Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thanh Thanh Tuyền Tuyền (1)

Tiểu thuyết gốc · 2978 chữ

Nguyên Quốc

Là một đồng cỏ tươi tốt kéo dài tưởng như mênh mông bất tận. Bởi vì linh khí Thiên Địa dồi dào mà sinh vật đồng cỏ phát triển mạnh mẽ, thú hoang thành đàn hàng ngàn vạn con. Động vật ăn cỏ ăn cỏ nhiều, là nguồn thức ăn dồi dào, để cho số lượng mãnh thú cũng nhiều theo.

Ở cái thế giới tràn đầy linh khí này, hổ và sư tử không còn có thể chiếm vị trí độ tôn bởi sức mạnh và sự to lớn của chúng.

Trên đồng cỏ, sói mới là vương giả.

Mà con người Nguyên Quốc, hàng ngày tranh ăn cùng sói, cho nên dũng mãnh thiện chiến, hung hãn khác thường.

Bọn hắn tôn sùng kẻ mạnh.

Cho nên Ma Thiên Giáo Chủ ta đánh bại Thành Cát Tư Hãn, dễ dàng chiếm lấy quyền thống trị tối cao Nguyên Quốc, được hầu hết dân chúng tán đồng. Nhưng ta chẳng muốn làm Khả Hãn gì đó, cho nên phải thiết lập một người thống trị thay mặt. Vốn dĩ chính Thân Trí Mẫn trải qua một trận đại chiến cùng Trương Vô Dụng, vang danh thảo nguyên, có đầy đủ uy vọng để làm Khả Hãn, nhưng nàng chẳng muốn ở Nguyên Quốc làm việc quản lý nhàm chán. Cho nên ta đành phải tìm một người khác.

Một người chảy trong mình dòng máu của thảo nguyên.

-Nhân gia làm Ngài thoải mái chứ?

Lưu Lệ Biệt Ca ngẩng đầu lên nhìn ta trông chờ hỏi. Lưu Lệ Biệt Ca xinh đẹp theo kiểu mũm mĩm, khuôn mặt hơi tròn, lại vẫn tinh xảo và sắc mét, với mũi cao cằm nhọn, đôi mắt long lanh như sao trời. Thân thể của Lưu Lệ Biệt Ca mũm mĩm tràn đầy nhục cảm, vừa nhìn đã cảm thấy mềm thật mềm, để cho cả nam lẫn nữ nhịn không nổi muốn tiến lên đem nàng ôm lấy vuốt ve. Mà nhũ cầu của Lưu Lệ Biệt Ca, cũng là siêu to khổng lồ, mỗi quả gần lớn gấp đôi mặt của nàng rồi.

-Đương nhiên thoải mái, ngươi hảo lợi hại.

Ngay lúc này ta nửa nằm nửa ngồi trên ghế Khả Hãn phủ bởi lông sói tuyết, hai chân đặt trên mặt đất dạng rộng, để cho Lưu Lệ Biệt Ca ghé vào giữ, dùng hai nhũ cầu khủng bố của nàng kẹp lấy côn thịt của ta chà xát. Nhũ cầu to bự, mềm mại lại căng đầy, ép chặt lên côn thịt của ta thích đến tê dại. Lưu Lệ Biệt Ca đối với câu trả lời của ta rất hài lòng, cười lên cực kì dễ thương một cái, rồi mỗi tay đỡ lấy một bên nhũ cầu của chính nàng, không ngừng chà xát lên xuống, kích thích côn thịt của ta. Miệng xinh phấn hồng với đường cong gợi cảm hé mở, ngậm lấy mỗi quy đầu, rồi dùng lưỡi mềm liếm loạn trên tinh khẩu, khiến cho ta đã sướng lại càng sướng.

Người thảo nguyên quen sống du mục, tập trung thành các bộ tộc nay đây mai đó. Uy danh và sức mạnh của Thành Cát Tư Hãn, cùng với nỗ lực truyền bá của Minh Giáo, cũng chẳng thể hoàn toàn khống chế được cả thảo nguyên bao la rộng lớn. Bộ lạc của Lưu Lệ Biệt Ca, còn gọi là Lưu Lệ Bộ Lạc trước Thế Chiến đã lựa chọn theo Ma Thiên Giáo, cho nên trở thành số ít bộ tộc nhận được quyền lợi cực lớn sau chiến tranh.

Lưu Lệ Biệt Ca cũng chỉ là người đại diên cho ta ở Nguyên Quốc mà thôi. Chính trị của Nguyên Quốc hiện tại theo chế độ nghị hội. Các tộc tuyển ra cử tri tham gia nghị hội hai năm một lần, tuỳ theo tình hình mà phân chia lại lợi ích.

Gọi là Thảo Nguyên Nghị Hội.

Ta chỉ cần bọn hắn nộp đủ thuế, tuân thủ Ma Thiên Pháp Luật là được rồi.

Công việc của Lưu Lệ Biệt Ca thường làm, chính là đảm bảo số thuế được thu đủ.

Tất nhiên xứng đáng với số thuế mà các bộ tộc đóng góp, các bộ tộc sẽ nhận được hỗ trợ về nhiều mặt từ Ma Thiên Giáo, từ công nghệ cho đến nhân lực. Mỗi khi có bộ tộc gặp nạn, sẽ được quân đoàn của Ma Thiên Giáo nhanh chóng ứng cứu. Kỳ thật cuộc sống của con người trên thảo nguyên tươi đẹp, không hề dễ dàng, thậm chí còn rất tàn khốc. không chỉ tranh đấu với nhau, con người còn phải tranh ăn với mãnh thú hung tàn.

Sói của thảo nguyên, không dễ đối phó chút nào.

Bộ lạc của Lưu Lệ Biệt Ca, vốn chỉ là một bộ lạc nhỏ yếu, cũng bởi sống dưới chế độ của Thành Cát Tư Hãn, mà bị dồn vào con đường suy tàn, cho nên mới sớm theo chân Ma Thiên Giáo.

Nữ nhân này sở hữu gương mặt mũm mĩm khả ái, dễ thương cực kì. Tâm tư lại tinh tế, rất không đơn giản. Đúng là nhân tài mà ta yêu nhất. Có việc thì nàng làm, không có việc thì làm nàng, vui vẻ lại nhàn hạ. Ta đưa tay xuống sờ lấy tóc mây của Lưu Lệ Biệt Ca, cổ vũ nàng càng thêm nhiệt tình đánh nhũ cầu bú liếm côn thịt.

-Ngươi hảo lợi hại, ta bắn.

Ta hô lên một tiếng. Lưu Lệ Biệt Ca hiểu ý dùng miệng xinh của nàng ngậm lấy quy đầu, tay ép nhũ cầu mạnh hết cỡ lên côn thịt của ta, đón nhận từng dòng tinh dịch nóng hổi thơm ngon vào trong miệng nàng. Chờ ta xuất tinh xong, Lưu Lệ Biệt Ca vẫn giữ tinh dịch trong miệng, ngẩng đầu lên, há miệng ra báo cáo thành tích, rồi mới đem tinh dịch của ta nuốt hết xuống bụng. Nàng ăn xong tinh dịch, lại đưa tay ngọc cầm lấy gốc côn thịt bóp chặt, vuốt từ dưới lên, để cho tàn tinh còn sót lại trong tinh đạo xả ra hết, dùng lưỡi mềm liếm lấy giọt chất lỏng trắng đục rỉ ra trên lỗ quy đầu, không muốn bỏ sót một chút nào.

Cửa trướng bồng đẩy ra, một thân hình có vẻ nhỏ nhắn lại nóng bỏng bước vào.

-Ngươi không thể nghiêm túc làm việc được sao?

Mộng Tuyền Phu Nhân mang vào một xấp báo cáo, nhìn cảnh tượng trong trướng, không khỏi nhăn mày.

-Chỉ là tranh thủ giải lao tý thôi haha

Ta trước lên tiếng giải vây cho Lưu Lệ Biệt Ca. Phân thân của ta ở đây chỉ có một nhiệm vụ duy nhất, đó là trấn áp những thành phần như Mộng Tuyền Phu Nhân, để cho Lưu Lệ Biệt Ca có thể thoải mái làm việc và phát triển quyền lực của nàng tại Nguyên Quốc. Tuy rằng Mộng Tuyền Phu Nhân rất ngoan ngoãn và được việc, nhưng ta không quên nàng từng là cánh tay phải đắc lực của Trương Vô Dụng đâu. Hắn cũng chỉ là đi du lịch ở Luân Hồi Bàn mà thôi, lần sau còn gặp lại. Khi đó Mộng Tuyền Phu Nhân chắc chắn lại về phe của Trương Vô Dụng tiếp.

Có một vĩ nhân từng nói: “Không tin thì không dùng, mà đã dùng là không nghi ngờ”. Hắn nói không sai, nhưng chỉ đúng với trường hợp của người bình thường mà thôi. Ta biết phân thân, có sức lực dư đi đề phòng kẻ dưới. Dù sao cái phân thân ở bên Lưu Lệ Biệt Ca này, bình thường chẳng phải làm gì cả.

Có việc thì Lưu Lệ Biệt Ca làm, không có việc thì làm Lưu Lệ Biệt Ca.

-Không có việc gì gấp thì ngươi mau qua đây.

Ta phất tay gọi Mộng Tuyền Phu Nhân, đem Sắc Dục Phần Tâm Hoả bốc cháy dữ dội thiêu đốt linh hồn nàng. Mộng Tuyền Phu Nhân vừa tức vừa nứng, cuối cùng là khuất phục dưới dâm uy của ta, đặt báo cáo lên bàn, tiến đến thay thế vị trí của Lưu Lệ Biệt Ca, cầm lấy côn thịt của ta bú mút. Mộng Tuyền Phu Nhân đang tức tối, mút côn thịt của ta rất mạnh, khác hoàn toàn với Lưu Lệ Biệt Ca ân cần phục vụ, đem đến cảm giác sung sướng khác biệt, để cho ta thoải mái cực kì.

-Giáo Chủ quả thật là phong lưu.

Lại thêm hai bóng hồng xinh đẹp tiến vào trướng bồng.

Người vừa lên tiếng là Thanh Tuyền Phu Nhân, một cường giả lục giai nổi danh trên thảo nguyên. Nàng cùng với Thanh Thảo Phu Nhân và Mộng Tuyền Phu Nhân, tạo thành bộ ba mĩ phu nhân nức tiếng khắp Nguyên Quốc, đã từng khiến biết bao anh hùng phải quỳ dưới váy, cam nguyện thần phục. Khác cái là hiện tại, Thanh Tuyền Phu Nhân vẫn còn kẹt lại ở Linh Niệm Cảnh chưa thể đứng lên hàng ngũ Thiên Hạ cường giả như Mộng Tuyền Phu Nhân và Thanh Thảo Phu Nhân.

Quan hệ của nàng cùng Thanh Thảo Phu Nhân không tệ, đã được Thanh Thảo Phu Nhân tiến cử móc nối đến ta. Gần đây Thanh Tuyền Phu Nhân ra sức lấy lòng ta, mục tiêu rõ ràng tất nhiên là một viên Nguyên Thần Đan rồi. Nguyên Thần Đan hiện nay bởi vì nguyên dược liệu khan hiếm, đã đến tình trạng cho dù là điểm cống hiến được xưng như vạn năng của Ma Thiên Giáo, cũng không đổi được nữa.

Hôm nay đến đây, Thanh Tuyền Phu Nhân cột tóc đuôi ngựa, dung nhan xinh đẹp sắc sảo thành thục. Thân hình của nàng thon thả uốn lượn, với nhũ cầu khá là khiêm tốn. Nàng không mặc trang phục thường thấy của nữ tử thảo nguyên mà một bộ trang phục áo liền quần, với phần trên như áo tắm ôm sát lấy thân thể. Vải may là lụa mỏng trong suốt màu xanh lá cây, tôn lên làn da trắng mịn màng. Hai điểm nhạy cảm trước ngực và vùng tam giác huyền bí giữa hai chân được che khéo léo bởi các hoạ tiết thêu, khiến cho Thanh Tuyền Phu Nhân trông thật lẳng lơ quyến rũ.

Chốc lát ta đã bị bốn mĩ nhân xinh đẹp tuyệt vời vây quanh.

Thanh Thảo Phu Nhân đem vạt áo đẩy sang hai bên, để lộ hai nhũ cầu to bự không hề kém cho Lưu Lệ Biệt Ca, tiến đến sau lưng để ta ngồi dựa đầu vào nhũ cầu của nàng. Lưu Lệ Biệt Ca ngồi bên phải để ta dùng tay tuỳ ý chơi đùa nhũ cầu của nàng. Còn Thanh Tuyền Phu Nhân lại ghé tới bên trái, dùng tay ngọc vuốt ve bắp đùi và lồng ngực của ta, Mộng Tuyền Phu Nhân vẫn chôn dưới háng ra sức bú mút côn thịt.

-Giáo Chủ, ta muốn xin ngài cử sớm vài Ma Thiên Hiệp Sĩ sang cho Thái Hảo Nguyên.

Thanh Thảo Phu Nhân đang mát xa đầu cho ta, bắt chuyện.

-Lý do?

-Tín đồ sau khi được chọn để đào tạo thành Ma Thiên Hiệp Sĩ, sẽ vào Ma Thiên Hiệp Sĩ Học Viện được Ngũ Thánh Cô và Lục Thánh Cô đích thân đào tạo. Nhưng khoá đào tạo của bọn hắn kéo dài khoảng mấy tháng là xong rồi, sau đó đều là tự rèn luyện, thông thường đều là chiến đấu cùng mãnh thú trên thảo nguyên. Mà bọn hắn thân là Tân Sinh Giả, tu vi tiến triển rất chậm, chờ đến khi tam giai quả thật rất lâu. Chi bằng sau khi bọn hắn trở thành võ giả, học đủ luật lệ và tuyên thệ, thì ban cho cho bọn hắn danh hiệu Hiệp Sĩ Sơ Cấp, liền cử bọn hắn đến các Ma Thiên Giáo Đường ngay. Ma Thiên Tu Nữ với tu vi tứ giai trở lên, dư sức dạy dỗ bọn hắn. Mà như thế, cũng có thể giải quyết vấn đề thiếu thốn nhân lực ở Ma Thiên Giáo Đường hiện nay. Sau khi bọn hắn đột phá, có thể quay lại Học Viện xin chứng nhận tăng cấp thành Hiệp Sĩ Trung Cấp nhị giai và Hiệp Sĩ Cao Cấp tam giai. Còn danh hiệu Ma Thiên Hiệp Sĩ, chỉ ban cho tứ giai trở lên giống như Ma Thiên Tu Nữ vậy.

Thanh Thảo Phu Nhân một hơi nói thật nhiều, rồi mới dừng lại.

-Ý tưởng rất tốt. Phu nhân đúng là có lòng.

Ta đưa tay nắm lấy cằm Thanh Tuyền Phu Nhân nhìn nàng cười nói.

-Đa tạ Giáo Chủ khen ngợi.

Thanh Tuyền Phu Nhân mỉm cười vui vẻ đáp. Hiển nhiên ý tưởng trên tuy là Thanh Thảo Phu Nhân đề xuất, nhưng vốn là của Thanh Tuyền Phu Nhân. Ta dễ dàng nhìn ra được. Quan hệ của hai nàng vốn không tệ, nhưng Thanh Tuyền Phu Nhân vốn là thuộc hạ của Thành Cát Tư Hãn, muốn hoà nhập hoàn toàn vào Ma Thiên Giáo, còn cần phải cố gắng không ít.

-Ngươi có ý tưởng nào nữa không? Nói hết đi.

-Vâng Giáo Chủ. Các Ma Thiên Giáo Đường có thể tự chọn người, trước tự đào tạo thành Hiệp Sĩ Tập Sự. Sau đó gửi tới Học Viện đào tạo học tập trở thành Hiệp Sĩ Sơ Cấp. Học viện cũng có thể tổ chức các khoá học kỹ năng chiến đấu, để các hiệp sĩ từ các giáo đường đến học tập trong ngắn hạn, rồi trở lại giáo đường phục vụ. Những hiệp sĩ có tiềm năng lớn, học viện có thể được ưu tiên giữ lại để chú trọng đầu tư. Những hiệp sĩ này vừa có thể học tập, vừa có thể giúp đỡ công tác giảng dạy được tốt hơn.

Xem ra là Thanh Tuyền Phu Nhân nắm rất rõ cơ cấu quyền lực của Ma Thiên Giáo, nên mới nghĩ ra được ý tưởng như vậy. Ma Thiên Hiệp Sĩ Học Viện được thành lập nên, chính là vì để cho Phác Hiếu Mẫn và Phác Trí Nghiên xây dựng được lực lượng vũ trang của các nàng. Ý tưởng giữ lại hiệp sĩ tiềm năng, chính là nhắm vào điểm này mà thành.

-Còn gì nữa không?

-Bẩm Giáo Chủ, nhân gia chỉ nghĩ được từng đó.

-Ý tưởng của ngươi rất tuyệt vời. Ngươi muốn Bản Giáo Chủ thưởng gì nào?

Thanh Tuyền Phu Nhân đưa mắt nhìn Mộng Tuyền Phu Nhân đang ra sức bú mút côn thịt của ta.

-Nhân gia muốn nhất tất nhiên là côn thịt của Giáo Chủ. Nhưng lại không muốn giành cùng Mộng Tuyền tỷ. Đợi lát nữa Giáo Chủ thưởng cho nhân gia là được rồi.

Thanh Tuyền Phu Nhân cười đáp, bộ dạng lẳng lơ mười phần. Nàng lúc này mở miệng muốn Nguyên Thần Đan, ta cũng cho nàng. Thanh Tuyền Phu Nhân trở thành Nguyên Thần Cảnh đối với ta trăm lợi không một hại. Hạt Giống Tâm Hồn đã lấy được từ nàng sẽ được nâng cấp lên thất phẩm, đối với ta như vậy là đủ lời rồi. Nhưng Thanh Tuyền Phu Nhân lại lấy lui làm tiến, chỉ muốn ban thưởng côn thịt của ta. Nàng thế nhưng là có dã tâm muốn dựa vào Ma Thiên Giáo phát triển.

Nữ nhân này rất không đơn giản.

Bất quá ta thích nhất chính là nữ nhân như vậy.

-Đối với công thần như ngươi, Bản Giáo Chủ sao có thể để ngươi chờ đợi.

Ta nói xong, không gian phía trước vặn vẹo rồi xoay vòng, từ đó nhanh chóng bước ra ba cỗ Linh Tê Phân Thân, đều là trần như nhộng, côn thịt thô to ngỏng cao dưới háng. Ba cỗ phân thân chia nhau mỗi cái tới ôm lấy Thanh Thảo Phu Nhân, Thanh Tuyền Phu Nhân và Lưu Lệ Biệt Ca đè ngửa ra trên thảm lông lớn trên sàn trướng bồng.

Thanh Tuyền Phu Nhân nằm ngửa, đem hai chân dài dạng rộng ra hai bên, để cho ta thấy rõ cảnh tượng mê người giữa hai chân nàng. Âm hộ múp rụp được bao bọc bởi quần lụa mỏng dính, lại còn là loại hở đũng. Chỉ khi Thanh Tuyền Phu Nhân dạng rộng chân, cánh hoa huyệt thắm dày mới đẩy ra hai mép vải, nhô ra trước, hiện rõ trong không khí.

-Ngươi hảo dâm đãng haha

Ta cười nói, đỡ lấy hai bắp đùi Thanh Tuyền Phu Nhân, dùng côn thịt cọ xát lên cánh hoa huyệt của nàng.

-Nhân gia chính là như vậy. Giáo Chủ nhanh ban thưởng cho nhân gia đi.

Thanh Tuyền Phu Nhân không hề thẹn thùng đưa tay xuống dùng ngón trỏ và ngón giữa đem cánh hoa huyệt đỏ rực của nàng tách sang hai bên, để lộ ra bên trong mật huyệt với thịt non âm đạo hồng phấn mê người đã ướt át.

-Được.

Ta đáp gọn một tiếng, đem côn thịt đâm mạnh vào mật huyệt Thanh Tuyền Phu Nhân, bên trong đã ướt át không chịu nổi, để cho côn thịt của ta dễ dàng cắm lút cán. Đối với cái đồ lẳng lơ này, ta không hề khách khí, côn thịt bay nhanh đâm chọt, hung hăng tung bay trong âm đạo Thanh Tuyền Phu Nhân.

-A…thật thích…ư…thật đã…Giáo Chủ hảo lợi hại…ư…a…quá sướng…ư…a

Thanh Tuyền Phu Nhân vong tình rên rỉ lớn lên, tận tình phóng thích dục vọng bản thân.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 73

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.