Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Hạ Đại Chiến (3)

Tiểu thuyết gốc · 3594 chữ

Đại Lý Quốc.

Như Lai Tự.

-Đại sư, hiện tại cường giả thất giai của Ma Giáo đều đã tiến đánh Ma Thiên Pháo Đài. Bạch Diện không biết đang giở trò gì, không thể dùng chân thể xuất chiến. Các ngươi tiến đánh Thương Quốc, thấy có biến lập tức rút lui.

-Chúng ta biết, xin Giáo Chủ cứ yên tâm. A di đà phật.

Ma Từ Diệp và Ma Mi Đà gật đầu, sau đó lập tức suất lĩnh chúng tăng từ phía tây nam tiến thẳng vào Thương Quốc. So với việc tham gia chiến trường bầu trời Thanh Quốc, dẫn quân đi đánh vào Thương Quốc nơi mà chỉ có Bạch Diện đang mắc kẹt thì an toàn hơn một chút.

Có lẽ chỉ cần không đến gần Triều Ca thì không có vấn đề gì.

-Các ngươi cẩn thận chút, đừng đến gần Triều Ca.

-Vâng Giáo Chủ.

Phác Tố Trân vâng đáp một cái, rồi đội mũ giáp, lên ngựa dẫn theo ba muội muội là Kim Nga Anh, Phương Mẫn Nga và Lý Huệ Lợi, cùng với hàng ngàn kỵ binh thiện chiến từ phía đông mở một đợt tiến công mãnh liệt vào Thương Quốc. Tất cả lực lượng thất giai đều tập trung vào bầu trời Thanh Quốc. Mặt đất bây giờ là sân chơi chính của lục giai như các nàng.

Từ phía tây, Nhã Kỳ Phu Nhân, Nhã Phương Phu Nhân và Tinh Hoả Tỷ Muội dẫn theo quân lính đánh tới. Từ phía bắc, A Phi dẫn binh đánh xuống. Phía đông bắc, quân Tây Thục cũng đồng dạng xuôi nam, dưới sự chỉ huy của nhi tử Lưu Bị, gọi là Lưu Đức Hoa. Phía nam thì là quân lính vốn trực thuộc Bát Tiên, nay do Kiều Á Lam chỉ huy. Chiến tranh đã đến nước này, Ma Thiên Giáo cũng chẳng thèm phòng ngự gì nữa, quyết định chơi tất tay luôn.

Tuy là gấp rút điều quân, nhưng quân đội Ma Thiên Giáo trước nay đều chỉ có võ giả, cho nên lực chiến đấu mạnh, tốc độ nhanh, lại không quá cần chú trọng vào hậu cần. Vừa nhận lệnh liền có thể lập tức tiến công.

Nếu là chiến đấu cùng cấp bậc, quân đội với kỷ luật nghiêm minh vẫn là có ưu thế vượt trội. Ma Giáo rời rạc không thể ngăn cản quân đội Ma Thiên Giáo tiến công, không hàng thì chạy, thành phá trấn tan, ma nhân bị chém vô số. Hồi lâu mà cũng chỉ thấy Bạch Diện không ngừng điều cường giả và quân lính từ Triều Ca đi các nơi chi viện, nhằm chậm lại bước tiến của Ma Thiên Giáo. Không biết là con cáo này đang âm mưu chuyện gì.

So với thế trận một chiều ở Thương Quốc.

Biên giới Minh Quốc và Nguyên Quốc lại vô cùng tàn khốc.

Trên bầu trời

Hai người khổng lồ cao hơn ba trăm thước đang không ngừng tấn công lẫn nhau, mỗi một chiêu đều là chí mạng, lộ rõ ý đồ giết chết đối phương.

Keng 3.14

Đao và bổng va chạm liên miên không dứt, khiến cho cả không gian cũng rung động không ngừng.

Đồ Long Đao trong tay Trương Vô Dụng là Thần Khí nổi danh Thiên Hạ, uy lực không tầm thường. Mà Kim Cương Bổng trong tay Thân Trí Mẫn tuy không sánh được với Định Hải Thần Châm của Tôn Đại Thánh, nhưng cũng là Thần Khí mà ta khổ tâm luyện chế ra cho nàng.

ẦM

Thân Trí Mẫn và Trương Vô Dụng cùng lúc bị đẩy lùi. Nàng đem lưng tựa lên không gian làm đệm giảm lực, sau đó liền bắn ngược lại vung một bổng sấm sét xuống đầu Trương Vô Dụng.

Keng

Trương Vô Dụng không kịp thở lại vung đao lên đón lấy bổng của Thân Trí Mẫn, lại bị nàng vung bổng đánh không ngừng. Mà dù chỉ một chút xíu, bổng của Thân Trí Mẫn là càng nhanh càng mạnh. Trương Vô Dụng tâm tư tinh tế, đã nhận ra bất thường, nhưng hắn không có cách nào tránh khỏi Thân Trí Mẫn dây dưa, chỉ có thể vừa đón đỡ vừa nghĩ đối sách.

Phong cách chiến đấu của Nghịch Thiên Chiến Đạo chính là bá đạo như vậy, càng đánh càng mạnh. Nếu không thể một chiêu giết chết Thân Trí Mẫn, thì chỉ có thể so xem thử nàng sẽ sụp đổ trước hay kẻ địch sẽ bị đánh chết trước.

Cường giả Nguyên Thần Cảnh thì Ma Thiên Giáo không thiếu, nhưng chiến lực đỉnh cấp thất giai lại không nhiều. Cái gọi là chiến lực đỉnh cấp chính là cường giả thất giai đỉnh phong như phân thân Bạch Diện vậy. Ma Thiên Giáo chỉ có vài người như là Phác Thảo Nga, Thân Trí Mẫn và Tống Khuyết. Từ Du Nhã, Kim Tuyết Hiền và Kim Xán Mỹ miễn cưỡng coi như là. Ma Giáo có nhiều chiến lực đỉnh cấp thất giai nhất, cũng bởi khả năng phân thân của Bạch Diện quá bá đạo. Ngoài ra còn có thêm Độc Cô Tinh Dạ nữa. Các Ứng Cử Viên đều tính là chiến lực đỉnh cấp thất giai.

Bởi vậy có thể dễ dàng thấy được Trương Vô Dụng cực kì lợi hại. Khiến cho Thân Trí Mẫn phải chuyển dời chiến trường Chiến Quốc qua Nguyên Quốc đánh với hắn một trận.

Nhất thời khó lòng phân ra thắng bại.

Trên bầu trời là chiến trường của cường giả Nguyên Thần Cảnh, tất nhiên là mọi người chọn được đối thủ của bản thân xong, đều ăn ý né xa khỏi Thân Trí Mẫn và Trương Vô Dụng.

Còn dưới mặt đất, quân đội hai bên va vào nhau ở giữa thảo nguyên mênh mông. Vuốt trả vuốt, răng trả răng, tiến hành một hồi chiến tranh trực diện vô cùng khốc liệt.

Máu chảy thành sông.

Xác chất đầy đồng.

Việc con người làm giỏi nhất, có lẽ chính là tự giết chết lẫn nhau.

Bái Hoả Thánh Sơn

Thừa Phong Phá Lãng Hạm xuất hiện trên bầu trời, nã thẳng Ma Thiên Pháo xuống Bái Hoả Điện. Bất quá trận pháp phòng ngự của Bái Hoả Thánh Sơn không phải trò đùa, có thể chống đỡ hoàn toàn. Cho đến khi Ma Thiên Pháo bị quá nhiệt phải ngừng lại, lực lượng của Bái Hoả Giáo mới tiến hành phản kích, mục tiêu rõ ràng là huỷ diệt Thừa Phong Phá Lãng Hạm.

-Các ngươi không đợi được đến khi trận chiến trên đó có kết quả sao? Thật vội vã.

Phác Thái Anh thở dài nói.

-Xích Bối thua chắc rồi. Ba đánh một cũng vô dụng. Các ngươi chịu chết đi.

Kim Xán Mỹ rất không bình tĩnh hoá thành một đạo sấm sét, xách rìu chém tới Phác Thái Anh aka Rosé. Theo sau có Thiết Tung Hoành, Xích Võ và cặp đôi phu thể Can Tương Mạc Tà. Đối lại bên Bái Hoả Giáo có hai hảo tỷ muội của Rosé là Kim Trân Ni và Kim Trí Tú, cùng với Địch Lệ Nhiệt Ba và Cổ Lực Na Trát.

-Liệt Hoả lão quỷ mau tới đây.

Cửu Thiên Lôi Hoàng hét lớn, tiếng như sấm vang.

-Ta há lại sợ ngươi haha

Liệt Hoả Thái Hoàng cười đáp lại, chân đạp lấy Hỗn Nguyên Bàn dẫn đầu bay ra, lửa đỏ ngập trời theo sau là các giáo chúng cuồng tín Bái Hoả Giáo. Lôi hoả chạm nhau, bọn hắn tay đấm chân đá, đều là đòn chí mạng, vẻ mặt lại lộ rõ như tri kỷ gặp nhau. Đúng là một cặp đôi kỳ lạ.

Chớp điện và lửa bỏng lập tức nổ tung trên bầu trời, mở ra một trận lôi hoả đại chiến.

Trịnh Tú Nghiên bận tham chiến bên Ma Thiên Cốc, nhưng thuộc hạ của nàng ở trong Thừa Phong Phá Lãng Hạm vẫn nguyên vẹn giao cho Kim Xán Mỹ toàn quyền chỉ huy. Lần này đến, còn có cả toàn bộ tinh nhuệ của Lôi Môn. Từ trong Thừa Phong Phá Lãng Hạm, lập tức tràn ra vô số chiến sĩ nhắm thẳng đến Bái Hoả Thánh Sơn. Trong đó tất nhiên có Thái Trác Nghiên, Chung Hân Đồng và Vương Tâm Lăng. Trận chiến quyết định diễn ra, các nàng cũng phải tham gia. Có thể sống sót hay không, thì phải dựa vào chính các nàng, và một chút may mắn.

Xuân Thu Chiến Quốc

Bầu trời Hàm Đan

Bạch Lộc là ký chủ của Trọng Uyên Ma Kiếm, đang phải đích thân ra trận nghênh chiến với Ma Thiên Giáo Chủ ta ở Thanh Quốc. Sự tình quá đột ngột, khiến cho Chiến Quốc giờ như rắn mất đầu. Nhưng mà đối mặt với thế công vũ bão của Ma Thiên Giáo, đám cường giả Nguyên Thần Cảnh dưới trướng của Bạch Lộc không cam lòng chịu chết, dốc sức chống trả. Có thể thành tựu thất giai, không một ai là đơn giản, tự nhiên không dễ dàng bị đánh bại.

-Đây chính là Chiến Thần Phổ sao, quả nhiên là danh bất hư truyền.

Tạ Yến Khách đảm nhận vai trò thống lĩnh, nhìn đối diện có năm cường giả thất giai mang mặt nạ toả ra sóng năng lượng với năm nguyên tố khác biệt, vuốt râu cười nói.

-Ta một lòng nghiên cứu đúc kiếm, cho nên đã bỏ qua tất cả các kỹ thuật luyện khí khác. Không biết là đúng hay sai.

Âu Dã Tử lộ vẻ tiếc nuối.

-Chuyên tâm vào chuyên môn thì mới có thể đi đến càng xa. Đại sư thu lấy những chiếc mặt nạ này nghiên cứu, có lẽ có thể tạo ra Ngũ Thần Kiếm tương tự cũng nên.

Tạ Yến Khách cười nói.

-Đúng là một ý hay.

Âu Dã Tử hiểu ý của Tạ Yến Khách, gật gù khen hay.

Bên cạnh hai lão là các cường giả thất giai được cử đến chiến trường Chiến Quốc lần này, gồm có Lục Tốn và Cam Ninh của Đông Ngô, Tín Lăng Quân của Tây Ngô, Bình Nguyên Quân của Triệu. Cộng thêm bộ ngũ cường giả Tiêu Dao Phái. Vô Nhai Tử, Thiên Sơn Đồng Lão, Lý Thu Thuỷ và Lý Xuân Sơn đã thành tựu thất giai Nguyên Thần Cảnh rồi. Hôm nay cùng với sư phụ của bọn hắn là Tiêu Dao Tử dắt tay nhau đến Chiến Quốc.

-Lên thôi.

Lấy Tạ Yến Khách dẫn đầu, đám cường giả thất giai Ma Thiên Giáo lao lên cuốn lấy đám cường giả thất giai của Tần. Bạch Lộc không có mặt, Vương Tiễn nhận lấy trách nhiệm thống lĩnh, dẫn đầu lao lên nhận lấy khiêu chiến của Tạ Yến Khách. Bởi vì có năm mặt nạ Chiến Thần Phổ, đeo vào trên người cường giả lục giai là có thể để cho bọn hắn có được thực lực thất giai, cho nên số lượng thất giai của Tần cũng không bị Ma Thiên Giáo quá mức áp đảo, nhưng vẫn là bị ép vào tình trạng lấy ít địch nhiều, tình trạng không mấy khả quan.

Bên dưới

Quân đội Ma Thiên Giáo đã tập kết ở bên cạnh Hàm Đan, thủ đô của Tần, đang bắt đầu công thành.

-Lên, giết cho ta.

An Hỷ Nghiên vác đại kiếm xông lên đầu tiên, theo sau là các tỷ muội trong Siêu Việt Mộng, Hứa Suất Trí, An Hiếu Trân, Từ Huệ Lân và Phác Chính Hoa. Năm người lập thành một tiểu đội lục giai, phối hợp nhuần nhuyễn ăn ý hết mực, hoàn mĩ hỗ trợ cho nhau. Ở trên chiến trường này chính là lực lượng mạnh nhất, không có một trong, thế như chẻ tre đánh tới tường thành Hàm Đan.

Quân Tần chỉ có thể dựa vào trận pháp điên cuồng phòng ngự.

Nhưng mà công thành chiến chưa bao giờ là dễ dàng.

Máu chảy thành sông, xương chất đầy đồng, vô cùng thảm liệt.

Bầu trời Thanh Quốc đang lâm vào thế giằng co, thế nhưng dưới mặt đất lại là thế trận một chiều. Thanh Đô đã huỷ, Hoàng Vô Cực và Thục Trinh Thái Hậu tạm thời bị phong ấn không thể thoát ra. Các lộ quân Thanh Quốc rải rác khắp nơi như rắn mất đầu, lâm vào khủng hoảng, dễ dàng bị quân Ma Thiên Giáo tiến vào đánh tan.

-Hân Tiên Cô, còn không mau giơ tay chịu trói.

Hoàn Nhan Khang dẫn theo phụ thân hắn Hoàn Nhan Hồng Liệt cùng chúng cường giả Kim Quốc là Hoàn Nhan Phục Dung, Đông Kim Hậu bao vây lấy Hân Tiên Cô và tình nhân của ả, Nguyên Chấn Hiệp.

-Hừ, nhiều lời làm gì. Chúng ta có kết cũng phải kéo theo đệm lưng. Kim Tuyết Hậu không đến, chúng ta cũng không sợ các ngươi.

Hân Tiên Cô và Nguyên Chấn Hiệp ăn ý cùng xuất chiêu trước.

Đánh nhau bao nhiêu năm, có lời nào đều đã nói hết. Bây giờ đến thời khắc quyết định, Hân Tiên Cô đưa ra lựa chọn, lại không muốn nhiều lời. Kim Tuyết Hiền không có mặt, để cho Hân Tiên Cô tự tin nhiều hơn. Trời đất tuy rộng lớn, nhưng qua hôm nay, đã là Thiên Hạ của Ma Thiên Giáo, Hân Tiên Cô tự biết không thể trốn, cho nên muốn quyết chiến một trận thật sảng khoái.

Tuy có thù hận sâu đậm với Thục Trinh Thái Hậu, nhưng lão bà Kim Tuyết Hiền hiện đang nhận một nhiệm vụ khác, không rảnh tiến vào Thanh Quốc tính sổ với ả.

-Đây chính là Đông Doanh Hoa Châu sao? Quả nhiên là quanh năm hoa nở, xinh đẹp vô song.

Kim Tuyết Hiền đứng trên mũi Kim Tuyết Thiên Không Hạm, nhìn xuống ngàn dặm hoa trải rực rỡ sắc màu bên dưới, không khỏi tán thưởng hết lời. Đông Doanh Hoa Châu cách Đông Nam Thiển Hải không xa, nhưng lại nằm hoàn toàn trong Thâm Lam Hải Dương. Chỉ một eo biển sâu khá ngắn, lại tràn ngập hải quái khủng khiếp, khiến cho người ở Đông Nam Thiển Hải cũng khó liên hệ với Đông Doanh Hoa Châu, khiến cho Đông Doanh Hoa Châu trở nên khá là bí ẩn trong mắt người đời. Tất nhiên dựa vào Kim Tuyết Thiên Không Hạm đi đường thì không sợ hải quái, một đường bình yên dẫn theo hạm đội tiến đến Đông Doanh Hoa Châu.

-Đánh xong trận này, chúng ta đi thăm thú một phen.

Hoàn Nhan Nam Hy ở bên trái đề nghị.

-Nha? Tuyết Hiền tỷ.

Hoàn Nhan Yến Vũ ở bên phải nũng nụi.

-Cũng được. Nhưng đánh xong trận này đã.

Kim Tuyết Hiền lộ vẻ cưng chiều đối với hai vị hảo muội muội. Bàn Đào Cửu Công Chúa chỉ còn lại hai người, nhưng vì thế để hai nàng khắc khổ tu luyện. Hoàn Nhan Yến Vũ và Hoàn Nhan Nam Hy hiện tại đã là cường giả lục giải Linh Niệm Cảnh rồi, sức chiến đấu không thể xem thường.

Hoa Đô hiện ra ngay trước mặt.

-Nơi này thật là xinh đẹp, hoàn toàn khác biệt với Bắc Hải Băng Châu.

Kim Thái Hy ở bên nhìn xuống Hoa Đô, cảm thán. Hoa Đô là trung tâm kinh tế và quyền lực của Đông Doanh Hoa Châu, tự nhiên vô cùng sầm uất và phồn hoa. Lại thêm khí hậu trời ban, quanh năm hoa nở, xinh đẹp cực kì.

-Có chút đáng tiếc, nhưng không tránh được. Ma Thiên Pháo chuẩn bị.

Theo lời Kim Tuyết Hiền, Kim Tuyết Thiên Không Hạm tách ra làm hai nửa trái phải, để lộ một họng pháo khổng lồ nhắm thẳng xuống Hoa Đô.

-Bắn.

Cột sáng năng lượng màu trắng ngà tràn đầy hơi thở huỷ diệt nhắm thẳng đến Hoa Đô. Mà cùng lúc, một đoá hoa đào màu hồng năm cánh khổng lồ, hiện lên giữa bầu trời đỡ lấy Ma Thiên Pháo bắn thẳng xuống Hoa Đô.

Ầm

-Quả nhiên là có trận pháp. Tiếp tục phát xạ. Các binh đoàn chuẩn bị đổ bộ.

Kim Tuyết Hiền không quá ngạc nhiên, lập tức đưa ra mệnh lệnh. Nàng dẫn dắt Kim Quốc chiến tranh cùng Thanh Quốc nhiều năm, hiện tại đã là một thống soái tài ba, kinh qua trận mạc rồi.

-Rõ. X3.14

Ngay cả Hoàn Nhan Yến Vũ và Hoàn Nhan Nam Hy cũng lập tức đi chuẩn bị.

Ma Thiên Pháo vừa dừng.

Bên trong Hoa Đô liền liên tiếp truyền ra tiếng nổ lớn, lập tức khiến cả toà thành hỗn loạn. Một toà thành dù chắc chắn đến mấy, thì đều dễ dàng sụp đổ từ bên trong. Những năm này Ma Thiên Giáo bằng đủ mọi cách cài vô số điệp viên vào Hoa Đô, chính là vì giây phút này.

-Tiến công.

Kim Tuyết Hiền lập tức phát ra mệnh lệnh.

Quân lính Ma Thiên Giáo lập tức tràn ra từ các hạm đội, lấy hình thức nhảy dù tiến công Hoa Đô. Lực lượng binh sĩ này, hầu hết là lực lượng từ Ma Thiên Lâm. Tuy là tạm thời do Kim Tuyết Hiền tiếp quản, nhưng danh tiếng lẫn thực lực của nàng đủ để trấn áp hoàn toàn ba quân, mặc cho nàng điều động.

Sở dĩ Kim Tuyết Hiền phải bỏ qua Thanh Quốc, đến tận Đông Doanh Hoa Châu này, là bởi vì Ứng Cử Viên của Khuyển Đại Tướng cần nàng đến đối phó.

-Cuối cùng các ngươi vẫn là đánh đến tận nơi này.

Tam Thượng Du A dẫn theo chúng cường giả Nguyên Thần Cảnh của Hoa Đô bay lên bầu trời nghênh chiến, có thể thấy được vài gương mặt quen là Khuyển Dạ Xoa và Sát Sinh Hoàn.

-Ngươi nếu đầu hàng, thì sẽ bớt được nhiều đau khổ. Dân chúng Hoa Đô cũng tránh được một trận chiến diệt vong.

Kim Tuyết Hiền xông tới, dẫn theo chúng cường giả thất giai Ma Thiên Giáo phía sau. Gâu Gâu lớn nhanh như thổi, đã tu như con voi rồi, Hoàng Nhất Đồng cưỡi trên đầu nó lại lộ vẻ nhỏ bé. Quỳnh Nga Phu Nhân và Lý Trầm Châu tất nhiên có mặt. Phương Oanh Phu Nhân và Thu Quỳnh Phu Nhân vừa đột phá Nguyên Thần Cảnh gần đây cũng tham chiến. Theo Kim Tuyết Hiền từ Kim Quốc mà tới thì chỉ có mỗi Kim Thái Hy. Về mặt số lượng Ma Thiên Giáo áp đảo hoàn toàn Hoa Đô.

-Đều trong Luân Hồi cả thôi. Chết thì chết vậy.

Tam Thượng Du A không hổ là Ứng Cử Viên, bản sự không thấp. Nàng sẽ không dễ dàng đầu hàng như vậy. Huống hồ thứ quyết định thắng bại của trận chiến tranh Thiên Hạ này, chính là trận chiến của các Hợp Đạo Giả vẫn còn chưa có kết quả. Tam Thượng Du A sẽ không vì một lời nói mà đầu hàng.

-Vậy thì chịu chết đi.

Kim Tuyết Hiền cũng không muốn nhiều lời, tay vung lên bắn ra một tia sét băng giá bắn thẳng về phía Tam Thượng Du A. Ả đưa ta tới, chân khí hoá thành khiên hoa đào chặn lấy, lập tức biến thành băng, nhưng băng lôi đúng là bị chặn lại rồi.

-Quả nhiên xứng đáng để bản hậu đích thân ra tay.

Kim Tuyết Hiền lập tức xông lên cuốn lấy Tam Thượng Du A, nhanh chóng đánh thành một đoàn. Băng lạnh và hoa đào bắn tung toé giữa không trung. Tam Thượng Du A ẩn mình ở Hoa Đô chăm chỉ tu luyện, hiếm khi lộ mặt. Nhưng như thế không có nghĩa là nàng yếu, ít nhất từ hiện trạng đến xem, vậy mà có thể đánh ngang được với Kim Tuyết Hiền rồi. Có thể trở thành Ứng Cử Viên được Hợp Đạo Giả lựa chọn, quả thật không có ai là đơn giản cả.

Đám Nguyên Thần Cảnh xung quanh cũng tự lựa chọn lấy đối thủ cho bản thân. Ngoại trừ Kim Thái Hy, hầu hết đều là người quen cả, cho nên nhanh chóng tìm được đối thủ.

Thù cũ hận mới, hôm nay giải quyết một lần cho xong.

Sở dĩ không chờ đến khi trận chiến giữa các Hợp Đạo Giả có kết quả, mới đưa quân đi đánh các Ứng Cử Viên, mà lập tức tiến công, là vì Hợp Đạo Giả thủ đoạn trùng trùng. Một trận chiến này, ta tự tin tất thắng, nhưng lại không chắc chắn có thể giết chết được bọn hắn.

Cho nên nếu may mắn thì có thể giết chết Ứng Cử Viên, như vậy Hợp Đạo Giả cũng toi mạng theo. Còn không thì dùng chiến tranh làm suy yếu bọn hắn, để cho ngày sau càng dễ dàng thu thập. Lực lượng quân sự Ma Thiên Giáo tích luỹ mấy năm nay, không thể cứ để yên đó không điều động được. Luân Hồi Giả sẽ không chết hẳn, dùng chiến tranh mài dũa, bọn hắn sẽ có thể trưởng thành càng nhanh.

Khói lửa chiến tranh cháy bùng lên trên toàn Cửu Châu.

Thảm khốc vô cùng.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.