Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Địa Thanh Lâu (6)

Tiểu thuyết gốc · 3833 chữ

Chương 11.6 Thiên Địa Thanh Lâu (6)

-A ngươi làm gì.

-Đi, tắm uyên ương một chút.

Ta bế nàng lên, tiến vào phòng tắm. Bên trong tuy rằng phong cách cổ xưa nhưng tiện nghi rất hiện đại, ta xả nước nóng đầy bồn, ôm lấy Quyền Mẫn Nga thoải mái ngâm mình. Hôm nay nàng đã chịu đủ tàn phá, mất trinh cả hai huyệt, ta cũng bởi vậy để cho côn thịt của Đệ Nhất được nhỉ ngơi.

-Sư huynh, ta có phải rất dâm đãng.

-Chúng ta chỉ vì sống sót mà thôi.

Ta lừa dối nàng.

-Ta cảm thấy có lỗi với Ngô sư huynh.

-Ngươi không có lỗi gì, tình cảm của ngươi chỉ là đơn phương, hắn cũng không thích ngươi đấy.

-A.

Quyền Mẫn Nga rơi lệ.

Tình yêu vừa chớm một ngày đã vụt tắt.

Ta gạt đi nước mắt của nàng, cũng không nói gì, ôm nàng vào lòng. Nàng mệt mỏi ngủ thiếp đi.

Ta ôm nàng ra ngoài, lau chùi sạch sẽ, đặt nàng lên giường, đắp chăn kín, đứng nhìn nàng. Đem tất cả những ý nghĩ tốt đẹp nhất hoá thành linh niệm truyền tới, tin rằng nàng sẽ có một giấc mơ đẹp.

Ta nhìn khuôn mặt ngủ ngon an lành của nàng, nhịn không được cúi xuống khẽ hôn lên trán một cái.

Quay người rời đi.

Lại không biết rằng, một nụ hôn này đã đánh thức Quyền Mẫn Nga, nàng mơ màng mở mắt, mơ hồ nhìn bóng người đóng cửa rời đi.

A di đà phật.

Khi tiếng niệm phật vang lên bên tai, nàng đã không chống nổi nữa, lại nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.

Bên này Đệ Nhất vừa ôm Quyền Mẫn Nga vào phòng tắm, tiếng gõ cửa phòng Đệ Nhị đã vang lên.

Ta ra mở cửa.

Thân Trí Mẫn đứng trước cửa.

-Sư muội, trễ thế này, có chuyện gì?

-Ta qua tìm Lý sư huynh nhưng không thấy, ngươi biết hắn đi đâu không?

-Ở phòng lão sư. Ngài chỉ điểm riêng cho chúng ta, ta cũng vừa đi ra, xem ra là sẽ mất cả đêm.

-Vậy sao?

Thân Trí Mẫn hơi lưỡng lự, nhìn ta chằm chằm. Ta cũng nhìn nàng, nở nụ cười. Có lẽ là khuôn mặt cười soái đến ngây người của Đệ Nhị tăng thêm tác dụng, nàng nhất nhanh hạ quyết tâm.

-Sư huynh không mời ta vào phòng ngồi một chút sao.

-A thất lễ rồi, mời sư muội.

Trải qua chuyện Quyền Mẫn Nga, ta liền biết nàng muốn làm gì. Cô nương này, nói khó nghe, chính là háo thắng, nói dễ nghe, là biết phấn đấu. Bất quá không từ thủ đoạn, cũng không phải là chuyện tốt. Hôm nay đã thấy một khía cạnh khác của nàng, dịu dàng và ôn nhu, vậy để ta hy sinh thân mình, đưa nàng về đường ngay vậy.

Châm trà.

-Mời sư muội.

-Trà thật thơm, tên gì vậy?

-Hương trà.

-Ta không hiểu trà, cũng thích uống cà phê hơn.

-A, thất lễ rồi.

Ta lập tức dùng điểm đổi lấy một túi cà phê thượng hạng, tặng kèm đồ pha luôn. Cái bàn này cũng là màn hình giao dịch đấy, bất quá chỉ đổi được mấy đồ cá nhân riêng tư cùng vật dụng bình thường. Ăn uống phải ra sảnh dưới, liên quan tu luyện thì ở ngọc bích sảnh tầng hai.

-Đa tạ sư huynh.

-Không có gì mời.

Thân Trí Mẫn đưa tách cà phê lên miệng, nhấp một ngụm. Cà phê này, dù là ở địa cầu cũng khó thấy, hơn nữa có tác dụng lên tinh thần, lục giai võ giả cũng phải ưa thích đấy, tự nhiên bất tục. Nàng nhâm nhi cà phê xong, lại hít một hơi sau, lộ ra thần sắc thoả mãn.

-Cũng không biết bao nhiêu năm rồi, mới lại có thể được uống cà phê.

-Sống ở đâu cũng là sống, con người là có thể thích nghi với mọi hoàn cảnh đấy. Hơn nữa ở thế giới này cũng không đến nỗi tệ.

-Đó là với sư huynh ngươi, đối với ta, không đối với chúng ta mà nói, chính là địa ngục.

Xem ra lần Luân Hồi trước các nàng trải qua không vui. Các nàng ở trái đất là có thù hận đấy, bây giờ trải qua Luân Hồi, vẫn cùng một chỗ, xem ra cũng hiểu thế giới này tàn khốc, mà giữa các nàng với nhau, chính là những người thân thiết và đáng tin nhất. Cho nên lần Luân Hồi này vẫn cùng một chỗ, tuy rằng có chút không vui, nhưng vẫn là bám lấy nhau mà sống.

-Không qua địa ngục, sao thoát Luân Hồi. Cố lên.

-Ngươi vậy mà nói chuyện y hệt Vô Dơ Đại Sư.

-Haha là lão sư dạy tốt, ta cũng hiểu được nhiều điều.

Ta dùng lý lẽ lấp liếm, xem ra mục đích hôm nay màu mè dạy Đệ Nhất, Đệ Nhị võ công đã có tác dụng. Chính là để che đậy những điều sơ hở này, có người phát hiện ra, se chỉ cho rằng là giống nhau, mà không nghĩ đến việc chúng ta cùng là một.

-Ngươi uống cà phê như vậy, không sợ mất ngủ?

-Ta cũng không tính ngủ. Sư huynh, ngươi có nghĩ làm nhiệm vụ cấp B?

-Sao? Ngươi muốn làm? Cùng ta?

-Ưm.

Cuối cùng cũng lại thấy Thân Trí Mẫn đỏ mặt.

-Cũng được, nhưng cúc huyệt nha, cần tẩy rửa sạch sẽ mới được.

-Ta đã tẩy rửa rồi.

Thân Trí Mẫn cúi đầu xuống bàn, hai chân kẹp lấy hai tay, sợ rằng đã xấu hổ đến muốn chui xuống lỗ.

-Haha.

Ta cười lớn một tiếng, chính là thích cái bộ dạng này của nàng. Suốt ngày trưng một bộ mặt lạnh lùng làm gì, không sợ mau già sao. Đã vậy ta cũng chủ động, có kinh nghiệm nha. Rời ghế tới bên, bế nàng lên.

-A.

Thân Trí Mẫn nhìn ta, sắc mặt đỏ hồng quyến rũ, ta nhịn không được đưa môi tới, nàng ôm lấy cổ ta, rướn tới dâng lên đôi môi đỏ thắm. Mĩ nhân chưa thành Tiên Thiên, muốn càng xinh đẹp, còn cần tỉ mỉ trang điểm một phen. Nàng cũng là dốc lòng. Ta tham lam ăn lấy cả đôi môi đầy đặn cùng nước bọt thơm ngọt bên trong.

Vừa hôn vừa bế nàng đến bên giường, ta chỉ mang một tấm áo ngủ, lập tức trần truồng. Khi hai đôi môi rời khỏi, ta đã đem son môi của nàng ăn sạch, không còn tiên diễm như trước, lại nhiều mấy phần ướt át. Ta quỳ gối trên giường, Thân Trí Mẫn ngồi giữa hai chân, tay cầm lấy côn thịt đã ngỏng cao của ta vuốt ve, có mấy phần tương tự côn thịt đã lấy đi trinh tiết của nàng, chả khác là hơi cong cong. Thân Trí Mẫn nhìn kĩ, dục hỏa cháy lên, cúi đầu tới thè lưỡi liếm láp lấy cây côn thịt trụi lủi trắng bóc của ta. Chiều nay luyện Lô Đỉnh Công xong ta đã sửa sang một phen, tẩy lông, tẩy luôn màu da côn thịt, nên mới có bộ dạng như một cây trượng hồng ngọc như bây giờ. Vốn nghĩ có thể tăng thêm chiều dài, để nó thật biến thành một cây trượng, nhưng nghĩ lại Quyền Mẫn Nga chắc không chịu nổi, nên thôi.

Thân Trí Mẫn liếm rất nhiệt tình, lưỡi của nàng thăm hỏi đến mọi miền trên côn thịt của ta, kể cả hai túi ngọc, như một thói quen ta vuốt ve tóc nàng cổ vũ. Tóc mây ngang vai, bồng bềnh như sóng, suôn mượt như lụa, ta rất yêu thích. Nàng thấy côn thịt của ta dã run rẩy giật giật, liền đem quy đầu sáng bóng như hồng ngọc ngậm vào miệng, tay đỡ lấy đùi ta, đầu di động trước sau nú mạnh, như muốn hút cả hồn của ta ra luôn.

-A ngươi bú thật giỏi, ta muốn bắn a sướng

Ta cũng không đè lấy đầu nàng, chống hai bên hông, tuỳ ý nàng hành động, thoải mái xả tinh. Thân Trí Mẫn vẫn tiếp tục bú mút, biên độ giảm mạnh, cho đến khi tinh dịch tràn đầy khoang miệng của nàng.

-Phù, đã quá, thoải mái.

-Ực

Ta nghe tiếng nuốt ực, cúi đầu nhìn Thân Trí Mẫn, nàng mới nuốt được một nửa tinh dịch, gò mà vẫn còn căng căng đấy. Nàng ngước lên nhìn ta, vậy mà mở ra miệng, bên trong vẫn còn tinh dịch trắng đục, phân minh rõ ràng mới lưỡi mềm đỏ hồng. Sau đó dưới ánh nhìn chăm chú của ta, đem tinh dịch còn lại nuốt hết xuống bụng.

-Ngon không?

-Ưm, ngon. Béo ngọt lại thơm, rất dễ ăn, tựa như…kem tươi.

Ký ức đã quá xưa cũ, nàng vậy mà còn nhớ đến, xem ra trước đây cũng là món yêu thích của nàng.

-Ngươi thích kem tươi không?

-Ưa thích, hồi trước mỗi khi tập xong chúng ta đều rủ nhau đi ăn. Đó vậy mà là những ký ức vui vẻ nhất.

-Bây giờ các ngươi đã cùng nhau, cũng quên đi quá khứ được rồi.

-Ưm, a trong bụng vậy mà ấm nóng, thật thoải mái.

-Hắc hắc, là đồ tốt đấy, ngươi đã ưa thích, cố gắng ăn nhiều một chút.

Ta không có hảo ý khuyên nhủ. Đương nhiên ta nói là thật, đan dược có tác dụng tương đương, Tiêu Dao Tử cũng không có mà ăn hàng ngày đâu.

-Ưm.

Thân Trí Mẫn nhu thuận gật đầu.

Bà nương của ta, nàng đừng làm ra cái bộ dạng dịu dàng như vậy được không, ta chịu không nổi a.

Ta nhịn xuống xúc động, cầm khăn tay lau miệng cho Thân Trí Mẫn, sau đó ta liền hối hận, nước đi này sai rồi, khuôn mặt nàng đã trở nên như em gái nhà bên, ngẩng cổ đưa tới để ta lau dọn, đôi mắt nhắm nghiền, hiền dịu đến không được, tâm ta như muốn tan ra. Xem ra không chỉ Quyền Mẫn Nga, bà nương này cũng thật đáng sợ, nhưng mà đã không có chỗ trống quay đầu, chỉ có thể tiếp tục trầm luân.

Ta chuẩn bị sẵn bình nước, Thân Trí Mẫn làm một ngụm súc miệng, lại lấy khăn lau lại một lần nữa. Cho dù lại thơm ngọt, ta cũng không muốn nếm tinh dịch của Ngô Diệc Phàm đâu, mẹ nó thật bẩn thỉu. Người đẹp cũng đã hiểu chuyện này, cố gắng lau sạch.

Đợi Thân Trí Mẫn xong xuôi, ta đã gấp gáp kéo nàng nằm xuống giường, dán mặt lên ủi tới ủi lui hai nãi cầu căng tròn của nàng, hai nhũ phong đã căng cứng, nổi bật lên trên áo, ta cũng cách áo tham lam bú lấy nhũ phong bên trái, tay kéo xuống áo bên phải để nãi cầu lộ ra, tay trái bạo lực bóp lấy, như muốn đem nó nổ tung.

-Ngươi làm gì mà gấp vậy, a nhẹ chút, đừng cắn nhũ phong

Tay Thân Trí Mẫn sờ lấy đầu ta, tựa như cổ vũ. Ta một đường liếm lên, thưởng thức xương quai xanh của nàng, rồi lùi xuống dưới. Quần đùi jean không có tính đàn hồi, nếu không ta cũng không muốn cởi ra. Bên trong không mặc quần lót, đã ướt đẫm, ngọc môn hơi sưng đỏ, nhưng cơ thể võ giả sức hồi phục rất tốt.

-Trước làm mật huyệt một hồi, được không sư muội.

-A được, nhưng nhẹ thôi, đừng mạnh bạo như hắn, bên dưới ta vẫn còn tê tê.

Nghe được nàng nhắc đến hắn, ta liền hơi bình tĩnh lại, chủ yếu là thấy có lỗi, hôm nay nàng đã chịu đủ tàn phá rồi. Ta cười lên trêu ghẹo.

-Bên dưới là dưới nào?

-Là mật huyệt, đồ khốn.

Thân Trí Mẫn sẵng giọng, ta cười lên ha ha, đem côn thịt nhắm chuẩn lối vào, tiến quân thần tốc tới cuối cùng, cảm giác căng khít quen thuộc lại tới, nhưng không còn như lần đầu, nhiều hơn mấy phần thoải mái. Ta là quen thuộc, Thân Trí Mẫn lại thấy xa lạ, bất quá cũng đem đến cảm giác sung sướng.

-Ngươi làm nhẹ thôi A nhẹ ư

Ta chống tay hai bên eo nàng, nâng mông lùi lại kéo côn thịt ra, rồi lại trầm xuống tiến tới, đem côn thịt hoàn toàn nhét vào mật huyệt nàng, cảm giác sảng khoái tryền khắp toàn thân, thoải mái nhẹ nhàng. Có lẽ tình ái nên là như thế này, nhẹ nhàng mơn man như gió xuân, mà không phải gấp rút hung bạo như bão tố.

Thấy ta nhẹ nhàng, Thân Trí Mẫn cũng thở ra một hơi, lúc nãy ta gấp gáp gặm ngực nàng để nàng cũng thấy hoảng sợ. Hai tay nàng bắt lấy cẳng tay ta, miệng rên khẽ.

-A thật thoải mái a sướng ư thật tốt a

Nàng sau một hồi thích nghi ta cắm rút, thấy ta không bạo lực, mở mắt ra nhìn, ta cũng nhìn nàng nở nụ cười, hạ thân vẫn giữ vững tiết tấu cắm rút. Thân Trí Mẫn cũng nở nụ cười, hai chân càng mở rộng, nghênh đón ta tiến lên cắm tới tận cùng. Ta cúi xuống hôn lấy môi cười của nàng, cũng không đá lưỡi, chỉ đơn giản hôn nhau vậy thôi. Sau đó ta lại nâng người lên, lại tiếp tục cắm vào rút ra như cũ, từ từ mang ra dâm thuỷ trong mật huyệt Thân Trí Mẫn chảy ra trên giường, dần dần một mảng ướt đẫm. Nàng cũng hơi vặn vẹo mông phối hợp ta cắm rút, sau lại thấy nơi ngực khó chịu, tự bỏ đi áo ba lỗ, hai nãi cầu như chén úp run run theo mỗi nhịp chúng ta va chạm, hai chân cũng đã kẹp nhẹ lên mông ta.

Chúng ta cứ như vậy ân ái một hồi, nhẹ nhàng thoải mái, sau khi Thân Trí Mẫn cao trào, ta cũng đem tinh dịch không hề giữ lại lấp đầy tử cung của nàng. Cao trào lại kéo dài, nhưng thân thể nàng không hề run rẩy chút nào, thoải mái hưởng thụ cảm giác cao trào nhẹ nhàng thoải mái.

Côn thịt của ta vậy mà mềm oặt đi trợt ra khỏi mật huyệt người đẹp, não bộ một mảnh thông suốt, ý nghĩ thanh minh. Lần xuất tinh này, vậy mà đem đến cảm giác thoả mãn nhất trong ngày hôm nay. Sắc Dục Phần Tâm Hoả trong linh hồn cũng yên tĩnh lạ thường.

Ôn nhu hương, mộ anh hùng.

Ta giờ đây thật sự thấm thía câu nói này.

-Thật thoải mái. Thật tốt.

-Cái gì thật tốt?

-Tình ái.

-Đúng vậy thật thoải mái, trong tử cung muội thật ấm ư còn đang lan ra ư a rất dễ chịu a

Ta nằm xuống bên cạnh Thân Trí Mẫn, nghiêng người hôn nàng, tay nhẹ nhàng xoa xoa bụng dưới của nàng.

-Dễ chịu không?

-Ưm rất dễ chịu. Sao có thể dễ chịu như vậy chứ?

-Hắc hắc, tinh dịch của ta là đồ tốt đấy, ngươi sau này cố gắng ăn nhiều chút, hắc cũng không phải chỉ miệng trên mới có thể ăn haha

Ta dời tay xuống xoa lấy ngọc môn của Thân Trí Mẫn, tinh dịch tràn ra rất nhiều, xem ra lượng tinh dịch nàng hấp thụ được khá ít, xem ra cần tìm biện pháp để giúp các nàng tăng tỷ lệ hấp thụ. Tinh dịch, hấp thu bằng âm đạo, tử cung mới là tốt nhất đấy. Ta dùng ngón giữ đâm vào mật huyệt người đẹp đào móc, trên tay đầy là tinh dịch trắng đục.

-Đừng để lãng phí.

Ta đưa ngón tay tới trước môi nàng, người đẹp nhu thuận há miệng ra để ta cắm ngón tay vào, như mút kem vậy si mê mút lấy. Nếu thứ này không phải vừa móc từ mật huyệt Thân Trí Mẫn ra, vậy cùng kem tươi cũng không khác đâu, nàng ăn được ngon lành, đem mỗi ngón tay ta mút được sạch sẽ.

Ta ngồi trên giường, cầm khăn ướt lau sạch yếu tố di truyền dơ bẩn trên tay, hai chân mở rộng, Thân Trí Mẫn quỳ trên giường mông chổng cao, đầu cắm xuống dưới háng, nhiệt tình bú liếm, tận lực kích thích, đương nhiên cũng rất nhẹ nhàng ôn nhu. Nàng cũng là kinh ngạc khi thấy côn thịt của ta nhũn xuống đấy. Mông chổng cao đong đưa, thật tròn, thật vểnh, ăn đứt Quyền Mẫn Nga. Côn thịt dần dần cứng rắn trong miệng người đẹp, môi thơm rời đi, để lại quy đầu đỏ hồng bóng loáng nước bọt.

Thân Trí Mẫn nhìn ta một cái, tự giác quay người, chổng mông lên hướng về phía ta, hai huyệt hiển hiện rõ ràng. Tư thế nằm sấp khép chân lại chổng lên, càng khiến hai bờ mông càng căng tròn, như một quả đào chín mọng, thật muốn cắn một cái. Eo nàng cũng thon, tạo thành một đường cong vút trượt xuống. Ta lấy gối kê dưới người nàng, để nàng ôm lấy, cũng không úp mặt lên, mà gối nghiêng đầu, từ góc độ này có thể thấy rõ được mặt ta. Côn thịt đã trơn ướt bởi nước bọt, cúc huyệt cũng dính lên tinh dịch ướt đẫm, ta cầm quy đầu đặt ngay cúc môn.

-Muội thả lỏng chút.

Chúng ta cũng đã đổi xưng hô.

-Ưm.

Thân Trí Mẫn tận lực thả lỏng cơ thể, cũng không khẩn trương, nàng biết ta sẽ dịu dàng đến từng cú nắc đấy.

Cúc hoa theo thân thể mĩ miều giãn ra mà nở rộ, xinh tươi chào đón khách lạ ghé thăm, ta cũng thuận thế mà vào, đem cúc huyệt nàng căng đầy.

-Ưm.

Người đẹp dưới thân rên rỉ, cảm nhận cảm giác khác lạ kì dị trong cúc huyệt, hơi khó chịu, nhưng cũng thoải mái, không đau đớn chút nào.

-Phù thật chặt, thoải mái. Sư muội, ta làm đây.

-Ưm, nhẹ chút, a

Cô nương, ta đã rất nhẹ nhàng rồi được không? Ta chậm rãi kéo côn thịt ra, thật chặt, không kém hơn Quyền Mẫn Nga tý nào. Hai tay ta bóp lấy mông tròn xoe của nàng, cảm giác căng đầy trong lòng bàn tay thật tuyệt vời, không lời nào diễn tả nổi, lại ẩy hông đem côn thịt cắm vào, lút cán.

Thân Trí Mẫn ôm gối rên khẽ, để ta tuỳ ý vận động ra vào thân thể nàng. Có vẻ cũng đang rất thoải mái. Ta cũng không tăng tốc độ, cứ như vậy nhẹ nhàng cắm rút, cảm nhận cúc huyệt chật cứng đem tới khoái cảm giác càng lúc càng mạnh, sau một hồi đến cực hạn, vui vẻ đầm đìa, bắn ra tinh dịch, vừa đặc vừa nhiều, tràn đấy cúc huyệt nàng. Tinh dịch nóng hổi tràn tới, để Thân Trí Mẫn cũng cao trào. Nàng hai mắt nhắm nghiền, miệng hơi mở, mũi thở gấp, rên rỉ nhè nhẹ.

Ta cứ cắm côn thịt trong cúc huyệt người đẹp hồi lâu, hai tay sờ lấy cặp mông tròn trĩnh đàn hồi, hết sờ lại bóp, thoải mái chí cực.

Côn thịt rút ra, cúc môn cũng không khép lại ngay đấy, mà từ từ đóng lại, tinh dịch có chỗ thoát, bị ép từ trong ra, chảy xuống mật huyệt bên dưới, lan xuống đùi thành một vệt dịch trắng đục, Thân Trí Mẫn vẫn đang ôm gối, cũng không còn giữ chặt, mông vẫn chổng cao, lúc này mới mất đi ta chống đỡ, nghiêng qua một bên đổ trên giường.

Ta ngồi trên giường, nhắm nhìn thân thể xinh đẹp nóng bỏng vô ngần trước mặt.

Thoải mái.

Sung sướng.

Hồi lâu Thân Trí Mẫn mới ngồi dậy, đưa tay sửa soạn tóc mai, vén ra sau tai, biết ta nhìn nàng nãy giờ.

-Đẹp không?

-Đẹp.

-Lại cũng không phải là đẹp nhất.

-Đương nhiên không so được với chính muội khi thành Tiên Thiên.

Thân Trí Mẫn mỉm cười hài lòng.

-Không ngờ huynh còn rất biết dỗ nữ nhân.

-Ta là thật lòng.

Nàng nhìn xuống, côn thịt của ta một mảnh hỗn độn, định cúi đầu xuống, bị ta ngăn lại.

-Bẩn, không cần đâu.

-Không sao, muội tẩy cúc huyệt rất sạch, không bẩn đấy.

-Ta không thích.

Ta đỡ lấy cằm nàng, hơi dùng lực, để nàng nhìn thẳng vào nàng, giọng nói bất chợt cương nghị, không tha nghi vấn. Thân Trí Mẫn ánh mắt ngạc nhiên, sau lại có hiểu ra.

-Ưm, muội đã biết.

Xong rồi, cầm lấy khăn ướt lau chùi côn thịt cho ta.

Ta không có hứng thú cũng như khoái cảm gì khi ép buộc nữ nhân làm những việc bẩn thỉu theo nghĩa đen như vậy. Đối với ta việc sỉ nhục người khác cũng không đem lại cảm giác vui vẻ gì. Người khác làm vậy, có lẽ là để đạt được khoái cảm tà ác tội lỗi nào đó. Ta thì xin kiếu.

-Đã muộn rồi, chúng ta nghỉ ngơi thôi.

Thân Trí Mẫn ấp úng.

-Muội, có thể ở đây đêm nay không?

Ta nhìn nàng.

-Ta vốn muốn cứ vậy mà đi ngủ đấy, nếu muội ở lại, cần tắm rửa thay ra giường một phen.

-Vậy huynh tắm trước đi.

-Được.

Ta đi tắm, không cùng nhau là để tránh cho dục hoả bốc lên, hôm nay Thân Trí Mẫn quả thật mệt mỏi, đã kiệt sức. Khi ta trở ra, ra giường đã trải trắng sạch tinh tươm. Trong phòng có rất nhiều chăn ga gối nệm, để cho người chơi làm bậy thoải mái.

-Muội đi tắm đi.

Thân Trí Mẫn tắm cũng không lâu lắm, khi trở ra thấy ta nằm ngửa trên giường giả bộ ngủ. Nàng tắt đèn, chui lên giường, đầu gối lên tay ta, êm đềm chìm vào giấc ngủ.

Ta lúc này mới thu hồi sự tập trung trên phân thân Đệ Nhị, trở lại bản tôn. Tập trung tiến vào trạng thái thiền định. Đã lâu lắm rồi ta không ngủ, kiểu thiền định này cũng là một kiểu tu luyện, hơn nữa cũng không mỏi mệt.

Đã quen.

Đêm đã khuya.

Toàn bộ Thiên Địa Thanh Lâu không một ánh đèn, bên ngoài đom đóm bay đầy trời, đẹp không sao tả xiết.

P/S: Cầu đề cử và ủng hộ.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 667

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.