Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cùng Thiên Hạ là địch

Tiểu thuyết gốc · 3129 chữ

Chương 172 Cùng Thiên Hạ là địch

Ma Thiên Thánh Vực

Thiên Cương Đảo, cương trong kỷ cương, mà cương trong cương cứng cũng chẳng sai.

-Sau này đây là đồng phục của Song Trọng Tra Giám rồi khặc khặc đúng là rất hợp với các ngươi.

Chín cô nương Song Trọng Tra Giám có vẻ xấu hổ đứng xếp hàng ngang trước chín “ta” trần truồng đứng đối diện nhìn các nàng. Chân đi dép dây màu đen, quần dài ống loe màu trắng, phần trên ôm sát lấy hạ thể múp máp cùng cặp đùi nuột nà, lộ rõ gầm cao máy thoáng. Trên vai khoác lấy một cái áo vest màu trắng với đường viền đen mở rộng, bên trong là áo lót tuỳ ý chín cô nương lựa chọn, đủ loại màu sắc và kiểu dáng, hấp dẫn không chịu nổi.

-Có ý kiến gì không?

Ta cười hỏi.

-Không, không có.

Chín cô nương lí nhí trả lời. Sau này bên cạnh mỗi người các nàng là một Linh Tê Phân Thân của ta, đi kèm làm nhiệm vụ thanh tra giám sát sự tình trong Ma Thiên Giáo. Trang phục như vậy, tự nhiên là để ta càng thêm hứng thú chơi các nàng rồi.

Có việc thư kí làm, không việc làm thư ký.

-Nào mau tới đây.

Ta lập tức dâm hứng nổi lên, mỗi cái phân thân ôm lấy một cô nương Song Trọng Tra Giám, đem các nàng xoay người, chống tay lên tường, xếp thành một hàng ngang dài. Bắt đầu từ Lâm Na Liễn, Du Định Duyên, Bình Tỉnh Đào, Thấu Kì Sa Hạ, Phác Chí Hiếu, Danh Tỉnh Nam, Kim Đa Hiền, Tôn Thái Anh và Chu Tử Du.

Xoẹt. X9

Bàn tay tóm lấy đũng quần của chín cô nương, xé toạc một cái được một mảnh vải nhỏ. Quần kiểu này ta cho may rất nhiều, cũng đủ loại màu sắc, xé đi cũng chẳng sao, lại thêm mấy phần tình thú. Cả âm hộ màu mỡ với cánh hoa mật huyệt nở rộ phấn hồng xinh đẹp hiện rõ trước mắt ta, không sót gì, kể cả cúc hoa nhỏ xíu xinh xắn, cũng là một màu hồng phấn gợi tình.

-Ta tới đây.

-A. X9

Quy đầu thô to đẩy ra cúc hoa, dần dần chen vào trong cúc huyệt khiến chín cô nương Song Trọng Tra Giám rên lên một tiếng. Dù có dầu bôi trơn, nhưng do cúc huyệt các nàng quá chặt khít, nhét vào vẫn khá khó khăn. Nhưng mà như vậy lại càng đem đến cho ta càng nhiều khoái cảm, thích vô cùng, hưng phấn tăng vọt, dùng sức đem côn thịt cắm hết vào trong cúc huyệt của chín cô nương.

Mười tám cái chân dài nuột nà gấp khúc lại, hạ thấp thân mình, đem mông tròn càng vểnh ra sau, đón nhận côn thịt của ta cắm vào trong cúc huyệt của các nàng. Ta đem côn thịt ngâm trong cúc huyệt chín cô nương một hồi, cho các nàng quen thuộc cảm giác cúc huyệt bị nong rộng ra, sau đó bắt đầu kéo ra đút vào. So với lần đầu, đến hiện tại trải qua ta khai phá nhiều lần, cúc huyệt của các nàng đã càng dễ dàng tiếp nhận côn thịt của ta cắm rút, đồng thới chín cô nương cũng đã bắt đầu nhận được khoái cảm khi cúc huyệt bị quất cắm. Dâm thuỷ bắt đầu rỉ ra không ngừng đem đũng quần thấm ướt, tạo thành vệt nước rõ ràng trên lớp vải quần màu trắng.

Ta giữ lấy eo chín cô nương Song Trọng Tra Giám, cắm côn thịt vào cúc huyệt các nàng rồi lại rút ra, từ từ chơi đùa. Bụng dưới tuỳ ý va lên cặp mông tròn trịa bị bao trong lớp vải quần căng chặt, tạo thành âm thanh vang vọng.

Thích cực kì.

Cạch

Cửa mở ra, Hàm Ân Tĩnh đẩy cửa bước vào, ta đi cạnh bên nàng, đem cửa đóng lại. Hàm Ân Tĩnh nhìn chín cô nương Song Trọng Tra Giám một cái.

-Đều là tứ giai Tiên Thiên Cảnh cả rồi. Các nàng tu luyện đúng là nhanh.

Hàm Ân Tĩnh tiến đến ngồi trên đùi ta, choàng tay ôm lấy cổ, cười nói.

-Cũng là nhờ có tham gia Thiên Đạo Thư Viện, sau này người khác sợ rằng không nhanh được như vậy nữa.

Ta ôm lấy Hàm Ân Tĩnh vào lòng. Dáng người nàng cao ráo, ăn mặc lịch sự, ngồi trong lòng ta chỉ mang áo thun và quần đùi, rất là không hợp, nhưng Hàm Ân Tĩnh thích như vậy. Hôm nay nàng đặc biệt xinh đẹp, cũng là quần đùi cực ngắn và áo vest khoác ngoài sơ mi, bộ dạng thanh lịch cao quý, nếu lại để tóc ngắn như trước, chắc chắn soái khí tung trời, chỉ cần ra đường liền khiến mấy em gái hú hét không ngừng. Còn giờ đây, Hàm Ân Tĩnh nuôi một đầu tóc dài, khí chất nữ tính dịu dàng tràn lan, thật là một người đẹp nam nữ đều ăn.

-Thục Trinh Thái Hậu lấy được Thiên Đạo Ấn Ký, không biết đã tu luyện đến mức độ nào rồi? Sợ rằng nàng đang hướng Hợp Đạo Cảnh nhắm đến.

-Có lẽ sau khi có được Thiên Đạo Ấn Ký, nàng ta sẽ được tăng tốc độ tu luyện. Nhưng lấy các ngươi làm chuẩn, chẳng thể nhanh như vậy được đâu.

-Nhưng hai mươi năm nữa thì sao?

Hàm Ân Tĩnh hỏi.

-Cái này thì phải xem các ngươi, hai mươi năm nữa các ngươi có tự tin đột phá không?

-Sợ rằng không được.

Tài nguyên tu luyện ta cung cấp cho Hàm Ân Tĩnh nói riêng và Vương Miện Nữ Đoàn nói chung, luôn rất dồi dào. Mà Hàm Ân Tĩnh bước lên con đường tu luyện sớm nhất, cũng là có thiên phú nhất, cho nên tu vi của nàng vẫn luôn ở trước nhất trong sáu tỷ muội.

-Vậy thì cũng vừa khéo thôi. Kế hoạch Ma Thiên Nhất Kiếm cũng hẳn là hai mươi năm nữa mới hoàn thành được.

Câu này, là ta dùng truyền âm nói với Hàm Ân Tĩnh. Ma Thiên Nhất Kiếm có mức độ quan trọng rất cao, cần phải bảo mật triệt để.

-Thiên Hạ hiện tại nhìn thì chiến tranh khắp nơi, thật ra lại đang rất cân bằng. Ngươi nghĩ muốn chơi chết bọn hắn, bọn hắn đồng dạng cũng đang chờ cơ hội chơi chết ngươi, nhớ phải cẩn thận.

-Ta biết.

-Biết cái đầu ngươi. Có tâm tư thì đi an ủi Hiếu Mẫn với đi, sớm ngày đem nàng thu phục.

-Ngươi cũng biết chuyện này không thể miễn cưỡng mà.

-Được rồi, chuyện sớm muộn mà thôi. Chuyến đi Bắc Hải Băng Châu ngươi làm rất tốt rồi.

Ta vừa cùng Hàm Ân Tĩnh nói chuyện, bên kia chín phân thân ra sức cắm rút côn thịt trong cúc huyệt của chín cô nương Song Trọng Tra Giám, dần dần đem khoái cảm đổ đầy, đồng loạt bùng phát, đem tinh dịch nóng hổi xuất vào trong cúc huyệt các nàng. Ta xuất tinh xong đem côn thịt rút ra, chín tỷ muội cùng quỳ dưới háng dùng miệng lưỡi vệ sinh sạch sẽ. Tuy rằng vừa từ cúc huyệt của các nàng rút ra, nhưng tuyệt đối không có chút mùi vị kì lạ nào, chỉ có tinh dịch thơm ngọt của ta mà thôi.

Xong xuôi chín cô nương Song Trọng Tra Giám mới qua bên này, dàn hàng ngang hướng về Hàm Ân Tĩnh cúi chào. Bắp đùi các nàng bị thấm ướt bởi dâm thuỷ chảy tràn lan, đem vải quần thấm ướt đổi màu rất bắt mắt, cũng rất dâm đãng.

-Chúng muội ra mắt Hân Tĩnh tỷ.

Hàm Ân Tĩnh gật đầu.

-Ta là Hân Tĩnh, rất vui được gặp các ngươi. Các ngươi đã quen thuộc với Thiên Cương Đảo chưa?

Nàng cũng tự làm ra giới thiệu, hỏi han một chút.

-Chúng ta đã quen thuộc rồi.

Lâm Na Liễn đại diên trả lời.

Diện tích đảo Thiên Cương lớn hơn đảo Địa Sát nhiều, kiến trúc bên trên đã đạt đến mức độ cung điện, chứ không phải là biệt thự nữa. Mà Thiên Cương Đảo, từ cái tên cũng biết là ở tầm cỡ cực kì trọng yếu rồi. Nơi này về sau sẽ là nơi biên soạn và chỉnh sửa giáo luật của Ma Thiên Giáo. Cũng đồng thời là nhà của chín cô nương Song Trọng Tra Giám.

Chín cô nương Song Trọng Tra Giám và Hàm Ân Tĩnh khách sáo một hồi xong, ta lại tiến đến ôm lấy các nàng, tìm lấy bất cứ chỗ nào thuận tiện trong phòng, bày ra đủ loại tư thế, đem côn thịt cắm vào trong mật huyệt, bay nhanh cắm rút. Từ bên bậc cửa sổ, đến trên bàn làm việc, cho đến trên chậu hoa, trình diễn một màn dâm kịch vô cùng kích tình.

Bên này, ta ôm lấy Hàm Ân Tĩnh coi như chẳng có chuyện gì tiếp tục trò chuyện.

-Ngươi có cần ta điều thêm người qua đây giúp không?

Hàm Ân Tĩnh đang xem tư liệu của Song Trọng Tra Giám, đồng thời đưa mắt nhìn về phía người thật đối ứng trong hồ sơ quan sát một cái. Ngoài việc soạn thảo giáo luật, chỉ dẫn Song Trọng Tra Giám tu luyện cũng là trách nhiệm mà nàng nhận lấy.

-Không cần, có gì ta sẽ nhờ các tỷ muội giúp. Tình hình chiến sự căng thẳng, ngươi cứ tập trung lo cho chỗ khác đi. Ma Thiên Nhai hiện tại chúng ta vẫn chống đỡ được. Song Trọng Tra Giám này, rất có tiềm năng đó.

-Vậy được.

Ma Thiên Nhai vẫn là cửa vào chính của Nam Man Hoang Châu. Nơi này tập trung hơn tám thành võ giả của Thập Vạn Sơn Châu. Từ Ma Thiên Nhai, hàng ngày vẫn đang không ngừng có hàng ngàn, vạn võ giả đổ xô vào Nam Man Hoang Châu tìm kiếm thu thập tài nguyên. Nam Man Hoang Châu, tựa như một kho vàng để cho Ma Thiên Giáo tuỳ ý khai thác không bao giờ cạn kiệt vậy. Đây vẫn là nguồn thu tài nguyên chính của Ma Thiên Giáo.

Tất nhiên chỉ là với tốc độ khai thác hiện nay.

Thú triều vẫn không ngừng công kích Ma Thiên Nhai, dù rằng tần suất Bạch Hổ hiện thân tấn công đã giảm nhiều, nhưng như cũ vẫn để Ma Thiên Nhai phải tăng cường phòng vệ. Cái chết trắng vẫn còn đang lượn lờ khắp Nam Man Hoang Châu, sẵn sàng tiễn bất cứ ai nó gặp đi Luân Hồi. Nếu không có Bạch Hổ, sợ rằng Nam Man Hoang Châu đã bị Ma Thiên Giáo cào sạch rồi. Nhưng dù là như vậy, tài nguyên thu hoạch được từ Nam Man Hoang Châu vẫn là rất khổng lồ, dường như cũng nằm trong giới hạn cho phép của Bạch Hổ.

Bạch Hổ sẽ không tới Ma Thiên Nhai.

Quyền Mẫn Nga có nói thỉnh thoảng Bạch Hổ sẽ ghé qua gần Nhất Tuyến Thiên nhìn Meo Meo một cái, nhưng không gặp, rồi rời đi.

-Xem ra Thiên Hạ sẽ ở tình trạng này thêm hai mươi năm. Tiến độ tiến công Thương Quốc thế nào?

-Nhìn thì có vẻ tiến triển tốt. Nhưng lấy tốc độ hiện tại, sợ rằng trăm năm nữa mới tới được Triều Ca.

Bạch Diện rất mạnh, mà nội tình của Ma Giáo sâu dày, không dễ đối phó. Chiến tranh tuy tàn khốc, nhưng chỉ là cuộc chiến giữa các võ giả, chẳng mấy ảnh hưởng đến dân thường. Đây là quy tắc thầm được chấp nhận giữa các thế lực, mà khởi đầu là do ảnh hưởng của Ma Thiên Giáo. Thương Quốc cũng dần dần chấp nhận quy tắc này.

Bởi cái gọi là người còn thì nước còn, lại đúng trong trường hợp Thiên Hạ hiện tại.

Chiến tranh tuy tàn khốc, nhưng vốn dĩ số lượng võ giả chỉ chiếm một phần mười thường dân mà thôi. Dân số chẳng mấy biến động, cũng trở thành nguồn cung cấp võ giả cho các bên tiêu hao trong chiến tranh. Đồng thời, cũng là nguồn chính cung cấp Năng Lượng Tín Ngưỡng, các phe tự nhiên đều quý trọng.

-Bạch Diện muốn đổi Lý Uyên lấy đan phương Nguyên Thần Đan, ngươi định thế nào?

Lý Uyên rơi vào tau Bạch Diện đã lâu. Lý Kiến Thành bị nhai sống, huynh đệ hắn là Lý Thế Dân, Lý Nguyên Cát và Lý Nguyên Bá không chịu khuất phục, cũng đã bị xử đẹp. Lý Uyên đối với Ma Giáo đã hoàn toàn vô dụng. Cái giá mà Bạch Diện đưa ra, thật là có chút đắt đỏ.

-Còn thế nào, đổi thôi.

Lý Trí Hiền rất yêu quý Lý Uyên, với ta lý do này là đủ rồi.

-Được rồi, chuyện nay ta sẽ nhờ Từ Du Nhã mặc cả, ngươi đừng can thiệp.

-Cũng được.

Quan trọng là Lý Trí Hiền biết được thái độ của ta.

Thiên Hạ hiện tại, đạt được một sự cân bằng vô cùng vi diệu.

-Được rồi, chúng ta lại làm một hồi.

Khắp nơi đều là cảnh tượng nam nữ điên cuồng giao phối, Hàm Ân Tĩnh lửa dục đốt người nãy giờ, đến lúc này đã không nhịn được, nhào đến trên người ta, tựa như sắc lang đem áo thun và quần đùi của ta xé tan, chỉ chớp mắt đã đem ta lột trần như nhộng. Hai bắp đùi kẹp lấy hai bên hông ta, không cho ta cựa quậy. Mà ta cũng chẳng thèm chống cự, hai bàn tay đưa tới cách lớp vải quần, vuốt ve đùi của Hàm Ân Tĩnh. So với đường cong thân thể nóng bỏng của chín cô nương Song Trọng Tra Giám, thân hình của Hàm Ân Tĩnh cũng rất đẹp, nhưng lại không thể gọi là hoàn mĩ được.

Nàng muốn như vậy.

Ta không cam yếu thế, tay đưa lên cởi ra nút áo vest, đem hai vạt áo banh ra hai bên.

Trước ngực Hàm Ân Tĩnh là một mảnh trắng muốt, hai nhũ đỉnh nhỏ xinh đã nhô cao vì hứng tình. Ta đưa tay bắt lấy hai bên nhũ cầu, vừa vặn trong lòng bàn tay, so với nhũ cầu ngồn ngộn của Song Trọng Tra Giám, lại càng khiến ta thêm thích thú, chơi hoài không chán.

Xoẹt.

Đũng quần đùi siêu ngắn bởi tư thế của Hàm Ân Tĩnh mà bị căng ra hết cỡ, bị nàng dùng chân khí hoá đao, cắt một cái, liền rách tung ra, để lộ âm hộ màu mỡ ướt át.

-A…thật thích…ư…a

Hàm Ân Tĩnh đem côn thịt của ta nuốt hết vào trong mật huyệt của nàng, cử động vách thịt non âm đạo nhúc nhích cử động bóp chặt lấy, dâm thuỷ đã thấm đẫm, để ta cảm nhận được một đợt khoái cảm ướt át lại chặt khít vô cùng mãnh liệt, không cần cử động lại vẫn sướng không tả nổi.

-Ư…ta cũng thật sướng…a

Ta không nhịn được rên lên theo nàng.

Đến cảnh giới của ta hiện tại, ảnh hưởng khoái cảm thân thể phản hồi đến linh hồn rất là hạn chế. Mà ở chiều ngược lại, linh hồn dễ dàng ảnh hưởng đến phản ứng thân thể. Bởi vì ta yêu Hàm Ân Tĩnh, cho nên thân thể cùng nàng hoan ái, đạt được khoái cảm nhục dục thuần tuý lại vượt xa khi làm tình cùng với cả chín cô nương Song Trọng Tra Giám cộng lại.

Sung sướng ngất ngây.

-Xem ngươi kìa, sướng đến vậy sao.

Hàm Ân Tĩnh cúi đầu nhìn ta cười lên, xinh đẹp dịu dàng đến làm cho linh hồn ta cũng muốn tan chảy.

-Còn phải nói sao?

Ta cười đáp.

Hàm Ân Tĩnh không đáp lại cúi đầu xuống hôn lên miệng ta. Môi nàng thật mềm, thật trơn ướt, nhẹ nhàng cuốn lấy môi của ta triền miên. Nước bọt ngọt ngào không ngừng tiết ra, trao đổi cùng nước bọt của ta. Hai cái lưỡi nhanh chóng tìm đến nhau cuốn lấy không ngừng, trong cơn triền miên ngây ngất.

Năm ngón tay phải của ta đan chặt lấy năm ngón tay trái của Hàm Ân Tĩnh, bàn tay còn lại của cả hai ôm chặt lấy nhau, hông bắt đầu chuyển động. Mông Hàm Ân Tĩnh nâng lên, thì mông của ta đồng thời lui xuống, đem côn thịt trượt dần ra khỏi mật huyệt của nàng. Sau đó mông Hàm Ân Tĩnh dập xuống, đón lấy hông ta hẩy lên, lại đem côn thịt cắn lút cán trong âm đạo của nàng, phối hợp cùng nhau, đạt đến khoái cảm ma sát lớn nhất.

Vui sướng dạt dào, triền miên không dứt.

Ta cùng Hàm Ân Tĩnh đắm chìm vào không gian tình yêu của riêng chúng ta. Tiến rên rỉ của chín cô nương Song Trọng Tra Giám xung quanh, là nhạc đệm cho cuộc tình hoan lạc say đắm của chúng ta.

Hồi lâu triền miên quên hết thời gian.

-Ta muốn bắn.

Ta hô lên một tiếng.

-Ta cũng tới…A

Hàm Ân Tĩnh rên lên một tiếng đáp lại.

Dâm thuỷ của Hàm Ân Tĩnh tràn ra cùng với tinh dịch của ta bắn tới hoà quyện làm một, đẩy chúng ta lên đỉnh cao của hoan lạc vui sướng. Đồng thời, chín cỗ phân thân kia của ta cũng bị ảnh hưởng, tinh quan thất thủ, đem tinh dịch tiết như rót vào âm đạo của chín cô nương Song Trọng Tra Giám.

Trong Vương Miện Nữ Đoàn, ta quen biết Hàm Ân Tĩnh sớm nhất. Tuy rằng ở bên nhau thời gian không ngắn, nhưng chính thức yêu đương còn chưa được mười năm. Chúng ta tựa như một cặp đôi mới cưới, còn đang đắm chìm trong cảm giác mới mẻ của tình yêu. Dù rằng đã quá hiểu rõ con người của nhau.

Tuy là vậy, nhưng ta biết, theo thời gian trôi đi, ta sẽ chỉ càng yêu Hàm Ân Tĩnh nhiều hơn. Nàng đối với ta không phải là một món ăn ngon, ăn nhiều thì sẽ chán. Mà là như thuốc phiện, càng chơi càng nghiện, đã đến mức không thể thiếu trong cuộc đời ta nữa rồi.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.