Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hành quân trên sa mạc (9)

Tiểu thuyết gốc · 2055 chữ

Tiên Thú bản mạng tiến giai, như vậy thân là Ngự Linh Sư, tất nhiên được lợi cực lớn, có thể nhờ vào đó mà nhanh chóng tiến giai theo. Hiện tại Hồ Khải Lệ là ngũ giai, thêm một bước, chính là lục giai Linh Niệm Cảnh. Nếu có khả năng, vậy cũng chưa hẳn không thể thành tựu thất giai Nguyên Thần Cảnh. Đối với chuyện Băng Lam Hạt tiến giai, cũng là có ta tác động một chút.

Hoàn Nhan Yến Vũ đem thân thể vặn xoắn, khiến cho côn thịt của ta xoay tròn trong âm đạo nàng, quay lại đối mặt với ta.

-Băng Lam Hạt rất hiếm có, ở vùng băng giá cũng rất là nổi danh, ta lại chưa thấy bao giờ. Phu nhân có thể cho ta chiêm ngưỡng được không?

Hoàn Nhan Yến Vũ lộ vẻ hứng thú cười hỏi, Hoàn Nhan Nam Hy cũng quay đầu sang hóng chuyện.

-Có gì mà không được.

Hồ Khải Lệ cười đáp.

Nàng ngưng thần nhắm mắt, cố gắng cảm nhận dấu ấn linh hồn bên trong người nàng, từ đó kêu gọi Băng Lam Hạt. Nàng còn chưa phải là lục giai, không có linh niệm, nên mới phải dùng cách rườm rà này. Nếu có linh niệm, Hồ Khải Lệ liền có thể cảm nhận được rõ ràng Linh Hồn Khế Ước, cũng từ đó có thể phát ra các chỉ lệnh chính xác hơn.

Không lâu sau, từ trên chiến thuyền bắn ra một viên sao băng màu xanh lam, vô cùng xinh đẹp, hướng thẳng về phía lều chủ soái bay tới, sau đó lại đột ngột biến mất giữa không trung.

Nhiều kỵ sĩ biết đó là đại Bảo bối của Hồ Khải Lệ, được dịp dạy dỗ đám tân binh ngơ ngơ ngác ngác.

Hai cái phân thân của ta, nằm gần sát bên nhau, để cho Hoàn Nhan Yến Vũ và Hoàn Nhan Nam Hy đối mặt cưỡi lên, đem côn thịt nuốt vào trong mật huyệt của các nàng ngâm lấy. Lý Phương Anh từ bên phải ngoài cùng ghé người qua, còn Hồ Khải Lệ ở bên trái, trên tay nâng lấy một con bọ cạp như đúc bằng ngọc Saphire, tự phát ra ánh sáng xanh lam lấp lánh và băng lạnh, xinh đẹp tinh xảo vô cùng.

-Thật đẹp a. X3

Ngoại trừ Hồ Khải Lệ, ba mĩ nhân còn lại kêu lên thích thú. Nữ nhân đều là yêu thích sinh vật lấp lánh tuyệt mĩ như con Băng Lam Hạt này. Nhưng độc của nó, không đùa được đâu, bị chích một cái, lục giai như Hoàn Nhan Nam Hy cũng tuyệt không dễ chịu. Tiến hoá, cũng không nhất thiết là để trở nên càng to lớn hơn, mà đúng ra phải là để càng có năng lực sinh tồn tốt. Băng Lam Hạt cho dù là càng cao giai, cũng chỉ bé cỡ bàn tay mà thôi. Thứ tăng lên, chính là chất độc và tốc độ. Mà khi tiến hoá tới lục giai, độc của Băng Bích Vương Hạt, là một loại chất độc tương tự linh niệm, có thể giết người trong vô hình, cực kì kinh khủng.

-Sóng năng lượng phát ra trộn lẫn không ít sóng năng lượng lục giai rồi. Linh niệm cũng đã rất rõ ràng. Quả thật là sắp tiến hoá.

Ta mở ra Thiên Nhãn, nhìn rõ bảo bối của Hồ Khải Lệ, nói. Trong mắt ta, nó lại là một con màu xanh da trời nồng đậm, đại biểu cho năng lượng ngũ giai, pha lẫn lấy màu xanh lam nhàn nhạt, đại biểu cho năng lượng lục giai.

-Chúc mừng phu nhân. X3

-Cám ơn mọi người.

Hồ Khải Lệ vui vẻ đáp.

-Thánh Chủ, thân thể nó trong suốt, tại sao ta không thấy được hồn hạch của nó.

Hoàn Nhan Nam Hy nhìn kỹ hồi lâu, thắc mắc hỏi.

Ta lại liếc Hồ Khải Lệ bảo nàng giải thích.

-Thật ra toàn bộ thân thể Băng Lam Hạt, chính là hồn hạch của nó.

Hồ Khải Lệ cười nói.

-Băng Lam Hạt tiến hoá từ Băng Tuyết Hạt tam giai, lại là màu trắng. Băng Tuyết Hạt có rất nhiều kích cỡ, nhưng chỉ những con lớn cỡ bàn tay tiến hoá, khiến cho hồn hạch khi hình thành không có chỗ chứa đựng, mới hoà tan cùng với lớp vỏ của nó mà thành hồn hạch, tiến hoá thành Băng Lam Hạt. Băng Lam Hạt cực kì hiếm có cũng là vì lý do này. Mà vỏ hoá hồn hạch, khiến cho bọn chúng không thể lột xác lớn lên, kích cỡ vĩnh viễn cũng chỉ như vậy mà thôi.

-Hoá ra là vậy. Xem ra phu nhân nghiên cứu rất kỹ về Băng Lam Hạt.

Hoàn Nhan Nam Hy cười nói.

-Ta rất thích bọ cạp. Riêng Băng Lam Hạt này là Linh Thú khế ước với ta, còn lại ta nuôi rất nhiều Băng Tuyết Hạt.

Hồ Khải Lệ cười đáp.

Nàng không chỉ là một cường giả ngũ giai, là Độc Sư, còn là Ẩm Thực Gia. Người trong Thiên Hạ, cũng phải bạo gan lắm mới dám ăn món Hồ Khải Lệ nấu. Mà ta, không chỉ ăn món nàng làm, còn muốn ăn luôn cả nàng.

-Giúp ngươi một chút, sớm ngày đột phá, ta còn có chút việc cần đến ngươi.

Ta dùng thần niệm giao tiếp với Băng Lam Hạt, đưa ngón tay tới, phát ra ánh sáng trắng dịu nhẹ. Chứa đựng bên trong đó là hồn nguyên tinh khiết.

-Đa tạ Thánh Chủ ban ân.

Băng Lam Hạt cung kính lại mừng rỡ, biết điều trước hết nói lời cảm tạ. Nó tuy nhỏ nhưng thông minh như người bình thường, cùng Hồ Khải Lệ giao tiếp đều là viết chữ đấy. Không nói được cũng là một bất lợi. Xem ra nếu có thể, thay đổi Linh Hồn Khế Ước để cho các Ngự Linh Sư và Linh Thú cấp thấp có thể dùng ý nghĩ giao tiếp, là chuyện nên làm.

Băng Lam Hạt nhỏ xíu lại xinh đẹp tựa như uống sương uống lấy hồn nguyên từ đầu ngón tay của ta, quả thật là rất đáng yêu, khiến cho đám mĩ nhân nhìn thích không chớp mắt được.

-Được rồi, về đi.

Ta rút ngón tay lại, thân thể lam ngọc đã nhiễm lên một tầng ánh sáng màu trắng ngà, càng thêm hư ảo mê ly.

-Vâng Thánh Chủ, tiểu nhân xin cáo từ.

Băng Lam Hạt hoá thành một ngôi sao băng bay lao vút đi, chói lọi bắt mắt trong đêm.

Nói chuyện một hồi, hai cái côn thịt của ta vẫn ngâm trong âm đạo của Hoàn Nhan Yến Vũ và Hoàn Nhan Nam Hy, nhận lấy âm đạo của các nàng ôm ấp không ngừng, đem đến khoái cảm dạt dào.

-Quay lại vấn đề chính thôi nào haha

Ta cười lên, hai tay nắm lấy eo các nàng. Vòng eo tuyệt đỉnh của Hoàn Nhan Nam Hy, trơn mượt như lụa, còn eo hông của Hoàn Nhan Yến Vũ, thì đường cong càng thêm bốc lửa, lại nhiều mấy phần rắn chắc và uyển chuyển. Tay giữ lấy eo các nàng, côn thịt từ phía dưới chọc lên liên hồi, sinh ra tàn ảnh và âm thanh vang dội liên miên bất tuyệt.

-A…nhanh quá…ư…a…quá sướng…ư…a…a…muốn chết…a…

Hoàn Nhan Nam Hy nhiệt tình rên rỉ, nhũ cầu tuyết trắng căng đầy nảy tưng tưng trước ngực nàng không ngừng, vui mắt vô cùng.

-A…mạnh quá….ư…rất sướng…ư…ư…a…sướng chết nhân gia rồi…ư…a

Hoàn Nhan Yến Vũ không chịu thua kém, phóng khoáng rên thét. Hai nhũ cầu như hai quả cam của nàng cũng rung lắc không ngừng.

-A…nhân gia tới…a…a X2

Bất ngờ, tiếng rên thét của Hoàn Nhan Yến Vũ và Hoàn Nhan Nam Hy trở nên đồng bộ, giống nhau ý hệt. Kèm theo đó là mật huyệt các nàng siết chặt lấy côn thịt của ta, dâm thuỷ ấm nóng xối lên quy đầu đem đến khoái cảm tê dại.

Ta cũng đến cực hạn, sung sướng lâm ly.

-Ta bắn. X2

Ta gầm lên một tiếng, hông eo ưỡn cong vòng lên đem hạ thể Hoàn Nhan Yến Vũ và Hoàn Nhan Nam Hy nâng cao khỏi mặt bạt, côn thịt thò vào nơi sâu nhất trong âm đạo các nàng, quy đầu đội lên cổ tử cung, đem tinh khẩu nối liền cung môn, vui sướng đem tinh dịch nóng bỏng xuất vào tử cung của các nàng.

Sướng đến không nói nên lời.

Cho đến khi một giọt tinh dịch cuối cùng rời khỏi thân thể, cơ thể ta mới mềm ra đổ sập xuống bạt. Mà Hoàn Nhan Yến Vũ và Hoàn Nhan Nam Hy, cũng mềm nhũn nằm sấp trên người ta, hổn hển không thôi, vào tai lại như tiên nhạc. Tóc mây vươn ngay trên mũi, ngửi thấy được mùi thơm nhẹ nhàng, thân thể mềm mại đè ép, êm ái lại mượt mà.

Mắt nhìn thẳng lên, là trời sao mênh mông vô hạn.

Toàn thân cảm thấy thoải mái và dễ chịu vô cùng.

Hồi lâu mới từ từ dịu bớt.

Ta đem Hoàn Nhan Yến Vũ và Hoàn Nhan Nam Hy nằm trên bạt nghỉ ngơi, côn thịt rút ra khỏi thân thể các nàng lại hung hăng nhắm tới hai mĩ nhân xinh đẹp khác, Hồ Khải Lệ và Lý Phương Anh.

-Khải Lệ di, nhân gia không được, a di gánh hộ nhân gia được không?

Lý Phương Anh giở chiêu nũng nịu.

Nàng chỉ là võ giả nhất giai, hôm nay đã chịu đủ ta giày vò rồi, bây giờ đã không chơi tiếp được nữa.

-Vậy thì ta lại càng thích hihi

Hồ Khải Lệ cũng là biết chơi, càng thích thú. Vừa nãy ta cho bảo bối Băng Lam Hạt của nàng ăn no một bụng hồn nguyên, nàng còn đang muốn lấy thân báo đáp đấy.

-Vậy tới đây haha

Ta chỉ động nằm ngửa ra, cười nói.

-Vâng Thánh Chủ.

Hồ Khải Lệ cười lên một cái thật là quyến rũ mị hoặc, nhào tới dạng chân trên người ta, đem côn thịt nuốt vào trong mật huyệt chặt khít lại ẩm ướt của nàng. Tuy rằng chặt khít, nhưng là do đặc tính của Tiên Thiên giúp cho âm đạo của Hồ Khải Lệ có được tính đàn hồi cực mạnh. Chứ mật huyệt của Hồ Khải Lệ, nắm tay của ta nhét vào còn được. Đây cũng là do côn thịt như cái chày của Đạo Ân Cường Sâm nong ra mà thành. Cái tên đó không chỉ to như núi, côn thịt cũng thật là thô.

Có mấy phần tương tự như phân thân Sửu công tử trong Mười Hai Con Giáp của ta vậy.

-Lại thêm cây nữa.

Ta nói xong, lại đem côn thịt nhét vào cúc huyệt Hồ Khải Lệ.

Côn thịt trước sau, nhúc nhích to lên và dài ra không ít, mới bắt đầu kéo ra đút vào thân thể mê người của Hồ Khải Lệ liên tục.

-A…a…ư…thật thích…ư…a…ư…a…quá sướng…Thánh Chủ là nhất…ư…a…a…ư

Hồ Khải Lệ đem hai tay chống hai bên đầu ta, rên rỉ không ngừng.

Khoái cảm thân thể mang lại chỉ là một phần, phần còn lại, là do chân khí giao hoà mà thành. Chân khí hùng mạnh và tinh khiết của ta, có thể đem đến cảm giác vui sướng tuyệt vời nhất cho bất cứ nữ nhân khó tính nào, đảm bảo các nàng ăn no thoả mãn.

Cứ như vậy, cho đến khi Hồ Khải Lệ cao trào mấy lượt, ta đem hai luồng tinh dịch lấp đầy hai huyệt trước sau của nàng, thì Hoàn Nhan Yến Vũ và Hoàn Nhan Nam Hy cũng đã hồi phục, lại cuốn lấy ta đòi lấy không ngừng. Lý Phương Anh ở bên cạnh phục vụ rượu thịt và dùng miệng lưỡi dọn dẹp côn thịt của ta sau mỗi lần xuất tinh.

Đêm trên sa mạc vốn lạnh lẽo băng giá, mà bây giờ bên đống lửa, lại cháy bỏng dâm tình tràn lan không ngừng.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 41

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.