Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tuỳ Phong Lưu (3)

Tiểu thuyết gốc · 4021 chữ

Chương 13.3 Tuỳ Phong Lưu (3)

Ôm thân thể đẫy đà nóng bỏng của Thuỵ Vân Phu Nhân trong lòng, sờ bóp tuỳ ý nãi cầu diệu kì của nàng, côn thịt cắm trong âm đạo ấm áp của nàng, mũi ngửi hương thơm nồng nàn trên tóc nàng. Thích đến không biên giới, cũng không kiềm chế, lại sảng khoái xuất tinh. Người đẹp run rẩy tinh dịch nóng hổi tràn ngập trong âm đạo, thân thể run nhẹ từng đợt, cố gắng chịu đựng.

-Ha ha, phu nhân, ngươi thật dễ thương.

Nào giờ có ai khen nàng dễ thương, nhưng ta nói vậy, trong tình huống hiên tại cũng không sai, Thuỵ Vân Phu Nhân chỉ có thể mặt đỏ hơn nguýt ta hờn dỗi.

-Ma quỷ, đáng ghét.

-Ha ha.

Ta cười lớn thoả mãn.

Ta nằm ngửa trên giường của Thuỵ Vân Phu Nhân, ôm lấy nàng. Nàng gối đầu lên tay ta, nằm nghiêng gác đùi lên đùi ta, tay đặt lên ngực ta vuốt ve.

-Công tử thật lợi hại, côn thịt vậy mà còn cứng rắn như vậy.

-Haha, đương nhiên, nếu không lợi hại, sao có thể thoả mãn phu nhân chứ.

-Nào chỉ có thoả mãn, gần như đem ta giết chết.

-Sướng chết có gì không tốt. Đại nhục côn hạ tử, dã quỷ tố phê pha. Phu nhân ngươi hiểu văn thơ, có biết câu này?

Thuỵ Vân Phu Nhân đánh ngực ta một cái, lại hờn dỗi.

-Đáng ghét, làm gì có ai làm thơ như ngươi, thật tục.

-Ta cần gì cao nhã. Trần tục mới nơi sung sướng, chích tiện uyên ương bất tiện tiên.

Thuỵ Vân Phu Nhân vậy mà ngẩn ra.

-Chỉ làm uyên ương chẳng thành tiên? Là công tử nghĩ ra.

-Là đạo thơ, haha.

-Ừm thi ý thật hay.

Lại có chuyện xưa sao? Bất quá ta cũng lười nghe, nàng rõ ràng là cái dâm phụ, khùng mới nghe nàng kể chuyện. Nam Cung Dật đã mất xác nơi Vô Tận Viêm Châu, không người đối chứng, nàng muốn nói gì mà chả được.

-Công tử có dự định gì cho tương lai không?

-Trước mắt là hoàn thành uỷ thác của lão sư, sau đó thì không biết, có lẽ ngao du đây đó, làm một cơn gió tự do.

-Hèn chi công tử đổi tên là Tuỳ Phong Lưu. Tự do sao? Ta nhiều khi cũng muốn bỏ hết tất cả làm một cơn gió tự do như công tử.

-Ta một thân một mình mới vậy, phu nhân có gia đình, có gia tộc, lang thang phiêu bạt làm gì. Chim bằng bay khắp chốn cũng có lúc về tổ. Có nhà để về, thật ra vẫn hạnh phúc hơn là vĩnh viễn bay lượn.

-Đáng tiếc, cà gia tộc này sắp không giữ nổi rồi.

Hắc, tới rồi, bắt đầu nói chuyện chính đấy. Nãy Thuỵ Vân Phu Nhân nói cũng muốn làm một cơn gió tự do, chỉ là để đạt được sự đồng cảm của ta mà thôi. Nữ nhân này ham muốn quyền lực cựk mạnk, nếu không có dã tâm to lớn, lấy nàng một cái phu nhân bỏ chồng, làm gì lên làm được gia chủ Đông Phương Gia. Phải biết Đông Phương Gia không phải dạng vừa đâu, là một đại gia tộc lâu đời vô cùng đông đúc, địa vị tại một dải ven biển phía đông Thập Vạn Sơn Châu đã tương đương hoàng tộc.

Không đùa được đâu.

Đáng tiếc cái thế giới này chân lý lại nằm trong tay kẻ mạnh, chính là đám thất giai đấy, Đông Phương Gia có thất giai, lại đã từ bỏ gia tộc, nhưng vẫn tồn tại phát triển mạnh mẽ, thì không thể không thực hiện thủ đoạn chính trị. Thiếu Lâm Tự ta rõ ràng nhất, cũng có qua lại với Đông Phương Gia, tại Đông Phương Thành chùa miếu đủ cả, hoà thượng tới đây đều được đối xử tốt, không có ngoại lệ. Võ Đang Phái không cần nói, chính là có quan hệ lợi ích thân thiết. Nghe đâu Tạ Yến Khách cũng từng tới Đông Phương Gia uống rượu rất vui vẻ, cũng đồng ý để Đông Phương Gia đem chuyện này tuyên truyền. Bên Đông Nam Hải chắc cũng cùng Khoái Hoạt Hoàng có một chân, đáng tiếc hắn đã gãy.

-Có chuyện gì khiến phu nhân buồn phiền vậy.

Ta nghiêng qua một bên ôm lấy đùi trái nàng nâng lên, côn thịt lại tiến vào thân thể Thuỵ Vân Phu Nhân, nàng chỉ a lên một tiếng rồi mặc kệ ta nhẹ nhàng cắm rút, tinh thần lại tập trung trò chuyện. Nữ nhân này thật là một nữ cường nhân, người khác có lẽ sợ nàng, ta há lại sợ nàng, chơi nàng cho sướng côn cái đã.

-Hôm nay công tử cũng thấy đường muội ta Đông Phương Kiều Ân, rồi đấy. Nàng muốn trở về gia tộc. A cứ như vậy, công tử nhẹ chút ư

Thuỵ Vân Phu Nhân vừa nói vừa rên rỉ khiêu khích ta. Nàng biết làm thế nào để lấy được lợi ích tối đa từ nam nhân. Làm ta nhớ đến Kim Bình Nhi và Trầm Lãng, chắc chắn Khoái Hoạt Hoàng chơi qua nàng, không sai được. Ngày mai lừa dối bức cung Trầm Lãng một phen, xem hắn phun ra được tin tức hay ho gì. Hắc hắc.

-Vậy là chuyện tốt, nhận tổ quy tông, nên làm, huyệt của ngươi lại bắt đầu bóp chặt, thật sướng, phu nhân ngươi đúng là một cái tuyệt thế vưu vật.

-A vốn là chuyện tốt ư nhưng ta có cảm giác bất an a ư

-Hắc, không nói những cái này, đêm đã muộn, ta lại bắn một lần rồi nghỉ ngơi, a thật sướng quá, thân thể phu nhân quá tuyệt.

Ta lại lười cùng nàng trò chuyện thời cuộc, trở mình đè lên người Thuỵ Vân Phu Nhân, tăng tốc cắm rút. Nàng cũng không ngăn cản, để ta tuỳ ý nhấp nhô trên người, tay ôm lấy lưng ta vuốt ve, chân kẹp chặt lấy hông ta. Nữ nhân này thật là biết chơi, không dùng tuyệt kĩ là không thu phục được nàng đấy, bất quá ta chỉ muốn sướng, mặc kệ nàng, đè lên người nàng thoải mái rút ra cắm vào, sau cùng đem tinh dịch xuất vào nơi sâu nhất trong âm đạo nàng. Sau đó xoay người lật qua một bên nằm ngửa, điều khiển Đệ Nhị tiến vào trạng thái ngủ.

Thuỵ Vân Phu Nhân cũng bị tinh dịch bỏng kích thích cao trào, ngồi dậy lau dọn hạ thân ướt sũng và côn thịt của ta, dịu dàng đắp chăn, ôm ta chìm vào giấc ngủ. Hôm nay chịu ta giày vò, nàng cũng là mệt mỏi.

Rất nhanh ngủ mất.

Sáng hôm sau.

Ta thoát ra từ trong trạng thái thiền định bởi kích thích từ cả hai phân thân truyền tới. Một bên là Quyền Mẫn Nga nhẹ nhàng ân cần và yêu thương bú liếm, một bên là Thuỵ Vân Phu Nhân tham lam nhiệt tình như lửa, như muốn đem côn thịt của ta làm bữa sáng, một ngụm ăn hết. Hai cảm giác bú liếm hoàn toàn bất đồng truyền đến, ta im lặng suy nghĩ xem bên nào sướng hơn. Thuỵ Vân Phu Nhân kỹ thuật bú liếm vô cùng cao minh, đầu lưỡi mềm mại vô cùng, liếm hết mọi góc cạnh của côn thịt, một phân nhỏ cũng không bỏ sót, đầu lưỡi nàng liếm lấy quy đầu, một tay vuốt ve thân côn, một tay bóp nhẹ trứng, phối hợp nhịp nhang uyển chuyển, khi ngậm lất quy đầu thì mút rất mạnh, dùng hết sức đem muốn đem tinh dịch ta trực tiếp mút bắn ra, nước bọt rất nhiều, đem cả cây côn thịt của ta ướt nhẹp. Lâu lâu còn thâm hầu, dùng cuống họng mềm mại ma sát quy đầu. Để ta sảng khoái khôn tả.

Thật ra không cần nghĩ quá một giây, trực tiếp mặc kệ Đệ Nhị, tay vỗ về xoa đầu Quyền Mẫn Nga, ánh mắt ôn nhu vô hạn nhìn nàng.

-Sao muội không ngủ thêm tý nữa.

-Hôm qua huynh có vẻ không đã nghiền. Cho nên muội…

-Về sau cần như vậy nữa, huynh rất thoả mãn, thật sự.

-Ưm.

Tiểu sư muội nhu thuận gật đầu, ta nơi nào còn chịu nổi, trở mình đem nàng đặt dưới thân, cũng không ngại nàng vừa mới liếm côn thịt của ta, ôm nàng hôn thắm thiết, dịu dàng tiến vào thân thể nàng, một đôi tân lang tân nương triền miên suốt sáng sớm.

-A ngươi thật lợi hại, ta bú muốn lệch hàm, ngươi mới chịu bắn.

Thuỵ Vân Phu Nhân đem tinh dịch ta bắn ra nuốt hết xuống bụng, lại vệ sinh cẩn thận sạch sẽ, cái đồ lẳng lơ này thật biết phục vụ nam nhân đấy, mới lườm ta một cái hờn dỗi.

-Haha là miệng của phu nhân quá tuyệt vời, ta muốn hưởng thụ lâu chút.

Là ta không chịu nổi Quyền Mẫn Nga nên mới tiện thể xuất tinh cho ngươi luôn, chứ cái đồ lẳng lơ này muốn đem ta móc cạn, nằm mơ. Bất quá lời này có thể nghĩ, lại không thể nói ra.

-Công tử sáng nay có muốn làm gì hay đi đâu không, bữa sáng đã chuẩn bị rồi. Chuyện của Vô Dơ Đại Sư hôm qua ta đã phân phó, cho dù nhanh, cũng phải mất mấy ngày.

Nữ nhân này làm việc hiệu suất là cực cao đấy, chứng tỏ nàng hoàn toàn đem Đông Phương Gia nắm trong lòng bàn tay, hèn chi không muốn có người chen chân vào, lại quản đó là thất hay bát giai. Ham muốn quyền lực rất mạnh.

-Vậy chúng ta cần nhau ăn sáng.

-A ta không ăn, tinh dịch của công tử rất ngọt, vị thật lạ, lại thật ngon, đã thế bắn lại nhiều, đem ta một bụng no rồi.

Ta sờ má của Thuỵ Vân Phu Nhân, nàng cũng không tránh né, tựa như một tiểu tình nhân đỏ mặt đón lấy, thật là mê người.

-Thích không? Vậy sau này mỗi ngày ta đều bắn cho phu nhân ăn sáng, lại bắn cho phu nhân đắp mặt buổi tối, hắc, tinh dịch rất tốt cho da đấy.

-Đồ đáng ghét hư hỏng. Bất quá ta thật ưa thích. Nhưng công tử không muốn làm cơn gió tự do nữa sao.

-Ta tựa như gió, luôn ở bên phu nhân.

Ta nhìn Thuỵ Vân Phu Nhân với ánh mắt nghiêm túc, giọng nói sắt thép không tha nghi vấn, chỉ thiếu hét lên Hasagi mà thôi. Nàng nhìn ta, rồi mỉm cười, dịu dàng quyến rũ khó nói hết, đánh ta một cái.

-Ma quỷ, gạt người.

-Haha gạt hay không sau hãy nói, phu nhân cứ bận bịu đi, ta nghỉ một buổi sáng, đêm qua thật mệt.

Thuỵ Vân Phu Nhân hơi suy nghĩ, đây là khuê phòng của nàng đấy, chắc chắn có nhiều bí mật, nhưng cũng không đuổi ta đi.

-Vậy công tử nghỉ ngơi cho tốt.

-Ừm.

Mĩ phụ rời đi, ta nằm xuống giường nhắm mắt. Hôm nay bên bản tôn lẫn Đệ Nhất đều bận bịu. Đệ Nhất thì đưa nương tử quân xuống núi ăn sáng đấy, không biết là nàng nào nghe được tin ở dưới đó mới mở một quán mi rất ngon, còn bắt ta đi theo hộ tống. Ta vốn thấy phiền, nhưng lại không an tâm, đành đi theo. Còn bản tôn bên kia, đương nhiên là tâm sự đôi chút với Khoái Hoạt Hoàng hung danh hiển hách rồi.

Sám Hối Động.

-Thí chủ, chào buổi sáng.

-Hừ.

A, được lắm, có cốt khí, vẫn rất cứng nha. Từ khi vào đây dưới sự cổ vũ của Vô Duyên sư huynh, mỗi ngày ta đều giúp Khoái Hoạt Hoàng đại danh đỉnh đỉnh cảm nhận sự ấm áp của phật pháp. Thất giai không hổ là thất giai, mỗi ngày ta đều rất mệt mỏi truyền phật pháp cho Trầm Lãng thí chủ, hai tay hai chân đều thấy đau đấy, vậy mà nghỉ một đêm hắn liền phục hồi tốt.

Xem ra là ta nghiên cứu phật pháp chưa đủ rồi.

-Thí chủ, hôm nay tâm sự đi, được không.

-Phi.

A, hắn vậy mà nhổ nước bọt vào ta.

Bang.

Tiếng sắt thép va chạm vang lên.

Má Trầm Lãng lập tức in dấu hình bàn tay năm ngón đỏ au, còn ướt ướt đấy.

-Món quà này của thí chủ, bần tank không nhận nổi, trả lại cho thí chủ.

-Tên trọc ngươi muốn gì.

Hắn hận ta đến nghiến răng, có lẽ so với Vô Duyên sư huynh còn hận hơn, bởi sư huynh hầu như ngó lơ hắn, để mặc hắn chửi rủa, lấy đó mài dũa phật tâm của mình. Mà ta tuổi trẻ năng động, ngày nào cũng đem sự ấm áp bao dung của người xuất gia truyền thẳng vào thân thể hắn. Nhìn bộ dạng hắn thoải mái đến méo mó, mỗi lần đều như sắp ngộ ra, đi gặp Phật Tổ luôn rồi. Nhưng mỗi lần cũng đều thiếu một chút, là do phật pháp của ta không đủ đấy. Cho nên Trầm Lãng hận ta đến cắn vỡ răng, đương nhiên cũng chả để làm gì. Tất nhiên ta cũng không ham hố gì tra tấn hắn, chỉ tại Vô Duyên sư huynh chỉ điểm, ta đem đây thành nhiệm vụ hằng ngày trong việc tu hành mà thôi.

-Thí chủ thấy đấy, bần tank thân là Tiên Thiên Đạo Thể, truyền nhân Thiếu Lâm Tự, cường giả thất giai tương lai, nhưng thật ra còn quá trẻ. Trầm thí chủ thân là Nguyên Thần Cảnh, chắc chắn trải nghiệm rất nhiều, thí chủ kể cho ta nghe chút cuộc đời thí chủ đi.

-Hắc, tưởng gì chứ thế thì được.

Trầm Lãng có ý xấu. Bắt đầu kể về cuộc đời hắn, mà những tội ác hắn làm, không biết có phải do hắn bịa ra hay thêm thắt gì không, đều là những việc táng tận thiên lương, vạn ác bất xá. Mục đích nha, chính là để cho ta tức giận. Bất quá hắn nhầm, ta tuy là ba đời thiện nhân, nhưng chuyện gì chưa thấy qua. Hơn nữa những gì hắn kể, lại có mấy cái hắn thật làm, hay là có ai đó đem những ký ức này trồng vào trong đầu hắn. Bởi vậy ta cũng không tức giận, thậm chí còn dẫn dắt, để hắn kể rõ mọi chuyện. Được dịp không phải cảm nhận tình thương ấm áp của người xuất gia, hoặc là lâu không được nói, Trầm Lãng đặc biệt lắm mồm.

Như khi nói đến Đông Phương Thuỵ Vân, hắn vậy mà biết trên người nàng có bao nhiêu cái vết ruồi, dưới háng nàng có bao nhiêu cọng lông, xem ra cả hai đã từng giao lưu trao đổi nhân sinh rất kĩ. Ta không rảnh đếm lông của nàng, bất quá vệt ruồi nha, tối nay đếm thử một phen.

Trầm Lãng miệng không ngăn cản, gần như đem mọi bí mật phun ra hết. Để làm ta vấy bẩn cùng nổi giận, hắn thật dốc lòng. Thuỵ Vân Phu Nhân này, cũng thật không đơn giản, có thể không dơ bẩn như những gì Trầm Lãng nói, nhưng cũng không sạch sẽ đi nơi nào. Nhưng nghĩ lại cái gọi là dơ bẩn này, chỉ là so với những người tu hành phật pháp như ta hay những đại thiện nhân mấy đời cũng như ta mà thôi. Tu hành và chém giết là chủ đề vĩnh viễn của thế giới này, ai ở trong giang hồ mà không có vài mạng nơi tay, lại bình thường bất quá. Không muốn phạm sát giới, mời tới Thiếu Lâm Tự, sẵn sàng hoan nghênh.

Hoa sen ở trong bùn mà không tanh mùi bùn. Tối nay ta đành phải dùng cây gậy dài của mình, chọc vào đống bùn Đông Phương Thuỵ Vân này một phen, xem thử trong nàng có bao nhiêu dơ bẩn. Đây là vì rèn luyện bản thân.

A di đà phật.

Từ mồm chó của Trầm Lãng sau khi bỏ bớt 9 thành thừa thãi cùng không đánh tin đi, cũng là có nhiều tin tức bí mật hay ho.

Đông Phương Bất Bại, giáo chủ Nhật Nguyệt Thần Giáo là xuất thân từ Đông Phương Gia, nhưng vốn là tên lẹo cái, cũng bởi vì thế xảy ra xung đột, sau đó rời khỏi Đông Phương Gia, thề không quay lại. Bởi vậy khi hay tin Đông Phương Bất Bại thành tựu thất giai, toàn thể Đông Phương Gia lập tức đái ra máu. May mắn, Đông Phương Bất Bại lại đã lấy linh hồn ra thề với trời, sẽ không quay lại, vậy là cho dù có muốn huỷ diệt Đông Phương Gia hắn cũng sẽ không quay lại.

Nhưng mà từ địa vị thánh nữ Nhật Nguyệt Thần Giáo đến thân phận đến xem, Trần Kiều Ân, không, là Đông Phương Kiều Ân chắc chắn là con đẻ của Đông Phương Bất Bại, chắc đến ngàn tỷ phần trăm luôn. Sau này Luân Hồi thuận lợi, nàng sẽ kế thừa danh hiệu này. Thất giai thì luôn chú ý lẫn nhau, mấy thông tin trên bề mặt này, Trầm Lãng cũng biết. Nhưng ta thì không, đúng là học thầy không tày học bạn, kể cả bạn tù.

Ngẫm ra Đông Phương Bất Bại ngoại trừ về báo thù ra thì cũng không cần về lại Đông Phương Gia. Đông Phương Gia cũng không cần hắn.

Thập Vạn Sơn Châu tuy rằng được coi là cằn cỗi nhất trong các châu lục, cũng bởi vì là nó cằn cỗi, tài nguyên không nhiều, nhưng tông môn vẫn san sát, lại cũng ít tranh đấu. Thiếu Lâm Tự và Võ Đang Phái làm trùm nơi này, đều là danh môn chính phái chuyên tu đạo tu phật hướng thiện và siêu thoát. Lại thích quản chuyện bao đồng, Trầm Lãng là ví dụ tốt nhất. Cho nên nơi này một mảnh tường hoà, chỉ có âm thầm tranh đấu, đại động can qua, xin mời ghé Sám Hối Động của Thiếu Lâm Tự, còn bên Võ Đang Phái mà ra mặt xử lý thì điều tra rõ xong cho đi đầu thai luôn, tránh dài dòng. Lỡ có oan, chịu khó lên Thông Thiên Phong mà kiện củ khoai ấy.

Mà bên Đông Nam Hải đã không còn thất giai, Đông Phương Gia thừa sức tranh đoạt lợi ích, sau có thất giai xuất hiện, lại đem lợi ích giao ra, kết thiện duyên. Đây là cách mà Đông Phương Gia tồn tại ngàn năm nay, rất có tác dụng đấy. Gia tộc này, cổ xưa không kém Thiếu Lâm Tự đâu.

Bởi vậy Thuỵ Vân Phu Nhân mới cực lực phản đối Đông Phương Kiều Ân nhận tổ quy tông, gia tộc đang yên ổn, các ngươi đừng về. Nhưng bây giờ xem ra Đông Phương Kiều Ân không dễ từ bỏ, lấy địa vị cùng thân phận Luân Hồi Giả của nàng, Đông Phương Thành loạn rồi.

Mà ta, cũng quyết định tham gia mớ hỗn loạn này. Bởi việc này liên quan đến đột phá thất giai của ta đấy.

Lục giai là lục giai, thất giai là thất giai. Phân chia rất rạch ròi, cũng không có cái cảnh giới gọi là bán bộ thất giai đấy. Tựa như bước trên bờ vực, một bước bước tới liền rơi xuống. Mà thành tựu thất giai Nguyên Thần Cảnh, cần khiến cho linh hồn thăng hoa, từ đó linh hồn có thể tạm thời rời khỏi thân thể, cũng xưng nguyên thần, cho nên mới gọi thất giai là Nguyên Thần Cảnh.

Mà muốn linh hồn thăng hoa, thì cần đạt đến lục giai, sau đó Ngộ. Đơn giản như vậy, nên cực khó luôn. Mịt mờ không rõ, không ai có thể chỉ dạy. Mà một cách khác, chính là đem linh hồn nuôi đưỡng đến cực hạn, sau đó trải qua quá trình tích luỹ lượng dẫn đến biến đổi về chất, sau đó thăng hoa. Bất qua cái gọi là cực hạn này, tựa như dã tràng xe cát lấp biển, thật sự vô vọng, cho nên trên Cửu Châu có bao nhiêu cái Nguyên Thần Cảnh đều thành thành thật mà Ngộ đấy.

Nhưng đối với Luân Hồi Giả mà nói, cách thứ hai dễ làm hơn, mấy lần Luân Hồi tích luỹ lại, kiểu gì cũng thành tựu Nguyên Thần Cảnh, nếu mấy lần không được thì mấy trăm lần, chắc chắn được.

Mà ta, thì có máy hack, còn tận mấy cái.

Tối qua giày vò Thuỵ Vân Phu Nhân một trận, Sắc Dục Phần Tâm Hoả chuyển hoá dục niệm thành hồn nguyên rất nhiều, ăn đứt của cả bảy đạo lữ cộng lại. Hơn nữa đối với dục hoả này mà nói, một cái huyệt lạ bằng tạ cái huyệt quen, xem ra sau này cần phải nhắm vào mấy mĩ phụ nhân Tiên Thiên rồi. Tất nhiên phải chọn lấy mấy cái đồ lẳng lơ, bởi chỉ có đồ lẳng lơ mới thấy hoan lạc khi dâm nhạc, còn trinh thê liệt phụ, hiệu quả đoán chừng không được bao nhiêu. Còn chọc cho bản thân khó chịu, ta là không bao giờ cưỡng bức trực tiếp nữ nhân đấy, dùng thủ đoạn thì được.

A, ta vậy mà lại trở nên tà ác. Sắc Dục Phần Tâm Hoả đáng chết.

Dâm phụ lục giai như Thuỵ Vân Phu Nhân ở Thập Vạn Sơn Châu lẫn Đông Nam Hải cũng là hiếm có khó tìm, cho nên quyết định ở lại Đông Phương Gia, chơi nàng mười năm, đột phá thất giai lại nói.

Tuỳ Phong lại phối Thuỵ Vân, đã đủ Phong Vân, Hùng Bá cũng đã toi, võ lâm một dải phương nam này, không phải ta hoá rồng còn ai?

Lại còn biết thêm một chuyện về chuyện Thuỵ Vân Phu Nhân ly hôn về Đông Phương Gia.

Đồ lẳng lơ này không biết lúc đó có lẳng lơ như bây giờ không, nhưng không thể không nói nàng tâm tư sâu kín, trên giường lại như yêu tinh thiên biến vạn hoá, nắm đấm lại mạnh, thành ra người làm phu quân như Nam Cung Dật cũng thấy áp lực không nói, hắn vậy mà thích hương đồng cỏ nội ngây thơ chân chất, đã ngoại tình thì chớ, lại còn lòi ra một cặp tử nữ, càng chết hơn là trước khi kết hôn với Đông Phương Thuỵ Vân còn lập giao kèo một vợ một chồng được cả hai gia tộc ký kết. Thành ra để Nam Cung Dật tiếp tục giữ chức gia chủ, Nam Cung Gia đã phải ói ra rất nhiều chỗ tốt bồi thường cho Đông Phương Thuỵ Vân xách con về lại Đông Phương Gia.

Giờ thì hay rồi, Nam Cung Dật đã chết, Thiên Tinh Kiếm cũng mất. Nam Cung Gia không có Thiên Tinh Kiếm, còn là Nam Cung Gia sao? Ta thấy qua uy lực Thiên Tinh Kiếm, rất mạnh. Một chiêu ngọc đá cùng nát càng là thật đáng sợ, thất giai không toàn lực đón đỡ, tất vong mạng. Nhưng Nam Cung Dật thì chỉ có thể dùng hài từ cùi bắp để hình dung. Đây là tác hại của việc quá dựa dẫm vào Thần Khí, chết đáng đời.

Nhưng ngươi đừng lo, thê nữ của ngươi, bần tank lo được.

P/S: Cầu đề cử và ủng hộ.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 655

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.