Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ma Thiên Hiệp Sĩ Học Viện

Tiểu thuyết gốc · 2356 chữ

Dân cư thảo nguyên yêu thích cuộc sống du mục nay đây mai đó.

Chỉ cần người thương ở bên cạnh, nơi đâu cũng là nhà.

Tất nhiên không phải là không có cỗ dân cư tụ tập đông đúc.

Bắt đầu từ chỗ tụ họp của một vài bộ lạc tạo thành phiên chợ để trao đổi hàng hoá. Sau dần có một số người chán cảnh nay đây mai đó, định cư ở chỗ họp chợ phiên, làm công việc như thu thu gom xử lý da lông, may vá thành áo giáp hay trang phục. Theo thời gian càng nhiều người tới lập nghiệp, hình thành một thị trấn nhỏ, rồi cứ thế mà mở rộng dần.

Nguyên Đô phồn hoa cũng là như vậy mà hình thành.

Định cư ở thảo nguyên không phải là một chuyện đơn giản. Người dân du mục nay đây mai đó, cũng không chỉ là vấn đề thức ăn cho gia súc, còn là để tránh né mãnh thú di chuyển theo mùa. Người dân thảo nguyên dũng mãnh thiện chiến, sinh ra nhiều cường giả là vì thế, yếu đuối là sẽ không sinh tồn được trên đồng cỏ mênh mông khắc nghiệt này. Phạm vi nhân loại có thể hoạt động trên thảo nguyên kỳ thật cũng khá là hạn chế. Trước đây khi Thành Cát Tư Hãn thống trị Nguyên Quốc, dưới uy áp của hắn, ngàn dặm quanh Nguyên Đô không có một bóng mãnh thú, tạo thành điều kiện thuận lợi cho dân chúng Nguyên Quốc định cư chăn nuôi quanh Nguyên Đô.

Ma Thiên Giáo Chủ ta sẽ không trấn thủ Nguyên Đô như vậy.

Thậm chí ta còn thu nhỏ phạm vi hoạt động của con người ở Nguyên Quốc lại, tạo điều kiện cho mãnh thú phát triển hơn nữa. Cả Nguyên Quốc bây giờ chính là một trường huấn luyện để ta đào tạo Ma Thiên Hiệp Sĩ. Tất nhiên khu vực có cường giả Nguyên Thần Cảnh trấn thủ, mãnh thú cũng hiếm khi dám bén mảng vào, trừ khi đi lạc.

Bởi vậy Ma Thiên Hiệp Sĩ Học Viện vừa dựng lên, đã thu hút không ít bộ lạc kéo đến đóng cọc dựng lều xung quanh. Một phần cũng là vì học viện có chính sách lôi kéo dụ dỗ bọn hắn đến đây định cư. Nấu ăn, quét dọn, giặt giũ, trông coi chuồng ngựa, chuẩn bị bữa ăn cho thú cưỡi, xây dựng sửa chữa nhà ở, bảo dưỡng trang thiết bị luyện tập, vân vân và mây mây. Số lượng công việc cần để duy trì hoạt động một học viện có tầm cỡ quốc tế như Ma Thiên Hiệp Sĩ Học Viện là cực kì nhiều. Cho dù trong Ma Thiên Giáo điều qua hỗ trợ không ít người, nhưng tận dụng nguồn nhân lực tại chỗ là hành động khôn ngoan và có ý nghĩa phát triển về lâu dài.

Ở gần Ma Thiên Hiệp Sĩ Học Viện đã dựng lên một thị trấn không nhỏ.

Một khi đã định cư, ở lều trướng sẽ không quá thuận tiện. Kỹ thuật dựng lều trướng của người Nguyên Quốc không kém cho người Kim Quốc, nhưng vẫn không chắc chắn bằng nhà ở được. Cũng không cần quá cầu kì, chỉ cần nhà gỗ là được. Gỗ ở Cửu Châu vô cùng chắc chắn, một ngôi nhà gỗ được dựng tốt, còn bền hơn nhà bê tông cốt thép ở thời đại trước Luân Hồi.

Xung quanh thị trấn được dựng lên một hàng rào gỗ rộng lớn bao bọc, tránh cho thú hoang đói bụng làm liều nhảy vào nhà dân kiếm thức ăn. Bên trên luôn có hiệp sĩ tuần tra liên tục. Trị an của thịt trấn nhỏ vừa thành lập này đã được Ma Thiên Hiệp Sĩ Học Viện bao thầu. Ma Thiên Hiệp Sĩ Học Viện tất nhiên có được quyền thu thuế từ thị trấn này. Tuy bây giờ tiền đầu tư đổ vào là rất nhiều, nhưng tương lại thật sự rất hứa hẹn.

Sau một hồi cãi vã, đã đặt tên cho thị trấn này là Thị Trấn Quả Cảm.

Thị Trấn Quả Cảm, sau này còn là nơi ở cho người nhà của các hiệp sĩ học tập và làm việc trong Ma Thiên Hiệp Sĩ Học Viện. Khác với Ma Thiên Tu Nữ, các hiệp sĩ tuy rằng có cả nam lẫn nữ nhưng có thể lập gia đình.

Bên trong Ma Thiên Hiệp Sĩ Học Viện lại là một cảnh tượng khác. Tường gạch bao quanh, nhà gạch mái ngói với màu trắng là chủ đạo, nhìn nghiêm trang thần thánh mười phần. Các công trình phục vụ cho việc huấn luyện hiệp sĩ cực kì đầy đủ, đều được xây dựng kiên cố cực kì, nối liền bởi các lối đi được lát đá xám. Kiến trúc mang đậm phong cách kiến trúc Ma Thiên.

Cái gọi là phong cách kiến trúc Ma Thiên, chính là do ta chỉ đạo các kiến trúc sư của Ma Thiên Giáo nghĩ ra và dần hoàn thiện, tạo thành một phong cách kiến trúc riêng biệt. Điểm dễ nhận biết nhất là lấy biểu tượng chim lạc làm hoạ tiết trang trí chính.

Tựa như Ma Thiên Giáo Đường uy nghi rộng lớn ở chính giữa học viện, hình khối hình hộp vuông màu trắng, nhìn qua tựa như được đúc bằng một khối khối đá khổng lồ duy nhất. Phần mái rộng hơn phần tường, ngang với sàn, được chống đỡ bởi các cây cột tròn lớn, nhìn qua khá giống thần điện Hy Lạp. Các cánh cửa bằng vàng ròng ở xung quanh dẫn lối vào thánh đường ở bên trong. Khung cửa uốn lượn được trang trí bởi các hoạ tiết tạo thành cảm giác mềm mại. Bên trong lấy sắc trắng làm chính, sắc vàng phụ. Tượng của ta, Ma Thiên Giáo Chủ ở vị trí thường thấy, sống động như thật, tràn đầy cảm giác thần thánh không thể xâm phạm. Chỉnh thể Ma Thiên Giáo Đường là vuông, nhưng thánh đường này lại là hình chữ nhật, hai bên và phía sau có các phòng trống dành cho các công việc khác.

Ma Thiên Hiệp Sĩ, thật ra là gọi tắt, đúng ra phải là Ma Thiên Thánh Hiệp Sĩ mới đúng. Mà thân là thánh hiệp sĩ, các học viên phải thường xuyên đến giáo đường bày tỏ lòng thành kính đối với Thần của họ là ta.

Tác dụng của Ma Thiên Giáo Đường còn là tâm trận pháp bảo vệ Ma Thiên Hiệp Sĩ Học Viện. Lấy giáo đường hình vuông ở chính giữa làm tâm, tường bao xung quanh với chu vi hình tròn đem học viện vây lấy. Một phần thể hiện ra ý trời tròn đất vuông, một phần là vì lá chắn hình cầu đã được chứng minh là có sức phòng ngự mạnh nhất.

Lấy khả năng xây dựng thần sầu của Ma Thiên Giáo hiện tại, xây một Ma Thiên Hiệp Sĩ Học Viện như vậy tuy không nhanh như Thần Đèn trong cổ tích, nhưng cũng là rất dễ dàng đơn giản.

Bởi vì ý tưởng của Thanh Tuyền Phu Nhân, Ma Thiên Hiệp Sĩ Học Viện bỗng nhiên trống trãi đi khá nhiều. Tất nhiên là ý tưởng của Thanh Tuyền Phu Nhân phần lớn là mang tính chất tham khảo, bởi có nhiều thông tin liên quan đến Ma Thiên Hiệp Sĩ Học Viện là cơ mật mà nàng không thể biết được. Nhưng cũng tạo ra điều kiện để mở rộng đào tạo nhiều hiệp sĩ hơn. Bây giờ hiệp sĩ là hàng nóng, cung không đủ cầu.

Một phần cũng là nhờ Bạch Diện không ngừng mở ra Âm Dương Môn trên khắp Cửu Châu, còn là cực kì tích cực. Tạo ra được rất nhiều công ăn việc làm cho giáo chúng Ma Thiên Giáo.

So với khi xảy ra Thế Chiến, ta đã mạnh hơn khá nhiều.

Điều đó cho phép ta điều khiển càng nhiều Linh Tê Phân Thân hơn. Mớ thần thông lấy được từ Thiên Đế Bảo Khố đã được sửa chữa gần hết, cái nào không sửa được thì ta cũng không đau đầu cố để làm gì, trực tiếp ném qua một bên. Cho nên gần đây là khoảng thời gian rảnh rỗi, để ta có dư tâm kề cận bên cạnh các thân ái, bồi dưỡng tình cảm cho sâu đậm thêm.

Bên trong Ma Thiên Giáo Đường.

-Hử, ngươi cởi áo làm gì?

-Thưa Giáo Chủ, ta nghe bạn học nói khi truyền công cần phải cởi quần áo.

Nữ hiệp sĩ với khuôn mặt ngây thơ trả lời. Nàng quả thật rất non nớt, chỉ mới mười tuổi. Thế nhưng nàng là một trong những hiệp sĩ tài năng được lựa chọn để bồi dưỡng trọng điểm. Tuy thân là Tân Sinh Giả, không có linh hồn để cho lời cầu nguyện của nàng không sinh ra được Năng Lượng Tín Ngưỡng, nhưng niềm tin của nàng đối với Thần, cũng chính là ta, Ma Thiên Giáo Chủ Trần Hùng; là không cần nghi ngờ.

Tương lai nàng sẽ là một hiệp sĩ ưu tú.

Còn có thể trở thành một Ma Thiên Hiệp Sĩ hay không, còn phải xem may rủi mới được.

-Không cần, ngươi nằm lên đây là được.

-Vâng Giáo Chủ.

Nữ hiệp sĩ tuổi nhỏ đã hiểu được thẹn thùng, cũng rất xinh đẹp. Nữ nhân đều yêu thích bản thân trở nên xinh đẹp. Nữ hiệp sĩ của Ma Thiên Hiệp Sĩ Học Viện đồng dạng được tạo điều kiện hết sức để trở nên xinh đẹp, cụ thể là đan dược thần kì của Thiên Địa Thanh Lâu.

Nữ hiệp sĩ nằm ngang trên giường đá được phủ lông thú trắng muốt, chỉ vừa đủ một người nằm, bốn phía trống không, thường dùng để ta quán đỉnh cho các hiệp sĩ.

Ta đem tay đặt lên bụng dưới của nàng, ngay vị trí đan điền. Chân khí hùng mạnh lại ấm áp xuyên qua lớp áo mỏng và da thịt xuyên tụ tập tại đan điền của nữ hiệp sĩ, sau đó xoay tròn bên trong, nhanh chóng tạo thành hình một chiếc đỉnh.

Là Nội Đan Đỉnh thần thông.

-Xong rồi. Cách tu luyện với Nội Đan Đỉnh các giáo viên sẽ chỉ dạy ngươi kỹ càng.

-Đa tạ Giáo Chủ ban ân.

Nữ hiệp sĩ rời giường, đứng nghiêm trước mặt ta, nhìn thẳng vào mắt ta, tay phải nắm lại đặt ngược lên ngay vị trí trái tim, trên mặt không giấu nổi sự cuồng nhiệt cùng chân thành.

-Vì Ma Thiên.

Ta cũng làm ra tư thế tương tự.

-Vì Ma Thiên.

Nữ hiệp sĩ trẻ tuổi hô đáp lại.

-Ngươi lui ra đi.

-Vâng Giáo Chủ.

Nữ hiệp sĩ lùi ra. Nơi này là căn phòng ngay phía sau thánh đường, dùng để làm một vài chuyện cần bảo mật.

-Lứa Hiệp Sĩ Sơ Cấp này không tệ chứ, thân ái?

Giọng của Phác Hiếu Mẫn vang lên sau lưng, rất quen thuộc ngọt ngào, nhưng âm điệu có gì đó không đúng.

Ta quay đầu nhìn lại, lập tức hai mắt mở ta.

Phác Hiếu Mẫn xuất hiện với một cái váy bó sát cúp ngực, tựa như là chỉ đang quấn khăn tắm không thôi vậy, đem thân hình hoàn mĩ hoàn toàn phô bày ra trọn vẹn, còn nóng bỏng hơn cả khi nàng trần truồng. Hai nhũ cầu căng mọng nhô cao ra trước, trắng muốt một mảng, tạo thành rãnh ngực sâu không thấy đáy, như muốnđem hồn ta hút vào trong. Eo hông Phác Hiếu Mẫn tạo thành một đường cong kỳ diệu, như là một kiệt tác gốm sứ. Chân dài nuột nà thẳng đuột tròn như đũa, phối với giày cao gót mười hai phân màu đen lộ ngón, tưởng như dài miên man bất tận. Tóc Phác Hiếu Mẫn dài, đen, thẳng, suôn mượt vén ra trước thả trôi trên vai phải, tựa như thác đổ.

Dung nhan xinh đẹp tuyệt luân của Phác Hiếu Mẫn hướng về ta cười thật duyên dáng và quyến rũ, lập tức đem lửa dục trong lòng ta cháy bùng lên mãnh liệt.

Huống hồ Phác Hiếu Mẫn lần này không tới một mình.

Kim Huyền Nhã đứng bên cạnh hướng ta cười lên thật gợi tình với ánh mặt thật mị hoặc. Nàng mặc váy ngắn y hệt Phác Hiếu Mẫn, siêu ngắn. Thân hình có vẻ thon gầy hơn, ít đi mấy phần nhục cảm đầy đặn, lại vẫn nóng bỏng không kém. Tóc mây của Kim Huyền Nhã cũng vén tới trước thả trôi từ vai phải xuống ngang eo, lại uốn lượn bồng bềnh như sóng nước. Chiều cao hai nàng hoàn toàn tương đương, đứng cạnh nhau rất đồng đều. Trước ngực nhô lên cũng không thấp, căng đầy tươi mọng. Làn da của Kim Huyền Nhã đậm màu hơn một chút, mịn màng tựa như caramel, lộ vẻ khoẻ mạnh.

Kim Huyền Nhã có điểm giống với Kim Tuyết Hiền và Quyền Du Lợi, đều tu luyện băng công và đều có làn da nâu. Nếu không phải Kim Thái Hy có làn da trắng như tuyết, ta còn tưởng làn da các nàng là do tác dụng phụ khi luyện công rồi.

Nhưng chỉ cần nhìn qua, khí chất của Phác Hiếu Mẫn vẫn là vượt trội.

Ai bảo nàng là cường giả Nguyên Thần Cảnh cơ chứ, còn Kim Huyền Nhã mới chỉ vừa đột phá lục giai Linh Niệm Cảnh chứ. Nhưng mà Kim Huyền Nhã có luyện mị công, từ khi có linh niệm, các liếc mắt của nàng càng thêm mị hoặc, dễ dàng mê chết hết thảy nam nhân xung quanh.

Mà bản thân Kim Huyền Nhã cũng là tao mị tận trong xương, xứng là một tuyệt thế vưu vật.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.