Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đường Thắng Cam (1)

Tiểu thuyết gốc · 2524 chữ

Cực bắc Kim Quốc giá rét quanh năm, tuyết phủ đầy trời, chỉ có ba tháng hè mới thấy được ánh sáng Mặt Trời ấm áp.

Cũng là điều kiện thuận lợi cho Âm Dương Môn mở ra và duy trì.

Giữa đầy trời tuyết phủ

Ba cô nương nhóm Đường Thắng Cam xếp hàng ngang, vẻ mặt háo hức. Mặc cho trời lạnh căt da cắt thịt, các nàng chỉ mặc một chiếc đồ bơi một mảnh đem thân thể mê người tôn lên cực kì nóng bỏng, tưởng như có thể hoà tan hết toàn bộ tuyết trắng xung quanh. Đồ bơi màu ca rô đỏ đen, phía trên thiết kế tương tự như cổ sườn xám, bên dưới thì hai bên hông kéo cao, phô bày rãnh bẹn quyến rũ , và cả âm hộ múp rụp gợi dục.

Ngô Huệ Lân đẫy đà mềm mại, tràn đầy nhục cảm, nhũ cầu to bự ngồn ngộn trước ngực.

Phác Tú Anh cân đối với đường cong tuyệt vời bốc lửa.

Lâm Trân Nga lộ ra trọn vẹn cặp chân dài tuyệt đỉnh miên man nuột nà. Chân trần đạp trên tuyết, không để lại dấu, cho thấy thân pháp cao tuyệt của nàng.

Mỗi người một vẻ, mười phân vẹn mười.

Nhưng là trên thang điểm một trăm, nếu như so sánh với sư nương Lâm Triều Anh của các nàng.

Một thân sườn xám màu trắng dài ôm thấy thân hình hoàn hảo, ngực nở, eo thon, hông cong, chân dài miên man thò ra từ một bên tà sườn xám xẻ cao. Dáng người cao đến một thước tám mươi, nổi bật hoàn toàn so với các đồ nhi của nàng. Mà dung nhan của Lâm Triều Anh, thì như hoà làm một cùng với khung cảnh hoa tuyết tung bay xung quanh, lại đem đến cảm giác ấm áp ôn nhu vô cùng.

Đẹp đến kinh thiên động địa.

Trên tay Lâm Triều Anh khoác hờ khăn lông trắng, khí chất ung dung hoa quý. Tóc dài thẳng đen nhánh tuỳ ý gió lạnh thổi qua tung bay.

Khiến ta không khỏi ngẩn người ngắm nhìn thật kỹ, đồng thời đem vẻ đẹp của nàng khắc sâu vào trong linh hồn.

-Trên mặt nhân gia có gì sao?

Lâm Triều Anh cười mỉm hỏi, như hoa nở ngày xuân, tràn đầy ấm áp.

-Có vô cùng xinh đẹp.

Ta không ngần ngại ca ngợi nàng, để cho Lâm Triều Anh mỉm cười hài lòng.

-Hai vị, có thể ngừng tình tứ được không? Ta đã sắp bị tuyết phủ thành tượng rồi.

Lâm Chính Anh ở một bên bị nhét cẩu lương vào mồm, lập tức không nhịn được ý kiến.

Tuy rằng từng là thuộc hạ đắc lực của Thục Trinh Thái Hậu, nhưng Lâm Chính Anh càng giống một nhà nghiên cứu bị chính quyền lợi dụng hơn. Mà lão là một nhân tài, là chuyên gia trong lĩnh vực cương thi. Cho nên ta giữ lại lão làm việc cho Ma Thiên Băng Ngục. Mà lão là sư huynh của Lâm Triều Anh, coi như thân quen, rất hợp cạ trong việc nghiên cứu thi thể.

Thứ mà Thục Trinh Thái Hậu hứa cho Lâm Chính Anh, ta đã cho lão, đổi lại là sự cống hiến của lão.

Chính là khiến lão đột phá thất giai Nguyên Thần Cảnh.

Và tặng lão một sở nghiên cứu hoành tráng.

Ma Thiên Băng Ngục được xây dựng, phần nhiều lý do cũng là vì Lâm Chính Anh.

-Haha để các ngươi chờ lâu rồi.

Ta cười đáp qua loa Lâm Chính Anh.

-Ngươi mau đưa tay ra đây.

Ta nói với Phác Tú Anh, nàng ngoan ngoãn đưa tay trái tới. Năm ngón tay thon dài như bút, ngọc ngọc ngà ngà.

Ta móc túi quần đùi lấy ra một cái nhẫn bạc cực kì tinh xảo, bên trên khảm một viên kim cương đỏ sáng lấp lánh. Nếu tinh ý nhìn kỹ, có thể nhận ra viên kim cương đỏ này không phản xạ ánh sáng, mà bản thân nó phát ra ánh sáng.

Ta cầm lấy ngón trỏ Phác Tú Anh, lấy một giọt máu đỏ nhỏ lên trên viên kim cương.

Sau đó đeo vào ngón áp út của nàng.

Không có đám cưới, cũng chẳng có danh phận, mà người nàng yêu, tới cuối cùng chỉ có thể là Ma Thiên Giáo Chủ, mà không phải Trần Hùng.

Nhưng đối với Phác Tú Anh mà nói, như vậy đã đủ rồi.

Đôi mắt nàng lấp lánh nhìn vào chiếc nhẫn kim cương đeo trên ngón áp út, say mê ngắm nhìn, má phấn ửng hồng xinh đẹp, nổi bật hẳn lên giữa khung cảnh hoa tuyết trắng xoá bay đầy trời.

Kế đến là Ngô Huệ Lân, với một chiếc nhẫn kim cương vàng, được ta đeo lên ngón áp út của nàng. Của Lâm Trân Nga là một chiếc nhẫn kim cương xanh lam.

Cả ba cô nương yêu thích ngắm hoài chiếc nhẫn kim cương trên tay.

-Các ngươi đem chân khí và linh niệm rót vào đi.

Ta thúc giục.

-Vâng. X3

Các cô nương đồng thanh đáp một tiếng.

Chân khí và linh niệm hùng hậu mà ra, tràn vào trong chiếc nhẫn, tụ tập lại bên trong viên kim cương.

Ánh sáng lam, đỏ, vàng toả ra lập tức bao vây lấy thân thể ba cô nương Đường Thắng Cam, rồi nhanh chóng vút tắt, để lại một bộ áo bào phủ kín thân thể mê người của các nàng, có màu sắc tương ứng. Khiến cho các nàng bỗng nhiên từ nữ nhi yểu điệu, bỗng trở nên thanh lịch trang nhã. Đây chính là một trong những lý do mĩ nhân Ma Thiên Giáo ưa thích mặc đồ tắm đi chiến đấu, để cho dễ dàng mặc lên Ma Quang Đạo Bào.

Ma Quang Đạo Bào, như tên gọi, được thiết kế phù hợp với các Đạo Sĩ.

Lâm Triều Anh và Lâm Chính Anh là xuất thân Đạo Môn, ba cô nương Đường Thắng Cam học bùa chú từ bọn hắn, cũng là thủ đoạn đặc trưng của Đạo Sĩ.

-Sao ta lại có cảm giác như đang nhìn đèn giao thông ấy nhỉ.

Một tiểu cô nương đứng sau lưng Lâm Chính Anh ngây ngô hỏi.

Có thể biết đến đèn giao thông, nàng là Luân Hồi Giả.

Nhưng sống lâu không có nghĩa là trưởng thành, Dương Phức Vũ tính cách vẫn luôn ngây thơ ngờ nghệch như cũ.

Hoặc là nàng từ chối trưởng thành.

-Nha đầu ngốc, đèn giao thông là màu đỏ, vàng và xanh lá cây.

Một cô nương khác nữa đứng sau lưng Lâm Chính Anh cốc đầu Dương Phức Vũ một cái. Dương Y Mặc là người đã bảo vệ Dương Phức Vũ qua mấy lần Luân Hồi, để cho nàng có thể giữ lấy sự ngây ngô của mình. Dương Y Mặc chín chắn, lại có nét anh khí như nam nhân, nếu mặc đồ nam, sẽ là rất rất soái.

Hai nàng hôm nay diện một bộ đồ quan phục Thanh Triều, với chân váy xoè, làn da trắng như ngọc dễ khiến người ta tưởng hai nàng là cương thi. Nhưng tu vi cao đến lục giai, để người gặp các nàng, chẳng ai dám hô hào vì dân trừ hại, chỉ có thể làm lơ không thấy. Được thân truyền của Lâm Chính Anh, Dương Y Mặc và Dương Phức Vũ rất là lợi hại, cũng có tài năng trong lĩnh vực chế luyện cương thi.

Cặp đôi này là đối thủ chính của Đường Thắng Cam tại Ma Thiên Băng Ngục, so kè nhau rất gắt gao.

Và cặp đôi này, là một đôi Bách Hợp.

Coi như là một trong số ít mĩ nhân mà ta không đụng tới.

Vì Lâm Chính Anh khi quy thuận Ma Thiên Giáo đã đưa ra yêu cầu này.

Lão đối với Dương Y Mặc và Dương Phức Vũ rất là cưng chiều và kỳ vọng, muốn hai nàng đi lên bằng đầu óc chứ không phải bằng đầu gối.

Nhưng mà đi lên bằng đầu gối như ba cô nương Đường Thắng Cam thì đúng là quá nhanh và lên được rất cao.

Bàn tay Phác Tú Anh lại lấp loé, xuất hiện thêm một cây trượng dài một thước bảy mươi. Chân khí truyền vào, đầu trượng mở ra hai bên, tạo thành một mũi thương ánh sáng màu đỏ rực rỡ.

Thiết kế này là ăn cắp của Gậy Thần Ma Quỷ Ánh Sáng.

Bên kia trong tay Ngô Huệ Lân và Lâm Trân Nga là hai cây trượng tương tự.

-Nó gọi là Ma Quang Pháp Trượng. Các ngươi có thể đặt tên riêng cho chúng.

Dù sao ở Cửu Châu số người biết đến Gậy Thần Ma Quỷ Ánh Sáng cũng là đếm trên đầu ngón tay, ăn cắp bản quyền mà không ai biết, thì không coi là ăn cắp rồi.

-Nó sẽ tên là Vũ Nha.

Ngô Huệ Lân đã chuẩn bị từ trước, nhìn Ma Thiên Quang Trượng đang phát ra ánh sáng vàng chói, nói nhanh.

-Của nhân gia là Nhã Nhã.

Lâm Trân Nga yêu thích vuốt ve cây trượng màu lam của nàng.

-Còn nhân gia sẽ đặt tên là Ly Di.

Phác Tú Anh vung vẩy Ma Thiên Quang Trượng với lưỡi giáo màu đỏ, bông tuyết đầy trời lướt qua thậm chí chưa chạm vào, đã lập tức tan biến không thấy, chứng tỏ nhiệt độ cao kinh người.

-Những cây Ma Quang Pháp Trượng này, tuy đã đạt đến cấp bậc Thần Khí, nhưng Khí Linh bên trong còn rất non nớt, như trẻ em vừa mới sinh. Cũng là để các ngươi có thể dạy dỗ Khí Linh phát triển theo ý mình, nhớ dạy bảo chúng cho tốt.

-Vâng. Đa tạ Giáo Chủ. X3

Ba cô nương Đường Thắng Cam đồng thanh đáp.

Ba cây Ma Thiên Quang Trượng này, vốn dĩ là ta đã chuẩn bị sẵn cho các nàng, trận đánh cuộc hôm đó, chỉ là thêm chút trò vui đùa mà thôi.

Tuy là hôm nay mới nhận chủ, nhưng Khí Linh của ba cây Ma Thiên Quang Trượng này, là lấy tinh huyết + linh niệm + chân khí của ba cô nương Đường Thắng Cam dùng bí pháp thai nghén mà thành. Chúng bẩm sinh đã vô cùng thân cận với các nàng, có thể để các nàng sử dụng hiệu quả tự nhiên nhất có thể.

-Khi mở ra lưỡi giáo ánh sáng, là hình thái chiến đấu của Ma Quang Pháp Trượng. Còn hình dạng bình thường là hình thái làm phép. Các ngươi thử bố trí Thương Hải Lãng Mạn Trận xem nào.

-Vâng. X3

Cầm Ma Quang Pháp Trượng mới coóng trong tay, cô nương Đường Thắng Cam cũng đã muốn thử xem uy lực của nó lắm rồi.

Ngô Huệ Lân, Phác Tú Anh và Lâm Trân Nga lở lửng mà lên, tay phải cầm trượng, lòng bàn tay trái giơ lên trời xoè ra. Ngự Linh Ấn trên mu bàn tay phát ra ánh sáng chói lọi, hướng về bầu trời mây tuyết phủ vạn dặm kêu gọi.

Kyú X3

Ba tiếng chim kêu vang vọng xuống từ bầu trời, sau đó ba sắc vàng đỏ và lam xuyên thủng tầng mây tuyết trắng, bay vọt xuống, tương ứng hạ xuống bên dưới ba cô nương Đường Thắng Cam, đỡ lấy các nàng trên lưng.

Ba con chim non khi đó của các nàng, nay đã hoàn toàn trưởng thành.

Thiểm Điện Ưng

Tựa như một con cú với mỏ dài như mỏ cò và đôi mắt tỏ vẻ khó ở, bộ lông vàng xù chập chờn ánh chớp màu vàng rực.

Hoả Diệm Hạc

Giống một con thiên nga với đuôi và đôi cánh lửa, cái cổ trắng muốt cao ngạo với vương miện rực cháy trên đầu, xinh đẹp và mỹ lệ.

Cấp Đống Tước

Lại là giống một con chim sẻ với vương miện băng lam trên đầu, đuôi nó tựa như một dài lụa băng phấp phới theo đường bay, lấp lánh xinh đẹp.

Ba con Tiên Thú đạt đến cấp bậc Thú Vương lục giai, mỗi con to cỡ một chiếc máy bay phản lực cỡ nhỏ, để cho Ngô Huệ Lân, Phác Tú Anh và Lâm Trân Nga cưỡi lên lưng.

Không cần nói nhiều cũng biết con nào là Linh Thú Bản Mệnh của cô nương nào.

Ba cô nương Đường Thắng Cam có tài năng đối với lĩnh vực pháp thuật và luyện thi, cho nên ta không ngần ngại đầu tư mạnh, Thần Khí, Linh Đan, Tiên Thú đầy đủ không thiếu thứ gì.

Mà các nàng đều rất là ngoan, theo nhiều khía cạnh.

Ba cây Ma Quang Pháp Trượng phát ra ánh sáng rực rỡ, sau đó chân khí xoay tròn, hoà quyện vào nhau làm một, tạo thành một quả cầu ánh sáng trắng sữa hơi trong suốt khổng lồ bao bọc cả người cả chim vào bên trong.

-Chân khí giao hoà, đã vô hạn tiếp cận uy năng thất giai rồi.

Lâm Chính Anh nhận xét.

-Sao ta có cảm giác khá giống chân khí của Thánh Chủ nhỉ.

Dương Phức Vũ lại ngu ngơ hỏi.

Cốc.

-Ai ui, sao ngươi lại đánh ta? Đánh nhiều sẽ bị ngốc đó. Ta thắc mắc hỏi cũng không được sao? Sư phụ, ngươi phải lấy lại công đạo cho ta.

Dương Phức Vũ rất là oan ức, lườm Dương Y Mặc một cái.

-Chuyện này, ngươi không cần biết nguyên do.

Lâm Chính Anh liếc nhìn đồ nhi một cái, thâm ý nói.

Cảm nhận của Dương Phức Vũ không hề sai. Bởi ba cô nương Đường Thắng Cam ngày ngày song tu luyện công với ta, cho nên cũng bị chân khí cực Dương của ta nhiễm vào. Thêm nữa hết thảy mọi loại chân khí cho dù có tính chất khác nhau, thì đều là dương khí. Chân khí của ba cô nương Đường Thắng Cam giao hoà, đã tạo thành một loại chân khí hỗn hợp hướng về Chí Dương tiếp cận. Mà chân khí của ta, chính là chân khí Chí Dương nhất trong Thiên Hạ. Dương Phức Vũ cảm thấy quen thuộc là rất hợp lý.

-Uy lực đúng là không tệ. Có Ma Quang Pháp Trượng, tốc độ bố trận và uy lực tăng lên rất đáng kể.

Lâm Triều Anh cười nhận xét.

-Thử xem liền biết cụ thể haha

Ta cười lớn, thần niệm đưa tin để cho ba cô nương Đường Thắng Cam hướng về phía tây bắc bay tới, ở đó có một Âm Dương Môn cho các nàng thử nghiệm uy lực của Thương Hải Lãng Mạn Trận dưới sự gia trì của Ma Quang Pháp Trượng.

Khối cầu năng lượng mang theo ba cô nương Đường Thắng Cam rẽ mưa tuyết bay đi.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.