Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Điêu Thuyền Bế Nguyệt

Tiểu thuyết gốc · 3195 chữ

Chương 181 Điêu Thuyền Bế Nguyệt

Thiên hạ như bàn cờ.

Hợp Đạo Giả là người chơi cờ, mỗi hạ một nước, ngàn vạn người chết. Mà quân cờ, thì mỗi ngày đều vào sống ra chết, dùng hết trí và lực để sống sót, hy vọng một ngày nhảy ra khỏi bàn cờ, trở thành người đánh cờ.

Luân Hồi Giả bị hạn chế chết cứng ở thất giai, lại thêm giao kèo giữa các Hợp Đạo Giả, cho nên võ giả Nguyên Thần Cảnh vẫn là chiến lực cao cấp nhất trên Cửu Châu hiện tại. Trong Ma Thiên Giáo, ta bày ra định hướng chiến lược, còn các cao thủ Nguyên Thần Cảnh khác sẽ theo đó chấp hành.

Ma Thiên Giáo cùng Thiên Hạ là địch, lại có nhiều cường giả thất giai hơn nữa cũng chẳng đủ dùng. Cho nên ta đành phải phái ra các phân thân trấn thủ ở các cứ điểm quan trọng.

Kinh đô của Bắc Nguỵ là một ví dụ.

Thật ra chẳng cần phái phân thân có thực lực thất giai đâu, nhưng hôm nay có việc cần làm nên cần phân thân thất giai đi làm việc. Phân thân của ta bây giờ chạy loạn bên ngoài đều là Linh Tê Phân Thân, còn tất cả Dung Mộc Phân Thân đều bị nhốt lại trong Ma Thiên Thánh Vực cả, làm lô đỉnh công cụ tình dục phục vụ tỷ muội Ma Thiên Giáo ngày đêm tu luyện hăng say nâng cao tu vi nhanh chóng.

-Bệ hạ thật là uy nghi đó nha haha

Ta nhìn Lưu Thi Thi vừa bãi triều xong, đứng bên đường trở về chặn nàng lại, cười nói.

-Làm nhiều rồi cũng quen.

Lưu Thi Thi đã trở nên rất quen thuộc với ta, cũng bạo gan nói đùa. Dù sao đêm nào cũng trần truồng ôm nhau ngủ sau khi làm tình một trận tơi bời khói lửa, sao có thể không quen thuộc cho được.

Ma Thiên Giáo áp dụng phong cách làm việc hiện đại, lại thêm thế mạnh truyền tải tin tức thông qua Ma Thiên Niệm Trường, cho nên văn võ bá quan Bắc Nguỵ mỗi tháng chỉ cần lên triều một lần, coi như là họp tổng kết. Bắc Nguỵ hiện tại đã phát động chiến tranh cùng Thanh Quốc ở phía bắc, Quách Gia sau khi dạy dỗ vài đường cơ bản cho Lưu Thi Thi thì đã lên đường bắc tiến, đích thân cầm quân ra trận.

-Đây là thông tin của Điêu Thuyền.

Buổi triều lúc nãy, có dâng lên thông tin về việc tìm kiếm Điêu Thuyền ở Tam Quốc. Ta cầm cuộn giấy mở ra xem.

-Hoá ra trốn ở Tây Thục. Muốn cùng đi không? Coi như ra ngoài đi dạo.

-Hảo a.

Ánh mắt Lưu Thi Thi sáng lên, lập tức vui vẻ đồng ý.

Ta nhìn Lưu Thi Thi trong áo rồng được thiết kế riêng cho nàng, xinh đẹp lại uy nghi, trang nghiêm mà quyến rũ. Mĩ nhân, chẳng phải mặc càng hở thì càng đẹp. Mà đẹp nhất là khi nàng mặc thật kín, nhưng ngươi có thể tuỳ ý lột sạch nàng ra chiêm ngưỡng và chơi đùa.

Trong lòng ta lại thấy hưng phấn, nhưng chỗ này không tiện.

-Chúng ta cưỡi tiên hạc đi a.

-Được.

Lưu Thi Thi bước đến kẹp lấy tay của ta, cùng nhau tiến đến phía sân trước Hoàng Cung. Trên quảng trường lớn dễ dàng thấy đông người qua lại, mà những con tiên hạc đứng lên cao ba đến năm thước, rất là nổi bật. Hoàng Cung này hiện tại đã là trụ sở chính của Ma Thiên Giáo ở Bắc Nguỵ. Mà quảng trường rộng lớn trước nhất, chức năng tương tự như sân bay vậy.

Tiên hạc bắt từ Nam Man Hoang Châu, trải qua nuôi dưỡng thuần hoá ở Hương Khê Mục Trường, sau đó xuất khẩu đi khắp nơi, rất được uy chuộng. Tốc độ tiên hạc rất nhanh, chở được đến hai ba người, sức bền khá lớn, bay được quãng đường khá dài, lại ngoan ngoãn dễ bảo, là công cụ giao thông tuyệt hảo. Bởi lợi nhuận rất lớn từ tiên hạc, Hương Khê Mục Trường đang tập trung nuôi dưỡng tiên hạc. Có thuốc kích thích tăng trưởng do Ma Thiên Hồn Linh chế tạo, sản lượng tiên hạc rất là khả quan. Chỉ có điều như vậy thì rất là rút ngắn tuổi thọ của đám tiên hạc này.

Nhưng chúng chỉ là công cụ mà thôi.

Lại thêm chẳng có hiệp hội hạc quyền nào ở Cửu Châu cả.

Vô tư đi.

Ta và Lưu Thi Thi cùng nhau ngồi lên ghế trên lưng tiên hạc. Tiên hạc dang rộng cánh, cũng phải hơn mười thước, chân dài gấp lại nhún một cái dùng sức bật kinh người bắn vọt lên, đập cánh bay lên, xuyên qua lỗ hổng được mở ra trên trận pháp bao quanh Hoàng Cung, xông thẳng lên trời, nhắm phía tây nam bay tới.

Gió mạnh vùng vụt thổi qua, rất mạnh. Tiên hạc chỉ có thể coi như phương tiện di chuyển cá nhân mà thôi, tất nhiên không trang bị trận pháp tránh gió được. Cho nên cưỡi tiên hạc, cũng là một loại khảo nghiệm tu vi của bản thân võ giả.

Ta mở ra lồng chân khí bao phủ lấy trên ghế ngồi, hình dạng như mũi tàu cao tốc, tránh cho ảnh hưởng đến tiên hạc bay tới. Hai chân dang rộng ngồi trên ghế, ngẩng đầu liền có thể ngắm nhìn hoàng hôn mĩ lệ vô ngần, cúi đầu có thể chiễm ngưỡng dung nhan xinh đẹp vô song của Lưu Thi Thi đang ra sức bú mút côn thịt của ta. Áo rồng màu đen đã cởi bỏ đai lưng, trượt xuống trên cánh tay, để lộ ra bờ vai gầy mảnh khảnh yếu đuối lại quyến rũ cực kì.

-Kỹ thuật bú liếm của ngươi càng ngày càng xuất sắc rồi.

Lưu Thi Thi đội mũ rồng có dây tua, đong đưa liên tục khi đầu nàng tới tới lui giữa háng ta không ngừng ngậm vào nhả ra côn thịt. Nghe ta khen ngợi một cái, mắt phượng hiện lên ý cười, càng thêm ra sức liếm mút côn thịt. Má hồng của Lưu Thi Thi thuộc dạng mĩ nhân gầy gò, mút chặt côn thịt càng khiến gò má hõm sâu vào, rất đâm đãng. Môi thắm không cần son ép chặt lấy côn thịt của ta, không ngừng trượt tới tới lui lui. Trong miệng cái lưỡi mềm liên tục quấn quanh, đem đến cho ta khoái cảm dạt dào.

-A, ngươi thật giỏi. Ta bắn.

Nghe ta hô lên một tiếng, Lưu Thi Thi liền đem côn thịt trượt ra gần hết, chỉ chừa lại quy đầu tring khoang miệng nàng. Tay ngọc cầm chặt lấy thân côn thịt sóc mạnh, thừa nhận ta đem tinh dịch xuất vào trong khoang miệng của nàng. Côn thịt của ta còn đang run giật vui sướng xuất tinh, cổ họng Lưu Thi Thi đã mấy máy, đem tinh dịch ta bắn ra ngay lập tức nuốt xuống bụng. Khi Lưu Thi Thi đang mút ép lấy từng giọt tinh dịch cuối cùng còn sót trong tinh đạo, ta đưa tay xuống cởi ra mũ rồng của nàng, cũng đem áo rồng cởi ra cất đi, đem Lưu Thi Thi hoàn toàn lột trần.

Da thịt tuyết trắng nhuốm lên màu ráng chiều, Lưu Thi Thi lúc này thật là xinh đẹp vô song. Tóc đen dài ngang hông gợn sóng bồng bềnh óng mượt, càng làm nổi bật lên làn da trắng muốt của nàng.

-Ngươi thật xinh đẹp.

Ta không nhịn được khen ngợi, cũng đem Lưu Thi Thi kéo lên, đem nàng quay lưng lại phía ta. Bên dưới côn thịt cắm vào trong mật huyệt của Lưu Thi Thi, bên trên đưa tay tới tóm lấy hai nhũ cầu căng tròn của nàng chơi đùa. Cằm ta kề lên trên vai Lưu Thi Thi, miệng không ngừng gặm lấy cái cổ cao dài như cổ tiên hạc của nàng, khiến mĩ nhân ngứa ngáy rên lên hừ hừ.

-A…còn Giáo Chủ ngươi thật xấu…ư…a…hihihi

Lưu Thi Thi một bên uốn éo hông eo, đem côn thịt của ta khuấy động trong mật huyệt đã trơn ướt của nàng, một bên cùng ta nói chuyện cười đùa. Tiên hạc vẫn một đường bay về phía tây, mặc kệ đôi dâm nam loạn nữ tận tình hoan lạc trên lưng.

Mặt trời lặn hẳn, bóng tối bao trùm Tây Thục.

Trăng tròn treo cao trên đầu, ánh vàng chiếu rọi dịu dàng khăp nơi.

-Tới nơi rồi.

Ta đem côn thịt rút ra khỏi âm đạo Lưu Thi Thi. Tất cả tinh dịch đã được nàng hút vào tử cung, cho nên âm hộ toàn là dâm thuỷ của chính nàng mà thôi. Lưu Thi Thi lấy khăn lau vài cái là sạch, đổi một bộ thường phục mặc vào.

Còn ta vẫn luôn là quần đùi áo thun.

-Xuống thôi.

-Ưm.

Lưu Thi Thi ngoan ngoãn đáp, trên mặt toàn là sắc hồng thoả mãn.

Ta ôm lấy Lưu Thi Thi, dùng Biểu Tượng Chi Bào bao bọc cả hai. Theo ta không ngừng tập luyện sử dụng, Biểu Tượng Chi Bào bây giờ đã có thể tạo thành một không gian gấp mở rộng đến khoảng bán kính hai thước. Tất nhiên không gian gấp càng nhỏ, tính ổn định càng cao, càng khó bị phát hiện.

Tiên hạc có thể tự mình bay về lại Bắc Nguỵ.

Ta và Lưu Thi Thi rơi thẳng xuống, bên dưới dần hiện lên một thôn làng có vẻ hoang vu và nghèo nàn. Dân làng này dường như sống nhờ vào nghề săn bắn, hiện tại đã lên đèn về nhà ăn tối nghỉ ngơi.

Rất yên tĩnh, rất thanh bình.

Rất nhanh tìm thấy mục tiêu.

-Mĩ nhân và chiến thần, không ngờ lại cam tâm sống tầm thường như vậy.

Thấy ta đột nhiên xuất hiện, Điêu Thuyền và Lữ Bố sắc mặt trở nên căng thẳng, nhưng lại không hành động gì. Bọn hắn biết ta đã đến trước mặt, muốn chạy cũng không chạy nổi rồi. Mà chống cự, lại càng là vô nghĩa.

-Ồ, các ngươi biết ta sao?

Ta cười hỏi.

-Giáo Chủ danh chấn Cửu Châu, là Thiên Hạ đệ nhất, chúng ta sao không thể không biết được chứ.

Điêu Thuyền mở lời trước. Nàng trải qua dịch dung, che đậy đi nhan sắc kinh thiên động địa của mình, trông thật bình thường. Còn Lữ Bố, thân hình khôi ngô cao lớn, dễ đến hai thước. Nhưng mà trốn ở cái chỗ thôn quê này, đã làm phai nhạt đi khí thế chiến thần của hắn rồi.

-Không biết Giáo Chủ đến tìm chúng ta có chuyện gì chăng?

Nhưng chiến thần vẫn là chiến thần.

Biết không thể trốn được, Lữ Bố trong giọng nói mang theo chiến ý cháy rực.

-Vốn đến tìm Điêu Thuyền mà thôi, không ngờ ngươi lại ở đây luôn. Ta đến xin bữa cơm, được không?

Ta cười nói, dẫn theo Lưu Thi Thi không khách khí tự kéo ghế ngồi xuống bên bàn. Điêu Thuyền chủ động đi lấy hai bộ chén đũa.

-Rau dưa Tây Thục đúng là có vị rất đặc trưng.

Ta một bên ăn cơm, một bên nói chuyện.

-Ở đây còn có thịt rừng, mời ngài thưởng thức thử xem. Tay nghề của ta rất được.

Điêu Thuyền chủ động cởi mở trò chuyện.

-Bản Giáo Chủ không thích ăn thịt. Thi Thi, ngươi ăn thử xem.

Ta gắp một miếng cho Lưu Thi Thi.

-Rất ngon. Tay nghề của tỷ tỷ không thua kém ngự trù chút nào.

Lưu Thi Thi mở lời khen ngợi.

Ta và Lưu Thi Thi ăn cơm vui vẻ. Điêu Thuyền cũng góp lời nói mấy câu. Chỉ có Lữ Bố là nét mặt căng thẳng như cũ, không nói lời nào.

Cơm nước mấy hồi liền xong.

Điêu Thuyền dọn chén đũa, cũng chưa vội rửa, pha trà tiếp đãi.

-Các ngươi đã ở đây bao nhiêu năm rồi?

-Đã hai mươi lăm năm rồi.

Vậy là trước khi Luân Hồi bắt đầu luôn.

Lịch sử của Tam Quốc này cũng chẳng giống trong Tam Quốc Diễn Nghĩa. Thực lực của Lữ Bố này, theo đánh giá sơ bộ của ta, cũng chỉ ngang Trương Phi, Quan Vũ mà thôi, tranh đoạt gì nổi Thiên Hạ. Hơn nữa bộ dạng của hắn, là muốn chết già chôn trong ôn nhu hương của Điêu Thuyền rồi. Còn Điêu Thuyền lại đã là thất giai, không thể xem thường.

-Không nói nhiều nữa, Bản Giáo Chủ hôm nay đến đây là chiêu mộ các ngươi gia nhập Ma Thiên Giáo, vì Bản Giáo Chủ bán mạng. Các ngươi đồng ý hay phản đối?

-Nếu chúng ta không đồng ý?

Lữ Bố sắc mặt cứng lại, gian nan hỏi.

-Ta lập tức giết ngươi. Tứ Đại Mĩ Nhân, ta chỉ còn thiếu Bế Nguyệt thôi là thu thập đủ rồi.

Tròng mắt của ta lập tức hiện lên Vạn Hoa Thiên Kính Nhãn, tỏ rõ ý ta sẵn sàng chiến đấu, như vậy đã đủ trấn trụ Lữ Bố rồi. Cho dù là nhân trung Lữ Bố, ở trước mặt ta hoàn toàn không có chút năng lực phản kháng nào.

-Chúng ta nguyện vì Giáo Chủ ra sức.

Điêu Thuyền lập tức đồng ý.

-Rất tốt. Ừm, trà thật thơm.

Sau đó ta ngồi thưởng trà, còn Lưu Thi Thi thì giảng giải giáo luật và phúc lợi cho Điêu Thuyền và Lữ Bố. Thân là cường giả Nguyên Thần Cảnh, đãi ngộ cả hai nhận được gia nhập Ma Thiên Giáo là rất lớn, để cho bọn hắn thở phào nhẹ nhõm một cái, đồng thời thấy vui mừng.

Muốn nhân viên làm việc hết mình, cây gậy và củ cà rốt là phải dùng chung.

Ta và Lưu Thi Thi quyết định ở lại thôn làng nhỏ này một đêm.

Trăng tròn vành vạnh treo trên cao, đi tắm tiên thì đúng là tuyệt vời hết xảy.

Ta tựa vai bên bờ đá, ngắm nhìn Lưu Thi Thi ở trong suối biễu diễn một bài mĩ nhân múa nước. Động tác vô cùng điêu luyện uyển chuyển, hoà làm một với ánh trăng vàng như thác đổ xuống trên thân thể trần trụi tuyệt vời. Tóc đen bồng bềnh như mây, dung nhan Lưu Thi Thi xinh đẹp vô song, tựa như Hằng Nga giáng trần.

Để ta ngắm nhìn đến ngây người.

Lưu Thi Thi múa xong, liền đến nước đến trước ta, hai tay ngọc đặt lên vai, mông chìm xuống, chuẩn xác nuốt côn thịt của ta vào trong mật huyệt của nàng. Côn thịt đang ngâm trong nước suối mát lạnh tiến vào mật huyệt ấm áp chặt khít, thích vô cùng. Ta đưa tay tới ôm lấy hai bên vòng eo nhỏ xíu của nàng vuốt ve, trong nước trơn mịn cực kì.

-Không ngờ Giáo Chủ lại bỏ qua cho Điêu Thuyền đấy. Ta dù chưa nhìn thấy dung nhan thật của nàng, nhưng hẳn không kém so với Vương Chiêu Quân và Tây Thi đúng chứ.

Lưu Thi Thi giữ côn thịt của ta trong mật huyệt của nàng, nhẹ nhàng cử động eo, dùng vách thịt non âm đạo mát xa côn thịt của ta, làm cho ta thoải mái.

-Mĩ nhân thiên hạ vô số, kẻ chung tình có được mấy ai. Tứ Đại Mĩ Nhân, cũng chỉ thế mà thôi, ta cũng không hiếm lạ. Ta là ngưỡng mộ tình cảm của bọn hắn.

Bởi vậy chẳng phải tự dưng mà luật pháp Ma Thiên Giáo trừng phạt rất nặng đối với phản bội và ngoại tình. Tất nhiên nếu như tình cảm đã hết, phu thê có thể tự nguyện ly hôn, như Diệp Cao Anh và Âu Dương Khắc.

-Nếu, chỉ là giả dụ thôi. Nếu như nhân gia tìm được ý trung nhân, ta có thể kết hôn sao?

-Tất nhiên là được. Ma Thiên Giáo có rất nhiều người như ngươi muốn vậy.

-Nhưng mà cùng Giáo Chủ hoan lạc rồi, chỉ sợ nhân gia khó là ưng ý nam nhân khác được nữa hihi

-Đó là tất nhiên. Thiên Hạ ngoài ta ra còn ai có thể thoả mãn ngươi cái đồ lẳng lơ này haha

Ta cười lớn, một tay giữ lấy eo Lưu Thi Thi, một tay tóm lấy nhũ cầu của nàng chơi đùa. Hông bắt đầu phát lực, từ dưới đem côn thịt cắm lên tới tấp vào âm đạo Lưu Thi Thi. Sóng nước lấy chúng ta làm trung tâm lan toả xa xa, dập dềnh mãnh liệt.

Mĩ nhân Ma Thiên Giáo đều tu luyện Hấp Tinh Đại Pháp cả, nam nhân nào mà chịu nổi các nàng tuỳ tiện hút tinh chứ, ngoài ta ra.

-A…Giáo Chủ hảo mãnh…ư…nhân gia sướng muốn chết…ư…a…ư…a

Lưu Thi Thi lập tức rên rỉ lên.

Thân thể giao hợp.

Chân khí giao hoà.

Côn thịt bay nhanh trong mật huyệt Lưu Thi Thi đem đến khoái cảm mãnh liệt cho cả ta và nàng. Thân thể mềm mại nóng rực của Lưu Thi Thi nổi bật trong nước suối mát lạnh, càng làm dục hoả thêm cháy đượm. Tóc dài ướt sũng của Lưu Thi Thi dính trên vai gầy, tựa như thác đổ, càng khiến dung nhan nàng thêm ướt át và gợi tình.

-A…nhân gia tới rồi…a…ư…Giáo Chủ ngươi quá tuyệt với…ư…a…ư…Á

Tiếng rên thét của Lưu Thi Thi phá lệ rõ ràng vang vọng trong đêm trăng tĩnh mịch. Mà ta vẫn giữ lấy eo nàng, không ngừng đâm chọc trong âm đạo Lưu Thi Thi, nhận lấy vách thịt non âm đạo của nàng siết chặt, cùng với dâm thuỷ ấm nóng xối lên thoải mái đến tê dại.

-Ta cũng bắn.

Ta gầm lên một tiếng, đem tinh dịch từng đợt từng đợt xuất vào trong người Lưu Thi Thi, lập tức bị nàng dùng Hấp Tinh Đại Pháp hút vào trong tử cung. Chiều nay trên lưng hạc ta xuất tinh vào trong tử cung của Lưu Thi Thi không ít.

-A…thật nóng…nhiều quá…ư…tử cung căng ra rồi…ư…a…thật dễ chịu…ư…a

Mà bây giờ nàng lại còn tham lam đòi lấy.

Thật xứng là một Hấp Tinh ma nữ dâm đãng lẳng lơ đến cùng cực.

Vòng tuần hoàn chân khí không vì ta và Lưu Thi Thi cao trào mà ngừng lại, vẫn chạy đều, đem kinh mạch của ta và nàng nối liền thành một dải, đồng thời cũng đem khoái cảm dạt dào không dứt lan tràn đến tận ngóc ngách trong thân thể chúng ta.

Hoan ái khoái lạc vẫn tiếp tục.

Sóng nước dập dềnh không dứt.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 70

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.