Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mã Quý Mục Trường (2)

Tiểu thuyết gốc · 2032 chữ

Linh Thú, chính là loại thú vật có được linh hồn thuộc về bản thân, chúng thông minh không kém gì con người cả. Mà muốn ký kết Linh Hồn Khế Ước, thì đôi bên phải có được linh hồn.

Tân Sinh Giả không có linh hồn.

Đây cũng không phải ý nghĩa rằng bọn hắn không phải là con người, không phải là một sinh mệnh đích thực. Khái niệm linh hồn chỉ xuất hiện sau Luân Hồi, kỳ thực chính là một dạng linh năng đặc biệt, có thể chịu tải bản ngã và ký ức của con người. Con người với xác thịt thuần tuý, vẫn là con người. Nhưng không thể không thừa nhận, linh hồn là điều kiện để con người trở thành một dạng tồn tại cao cấp hơn dựa vào khả năng thần kỳ gần như vạn năng của linh năng.

-Chi bằng để cho Ma Thiên Tu Nữ đi.

Ma Thiên Tu Nữ đều là Tiên Thiên, không có ngoại lệ. Cùng các nàng ký kết khế ước, Nguyệt Lang con sẽ được nhiều lợi ích.

-Thánh Cô có nhân tuyển chưa? Nếu không ta xin con Nguyệt Lang dành cho Thái Hảo Nguyên.

Thái Hảo Nguyên có quan hệ mật thiết với Thanh Thảo Phu Nhân, đối với Thanh Tuyền Phu Nhân rất là quen thuộc. Đều là người trong cùng một vòng tròn cả. Nhờ vài lần Thanh Thảo Phu Nhân dẫn Thái Hảo Nguyên đi tụ hội, Phác Trí Nghiên có biết đến nàng, ấn tượng cũng không tệ.

-Được, cứ làm thế đi.

Phác Trí Nghiên cười đáp.

-Đa tạ Thánh Cô.

Thanh Tuyền Phu Nhân rất biết điều nói lời cảm tạ, thay cho Thái Hảo Nguyên.

Các hiệp sĩ ở trên đồng cỏ chơi đùa cùng đồng bạn mới của mình, tranh thủ thời gian nhanh chóng bồi dưỡng tình cảm. Tuy không có khế ước, sẽ khiến cho việc huấn luyện Thương Lang trở nên khó khăn hơn, nhưng đã có sẵn cẩm nang một ngàn lẻ một phương pháp nuôi dưỡng sói xám, không quá thành vấn đề.

Còn Phác Trí Nghiên và Thanh Tuyền Phu Nhân tiến vào trong đình hóng mát nghỉ ngơi uống trà.

-Trà này đúng là rất đặc sắc.

Ta hiện thân, cầm lấy tách trà nhấp một ngụm. Vị tươi mát tràn đầy hương vị thảo mộc đồng cỏ Nguyên Quốc, cùng với vị thanh ngọt nhẹ nhàng của nước suối chỉ gần Mã Quý Mục Trường mới có, tạo thành hương vị đặc trưng không nơi nào có được. Đặc sản của Mã Quý Mục Trường, còn có cả loại trà nức tiếng thảo nguyên này.

-Còn có bánh đậu xanh ta đích thân làm, Giáo Chủ nếm thử một chút.

Thanh Tuyền Phu Nhân cũng không bất ngờ với sự xuất hiện đột ngột của ta, cười nói đĩa bánh qua. Có mặt Phác Trí Nghiên tại đây, Thanh Tuyền Phu Nhân với tâm tư cực kỳ tinh tế sẽ không làm những động tác như là cầm bánh đút cho ta ăn.

Bây giờ Thiên Hạ thái bình, hoá thân của Thiên Đạo Ý Chí như Phác Trí Nghiên không còn phải cẩn thận quanh năm suốt tháng trốn trong Ma Thiên Thánh Vực nữa. Nhưng các nàng đi đâu, cũng cần ta kề bên để đảm bảo Bạch Diện sẽ không bất ngờ nhảy xổ ra tóm lấy các nàng.

-Thân ái, há miệng nào.

Ta cầm lấy một miếng bánh, đút cho Phác Trí Nghiên.

-Ưm.

Phác Trí Nghiên ngoan ngoãn hé ra đôi môi xinh, trên khuôn mặt tràn đầy anh khí bỗng chốc tràn đầy nữ nhi yểu điệu, quyến rũ đến ngây người.

-Thật ngon, Thanh Tuyền muội có thể dạy ta làm được không?

Tay nghề của Thanh Tuyền Phu Nhân để cho Phác Trí Nghiên cũng phải tán thưởng. Nàng thế nhưng là rất khó ăn.

-Tất nhiên là được rồi, Trí Nghiên tỷ.

Thanh Tuyền Phu Nhân vui vẻ đồng ý. Quan hệ cả hai cũng kéo gần thêm một chút.

Reng reng

Ma Thiên Lệnh của Thanh Tuyền Phu Nhân bỗng nhiên kêu lên. Báo hiệu có người đang gọi đến. Đồ chơi này được dùng như điện thoại vậy, nhưng chỉ có thể nghe gọi.

-Ngươi cứ nghe đi.

Ta nói xong, cầm lấy một miếng bánh đậu xanh bỏ vào miệng, đúng là rất ngon.

-Thái Hy tỷ, có chuyện gì sao?

Thanh Tuyền Phu Nhân mở Ma Thiên Lệnh, ánh sáng từ bên trong thoát ra, tạo thành hình ảnh ba chiều một Kim Thái Hy cao cỡ gang tay. Khả năng như vậy, chỉ có cường giả Nguyên Thần Cảnh mới làm được, tựa như ảnh chiếu trực tiếp, giúp Kim Thái Hy có thể quan sát được quang cảnh xung quanh và nói chuyện cùng Thanh Tuyền Phu Nhân.

-Ồ, Giáo Chủ là Trí Nghiên cũng ở đây sao? Buổi sáng tốt lành.

Đều là người quen cả.

-Buổi sáng tốt lành. X2

Ta và Phác Trí Nghiên cũng chào lại Kim Thái Hy.

-Xem ra ta đến muộn một bước, không lấy được Nguyệt Lang non rồi.

Kim Thái Hy cười nói, lộ ra mục đích nàng gọi cho Thanh Tuyền Phu Nhân.

-Vậy thì chưa chắc. Học viện của ta hiện tại không dùng được Nguyệt Lang. Nhưng tỷ tỷ ngươi hiện tại qua đây đoạt lấy từ chỗ Thanh Tuyền mới được.

Phác Trí Nghiên cười nói.

-Hảo, ta lập tức qua ngay.

Kim Thái Hy mừng rỡ nói, xem ra con Nguyệt Lang này đối với nàng khá quan trọng. Xem ra là Thái Hảo Nguyên không may.

-Không cần vất vả ngươi. Thân ái, đừng ăn nữa, mang Thái Hy tỷ qua đây cho ta.

Phác Trí Nghiên rất không khách khí đánh vai ta một cái.

Dám ra lệnh cho ta như thế, Thiên Hạ này cũng không có bao nhiêu đâu.

Sau Thế Chiến, trở nên mạnh mẽ hơn còn có chính bản thân ta, việc kết nối không gian tạo cổng dịch chuyển, đối với ta hiện tại là chuyện khá dễ dàng. Ta đưa tay tới trước, cùng với phân thân bên chỗ Kim Thái Hy liên hệ, tạo thành một liên kết xuyên qua không gian. Sau đó chân khí hùng mạnh tuôn ra, xoay tròn trước mặt, khiến cho không gian cũng vặn vẹo xoay tròn theo, cuối cùng tạo thành một cái cổng. Về mặt kỹ thuật, thì là sử dụng sức mạnh của Thiên Đạo, còn nguyên lý cụ thể thì ta cũng chẳng rõ ràng.

Sự huyền bí của không gian, đối với Hợp Đạo Giả như ta, vẫn là một câu hỏi lớn.

Bóng dáng xinh đẹp của Kim Thái Hy lập tức liền xuyên qua không gian, từ Kim Tuyết Đô cách đây hàng ngàn dặm lập tức tiến đến Mã Quý Mục Trường. Nàng trên người chỉ cuốn ngang một cái khăn tắm, tóc đen nhánh cột cao sau đầu để lộ cổ thiên nga cao ngạo.

-Giáo Chủ vội như vậy, ta còn đang định tắm rửa đâu. Đêm qua ngươi giày vò ta còn chưa đủ sao?

Kim Thái Hy đánh yêu vai ta một cái, trên mặt xấu hổ ửng hồng, xinh đẹp tuyệt luân.

-Rõ ràng là ngươi luôn hô ta muốn nữa mà?

Ta bày ra một vẻ mặt vô tội.

-Giáo Chủ, các tỷ tỷ, ở trong Mã Quý Mục Trường có một hồ linh tuyền rất mát. Chi bằng chúng ta qua đó chơi đùa thế nào? Tiện thể cho Thái Hy tỷ tắm rửa luôn.

Thanh Tuyền Phu Nhân đề nghị.

Mã Quý Mục Trường cũng không phải ngẫu nhiên xây ở đây, mà chính là vì hồ linh tuyền này. Có hồ linh tuyền này, nơi đây là một khối phong thuỷ bảo địa, cây cỏ tươi tốt, thú vật khoẻ mạnh. Thanh Tuyền Phu Nhân chiếm lấy hồ linh tuyền là nơi tắm rửa cho riêng mình. Cả cái Mã Quý Mục Trường này vinh hạnh được uống nước tắm của nàng rồi. Tất nhiên đây là bí mật không công khai, nếu không đám nam nhân hạnh phúc mà chết mất.

-Thân ái, ý ngươi thế nào?

Ta quay sang Phác Trí Nghiên xin ý kiến chỉ đạo.

-Cũng được, hôm nay cho ngươi thoải mái một hồi.

Phác Trí Nghiên cười đáp, nàng đối với ta càng lúc càng cưng chiều. Huống hồ ngay từ đầu, Phác Trí Nghiên đã không để ý đến ta vui vẻ cùng nữ nhân khác.

Hồ linh tuyền có tường cao vây quanh, có thủ vệ canh gác nghiêm ngặt, bài trí vô cùng trang nhã. Suối nước từ dưới đất phun lên, chảy theo đường ống vào một cái hồ cũng không lớn lắm với đường kính tầm mười mét, đủ để thoải mái nô đùa bơi lội. Lòng hồ không sâu, được lát đá cẩn thẩn, làn nước trong suốt thấy rõ đáy. Nước tràn ra, có đường dẫn đi ra ngoài, hoà lẫn vào suối nước bình thường, từ đó tưới tiêu khắp chốn khiến cho Mã Quý Mục Trường xanh tốt phì nhiêu.

-Linh tuyền này đúng là không tệ, thật mát.

Để cho cường giả thất giai như Phác Trí Nghiên cảm thấy không tệ, tức là thật ra rất bất phàm. Bên trong nước suối ẩn chứa linh năng nồng đậm, ngoài tác dụng nuôi dưỡng sinh vật thì còn có chút khả năng chữa thương nhẹ, đúng là một hồ linh tuyền hiếm có.

-Thân ái, mau tới đây.

Phác Trí Nghiên dùng tay khoát nước tới ta đứng trên bộ, bộ dạng tràn đầy ý vui. Nàng đem tóc ngắn ngang vai cột đơn giản sau đầu, khuôn mặt không son phấn và vẫn tươi thắm vô song, xinh đẹp tuyệt vời. Tuy rằng nhũ cầu không lớn, chỉ như quả cam nhỏ vậy thôi, nhưng với mông bự và eo thon, đường cong của thân thể của Phác Trí Nghiên vẫn là cực kì nóng bỏng. Đặc biệt là đôi chân dài thẳng tắp nuột nà vô đối, quyến rũ đến chết người. Thân thể diệu kì của Phác Trí Nghiên không giữ lại gì trần truồng phô bày hết trước mắt ta. Dù cho đã nhìn ngắm trăm ngàn lần, vẫn là để ta không khỏi kinh ngạc.

-Thân ái, nàng thật đẹp.

Ta tiến đến ôm lấy Phác Trí Nghiên vào lòng, nhiệt tình hôn lên đôi môi tươi thắm. Nàng còn cao hơn ta không ít, cho nên đứng trước ta phải cúi đầu. Côn thịt của ta nhanh chóng ngỏng cứng lên, lọt vào giữa hai bắp đùi nuột nà của Phác Trí Nghiên. Nàng cảm nhận được, đem hai bắp đùi thon tròn kẹp chặt lấy côn thịt của ta. Hai bàn tay ngọc không quên vòng ra sau vuốt ve lưng của ta.

A, cái đồ sắc nữ Phác Trí Nghiên vậy mà còn bóp mông của ta.

Bị nữ nhân bóp mông, cảm giác kỳ quái cùng rất không thoải mái.

Nhưng mà đối với Phác Trí Nghiên, ta chỉ có thể cưng chìu nhường nhịn. Khuynh hướng tình dục của Phác Trí Nghiên hơi hơi có vấn đề. Nếu như Hàm Ân Tĩnh bề ngoài mang lấy vẻ anh hào soái khí, bên trong lại là nữ nhân ôn nhu yểu điệu, thì Phác Trí Nghiên bên ngoài là nét quyến rũ gợi tình, bên trong lại có nét mạnh mẽ cứng cỏi của nam nhân.

Phác Trí Nghiên yêu thích cùng mĩ nữ thân mật.

Nhưng nàng yêu ta là chân thật.

Ta cùng Phác Trí Nghiên ôm lấy nhau trong nước, triền miên không ngừng hôn lấy, mãi không muốn ngừng.

-Giáo Chủ, tới đây nhân gia cho ngài thoải mái.

Kim Thái Hy kéo một cái phân thân của ta tới dưới vòi suối đang chảy xuống hồ. Mạch suối ngầm phun lên từ sâu trong lòng đất, được thiết kế xây dựng để tạo thành dòng thác nhỏ này.

Ý tưởng thiết kế đúng là không tệ.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 46

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.