Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ma Thiên Tu Đạo Viện

Tiểu thuyết gốc · 3394 chữ

Ma Thiên Giáo tuy rằng độc đại Cửu Châu, nhưng chưa từng ép buộc dân chúng tín ngưỡng. Thủ đoạn bạo lực như vậy rất là thấp kém, hiệu quả cực tệ. Ma Thiên Giáo Chủ ta mới không thèm xài đến đâu.

Tuyên truyền.

Tuyên truyền.

Và tuyên truyền hơn nữa.

Đây là khẩu hiệu chủ đạo, là kim chỉ nam trong quá trình phát triển mở rộng Ma Thiên Giáo mười năm qua, và bây giờ cũng đang tiếp diễn.

Tất nhiên, không thể chỉ tuyên truyền không thôi là được.

Mười năm này, Ma Thiên Giáo Đường mọc lên mọi nơi trên Cửu Châu, không đâu không có. Ít nhất là ở các thị trấn lớn nhỏ đều đã có mặt Ma Thiên Giáo Đường. Xây dựng giáo đường thì đơn giản thôi, nhưng cơ cấu nhân sự bên trong thì lại khá phức tạp, cho nên không thể xây loạn được. Nói thẳng ra chính là nhân sự không đủ.

Tôn giáo ở Cửu Châu, khác xa với tôn giáo ở trước Luân Hồi.

Thần, tuy rằng như cũ cao cao tại thượng, nhưng không còn là toàn năng, toàn tri, toàn quyền và toàn hiện. Cũng không còn là tồn tại không thể lý giải. Cho dù là người bình thường, chỉ cần qua vài lời kể của người hát rong, cũng có thể đơn giản hiểu được một vị thần là tồn tại như thế nào. Huống hồ bây giờ còn là thời đại báo chí và phim ảnh nở rộ. Dân chúng có thể thường xuyên đến Ma Thiên Giáo Đường xem phim và tìm hiểu về tồn tại duy nhất được đánh giá là Thần hiện nay ở Cửu Châu, Ma Thiên Giáo Chủ Trần Hùng ta.

Cho nên tín ngưỡng của tín đồ vào Thần, không còn hư vô mịt mù như trước nữa.

Vì Thần đã là tồn tại chân thật.

Chỉ cần cầu nguyện đủ chân thành, Thần sẽ nghe thấy. Chỉ cần hiến dâng và tin tưởng, Thần sẽ đáp lại. Lời cầu nguyện thành tâm của tín đồ sẽ hoá thành sức mạnh của Thần, mà Thần sẽ dùng chính sức mạnh đó để bảo vệ tín đồ của mình. Quan hệ giữa Thần và tín đồ, cũng không phải là lệ thuộc, mà là một quan hệ giao dịch đặc thù.

Thần Linh từ trên người tín đồ thu hoạch Năng Lượng Tín Ngưỡng, tín đồ từ Thần được đến lực lượng, tài phú, thọ mệnh. Năng Lượng Tín Ngưỡng suy cho cùng cũng chỉ là năng lượng cấp bảy mà thôi, chẳng phải sức mạnh cao cấp gì cho lắm.

Thần không là toàn năng, cho nên tín đồ vẫn nên là tự thân cố gắng trước khi cầu nguyện xin xỏ những điều bất khả thi với Thần.

Ví von, Thần như là chủ trang trại cừu, giáo đường là chuồng cừu, mà tín đồ, chính là cừu. Thần cần chăn nuôi, bảo vệ và phát triển đàn cừu. Mà thứ cừu mất đi, chỉ là bộ lông, cũng chính là Năng Lượng Tín Ngưỡng, hoàn toàn không ảnh hưởng đến cừu, nhưng lại có giá trị lớn đối với chủ trang trại. Chủ trang trại tất nhiên không thể tự mình chăn thả cừu, cần có người chăn cừu giúp đỡ.

Ở Ma Thiên Giáo, người chăn cừu chính là Ma Thiên Tu Nữ.

Bởi vì lý do bản thân ta, Ma Thiên Giáo không có tu sĩ là nam được.

Ma Thiên Tu Nữ đào tạo rất không dễ dàng, còn cần đạt đến yêu cầu là tứ giai Tiên Thiên Cảnh mới được cử đi đảm nhận chức vụ điều hành Ma Thiên Giáo Đường. Tuy bây giờ Thiên Hạ thái bình, võ đạo hưng thịnh, nhưng tứ giai vẫn như cũ là lực lượng cao cấp trong xã hội, không phải muốn có bao nhiêu là có bấy nhiêu.

Huống hồ còn có một vấn đề nan giải diễn ra. Đó chính là tài năng tu luyện của Tân Sinh Giả, vô cùng kém. Một trăm Tân Sinh Giả cũng chưa chắc đã có một người có thể tu luyện. Mà những Tân Sinh Giả có thể tu luyện, thì tu luyện cực chậm, còn tệ hơn Luân Hồi Giả rất nhiều. Lý do thì có thể là do Luân Hồi Châu bảo vệ linh hồn Trầm Luân Giả cực nghiêm, khiến cho cha mẹ là Trầm Luân Giả khi sinh con không thể tách ra một phần linh hồn bản thân tạo thành linh hồn cho con cái. Sinh ra không có linh hồn, Tân Sinh Giả chỉ là con người với xác thịt thuần tuý, không chỉ trí thông minh không cao, thiên phú tu luyện cũng kém cực kém.

Từ thời điểm này trở đi, võ giả đã là tài nguyên khan hiếm rồi.

Chết một người là ít đi một người.

Bây giờ đã là sau khi Luân Hồi khởi động lại năm thứ bốn mươi ba. Trầm Luân Giả cho dù không chết vì chiến tranh tàn khốc, thì cũng đã qua độ tuổi lý tưởng để bắt đầu tu luyện rồi. Xem ra chỉ có thể nghĩ cách trên người những Tân Sinh Giả. Nếu không, Ma Thiên Giáo muốn mở rộng hơn hiện tại, là không thể nào. Có thể nói Ma Thiên Giáo hiện tại, trải qua mười năm phát triển cực tốc sau chiến tranh, lúc này đây đã đạt đến đỉnh cao, chênh vênh trên đỉnh núi chuẩn bị tuột dốc rồi.

Thật khiến cho người làm Giáo Chủ như ta đây lo lắng không ngừng.

Mà cũng bởi bản thân không có linh hồn, Năng Lượng Tín Ngưỡng thu được từ các tín đồ là Tân Sinh Giả cũng rất kém, cho dù bọn hắn vô cùng thành tín. Bởi vậy ép buộc tín ngưỡng hoàn toàn không có ý nghĩa gì. Mà đến giáo đường cầu nguyện thường xuyên đã không đem đến hiệu quả, còn chiếm rất nhiều thời gian của tín đồ, để bọn hắn sao nhãng bỏ bê việc làm, quả thật không tốt cho xã hội. Cho nên ở Cửu Châu hiện tại, tuy đúng là chỉ tồn tại một kẻ duy nhất đủ khả năng xưng Thần là ta, Ma Thiên Giáo Chủ Trần Hùng, nhưng chúng sinh lại được tự do tín ngưỡng.

Vì ép buộc hoàn toàn không có nghĩa lý gì.

Ma Thiên Giáo đến hiện tại, đã đi qua giao đoạn phát triển bùng nổ, từ giờ trở đi chỉ có thể chậm rãi phát triển.

Thời gian từ khi Luân Hồi khởi động lại đến trước đại chiến thế giới, chín thành chín người dân Cửu Châu mù chữ. Dân trí kém, tạo điều kiện thuận lợi nhất cho việc phát triển tôn giáo. Người dân đã từng rất dễ dàng chỉ vì một cái bánh mì mà tin vào Thần Thánh.

Mười năm nay ta cực lực mở rộng Ma Thiên Giáo Đường, còn là để làm trường học xoá mù chữ cho toàn bộ Cửu Châu. Tất cả giáo chúng Ma Thiên Giáo, đều phải biết chữ. Mù chữ mà tới giáo đường cầu nguyện chính là báng bổ Ma Thiên Giáo Chủ. Tất cả trẻ con đều phải được đi học. Bồi dưỡng tín ngưỡng từ khi còn bé, lớn dần lên, những đứa trẻ này chính là những tín đồ thành kính nhất của Ma Thiên Giáo. Cho dù bọn hắn chẳng cống hiến được bao nhiêu Năng Lượng Tín Ngưỡng, nhưng bọn hắn sẽ là nguồn lực chính phát triển xã hội sau này.

Ma Thiên Tu Đạo Viện

Là một học viện được lập ra để đào tạo Ma Thiên Tu Nữ. Ma Thiên Tu Nữ không chỉ cần có lòng thành kính dâng hiến hết thảy cho ta, còn cần có tri thức hiểu lễ nghi. Một khi các nàng đạt đến Tiên Thiên Cảnh, sẽ được cử đi ra khắp Cửu Châu, đảm nhận quản lý Ma Thiên Giáo Đường hoạt động, cho nên kiến thức là không thể thiếu. Ở Ma Thiên Tu Đạo Viện cũng tạo thành môi trường cạnh tranh để các tu nữ phát triển nhanh hơn. Các nàng cũng được rèn luyện các kỹ năng chiến đấu cần thiết.

Không thiếu Ma Thiên Tu Nữ có năng lực chiến đấu cực mạnh.

Âu Dương Hà My là một ví dụ, hiện đang ở Ma Thiên Tu Đạo Viện đứng lớp, dạy dỗ các tu nữ khác. Có Thiên Địa Thanh Lâu Đồ, đi lại cũng thuận tiện, tạm thời giải quyết vấn đề thiếu nhân lực của Ma Thiên Tu Đạo Viện.

Nhưng vẫn không đủ.

Toàn Bảo Lam và Phác Chiêu Nghiên cùng làm Viện Trưởng, các nàng cũng thường đứng lớp giảng dạy.

-Tín đồ cũng có phân chia đẳng cấp. Chia làm: Phù phiếm tín đồ, phổ thông tín đồ, thành kính tín đồ, cuồng nhiệt tín đồ.

Toàn Bảo Lam đứng trên bục chú tâm giảng dạy. Trên người nàng mặc trang phục danh riêng cho Ma Thiên Tu Nữ. Nhìn qua thì giống như áo dài truyền thống của người Việt, nhìn kỹ thì thấy đúng là áo dài truyền thống của người Việt. Đồng phục Ma Thiên Tu Nữ đều được làm từ tơ lụa cao cấp nhất, với màu trắng thuần khiết làm chỉ đạo, trang trí bằng các hoa văn chim lạc bằng chỉ vàng lấp lánh. Giáo huy của Ma Thiên Giáo chính là hình con chim lạc hướng đầu bay từ góc trái lên trên, cùng với cánh xoè ra tạo thành hình cầu, nhìn gần giống với biểu tượng búa liềm.

Điểm đặc sắc nhất của đồng phục Ma Thiên Tu Nữ là không kèm theo quần dài, mà thường thì các Ma Thiên Tu Nữ đi giày cao gót kèm theo. Hai bên hông xẻ thật cao, để đôi chân dài miên man được phô bày ra gần như trọn vẹn theo mỗi bước đi.

Vừa nghiêm trang lại vừa quyến rũ.

Đồng phục Ma Thiên Tu Nữ có rất nhiều biến thể, trên người các Ma Thiên Tu Nữ đang chăm chú lắng nghe Toàn Bảo Lam giảng dạy có rất nhiều kiểu dáng. Có kiểu với tay áo ngắn ngang bắp tay, có kiểu lại có ống tay áo xoè, có kiểu cổ tròn, cũng có kiểu cổ yếm. Còn có Ma Thiên Tu Nữ bạo gan hơn, mặc đồng phục kiểu lộ lưng toàn bộ, vô cùng gợi cảm.

Còn Toàn Bảo Lam thì mặc đồng phục kiểu cơ bản, kín đáo trang nghiêm. Nhưng mà nếu không mặc quần thì vẫn vậy, cực kì quyến rũ và gợi tình.

-Được rồi, buổi học hôm nay kết thúc tại đây. Ngày mai các ngươi có bài học cưỡi thú, nhớ chuẩn bị kỹ càng.

-Vâng. Tạm biệt lão sư. X3.14

Buổi học kết thúc, các tu nữ cúi chào Toàn Bảo Lam rồi kéo nhau ra về. Các nàng hiện tại chỉ mới là tu nữ thôi, chỉ khi đạt đến tứ giai Tiên Thiên Cảnh, đồng thời đạt được tốt nghiệp, mới thật sự có được danh hiệu Ma Thiên Tu Nữ.

Từ Ma Thiên Thánh Vực có thể dễ dàng đi đến hầu hết mọi nơi trong Thiên Hạ. Các tu nữ luyện cưỡi thú, thì sẽ được đi thảo nguyên bao la bát ở Thanh Quốc luyện tập. Là cưỡi thú, mà không phải cưỡi ngựa, bởi mãnh thú như hổ, báo, cáo, chồn đã được Ngự Linh Sư của Ma Thiên Giáo thuần phục hoàn toàn, có thể làm thú cưỡi được rồi. Có thể không nhanh và chở nặng được như ngựa hay lạc đà, nhưng lại có sức chiến đấu kinh khủng gấp mấy lần.

Ma Thiên Tu Nữ hiện nay không chỉ cần làm tốt công tác truyền giáo, mà còn cần có sức chiến đấu mạnh. Cho nên ngay từ khi học tập ở Ma Thiên Tu Đạo Viện, các nàng đã được rèn luyện để trở thành một chiến binh. Có thể không yêu cầu các nàng quá mạnh mẽ, nhưng phải biết cách chiến đấu.

Tu nữ ở Ma Thiên Tu Đạo Viện không hề bị cấm cửa, các nàng có thể đi đến các nơi được mở cửa tự do trong Ma Thiên Thánh Vực, còn muốn rời khỏi thì phải được cấp phép. Nơi thường thấy nhất là Ma Thiên Thư Viện. Đây là một nơi ta xây dựng để chứa đựng sách vở nhằm phục vụ nhu cầu học hỏi tri thức của giáo chúng. Vào lúc nghỉ hè, các nàng có thể về nhà thăm người thân, hoặc đi du lịch đây đó.

-Đại Thánh Cô hôm nay giảng bài thật là hay.

Ta tiến đến phía sau Toàn Bảo Lam, ôm lấy nàng. Tuy rằng chiều cao khiêm tốn, nhưng thân thể Toàn Bảo Lam vẫn là khúc nào ra khúc nấy, cực kì nóng bỏng mê người. Trong Ma Thiên Giáo, bảy người Phác Thảo Nga được phong là Thánh Mẫu, mà sáu người Toàn Bảo Lam, phong hiệu là Thánh Cô. Toàn Bảo Lam nhìn thì nhỏ nhất, lại là đại tỷ của các nàng, cũng được gọi là Đại Thánh Cô. Nhưng không giống Phác Thảo Nga có thể lực ép chúng tỷ muội không ngóc đầu lên được, Toàn Bảo Lam lại thường là đối tượng chọc ghẹo thường xuyên.

Khuôn mặt ngây thơ non nớt của Toàn Bảo Lam giận dỗi lên, quả thật là đáng yêu đến chết người.

-Chàng đừng làm rộn, ta còn phải xem lại danh sách học viên đây.

Toàn Bảo Lam đánh bàn tay ta đang hư hỏng cách lớp áo mỏng bóp lấy nhũ cầu của nàng.

Rất mềm mại, rất vừa tay, thích vô cùng.

Nữ võ giả có thể dùng chân khí cố định nhũ cầu, cho nên áo lót thường cũng chỉ để làm tăng tình thú mà thôi.

-Nàng làm việc của nàng, ta làm việc của ta hehe

Ta cười lên dâm đãng, trước hết đem lớp học phong bế, tránh cho có người làm phiền, sau đó ngồi xuống sau lưng Toàn Bảo Lam. Tà áo lật sang một bên, để lộ ra quần lót bông màu trắng, bên trên còn thêu lấy hình gấu nâu. Tuy không như quần lót ren gợi tình, nhưng lại càng khiến ta thêm hưng phấn, máu trong người lập tức sôi trào lên.

Ta thè lưỡi ra, cách quần lót xinh liếm âm hộ của Toàn Bảo Lam. Hai bàn tay không quên luồn vào trong quần lót bóp mông tròn của nàng.

-A…hảo đáng ghét…ư…a

Toàn Bảo Lam lập tức rên rỉ lên.

Từ khi Ma Thiên Tu Đạo Viện thành lập, để thuận tiện cho công việc, Toàn Bảo Lam và Phác Chiêu Nghiên đã chuyển đến đây luôn. Ta tất nhiên cử theo hai phân thân luôn kèm cặp các nàng. Ở trong Ma Thiên Tu Đạo Viện, ta cùng hai mĩ nhân mỗi khi có cơ hội thì đều tránh né tai mắt của các tu nữ giao hoan mọi lúc mọi nơi, vô cùng kích thích. Bởi vậy ngọn lửa tình yêu hoà quyện cùng Sắc Dục Phần Tâm Hoả cháy đượm mãi không thôi, chưa từng thấy nhàm chán.

Ta đem quần lót Toàn Bảo Lam lột xuống ngang đùi, trực tiếp liếm lấy âm hộ màu mỡ tươi ngon của nàng. Dâm thuỷ từ trong mật huyệt trào ra không dứt, có vị ngọt thanh nhè nhẹ, ăn thích vô cùng.

-A…nhanh chút…ư…a…thật thoải mái…a…ư…ta muốn tới…ư…a…Á

Toàn Bảo Lam dưới sự nhiệt tình phục vụ của ta, nhanh chóng cao trào, rên thét lên một tiếng. Thân thể mềm mại của nàng cứng ngắc một cái, lượng lớn dâm thuỷ phọt ra từ trong mật huyệt, toàn bộ đều bị miệng ta ngoạm lấy toàn bộ âm hộ Toàn Bảo Lam chờ sẵn hứng hết, một giọt cũng không chừa, ăn được no nê sảng khoái.

-Ta vào đây.

Ta sau khi ăn sạch dâm thuỷ Toàn Bảo Lam, liền đứng lên, lột quần đùi xuống, đem quy đầu đứng vững ngay giữa âm hộ múp máp của nàng, sẵn sàng tiến công.

-Ưm.

Toàn Bảo Lam hừ lên một tiếng có thể.

-A…ư…thật thô…a…ư

Sau đó Toàn Bảo Lam rên lên khi côn thịt của ta đâm thẳng vào âm đạo đã trơn ướt cực kì của nàng. Mật huyệt của Toàn Bảo Lam rất chặt, vừa nhỏ vừa hẹp, côn thịt của ta không cần điều chỉnh, cũng có thể dễ dàng lấp đầy âm đạo của nàng. Rất chặt khít, rút ra cắm vào chịu đến cản trở cực lớn, cũng vì đó đem đến khoái cảm ma sát vô cùng mãnh liệt.

-Lam, nàng thật đẹp, a, ta yêu nàng đến chết mất…a…a

Ta ghé tới trên lưng Toàn Bảo Lam, miệng ghé bên tai không ngừng hừ dài. Bên dưới côn thịt hung hăng dùng sức rút ra cắm vào mật huyệt chặt khít của nàng không ngừng, càng lúc càng nhanh, càng lúc càng mạnh.

-A…ư…ta cũng yêu chàng…a…ư…thật sướng…ô…yêu ta đi…a…ư…thật thoải mái…ư…a…a

Toàn Bảo Lam không kiêng nể gì rên rỉ lớn tiếng, gần như thét lên. Nàng nghiêng đầu qua một bên tìm đến môi của ta, nhiệt tình hôn lấy. Hương vị trong miệng của ta, còn có cả dâm thuỷ của chính nàng. Hai đầu lưỡi tìm lấy nhau triền miên không ngừng. Hai bàn tay của ta một đưa lên trên tóm lấy nhũ cầu của Toàn Bảo Lam vò bóp, khiến cho vải áo nhăn nheo không chịu nổi, một tay lại đưa xuống dưới tìm đến hạt hồng ngọc của nàng xoa nhẹ, để nàng càng thêm sung sướng.

Chân khí cả hai chúng ta nhanh chóng hoà quyện làm một, cuộn trào trong kinh mạch, để cho khoái cảm hoan ái càng thêm mãnh liệt, dữ dội lan tràn khắp toàn bộ thân thể. Mỗi một tế bào đều đang gào lên vui sướng.

-A…ta tới…ư…ô…a…Á

-Ta cũng bắn, cùng nhau…A

Thân thể ta và Toàn Bảo Lam đã đạt đến sự đồng bộ hoàn hảo, cùng nhau nắm tay đi lên đỉnh cao trào tình ái. Dâm thuỷ của nàng cùng tinh dịch của ta đồng thời tuôn ra, hoà quyện cùng nhau, vui sướng dạt dào liên miên bất tận.

Cao trào qua đi.

Ta ôm lấy Toàn Bảo Lam trở mình ngồi đối diện với ta trên ghế giảng viên, bộ phận sinh dục vẫn còn đang kết hợp chặt chẽ. Côn thịt của ta vẫn còn đang cực kì cứng rắn ngâm trong âm đạo Toàn Bảo Lam hưởng thụ lấy cảm giác co bóp nhẹ nhẹ và ướt át, dễ chịu vô cùng.

-Chất lượng tu nữ càng lúc càng kém rồi. Chàng không định làm gì sao?

Toàn Bảo Lam than vãn rồi.

-Ta có thể làm được gì? Thiên phú của Tân Sinh Giả chính là kém như vậy. Nàng cứ tuyển chọn theo tiêu chí như cũ đi, ta sẽ tăng thêm tài nguyên cho Ma Thiên Tu Đạo Viện.

Thiên phú tu luyện của Tân Sinh Giả kém thật, nhưng có đan dược của Ma Thiên Giáo nhồi vào, không sợ không luyện được đến Tiên Thiên Cảnh. Tuy rằng khá là tốn kém hơn bình thường rất nhiều, nhưng không có cách khác thì đành chịu thôi. Ma Thiên Giáo hiện tại, cực kì giàu có, không thiếu chút tài nguyên đấy. Ma Thiên Tu Nữ là lực lượng nòng cốt tương lai, không thể tiết kiệm được.

-Ta biết rồi.

Toàn Bảo Lam ngoan ngoãn gật đầu đáp.

-Sự tình Ma Thiên Hiệp Sĩ, xem ra lại tiến triển khá thuận lợi. Dạo này thấy Trí Hiền và Hiếu Mẫn thật là bận rộn.

-Các nàng ấy đang rất cố gắng. Kết quả không tệ.

Môi chúng ta lại tìm đến nhau, ngọt ngào và say đắm.

-Nơi này thật không quá thoải mái. Chúng ta về phòng đi.

-Hảo.

Một ngày sau đó, ta và Toàn Bảo Lam quấn lấy nhau không rời, vui vẻ hạnh phúc vô biên.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 55

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.