Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thanh Mai Phu Nhân vs Kim Đại Phu (1)

Tiểu thuyết gốc · 3298 chữ

Chương 2.1 Thanh Mai Phu Nhân vs Kim Đại Phu (1)

Thanh Mai Phu Nhân ngồi trong lòng Kim Đại Phu, nhẹ nhàng uốn éo, để cho Kim Đại Phu sờ chơi lấy nãi cầu của mình, má cũng dần biến hồng, hiển nhiên theo bàn tay đùa giỡn của hắn mà dần dần động tình.

-Ưm, ngươi đừng mạnh tay như vậy.

Thanh Mai Phu Nhân khẽ rên một tiếng, tay nàng túm lấy tay Kim Đại Phu, không cho hắn lộn xộn nữa.

-Không đàng hoàng gì cả nói chính sự đi. Ngươi tìm ta có chuyện gì.

-Còn có thể có chuyện gì, đương nhiên là ta nhớ Phu Nhân rồi. Nàng có thể cảm nhận được nỗi nhớ của ta mà.

-Lưu manh.

Thanh Mai Phu Nhân sẵng giọng. Nàng đương nhiên minh bạch nỗi nhớ mà Kim Đại Phu nói là gì. Cái nỗi nhớ ấy đang cứng ngắc chọc vào mông nàng đây này. Nhưng nàng cũng không thẹn thùng, nhẹ nhàng uốn éo mông, để có thể cảm nhận nỗi nhớ của Kim Đại Phu rõ hơn, cũng kích thích cho nó cứng rắn hơn.

-Lão lưu manh, hôm nay ta mới không chiều ngươi đấy, hôm nay ta bề bộn nhiều việc đâu. Cho ngươi nghẹn chết.

Thanh Mai Phu Nhân vẻ mặt nghiêm túc, sáng ra nàng mới không chiều lão già như Kim Đại Phu bạch nhật tuyên dâm đâu. Kỳ thật hai người họ là quan hệ bóc bánh trả tiền đấy. Mị lực Thanh Mai Phu Nhân lớn bao nhiêu, tự nhiên không cần nói nhiều, nàng đã chủ động câu dẫn, Kim Đại Phu là không đỡ được. Bỏ hết liêm sỉ đi câu dẫn một lão già như Kim Đại Phu, Thanh Mai Phu Nhân chính là nhắm vào một thân phận khác của hắn, Luyện Dược Sư. Hai năm này nàng dùng thân thể đổi lấy đan dược của Kim Đại Phu, tu vi tăng tiến không ít.

Bởi hai người cũng không phải tình nhân, Kim Đại Phu tỏ ý muốn cầu hoan, Thanh Mai Phu Nhân không đồng ý, hắn cũng không thể cưỡng ép. Một mình nàng có thể đánh mười người như lão đấy.

Đương nhiên, thân làm lão cáo già, Kim Đại Phu tới là có chuẩn bị, đi bóc bánh phải mang tiền, không là sẽ rất phiền đấy. Hắn cười nhẹ thò tay vào trong ngực móc ra một hộp gỗ nhỏ.

-Phu Nhân, nàng đoán xem ta mang gì cho nàng nào.

-Lại là đan được chứ gì.

Thanh Mai Phu Nhân bĩu môi. Lão già này trước nay đều chỉ là đan dược, khỏi cần nhìn cũng biết, đương nhiên, nàng cần nhất cũng chính là đan dược.

-Đoán đúng rồi, nhưng đan dược này khác, nó gọi là Hoá Cương Đan.

-Ah!

Thanh Mai Phu Nhân không nhịn được thốt lên một tiếng kinh ngạc. Đan dược như tên, chính là lại giúp chân khí hoá cương, giúp võ giả nhị giai tiến bước thành tam giai Cương Khí Cảnh đấy. Vừa hay, Thanh Mai Phu Nhân chính là võ giả nhị giai đỉnh phong.

-Thích không?

Thừa dịp Thanh Mai Phu Nhân vội vàng bắt lấy hộp gỗ, tay Kim Đại Phu lại không thành thật luồn vào áo nàng tóm lấy một nãi cầu nắn bóp, lúc nãy sờ bên trái, lần này bóp bên phải, cân bằng.

-Ừm, thích.

Thanh Mai Phu Nhân khẽ rên, thân thể càng dựa sát người Kim Đại Phu, gò má càng thêm ửng hồng. Kim Đại Phu nghe ca biết nhã ý, tay càng trái càng lên lực xoa bóp nãi cầu nàng, tay phải nhẹ nhàng vuốt ve sau lưng.

-Vậy Phu Nhân phải thưởng cho ta đó. He he.

Kim Đại Phu cười dâm một cái, chu mỏ lên hướng về Thanh Mai Phu Nhân. Khuôn mặt lão bình thường hạc phát đồng nhan, bình thường một hình tượng ông bụt hiền lành, lcú này chu mỏ lên đòi hôn, quả thật rất phá hình tượng, có chút khó coi. Thanh Mai Phu Nhân trong lòng cũng hơi ghét bỏ, nên hôn phớt lên môi lão một cái. Kim Đại Phu được một tấc lấn một thước, há dễ dàng bỏ qua cho nàng, rướn tới hôn lên đôi môi đỏ mọng nước. Thanh Mai Phu Nhân lúc này cũng không tránh né, dù sao cũng đã quen, hơn nữa còn nhiệt tình duỗi lưỡi ra đáp lại Kim Đại Phu.

Kim Đại Phu ôm người đẹp trong lòng, mông nàng uốn éo cách quần áo cạ vào nhục bổng cứng ngắc của lão, tay phải vòng ra sau lưng thuần thục cởi bỏ đai lưng, tay trái đã luồn vào trong yếm sờ lấy nãi cầu, ngón tay nhẹ nhẹ chơi đùa lấy nhũ phong đang dần trở nên cứng rắn, môi tham lam nhấm nháp lấy lưỡi thơm cùng nước bọt thơm ngọt của Thanh Mai Phu Nhân, tai nghe nàng rên rỉ mời gọi, hồn lão lúc này đã lên mây, sung sướng không thể tả.

Thanh Mai Phu Nhân đấu võ lưỡi một hồi với Kim Đại Phu, trong sự thèm thuồng chưa dứt của lão, liền rời khỏi. Giữa môi hai người kéo ra một sợi nước bọt trong suốt. Trong lúc Kim Đại Phu còn đang tiếc nuối liếm liếm môi, Thanh Mai Phu Nhân đã rời khỏi vòng tay lão, ngồi xuống giữa hai chân, cởi quần lão ra, để lộ cây côn thịt đã cứng ngắc. Quy đầu đen tím hướng về phía nàng giật giật như chào hỏi.

Kim Đại Phu tuổi già chí không già, côn thịt của hắn vẫn còn cường tráng lắm, mười sáu ly, gân xanh nổi lên, quy đầu đen tím bóng loáng. Thanh Mai Phu Nhân cầm lấy nhẹ nhàng vuốt ve. Đối với cây côn thịt này Thanh Mai Phu Nhân cũng là rất yêu thích đấy. Nàng vừa gặp đã mồi chài Kim Đại Phu, tuy phần lớn lý do là vì lợi ích nhưng cũng đủ để nói lên nàng là cái đồ lẳng lơ đấy. Làm cái so sánh, côn thịt của Kim Đại Phu so với những cây côn thịt từng cắm vào người nàng, cũng là thuộc loại to và dài nhất. Hơn nữa mỗi lần ân ái cũng rất ra sức, để nàng rất thoả mãn. Kim Đại Phu tự trọng thân phận, sẽ không rêu rao chuyện vụng trộm với nàng, cho nên nàng ở Hương Khê Trấn khỉ ho cò gáy này cũng không buồn tẻ, nói tới cùng là Thanh Mai Phu Nhân được lợi trăm đường.

Còn Kim Đại Phu, không con không cái, tuổi già còn được hồi xuân vụng trộm với Mĩ Phu Nhân như Thanh Mai Phu Nhân, hắn là trăm cái nguyện ý. Vốn ý định của lão là tinh tẫn nhân vong trên người Thanh Mai Phu Nhân, tài sản cũng để lại cho nàng hết, làm một bố đường xứng chức, nhưng nhận Trần Hùng làm đồ đệ để hắn phải thay đổi kế hoạch. Hôm nay đưa nàng Hoá Cương Đan, coi như là để đặt dấu chấm hết cho mối quan hệ này. Sau khi Thanh Mai Phu Nhân đột phá tam giai, nàng sẽ trở về Lao Sơn Phái, lần sau trở lại, Kim Đại Phu cũng đã đi đời nhà ma rồi. Dù không phải tình cảm yêu đương gì, Kim Đại Phu còn là rất quan tâm Thanh Mai Phu Nhân, Hoá Cương Đan giá trị liên thành, chính là món quý nhất trong tài sản tích góp cả đời của lão, cũng là món đồ vô dụng nhất. Dù sao lão cũng không dùng đến. Giờ hắn chỉ muốn sống lâu thêm vài năm, để còn dạy bảo Đệ Tử.

Nghĩ đến đây có thể là lần cuối ân ái với Thanh Mai Phu Nhân, Kim Đại Phu không khỏi tinh thần mấy phần, quyết chí hôm nay phải thoả mãn cái đồ lẳng lơ này. Nghĩ đến đây, côn thịt trong tay Thanh Mai Phu Nhân liền giật giật mấy cái, to cứng hơn mấy phần. Lỗ quy đầu không nhịn được rỉ ra một giọt dịch trong suốt.

-Ừm, hôm nay sao ngươi hưng phấn như vậy.

-Ta mỗi lần nhìn thấy Phu Nhân đều hưng phấn không thể tự kiềm chế.

Kim Đại Phu đáp lời. Lão là đang nói láo đấy. Mỗi lần ân ái với Thanh Mai Phu Nhân, lão đều chơi đồ, Cường Dương Đan, hiệu quả rất mạnh. Chứ một lão già tám mươi lấy gì ra thoả mãn cái đồ lẳng lơ như Thanh Mai Phu Nhân, cho dù lão là võ giả cũng không được, vì nàng cũng là võ giả đấy, tu vi còn cao hơn lão. Cường Dương Đan không chỉ tráng dương, mà còn có thể tạm thời tăng tu vi, cho nên hôm nay Kim Đại Phu mới có thể bày ra tu vi nhất giai đỉnh phong cho Đồ Đệ xem. Đồng thời cũng để ân ái với Thanh Mai Phu Nhân, một công đôi việc.

Thanh Mai Phu Nhân nắm côn thịt trong tay, không khỏi tăng lực vuốt mấy cái, một cái liếc thiên kiều bá mị ném cho Kim Đại Phu. Hôm nay nàng cũng đặc biệt hưng phấn. Nàng cúi đầu thè lưỡi liếm đi giọt dịch trên lỗ quy đầu Kim Đại Phu, dùng lưỡi quét một vòng quy đầu đen tím, rồi đem cả côn thịt nhét vào trong miệng, tóc mây đen nhánh trước sau đong đưa.

-Ah, sướng quá.

Kim Đại Phu rên rỉ, cảm nhận côn thịt ở trong khoang miệng ấm áp ẩm ướt của Thanh Mai Phu Nhân. Mỗi khi đầu nàng hướng tới trước, lão liền cảm thấy quy đầu cùng lưỡi dây dưa, và khi đầu nàng hướng về sau, lão lại cảm thấy lực hút cực mạnh như muốn hút cả hồn lão ra. Cả thân thể lẫn tinh thần lão đều thoả mãn vô cùng, bình thường ân ái Thanh Mai Phu Nhân là không thích bú liếm côn thịt của lão đấy, hôm nay lại chỉ động như vây, Hoá Cương Đan này, đáng giá. Tay trái lão nhẹ nhẹ vuốt ve lấy gò má ửng hồng của nàng, nhìn người đẹp đang ngồi trên mặt đất bú liếm cho mình, càng nhìn càng thêm yêu thích.

Kim Đại Phu không chịu đựng được lâu, dưới thế công dồn dập của Thanh Mai Phu Nhân liền đầu hàng, khoái cảm tiến tới, thân thể cứng ngắc một cái, côn thịt giật giật, tinh dịch không giữ lại bắn thẳng vào miệng nàng. Thanh Mai Phu Nhân dùng sức mút lấy, như muốn mút hết tinh dịch ra khỏi người lão. Đợi lão bắn xong, nàng vẫn ngậm lấy quy đầu, dùng lưỡi liếm lấy lỗ đái, đôi môi ép sát côn thịt từ từ rời khỏi. Để mặc Kim Đại Phu ngồi thở hổn hển tận hưởng khoái cảm xuất tinh. Thanh Mai Phu Nhân lấy ra một cái khăn tay, nhả tinh dịch lên đó. Nàng gấp khăn lại, dùng lau hết tinh dịch lẫn nước miếng còn vương trên môi. Đôi môi đỏ mọng lúc này thêm mấy phần ướt át, càng mê người.

-Hôm nay không những côn thịt ngươi cứng rắn hơn mọi khi, tinh dịch cũng thật đặc.

Thanh Mai Phu Nhân buộc lại đai lưng, đương nhiên nàng sẽ không kết thúc lần ân ái này như thế, nàng đã động tình, bên dưới đang ngứa đâu, chỉ là bây giờ đang lúc buổi sáng, muốn tận tình giao hoan, còn cần chuẩn bị đôi chút.

-Đó là do lâu rồi không được gặp Phu Nhân đấy.

Kim Đại Phu ngồi yên trên ghế nhìn Thanh Mai Phu Nhân lúc lắc mông tiến về phía cửa rời đi. Lão biết nàng định làm gì đấy. Nhìn cặp mông vừa tròn vừa mẩy ngún ngẩy trước mặt. Kim Đại Phu không nhịn được mắng thầm một câu.

-Cái đồ lẳng lở này.

Đồng thời côn thịt dưới tác dụng của thuốc chưa hề mềm đi, lại nhảy lên một cái. Bình thườn lão chỉ dùng một viên, hôm nay Kim Đại Phu là quyết một trận sống mái cùng Thái Đà Chủ, nên lão dùng hai viên.

Thanh Mai Phu Nhân đi dặn dò nô tỳ thiếp thân của nàng, đại khái là hôm nay nàng bận bế quan đột phá tam giai, không có việc liên quan đến mạng người, là không được phiền nàng. Bế quan đột phá là chuyện rất quan trọng, tin rằng sẽ không có người tới làm phiền.

Nô tỳ nọ vẫn luôn đứng ngoài cửa, cho nên Thanh Mai Phu Nhân rất nhanh liền trở lại. Nàng vừa đóng cửa lại, đã thấy Kim Đại Phu gấp không chờ nổi lột sạch đồ nằm trên giường, côn thịt vẫn như cũ ngẩng cao hướng về phía nàng.

Thanh Mai Phu Nhân mìm cười quyến rũ.

-Lão sắc lang này, làm gì mà gấp như vậy.

Nói rồi uốn éo đi tới. Tay ngọc cởi đai lưng, vai hơi ưỡn ra sau một cái, đạo bào không dính nổi da thịt quá mức mượt mà của nàng, trôi xuống mắc lại hai bên khuỷu tay dang rộng. Nàng đi tới đứng trước mặt Kim Đại Phu, hay tay khẽ buông, đạo bào rơi trên mặt đất, rồi tay trái đưa ra sau lưng, tay phải đưa lên gáy, nắm lấy dây buộc yếm kéo nhẹ một cái, yếm đỏ rơi nhẹ nhẹ xuống, theo tiếng tim đập đang tăng tốc của Kim Đại Phu. Nãi cầu cực đại trắng muốt hiện lên trước mặt lão, đã không biết bao nhiêu lần, nhưng vẫn khiến lão kích động như lần đầu.

Kim Đại Phu kích đưa hai tay lên đỡ lấy phía dưới nãi cầu, khiến nãi cầu càng thêm hướng ra trước, nhũ phong màu tím hồng đặc trưng của thục phụ đã cứng rắn chỉ thẳng vào mặt, khiến lão không thể không há đôi môi đã khô khốc vì lửa dục thiêu đốt ra ngậm lấy. Như nắng hạn gặp mưa rào, nước miếng toàn ra ào ạt trợ giúp Kim Đại Phu tham lam bú lấy nhũ phong tươi ngon của Thanh Mai Phu Nhân, tay cũng không quên sờ nhẹ. Chán bên trái, lão lại bú bên phả, để lại nhũ phong cứng tím đỏ dính đầy nước miếng nhầy nhụa. Thanh Mai Phu Nhân cũng khẽ rên nhè nhẹ, như đang cổ vũ lão. Nàng đưa tay xuống cởi dây lưng, quần lụa cũng như đạo bào, rơi trên mặt đất. Từ phía sau nhìn lại, đó là một thân thể đẫy đã, hoàn toàn đem cả thân hình khô gầy của Kim Đại Phu che lấp. Lưng ngọc trơn láng nối liền với mông tròn vểnh lên, kéo xuống dưới chân dài thẳng tắp.

Quả thật chỉ có thể dùng hai từ tuyệt mĩ để hình dung Thanh Mai Phu Nhân. Nàng trần truồng đứng trong phòng, như một khu vườn mùa xuân tươi đẹp mơn mởn, khiến lòng người rộn ràng.

Kim Đại Phu bú nãi cầu chán, liền dời lưỡi một đường xuống dưới, băng qua tiểu phúc bằng phẳng của Thanh Mai Phu Nhân. Nội khố màu đỏ cùng màu với yếm, dính chặt lấy âm hộ của nàng, hiện lên hình dạng môi mật chứa đựng bên trong, lúc này cũng đã hiện lên vết nước, chứng minh chủ nhân của nó cũng đã động tình. Kim Đại Phu để mũi sát âm hộ của nàng, hung hăng hít một hơi thật sâu, tham lam đem mùi hương đặc trưng riêng tư nhất của Thanh Mai Phu Nhân hít vào trong người. Rồi cách nội khố liếm lấy âm hộ múp máp của nàng, so với bú nãi cầu còn ra sức hơn, tay lão cũng không nhàn rỗi đưa phía sau, mỗi tay một quả mông tận tình bóp lấy. Thanh Mai Phu Nhân là võ giả, mông nàng rất tròn, cũng rất săn chắc, độ đàn hồi mười phần, để cho Kim Đại Phu dùng lực chơi đùa thế nào cũng được.

Âm hộ bị liếm lấy, khẩu kỹ Kim Đại Phu rất cao, mông bị bóp lấy, đôi tay của lão lại càng tuyệt vời, Thanh Mai Phu Nhân không nhịn được mà rên rỉ, tiếng càng lúc càng lớn. Đây là khuê phòng của nàng, cách âm rất tốt, muốn la hét thế nào cũng được, nên nàng cũng không kiêng dè gì tận tình phóng thích bản tính dâm đãng của mình. Âm hộ tràn ra dâm thuỷ cùng với nước miếng của Kim Đại Phu đã hoàn toàn thấm ướt đẫm chiếc quần lót mỏng manh, hai tay nàng đưa sang hai bên hông kéo lấy nút kết hình con bướm, cái đồ lẳng lờ này mặc đồ quả thật rất gợi dục, Kim Đại Phu phối hợp nhịp nhàng lột xuống, lão dừng lại hơi lùi đầu ra sau, ngắm nhìn vườn xuân xinh tươi trước mặt. Bốn cánh môi mật tím đỏ như bốn cánh hoa tuyệt đẹp, ướt át thấm đẫm nước bọt của lão hoà với dâm thuỷ của Thanh Mai Phu Nhân, hột ngọc nhỏ xíu so với bốn cánh môi mật quả thật không đáng chú ý cũng đã cứng rắn. Kim Đại Phu thu hồi tay, dùng ngón cái tách cánh môi mật qua hai bên để lộ thịt mềm hồng phấn chặt kín, che lấp lấy âm đạo bên trong. Lão ngay lập tức nhào tới, lại tiếp tục bú liếm lấy. Đầu lưỡi thô ráp mài lên thịt mềm ướt át non mềm để Thanh Mai Phu Nhân không nhịn được bắt đầu thở hổn hển, hoà với tiếng rên rỉ không cố ký vang khắp khuê phòng.

-A ngươi liếm thật giỏi, thật sướng, thoải mái chết rồi ha ư ư.

Hai tay Thanh Mai Phu Nhân ấn lấy đầu Kim Đại Phu như muốn đem cả đầu lão nhét vào mật huyệt mình vậy. Đầu nàng ngửa lên, đôi mắt mê ly, hai bắp đùi hơi tách ra thuận tiện lão bú liếm vườn xuân của mình. Răng ngà khẽ cắn môi không ngừng rên rỉ những âm thanh, vào tai Kim Đại Phu như dầu vào lửa, thiêu đốt lên dục hoả vô tận của lão.

Kim Đại Phu vốn muốn liếm cho Thanh Mai Phu Nhân cao trào luôn đấy, nhưng dược hiệu của hai viên Cường Dương Đan quả thật rất mạnh, lão đã không chịu nổi đứng dậy xoay lưng Thanh Mai Phu Nhân về phía giường, hoán đổi vị trí hai người, lão gấp rút đẩy nàng ngã xuống đệm bông liền nhào tới đè lên người nàng, tách hai chân thon dài nuột nà ra, để lộ ngọc môn ướt đẫm đang mời gọi. Côn thịt nhắm chuẩn vị trí, đâm tới, bên trong âm đạo đã ướt đẫm, một nhát tận gốc.

-A.

-Ư.

Hai người đồng thời rên lên một tiếng thoả mãn.

Kim Đại Phu cũng chẳng còn quản gì ba bảy hai mốt, hai tay chống hai bên eo Thanh Mai Phu Nhân, hông như máy dập, nắc lia lịa vào mật huyệt nàng. Tiến giường lớn rung động, tiếng theo tiếng da thịt va vào nhau, tiếng rên rỉ liêu nhân của Thanh Mai Phu Nhân, tiếng thở hồng hộc của Kim Đại Phu, cùng hoà vào nhau tạo nên một bản dâm nhạc vang vọng khắp phòng.

P/S: Cầu đề cử và ủng hộ.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 25
Lượt đọc 3522

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.