Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thông gia hoà ái (1)

Tiểu thuyết gốc · 2236 chữ

Ma Thiên Giáo hiện tại đang muốn khôi phục lại khoa học kỹ thuật thế kỷ 21 trước Luân Hồi, nhưng vẫn còn gặp nhiều khó khăn hạn chế.

Thứ nhất là thời gian còn quá ngắn.

Thứ hai là muốn từ thời đại phong kiến nhảy vọt lên thời đại khám phá vũ trụ, thiếu đi cơ sở công nghiệp kỹ thuật làm nền tảng chống đỡ nghiên cứu, thì giống như xây nhà trên cát lún, xây được cũng sẽ sụp đổ nhanh chóng mà thôi.

Thứ ba, quan trọng nhất, là Ma Thiên Giáo muốn phát triển công nghệ ứng dụng linh năng.

Cũng tức là nói, phải nghiên cứu từ đầu.

Khoa học công nghệ trước Luân Hồi có rất ít giá trị tham khảo.

Nhưng mà đây là chuyện bắt buộc nếu muốn phát triển nhanh, mạnh và đạt đến độ cao không tưởng.

Sự thần kì của linh năng, là không cần phải nói nhiều.

Đây chính là sức mạnh có thể trực tiếp biến trí tưởng tượng thành hiện thực.

Trường sinh bất lão, bẻ cong không gian, dịch chuyển tức thời, dời non lấp biển, tự do du hành vũ trụ, vân vân và mây mây; cả những thứ mà những nhà khoa học điên rồ nhất cũng không dám tưởng tượng, linh năng đều có thể thực hiện được.

Cho nên con đường nghiên cứu phát triển kỹ thuật ứng dụng linh năng, là con đường phải đi.

Tuy rằng Ma Thiên Hồn Linh có được một số kỹ thuật linh năng từ thời đại Hải Đế, nhưng chỉ toàn là kỹ thuật quân sự, đã thế còn là kỹ thuật quân sự chuyên về chiến tranh trong đại dương. Tất nhiên từ đó mở rộng, đã tạo thành Ma Thiên Nhất Kiếm là thành tựu nổi bật nhất.

Nhưng đó đã là giới hạn.

Muốn phát triển thêm, còn cần nền tảng kỹ thuật dân sự vững chắc thúc đẩy.

Dân – quân không thể tách rời.

Mười năm sau Thiên Hạ Đại Chiến, Ma Thiên Tuần Báo vẫn là phương tiện thông tin chính, chưa thể tiến vào thời đại thông tin bùng nổ như thế kỷ 21 trước Luân Hồi. Đồ vật tiềm năng khá giống điện thoại thông minh, Ma Thiên Lệnh, lại vẫn chỉ có thể dùng trong cao tầng Ma Thiên Giáo, và chủ yếu dùng để liên lạc, mà không phải dùng để giải trí.

Tất nhiên không thiếu các vị phu nhân + tiểu thư lắm chuyện, dùng Ma Thiên Lệnh để buôn dưa lê.

Lý do không thể sản lượng Ma Thiên Lệnh, là bởi vì mạng lưới mà Ma Thiên Lệnh dùng để trao đổi thông tin, chính là Ma Thiên Niệm Trường do Ma Thiên Dung Mộc phát ra, với lão bà Thân Huệ Trinh yêu dấu của ta đảm nhận chức năng điều phối thông tin, tương đương với mạng internet và máy chủ.

Nếu như phát cho mỗi một giáo chúng Ma Thiên Giáo một cái Ma Thiên Lệnh, lấy sức mạnh của Thân Huệ Trinh hiện tại, không, thậm chí cho dù là mạnh như ta hiện tại, cũng không thể gánh chịu lưu lượng tin tức khổng lồ như vậy truyền tải.

Cho nên vẫn là tìm cách khác thì hơn.

Nhưng điểm tốt là truyền thông hoàn toàn nắm chắc trong tay Ma Thiên Giáo.

Ngoại trừ cái tên có một chữ Ma, thì Ma Thiên Giáo hiện tại đã là một tôn giáo tràn đầy ánh sáng tích cực, quá khứ dâm loạn đã được tẩy sạch sẽ. Lý do lớn nhất là do ta đã có thể đem Thiên Địa Hợp Đạo Trận bao phủ cả một thành phố rộng lớn. Như vậy lấy dân chúng có làm tình ở thanh lâu hay ở nhà thì ta vẫn thu được hồn nguyên. Tuy rằng cường độ giảm bớt, phạm vi tăng lên khiến cho số lượng tăng mạnh, hồn nguyên thu được ào ào như nước lũ, tha hồ mà tiêu xài.

Cho nên Cực Lạc Công và Linh Hợp Pháp nói riêng và Thiên Địa Hợp Đạo Pháp đã không còn quá lớn tác dụng, lui xuống khỏi vị trí công pháp trấn giáo của Ma Thiên Giáo.

Cao tầng thì vẫn có thể âm thầm tu luyện, nhưng không được rêu rao.

Mà có khi cũng chẳng phải để mạnh lên, chỉ là để chơi nhau sướng hơn thôi.

Doanh Nhan Sơn Trang

Cửa lớn vừa đóng lại, một đám dâm nam loạn nữ đã nhịn không được tìm lấy đối tượng, ôm ấp vào lòng.

-Hồi lâu không gặp, phu nhân phong thái vẫn như xưa haha nước nôi thật nhiều.

Ta đem tay rút khỏi giữa háng Như Thảo Phu Nhân, đã là ướt nhẹp cả năm ngón tay, đưa lên miệng nàng. Mĩ phu nhân không ngần ngại há ra đôi môi dầy đỏ mọng quyến rũ, ngậm lấy ngón tay của ta vào miệng, nhấp nháp dâm thuỷ của chính nàng. Mùi hương dâm thuỷ của Như Thảo Phu Nhân thật nồng, lại có hương thanh mát của cỏ lá, đảm bảo thơm ngon không giống như dâm thuỷ bình thường của nữ nhân, hơi tanh và mặn.

Nhưng ta tuyệt đối không có ý nghĩ muốn thử xem dâm thuỷ của Như Thảo Phu Nhân là hương vị gì.

Nàng còn không xứng.

-A…còn không phải là do ngón tay Liệt huynh thật lợi hại…nhân gia nhịn không được…Liệt huynh mau tới làm nhân gia một hồi…a

Như Thảo Phu Nhân lập tức quay người, chống tay lên bàn đã dọn đầy thức ăn, đem mông bự siêu to khổng lồ vểnh lên ra sau ve vẩy. Làn váy ngắn vốn chỉ vừa đủ che lấy rãnh mông đùi của Như Thảo Phu Nhân, lại bởi vì tư thế gọi tình này mà bị căng ra, như muốn xé tung bất cứ lúc nào. Giữa hai chân, âm hộ béo mập hiện rõ hình dáng cùng cánh hoa huyệt đầy đặn trong đũng quần lót đã trở nên trong suốt bởi dâm thuỷ của chính Như Thảo Phu Nhân, ướt át và dâm dục. Quần lót quá nhỏ, không che đậy nổi cỏ thơm rậm rạp của Như Thảo Phu Nhân, cố ý lan tràn tùm lum, đen nhánh một mảnh giữa hai bắp đùi tròn trịa béo núc ních, càng thêm dâm dục.

Ta há lại từ chối được nàng?

Lập tức kéo quần lót Như Thảo Phu Nhân vắt ngang bên mông trái, quy đầu đâm vào giữa âm hộ múp máp mềm mại.

-Hảo, ta tới đây.

Ta đẩy hông tới một cái, quy đầu đẩy ra cánh hoa huyệt dày mập sang hai bên, tiến vào mật huyệt Như Thảo Phu Nhân. Âm đạo Như Thảo Phu Nhân tựa như chính thân thể của nàng, thật mềm mại và êm ái. Quy đầu của ta đẩy ra tầng tầng lớp lớp nếp gấp thịt non âm đạo của Như Thảo Phu Nhân không tốn một chút sức lực, xông pha trong mật huyệt trơn trượt tràn đầy dâm thuỷ, tiến đến tận cùng, hung hăng chào hỏi cổ tử cung của mĩ phu nhân một cái.

-A…thật đầy…a…côn thịt Liệt huynh hảo thô…a…thật dài…đội lên tử cung nhân gia rồi…a…a…thật căng…a…thật thoải mái…a…ư…Liệt huynh…a…mau động đi…a…mau chơi nhân gia…ư…nhân gia để Liệt huynh tuỳ ý chơi…a…ư…a…quá đã ngứa…a…a

Chưa cần ta hẩy hông, Như Thảo Phu Nhân đã không nhịn được rên rỉ, tự đong đưa mông bự tới lui, nuốt nhả khuấy động côn thịt của ta trong mật huyệt của nàng, cho thoả cơn nứng đang lan tràn chiếm lấy thần trí nàng. Nhưng mà tuyệt đối không nên bị bộ dạng mềm mại yếu đuối của Như Thảo Phu Nhân đánh lừa. Côn thịt của ta vừa cắm vào thân thể Như Thảo Phu Nhân, nàng liền vận lên Cực Lạc Công và Hấp Tinh Đại Pháp, tuy rằng không có ý đồ xấu muốn hút lấy sức sống của ta, nhưng nhất định là muốn hút ra tinh dịch của ta sớm nhất cho thể cho nàng.

Thật là một mĩ phu nhân đói khát vô hạn.

Đương nhiên Như Thảo Phu Nhân biết Âu Dương Liệt thật sự là ta, Ma Thiên Giáo Chủ, cho nên mới không kiêng dè gì như vậy.

Từng cùng ta hoan lạc đạt đến linh hồn cộng hưởng thăng hoa, Như Thảo Phu Nhân thậm chí còn từng nhìn thấy được Ma Thiên Chân Thể của ta. Nhưng bí mật này nàng giấu kín, không nói với trượng phu Phan Âm Lôi, chỉ coi ta như là Âu Dương Liệt bình thường mà đối xử.

Bốn mươi ba năm trước, Âu Dương Liệt nổi lên nhanh chóng bất ngờ, phất lên ngọn cờ Bạch Đà Sơn Trang, muốn thống nhất tây nam Thập Vạn Sơn Châu. Nhưng mà đại sự sau đó lại do Âu Dương Phong và Diệp Cô Thành làm hết, nên tên tuổi Âu Dương Liệt cũng dần dần biến mất khỏi tầm mắt người đời, gần như chỉ còn là nghe đồn. Thân là trang chủ của Phan Thị Sơn Trang như Phan Âm Lôi, cũng chỉ biết rất ít thông tin về Âu Dương Liệt.

Lần gặp mặt gần đây nhất, thì là chính hai mươi năm trước, Phan Âm Lôi dẫn Như Thảo Phu Nhân và cả Thanh Sầu Phu Nhân đến Bạch Đà Sơn Trang tham dự một hồi dâm loạn thịnh yến. Sau đó Như Thảo Phu Nhân và Thanh Sầu Phu Nhân ở lại mấy tháng. Khi trở về, Như Thảo Phu Nhân lấy cớ đó cấm kỵ không thể nói, khiến cho phụ tử Phan Âm Lôi và Phan Hải không dám hỏi gì thêm.

Nhưng từ đó Phan Thị Sơn Trang mới thật sự phất lên, có được chỗ đứng vững chắc trong Ma Thiên Giáo.

Bởi vậy khi dùng phân thân Âu Dương Liệt này giao lưu với Phan Thị, Phan Âm Lôi cũng thấy thoải mái tự nhiên trò chuyện cùng ta hơn là dùng Linh Tê Phân Thân.

-Haha Liệt huynh hảo lợi hại, nhanh vậy đã có thể khiến phu nhân ta rên thét không ngừng. Miệng của quý phu nhân cũng đồng dạng lợi hại, đúng là một cặp trời sinh.

Phan Âm Lôi cười nói. Khuôn mặt cương nghị soái khí, không quá trẻ trung, lại nhiều mấy phần thành thục nam tính. Phan Âm Lôi một thân áo vest chỉnh tề, côn thịt chui ra khỏi khoá kéo giữa háng, liền bị Chương Đan Phu Nhân ngậm hết vào miệng mút liềm chùn chụt.

-Phu nhân, ngươi có thể rên nhỏ chút được không. Chúng ta còn phải bàn chuyện lễ đính hôn của hai đứa nhỏ đây.

Phan Âm Lôi cười nói, đưa ngón tay ra đút vào miệng của Như Thảo Phu Nhân.

-A…hảo….ư…ư…ư

Như Thảo Phu Nhân đáp lời trượng phu một cái, liền mút chặt lấy ngón tay trượng phu ra sức mút, đồng thời không nhịn được ta quất côn thịt mãnh liệt vào ra mật huyệt mê hồn của nàng mà rên lên ư ử qua kẽ tay của Phan Âm Lôi.

Roẹt.

Tiếng vải rách vang lên.

-A, hiền tế, ngươi lại rạch quần nhạc mẫu, thật xấu.

Phương Lê Phu Nhân hờn dỗi đánh Phan Sơn một cái, vẫn là phối hợp để hắn từ phía sau nâng một chân của nàng lên, đem côn thịt đâm vào giữa đũng quần đã bị cắt ra một đoạn không nhỏ, đẩy ra cánh hoa huyệt đỏ rực của mĩ phu nhân tiến vào trong mật huyệt của nàng.

-Nhạc mẫu, lâu rồi không cùng ngươi, ta nhịn không được.

Phan Sơn cười đáp, côn thịt bay nhanh ra vào mật huyệt Phương Lê Phu Nhân.

-Hừ, ngươi không nhớ ta, lại nhớ thương mẫu thân của ta, đáng ghét.

Âu Dương Ngân Anh lập tức không vui.

Nhưng mà nàng cũng giống như Phương Lê Phu Nhân, bị Phan Hải rạch ra đũng quần, nâng lên một cái chân dài, từ phía sau cắm côn thịt vào cúc huyệt của nàng quất đánh liên hồi.

Cho nên câu hờn dỗi vừa rồi chỉ là vui đùa tăng thêm tình thú mà thôi.

-Ây da, hảo hôn thê, không phải hôm qua chính ta vừa gặp mặt, còn ân ái một hồi sao. Nhưng mà ta quả thật nhớ thương nhạc mẫu haha ai bảo nhạc mẫu mê người như vậy chứ.

Phan Sơn cười nói, hôn nhẹ lên gò má không phấn tự hồng của Phương Lê Phu Nhân, côn thịt càng thêm dùng sức cắm rút, kéo ra dâm thuỷ tràn trề nhanh chóng thấm ướt vải quần âu căng chặt ôm lấy hạ thể múp rụp của nàng.

-Quả nhiên là hiền tế của ta…a…mạnh lên chút…ngươi làm nhạc mẫu thật thoải mái…ư…a

Phương Lê Phu Nhân thoải mái rên rỉ.

-Ông bà thông gia, chúng ta nên tổ chức lễ đính hôn cho hai đứa nhỏ thế nào đây. Các ngươi có kiến nghị gì không?

Sau đó liền đổi lại giọng bình thường nói chuyện.

Phan Sơn bản lĩnh giao hoan không tệ, nhưng muốn dùng côn thịt hàng phục Phương Lê Phu Nhân thì còn kém lắm.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 87

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.