Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Yên Chi Hạ Bình (1)

Tiểu thuyết gốc · 2044 chữ

Hương Khê Mục Trường bây giờ quả thật đã khác xưa nhiều lắm.

Lấy Nhất Tuyến Thiên làm tâm, Hương Khê Mục Trường mở rộng theo hình bán nguyệt về phía bắc Hoành Liên Sơn, đã hơn ba mươi dặm, một vùn mênh mông rộng lớn. Đất sỏi cằn cỗi đã được cào lên hết, thay bằng đất đai mịn xốp màu mỡ, cỏ non phủ tận ngập tràn khắp nơi. Tuy rằng không sánh được bằng đồng cỏ Nguyên Quốc bao la bát ngát, nhưng cũng là một cảnh tượng tươi đẹp động lòng người.

Thật ra nếu không phải xuyên qua Nhất Tuyến Thiên có thể dễ dàng đến được Nam Man Hoang Châu, thì Hương Khê Mục Trường chẳng có giá trị gì để đầu tư cả. Thứ đáng giá nhất của nơi này, Nhất Trảm Đoạn và Ngự Linh Giới đã được ta thu lấy từ lâu rồi.

Kiến trúc chủ yếu là nhà gỗ nhỏ, ngay hàng thẳng lối được quy hoạch rất tốt, giống chức năng chủ yếu như là nhà nghỉ cho các Mạo Hiểm Giả thuê để nghỉ ngơi sau một đợt thám hiểm vất vả. Ở bên trong Vạn Linh Mộ nay là Bàn Ti Động có sẵn Công Hội Mạo Hiểm để bọn hắn trao đổi mua bán vật phẩm thiết yếu, cũng như các tài nguyên thu được từ Nam Man Hoang Châu.

Hôm nay là ngày xuân, Hương Khê Mục Trường vì thế tương đối vắng vẻ.

Diêu Yên Chi và Ngô Hạ Bình không có chuyện gì, liền đảm nhận luôn lịch trực gác mấy ngày nghỉ lễ, để cho các tỷ muội khác về nhà thăm gia đình, hay là đi đây đó hội họp.

Tất nhiên có phân thân của ta tại, các nàng không hề buồn tẻ.

Tại nhà gỗ dành riêng cho Diêu Yên Chi.

Bên ngoài đơn sơ mộc mạc, bên trong lại tiện nghi ấm cúng, điện nước đầy đủ. Trang thiết bị nội thấy lấy màu nâu, vàng và chất gỗ làm chủ đề, tạo thành không gian rất ấm cúng.

-Thánh Chủ, đẹp không?

Diêu Yên Chi và Ngô Hạ Bình đứng cạnh nhau, uốn éo tạo thành tư thế gợi cảm, hướng ta đá lông nheo bắn mị ý.

Váy vải lụa đỏ sáng bóng, tựa như tạp dề với hai dây mảnh cột sau gáy. Phần ngực áo hình tam giác khoét sâu xuống lộ ra cả cái rốn nhỏ xinh xinh. Hai bên xẻ lên thật cao đến eo, lộ ra trọn vẹn bờ hông gợi cảm với đường cong nóng bỏng chết người, còn có thể thấy rõ được dây quần lót đánh kết thành một cái nơ con bướm ở hai bên. Làn váy phía trước ngắn chỉ vừa đủ che đi khu vực thần bí giữa hai bắp đùi tròn trịa nuột nà, nở che nửa hở càng kích thích trí tò mò của nam nhân hơn. Hai chân dài thẳng tắp miên man, cùng với giày cao gót màu đỏ khiến hai nàng càng thêm cao ngất.

Diêu Yên Chi xoay người, lại đem tóc dài đen nhánh suôn mượt vén tới tới trước, lộ ra trọn vẹn tấm lưng ngọc ngà trước mắt ta. Tà váy phía sau, cũng chỉ là ngắn vừa ngang rãnh mông đùi. Đường cong hai bên quả mông căng tròn của nàng, để ta thấy được rõ ràng.

-Rất đẹp haha rất quyến rũ.

Ta cười lên hai tiếng, không cần nhiều lời, với côn thịt ngỏng cao dưới háng, đã cho hai mĩ nhân biết các nàng có bao nhiêu gợi cảm mê người.

Thật ra là hai cây.

Hai cỗ phân thân ngồi trên ghế sopha, đem bắp đùi dạng rộng, côn thịt khí thế hung hung không ngần ngại chỉ thẳng lên trời.

Diêu Yên Chi và Ngô Hạ Bình nhìn nhau cười lên khúc khích, rồi cùng đạp bước mèo đến trước ta, làm thành một tư thế hạ người ưu nhã, mỗi mĩ nhân một cỗ phân thân, quỳ xuống giữa háng đang mở rộng. Mỗi mĩ nhân một cây côn thịt ngậm vào miệng, ra sức bú liếm phục vụ, vì khiến ta cảm thấy thoải mái nhất có thể. Ta tận tình hưởng thụ hai mĩ nhân tuyệt sắc liếm mút côn thịt, vui sướng cực kì, mắt cúi nhìn thưởng thức vẻ đẹp lẫn dâm tình của các nàng không ngần ngại phô bày trước mắt ta, bàn tay không quên cắm vào trong tóc mây đen nhánh của các nàng vuốt ve.

Ngô Hạ Bình xinh đẹp hơn, dung nhan tinh xảo xuất sắc gần như hoàn mĩ. Mũi cao môi thắm má hồng, như hoa như ngọc.

Diêu Yên Chi tuy rằng không xinh đẹp bằng Ngô Hạ Bình, lại có nét duyên dáng hơn. Hình dạng đôi môi càng thêm quyến rũ, và khẩu kĩ của nàng cũng lợi hại hơn muội muội một chút.

Miệng lưỡi hai mĩ nhân bận rộn, ta cũng chẳng nhiều lời, im lặng hưởng thụ.

Giống như thổi bóng bay, Diêu Yên Chi và Ngô Hạ Bình ngậm chặt lấy côn thịt ra sức, dùng miệng thổi sung sướng vào thân thể hai cỗ phân thân. Đến cực hạn, khoái cảm tràn đầy, sẽ giống như bóng bay nổ tung, xả ra tinh dịch nóng hổi vào miệng xinh của các nàng.

Diêu Yên Chi dùng hành động thực tế chứng minh khẩu kỹ của nàng lợi hại hơn Ngô Hạ Bình.

-Ta bắn.

Nghe ta gầm báo một tiếng, Diêu Yên Chi liền đem mặt đẹp ép sát hết cỡ xuống háng ta, nuốt hết côn thịt của ta vào miệng xinh của nàng. Đôi môi quyến rũ ngậm chặt lấy gốc côn, hai má ép chặt, lưỡi cuốn liên hồi lên thân, còn cổ họng mềm mại ôm ấp lấy quy đầu, thừa nhận ta phun ra tinh dịch nóng hổi, thẳng vào trong thực quản của nàng. Diêu Yên Chi thành thục thừa nhận ta xuất tinh, lập tức nuốt thẳng xuống dạ dày, không có một chút khó chịu nào, một giọt cũng không chừa.

Nhiều năm nay tinh dịch của ta đã là món ăn chính của Diêu Yên Chi, giàu năng lượng và vô cùng bổ dưỡng.

-Ta cũng bắn.

Bên cạnh, Ngô Hạ Bình tuy chậm một bước nhưng cũng thành công mút ra tinh dịch của ta. Chỉ là ta đem côn thịt rút ra khỏi miệng xinh của nàng, đem quy đầu chỉ thẳng dung nhan tuyệt mĩ, vui sướng phun ra tinh dịch. Đem khuôn mặt xinh đẹp gần như hoàn hảo của Ngô Hạ Bình vấy bẩn bởi tinh dịch trắng đục, đưa tới cảm giác kích thích càng thêm mãnh liệt.

-A…thật nhiều…a…a

Ngô Hạ Bình quen việc giơ mặt thè lưỡi ra, đón lấy từng đợt tinh dịch phun ra trên mặt nàng. Tinh dịch của ta đối với Ngô Hạ Bình chính là kem dưỡng da chất lượng nhất, để nàng dùng đắp mặt đã rất nhiều năm rồi.

Tuy vừa xuất tinh, lại chỉ là màn khởi động, chứng kiến vẻ dâm đãng lẳng lơ của Diêu Yên Chi và Ngô Hạ Bình, côn thịt của ta hưng phấn càng thêm cứng rắn.

-Nào, đi rửa mặt súc miệng haha

Ta đứng dậy lôi kéo Diêu Yên Chi và Ngô Hạ Bình hướng phòng tắm đi đến. Đã quen với thói quen sạch sẽ của ta, hai mĩ nhân uốn éo lắc hông mà theo, vừa đi vừa dùng thân thể mê người va chạm chà xát thân thể trần truồng có vẻ nhỏ gầy của ta.

Thân cao một thước bảy còn đi giày cao gót chục phân, Diêu Yên Chi và Ngô Hạ Bình đứng bên cạnh phân thân chỉ cao một thước sáu mươi của ta, là hơn hẳn một cái đầu.

Tất nhiên ở cái Thế Giới này, chỉ dựa vào bề ngoài mà đánh giá con người, là sai lầm lớn nhất.

Muốn chính xác nhất, là phải dựa vào bức xạ năng lượng mà một tồn tại phát ra.

Hai cô nương ăn mặc mỏng manh gợi tình, trông như kỹ nữ yểu điệu yếu đuối tuỳ ta ôm ấp vuốt ve này, thật ra lại đã là hai cường giả Linh Niệm Cảnh vô cùng lợi hại.

Diêu Yên Chi và Ngô Hạ Bình, thậm chí là mười hai cô nương trong Bảo Bối Tỷ Muội, đi theo lão bà Quyền Mẫn Nga lăn lộn, nhận lấy tài nguyên luôn ở mức thừa thãi, để các nàng tuỳ ý tu luyện. Được cái đám lẳng lơ này cũng thông minh. Luân Hồi Giả bình thường một khí đạt đến lục giai, cần nhất là thời gian. Chứ có có nện cả núi tài nguyên cỡ như Thông Thiên Phong cũng chẳng có tác dụng gì.

Còn trường hợp không bình thường, thì ví dụ như ta tu luyện Tứ Đại Thần Thông của Thiếu Lâm Tự, hay Phác Thảo Nga có được Huyết Mạch Viêm Đế hoàn mỹ. Chính như Quyền Mẫn Nga, trước khi dựa vào Meo Meo đột phá thất giai, cũng là phải tu luyện hơn trăm năm mới đạt đến lục giai đỉnh phong được.

Như Bảo Bối Tỷ Muội hiện tại, đã là rất nhanh rồi.

Vào phòng tắm

Ngô Hạ Bình đứng trước gương, tay chống lên bồn rửa mặt. Lưng cong tới trước, mông vểnh ra sau, hai đùi chụm lại hạ thấp, vừa tầm để cho ta có thể thoải mái đứng thẳng đút côn thịt vào mật huyệt của nàng chơi đùa.

Hoan ái cùng nhau hàng ngàn hàng vạn lần qua hàng chục năm, Ngô Hạ Bình đã quen thuộc.

-A…a…a

Ngô Hạ Bình rên dài một tiếng, mặc bàn tay ta vuốt ve eo hông mượt mà cùng tấm lưng ngọc ngà của nàng, thuần thục lấy sữa nước rửa mặt, cẩn thận từng bước như chăm sóc da. Tu vi đạt đến lục giai, Tiên Thiên Chân Khí của Ngô Hạ Bình đã vô cùng hùng mạnh. Sét đánh nắng thiêu lửa đốt cũng chẳng thể làm mất đi vẻ mịn màng mượt mà cùng màu da tuyết trắng của nàng. Cẩn thân như vậy, cốt là để đánh tan hoàn toàn mùi vị tinh dịch của ta trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng.

Bên đây, Diêu Yên Chi quỳ gối trên mặt bồn cầu, chân gấp lại khép chặt đem mông tròn vểnh ra sau. Làn váy ngắn cũn cỡn lập tức mất đi hoàn toàn chức năng che đậy, để ta thấy rõ âm hộ màu mỡ của Diêu Yên Chi nửa che nửa đậy bởi mảnh quần lót ren mỏng dính.

Đã lọt khe lại còn ren, thứ gì mà nhịn cho nổi.

-Cúc huyệt của ngươi sạch sẽ chứ.

Ta vẫn là hỏi lại cho chắc.

Lâu dần, bệnh sạch sẽ ngày càng nặng rồi, nhưng chẳng phải là không tốt, không cần sửa đổi.

-Vâng, Thánh Chủ mau tới, nhân gia không nhịn nổi nữa…a…a

Diêu Yên Chi uốn éo mấy cái, lắc mông hướng ta mời gọi. Sợi dây quần lót mảnh tanh thậm chí còn chẳng thể che nổi cúc huyệt nhỏ xíu của Diêu Yên Chi, lộ ra phấn hồng mê người.

Ta tiến đến nắm lấy hai bên mông tròn của Diêu Yên Chi banh rộng ra, côn thịt sắt thép nhắm chuẩn mục tiêu đâm tới, tốn chút công phu đã lút cán trong cúc huyệt khít rịt của mĩ nhân. Đã không biết chơi cúc huyệt của nàng mấy ngàn lần, lại vẫn chặt chẽ vô cùng, đem đến khoái cảm rất tuyệt vời.

Không cần nhẹ nhàng làm quen, côn thịt của ta lập tức hung ác đưa đẩy vào ra cúc huyệt Diêu Yên Chi.

-A…hôm nay Thánh Chủ mạnh mẽ hơn mọi khi…có chuyện gì vui sao…a…a…làm nhân gia thật sướng…a…a

Chơi cúc huyệt, cũng chỉ là vui sướng xác thịt đơn thuần, có thể làm cho Diêu Yên Chi sung sướng thoải mái, nhẹ nhàng rên rỉ.

Còn muốn làm nàng điên cuồng, cần phải tiến hành linh hồn cộng hưởng mới được.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 47

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.