Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chinh phạt Âm Dương Môn (1)

Tiểu thuyết gốc · 2447 chữ

Buổi sáng tầm tám giờ.

Bên ngoài một đội ngũ hiệp sĩ hùng hậu đã tập hợp, đứng nghiêm chỉnh tề.

Đêm qua bọn hắn đã đến Bộ lạc Lam Ngân, chỉ được nghỉ ngơi một chút, nhưng tinh thần lẫn thân thể đều đã chuẩn bị tốt. Bọn hắn là đi đánh trận, chứ không phải đi du lịch. Với lại các hiệp sĩ này, hầu hết chỉ là nhất giai, nhưng bọn hắn được rèn luyện thường xuyên, không có chân khí thì cũng đã dẻo dai hơn người bình thường rất nhiều rồi.

Đội ngũ khá là đồng đều.

Đứng hàng đầu tiên là sáu hiệp sĩ tam giai, năm nam một nữ. Bọn hắn sắc mặt trầm ổn tự tin, thấm nhuần phong vị của năm tháng thăng trầm. Thân thể cao lớn rắn chắc, đóng trong giáp bạc sáng loáng, bên cạnh là một con sói xám to như con bò, hàm răng sắc bén lộ rõ vẻ hung tàn, nhưng đối với hiệp sĩ bên cạnh, cũng là đồng bạn của chúng, thì lại ngoan ngoãn quấn quýt không thôi. Thú cưỡi và hiệp sĩ là đồng bạn vào sinh ra tử, cho nên thường sẽ không bị hiệp sĩ coi như là súc vật, cho đủ tôn trọng và yêu thương.

Ở thời điểm này mà là tam giai thì chỉ có Trầm Luân Giả mà thôi.

Đứng ngay hàng thứ hai là sáu nữ hiệp sĩ nhị giai.

Các nàng lại đều là Tân Sinh Giả, tuổi đều trên ba mươi, phong vận thành thục xinh đẹp, lại vẫn có uy nghiêm của một hiệp sĩ. Các nàng vốn tu luyện từ trước, đã là võ giả rồi, sau đó mới vào Ma Thiên Hiệp Sĩ Học Viện huấn luyện thành thánh hiệp sĩ.

Hàng ba và hàng bốn, là hai mươi bốn nữ hiệp sĩ xinh đẹp tươi trẻ, tuổi chỉ mười mấy đôi mươi. Các nàng đều là Tân Sinh Giả, mới chỉ trở thành Hiệp Sĩ Sơ Cấp gần đây mà thôi. Trong mỗi cặp mắt sáng như sao là sự cuồng nhiệt của tuổi trẻ. Một thân giáp bạc thiết kế dành riêng, ôm khít lấy thân thể, lộ ra một chút vẻ nữ tính xinh đẹp. Tóc cột gọn gàng sau đầu, tay phải nắm lấy dây cương giữ cho chú ngựa bên cạnh ngoan ngoãn đứng yên.

Hàng ngũ chỉnh tề, thấy rõ kỷ luật nghiêm minh.

-Chào.

Theo nam hiệp sĩ dẫn đoàn hô lên, các hiệp sĩ lập tức đặt nắm tay phải lên trái tim, làm lễ chào tỷ muội Thái Hảo Nguyên và Thái Nhật Vy sóng bước đi tới, xinh đẹp động lòng người. Nhưng mà các nam hiệp sĩ cũng chỉ đem mắt nhìn thẳng, tuyệt không có một tia tơ tưởng nào. Bởi hai tỷ muội này là Ma Thiên Tu Nữ, là tín đồ trung thành nhất Ma Thiên Thánh, cũng là nữ nhân chỉ dành riêng cho Ma Thiên Thánh.

Không thể khinh nhờn.

Nhưng mà cách ăn mặc của Thái Hảo Nguyên, quả thực rất chọc người. Trang phục áo liền quần bó sát đem da thịt các nàng che kín mít, lại phô bày ra trọn vẹn đường cong thân thể nóng bỏng gợi tình. Phía trước nhũ cầu nhô lên cao vút, phía sau lại hiện lên rõ ràng rãnh mông. Bên trong tuy không mang đồ lót, nhưng có miếng dán nhũ đỉnh và âm hộ che chắn, nếu không đã lộ rõ trọn vẹn hình dạng dâm uế bên trong. Bộ trang phục liền thân này, được dệt từ tơ của Tuyết Ngân Tằm, chống lửa chống axit, đao kiếm khó mà cắt qua, lực phòng ngự rất kinh người. Phần ống chân kéo dài che kín toàn bộ ngón chân, tuy không mang giày cũng chẳng ảnh hưởng đến Thái Hảo Nguyên di chuyển.

Các nàng có thể bay.

-Chào.

Thái Hảo Nguyên và Thái Nhật Vy làm lễ chào lại các hiệp sĩ.

-Các ngươi nghỉ ngơi tốt rồi chứ?

Thái Hảo Nguyên cười lên hoà ái hỏi han.

-Đều đã nghỉ ngơi tốt, có thể xuất phát bất cứ lúc nào.

Nam hiệp sĩ dẫn đoàn cung kính đáp.

Tối qua đã chào hỏi một phen, còn là Thái Hảo Nguyên tự mình sắp xếp chỗ nghỉ ngơi cho các hiệp sĩ, mọi người cũng coi như là đã biết mặt. Mà đối với Ma Thiên Tu Nữ, các hiệp sĩ của Ma Thiên Hiệp Sĩ Học Viện tất nhiên là dành cho tôn trọng lớn nhất. Các nàng là người phát ngôn của Ma Thiên Thánh. Huống hồ, nhìn Thái Hảo Nguyên xinh xắn đáng yêu thế thôi, đám hiệp sĩ này không bỏ chạy mà cùng lên, một mình nàng có thể đem toàn bộ bọn hắn giết hết.

Cho dù không có thân phận, thực lực của Thái Hảo Nguyên cũng đủ để nàng nhận được các hiệp sĩ tôn trọng.

-Còn các ngươi thì sao?

-Chúng ta đã chuẩn bị tốt.

Đệ nhất dũng sĩ Bộ lạc Lam Ngân, Hoàng Tuấn Anh đáp lời. Lần này đóng Âm Dương Môn, hắn cùng với ba võ giả tam giai khác của bộ lạc cũng được huy động tham gia. Bộ lạc Lam Ngân còn sẽ đóng trại ở đây một thời gian, Âm Dương Môn mở ra trên ngọn núi phía tây sẽ ảnh hưởng đến bọn hắn chăn thả gia súc.

Cùng chiến đấu là cách bồi dưỡng thiện cảm nhanh chóng.

Hoàng Tuấn Anh nhìn tuổi trẻ anh dũng, nhưng hắn đã hơn tám mươi rồi, rất là lõi đời, hiểu được lấy lòng Ma Thiên Giáo.

-Phiền tộc trưởng dẫn đường rồi.

-Cứ giao cho ta.

Hoàng Tuấn Anh vỗ ngực đảm bảo.

-Vậy đi thôi.

Thái Hảo Nguyên ra hiệu xuất phát.

-Vâng. X3.14

Các hiệp sĩ hô vang một tiếng, người lên ngựa, người lên sói lấy Thái Hảo Nguyên và Thái Nhật Vy bay trước dẫn đường, theo ngay phía sau. Hoàng Tuấn Anh bay ở trước nhất, nhắm hướng tây mà đến.

Tiên Thiên Chân Khí có đặc tính nhẹ hơn linh khí trong không khí. Đem Tiên Thiên Chân Khí từ huyệt đạo tràn ra khắp thân thể, lợi dụng lực đẩy Ác-si-mét cân bằng với trọng lực, khiến cho Tiên Thiên Võ Giả lơ lửng mà lên, tựa như đang ở môi trường không trọng lực. Muốn di chuyển, thì đem chân khí phát ra từ lòng bàn chân hoặc sau lưng. Nhưng tương tác lực đẩy Ác-si-mét này chỉ xảy ra giữa Tiên Thiên Chân Khí và linh khí, cũng tức là ở trong không khí bình thường không có chút linh khí nào, Tiên Thiên Võ Giả không bay được. Cho nên Tiên Thiên Võ Giả chỉ có thể lơ lửng ở tầng trời thấp. Không chỉ là không khí, càng lên cao linh khí cũng càng loãng.

Đoàn người rất nhanh đến nơi.

Buổi sáng dương khí tràn đầy trong trời đất, nắng chiếu lung linh muôn hoa vàng, là thời điểm thích hợp để đóng Âm Dương Môn. Nhưng mà trên núi, sương mù dày đặc che kín cả mặt trời, cảnh tượng âm u khá là ghê rợn. Không gian xung quanh là một mảnh tĩnh lặng, không một tiếng chim thú. Sinh vật nguyên bản ở đây đã bị Âm Hồn tràn ra từ Âm Dương Môn doạ cho bỏ chạy hết cả.

-Xuống ngựa, lập đội.

Thái Hảo Nguyên cũng là lần đầu dẫn quân, cho nên sảng khoái giao việc điều trận cho nam hiệp sĩ dẫn đoàn. Theo hiệu lệnh của hắn, các hiệp sĩ xuống ngựa bắp đầu theo sắp xếp đã có, chia làm sáu tiểu đội. Mỗi đội gồm một Hiệp Sĩ Cao Cấp, một Hiệp Sĩ Trung Cấp và bốn Hiệp Sĩ Sơ Cấp. Thêm hai con Thương Lang nữa, là vừa đủ tám mạng. Còn các Hiệp Sĩ Sơ Cấp, thì đi bộ chiến đấu, rút gươm nâng khiên chuẩn bị sẵn sàng, trên mặt tràn đầy hồi hộp cùng háo hức mong chờ.

Còn năm người Bộ lạc Lam Ngân thì lập thành một đội, lấy Hoàng Tuấn Anh dẫn đầu.

Còn tỷ muội Thái Hảo Nguyên và Thái Nhật Vy, tạo thành một bộ đôi.

Ma Thiên Tiên Hoàn trên tay phải toả sáng ánh bạc êm dịu bao bọc thân thể mĩ diệu, đem Ma Thiên Tiên Y mặc lên người Thái Hảo Nguyên và Thái Nhật Vy. Đang từ thiếu nữ nóng bỏng có mấy phần nhỏ yếu, hai nàng liền hoá thân thành hai nữ chiến thần dũng mãnh. Một chiếc mặt nạ nửa mặt tựa như khẩu trang che lấy miệng của nàng, chỉ chừa lại đôi mắt sáng lung linh như sao trời.

Vút vút

Gươm bạc xuất ra, lạnh lẽo sắc bén.

-Tất cả chú ý cẩn thận.

Thái Hảo Nguyên dặn dò lần cuối.

-Tiến lên.

Thái Hảo Nguyên và Thái Nhật Vy thân là hai người mạnh nhất ở đây. Cho nên dù là phận nữ nhi, các nàng vẫn là hạ quyết tâm dẫn đầu tiến lên.

Sương mù càng lúc càng dày đặc.

Kéc kéc

Âm thanh ma hờn quỷ khóc vang lên.

Nơi này có ma quỷ thật.

Một bóng đen từ trong sương mù lao tới.

Xoẹt.

Lưỡi gươm bạc của Thái Hảo Nguyên nhanh chóng chém ngang, đem bóng đen chém làm đôi, sau đó biến thành khói đen hoà vào trong sương mù. Nhanh như cách nó xuất hiện.

-Tất cả chú ý. Âm Hồn không có thân thể xác thịt. Muốn giết chúng cần vận chân khí vào gươm, mà công kích của chúng, cũng cần vận chân khí vào khiên mới đỡ được.

Thái Hảo Nguyên lên tiếng nhắc nhở xong, lập tức có thêm rất nhiều Âm Hồn lao ra từ trong sương mù, công kích đoàn hiệp sĩ.

Đều chỉ là Âm Hồn nhất giai, nhưng số lượng rất nhiều. Mà muốn giết chúng, cần tiêu hao chân khí. Có nữ Hiệp Sĩ Sơ Cấp không kịp vận chân khí, chỉ theo phản xạ giơ khiên lên đỡ, cánh tay của Âm Hồn liên xuyên qua khiên nhắm đến mặt nàng móc tới.

Vút.

May mắn Hiệp Sĩ Cao Cấp đi kèm, luôn chú ý bảo vệ đám tân binh này, một thương quét qua.

Bùm

Chân khí quán vào đầu thương nổ tung, không chỉ đem Âm Hồn đó đánh tan, tránh cho nữ hiệp sĩ bị dính một vết sẹo trên gương mặt xinh đẹp, mà còn đem nàng bật ngửa ra sau, bộ dáng khá là chật vật.

-Tập trung vào.

Hiệp Sĩ Cao Cấp sau khi giải nguy cho đàn em, lập tức hét lớn.

-Vâng. X4

Các Hiệp Sĩ Sơ Cấp liền hô vang lấy khí thế, tập trung tinh thần đánh trả Âm Hồn tiến công. Tuy chỉ là một trận chiến nhỏ mà thôi, nhưng đối với lính mới như bọn hắn, đã đủ cho máu nóng sôi trào. Nữ hiệp sĩ bị ngã vội vàng đứng dậy, nhanh chóng giữ vững tình thần, cùng đồng bạn chống đỡ Âm Hồn tiến công.

Một thương vừa rồi, cũng là để nhắc nhở nàng nên dùng phương thức gì để đối phó đám Âm Hồn bất tán này.

Âm Hồn tràn ra từ Âm Dương Môn, là vô cùng vô tận.

Nhưng mà cho dù có sương mù bao bọc, thì đám Âm Hồn này cũng không ưa thích ban ngày. Hầu hết đều trở lại Âm Giới, chờ tới tối mới chạy ra ngoài kiếm ăn. Âm dương tương khắc, nhưng cũng tương sinh. Âm Hồn được tạo nên từ âm khí thuần tuý, lại khao khát dương khí. Ngọn núi này trải qua thời gian ngắn Âm Dương Môn mở ra, đã biến thành một mảnh chết chóc, cây cối khô héo, đất đai cằn cỗi cỏ không mọc nổi.

Đoàn hiệp sĩ một đường đi sâu vào trong núi, Âm Hồn ngày càng nhiều, còn xuất hiện Lệ Quỷ. Lệ Quỷ là ma quỷ nhị giai, hình dạng thường như là một đám bùn nhớt đen thui bò trên mặt đất, các Hiệp Sĩ Sơ Cấp không thể đối phó, vẫn là cần Hiệp Sĩ Trung Cấp xông lên giải quyết.

Thương Lang mang theo hiệp sĩ trên lưng nhào tới, hiệp sĩ ngồi trên lưng dùng giáo dài quán thêm chân khí đâm xuống Lệ Quỷ với tốc độ cực nhanh.

Một kích trúng đích, nhưng chưa giết được nó.

-Éc éc

Tiêng kêu ghê rợn vang lên, Lệ Quỷ bị thương lập tức đáp trả, thân thể vọt lên dàn mỏng ra, hoá thành một tấm lưới nước đen muốn ôm lấy hiệp sĩ và sói cưỡi. Cứ nhìn một đường Lệ Quỷ bò qua, để lại một vệt đen chết chóc, liền biết nếu để chất dịch của Lệ Quỷ dính lấy, lành ít dữ nhiều. Đối mặt nguy cơ, sắc mặt Hiệp Sĩ Trung Cấp bình tĩnh, Thương Lang dưới hông nhảy vọt một cái, nhanh như chớp tránh khỏi.

Vút vút vút

Ngọn giáo trong tay nhảy múa, như sao băng đâm tới Lệ Quỷ. Chân khí quán vào đầu mũi giáo, khi găm vào Lệ Quỷ thì nổ tung, tạo thành thương tổn cực lớn cho nó. Mỗi một giáo, đều đem thân thể bầy nhầy của Lệ Quỷ đâm ra một lỗ thủng lớn.

Nhưng cùng cấp bậc, Lệ Quỷ này không dễ giết như vậy.

Hiệp Sĩ Trung Cấp chỉ có thể dùng sự linh hoạt và phản ứng thần sầu của Thương Lang né tránh, rồi phản kích, cùng Lệ Quỷ đánh một trận chiến dài.

Bên kia Hiệp Sĩ Cao Cấp dẫn đội đối phó Lệ Quỷ đơn giản hơn nhiều. Không còn dùng chân khí nén ép vào vũ khí rồi phát nổ tạo thành tổn thương. Mà đem cương khí bao bọc vũ khí, trực tiếp chém vào Lệ Quỷ, vài ba đường đã đem nó chém thành nhiều bãi nước đen nhỏ, rơi trên mặt đất không thể phục hồi.

-Cẩn thận, có Cương Ma đến.

Thái Nhật Vy trước tiên phát hiện, hô lên cảnh báo. Bản thân nàng cũng lập tức nhào tới, chân khí quán vào gươm, chém ra một đạo kiếm cương hình lưỡi liềm nhanh mạnh tới đem Cương Ma chẻ làm đôi. Cương Ma cũng chỉ là tam giai, không chịu nổi Tiên Thiên Chân Khí tứ giai mạnh áp đảo của Thái Nhật Vy, ré lên một tiếng rồi bỏ chạy.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 60

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.