Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kỳ Lân Tái Thế

Tiểu thuyết gốc · 3016 chữ

Chương 164 Kỳ Lân Tái Thế

Hải Thần Kích làm việc vô cùng nhanh chóng và hiệu quả.

Ma Thiên Ngục

Tầng bốn

Ta mắt không dời nhìn vào một con kỳ lân con, rất là đáng yêu, nhỏ nhỏ xinh xinh. Nó cũng mở to mắt nhìn tại ta không chớp. Kỳ lân con rất ngoan, ngồi im một chỗ, mặc cho hàng mớ dây nhợ đang treo khắp lên thân thể nó, đang liên tục kiểm tra thân thể nó. Chỉ có cái lưỡi thè ra thở hổn hển, cái đuôi đang vẫy không ngừng là chuyển động.

-Gấu.

Ta mở miệng kêu một tiếng.

-Gâu gâu

Kỳ lân con sủa lên hai tiếng đáp lại.

-Tay đâu.

Kỳ lân con nâng chân trước lên đặt lên lòng bàn tay của ta.

-Ngoan lắm.

Ta đưa tay sờ đầu, để kỳ lân con rất là thích, cái sừng nhỏ chưa mọc thành dạng đầy đủ, đầu tròn tròn cọ cọ vào lòng bàn tay ta.

-Thưởng cho ngươi.

Ta đem một miếng thịt thần thú thất giai phơi khô ướp tỏi ớt đút cho kỳ lân con, để nó cắn lấy, vui vẻ nhai không ngừng, nước dãi chảy tùm lum.

Dù sao cũng đã có một con hổ kêu meo meo, bây giờ có thêm một con kỳ lân kêu gâu gâu, ta cũng chẳng bất ngờ được nữa.

Phía bên kia trong bồn thuỷ tinh lớn, xác của Kỳ Lân Chí Tôn đã teo tóp lại thành một cái xác khô, đang không ngừng mục rữa cực nhanh hoà tan vào trong chất dịch đã chuyển thành màu xám đục, hoàn toàn trở thành vật vô giá trị. Cái xác này sau khi phân huỷ hết, chuyển cho Độc Tiên Cô nghiên cứu độc dược mới, là giá trị cuối cùng của nó. Hoàn toàn không lãng phí bất cứ thứ gì.

-Kết quả kiểm tra thế nào?

-Báo cáo lão bản, kết quả kiểm tra cho thấy, kỳ lân con là vô tính. Không thể sinh sản được.

Hải Thần Kích báo cáo, không che giấu vẻ thất vọng.

-Ngươi đã làm rất tốt. Coi như cống hiến cho Giáo ta thêm một cường giả Nguyên Thần Cảnh.

-Đa tạ lão bản khen ngợi.

Hải Thần Kích lập tức vui vẻ.

Nói thật, đối với một cái Khí Linh, ta quả thật không biết nên tưởng thưởng cho Hải Thần Kích thứ gì.

Nó chẳng cần gì cả.

May mắn những lời ngợi khen của ta vẫn luôn rất có tác dụng tích cực đối với Hải Thần Kích.

-Được rồi, hiện tại liền triển khai kế hoạch Ma Thiên Nhất Kiếm đi. Ta giao cho ngươi quyền hạn cao nhất, được quyền huy động toàn bộ nguồn lực Ma Thiên Giáo. Ngươi chỉ cần báo cáo và giải thích cho mình ta. Lôi Môn sẽ toàn lực phối hợp ngươi.

-Vâng lão bản.

Hải Thần Kích lập tức hứng thú bừng bừng.

-Lão bản, ta có một thỉnh cầu.

-Cứ nói.

-Ta muốn đổi tên thành Ma Thiên Kiếm.

-Ngươi là một cây kích, đổi thành kiếm làm gì. Chi bằng đổi thành Ma Thiên Hồn Linh đi.

-Đa tạ lão bản. Quả không hổ là lão bản.

Sau đó là một tràng nịnh bợ của Hải Thần Kích, à không, của Ma Thiên Hồn Linh dành cho ta. Nào là chúa tể ngôn ngữ, bậc thầy đặt tên, vân vân và mây mây liên miên không dứt.

Thời đại đã đổi thay.

Bây giờ đã không còn là thời đại của Hải Đế.

Mà là thời đại của Ma Thiên Giáo.

Ma Thiên Hồn Linh, Linh hồn của Ma Thiên Giáo.

Cái tên này, cho thấy sự coi trọng của ta đối với nó, cũng đem nó biến thành linh vật của Ma Thiên Giáo.

Vì nó xứng đáng.

Địa vị của Ma Thiên Hồn Linh ở Ma Thiên Giáo hiện nay, là không thể thay thế.

Hiện tại Ma Thiên Giáo gây chiến khắp nơi, còn có bao nhiêu công trình còn đang chờ xây dựng. Nhưng ngay lúc này, ta lại bắt đầu triển khai một kế hoạch siêu to khổng lồ, Ma Thiên Nhất Kiếm. Kế hoạch này, sẽ chỉ do một mình Ma Thiên Hồn Linh tự mình thực hiện, với sự giúp đỡ của Lôi Môn, và chỉ chịu trách nhiệm trước mình ta. Hiện tại Đào Hoa Đảo có Mộng Tiên Cô, Độc Tiên Cô, Lâm Triều Anh và cả Hoa Đà dẫn theo Thân Huệ Trinh thường xuyên chạy qua đây nghiên cứu khoa học. Ma Thiên Ngục cũng không còn quá cần đến Ma Thiên Hồn Linh, cho nên ta mới để nó thực hiện kế hoạch Ma Thiên Nhất Kiếm.

Chắc chắn sẽ tiêu tốn lượng tài nguyên khổng lồ và thời gian lâu dài.

Nhưng một khi thành công, Thiên Hạ chắc chắn nằm trong tay ta rồi.

Hiện tại, ta tuy rằng là Thiên Hạ Đệ Nhất, không có một trong. Nhưng lại không mạnh đến mức có thể khinh thường tất cả. Trọng Uyên Ma Kiếm là cửu phẩm. Thành Cát Tư Hãn cũng có thể dùng chiêu thức uy lực tiếp cận cửu giai là Nhất Trảm Đoạn. Hoàng Vô Cực có thể bộc phát ra sức mạnh cửu giai, thậm chỉ Tinh Trụ Huyền Vũ Trụ của Hỗn Thiên Bảo Giám trong tay hắn còn là thập phẩm.

Mấy tên kia hẳn cũng có giấu lá bài tẩy.

Ta suy tính một hồi, nghĩ đến một khả năng: chỉ cần ta động thủ, một kẻ xui xẻo bị ta nhắm tới chắc sẽ cầm chân ta, năm tên còn lại chắc chắn sẽ hợp lực tấn công Ma Thiên Nhai, bắt đi tỷ muội Vương Miện, sau đó co cụm phòng thủ, chia đều chiến lợi phẩm.

Tuy rằng khả năng xảy ra chuyện này rất là thấp, nhưng một khi đã lỡ nghĩ đến, liền bị nó ám ảnh mãi. Cho nên ta vẫn luôn tuân theo giao kèo mõm không dùng sức mạnh Hợp Đạo Cảnh trở lên. Tiếp tục chơi trò đánh cờ với mấy tên Hợp Đạo Giả kia, chứ chưa đem bàn cờ Thiên Hạ này lật tung.

Nhưng ta cũng chẳng thể để sáu tên Ứng Cử Viên kia mạnh lên được.

À, còn năm thôi.

Lý Kiến Thành đã bị Bạch Diện nhai nát rồi.

Bạch Diện nhận đến phản phệ, nhưng có vẻ không nghiêm trọng lắm. Song cũng ảnh hưởng đến cuộc chiến giữa hai Giáo, biểu hiện ở bản đồ Thương Quốc hiện tại. Do có thêm quân đội của Tây Thục gia nhập, tăng thêm sức ép lên Thương Quốc, để cho diện tích bản đồ của Thương Quốc hiện đã thu hẹp một phần mười so với lúc trước rồi. Ta giao kèo cùng Lưu Bị, chỉ cần là đất của Thương Quốc mà Tây Thục chiếm được, đều là của Tây Thục. Cho nên quân Tây Thục rất là hăng hái.

Lưu Bị ở trong Luân Hồi hoàn toàn chẳng vô dụng chút nào như trong nguyên tác. Một thân tu vi Nguyên Thần Cảnh, hai tay hai kiếm, trí dũng song toàn, dã tâm mưu tính đầy đủ. Quan Vũ, Trương Phi hai vị võ tướng thất giai, dũng mãnh thiện chiến, đánh đâu thắng đó. Cùng với quân sư Gia Cát Lượng là Trận Pháp Sư thất giai, mưu sự như thần, ngược lại là cánh quân có thành tích tốt nhất trong cách nhánh quân đánh vào Thương Quốc. Nếu không phải ta vì đoạt Lam Long Khí mà đập chết Đường Thập Ngũ, thì Tây Thục có lẽ còn có thể mạnh hơn.

Phía đông Thương Quốc, quân Tuỳ Quốc gồm các cường giả Nguyên Thần Cảnh là Từ Du Nhã, Dương Việt Long và Tống Du Nhi, dưới sự cầm quân như thần của Tống Khuyết vững bước đẩy mạnh về phía tây, đã đem đường biên giới rời khỏi Trấn Ma Quan.

Phía nam, chỉ còn lại bốn vị Tuý Tiên Cô, Hà Tiên Cô, Hiền Tiên Cô và Lộ Tiên Cô là có thể tham chiến. Nhưng cũng đã đem chiến trường từ trên biển dời lên đất liền, thành công đánh bại Ma Giáo trên Đông Địa Trung Hải.

Phía tây Thương Quốc, bởi vì quân Bái Hoả Giáo cùng quân Ma Thiên Giáo đã bắt đầu va chạm. Áp lực từ hai phía khiến Đôn Hoàng Thành đang rơi vào thế phòng ngự. ta điều tới Đôn Hoàng Thành gần mười cggia Nguyên Thần Cảnh, cho nên một dải đông Tây Sa Mĩ Châu hiện nay vẫn đang vững như bàn thạch, chưa hề suy suyển. Nhưng cũng chưa có khả năng mở rộng.

Còn các chiến trường khác, thì còn đang lâm vào thế giằng co.

Đây lại là điều mà mấy tên Hợp Đạo Giả kia muốn.

Cho dù đôi khi chiếm ưu thế, bọn chúng cũng không tiến quân, chỉ khăng khăng giữ vững sự toàn vẹn lãnh thổ.

Chiến trường kịch liệt nhất là Chiến Quốc.

Bởi vì Chiến Quốc hiện tại vẫn chưa được thống nhất dưới cờ của Trọng Uyên Ma Kiếm. Chiến Quốc vốn có bảy nước nhỏ, mỗi nước đều có cường giả Nguyên Thần Cảnh trấn giữ, quốc lực lại tương đương nhau, cho nên đánh bao nhiêu năm vẫn vậy. Trọng Uyên Ma Kiếm xuất hiện, bắt đầu từ Tần đã thu phục được Chu, Tề và Sở. Nhưng Tây Ngô, Triệu và Việt vẫn đang kiên cường chống cự.

Bởi vì có Ma Thiên Giáo chống lưng.

Lâm Duẫn Nhi và Từ Châu Huyền đang dẫn quân Tống Quốc đến chi viện cho Triệu sau khi dẹp loạn giặc cướp ở miền nam Tống Quốc.

Lục Tốn và Cam Ninh dẫn quân Đông Ngô hỗ trợ cho Tây Ngô. Cứ đà này Đông Ngô và Tây Ngô sớm muộn gì cũng sát nhập thành một nước Ngô thống nhất.

Phía tây thì có lão bà Thân Trí Mẫn muôn vàn yêu quý của ta chi viện cho Việt. Sự tồn tại của Thân Trí Mẫn, để Trọng Uyên Ma Kiếm cực kì đau đầu. Bởi vì nó hiểu chỉ cần nó dám giết Thân Trí Mẫn, ta lập tức không nói hai lời bất chấp tất cả giáng lâm Chiến Quốc diệt nó. Điều này là một lời cảnh báo ta đã đưa ra cho toàn bộ mấy tên Hợp Đạo Giả còn lại, lực uy hiếp đầy đủ. Mà Thân Trí Mẫn tu luyện Nghịch Thiên Chiến Đạo, máu chiến cực kì, hung hãn như chó điên, gặp người liền đánh. Cho nên Trọng Uyên Ma Kiếm và Bạch Lộc không thể không đích thân tới phía tây trấn áp Thân Trí Mẫn.

Bởi Tần hiện tại không có ai đánh lại nàng cả.

Bất tri bất giác, lão bà Thân Trí Mẫn đã trưởng thành đến mức độ không ngờ được.

Tóm lại Ma Thiên Giáo hiện tại gây chiến khắp nơi. Thiên Hạ tuy hơi khốc liệt nhưng lại đang ở thế cân bằng.

Chỉ có người dân là khổ thôi.

Nhưng mà ta mặc kệ, dù sao so với thảm hoạ diệt chủng Tứ Linh Thiên Tai thì chả là cái moẹ gì. Đã hai lần chứng kiến hàng trăm triệu sinh mạng kêu gào thảm thiết chết đi, trái tim ta đã chai cứng, đồng thời khắc sâu thêm thù hận đối với Luân Hồi.

Chỉ có phá vỡ Luân Hồi, mới là mục đích sau cùng của ta.

Tranh Thiên Hạ, chỉ là bước đệm mà thôi.

Không thể nhân giống Kỳ Lân Chí Tôn, ta đem kỳ lân con mang tới Hương Khê Trấn, đi tìm Thanh Thảo Phu Nhân và Thù Tiên Cô. Vạn Linh Mộ nghe tên không tốt lành, cho nên đã đổi tên thành Bàn Ti Động, tên đặt rất hay, cũng rất hợp, không lệch vào đâu được.

-Thật đáng yêu.

Thanh Thảo Phu Nhân mắt sáng rực ôm lấy kỳ lân con vào lòng, suýt nữa thì khiến nó ngộp thở bởi hai nhũ cầu to bự của nàng.

-Nó có tên sao?

Thù Tiên Cô hỏi.

-Gâu Gâu.

Cả hai mĩ phu nhân cùng mở to mắt nhìn về phía ta.

-Nó tên là Gâu Gâu.

-À. X2

Các nàng cũng chẳng ngạc nhiên.

Thanh Thảo Phu Nhân đem vạt áo kéo sang một bên, để lộ ra nhũ hoa khá lớn, đỏ rực cùng với nhũ đỉnh như hạt lạc nhô cao. Tay nàng bế lấy Gâu Gâu như bế đứa bé, để mõm nó gần sát với nhũ hoa của nàng. Cái mũi Gâu Gâu ngửi ngửi mấy cái, sau đó há mõm ngoạm lấy nhũ cầu của Thanh Thảo Phu Nhân vào miệng bú lấy, ánh mắt lộ rõ yêu thích.

-Nó đã có thể ăn thịt rồi.

Ta chen miệng nói.

-Ngươi cho nó ăn khi nào? Thịt gì?

Thù Tiên Cô hỏi.

-Thịt thần thú phơi khô tẩm ớt tỏi, vừa mới nãy thôi.

Ta nhún vai trả lời.

-Ngươi…

Thanh Thảo Phu Nhân hiếm khi nổi giận, mà giận cũng không dám mắng, chỉ đành nuốt lại cái câu mắng người chưa kịp thốt ra khỏi miệng.

-Các ngươi biết cách nuôi lớn kỳ lân sao?

-Không biết.

Thù Tiên Cô lắc đầu.

-Thì đấy.

Ta lại nhún vai.

Mỗi loại thú cần nuôi dưỡng khác nhau. Nhưng kỳ lân trên đời này chắc cũng chỉ có mỗi một con mà thôi, ai mà biết nuôi nó thế nào được. Với lại Gâu Gâu ăn thịt của ta, cũng chưa thấy đau bụng. Xem ra nó là loại ăn tạp háu đói rồi, mặn ngọt không kiêng, chắc là sẽ rất dễ nuôi.

-Gâu Gâu chỉ mới sinh, hiện tại chỉ tương đương dị thú nhất giai, nhưng có tiềm năng Thánh Thú. Việc nghiên cứu khế ước của Quyền Mẫn Nga có kết quả rồi chứ?

Trên tay Quyền Mẫn Nga có một dấu ấn, là minh chứng cho khế ước giữa nàng và Meo Meo. Thứ đó, là do Bạch Hổ gây nên, cao cấp hơn quyển trục Linh Hồn Khế Ước của Thù Tiên Cô tạo ra nhiều.

-Cũng đang nghiên cứu gần xong. Nhưng bước cuối cùng, lại liên quan đến uy năng cấp bậc Hợp Đạo, phải nhờ Giáo Chủ cùng xem xét một phen.

-Hảo, chờ Mẫn Nga trở lại liền xem.

Lão bà đang dẫn Meo Meo xuyên qua Nhất Tuyến Thiên đi săn mồi ở Nam Man Hoang Châu. Như thế có thể tăng cao sức mạnh, tăng độ thiện cảm, giúp phối hợp nhuẫn nhuyễn giữa Ngự Linh Sư và Linh Thú, còn giúp tăng nhanh tốc độ trưởng thành của Linh Thú.

Đây là Thanh Thảo Phu Nhân nói, chứ ta chẳng biết mấy về lĩnh vực này.

Thanh Thảo Phu Nhân và Thù Tiên Cô thì hăng say cuốn lấy Gâu Gâu xem xét mọi ngóc ngách, ghi hình và đo đạc kích thước thân thể. Mà Gâu Gâu không chỉ ăn tạp, còn là gặp ai cũng quen, ai đòi cũng cho bế, vô cùng ngoan ngoãn. Không biết với tính cách như vậy, sau này có ra chiến trường được không nữa. Cái vụ tính cách này, quả thật như lắc xổ số, trời cho thế nào thì thế ấy, không thể chọn lựa được, và cũng rất khó thay đổi.

Ta giao cho các nàng số liệu cơ bản của Meo Meo đo đạc được ở Ma Thiên Ngục cho Thanh Thảo Phu Nhân và Thù Tiên Cô. Nuôi dưỡng Linh Thú, là một môn học vấn, kết hợp với phương thức tư duy hiện đại, để Thanh Thảo Phu Nhân và Thù Tiên Cô có tiến bộ rất nhiều trong nghề Ngự Linh của bản thân.

Ta chẳng còn việc gì làm, liền rời khỏi thư phòng của hai nàng, quyết định dạo quanh Bàn Ti Động tham quan một vòng.

Bàn Ti Động vẫn giữ nguyên hệ thống hang động đá vôi tráng lệ như cũ. Chỉ là lựa chỗ mà xây các phòng ốc phục vụ sinh hoạt và làm việc. Một vài chỗ ta thấy có nhân viên đang bận rộn chăm sóc các con thú non. Không gian trong hang động, thích hợp để nuôi dưỡng các loại thú ưa bóng tối, cho nên Thanh Thảo Phu Nhân mới đem Vạn Linh Mộ cải tạo lại. Phía bên trên mặt đất, cũng có đầy đủ chỗ cho dị thú ưa ánh sáng.

Lại có chỗ nhân viên mang trang phục có tiêu chí của Hương Khê Mục Trường, đang hướng dẫn cho vài nhân viên của Ma Thiên Giáo từ nơi khác tới, đi khắp nơi xem xét các loại Linh Thú. Có thể ký khế ước chắc chắn phải là Linh Thú. Hậu Thiên Linh Thú thì đều là tứ giai trở lên, thực lực mạnh sẵn, nhưng bọn chúng trí tuệ rất cao, đã không khác con người, rất khó ký khế ước. Mà ký rồi, cũng khó mà dạy bảo cho nó nghe lời, vì Ngự Linh Sư liều mạng chiến đấu. Tiên Thiên Linh Thú thì khó kiếm, khó nuôi, mất thời gian. Cho nên hai loại cũng chẳng loại nào vượt trội hơn.

Lựa chọn thế nào, là do Ngự Linh Sư.

Nhưng điểm chung là giá của chúng rao bán ở Hương Khê Mục Trường không rẻ. Ngươi cũng có thể mua lẻ Linh Hồn Khế Ước, sau đó đi Nam Man Hoang Châu tự mình bắt thú đem về huấn luyện.

Đây hiện tại là nguồn thu chính của bãi chăn nuôi Dị Thú này.

Tất nhiên bồi dưỡng và sử dụng Dị Thú chiến đấu đem lại hiệu quả vô cùng cao, tương lai Hương Khê Mục Trường mở rộng, công nghệ kỹ thuật tăng tiến, giá cả sẽ giảm nhiều. Như vậy sẽ đem thực lực tổng hợp của Ma Thiên Giáo tăng lên.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.