Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bảo Bối Tỷ Muội (2)

Tiểu thuyết gốc · 3596 chữ

Chương 143.2 Bảo Bối Tỷ Muội (2)

Cốc cốc

Tiếng gõ cửa vang lên.

-Vào đi.

Ta lên tiếng, đem côn thịt rút ra khỏi thân thể Thù Tiên Cô, đặt nàng xuống trên bàn làm việc nghỉ ngơi.

Cửa mở ra, năm bóng hình xinh đẹp tuyệt vời bước vào.

-Ồ? Là Giáo Chủ ghé thăm sao.

Văn Huệ Thiện dẫn đầu, hơi ngạc nhiên chút, lại nhận ra là ta, mà không phải phân thân. Khả năng quan sát của nàng đúng là rất tốt. Có thể một mình khiến cho Thù Tiên Cô và Thanh Thảo Phu Nhân sướng đến ngất xỉu, chỉ có thể là ta, Ma Thiên Giáo Chủ mà thôi. Là đại tỷ, Văn Huệ Thiện xinh đẹp lại hiền dịu, có nhiều vẻ ân cần săn sóc, khuôn mặt hình trứng tràn đầy thiện cảm.

Nhìn năm mĩ nhân xinh đẹp cao ráo tuyệt vời, ta còn đang chưa thoả mãn, lại hưng phấn bừng bừng.

Năm người các nàng vốn là một nhóm nhạc nữ, ở lần Luân Hồi này từ nhỏ đã theo Thù Tiên Cô học huấn luyện thú, cho nên gọi là Bảo Bối Tỷ Muội. Vốn các nàng có mười hai người, nhưng hiện chỉ có năm người này dẫn đầu, vừa đột phá tứ giai Tiên Thiên Cảnh nên mới được theo tới đây cống hiến ra hai hộp sữa trước ngực giúp Quyền Mẫn Nga nuôi dưỡng Meo Meo. Hai mươi năm trước ta dùng thân phận Khoái Hoạt Hoàng ra lệnh cho Bát Tiên tìm kiếm cô nhi Luân Hồi Giả mang về nuôi dạy bồi dưỡng, Bảo Bối Tỷ Muội còn nhỏ xíu, vô cùng đáng yêu. Bây giờ các nàng đã hoàn toàn trưởng thành, trở nên xinh đẹp nóng bỏng vô cùng.

Con gì nuôi mà chả để làm thịt, trừ con cái.

Chỉ là đến giờ các nàng mãi mới chịu đột phá Tiên Thiên, mà ta thì muốn lấy đi trinh tiết và cả Hạt Giống Tâm Hồn của các nàng khi các nàng đã là Tiên Thiên, cho nên mới phải đợi đến bây giờ.

Ta cũng chẳng biết trở nên kén chọn như vậy từ khi nào rồi.

Khi đó còn một đám nữ hài tử nữa, gồm cả bốn tỷ muội Nữ Sinh Tiết và cô nương Việt Mộng Nữ Đoàn. Vào Luân Hồi, không phải ai cũng có xuất thân tốt, từ đầu đã có được điều kiện tu luyện, lại không phải ai cũng có thiên phú vượt trội. Lại trải qua nhiều biến cố không may, có người khi ta thu nhận vẫn còn là người thường, chưa biết tu luyện là gì. Cho nên hơn năm mươi nữ hài khi đó, cho dù có được tài nguyên dồi dào của Ma Thiên Giáo đổ vào, phần lớn còn đang vật vã ở tam giai cố gắng. Luân Hồi Giả ở ba cảnh giới đầu tu luyện cực kì chậm.

Có vài người đã theo Hân Tiên Cô phản lại Ma Thiên Giáo tới Thanh Quốc rồi.

Không trách các nàng, gặp thì giết ngay là được.

Hiện tại năm người Bảo Bối Tỷ Muội ăn mặc thật gợi cảm. Bên trong mặc áo yếm lụa dây treo sau cổ, mang quần lót lụa tam giác nhỏ xíu, đem hai bên bẹn lộ ra, bên ngoài chỉ khoác một cái áo vest cũng màu trắng cùng chất liệu. Chân dài miên man còn đi guốc cao gót mười hai phân, thuôn nuột vô cùng. Năm người các nàng, mỗi người một vẻ nhưng đều dáng người cao ráo tầm thước bảy, đường cong thân thể nóng bỏng gợi cảm cực kì.

Không hổ là xuất thân người mẫu.

Tươi ngon vô cùng.

-Nào mau tới.

Ta vẫy tay, đem lửa dục đốt lên trong lòng Bảo Bối Tỷ Muội.

Năm mĩ nhân cười lên, hơi đỏ mặt thẹn thùng, lắc eo đạp bước mèo tiến về phía ta, hấp dẫn không chịu nổi. Cao Trân Vinh và Diêu Yên Chi hai bên trái phải quỳ xuống dưới háng ta, thay nhau dùng lưỡi liếm láp vệ sinh côn thịt còn dính lấy tinh dịch dâm thuỷ mới rút từ trong âm đạo sư nương các nàng là Thù Tiên Cô ra, ân cần dọn dẹp. Văn Huệ Thiện tiến đến sau lưng, hai bàn tay đặt lên vai, nhẹ nhàng xoa bóp. Ngô Hạ Bình và Kim Huệ Lợi hai bên trái phải, để ta ôm lấy eo thon.

-Mẫn Nga đâu rồi?

Ta hỏi một câu khá không liên quan.

-Tỷ ấy sau khi cho Meo Meo ăn no, liền dẫn nó đi Nam Man Hoang Châu chơi rồi.

Ngô Hạ Bình cười lên đáp. Dung nhan của nàng vô cùng tinh xảo, xinh đẹp đến mức có thể xưng tuyệt sắc, cười lên lại rất đáng yêu. Nhan sắc này, không kém Huyền My Phu Nhân hay Kim Nga Anh chút nào.

-Năm người các ngươi, mười cái bình sữa, không phải là bị Meo Meo uống cạn rồi chứ?

Theo sự chỉ đạo của Thanh Thảo Phu Nhân, lão bà Quyền Mẫn Nga nuôi Meo Meo bằng sữa người đấy. Đáng tiếc ngực lão bà Quyền Mẫn Nga là phẳng, cho nên nhân dịp Thù Tiên Cô ở đây, Quyền Mẫn Nga liền đòi người, cùng năm cô nương Bảo Bối Tỷ Muội hiến sữa để nuôi Meo Meo. Đồng thời Quyền Mẫn Nga cũng bái Thanh Thảo Phu Nhân và Thù Tiên Cô làm sư phụ, chỉ dạy nàng học tập ngự thú. Tuy rằng Bảo Bối Tỷ Muội bái sư trước, nhưng Quyền Mẫn Nga đã là cường giả Nguyên Thần Cảnh, cho nên các nàng gọi Quyền Mẫn Nga là sư tỷ. Dù sao bối phận ở Cửu Châu hiếm khi tính theo thứ tự nhập môn, mà là thường tính theo tu vi.

-Của ta còn một ít.

Kim Huệ Lợi đem áo yếm kéo vào giữa khe ngực, để hai nhũ cầu tròn đầy trào ra hai bên sườn, quả thật là hai bình sữa lớn, dùng để nuôi Meo Meo không sai. Ta cười lên một tiếng, đưa miệng tới ngoạm lấy nhũ đỉnh Kim Huệ Lợi vào miệng, ra sức bú lấy sữa tươi ngọt ngào. Kim Huệ Lợi trong năm tỷ muội hơi đầy đặn hơn, nhũ cầu cũng lớn nhất, hèn chi chưa bị Meo Meo hút hết sữa. Tuy là ăn đồ thừa nhưng không sao, ta cũng không ham chút sữa ấy.

-Côn thịt của Giáo Chủ thật thô hihi

Trong lúc Cao Trân Vinh đang hé đôi môi đỏ thắm ngậm lấy côn thịt vào miệng, Diêu Yên Chi vừa liếm thân côn thịt vừa cười đùa. Diêu Yên Chi khuôn mặt dạng dài, đôi môi có đường cong vô cùng quyến rũ. Còn Cao Trân Vinh tóc đỏ như lửa, mắt phượng tràn đầy khiêu khích, mà cách nàng bú mút, cũng tràn đầy nhiệt tình, hừng hực cháy bỏng. Hai tỷ muội phối hợp vô cùng nhuần nhuyễn ăn ý, khi người này ngậm mút quy đầu thì người kia liếm túi ngọc, khiến ta sướng cực kì.

-A…các ngươi thật giỏi…ta bắn.

Cao Trân Vinh hiểu ý nhả côn thịt ra, đem mặt kề sát mặt Diêu Yên Chi, cầm lấy côn thịt đem quy đầu chỉ thẳng dung nhan tuyệt mỹ của các nàng, để ta hưng phấn vô cùng, vui sướng phun ra tinh dịch. Tinh dịch trắng đục bắn đầy trên mặt Cao Trân Vinh và Diêu Yên Chi, vừa nhiều vừa đặc, khiến mắt hai nàng nhắm chặt không mở nổi, miệng há ra hết cỡ đón lấy tinh dịch ta phun ra.

-Thật sảng khoái.

Ta không nhịn được toàn thân vui sướng thốt lên, để các mĩ nhân vui vẻ cười tươi. Đối với các nàng, lấy được lòng ta là một loại thành công rồi.

Ngô Hạ Bình dời thân thể ta ra sau một chút, quỳ xuống há miệng ngậm côn thịt vào miệng dọn dẹp vệ sinh. Nàng tự hiểu bản thân có bao nhiêu xinh đẹp. Cũng hiểu dùng dun nhan tuyệt thế của nàng chôn dưới háng ngậm mút côn thịt có thể khiến nam nhân hưng phấn đến mức nào. Tóc dài Ngô Hạ Bình rẽ giữa đen nhánh như thác, óng mượt vô cùng, để ta cắm ngón tay vào vuốt ve thấy thích cực kì.

Trước mặt, Văn Huệ Thiện quỳ đối mặt Cao Trân Vinh, Kim Huệ Lợi quỳ đối mặt Diêu Yên Chi, cùng thè lưỡi liếm lấy dọn dẹp tinh dịch tràn đầy trên mặt hảo tỷ muội. Chậm rãi, từ từ, uốn éo không ngừng, đương nhiên là để biểu diễn cho ta xem. Cũng thành công khiến côn thịt ta đang được Ngô Hạ Bình mút tới mút lui càng thêm cứng rắn.

-Được rồi, các ngươi cùng đem mông vểnh qua đây. Bản Giáo Chủ muốn chơi các ngươi rồi.

-Vâng Giáo Chủ. X5

Năm cô nương Bảo Bối Tỷ Muội cùng ngoan ngoãn đáp lời, đem áo vest cởi ra ném một bên, dàn hàng ngang trước mặt ta, hai bàn tay chống lên hai đầu gối, lưng cong xuống, mông vểnh lên về phía ta mời gọi. Nhìn từ phía sau, mông của Văn Huệ Thiện là tròn và to nhất, tựa như một quả đào khổng lồ, vô cùng gợi dục.

-Chơi ngươi trước.

Ta tiến đến phía sau lưng Văn Huệ Thiện.

-A…Giáo Chủ nhanh chơi nhân gia…huyệt nhân gia thật ngứa…a…ư

Văn Huệ Thiện rên lên, cố ý ve vẩy mông bự. Nàng là thật sự hứng tình và ngứa huyệt. Văn Huệ Thiện mới chỉ là ngũ giai, chống cự không được Sắc Dục Phần Tâm Hoả. Ta cũng gấp gáp, hai tay nắm hai bên quần lót Văn Huệ Thiện, kéo xuống dưới đùi, bị mắc kẹt lại. Âm hộ màu mỡ trơn bóng không một cọng lông, múp máp vô cùng.

-Ta tới đây, huyệt ngươi thật chặt.

-A…côn thịt Giáo Chủ hảo thô…thật dài…cắm vào sâu quá rồi…a…ư…thật sướng…ư….a

Ta đem côn thịt cắm vào âm đạo Văn Huệ Thiện, giữ lấy eo nàng, cũng không cần khởi động, vượt qua chướng ngại là thịt non âm đạo ép chặt, tiến đến tận cùng, sau đó điên cuồng tăng tốc.

-A…a..thích chết nhân gia…a…ư…sướng quá…ư…a

Văn Huệ Thiện rên rỉ không thôi. Tiếng rên của nàng càng thêm cao vút khi ta đem chân khí tràn vào thân thể nàng. Các muội muội của Văn Huệ Thiện nghe tiếng nàng rên rỉ, cười lên khanh khách, nhưng vẫn giữ nguyên tư thế, chờ đợi ta đến sủng hạnh.

-A…nhân gia tới…a…ư…a…quá sướng…Á…A

Văn Huệ Thiện cao trào, ta liền đem côn thịt rút ra, để dâm thuỷ của nàng phun bắn tràn đầy trên sàn. Văn Huệ Thiện dù gì cũng là võ giả ngũ giai, chỉ dùng Cực Lạc Công, không làm nàng sướng đến ngất đi được, nhưng cũng run rẩy không ngừng, hơi thở hổn hển, vui thích cực kì.

-Đến lượt ngươi.

Ta đến sau lưng Cao Trân Vinh, đem quần lót nàng kéo xuống, âm hộ đã là một mảnh ướt át. Côn thịt cắm vào, liền cảm thấy nóng như lò lửa, hiển nhiên Cao Trân Vinh đã vận lên Cực Lạc Công, nhằm đối phó ta rồi.

-Múa rìu qua mắt thợ.

Ta cười một tiếng, giữ lấy eo Cao Trân Vinh, côn thịt tăng tốc đâm phầm phập vào âm đạo nàng.

-A…Giáo Chủ…nhẹ chút…a…nhân gia biết sai rồi…a…ư…thật không chịu nổi…a…ư

Cao Trân Vinh rên lên cao vút, tóc đỏ rực vung vẩy không ngừng, có vẻ sắp không chịu nổi. Nhưng ta cũng không nương côn, vẫn đem côn thịt ra vào như bay giữa hai quả mông tròn của nàng. Mông Cao Trân Vinh không to như Văn Huệ Thiện, nhưng săn chắc đàn hồi, có vẻ khoẻ khoắn.

-A…ta tới…a…sướng chết mất…a…ư…A

Cao Trân Vinh cao trào, ta liền bỏ qua nàng tiến đến mục tiêu tiếp theo.

-Nhân gia có chút sợ hãi, Giáo Chủ ngươi nhẹ nhàng chút được không?

Diêu Yên Chi quay đầu mở to đôi mắt ra tỏ vẻ dễ thương khẩn cầu.

-Được.

Ta đáp ứng một tiếng, đem côn thịt cắm vào âm đạo Diêu Yên Chi, cũng theo ý nàng nhẹ nhàng cắm rút. Hai bàn tay vòng dưới nách Diêu Yên Chi, luồn vào trong áo yếm tóm lấy hai nhũ cầu căng tròn chơi đùa, cảm nhận được có một ít sữa rỉ ra, thích vô cùng. Bảo Bối Tỷ Muội, ai cũng có cặp nhũ cầu to bự cả, đúng là thích hợp để sản xuất sữa.

-A…thật sướng…a….Giáo Chủ…nhanh chút…a…ư

Diêu Yên Chi bắt đầu khát tình không chịu nổi. Chỉ có bạo lực va chạm mới thoả mãn được cái đồ lẳng lơ này.

-Xem ngươi kìa, không phải thích nhẹ nhàng sao?

Ta ghé bên tai Diêu Yên Chi, thổi nhẹ một cái, cười nói.

-Nhưng huyệt nhân gia thật ngứa…a…cầu xin Giáo Chủ…ư…a

-Như ý ngươi.

Ta bỏ tay ra khỏi nhũ cầu Diêu Yên Chi, đứng thẳng người dậy, nắm lấy eo nàng, tăng tốc quất côn thịt rầm rầm vào âm đạo mĩ nhân.

-A…quá mạnh…sướng chết ta…ta tới…a…ư…A

Diêu Yên Chi nhanh chóng cao trào, ta lại đem côn thịt rút ra. Liên tiếp làm ba mĩ nhân, có vẻ sắp đến biên giới muốn xuất tinh.

-Hai ngươi tới đây.

Ngô Hạ Bình và Kim Huệ Lợi ngoan ngoãn tiến đến, theo ta chỉ đạo bày ra tư thế. Hai nàng đứng đối mặt với nhau, tay trái Ngô Hạ Bình và tay phải Kim Huệ Lợi chống lên vai Văn Huệ Thiện làm điểm tựa. Tay phải Ngô Hạ Bình cuốn lấy chân dài của nàng nâng cao lên, chỉ thẳng trần nhà, tương tự với Kim Huệ Lợi. Kim Huệ Lợi dáng người có vẻ đẫy đà, nhưng lại rất mềm dẻo, bày ra tư thế như vậy không khó.

-Giáo Chủ, như thế có với tới không?

Cao Trân Vinh đã nhanh chóng hồi phục sau cao trào, đứng bên quan sát hỏi.

-Không cần, cho ngươi xem bản lĩnh của Bản Giáo Chủ.

Ta gồng mình vươn vai một cái, trở nên cao lớn, cũng tầm một thước chín. Cơ bắp toàn thân nổi rõ cứng như thép, để năm tỷ muội nhìn thấy, ánh mắt lập tức ság rực. Nữ nhân, cũng biết háo sắc mà.

-Giáo Chủ hảo lợi hại.

Diêu Yên Chi vỗ tay liên tục tán thưởng, nàng cũng đã phục hồi. Cũng mới chỉ cao trào một lần mà thôi, hồi sức cũng nhanh chóng.

-Lợi hại của ta còn ở phía sau cơ haha

Ta cười lớn đắc ý. Thân đứng thẳng, côn thịt ngỏng dài ra trước, hơi chếch lên, vừa vặn vị trí âm hộ của Ngô Hạ Bình. Cao Trân Vinh ở bên giúp đỡ đem quy đầu đến đúng cửa mật huyệt Ngô Hạ Bình, để ta chỉ cần đẩy mông tới trước, côn thịt liền cắm vào âm đạo Ngô Hạ Bình. Mật huyệt của nàng rất chặt, quanh co khúc khuỷu, lại chẳng thể ngăn nổi côn thịt cứng rắn như thép của ta phá tan hết thảy cản trở, cắm sâu vào tận cùng bên trong.

-A…côn thịt của Giáo Chủ thật dài…a…đội lên cổ tử cung rồi….a…hảo mãnh….ư…a

Ngô Hạ Bình bắt đầu rên rỉ.

Ta cắm liên tục một trăm cái, lại đem côn thịt rút ra khỏi mật huyệt Ngô Hạ Bình, chuyển sang bên cắm vào âm đạo Kim Huệ Lợi. Âm đạo Kim Huệ Lợi có vẻ không chặt khít như của Ngô Hạ Bình, lại có vẻ mềm mại ấm áp, cắm vào đưa đẩy rất thoải mái nhẹ nhàng, mặc ta cắm rút tuỳ ý.

-A…thật thoải mái…hảo thô…hảo căng…quá sướng…a…ư

Tiếng rên rỉ của Kim Huệ Lợi có vẻ dễ chịu hơn nhiều lắm.

Ta đứng vậy giữ nguyên tư thế, thay phiên cắm rút mật huyệt hai mĩ nhân.

Thích vô cùng.

-A…nhân gia tới…a…ư…a…A

Dâm thuỷ Kim Huệ Lợi trào ra xối lên quy đầu ta một trận ấm nóng sảng khoái.

-Ư…sướng muốn chết…ta cao trào…A…A

Dâm thuỷ Ngô Hạ Bình phun trên côn thịt ta khiến ta toàn thân nóng rực, run rẩy không ngừng, muốn xuất tinh.

-Ta muốn bắn lên mặt các ngươi.

Ta hô lên một câu, hai tay ôm lấy Ngô Hạ Bình và Kim Huệ Lợi thả ra, để các nàng cùng nhau quỳ trên đất, đem tiếu dung xếp chung với các tỷ muội. Năm người Bảo Bối Tỷ Muội đem dung nhan tuyệt mĩ góp lại một chỗ. Mặt Văn Huệ Thiện đối với Cao Trân Vinh, sát bên Diêu Yên Chi. Mà mặt Diêu Yên Chi lại đối với Kim Huệ Lợi. Ngô Hạ Bình quỳ ở xa phía ta nhất, đem mặt chen giữa mặt Diêu Yên Chi và Kim Huệ Lợi. Năm khuôn mặt xinh đẹp, tựa như xếp thành một cái bàn.

Tay của Văn Huệ Thiện cầm lấy côn thịt của ta xóc mạnh, tay Cao Trân Vinh lại mơn trớn túi ngọc không ngừng.

-Ta bắn.

Ta gầm lên một tiếng, cố ý đem thật nhiều tinh dịch bắn lên năm dung nhan xinh đẹp tuyệt mĩ của Bảo Bối Tỷ Muội, đem mặt các nàng phủ đầy tinh dịch trắng đục dâm uế, vương cả trên tóc.

Độ sảng khoái ngút trời, sướng đến khó tả.

Ta đem tinh dịch bắn hết, Thanh Thảo Phu Nhân và Thù Tiên Cô đã hồi phục, lại quỳ dưới háng ta dùng miệng vệ sinh côn thịt.

-Ngươi đúng là biết chơi nhà, Giáo Chủ.

Thù Tiên Cô cười nói.

-Giáo Chủ sảng khoái chứ?

-Rất sảng khoái haha

Ta cười lớn.

Nhưng chưa đem tất cả các mĩ nhân có mặt ở đây đánh gục ngất xỉu, cuộc hoan ái còn chưa kết thúc được.

Hồi lâu sau.

Ta ăn mặc gọn gàng, bước ra khỏi thư phòng của Thanh Thảo Phu Nhân, lại bắt gặp lão bà Quyền Mẫn Nga đang ôm lấy Meo Meo tiến đến.

-Lão công, sao chàng ở chỗ này.

Quyền Mẫn Nga thấy ta, cười lên vui vẻ. Còn Meo Meo thì dùng hai vuốt bịt mũi, bộ dạng ghét bỏ đáng yêu cực kì. Trên người ta đã xử lý sạch, không có mùi. Nhưng trong thư phòng một mảnh hỗn loạn, hương vị dâm dục xốc đến tận óc, đương nhiên không thoát được cái múi thính của Meo Meo. Thật không biết nó là mèo hay là chó nữa.

-Gặp Thanh Thảo Phu Nhân có chút chuyện. Lão bà, tu luyện dạo này thế nào?

Ta ôm lấy eo Quyền Mẫn Nga, đưa ngược nàng về lại lối cũ, rời xa thư phòng.

Quyền Mẫn Nga nguýt ta một cái rõ sắc, song cũng thuận theo ta rời đi.

Hồn nhiên trẻ con là tính cách của nàng.

Nhưng nàng không phải chuyện gì cũng không hiểu.

-Rất thuận lợi. Chỉ cần chàng cung cấp đủ hồn nguyên là được. Còn nữa, ta dạo này rỗng túi rồi à. Chàng mau mở đóng băng tài khoản đi. Ta sắp nghèo đến cái quần cũng bán rồi.

Quyền Mẫn Nga nói thật, vì nuôi Meo Meo, quả thực đã dốc sạch túi.

Nàng vốn biết mình không tài giỏi gì, không sánh được với mấy tỷ muội, cho mới nên không cố gắng. Mà Meo Meo xuất hiện, để Quyền Mẫn Nga có được mục tiêu của bản thân, vì đó dốc sức. Cái mục trường này, xây dựng nhanh như vậy, đều là công lao Quyền Mẫn Nga đốc thúc cả. Ta đương nhiên vui mừng ủng hộ nàng hết lòng.

Nhưng mà bây giờ ta quả thật rất nghèo a.

-Ta sắp làm một vố lớn, đến lúc đó cho nàng tiêu thoải mái. Còn bây giờ, ta chịu hiuhiu

-Chàng định làm gì?

-Chẳng phải bảng treo thưởng có rồi sao. Đi giết vài tên, là đủ tiêu rồi.

-Lão công cố lên, ta cổ vũ cho chàng.

Điểm cống hiến cũng giống như tiền vậy, không thể tuỳ tiện biến ra được, nếu không sẽ gây lạm phát, làm giảm giá trị của nó. Tài khoản điểm của Ma Thiên Giáo và tài khoản điểm của Ma Thiên Giáo Chủ là khác biệt. Chuyện quản lý thường giao cho Trâm Anh Ngự Tỷ quản lý, cả ta cũng không thể dễ dàng can thiệp. Trâm Anh Ngự Tỷ ở trong Giáo nổi tiếng là công bằng, để người người tin phục. Có nàng quản lý tài nguyên, ta rất yên tâm.

Thật ra từ trước thì điểm cống hiến của ta rất nhiều, dư sức cho hậu cung chi tiêu thoải mái. Nhưng giờ tất cả các nàng đều đột phá thất giai, tựa như cá voi hút nước, thu không đủ chi.

Tất nhiên đây chỉ là thâm hụt giai đoạn đầu khi các nàng vừa đột phá, cần tài nguyên ổn định cảnh giới mà thôi. Sau này sẽ ổn định, tự động cân bằng thu chi là được. Mà cái nhà này cũng không phải chỉ để mình ta gánh lấy.

Các lão bà cũng đang rất ra sức kiếm tiền, à nhầm, kiếm điểm.

Có các lão bà như vậy, còn gì hạnh phúc hơn.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 115

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.