Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kiều Ân Xuất Tường

Tiểu thuyết gốc · 3002 chữ

Chương 166 Kiều Ân Xuất Tường

Trải qua Thanh Thảo Phu Nhân và Thù Tiên Cô liên tục cố gắng.

Dựa vào tri thức của bản thân Thù Tiên Cô, kết hợp với thí nghiệm liên tục bất chấp hao tiền phí của. Cuối cùng cũng đem Ngự Linh Ấn của Meo Meo phân tích xong, từ đó có thể phục chế được. Nhưng muốn đạt được hiệu quả được như Ngự Linh Ấn của Quyền Mẫn Nga và Meo Meo, còn cần một chút sức mạnh Hợp Đạo mới được. Thông qua Hợp Đạo Giả làm trung gian, đạt được Thiên Đạo minh chứng cho khế ước.

Bởi vậy uy năng của Ngự Linh Ấn không thể tầm thường được.

Tác dụng lớn nhất của quyển trục Linh Hồn Khế Ước, đem một mảnh linh hồn giữa Ngự Linh Sư và Linh Thú trao cho nhau, đó chính là để Linh Thú có thể tiếp nhận chân khí của Ngự Linh Sư, nhờ đó lớn lên nhanh chóng và tiến hoá. Liên kết giữa Ngự Linh Sư và Linh Thú đạt được thông qua Linh Hồn Khế Ước, tăng cường cảm giác thân thiết giữa cả hai, để cho Ngự Linh Sư dễ dàng hơn thuần hoá và nuôi dưỡng Linh Thú.

Mà Ngự Linh Ấn, là một phiên bản cấp cao hơn quyển trục Linh Hồn Khế Ước, có liên kết mạnh hơn nhiều. Linh Thú có thể tiếp nhận càng nhiều chân khí của Ngự Linh Sư hơn, đồng thời phản hồi lại tăng cường sức mạnh cho Ngự Linh Sư. Quyền Mẫn Nga có thể dựa vào Meo Meo để đột phá Nguyên Thần Cảnh là vì thế. Thông qua tiêu hao sức mạnh của Ngự Linh Ấn, Ngự Linh Sư có thể khiến Linh Thú đau đớn, giống như vòng kim cô của Tôn Ngộ Không, hoặc khiến linh hồn của Linh Thú tê liệt một thời gian ngắn, mất đi quyền điều khiên thân thể. Tất nhiên đây chỉ là những chức năng cơ bản mà chúng ta vừa nghiên cứu ra. Hẳn là theo sự phát triển tìm tòi nghiên cứu, Ngự Linh Ấn chắc hẳn có thể có nhiều chức năng hơn, để Ngự Linh Sư có thể khống chế Linh Thú triệt để hơn.

Ngự Linh Sư chết, Ngự Linh Ấn sẽ nổ tung, Linh Thú cho dù không chết cũng sẽ trọng thương. Mà Linh Thú chết, cũng là một dạng tương tự. Coi như là một kiểu Linh Hồn Khế Ước ngang bằng, dù Ngự Linh Sư có được quyền lợi trừng phạt Linh Thú.

Nhưng mà thú vật đơn giản hơn con người nhiều lắm, đối xử tốt với nó, nó sẽ liều mạnh vì chủ nhân. Đối xử tệ bạc với nó, nó dù chết cũng không thuần phục. Cho dù là Linh Thú có trí tuệ không kém con người cũng vậy. Quyền trừng phạt, cũng giống như đòn roi của phụ mẫu vậy thôi, để Linh Thú có thể phát triển được đúng hướng.

Ngự Linh Ấn còn có một tác dụng quan trọng khác.

Meo Meo là Tân Sinh Giả.

Một khi Luân Hồi cài đặt lại, nó sẽ chết. Mà từ khi thông qua Ngự Linh Ấn trở thành Linh Thú của Quyền Mẫn Nga. Linh hồn của Meo Meo cũng đã được Luân Hồi Châu bao phủ, trở thành một Luân Hồi Giả, sau này nó sẽ theo Quyền Mẫn Nga cùng nhau vào Luân Hồi. Mà quyển trục Linh Hồn Khế Ước, không làm được điều này.

Phòng hội nghị cỡ vừa ở Ma Thiên Thánh Vực.

Gâu Gâu chân sau đứng trên ghế, chân trước đặt trên bàn, đang vui vẻ ăn một chậu thức ăn đặc chế dành riêng cho nó.

Màn hình hiển thị ở trung tâm một dấu ấn, xung quanh là các câu chữ và số liệu liên quan.

-Ngự Linh Ấn phải được khắc bằng thần niệm. Nếu Ngự Linh Sư là Nguyên Thần Cảnh thì không sao, có thể tự sửa chữa bổ sung. Cường giả Linh Niệm Cảnh cũng có thể dùng linh niệm tu bổ, làm giảm hao mòn. Nhưng dưới lục giai thì phải sửa chữa định kì. Mà cho dù không chiến đấu, nuôi dưỡng Linh Thú cũng tiêu hao sức mạnh của Ngự Linh Ấn. Chiến đấu càng nhiều tiêu hao càng nhanh.

Thù Tiên Cô tiến hành báo cáo phân tích, áo vest cùng chân váy, như là bá đạo tổng tài, rất có phong vị nữ cường nhân.

-Các ngươi không thể nghiêm túc chút sao?

Nhưng hiện tại Thù Tiên Cô chỉ có thể bất lực thở dài chán ngán khi ta đang úp mặt giữa vào hai nhũ cầu của Thanh Thảo Phu Nhân tóm lấy hai nhũ cầu siêu to khổng lồ của nàng, một bên bú mút, một bên nhào nặn. Thanh Thảo Phu Nhân cũng mặc áo sơ mi và chân váy. Chỉ là áo sơ mi đã mở cúc banh ra hai bên, áo lót ren màu đen rực lật xuống đẩy hai nhũ cầu to bự nổi lên, tuỳ ý ta chơi đùa. Còn chân váy thì đã cuốn lật lên ngang eo con kiến, lộ rõ đai đeo tất chân màu đen và quần lót lọt khe cùng bộ với áo lót.

-Ta vẫn đang nghe mà.

Thanh Thảo Phu Nhân cười xinh đẹp, ai tay vỗ về đầu ta để ta càng úp mặt sát vào trong nhũ cầu mềm mại của nàng ra sức bú mút. Như thế, ta làm sao có thể trả lời Thù Tiên Cô được.

Cạch.

Cửa bất ngờ đẩy ra, Quyền Mẫn Nga ôm eo Meo Meo tiến vào.

Ta liền nhảy dựng lên dùng tốc độ siêu thực mặc lại áo cho Thanh Thảo Phu Nhân, kéo váy nàng xuống, sau đó ngồi nghiêm chỉnh trên ghế. Lý do là không để cho Meo Meo thấy mà thôi.

-Sư nương, các ngươi bắt đầu rồi?

Quyền Mẫn Nga ngồi trên ghế, ôm Meo Meo trong lòng. Trên miệng nó còn hôi mùi sữa chưa tan, còn đang thỉnh thoảng liếm liêm mép, cái bụng ườn ra có chút căng căng, hiển nhiên vừa mới ăn no xong.

-Cũng tranh thủ bàn luận một chút. Đám Luân Hồi Giả các ngươi, quá hay dùng giờ cao su rồi.

Ở Ma Thiên Giáo đủ lâu, Thù Tiên Cô cũng học được nói đùa của thời hiện đại, thỉnh thoảng lấy ra dùng.

-Ta vẫn luôn rất đúng giờ.

Quyền Mẫn Nga thè lưỡi.

Nhưng có quỷ mới tin nàng.

Rầm

Cửa bị đẩy mạnh ra, A Phi nhào vào, bộ dạng như sắp khóc, hướng bắp đùi của ta muốn ôm tới. Nhưng đời nào ta để cho nam nhân ôm đùi, chân giơ lên một cước đạp trúng mặt A Phi, ngăn cách hắn từ xa.

-Có gì từ từ nói, đừng đụng chạm thân thể. Nam nam thụ thụ bất thân.

Ta tỏ vẻ ghét bỏ.

-Kiều Ân, nàng xuất tường rồi.

A Phi mếu máo nói.

Lập tức thu hút cái nhìn mở to mắt của tất cả mọi người đang có mặt, kể cả Meo Meo và Gâu Gâu. Nhưng sau đó Gâu Gâu lại vùi đầu tiếp tục ăn. Nó thật là rất dễ nuôi, hệ tiêu hoá cực tốt, không như Meo Meo, chỉ đang uống sữa trường.

-Bằng chứng?

Ta là không bao giờ chỉ nghe nói mõm không thôi.

-Ta vừa nãy qua gọi Kiều Ân cùng tới đây, thấy nàng đang khoá môi cùng người ta. Ngươi xem trí nhớ của ta là biết.

A Phi hiện tại cũng đã là lục giai đỉnh phong. Hắn chỉ cần tập trung nhớ lại cảnh tượng, ta dùng Đại Mộng Vô Nhai là có thể sao chép lại hình ảnh, đưa ra cho mọi người cùng xem.

Quả nhiên, thấy được Đông Phương Kiều Ân đang cùng người khác hôn môi, còn là rất đắm đuối, cho nên mới không phát hiện ra A Phi tiến đến.

-Vương Thuý Kiều?

-Đông Phương Kiều Ân vậy mà chơi bách hợp rồi? Thật đúng là bất ngờ nha.

Quyền Mẫn Nga nói.

Cạch.

Cửa lại mở ra, là Đông Phương Kiều Ân với trang phục màu đỏ phong cách quen thuộc tiến vào. Kiểu trang phục Đông Phương Bất Bại này, nàng có rất nhiều bộ, khác nhau là ở màu sắc và chi tiết mà thôi. Hôm nay Đông Phương Kiều Ân chọn một bộ màu xanh lục, xanh đến mơn mởn luôn.

-Các ngươi không cần đoán. Là do ta bắt đầu luyện Long Giương Bảo Thư rồi.

Đông Phương Kiều Ân như không có chuyện gì nói.

-Sao Đông Phương Bất Bại không giữ riêng mà truyền cho người rồi?

-Hắn không luyện được, tự nhiên là để ta luyện cho đỡ lãng phí.

Xem ra mấy cái truyền thừa cấp bậc cao như Hợp Đạo, là chỉ dành riêng cho Luân Hồi Giả mà thôi. Cũng đúng, Luân Hồi Giả bị hạn chế ở Linh Niệm Cảnh đỉnh phong, phải có truyền thừa mới có thể đột phá. Nếu còn phải tranh giành với Trầm Luân Giả nữa, thì đời nào mới lên cấp được. Huống hồ, Đông Phương Bất Bại có luyện được Long Giương Bảo Thư, khả năng đột phá Hợp Đạo Cảnh là bằng không. Nếu hắn thật có thể Hợp Đạo, hiện tai cũng đã không chỉ có sáu tên Hợp Đạo Giả tranh Thiên Hạ với ta rồi.

Đây là tin tốt.

Luyện Long Giương Bảo Thư, Đông Phương Kiều Ân sẽ sớm đột phá thất giai.

Cũng là tin xấu.

Long Giương Bảo Thư là Hợp Đạo Thần Thông, nó quả thật có thể bẻ cong cả linh hồn của người luyện, triệt để thay đổi tính cách và bản ngã. Gia đình êm ấm của A Phi và Đông Phương Kiều Ân có lẽ sắp tan nát rồi.

-Kiều Ân, cho dù ngươi chơi bách hợp, nhưng cũng tính là ngoại tình rồi. Theo quy định của Ma Thiên Giáo, ta sẽ nghiêm phạt ngươi. Mà chuyện này liên quan đến A Phi, ta sẽ không nhẹ tay.

Ma Thiên Giáo tuy cổ vũ dâm dục, lại nghiêm cấm ngoại tình. Một khi đã kết thành đạo lữ, được sự công nhận của ta, sẽ được cung cấp vài đặc quyền. Cũng vì vậy mà dám vi phạm thì trừng phạt cũng rất nặng.

Thường thường là sẽ được đi Ma Thiên Ngục nghỉ dưỡng một thời gian.

Ta trầm mặt nhìn thẳng Đông Phương Kiều Ân nói.

-Chỉ cần A Phi đồng ý là được, đúng không? Lão công, ngươi qua đây.

Đông Phương Kiều Ân hướng A Phi vẫy tay.

-Ta…

A Phi do dự, lại nhìn ta trưng cầu ý kiến. Ta hất đầu một cái, hắn đành rất không tình nguyện đến bên Đông Phương Kiều Ân để nàng kề tai nói nhỏ. Ở đây đều là Nguyên Thần Cảnh, cho nên nghe được rõ ràng.

Đông Phương Kiều Ân vậy mà muốn A Phi cưới Vương Thuý Kiều làm nhị phu nhân. Còn đe doạ nếu hắn không đồng ý, thì sẽ ly hôn. Dù sao nàng và Vương Thuý Kiều chỉ mới hôn môi mà thôi, chưa phải tội tình gì, ta vốn cũng chẳng bắt lỗi được nàng. Nhưng tu luyện Long Giương Bảo Thư, là phải chơi bê đê đấy. Nam thì làm long dương, nữ thì hoá bách hợp.

Cái Hợp Đạo Thần Thông khỉ bố như vậy, chẳng biết là ai nghĩ ra được.

-Được rồi, người đã đến đủ, bắt đầu thôi.

Cạch.

Cửa mở ra, có Dương Việt Long đi cùng Dương Hoàng Yến, Hoàng Nhất Đồng, Hoàn Nhan Thân Đông đi với Hoàn Nhan Khang, đồng loạt tiến vào, ngồi vào vị trí. Ba người sau vừa đột phá Linh Niệm Cảnh không lâu, lại đã là nhờ tài nguyên dồi dào không dứt nện mạnh vào, đạt tới đỉnh phong. Sở dĩ nhanh như vậy, còn là nhờ công ơn rất lớn của Thiên Đạo Thư Viện.

Không thể tiến vào đó một chuyến, ta cũng là khá tiếc.

-Chúng ta không tới muộn chứ?

Hoàn Nhan Thân Đông cười hỏi.

-Vừa khéo. Bắt đầu đi.

Ta cười đáp. Bọn hắn đến không muộn, vừa đúng giờ.

Thanh Thảo Phu Nhân thay thế Thù Tiên Cô làm báo cáo viên. Áo vets đen chuyên nghiệp cài một cúc áo ngay dưới ngực, bị hai nhũ cầu siêu to chống lên một đường cong kinh người, để cho Hoàng Nhất Đồng và Đông Phương Kiều Ân hâm mộ không thôi. Một thân trang phục bị ta vò nhăn nheo vừa nãy đã được sửa lại ngay ngắn, đoan chính. Nhưng vẫn rất nóng bỏng mê người, vô cùng gợi cảm.

-Đây là Ngự Linh Ấn, tác dụng là bla bla blô blô…

Thanh Thảo Phu Nhân chỉ lên trên màn hình diễn giải, nói rõ cấu tạo cũng như chức năng của Ngự Linh Ấn.

-Còn đây là thể tái sinh của Kỳ Lân Chí Tôn, tên gọi Gâu Gâu. Kết hợp hai thứ này, tương tự như Quyền Mẫn Nga.

Thanh Thảo Phu Nhân xoè bàn tay hướng về Quyền Mẫn Nga đưa ra tư thế mời. Quyền Mẫn Nga liền bế Meo Meo đặt lên bàn cho mọi người cùng xem, trên mu bàn tay phải sáng lên Ngự Linh Ấn, cùng dấu ấn tương tự ở giữa trán Meo Meo tiến hành cộng minh, hình dạng hoàn toàn tương tự.

-Là có thể khiến Luân Hồi Giả lợi dụng sức mạnh Hợp Đạo trong Kỳ Lân Chí Tôn, thành tựu Nguyên Thần Cảnh.

Thanh Thảo Phu Nhân coi như hoàn thành bài diễn thuyết.

-Hôm nay gọi các ngươi tới đây, chính là cho các ngươi một cơ hội ký khế ước cùng Gâu Gâu. Hình thức đấu giá, khởi điểm là 0 điểm cống hiến, bắt đầu.

-Lão bản, ta tưởng ngươi gọi chúng ta đến đây là xem thử ai thích hợp nhất chứ. Sao lại thành đấu giá rồi?

Hoàn Nhan Thân Đông hỏi.

-Ta nghèo rồi.

Một câu nói chặt đứt mọi đường thương lượng của Hoàn Nhan Thân Đông.

-Như vậy ta trả giá một triệu.

-Mười triệu.

Hoàn Nhan Thân Đông còn chưa nói xong, đã bị Hoàng Nhất Đồng cướp lời. Một lần tăng giá, là gấp mười lần, đủ khiến mọi người giật mình. Ta cũng biết nàng giàu, nhưng không ngờ lại hào phóng như vậy.

Mười triệu điểm cống hiến, dư sức trấn áp tất cả mọi người ở đây. Sợ rằng chỉ có Đoàn Trâm Anh có mặt mới có thể so đấu. Hoàng Nhất Đồng chịu trách nhiệm quản lý buôn bán và phát triển Ma Thiên Giáo ở Đông Nam Thiển Hải. Lại thêm Mạo Hiểm Công Hội ở Hoàng Sa Quần Đảo hiện tại cũng đã phát triển trở nên lớn mạnh, thu lợi không ngớt từ Nam Man Hoang Châu.

Hoàng Nhất Đồng không giàu thì ai giàu.

Đây còn là do nàng không tham ô gì hết, à không, Hoàng Nhất Đồng nằm trên núi kim cương còn dùng chẳng hết, tham ô chả để làm gì. Dù sao ở Cửu Châu, tiền tài chỉ là bước đệm cho sức mạnh mà thôi.

-Có hơi nhiều chút rồi.

-Không sao, nghe nói ngươi đang cần điểm cống hiến, ta cũng chẳng giữ nhiều điểm cống hiến như vậy làm gì cả.

-Vậy ta cũng không khách khí. Ta tuyên bố…

-Khoan đã, ta trả mười lăm triệu.

Hoàn Nhan Thân Đông còn chưa chịu thua, hắn tuy rằng không có nhiều điểm như vậy, nhưng hắn có thể mượn.

-Hai mươi triệu.

Hoàng Nhất Đồng không sợ hãi báo giá.

Đông Phương Kiều Ân vừa đinh báo giá, cũng đành câm nín.

Hoàng Nhất Đồng đứng dậy tiến đến ôm lấy Gâu Gâu. Con chó này đúng là dễ dãi, ai ôm cũng được hết.

-Được rồi, đấu giá kết thúc, Gâu Gâu thuộc về Hoàng Nhất Đồng. Sau đây phiền Thanh Thảo Phu Nhân giới thiệu sản nghiệp mới của Ma Thiên Giáo, Ngự Linh Ấn.

Thanh Thảo Phu Nhân lại lên báo cáo. Nàng vốn là thương nhân, đầu óc nhanh nhạy, rất nhanh làm quen với phong cách làm việc của Ma Thiên Giáo.

-Hiện tại trong Giáo đã có một vài Luân Hồi Giả bắt đầu đạt đến Linh Niệm Cảnh đỉnh phong, tu vi không thể tiến thêm, trở thành Ngự Linh Sư, bồi dưỡng Linh Thú, sẽ giúp tăng cao thực lực.

Dương Hoàng Yến, A Phi, Hoàn Nhan Thân Đông và Hoàn Nhan Khang gật đầu đồng ý.

Bọn hắn chính là Luân Hồi Giả như vậy.

Đường lên Nguyên Thần Cảnh khó khăn trùng trùng, cơ duyên thì ít là Luân Hồi Giả thì nhiều. Mà hôm nay ta gọi bọn hắn đến đây, cũng là tỏ ý nếu có được cơ duyên thì sẽ ưu tiên cho đám bằng hữu này trước.

Như vậy cho dù không tranh được Gâu Gâu, bọn hắn cũng vui vẻ.

Chiến sự ở Thương Quốc đang thuận lợi, Dương Việt Long và Dương Hoàng Yến cũng chẳng có áp lực.

Thục Trinh Thái Hậu bị ta đả thương còn chưa khỏi, hoặc là sợ bị ăn đòn nữa trốn luôn, để cho Hoàn Nhan Thân Đông và Hoàn Nhan Khang cũng được thở ra một hơi.

Bên phía Đông Phương Kiều Ân thì lại đang khá nóng.

Lang kị binh của Nguyên Quốc, cực kì khó chơi. Trương Vô Dụng lại cực không không vô dụng, mà là một kẻ anh dũng tài trí, đấu mưu đấu lực thậm chí còn đè được lên đầu Đông Phương Kiều Ân.

Ta cũng cần phân chút tâm tư chiếu cố nàng và A Phi.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 62

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.