Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thanh Xà Bạch Xà

Tiểu thuyết gốc · 2936 chữ

Ly Mê Hồ là một cảnh đẹp hiếm có trên đồng cỏ Nguyên Quốc.

Chu vi hồ tròn đều một cách hoàng mĩ, làn nước trong vắt tưởng như có thể nhìn thấy đáy, khiến cho từ trên cao nhìn xuống, Ly Mê Hồ tựa như một chiếc gương khổng lồ vậy. Và lấy Ly Mê Hồ làm trung tâm, hàng trăm dặm vuông xung quanh là một khu rừng vô cùng tươi tốt trù phú đến kỳ lạ, nổi bật lên giữa cảnh quan đồng cỏ thấp bạt ngàn.

Bởi nơi sâu nhất của Ly Mê Hồ, chính là long mạch chính của Nguyên Quốc.

Cũng là nói, ở đó có Lục Long Đỉnh đang trấn giữ địa mạch.

Thành Cát Tư Hãn chẳng phải là người mang huyết mạch Hiên Viên Hoàng Đế, nhưng hắn là biết đến truyền thừa Lục Long Khí. Nhưng Lục Long Khí là truyền thừa được Hiên Viên Hoàng Đế gửi gắm trong Thiên Đạo nên khi còn là thất giai thì Thành Cát Tư Hãn không có khả năng cắt đứt được nó, chỉ có thể săn giết những người thuộc huyết mạch Hoàng Đế.

Thiết lập của Luân Hồi nó thế.

Chính là muốn tăng thêm độ khó của Luân Hồi Giả may mắn nhận được truyền thừa khủng như Lục Long Khí. Chủ nhân vốn dĩ của Lục Long Khí, cũng là vì tránh né sát lệnh này mà mai danh ẩn tích rất kỹ, cũng hiểu được ẩn nhẫn. Đáng tiếc cho hắn, vẫn là bị ta dùng La Bàn Ước Nguyện tìm ra. Và nếu như không phải ta có được truyền thừa của Cửu Đỉnh Phong Thiên, lấy đó làm vật dẫn, đúng là không thể tìm ra hắn được thật.

Lại nói Tu Mê Bộ Lạc có ít nhiều liên quan với Lục Long Khí.

Khi đó Tu Mê Bộ Lạc bị đồ sát gần hết, cũng là vì bị nghi ngờ bọn hắn có huyết mạch Hoàng Đế.

Và đến hiện tại, Tu Mê Bộ Lạc lại định cư tại Ly Mê Hồ, nơi có Lục Long Đỉnh đang trấn giữ. Lục Long Đỉnh là tính Mộc, cũng bởi vậy tạo nên một khu rừng xanh tốt bao quanh, mà thực vật trong lòng hồ, cũng là vô cùng đa dạng và đặc sắc. Dược liệu đẳng cấp cao nhiều vô số, chính là một kho cây thuốc tự nhiên khổng lồ, với trữ lượng cực kì dồi dào. Nhưng luyện đan từ dược liệu sống trong nước hay gọi tắt là “thuỷ dược”, đúng là rất khác biệt với cách luyện đan dược thông thường.

May mắn Tu Mê Bộ Lạc có rất nhiều đang phương luyện chế thuỷ dược.

Và Vương Lý Đan Ny, thân là Luyện Dược Sư cũng như là người sống sót của Tu Mê Bộ Lạc, lưu giữ lại tất cả những truyền thừa thừa của bộ lạc, không để những tri thức quý giá này mất đi.

Và đây cũng là lý do mà ta để Vương Lý Đan Ny đột phá Nguyên Thần Cảnh.

Mà một chỗ phong thuỷ bảo địa đẳng cấp cao như Ly Mê Hồ, đương nhiên là bị Thần Thú giữ lấy.

Mặt hồ vốn dĩ do một con sói thần chiếm đóng, đã bị ta xé thịt từ mười năm trước.

Mà lòng hồ, thì là bị hai con rắn thất giai một xanh một trắng lấy làm chỗ ngủ.

Và không phải ngẫu nhiên.

Rắn trắng tên là Bạch Tố Trinh, còn rắn xanh tên là Thanh Thanh.

Cũng là số ít Thần Thú đi theo Thành Cát Tư Hãn, sau khi hắn chiến bại không bị ta, Ma Thiên Giáo Chủ đem đi nấu cao, vẫn để bọn chúng lại phục vụ cho Ma Thiên Giáo. Bây giờ bọn hắn vẫn luôn ở nơi sâu nhất trong Ly Mê Hồ, ít xuất hiện trên thế gian.

Tổng thể Ly Mê Hồ, giống như một cái chảo vậy, nước hồ vẫn là một màu trong suốt tuyệt diệu, không nhiễm bất kì chất bẩn nào, sạch đến quá đáng, để cho ánh sáng mặt trời có thể chiếu sáng toàn bộ lòng hồ, tạo nên hiệu ứng lung linh tuyệt diệu cho nơi này. Thực vật thuỷ sinh được linh khí dồi dào nuôi dưỡng, phát triển sinh động, tạo thành một khu rừng dưới nước kì vĩ xinh đẹp đến nao lòng.

Ma Thiên Giáo Đường ở chính giữa Ly Mê Hồ.

Như một khối rubic bảy chìm ba nổi trong nước, được neo giữ bởi một sợi xích kéo thẳng xuống dưới. Sợi xích không nối với đáy hồ, bởi ở đáy hồ, ngay chính giữa Ly Mê Hồ, là một cái hố sâu không thấy đáy, đen ngòm, với linh khí cuồn cuộn không ngừng phun ra.

Nơi này chính là khởi nguồn cho sự trù phú của Ly Mê Hồ.

Và ở bên miệng hố, là hai con rắn một xanh một trắng khổng lồ đang nằm canh giữ. Thân hình dài tới hơn trăm thước, lớp vảy bóng sáng còn cứng hơn kim loại, phát ra khí thế áp đảo khiến cho Dị Thú trong hồ không dám bén mảng tới gần dù chỉ là một chút.

To lớn chính là mạnh mẽ.

Pháp Thân của nhân loại, chính là lấy Nguyên Thần làm bản thiết kế, chân khí là vật liệu xây dựng mà nên, chính là muốn trở nên to lớn hơn, mạnh mẽ hơn. Nhưng Thần Thú thì thân thể to lớn của chính đã là cỗ máy chiến đấu mạnh mẽ nhất rồi, không cần đến Pháp Thân làm gì. Bởi vậy nguyên thần của Thần Thú, hầu hết đều có hình dạng của nhân loại, như vậy có thể khiến chúng dễ dàng giao lưu với con người hơn.

Cũng chính là cái gọi yêu thú hoá hình thành người trong truyền thuyết.

Chỉ có Dị Thú thất giai mới có thể xuất hiện ở hình dạng con người.

Bởi vậy ở Cửu Châu, nếu phát hiện ra ai đó là yêu thú biến thành, thì tốt nhất là nên cầu nguyện thịt của bản thân không ngon thì hơn. Mọi sự chống cự chạy trốn đều là vô nghĩa.

Rắn trắng hai mắt nhắm nghiền, và ngay trên đỉnh đầu của nó, là một nam một nữ đang vui vẻ giao hoan trong làn nước mát trong suốt.

Mĩ nữ thân hình cân đối một cách hoàn hảo với ngực nở, eo thon, mông lớn, chân dài, đùi nuột, cổ cao, vai gầy; tựa như một tác phẩm nghệ thuật tuyệt mĩ. Dung nhan nàng như ảo như mộng, đẹp đến ngỡ ngàng. Xinh đẹp là thế, mĩ nhân lại tràn đầy khí chất hiền thê dịu dàng ôn nhu, mái tóc đen tuỳ ý xoã tung trôi nổi trong nước, hai tay ôm ấp vỗ về nam nhân đang hùng hục ra sức cày cấy trên trên thân thể mê người của nàng.

Nàng là Bạch Tố Trinh.

Nếu không nói, thật khó tưởng tượng mĩ nhân tuyệt thế này là nguyên thần của chính con rắn trắng khổng lồ bên dưới, không khác gì con người bằng da bằng thịt thật sự.

Mà nam nhân, đang cùng nàng giao hoan, không phải ta, Ma Thiên Giáo Chủ thì còn ai trong Thiên Hạ hiện nay có bản lĩnh như vậy.

Tất nhiên tại hoàn cảnh hiện tại, vui vẻ chỉ là phụ.

-A…không được…ư…a…a…muốn chết…a…muốn nứt ra rồi…ư…a

Bạch Tố Trinh rên thét lên.

Từ thân thể mê người của nàng và ta đồng thời phát ra ánh sáng trắng kịch liệt.

-Nhẫn nhịn một chút.

Ta nhắc nhở nàng.

-A…không được…ư…a…thật sự không được…ư…a…thật đau…á…á…á

Bạch Tố Trinh thét lên kịch liệt, thần niệm bùng nổ ra xung quanh, khiến cho mười một cô nương xinh đẹp mặt áo bơi với duy chỉ hai màu trắng xanh ở xung quanh vội vàng bịt tai, vẫy đuôi rắn bơi lùi ra sau thật nhanh. Chỉ có một mĩ nhân khoác áo lụa màu xanh trôi nổi trong nước, lại đứng yên tại chỗ, không hề bị ảnh hưởng bởi tiếng thét của Bạch Tố Trinh, đồng thời trên mặt nàng lộ vẻ lo lắng.

Nàng là nguyên thần của Thanh Thanh, con rắn xanh khổng lồ đang nằm bên cạnh. Xinh đẹp thanh tao, gương mặt giống Bạch Tố Trinh đến bảy phần, lại ít đi hiền dịu ôn nhu, nhiều mấy phần tươi trẻ tinh nghịch.

-Vậy ngừng tại đây.

Ta không đành lòng nhìn Bạch Tố Trinh đau đớn, cũng không vội vàng rời khỏi thân thể mê người của nàng, mà dừng lại phát ra sóng linh hồn, khiến cho nguyên thần đang có dấu hiệu căng nứt ra của Bạch Tố Trinh ngừng chấn động, để thần trí của nàng trở lại bình thường. Hồi sau mới đem côn thịt rút ra khỏi nguyên thần của nàng.

Ấm át chặt khít, không khác gì mật huyệt thật sự.

-Tỷ tỷ không sao chứ?

Thanh Thanh vội vàng tiến đến hỏi han.

-Sư nương không sao chứ?

Mười một mĩ nhân xinh đẹp vội vàng vây quanh.

-Ta không sao. Thánh Chủ, thấy được gì không?

Bạch Tố Trinh nhanh chóng ổn định nguyên thần, cố nặn ra một nụ cười đáp lại muội muội và đám đồ nhi, rồi quay qua hỏi ta.

-Có.

Ta đáp gọn.

Đám đồ nhi này của Bạch Tố Trinh, có thực lực đạt tới lục giai, nhưng nửa người dưới là đuôi rắn, lại là do chân khí thực thể hoá mà thành, không phải xác thịt thật sự.

Các nàng là con người, và đều là Luân Hồi Giả.

Mà trong đó có hai thân ảnh quen thuộc: Chung Hân Đồng và Thái Trác Nghiên.

Hai nàng đã rời khỏi Thừa Phong Phá Lãng Hạm đến đây bái Bạch Tố Trinh và Thanh Thanh làm sư nương, học tập Thanh Bạch Thánh Điển. Có chữ Thánh, tất dính đến lực lượng bát giai, là của một vị đại năng không biết ở thời đại nào lưu lại, chỉ biết hắn họ Hứa. Bạch Tố Trinh và Thanh Thanh khi chỉ còn là tứ giai, vì gặp được truyền thừa này, mới có thể nhanh chóng tiến hoá, trở thành Thần Thú. Bất quá có thể hoàn toàn nhận được truyền thừa này, thì chỉ có thể là Luân Hồi Giả.

Luân Hồi, là sân khấu với Luân Hồi Giả làm nhân vật chính.

Trầm Luân Giả như Bạch Tố Trinh và Thanh Thanh, chỉ là vai phụ chịu trách nhiệm truyền lại và hướng dẫn Luân Hồi Giả có duyên nhận lấy truyền thừa nguyên vẹn mà thôi. Truyền thừa hoàn chỉnh của Thanh Bạch Thánh Điển, được cất giấu tại một ngôi mộ cổ xưa ở cách đây không xa, gọi là Hứa Thị Thánh Mộ. Cho nên mới biết đại năng lưu lại truyền thừa là họ Hứa.

Đối với Luân Hồi Giả như ta mà nói, khi nghe đến cũng chẳng bất ngờ.

Ta từng tới xem qua, tuy rằng có thể phá tan cấm chế, nhưng cũng đồng nghĩa với việc phá huỷ luôn truyền thừa, nên không dám manh động.

Dù sao truyền thừa cấp bậc Hợp Đạo vô cùng hiếm có, không thể tuỳ ý bỏ qua được.

Thanh Bạch Thánh Điển chia làm hai phần, Thanh Xà và Bạch Xà.

Bạch Tố Trinh và Thanh Thanh mỗi nàng học được một nửa.

Chung Hân Đồng, Huỳnh Thánh Y, Lưu Đào, Triệu Nhã Chi, Tả Tiểu Thanh và Phó Văn Phương theo Bạch Tố Trinh luyện Bạch Xà Thánh Điển. Trong số này trừ Chung Hân Đồng, còn lại trước Luân Hồi đều là diễn viên nổi tiếng từng đóng vai Bạch Xà. Đồng dạng Thái Trác Nghiên, Đới Quân Trúc, Phó Miểu, Trần Tử Hàm và Trần Mĩ Kỳ đều từng đóng vai Thanh Xà, nên theo Thanh Thanh học Thanh Xà Thánh Điển.

Tất cả các nàng, đều là Luân Hồi Giả.

Mà trong đó, Trần Mĩ Kỳ có thể tu luyện cả hai phần Thánh Điển, có lẽ vì chính nàng trước Luân Hồi có cơ hội được đóng cả hai vai Thanh Xà và Bạch Xà. Nhưng mà tu luyện cả hai, tài năng lại không đủ, khiến cho tiến độ tu luyện của Trần Mĩ Kỳ chậm hơn các tỷ muội khác khá nhiều.

Các nàng có mặt ở đây hôm nay, không phải là ngẫu nhiên.

Bởi khi đó Bạch Tố Trinh và Thanh Thanh tiến hành lựa chọn nhân tuyển thích hợp tu luyện Thanh Bạch Thánh Điển, là thông báo đến toàn thể Ma Thiên Giáo, thu hút rất nhiều người tham gia.

Nhưng chỉ có mười một mĩ nhân này trúng tuyển.

Mà bây giờ các nàng tu luyện Thanh Bạch Thánh Điển, tu vi đều đã là lục giai Linh Niệm Cảnh, như vậy chờ thêm một đoạn thời gian nữa, là có thể đến Hứa Thị Thánh Mộ, tiến hành thí luyện, nhận được truyền thừa hoàn chỉnh, từ đó có thể đột phá thất giai, hình thành nguyên thần, trở thành cường giả Nguyên Thần Cảnh.

Mười một cô nương là tỷ muội tốt, cũng là đối thủ của nhau.

Bất quá có ta trấn thủ ở đây, các nàng chỉ có thể đàng hoàng cạnh tranh lành mạnh.

-Ngươi tự xem đi.

Bàn tay ta đưa ra, bên trên là một quả bong bóng khí lấp lánh nhiều màu sắc, trôi nổi trong nước hướng về Bạch Tố Trinh, để nàng đưa ngón tay ngọc ngà ra chạm lấy.

-A, đây là…

Nét mặt Bạch Tố Trinh lộ vẻ mừng rỡ.

-Luân Hồi Châu bảo vệ linh hồn của Trầm Luân Giả rất kỹ. Đến hôm nay ta vẫn chỉ có thể nhìn trộm được một số hình ảnh trong linh hồn của ngươi. Nhưng cũng đủ để khẳng định trước Luân Hồi, ngươi từng là con người.

Ta nhìn kỹ Bạch Tố Trinh và Thanh Thanh, nói.

-Chúng ta là con người. X2

Tỷ muội Bạch Tố Trinh và Thanh Thanh nhìn nhau mừng rỡ.

Nước mắt bên khoé của các nàng như kim cương lấp lánh mà ra, vô cùng xinh đẹp lung linh.

-Sư nương, chúc mừng các ngươi.

Mười một cô nương lập tức vây quanh Bạch Tố Trinh và Thanh Thanh, vui thay các nàng mà mở lời chúc mừng.

Luân Hồi Giả có bi ai của Luân Hồi Giả, Trầm Luân Giả có bi ai của Trầm Luân Giả.

Nếu có thể thấu hiểu thông cảm lẫn nhau, thì còn gì bằng.

-Thánh Chủ, nhân gia chưa từng đóng vai Bạch Xà, ngược lại đóng cặp với Trác Nghiên là Thánh Y. Vậy tại sao nhân gia lại có thể tu luyện Bạch Xà Thánh Điển chứ?

Chung Hân Đồng chúc mừng sư nương xong, liền lơ lửng trong nước, bộ dạng như tiên nữ, xinh đẹp vô song, tiến đến sà vào vòng tay ôm ấp của ta, thắc mắc.

-Còn tại sao nữa. Đương nhiên là để ngươi và Trác Nghiên có thể thành một cặp ở bên nhau rồi haha

Ta cười đáp, tay trái dang rộng đón lấy Thái Trác Nghiên. Mỗi tay một mĩ nhân, ôm các nàng vào ngực, tuỳ ý vuốt ve thân thể mê người của các nàng. Đồ bơi với kiểu dáng gợi cảm tôn lên thân thể nóng bỏng mê người, đuôi rắn thon dài uốn lượn uyển chuyển. Áo lụa trong suốt phấp phới trong làn nước khoác hờ trên tay, tóc đen trôi nổi lơ lửng sau đầu, khiến cho Chung Hân Đồng và Thái Trác Nghiên thật không khác nào xà tiên nữ, xinh đẹp vô song, lại nhiều mấy vẻ phong tình dị loại.

-Coi như đây là một điểm tốt của Luân Hồi hihi

Thái Trác Nghiên với tinh thần tích cực nói, nở một nụ cười duyên dáng đáng yêu vô song. Nhưng bàn tay của nàng đã thò xuống dưới háng ta, cùng với bàn tay của Chung Hân Đồng hội ngộ, cầm lấy côn thịt của ta vuốt ve mơn trớn.

-Tốt hay xấu, thì thực lực bản thân vẫn là quan trọng nhất. Sắp tới đi Hứa Thị Thánh Mộ, các ngươi phải cố gắng lên.

Bàn tay ta vòng qua sườn, tóm lấy mỗi bên một nhũ cầu của một mĩ nhân vào tay, tuỳ ý nhào nặn chơi đùa.

-Vâng. X2

Chung Hân Đồng và Thái Trác Nghiên đồng thời ngoan ngoãn đáp.

-Nói chính là toàn bộ các ngươi đó.

Ta giả bộ làm mặt nghiêm khắc.

-Vâng, Thánh Chủ. Chúng ta đang rất cố gắng.

Chín cô nương còn lại vội vàng đáp lời, bộ dạng giống như làm sai chuyện gì đnag chờ đợi trách phạt, ngoan đến không chịu nổi.

-Thánh Chủ, ngài bớt bắt nạt đồ nhi của chúng ta đi.

Tuy là rắn nhưng Bạch Tố Trinh lại lõi đời hơn các đồ nhi đã qua mấy kiếp Luân Hồi này nhiều lắm, biết ta đang trách đùa, liền đứng ra bảo vệ các hảo đồ nhi của nàng.

-Ta không chỉ muốn bắt nạt các nàng, còn muốn bắt nạt các ngươi nữa haha

Ta cười lớn.

Phân thân từ một biến thành mười ba, mỗi cái nhào đến một mĩ nhân xinh đẹp tuyệt trần, tuỳ ý ôm ấp nô đùa dâm dục.

Vui sướng không ngừng lại được.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 47

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.