Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Địa Thanh Lâu (10)

Tiểu thuyết gốc · 4846 chữ

Chương11.10 Thiên Địa Thanh Lâu (10)

Thân Trí Mẫn vừa bị bắn hai phát tinh dịch, trong tử cung còn một ít đấy, phần lớn trôi ra ngoài hết rồi. Từ tối qua biết chỗ tốt của tinh nguyên, cũng liền không rửa sạch âm đạo sau mỗi lần bị xuất vào trong, cho nên dưới háng lúc nào cũng ướt đẫm. Nhưng cũng không khó chịu, ngược lại luôn luôn cảm thấy ấm áp thoải mái, đã bắt đầu quen thuộc. Nàng vừa nắm cơ bản Hấp Tinh Đại Pháp, liền cũng lấy đây thử áp dụng.

Không làm thì thôi, vừa làm liền biết Hấp Tinh Đại Pháp hiệu quả kinh người, tử cung như máy hút đem toàn bộ tinh dịch đang ướt đẫm âm đạo hút ngược lại, chứa đựng bên trong, sau đó tiến hành hấp thu, cảm giác ấm nóng nhạt nhoà lại lần nữa bùng lên, lan ra toàn thân, để Thân Trí Mẫn không nhịn được rên rỉ lên.

Sáu cô nương còn lại ánh mắt phát sáng, như sao trời lấp lánh nhìn ta, làm ta một trận sợ hãi. Các nàng biết một chiêu này, chắc chắn có thể đem ta hút khô, dù có tim bạc bất tử cũng vô dụng. Nhưng mà ta không thể không lập tức xách thương bò lên ngựa, không đúng là lên mĩ nhân, tiến vào sa trường, a lại không đúng, là tiến vào âm đạo các người đẹp.

Phù, bình tĩnh lại. Đừng sợ hãi. Ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục, ngã bất nhập tử cung thuỳ nhân nhập tử cung?

Ta đổi lấy một bộ sôpha lớn, đặt trước ngọc bích. Đủ để bảy cô nương nằm lên thoải mái. Ta ôm lên Thân Trí Mẫn đặt nằm lên một cái ghế đơn, để nàng tiếp tục tu luyện, luyện công cũng không cần thiết phải ở tư thế ngồi thiền, nhưng ngồi thiền giúp tập trung hơn, cũng là tư thế tiêu chuẩn của hầu hết công pháp. Vài công pháp có yêu cầu tư thế đặc biệt. Hấp Tinh Đại Pháp không có tư thế tiêu chuẩn, nhưng chắc là nằm ngửa dạng háng là hay dùng nhất. Hắc, đúng là dâm công, đủ dâm đãng.

Ta nhìn Phác Thảo Nga và Kim Tuyết Hiền, vậy mà cũng hóng hớt muốn tham gia.

-Các ngươi còn chịu nổi?

-Nãy ta ngủ một trận, cũng đã hơi lấy lại sức. Hơn nữa có vẻ rất thoải mái.

Kim Tuyết Hiền ở một bên gật đầu lia lịa đồng tình. Kì thật là các nàng đối với sức mạnh cũng có khát vọng rất lớn nha, lại có tâm lý ganh đua, cũng không muốn kém chị kém em.

-Ta có thể đem côn thịt cắm vào vào âm đạo ngươi, nếu kích thích đủ có lẽ không cần động cũng có thể xuất tinh, như vậy ngươi cũng khỏi cao trào, sẽ đỡ mệt mỏi.

-Oa, còn có thế như vậy, sư huynh ngươi thật giỏi. Các tỷ muội, mau chuẩn bị.

Phác Thảo Nga nằm ngửa trên sô pha, hai chân chụm lại hướng lên trời, tự cầm lấy hai bên nội khố ren trắng cởi ra, ngọc môn đã được rửa ráy sạch sẽ, nhưng thật sưng đỏ, để đồi núi bí ẩn vốn đã múp máp, càng thêm căng đầy. Váy xoè đỏ đã lật lên bụng, thân trên một cái áo sơ mi trắng, có cà vạt đấy, cũng màu đỏ, nhưng sọc ca rô, không mặc nội y đấy, nhưng nãi cầu vẫn căng tràn sau lớp áo trắng mỏng dính, mơ hồ thấy nhũ phong hồng phấn. Hai chân nõn dang rộng ra mời gọi ta tiến tới, trên chân mang vớ trắng, để ta nhìn cũng đành nuốt một ngụm nước bọt.

-Các ngươi sao lúc nào cũng mang đồng phục vậy?

Các tỷ muội cũng là một bộ dạng tươn tự. Các nàng tắm rửa xong liền thay bộ đồ này, áo sơ mi tay ngắn chỉ dài đến dưới ngực, đều không mặc nội y, váy xoè đỏ ngắn chẳng tày gang, đi lại đều thấy nội khố lấp ló, ren trắng đấy, chẹp chẹp, thật kích thích. Cùng Phác Thảo Nga một dạng tương tự, nhưng mỗi nàng như vườn hoa mùa xuân, tuy mặc đồ giống nhau nhưng mỗi người một nét, tranh nhau khoe sắc, đều xinh đẹp và tươi trẻ. Các nàng vậy mà đều đang đồng thời cởi nội khố, bộ dạng cũng không còn ngại ngùng, à, trừ Kim Xán Mỹ, nhưng sau lại bị các tỷ muội xúm lại bức bách, cũng làm theo, nhưng mà trên mặt đã đỏ lựng. Thật là đánh yêu.

-Đây là đồng phục biểu diễn của chúng ta hồi xưa đấy, nhưng dâm đãng hơn nhiều. Ở đây bán trọn bộ cho cả bảy người, cho nên chúng ta mặc luôn, tránh lãng phí. Huynh thích không?

-Thích, thích chết mất.

-Ưm

Phác Thảo Nga rên lên, ta đã đem côn thịt cắm vào trong người nàng, lút cán. Bên trong đã ướt, đủ để ta đem cả cây côn thịt nhét vào. Mu ta áp sát lấy, áp lên âm hộ sưng đỏ, bốn cánh hoa đỏ thẫm sung huyết ôm lấy gốc côn thịt của ta, dù không động đậy, cũng đã rất sướng, nhưng muốn bắn tinh, còn cần kích thích một phen. Các cô nương xúm lại bao vây lấy ta, nhiệt tình vuốt ve, Quyền Mẫn Nga hôn lưỡi xong lại xong lại đến Thân Huệ Trinh đem nãi cầu đến trước mặt ta, để ta cách áo trắng liếm lấy, biến thành một mảnh ướt nhẹp, nhũ phong hồng phấn hiện lên rõ ràng, Kim Xán Mỹ càng là lật lên áo sơmi, để ta ăn nãi cầu của nàng. Thật quá sung sướng, kích thích so với khi cắm rút cũng không kém. Hơn nữa Phác Thảo Nga đã bắt đầu vận công rồi, bên trong âm đạo đang tăng dần lực ép, còn có lực hút hướn về phía tử cung đấy, mới đầu còn rất yếu, nhưng đang dần dần tăng mạnh, tình hình rất khả quan.

Kim Tuyết Hiền không tham gia, đã nằm xuống bên canh Phác Thảo Nga nhìn xem ta.

Ý, Từ Du Nhã đâu?

Có ai đó chạm lấy mông ta, ý định đem ngón tay chọc vào giữa mông.

-Ngươi làm gì?

Ta quát lên, cũng khép chặt mông.

Không phải bà nương Từ Du Nhã thì còn ai.

-Sư huynh, ta, ta chỉ là muốn kích thích cúc môn của ngươi một chút, cho ngươi nhanh bắn.

Từ Du Nhã ngồi bệt trên đất nhìn ta đã rút ra côn thịt khỏi âm đạo Phác Thảo Nga, quay lại nhìn nàng, bộ dạng vừa nhìn liền biết ta đã tức giận. Các cô nương còn lại cũng nhìn ta, bầu không khí bỗng trở nên căng thẳng. Ta quay người, côn thịt lại trở về với hang ổ ấm áp của nó trong người Phác Thảo Nga.

-Sau này không được động cúc môn của ta.

Cơn giận của ta lập tức trút lên người Phác Thảo Nga, lập tức kéo ra đút vào, nàng liền không chịu được. Kim Tuyết Hiền nằm bên trừng mắt nhìn ta.

-Ngươi làm gì mà dữ vậy. Nhẹ chút, tỷ ấy không chịu nổi.

-Ta không thích.

Rồng có vảy ngược, cúc môn của ta chính là.

Bên kia Thân Trí Mẫn đang nằm luyện công, nghe thấy, mở mắt nhìn ta, ánh mắt sâu xa, rồi cũng lập tức nhắm mắt lại, tiếp tục.

Phác Thảo Nga thật đúng là không chịu nổi ta tàn phá, nhìn nàng như lá khô trên mặt hồ dậy sóng, ta cũng không nỡ, tự đem Sắc Dục Phần Tâm Hoả cháy bùng lên, sau đó bắn tinh. Cũng may không làm nàng cao trào, nếu không nàng liền sướng ngất.

-Tập trung tinh thần, vận công.

Ta nhắc nhở, cũng không rút côn thịt ra hết, để lại quy đầu trong âm đạo, chặn lấy tinh dịch đang muốn trào ra ngoài. Đến khi Phác Thảo Nga đem gần như toàn bộ tinh dịch của ta hút vào tử cung, ta mới đem côn thịt rút ra. Kim Tuyết Hiền nằm một bên đã dọn sẵn tư thế. Hai ngón tay đẩy ra ngọc môn sưng đỏ, không so Phác Thảo Nga tốt bao nhiêu, nhưng thể lực nàng tốt hơn nhiều.

-Nếu sư huynh muốn phát tiết, ta có thể nhịn.

-Phù, ta cũng không thật sự tức giận.

-Vậy ngươi nhấp nhẹ chút.

-Ừm

Ta ôm lấy chân Kim Tuyết Hiền, đem côn thịt cắm vào, cố gắng đưa đẩy nhẹ nhàng hết sức. Nàng cũng sướng, không khó chịu, nhắm mắt hưởng thụ, âm thầm vận công, âm đạo nàng vốn là sâu không thấy đáy, côn thịt ta cắm không đến tử cung, lúc này lại sinh ra lực hút, tựa như lỗ đen. Ta cũng là sảng đến không được.

Các cô nương thấy ta đã nhẹ nhàng trở lại, có vẻ không còn tức giận, cũng xúm tới. Từ Du Nhã hôn lấy ta, rất nồng nhiệt, triền miên không dứt, ta cũng vong tình đáp lại. Lát sau Kim Tuyết Hiền cao trào, ta cũng bắn ra tinh dịch. Âm đạo của nàng nhận lấy trọn vẹn, tựa như vực sâu không đáy, vĩnh viễn không thể lấp đầy.

Thân Huệ Trinh cuối cùng vẫn là không bước nổi một bước nữa, ta cũng không miễn cưỡng, liền để nàng bú côn bắn một lần. Bộ dạng nàng càng lúc càng ôn nhu dịu dàng rồi, để ta càng lúc cũng càng si mê.

Ta mệt mỏi từ trên thân thể trần truồng mềm mại của Kim Xán Mỹ bò lên. Thân thể nàng quá mềm mại, ta nguyện vĩnh viễn cũng không rời khỏi. Bất quá một bàn tay nhỏ bé vuốt ve ngực ta, cảm nhận trái tim đang bang bang nhảy lên không dứt, tựa như trống, để ta dần dần hồi phục chút sức lực.

-Huynh nghỉ ngơi đi.

-Ta không sao.

Từ Du Nhã đã thay đổi cách xưng hô, cố ý tỏ ra thân mật gần gũi, vừa nãy thật đã doạ nàng sợ.

-Không vấn đề gì, tiếp tục.

Theo Linh Tê Ngân Tâm nhảy lên, cũng thật là không có vấn đề gì, bất quá vừa bắn tinh bốn lần, liên tiếp trong vỏn vẹn mười mấy phút, thật là vô cùng mệt mỏi. Đây cũng không chỉ là bắn tinh đơn thuần, mỗi lần bắn là một phần bốn tuổi thọ của cỗ thân thể này đấy. Vừa làm bốn nhát, thọ nguyên vừa tận, đáng lẽ nên quy thiên rồi, vẫn là Linh Tê Ngân Tâm lợi hại. Bất quá hồi phục nhanh như vậy, cũng là cần bản tôn cung cấp chân khí một phen. Hắc, do luyện Dịch Cân Kinh, chân khí của ta mênh mông như biển, mây bay rồi.

Thấy ta đã ổn định lại hơi thở, Từ Du Nhã cũng liền dọn sẵn tư thế, nằm bên cạnh Quyền Mẫn Nga. Bà nương này trừ tối qua mở cúc môn, hôm nay rất thoải mái đấy, bây giờ bị ta tấn công một trận, đã lại thành một đống bùn nhão, thật yếu, cũng may là vẫn còn nhớ vận công đấy.

Ta kệ nàng, cày cấy trên người Từ Du Nhã, lại bắn ra tinh dịch.

Ài, có người khều lưng ta.

Là Thân Trí Mẫn.

-Chuyện gì?

Ta không tình nguyện từ trên người Từ Du Nhã bò xuống.

-Vẫn còn cứng nha.

Nàng quỳ xuống liếm láp lấy côn thịt của ta, dọn dẹp tàn dư tình ái. Ta sờ đầu nàng, vuốt ve tóc mềm.

-Huynh nằm xuống đi, ta tự mình động.

-Ừm.

Ta nằm lên ghế sôpha vừa nãy. Thân Trí Mẫn cũng không quên súc miệng sạch sẽ, leo lên trên người ta, cầm lấy côn thịt, đem nuốt hết vào mật huyệt, cũng không động đậy, nhưng trong âm đạo đang hút vào, còn càng lúc càng mạnh. Nàng áp má lên ngực ta, nằm yên nhắm mắt, không nói. Bà nương này, vậy mà đem ta làm vật luyện công đấy. Ta cũng nằm im, ôm mĩ nhân trong lòng, thỉnh thoảng vuốt tóc, sờ lưng bóp mông. Côn thịt nằm trong âm đạo ấm áp, ướt át, co bóp nhẹ nhàng, quy đầu đội lên cổ tử cung cũng bị ôm lấy, mút nhẹ, rất dễ chịu.

Chúng ta cứ như vậy triền miên, không nguyện tách ra.

*

Buổi tối.

Chín người quây quần bên ngoài bãi cỏ phía trước lâu chính, ngồi thành một vòng, hai cỗ phân thân ngồi đối diện nhau. Ở giữa là đủ loại đồ nhắm, có thứ có ở địa cầu, lại có thứ không có.

Cá chép bảy màu nướng muối ớt. Vảy đúng bảy màu đấy, rất xinh đẹp, giờ đã thành đồ nhậu, chẹp, có chút không nỡ ăn. 100 điểm, không nỡ cũng phải ăn.

Thịt rồng hấp gừng, là thịt rồng thật đấy, rất đắt, 100 điểm được một cục nhỏ thái mỏng. Ta cũng không nhịn được làm một miếng, nghe đâu có tác dụng dịch cân tẩy tuỷ. Thịt vào miệng, thơm mềm, như tan ra, nuốt vào bụng, lại là một trận sảng khoái.

Ta quen ăn chay cũng cảm thấy rất ngon, các cô nương đã không cần phải nói. Mắt đã biến thành hình ông sao. Nhanh chóng đem cá lẫn thịt cuốn hết vào bụng.

-Ngon quá, ta còn muốn ăn nữa. Ai ui

Kim Xán Mỹ vẫn còn mút đũa. Thì ra là một cái ăn hàng tham ăn, hèn chi người múp máp như vậy. Nàng kêu lên là do ta cốc đầu nàng.

-Thứ này không phải bim bim, ngươi muốn nổ tung mà chết sao.

-Nhưng mà thật ngon a.

Kim Xán Mỹ ôm đầu tỏ vẻ đáng thương.

-Vậy ngươi cố gắng mút đũa nhiều chút, sau khi rời khỏi đây, cho dù tìm khắp Cửu Châu e rằng cũng không có đâu.

Kim Xán Mỹ ánh mắt thèm thuồng nhìn đĩa trống trơn nuốt nước bọt, coi bộ muốn đem nước thịt còn sót đem liếm sạch. Đem tới các hàng hoạt công kích châm chọc của đám tỷ muội. Để nàng mặt đỏ lựng, bất quá nàng miệng kém, bình thường cũng chỉ giỏi hùa theo, bây giờ thành bia ngắm, không tìm được nửa lời phản bác, cúi đầu xấu hổ.

Không khí rất nhanh vui vẻ.

Người nói vô tâm, kẻ nghe hữu ý.

-Sư huynh, sau khi rời khỏi đây, các ngươi có dự định gì không?

Mới trải qua ngày thứ 3, nhưng mọi việc tiến triển thuận lợi, các cô nương được đến chỗ tốt không thể nghĩ tới, đã biết lần này khảo nghiệm thuận lợi, không còn khó khăn gì. Cái khảo nghiệm này, khó nhất ở chỗ bỏ xuống liêm sỉ, đối với nam nhân thật quá dễ dàng, nữ nhân mà nói, chỉ cần là con nhà đàng hoàng, vậy liền khó khăn. Như Quyền Mẫn Nga vậy, nếu ta không ra tay xử lý trước, bây giờ e đã đi Luân Hồi rồi.

Đương nhiên không phải nam nhân nào cũng thế, ví dụ trước mắt có Vô Dơ Đại Sư, nhưng các nàng đã sớm đem Vô Dơ Đại Sư quên. Cũng phải, ta mỗi ngày chỉ xuất hiện trước mặt các nàng một lần, hơn nữa còn ngồi im nhắm mắt, trừ lúc lấy thẻ Trùm Ẩn ra, vậy gần bức tượng, nếu không phải còn thỉnh thoảng thở ra một hơi, các nàng đã cho rằng ta đã viên tịch.

Các nàng cũng đã đem 1 triệu điểm quên.

Bởi vậy chuyện cần suy nghĩ bây giờ làm sao kiếm được nhiều Điểm Tiêu Dao nhất có thể, đổi lấy chỗ tốt gì, sau khi rời khỏi đây thì dự định gì.

-Ta dự định theo lão sư tu hành.

Các cô nương trố mắt nhìn Đệ Nhị.

-Là tu hành, không phải xuất gia.

-Ta chắc sẽ về môn phái, lại tu luyện một hồi, sẽ đi thăm thú giang hồ. Các muội có ý định gì không?

Các nàng bỗng nhiên im lặng một hồi.

-Sư huynh, bọn muội không muốn về lại Linh Thứu Cung, lại cũng không thể không về.

Từ Du Nhã lên tiếng. Trong bảy cô nương, Từ Du Nhã là trưởng thành nhất, tự nhiên trở thành đầu não.

-Ồ có chuyện gì sao?

Hỏi ra mới biết, lần Luân Hồi trước, cách thời điểm này mấy năm Tiêu Dao Tử liền tận hết thọ nguyên, sau đó tỷ muội Lý Thu Thuỷ và Lý Xuân Sơn vậy mà trở về tranh đoạt chức Chưởng Môn với Vô Nhai Tử, Thiên Sơn Đồng Lão Vu Hành Vân cũng tham gia náo nhiệt, bốn người đánh thành một đoàn, mà các nàng, tu vi gà mờ, tốt thí cũng không đủ tư cách, rất nhanh liền bái bai Linh Thứu Cung đi Luân Hồi, cho nên cũng không biết kết quả thế nào. Có nàng lúc đó còn chưa lên nhị giai nữa. Mà cũng xảy ra ít chuyện tàn khốc, cũng tạo thành tâm ma cho Thân Huệ Trinh. Đám tỷ muội ngồi kể chuyện, nàng còn không nhịn được run rẩy, ta đành nắm tay nàng trấn an, cũng để nàng an tĩnh lại.

Lý Thắng Lợi và Ngô Diệc Phàm lần trước chắc mất mạng trong Thiên Địa Thanh Lâu, lấy tính cách dâm tiện của hai tên này, tuy không biết là vào cùng các cô nương nào, nhưng chắc chắn đã giở trò bỉ ổi, cuối cùng đem người bức chết, bản thân cũng chôn cùng. Đáng đời.

-Vậy giờ các muội định thế nào?

-Cũng vẫn về lại Linh Thứu Cung, bây giờ bọn muội đã là đệ tử của Thiên Sơn Đồng Lão, cố gắng một phen, có lẽ có thể khuyên nhủ sư phụ không tham gia tranh đấu.

-Không dễ vậy, e rằng bọn hắn tranh đoạt, có liên quan đến Thiên Địa Thanh Lâu đấy. Thứ này, không tranh cũng phải tranh, mà chúng ta có mặt ở đây lúc này, phần nhiều là may mắn. Mười năm sau mở lại, cho dù không yêu cầu còn trinh, sợ rằng cũng không đến lượt chúng ta.

-Vậy mới hỏi huynh có ý gì không?

Đệ Nhị đã tỏ ý đi theo bản tôn, các nàng liền không hỏi nhiều, chỉ có Thân Huệ Trinh tỏ vẻ không nỡ. Ta suy nghĩ một lát.

-Vậy ta thử xem có thể gia nhập Linh Thứu Cung không, cùng một chỗ tu luyện, có thể tăng nhanh tu vi, chỉ có thực lực bản thân, mới là quan trọng nhất, phân tranh của bọn hắn, không phải là thứ chúng ta có thể tham dự cùng ngăn cản. Từ tốc độ tu luyện của Luân Hồi Giả đến xem, có lẽ cần phải trải qua ba bốn lần Luân Hồi, thành tựu tứ giai Tiên Thiên Cảnh, sau đó Luân Hồi trở thành Tiên Thiên Đạo Thể, mới có thể khác được.

-Tiên Thiên Đạo Thể?

-Lão sư trải qua chục lần Luân Hồi, tu vi mỗi lần chỉ cần có thăng tiến, sẽ được bảo lưu. Đến khi thành tựu tứ giai, được người ta gọi là Tiên Thiên Đạo Thể.

Ta tiến hành lừa dối. Tránh cho các nàng hồ nghi.

-Ồ, hèn chi đại sư lợi hại như vậy.

Các cô nương cảm thán.

-Vậy cứ vậy nha, Tiêu Dao Phái tương đối tự do, Tiêu Dao Tử còn sống, tình cảm bọn hắn vẫn còn tốt, có lẽ có khả năng.

-Vậy phải kiếm chút đồ tốt đưa ra hiếu kính bọn hắn, tin chắc Thiên Địa Thanh Lâu Đồ còn đó, bọn hắn sẽ không làm khó chúng ta. Vậy đi, để chuyện đó qua một bên, các sư muội, zô.

-Zô X8

Mùi đắng của bia lan trong miệng, mát lạnh, cũng thật hoài niệm.

Nhậu bia giữa đom đóm bay đầy trời như thế này cũng thật là có thú, vậy mà để ta nhớ đến tên bị Tiêu Dao Tử đá ra để nhường chỗ cho ta tới đây. Thật là lạ kỳ.

Bầu trời trên Thiên Địa Thanh Lâu cũng thật đặc biệt, muôn sao lấp lánh, nhưng cũng không giống sao trời, các chòm sao như là đèn neon trang trí vậy, tạo hình rõ ràng. Chim này, chó này, mèo này, vân vân tạo thành từng cặp, vẫn là đang giao phối. Còn cử động đấy, như bảng đèn LED vậy.

Bia tươi mồi ngon, còn có bảy cái tay vịn xin xò, quá phê. Bảy cô nương như hoa ngư ngọc, mang quần đùi trắng, tuy vẫn rất ngắn nhưng nhìn kiểu gì cũng là quần đùi, trân trên áo thun không tay sọc dọc đen trắng, cổ áo thiết kế giống áo thuỷ thủ, chỗ cổ vẫn khuyết rất sâu. Quyền Mẫn Nga khi thay đồ sắc mặt chắc chắn không vui.

Bảy nàng ngồi cùng một chỗ vây lấy ta, phối hợp với ánh sáng đom đóm lập loè lung linh xung quanh, như si như mộng. Ta giờ mới hiểu cái gì gọi là không say vì tiên tửu, lại say vì mĩ nhân.

-Ây da, huynh làm gì vậy, đồ háo sắc.

Phác Thảo Nga đánh vào mu bàn tay ta đang sờ đùi nàng. Hừ, ngồi bên cạnh ta cũng không phải chỉ có mỗi mình nàng.

-A đừng, ta mệt mỏi.

Kim Tuyết Hiền nhéo tay ta. Ta biết nàng mệt mỏi, nhưng ta chỉ muốn sờ đùi thôi.

Mẹ nó, là ai lúc nãy xếp hai bà nương này ngồi bên cạnh Đệ Nhị chứ. Nhìn bên Đệ Nhất xem, Kim Xán Mỹ không nói, Từ Du Nhã cũng rất phối hợp ta sờ mó. Lâu lâu nàng còn đòi ta mướn bia cho. Bia thì cay đắng mà nước bọt thì ngọt ngào, mĩ vị này, thật là làm người người say mê, để bao nam nhân chìm đắm, cam nguyện móc rỗng hầu bao.

-Ta đi vệ sinh.

Kim Xán Mỹ muốn bỏ chạy, tìm cớ.

-Ta cũng đi.

Tên khốn ngươi là nam nhân đi vệ sinh cùng cô nương là muốn làm gì? Ta có thể đọc hiểu ánh mắt các nàng, nhưng ta mặc kệ, có lẽ là do hơi cồn đem đến tác dụng tâm lý, ta lại đặc biệt hưng phấn. Vốn là Kim Xán Mỹ muốn vào trong lầu chính đi vệ sinh đấy, bị ta ôm lấy vai không thể chống cự, xiêu vẹo đi theo ta tới sau một cái cây lớn không xa, âm thanh rên rỉ cùng da thịt va chạm bạch bạch truyền tới.

Các cô nương đều đỏ mặt.

Ta khoác tay lên vai Kim Tuyết Hiền, nàng cũng không chống cự, dù sao cũng chỉ là khoác vai thôi.

-Kệ bọn hắn, zô.

-Zô x6.

Bên kia, sau tàng cây.

Có lẽ có cây to che chắn, Kim Xán Mỹ tuy vô cùng xấu hổ nhưng cũng thuận theo, không hề tỏ vẻ nửa điểm chống cự. Ta lột quần xuống, côn thịt cứng rắn chọc chọc vào lưng nàng, tay vòng ra ôm lấy người đẹp, đưa xuống dưới, tìm lấy nút quần, mở ra, cầm lấy hai bên đem cả quần đùi lẫn quần lót đều kéo xuống gót chân, sau đó hơi cúi xuống đem hai đùi nàng tách ra, bế lên.

-Nào, sư muội, để sư huynh giúp ngươi giải quyết nỗi buồn.

-A

Kim Xán Mỹ ôm mặt, xấu hổ đến mức muốn tìm một cái hố để chui xuống. Nhưng không có tác dụng gì, nàng đã nín lâu lắm, lại bị ta thổi hơi bên tai, nơi nào chịu nổi, nước tiểu vàng óng bắn ra, cũng rất xa, nhưng không xa bằng ta.

-Xì

-Xì

Côn thịt ta phía dưới mông Kim Xán Mỹ cũng đồng thời đem hết nỗi buồn gửi vào cho đất, cùng với suối vàng của nàng tưới cho mặt cỏ càng thêm tươi tốt. Hai chân Kim Xán Mỹ dang rộng giữa không gian, trên chân trái còn treo lấy quần đùi trắng lẫn quần lót đen, nếu nàng chịu mở mắt ra nhìn, phía trước chính là một khoảng không vô hạn, đẹp đến không chân thực.

Ta đặt Kim Xán Mỹ nằm xuống cỏ, cỏ mềm bao nhiêu cũng không so được thân thể nàng, đẩy tay che mặt của nàng ra, đã đỏ lựng như táo chín, lại thêm khuôn mặt tròn xoe đáng yêu, không cắn lấy mấy cái thì thật lãng phí. Người đẹp lập tức nhiệt tình đáp lại đầu lưỡi của ta dây dưa. Ta tách ra hai chân nàng, ôm lấy nàng, dùng côn thịt cảm nhận sự ấm áp và mềm mại vô hạn bên trong thân thể nàng. A, còn hút hút đấy, xem ra cũng không thành thật như vẻ bên ngoài. Ta nhẹ nhàng cắm rút, hai chân Kim Xán Mỹ treo giữa không gian, quần lót lẫn quần đùi màu trắng treo trên cẳng chân đong đưa, như đang vẫy cờ đầu hàng, tuyên bố bản thân đã hoàn toàn bị kẻ địch công phá. Tiếng rên chiến thắng khải hoàn vang vọng khắp không gian trống trải yên tĩnh, phá lệ chói tai cùng kích tình.

Ta sung sướng bắn tinh, cũng đem nàng lên cao trào.

Chúng ta quay lại bàn nhậu, Kim Xán Mỹ lúc đi thì mặt đỏ vì ngượng, lúc về thì mặt cũng đỏ nhưng vì thoả mãn, còn khoác tay ta đấy.

Ta cũng thành thật, đàng hoàng nhậu nhẹt.

Thân thể võ giả nhị giai ngoài không dễ bệnh tật, cũng dẻo dai hơn thì khi không dùng đến chân khí, cũng không khác gì người thường. Lại thêm các nàng hôm nay mệt mỏi, rất nhanh đều say mèm. Hơn nữa đây cũng là cơ hội để giải toả.

So với bên ngoài là võ lâm ngươi chém ta giết, Thiên Địa Thanh Lâu lại đặc biệt an toàn.

Sau cùng là ta vất vả đưa các nàng về phòng, còn nôn mửa khắp nơi, nằm như cá chết, không còn biết trời trăng gì. Ta ôm Kim Xán Mỹ trong lòng, nàng là gối ôm tuyệt vời nhất, không có một trong, dần dần chìm vào giấc ngủ.

Chỉ mới mấy ngày, theo linh niệm càng lúc càng mạnh lên thấy rõ, cũng quen thuộc hai cỗ phân thân, đã có thể làm những chuyện phức tạp hơn như để phân thân đi ngủ. Khi phân thân ngủ, từ phân thân truyền lại cảm giác mông lung không rõ, nhưng là vẫn có một tia liên hệ, để áp lực lên bản tôn giảm mạnh. Cũng thấy đầu óc nhẹ ra.

Ta rời phòng, ngồi trên mái Thiên Địa Thanh Lâu. Nhìn không gian mộng ảo xung quanh. Cảm thấy mọi thứ như một giấc mơ, rất không chân thực. Mà thứ gây ra cảm giác này, chính là Sắc Dục Phần Tâm Hoả.

Thứ này gọi tên như thế, e rằng là do đám Dục Hoả Giáo đặt cho, hoặc là Liệt Hoả Thái Hoàng gọi thế. Nói nó là tà hoả, cũng đúng, bởi nó đem ham muốn cùng dục niệm trong linh hồn con người phóng đại vô hạn. Nói nó là thánh hoả, cũng không sai, bởi nó đem những sắc dục đó hoàn toàn tịnh hoá, biến thành một thứ gì đó mà ta không rõ ràng, nhưng rất thuần khiết, tẩm bổ cho linh hồn, để linh hồn ta lớn mạnh nhanh chóng. Vừa thuần khiết vừa tà ác. Nghĩ kỹ cũng không có gì khó hiểu, như bản chất tình dục vốn thế. Giao phối, sinh con kéo dài hậu đại là chuyện rất bình thường tự nhiên, cũng rất thiêng liêng thuần khiết. Nhưng con người đem nó làm lạc thú, vậy liền tràn đầy dâm dật và tục tĩu.

Có người cho rằng tình yêu là thánh khiết còn tình dục là dơ bẩn, nhưng tình yêu không có tình dục khác gì tình đồng chí. Hai cái này vốn không nên phân biệt đấy. Tựa như Sắc Dục Phần Tâm Hoả, là tà ác hay thánh khiết, cũng không cần phân rõ.

Ta vốn một lòng tu phật, láy dính lên lửa này, cũng để ta suy nghĩ nhiều một hồi, cuối cùng cũng không ngộ ra cmn gì, sảng khoái tiến nhập thiền định.

Để mặc đom đóm vẫn miệt mài bay khắp không gian xung quanh.

P/S: Cầu đề cử và ủng hộ.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 452

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.