước ra, chưa thấy mặt đã nghe giọng nói lanh lảnh như chuông gió.

Nàng là Tây Môn Nga, nữ nhi của Diễm My Phu Nhân.

Mà nàng họ Tây Môn, cũng là có chút dây dưa với Tây Môn Gia ở Tây Thiên Thành.

Diễm My Phu Nhân vốn đến từ Thương Quốc, vì trốn Ma Giáo mà đến Ngũ Nhạc Kiếm Phái, cuối cùng gả cho Sơn Tùng Đạo Nhân là chưởng môn Lao Sơn Phái. Lúc đến còn mang theo ba nữ nhi xinh đẹp như hoa như ngọc. Diễm My Phu Nhân tuy rằng thật dâm đãng lẳng lơ. Nhưng ba nữ nhi này có ba phụ thân khác nhau, thì là do Luân Hồi tặng cho. Theo trí nhớ của Diễm My Phu Nhân, các nàng là sinh ba, mà lớn lên tuy rằng đều thật xinh đẹp, lại chẳng giống nhau.

Tây Môn Nga với mũi cao cằm nhọn, mang nét đẹp pha trộn hoàn hảo giữa Châu Âu và Á Đông, nhìn như con lai. Thân hình nóng bỏng gợi dục không ngần ngại phô bày với chỉ một cái yếm màu trắng. Dây đeo cột sơ sau cổ và sau lưng, ở giữa còn khoét thật sâu đến rốn, lộ ra gần hết nhũ cầu căng tròn trước ngực. Một cái quần lót ren màu trắng lọt khe càng khiến vẻ dâm tình của Tây Môn Nga tràn lan khắp trời đêm mù mịt.

Trên tay nâng một vò rượu, là đồ quý cất giữ lâu năm, hôm nay lấy ra đãi tiệc xuân.

Cả Lao Sơn Tuyệt Tinh Cốc này nhìn hoang sơ, chỉ có một căn nhà gỗ nhỏ khá đơn sơ. Thật ra bên trong lại đào sâu xuống đất, bên dưới là hệ thống hang động được xây dựng khá là tiện nghi và hiện đại, với trận pháp bảo vệ. Chính là một nơi nghỉ dưỡng khá là đặc biệt đối với các Tuyệt Tinh Cốc Nữ, tên nhóm mà ba nữ nhi của Diễm My Phu Nhân tự đặt ra.

Lao Sơn Tuyệt Tinh Cốc này, cũng là đại bản doanh của các nàng.

Sở dĩ chọn nơi âm u này, bởi ba bảo bối nổi tiếng của Lao Sơn Phái, đều cần đến âm khí nuôi dưỡng.

Thứ nhất là Hắc Hùng Tinh, cũng là Hộ Sơn Linh Thú.

Thứ hai là Lệ Ảnh Ma Đao.

Cả hai thứ này, thậm chí là cả Lao Sơn Phái, đều xuất phát từ nguyên tác cùng tên Ma Đao Lệ Ảnh, tất nhiên là đã được Luân Hồi xào nấu loạn xạ lên rồi.

Và bản thân Tây Môn Nga và hai muội muội Quỳnh Hồng Ngọc, Âu Hạ Thư Dung, lại là Âm Tính Chi Thể, cho nên mới hợp với mấy thứ tà vật này.

Thứ ba chính là Hắc Thuỷ Huyền Xà, cũng là Kim Tú Hiền.

Tây Môn Nga ôm bình rượu bước tới, chân trần đạp lên cỏ không dính chút bụi. Hai nhũ cầu nảy tưng tưng lên xuống, khiến cho lớp vải yếm mỏng thấp thoáng in hình nhũ đỉnh gợi tình. Nàng đem bình rượu đặt lên bàn tre, ngồi xuống bên cạnh Kim Tú Hiền, cùng so bì nhan sắc.

Hấp thu âm khí tu luyện, trong người có ma khí, khiến cho nhan sắc của Tây Môn Nga cũng có chút ma mị, càng thêm quyến rũ chết người.

-Lục giai như ngươi có linh niệm.

Ta đưa tay sờ cằm Tây Môn Nga một cái, nói.

-Thất giai như ngươi có thần niệm.

Lại đưa tay vuốt má Kim Tú Hiền một cái, nói.

-Đều gọi là “Niệm”, và đều có bản chất là sóng linh năng. Mà thường là vật có linh năng, thì đều phát ra sóng linh năng. Thiên Đạo là một khối linh năng, sóng linh năng nó phát ra, chính là Thiên Niệm. Thiên Niệm không đâu không có, bao trùm mỗi một ngóc ngách dù là xa xôi hoang vu nhất của Thế Giới này, nhưng chỉ có Hợp Đạo Giả, mới có thể cảm nhận được.

-Ta hiểu rồi, giống như từ trường của Trái Đất đúng không?

Tây Môn Nga nhanh nhảu đáp. Đang chăm chú lắng nghe, nàng cũng không quên đưa tới một bàn tay ngọc ngà, cùng bàn tay của Kim Tú Hiền vuốt ve côn thịt của ta.

-Chính xác, ngươi thật thông minh.

Ta cười khen, khiến cho Tây Môn Nga rất là vui vẻ.

-Kỳ thật lấy cảm quan của các ngươi, cũng có thể thấy được Thiên Niệm, nhưng không thể nhìn trực tiếp. Xem.

Ta phất tay một cái, dùng Đại Mộng Thần Thông tạo thành ảo cảnh.

Cảnh vật xung xuanh đột nhiên xuất hiện vô số đốm sáng lập loè, và đều cùng bay về một hướng trên bầu trời. Cảnh tượng xung quanh cũng biến đổi theo những đốm sáng này. Thành một dòng sông ánh sáng bay lên trời, lại hội họp với những dòng sông ánh sáng khác, tạo thành một dòng chảy khổng lồ vắt ngang bầu trời, cuối cùng hội tụ thành một dòng chảy vĩ đại, duy nhất, xuyên thủng không gian mà đi. Đích đến, lại chính là Âm Giới. Tầm mắt của Kim Tú Hiền và Tây Môn Nga dần bay lên cao, cuối cùng đến lúc có thể nhìn thấy toàn bộ Trái Đất thì dừng lại, thấy rõ dòng chảy linh hồn giống như một khối cầu Thái Cực, với hai thiếu âm thiếu dương chính là chỗ nối không gian nơi dòng chảy linh hồn rời khỏi Dương Gian tiến vào Âm Giới và ngược lại.

Thiếu Âm Môn nơi dòng chảy linh hồn tiến vào Âm Giới, ở cực bắc Trái Đất, tại Bắc Hải Băng Châu.

Thiếu Dương Môn nơi dòng chảy linh hồn trở lại Dương Gian, ở cực nam Trái Đất, tại Vô Tận Viêm Châu.

-Tựa như con người có thể dựa vào cánh hoa tung bay mà “thấy” gió thổi, các ngươi chỉ có thể dựa vào vô số linh hồn tạo thành dòng chảy mà thấy được Thiên Niệm. Nhưng Hợp Đạo Giả như ta, lại có trực tiếp nhìn thấy Thiên Niệm, hoặc đúng hơn là cảm nhận thấy. Hợp Đạo Cảnh, cũng vì thế mà có thể gọi là cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất.

-Hèn chi có câu: “ngươi biết, ta biết, trời biết, đất biết”. Hoá ra chính là ý này.

Tây Môn Nga cười nói.

-Đúng vậy haha

Ta cười một cái, rồi lại lập tức không vui.

Ảo cảnh cũng theo đó tan biến.

-Đáng tiếc Thiên Đạo bị Luân Hồi Bàn khống chế. Linh hồn trở lại với Thiên Đạo, vĩnh viễn sẽ không trở lại Dương Gian đầu thai chuyển kiếp được. Và cái đám Thần Chết này, thấy bao nhiêu diệt bấy nhiêu, vẫn là mãi không hết được.

Ta đưa tay chỉ một cái, thiên niệm hoá kiếm bắn tới khoảng không phía trên linh hồn của tên tử tù vừa chết lúc nãy.

Kéc.

Một tiếng kêu đau đớn chỉ mình ta nghe thấy vang lên. Linh hồn tên tử tù vừa nãy đột nhiên tăng tốc lại chầm chậm trôi về phía bầu trời.

-Thánh Chủ, đó là?

Kim Tú Hiền hiếu kỳ hỏi.

-Thần Chết, Quỷ Sai, Sứ Giả Địa Ngục, Người lái đò sông Tam Đồ, vân vân và mây mây. Đó là những từ mà ngươi có thể gọi chúng. Được Thiên Niệm dẫn dắt, tốc độ trở về với Thiên Đạo của những linh hồn này, thật ra rất chậm. Cần có Quỷ Sai dẫn lối cho nhanh hơn. Bọn chúng thật ra chính là Thiên Niệm cô đọng mà thành, võ giả thất giai có thần niệm cũng không thấy được chúng.

Lần đầu tiên ta tiếp xúc Quỷ Sai, còn là vào ngày đại tang của Tiểu Nương Tử. Nếu không phải có Đồng Hồ Cát Nhỏ can thiệp, thì linh hồn của Tiểu Nương Tử đã bị Quỷ Sai bắt đi trở lại với Thiên Đạo rồi.

Cũng vì thế Tiểu Nương Tử đã hoàn toàn chết đi, vĩnh viễn.

Nhưng nàng cũng đã được thoát khỏi ngục tù Luân Hồi này.

-Dựa vào Thiên Niệm ẩn thân, tuy chúng ta nhìn không thấy Quỷ Sai, nhưng bọn chúng về bản chất vẫn là linh năng, dùng vài chiêu thức là có thể giết được. Bất quá chúng đều chỉ như những cỗ máy thu thập linh hồn mà thôi, giết chúng chẳng được gì. Quỷ Sai có lý trí, đoán chừng cũng bởi Luân Hồi Bàn xuất hiện mà tiêu biến hết rồi.

-Hoá ra mười tám tầng địa ngục thật sự tồn tại.

Tây Môn Nga lộ ra chút sợ hãi.

-Đúng thế haha sau này Ma Thiên Giáo chúng ta, cũng có lúc tiến công Âm Giới, đem Địa Ngục thanh không, không cần sợ hãi.

Ta cười trấn an nàng.

-Giống như Địa Tạng Bồ Tát?

-Đúng, nhưng ta không cần thành Phật.

-Nhân gia cũng thế hihi ở cùng Thánh Chủ còn sướng hơn thành Tiên thành Phật.

Tây Môn Nga cười lên khúc khích, thè lưỡi dài ra liếm một đường từ túi ngọc lên tận quy đầu của ta, phát tán mùi vị dâm tình lan tràn trong không khí.

-Cái này thì Tiểu Nga nói đúng hihi

Kim Tú Hiền cũng cười lên khúc khích phụ hoạ. Nàng chủ động dạng chân ngồi trên người ta, đem côn thịt nuốt vào trong mật huyệt, lắc eo rắn khuấy động đem đến khoái cảm.

-A…giao phối như con người…a…thật là thích hơn nhiều khi giao phối với rắn…a…a…ư…thật thoải mái…a…a

Kim Tú Hiền vong tình rên rỉ, mật huyệt không ngừng nuốt chặt lấy côn thịt của ta vào trong, như muốn đem cả ta cũng nuốt luôn vào thân thể nàng.

Không thể không nói Luân Hồi lợi hại.

Một kiếp rắn của Kim Tú Hiền, lại có thể biên soạn khá đầy đủ. Đồng thời thay đổi luôn bản ngã của nàng, để nàng thật sự biến thành một con rắn.

Một con rắn có suy nghĩ.

Ta một bên thừa nhận Kim Tú Hiền tuỳ ý nhún nhảy trên người, một bên đưa tay tóm lấy nhũ cầu căng mọng như túi nước treo trước ngực Tây Môn Nga chơi đùa. Nhũ cầu của Kim Tú Hiền cũng không kém, nảy tưng tưng theo nhịp dập mông của nàng, vui mắt lại kích thích cực kì.

-Thánh Chủ đến sớm vậy, ta vừa mới đi săn về đây.

Một giọng nói trầm vang dội phát ra, một nam tử thân cao hai thước, to lớn như gấu, da dẻ đen bóng xuất hiện, lao nhanh mà tới. Tay trái hắn cầm lấy cổ một con nai đã chết, tay phải nắm một con chồn, xem ra là bữa tối. Có thể thấy rõ côn thịt thô to đen thui của hắn đang cắm giữa hai quả mông trắng mịn, đâm sâu vào trong mật huyệt mĩ nhân, đồng thời chống đỡ toàn bộ trọng lượng của nàng. Quần lót ren lọt khe giống như của Tây Môn Nga, bị kéo sang một bên, càng thêm dâm dục.

-Có chút chuyện, nên đến sớm.

Ta cười đáp Hắc Hùng Tinh.

Nó cũng đã tiến hoá thành Thần Thú, lấy nguyên thần là hình người. Thân thể này, cũng là thân thể xác thịt được nhân bản bởi Ma Thiên Dung Mộc.

Còn mĩ nhân đang treo trước người Hắc Hùng Tinh, là Quỳnh Hồng Ngọc.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 74

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.