Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ma Thiên Hàng Không

Tiểu thuyết gốc · 3839 chữ

Ma Thiên Thánh Vực là một phương pháp di chuyển cực kì nhanh gọn của Ma Thiên Giáo. Lại phối hợp thêm nhẫn không gian chứa đồ, thì càng có thể vận chuyển hàng hoá vô cùng hiệu quả. Nhưng lại bởi vì tác dụng chiến lược của nó, không thể thành con đường di chuyển thông thường cho toàn thể giáo chúng được.

Theo quy định mới nhất, chỉ người có Ma Thiên Lệnh mới được vào Ma Thiên Thánh Vực.

Còn lại thì đàng hoàng cuốc bộ đi.

Bởi vậy Ma Thiên Hàng Không ra đời như một hệ quả tất yếu. Về bản chất Ma Thiên Hàng Không là một công ty con của Đông A Thương Hội, quá trình xây dựng sân bay hay đóng máy bay đều do Trâm Anh Phu Nhân đảm nhiệm vai trò chỉ đạo cao nhất. Công việc cụ thể thì có các thành phần cốt cán trong Phu Nhân Trà Hội thực hiện. Cái hội trà phu nhân này lấy Đoàn Trâm Anh làm trung tâm, bây giờ đã mở rộng nhiều lắm, là một thế lực lớn trong Ma Thiên Giáo, gần như nắm lấy toàn bộ lĩnh vực kinh tế của Ma Thiên Giáo.

Còn thân là Ma Thiên Giáo Chủ, Trần Hùng ta chỉ cần tham dự lễ khai trương là được. Còn các phân chia lợi ích bên trong Ma Thiên Hàng Không ta chẳng mấy quan tâm. Thân là lãnh đạo, ta vẫn luôn cổ vũ cạnh tranh lành mạnh giữa các nhân viên Ma Thiên Giáo. Chỉ cần nộp thuế đầy đủ, thì lợi ích của Ma Thiên Giáo thu được vẫn là lớn nhất.

Hôm nay là ngày khai trương cũng như thực hiện chuyến bay đầu tiên của Ma Thiên Hàng Không. Tàu bay màu trắng, thiết kế tựa như du thuyền vậy, điểm khác biệt lớn nhất đó là hai bên hông có hai cái cánh nhỏ nhô ra. Tàu bay được nâng lên là nhờ động cơ phản trọng lực, cho nên hai cái cánh này không có tác dụng nâng đỡ như cánh máy bay trước Luân Hồi, chỉ có tác dụng khí động học mà thôi.

Động cơ phản trọng lực, về bản chất là một trận pháp phản trọng lực được chế tạo thành hình dạng động cơ, chuyên môn hoá để sử dụng cho các phương tiện vận chuyển, tận dụng được tối đa nguyên liệu hoạt động là linh tinh.

Trải qua thời gian tập trung nghiên cứu, ta cũng đã dần dần hiểu rõ hơn về bản chất và quy luật hoạt động của thế giới sau Luân Hồi. Con người sở dĩ có thể tu luyện được thành võ giả, chính là nhờ hấp thụ linh khí Thiên Địa biến thành chân khí lưu giữ trong huyệt đạo cho bản thân sử dụng. Mà linh khí, chỉ là một dạng tồn tại của thứ gọi là linh năng. Linh năng dạng khí thì thường được gọi là linh khí. Linh năng dạng lỏng thì gọi là linh dịch, khác linh thuỷ là nước có chứa linh năng. Tương ứng chỉ có linh năng dạng rắn gọi là linh tinh, còn đá mà chứa linh năng thì gọi là linh thạch. Linh thạch được khai thác lên, còn phải được tinh luyện thành linh tinh với có thể sử dụng được.

Cấp bậc năng lượng của tất cả linh tinh tinh luyện từ linh thạch đều là cấp 3, tương ứng với chân khí của võ giả tam giai Cương Khí Cảnh. Nhưng như vậy cũng đủ để vận hành rất nhiều loại trận pháp rồi.

Sau một loạt lễ nghi rườm rà do chính Trâm Anh Phu Nhân chủ trì, chuyến bay đầu tiên của Ma Thiên Hàng Không được khởi hành, đi từ Ma Thiên Thành đến Ma Thiên Lâm. Không giống như máy bay hàng không trước Luân Hồi, tàu bay nhãn hiệu Bạch Sa do Ma Thiên Giáo chế tạo có tải trọng cực lớn, chứa được rất nhiều hành khách và hàng hoá.

Hơn nữa tốc độ còn nhanh hơn rất nhiều.

Đại khái là tầm 720 dặm một giờ, đại khái ngang bằng tốc độ đi đường bình thường của cường giả Nguyên Thần Cảnh rồi.

Công nghệ thay đổi thế giới.

Câu nói này ở Cửu Châu có lẽ vẫn đúng.

Tày bay tựa như một con cá mập trắng khổng lồ vút ngang bầu trời, bởi vậy mới lấy tên là Bạch Sa. Chiếc tàu bay này, chỉ mới là phiên bản được chế tạo thử nghiệm đầu tiên dành cho thương mại mà thôi. Tất nhiên không sánh bằng Thiên Không Hạm, nhưng ưu điểm là chế tạo dễ dàng hơn và có tiềm năng phát triển rất lớn trong lĩnh vực vận chuyển.

Trong khoang VIP.

Nơi này tựa như một sảnh tiệc vậy, bởi vì có trận pháp cân bằng chống rung lắc, người đứng bên trong tựa như đứng trên mặt đất vậy. Nếu không thấy mây trời bay vùn vụt qua bên ngoài cửa kính, thì đúng là khó mà nhận ra tàu bay đang tiến lên với tốc độ cực nhanh.

-Không tệ.

Keng.

Ta cụng ly cùng Trâm Anh Phu Nhân, cười nói.

-Ngươi chỉ biết khen hai câu như vậy thôi sao? Thật uổng công ta vất vả mấy năm nay.

Trâm Anh Phu Nhân trợn mắt với ta.

Nàng thật sự rất vất vả, kiêm luôn cả công việc của Đông A Thương Hội lên người, trong khi Ma Thiên Hàng Không lại là một dự án cực lớn. Còn ta thì chỉ giao việc, để nàng tự lo liệu lấy mà thực hiện. Khi nghiệm thu còn đòi hỏi này nọ, đã đưa đến cho Trâm Anh Phu Nhân rất nhiều bất mãn. Bất quá dỗ dành nàng rất dễ, chiều nàng sướng mấy ngày là được.

Ta tất nhiên cũng không nhàn rỗi, hiện tại đã sửa chữa được kha khá thần thông lấy được từ Thiên Đế Bảo Khố, trong đó có một món rất hợp với Đoàn Trâm Anh, để cho nàng rất là vui vẻ.

Đoàn Trâm Anh dựa vào ba cỗ hoá thân nắm trong tay gần như toàn bộ kinh tế, chính trị và sản xuất của Ma Thiên Giáo, nhưng nàng chưa bao giờ lơi lỏng tu luyện nâng cao thực lực bản thân.

Biết phân thân đúng là rất tiện lợi.

-Ngươi rất đẹp với trang phục cơ trưởng này.

Thấy Trâm Anh Phu Nhân có vẻ không vui, ta bồi thêm một câu.

Trâm Anh Phu Nhân hôm nay lại diện trang phục cơ trưởng màu trắng, vừa quyến rũ lại vừa có anh khí. Áo vest ôm lấy hai nhũ cầu siêu to khổng lồ bị đẩy lên thật cao trước ngực. Bên trong Trâm Anh Phu Nhân không mặc bất cứ món đồ nào, để lộ ra rãnh nhũ cầu sâu hun hút. Chân váy siêu ngắn khó khăn lắm mới ôm trọn được quả mông đào mật tròn trĩnh, thấp thoáng thấy được cảnh tượng mê người giữa hai chân, nhưng nam nhân nào chăm chú nhìn, lại sẽ chỉ thấy được một mảnh âm u huyền bí không rõ, vừa che vừa hở, dâm tình bắn tung toé.

-Xem như ngươi có mắt nhìn. Chúng ta đi buồng lái nhìn chút.

Trâm Anh Phu Nhân phóng một cái mị nhãn tràn đầy phong tình về phía ta, tỏ vẻ hài lòng. Tuy rằng mị nhãn chẳng có tác dụng với ta, nhưng những quan khách đang đứng xung quanh lại chẳng thể chống cự được mị lực của Trâm Anh Phu Nhân, ánh mắt đầu loạt đổ dồn lên thân thể nóng bỏng mê người của nàng, cả nam lẫn nữ. Nữ nhân thì bất giác đem hai bắp đùi khép chặt lại một cái, còn nam nhân thì côn thịt đã ngỏng cao trong quần. Nam nữ nhìn nhau, lập tức hiểu ý dắt tay đi kiếm phòng trống giải quyết cơn nứng bất ngờ do Trâm Anh Phu Nhân mang lại, tiện thể bàn chuyện làm ăn, khiến cho sảnh VIP vắng đi trông thấy.

Mị công của Trâm Anh Phu Nhân càng ngày càng trở nên lợi hại rồi.

Nhưng để mê hoặc được ta thì còn kém nhiều lắm.

-Hảo, đi thôi.

Ta giơ cùi chỏ lên, để cho Trâm Anh Phu Nhân khoác lấy hướng đi về phía buồng lại.

-Giáo Chủ, Phu Nhân. X2

Cơ Trưởng Hoàng Lý Hắc Dạ lập tức đứng dậy chào hỏi, không quên đặt chế độ bay về tự động. Dung nhan nàng xinh đẹp với hai má căng đầy tạo thành vẻ đẹp phúc hậu, với nụ cười duyên dáng hiền lành nở rộ trên môi. Áo sơ mi trắng ôm chặt lấy thân thể, phô bầy ra vẻ đẹp đẫy đà nóng bỏng, tràn đầy nhục cảm. Váy ngắn siêu ngắn, chỉ vừa đủ ôm lấy hai quả mông căng đầy của Hoàng Lý Hắc Dạ, cũng khiến cho đôi chân của nàng trông dài thêm đến vô tận.

Hoàng Lý Hắc Dạ chỉ là mật danh, nàng vốn là người của Đông Phương Gia, sau lại đi theo Trâm Anh Phu Nhân. Mà đã đi theo Trâm Anh Phu Nhân, Hoàng Lý Hắc Dạ sao có thể không dâm đãng lẳng lơ cho được, cũng là một mĩ phu nhân như lang như hổ.

Ngay bên cạnh là Cơ Phó Hồng Hạnh Hắc Dạ.

Nàng trông có vẻ trẻ trung, năng động hơn Hoàng Lý Hắc Dạ.

Hai nàng thường bắt cặp với nhau, tu vi đạt đến ngũ giai, cũng là một đôi nhân tài dưới trướng Trâm Anh Phu Nhân.

-Ngươi biết lái thuyền bay sao?

Ta nhìn Trâm Anh Phu Nhân ngồi vào ghế cơ trưởng, cười hỏi.

-Cũng biết một chút. Có ngươi ở đây, thuyền bay không rơi được, lo gì chứ.

Trâm Anh Phu Nhân cười đáp, cầm lấy vô lăng điều khiển thuyền bay Bạch Sa đi tới, rất ra dáng nữ cơ trưởng.

Cạch

Cửa buồng lái lại mở ra, lại hai bóng hình xinh đẹp bước vào. Hai mĩ nhân đem cửa cài kín, rồi mới đứng chỉnh tề trước mặt ta, tay đặt trên bụng dưới, cúi đầu thật sâu kính chào.

-Tiểu nữ Quế Chi Hắc Dạ/ Kim Chi Hắc Dạ bái kiến Giáo Chủ.

Các nàng mặc lấy đồng phục tiếp viên hàng không màu trắng viền đỏ, với chân váy bó sát siêu ngắn và áo sơ mi ôm sát lấy thân thể đẫy đà, tôn lên đường cong thân thể mê người nóng bỏng vô cùng. Tóc tai cột thành búi trên đầu, được mũ calo che đi, hoàn toàn lộ ra cái cổ thiên nga trắng nõn thon dài gợi cảm. Cả hai mĩ nhân có chiều cao tương tự nhau, tầm một thước bảy mươi, lại thêm giày cao gót, lộ ra vẻ cao ngất. Chân dài miên man bọc trong tất chân màu trắng gợi tình, thon dài nuột nà. Cả hai đều xinh đẹp như thiên tiên, tu vi nhìn qua là tứ giai, mới nhìn qua thật khó mà phân biệt, như hai tỷ muội. Nhưng để ý kĩ, thì Kim Chi Hắc Dạ cười càng duyên dáng hơn Quế Chi Hắc Dạ mấy phần.

-Không cần đa lễ.

Ta khoát tay để cho hai mĩ nhân đứng thẳng người dậy.

-Các ngươi bắt đầu đi.

Trâm Anh Phu Nhân cười nói.

-Vâng phu nhân. X2

Quế Chi Hắc Dạ và Kim Chi Hắc Dạ đáp lời, lại đỏ mặt lên tỏ vẻ e thẹn, bày ra một bộ xinh đẹp động lòng người. Hai nàng bắt đầu thoát quần áo, trước hết là đem từng cái cúc áo sơ mi cởi bỏ, lộ ra hai cặp nhũ cầu căng đầy tròn trĩnh gói trong áo lót ren trắng gợi tình. Chân váy theo chân dài rơi trên giày cao gót, bị các nàng vô tình đá sang một bên, phô bày hạ thể múp rụp mê người. Quế Chi Hắc Dạ và Kim Chi Hắc Dạ cùng quỳ gối trước người ta, đơn giản đem quần đùi hoa kéo xuống một cái, đem côn thịt của ta móc ra, mỗi nàng thè ra lưỡi hồng, chỉ chốc lát đã đem côn thịt của ta liếm cứng, sau đó mỗi người một ngụm dùng miệng lưỡi bú mút côn thịt của ta, bộ dạng say mê như thưởng thức tuyệt thế mĩ vị.

Hoàng Lý Hắc Dạ và Hồng Hạnh Hắc Dạ nhìn nhau cười một cái, cũng đem cúc áo sơ mi cởi bỏ, lộ ra bên trong không mang áo lót, chia nhau đi tới hai bên của ta, dùng nhũ cầu căng mọng chà xát lên bắp tay.

-Thuyền bay Bạch Sa sau này chắc chắn là phương tiện di chuyển trọng yếu. Ta bố trí Hắc Ma Dạ tại đây, sẽ thu được nhiều thông tin tình báo quan trọng.

Trâm Anh Phu Nhân nhìn bốn tên thuộc hạ ra sức vây quanh phục vụ ta, coi như không có chuyện gì, nói chuyện công việc. Từ tên gọi của bốn nàng liền biết cả bốn thuộc về tổ chức Hắc Ma Dạ, là một tổ chức tình báo trực thuộc Trâm Anh Phu Nhân, chuyên đảm nhận vai trò tình báo và gián điệp, là một tổ chức đối trọng với Bạch Thiên Trú của Trâm Anh Ngự Tỷ. Trải qua khoảng thời gian này được Trâm Anh Phu Nhân ra sức xây dựng, hiện tại Hắc Ma Dạ đã cắm rễ ở toàn bộ Cửu Châu rồi.

-Là một ý hay. Năng lực vận tải của Thuyền bay Bạch Sa rất lớn, nếu chỉ dùng vận chuyển hành khách như máy bay của các hãng hàng không trước Luân Hồi thì đúng là rất lãng phí.

Ta một bên hưởng thụ Quế Chi Hắc Dạ và Kim Chi Hắc Dạ ra sức dùng miệng lưỡi phục vụ, hai tay đưa ra ôm ấp vuốt ve thân thể căng đầy của Hoàng Lý Hắc Dạ và Hồng Hạnh Hắc Dạ, vừa cùng Trâm Anh Phu Nhân nói chuyện. Kim Chi Hắc Dạ thì hé ra đôi môi xinh đẹp ngậm lấy quy đầu vào miệng mút chặt lấy, khiến cho hai má phấn hồng cũng phải lõm xuống thật sâu. Còn Quế Chi Hắc Dạ thì thè lưỡi liếm lấy thân côn thịt và cả túi ngọc rồng của ta, chỉ chốc lát đã đem toàn bộ côn thịt của ta liếm ướt nhẹp, thoải mái vô cùng. Hai bàn tay thì vòng qua hai tấm lưng ngọc ngà, tóm lấy hai nhũ cầu căng mọng của Hoàng Lý Hắc Dạ và Hồng Hạnh Hắc Dạ tuỳ ý nhào nặn, chơi vui không muốn buông tay. Nhũ cầu của hai nàng tuy rằng kém cho Trâm Anh Phu Nhân, lại vẫn căng mọng tròn đầy, mềm mại mê người vô cùng.

-Đối với các chuyến bay dài, ta dự định đem thuyền bay cải tạo thành du thuyền trên không, tích hợp cả sòng bạc, quán ăn, vũ trường, vân vân và mây mây.

-Ngươi thấy được thì cứ làm đi a.

Đối với mấy chuyện này, ta cũng chẳng mấy quan tâm, tuỳ ý Trâm Anh Phu Nhân muốn làm gì thì làm. Đối với thái độ hời hợt của ta đối với sự vụ Ma Thiên Giáo, Trâm Anh Phu Nhân rất là bất mãn. Nhưng không có cách nào, mấy chuyện quản lý này nọ, rất là phức tạp và đau đầu. Cho nên ta lấy mĩ danh là toàn quyền giao cho Đoàn Trâm Anh xử lý, tỏ vẻ tin tưởng tuyệt đối, thực tế lại là ném việc cho nàng làm hết.

-Ta bắn.

Ta hô lên một tiếng, Quế Chi Hắc Dạ nghe thấy, nhanh chóng nhả côn thịt của ta ra khỏi miệng, đem dung nhan xinh đẹp kề sát bên mặt Kim Chi Hắc Dạ, đem má hồng của hai nàng ép cùng cùng một chỗ. Hai mĩ nhân một người một tay cầm lấy thân côn thịt xóc mạnh, đem quy đầu nhắm thẳng tiếu dung của chính các nàng, thè lưỡi há miệng hứng lấy từng đợt tinh dịch trắng đục đặc quánh ta bắn ra. Quá nhiều tinh dịch đem dung nhan xinh đẹp mĩ lệ của Quế Chi Hắc Dạ và Kim Chi Hắc Dạ vấy bẩn, gần như đem toàn bộ khuôn mặt của các nàng che phủ, tạo thành một cảnh tượng dâm đãng đến cùng cực.

Đây là khuôn mặt thật của các nàng.

Mỗi người trong Hắc Ma Dạ đều được Trâm Anh Phu Nhân dạy dỗ để trở thành một điệp viên ưu tú. Các nàng tu luyện một môn công pháp gọi là Vô Tướng Đại Pháp, có thể giúp thay đổi dung nhan, thậm chí có thể thay đổi được cả đặc tính chân khí của bản thân. Tất nhiên muốn lừa dối thần niệm của cường giả thất giai, còn cần khả năng nguỵ trang cấp bậc thần thông như là Trầm Ngư Ẩn Trì của Tây Thi mới được. Tây Thi hiện tại cũng đang nắm giữ chức vụ điều hành một tổ chức tình báo trong Ma Thiên Giáo. Còn Hắc Ma Dạ là tổ chức tư nhân riêng của Trâm Anh Phu Nhân, ta cũng chẳng quan tâm trong Hắc Ma Dạ có bao nhiêu người, tuỳ nàng muốn làm gì thì làm.

Hôm nay Trâm Anh Phu Nhân điều bốn cô nương Hắc Ma Dạ đến đây, mục đích chính vẫn là chơi đùa vui vẻ mà thôi. Tất nhiên gặp lãnh đạo trực tiếp là Trâm Anh Phu Nhân và Ma Thiên Giáo Chủ là ta, Hoàng Lý Hắc Dạ, Hồng Hạnh Hắc Dạ, Quế Chi Hắc Dạ và Kim Chi Hắc Dạ tất nhiên dùng mặt thật của các nàng rồi.

Rất xinh đẹp.

Quả nhiên nữ nhân càng xinh đẹp thì càng biết lừa người, các nàng gia nhập Hắc Ma Dạ không sai nha. Mà đi theo Trâm Anh Phu Nhân, cái tính dâm đãng là không thể thiếu được. Quế Chi Hắc Dạ và Kim Chi Hắc Dạ sau khi hứng trọn vẹn tinh dịch của ta bắn lên mặt, liền ôm lấy nhau, thè lưỡi liếm lấy tinh dịch trên mặt đối phương nuốt vào bụng, một giọt cũng không chừa, bộ dạng dâm đãng đến cùng cực, để cho ta chiêm ngưỡng trọn vẹn, lại thấy hưng phấn nổi lên. Hoàng Lý Hắc Dạ và Hồng Hạnh Hắc Dạ đồng loạt thế chỗ quỳ xuống dưới háng ta, mỗi nàng một miệng, thay nhau liếm mút côn thịt dọn dẹp vệ sinh sạch sẽ.

-Ngươi mau tới.

Ta quay đầu, đã thấy Trâm Anh Phu Nhân đem hai tay chống lên bàn điều khiển, mông bự vểnh ra sau, váy ngắn lật lên lưng, quần lót đã kéo sang một bên vắt ngang bờ mông tròn trịa trắng muốt, cánh hoa huyệt đỏ rực nổi rõ trên âm hộ múp rụp mịn màng, ướt át đầy dâm thuỷ, một bộ đói khát khó nhịn.

-Xem ngươi kìa, nứng thành như vậy.

Bép.

Ta cười nói, tiện thể đánh một cái rõ đau lên mông tròn của Trâm Anh Phu Nhân, tạo thành một đợt sóng thịt rung rinh mãi không dứt.

-Ta lúc nào cũng nứng vậy…ư…a…thật đã ngứa…a…thoải mái…ư…a…mạnh lên nữa đi…a…ư

Trâm Anh Phu Nhân vểnh mông ra sau, chủ động lắc hông đón hùa côn thịt của ta đâm chọc vào trong âm đạo ướt át của nàng. Bị vô số nam nhân chơi vô số lần, mật huyệt của nàng vẫn là chặt khít đến cực hạn, như muốn đem côn thịt của bóp nát, lại trơn trượt nhiều nước, thuận tiện côn thịt tới lui khuấy động không ngừng. Tuy là không quay đầu lại, nhưng thần niệm mang theo mị ý của Trâm Anh Phu Nhân không ngừng phát ra từ thân thể nàng, không ngừng xâm nhập vào cỗ phân thân này của ta, khiến cho toàn bộ thân thể càng trở nên mẫn cảm, vì đó càng đạt được nhiều khoái cảm hơn.

Mị hoặc thần thông của Trâm Anh Phu Nhân hiện tại đã rất lợi hại rồi, cường giả Nguyên Thần Cảnh bình thường, không cẩn thận trúng chiêu, cũng là phải trầm luân trên thân thể mê người của nàng không thể thoát ra, cho đến khi tinh tẫn, thân vong, nguyên thần tiêu tán mới ngừng.

Thật là một tuyệt thế vưu vật để nam nhân Thiên Hạ vừa nghe đến lập tức vừa hưng phấn và sợ hãi.

Cũng may có ta có thể chế ngự được nàng, đem đến cho nàng vô tận thoả mãn.

Côn thịt thô to phình ra quá cỡ đem mật huyệt của Trâm Anh Phu Nhân hoàn toàn nong rộng ra, cảm giác căng chặt đến mức âm đạo muốn nứt vỡ là cảm giác mà nàng yêu nhất. Côn thịt cứng rắn tuỳ ý vách thịt non âm đạo Trâm Anh Phu Nhân siết lấy, điên cuồng xông pha không ngừng, đem đến khoái cảm mãnh liệt cho nàng. Quy đầu thô to mỗi lần côn thịt của ta lút cán trong âm đạo Trâm Anh Phu Nhân, đều hung hăng gõ mạnh lên cổ tử cung của nàng, khiến cho nàng không nhịn được thân thể run giật một cái, dâm thuỷ tràn trề mà ra như là thao thao giang thuỷ, liên miên bất tuyệt.

-A…ngươi quá giỏi…mạnh quá…ư…a…muốn chết…ư…a…ta tới…a…thật thích…ư…Á…Á

-Ta cũng bắn.

Cùng lúc Trâm Anh Phu Nhân cao trào, ta cũng đồng thời đem tinh dịch xả vào trong mật huyệt của nàng, khiến cho cả hai cùng lúc đạt đến đỉnh cao hoan lạc tình dục. Hồi lâu sau ta đem tinh dịch bắn xong, đem côn thịt rút ra, thì Kim Chi Hắc Dạ đã quỳ sẵn một bên, hé ra môi xinh ngậm lấy quy đầu vào miệng của nàng mút lấy chút tinh dịch còn sót lại trong tinh đạo, một giọt cũng không chừa. Quế Chi Hắc Dạ chôn đầu giữa háng Trâm Anh Phu Nhân, dùng miệng lưỡi liếm láp dọn dẹp âm hộ bầy nhầy của nàng. Hoàng Lý Hắc Dạ và Hồng Hạnh Hắc Dạ thì cùng nhau đến sau lưng ta, dùng bàn tay ngọc ngà của các nàng vuốt ve thân thể của ta, để cho ta vừa xuất tinh xong cảm thấy càng thêm thoải mái.

Ở đây ta chỉ có một cỗ phân thân, muốn cùng lúc đối phó năm cái dâm nữ, quả thật có chút không đủ dùng.

Nhưng mà không sao, chậm rãi chơi đùa là được.

Thuyền bay Bạch Sa vẫn một đường hướng đông, nhằm Ma Thiên Lâm thẳng tiến.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 42

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.