Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kim Lăng loạn sử (17)

Tiểu thuyết gốc · 2102 chữ

Chương 105.17 Kim Lăng loạn sử (17)

-Long huynh, ta kính huynh một ly.

Đông Phương Thắng nâng ly hướng về Đa Long.

-Haha đa tạ Thắng huynh đã khoản đãi.

Đa Long vẫn luôn như thế, khiêm tốn cực kì, cụng ly với Đông Phương Thắng, sau đó uống sạch. Đoạn thời gian này bọn hắn cùng nhau chống lại Thanh Vân Phu Nhân hấp tinh, đã hình thành ăn ý, cũng coi như là chiến hữu rồi.

Quan hệ cũng theo đó mà gần gũi hơn.

Đông Phương Thắng cũng nhận ra Đa Long làm người cũng khá được. Còn cái việc mà hắn như chó liếm đi sau Thục Trinh Thái Hậu ấy mà, Đông Phương Thắng có thể hiểu. Chỉ mới một Thanh Vân Phu Nhân thôi, cũng đã đủ cho Đông Phương Thắng hiểu cái gì là con người không bằng con chó rồi. Mà Thanh Vân Phu Nhân người này cũng là cao thủ trong giới tra tấn, luôn biết đến điểm thì ngừng, không bao giờ để giọt nước tràn ly. Cho nên Đông Phương Thắng vẫn luôn là không bị bức cho vùng dậy phản kháng được.

Huống hồ trong đau khổ cũng có vui sướng.

Thanh Vân Phu Nhân là mĩ nhân khó được vạn dặm không một.

Vô số nam nhân ngoài kia là nguyện bị nàng dẫm đạp đấy.

Tất nhiên Đông Phương Thắng không có khuynh hướng thích bị ngược đãi, Đa Long cũng không. Cho nên nhân lúc hôm nay nhân lúc Thanh Vân Phu Nhân dẫn theo Ngô Đức Huy ra ngoài, cả bọn mới tổ chức một bữa nhậu nhỏ. Bàn nhỏ hình vuông, có mấy món ăn đặc sản Kim Lăng Thành, tuy đơn giản nhưng đủ sắc đủ vị, rất ngon. Là Đông Phương Nhi tự mình xuống bếp làm, còn ngồi giữa Đa Long và Đông Phương Thắng, ân cần rót rượu cho cả hai. Ngô Chiến Huy ở đối diện thì một chén một bình, tự xử. Hắn và Đông Phương Nhi, là lão bằng hữu, quan hệ rất thân thiết. Cho nên mới có chuyện phu phụ Đông Phương Nhi và Đông Phương Thắng bị Thục Trinh Thái Hậu chọn trúng, làm người đại diện tham gia tranh đoạt cái ghế Giáo Chủ của Nhật Nguyệt Thần Giáo sắp tới.

Cũng không biết là may mắn hay bất hạnh.

-Để ta rót rượu cho Long huynh.

-Đa tạ Nhi muội.

Đông Phương Nhi ân cần rót rượu cho Đa Long, sắc mặt cũng đã vì vài ly mà trở nên ửng hồng xinh đẹp. Tác phong của nàng, nhẹ nhàng uyển chuyển, rất có tư thái của tiểu thư nhà giàu. Bất quá mấy ngày này trải qua nhiều đả kích, mấy phần cao ngạo cũng giảm bớt, ngược lại càng thêm thành thục hấp dẫn. Đông Phương Nhi tối nay chỉ mặc một cái váy bó ôm sát kim tuyến bạc, không mang theo cổ trang rườm rà, đem thân thể nóng bỏng gợi cảm của nàng phô bày ra hết. Làn váy cực ngắn, đem cặp đùi tròn đều hoàn mĩ phô bày ra hết. Mông bự ngồi trên ghế, càng ép làn váy căng ra đến cực hạn, tưởng chừng như muốn đứt tung bất cứ lúc nào. Eo mĩ nhân thon thả không kham một nắm, uyển chuyển linh hoạt, có lẽ là bởi Đông Phương Nhi cũng có luyện múa.

Vũ đạo và võ đạo, ở Cửu Châu, có liên quan rất lớn.

Hai nhũ cầu tròn xoe không có áo lót che đậy, chỉ được nâng đỡ bởi hai dây áo mảnh khảnh treo trên bờ vai gầy. Trước ngực cũng khoét thật sâu, để lộ cả mảng trắng muốt cùng khe rãnh sâu hun hút. Thân hình của Đông Phương Nhi, cũng là hiếm có khó tìm, thuộc loại cân đối hoàn mỹ. Tóc dài đen ngang lưng tuỳ ý thả phía sau, xinh đẹp động lòng người.

Buổi nhậu cũng khá là tự nhiên, rất vui vẻ.

-Long huynh, ngươi đã dùng Linh Hợp Pháp thành công lần nào chưa?

Đông Phương Thắng chủ động hỏi.

-Thú thật, là chưa. Từ khi ta luyện Cực Lạc Công, cũng chỉ hoan ái cùng Thanh Vân Phu Nhân. Mà nàng thì, các ngươi biết rồi đấy, muốn linh hồn hoà hợp, cực khó.

-Đúng vậy.

Mọi người đều gật đầu tỏ ý tán thành.

Thanh Vân Phu Nhân thích chơi ngược đãi, muốn hoà hợp linh hồn với nàng, cũng chỉ có bọn biến thái mà thôi. Mà bốn người ở đây, cũng coi như là người khuynh hướng tính dục bình thường.

Ngô Chiến Huy là chất nhi, không như Ngô Đức Huy thích chơi loạn luân, hắn cũng không có cùng Thanh Vân Phu Nhân có quan hệ xác thịt.

-Hai như là phu thê, hẳn là có thể làm được linh hồn hoà hợp chứ?

Đa Long hỏi, cũng nhấp một ngụm rượu.

-Chúng ta có làm được. Nhưng mà lại không thể khiến Linh Hồn Thăng Hoa như trong bí kíp miêu tả. Mà theo số lần hoà hợp, cũng dễ dàng hơn, nhưng tu vi tăng tiến lại cũng chậm dần đi.

Đông Phương Nhi trả lời, đưa bình rót thêm rượu cho Đa Long.

-Đúng vậy. Cả Cực Lạc Công nữa, cùng một người song tu, hiệu quả cũng giảm nhiều. Ma Thiên Giáo lập hai công pháp làm công pháp trấn giáo, không lạ khi giáo lý lại dâm loạn như vậy.

Đa Long nói.

-Long huynh nói vậy, ta lại không cho là đúng. Giáo lý Ma Thiên Giáo ta đã nghiên cứu kỹ, đúng là dâm đãng, nhưng lại không loạn, quy củ rất rõ ràng. Đoàn Trâm Anh dựa vào Thiên Địa Hợp Đạo Pháp đã thành tựu Nguyên Thần Cảnh. Mà theo bọn hắn trắng trợn tuyên truyền, Ma Thiên Giáo Chủ cũng là dựa vào công pháp này Hợp Đạo.

Cường giả Nguyên Thần Cảnh của Cửu Châu hiện tại cũng không nhiều. Mà đối tượng được coi là công địch như Ma Thiên Giáo, thông tin cường giả cũng được điều tra rõ ràng. Đoàn Trâm Anh, cũng coi như là nổi bật trong Ma Thiên Giáo, cũng nổi bật trên Tây Nam Chiến Trường ở Thương Quốc.

Đã có thể coi là nổi tiếng thế giới được rồi.

-Chuyện này, hình như Lão tổ tông có nhắc đến.

Đa Long bám đuôi Châu Tinh Trì, cũng là có nhiều cơ hội gặp mặt Hoàng Vô Cực, biết được chút chuyện.

-Lão tổ tông cũng nói Thiên Địa Hợp Đạo Pháp lợi hại, mà chúng ta tu luyện, cũng không có vấn đề gì. Hợp Đạo Giả đã nói thế, ta cũng yên tâm luyện, nhưng mà hiệu quả không được như giáo chúng Ma Thiên Giáo. Ta cũng không dự định đầu nhập quá nhiều công sức vào đó.

Đa Long nói.

-Không giấu gì Long huynh. Theo ta tìm hiểu, Ma Giáo cũng đang lan truyền luyện Cực Lạc Công. Đoàn Long và Chúc Ngọc Trinh, tạo thành một đoàn đội, tiến hành xoay vòng, như vậy hiệu quả tu luyện cũng không bị giảm xuống. Bọn hắn cũng đã có thể tiến hành linh hồn hoà hợp, cách thời điểm Linh Hồn Thăng Hoa cũng không xa. Một khi đạt được Linh Hồn Thăng Hoa, tốc độ tu luyện sẽ tăng nhanh hơn nhiều.

Đông Phương Nhi nhìn thẳng Đa Long nói.

-Ý ngươi là…

Đa Long nhìn Đông Phương Nhi, lại quay sang nhìn Đông Phương Thắng.

-Chúng ta muốn lập một đoàn đội như vậy, nên ngỏ lời mời Long huynh gia nhập. Đương nhiên chúng ta cũng chỉ là lập một nhóm nhỏ, để cùng nhau tiến thối, cũng là vì Thái Hậu làm việc, tin rằng ngài sẽ không phản đối.

-Còn bên Thanh Vân Phu Nhân, có chút khó làm.

-Thanh Vân Phu Nhân mấy ngày gần đây có vẻ chán chúng ta rồi a, Long huynh cũng nhận ra mà.

Đông Phương Thắng nói, để Đa Long cũng thấy đúng thật. Tựa như một món đồ, chơi đủ lâu liền chán. Hắn và Đông Phương Thắng cũng chỉ là món đồ chơi của Thanh Vân Phu Nhân mà thôi. Hơn nữa, hắn còn bị chơi lâu hơn nhiều. Thời gian đầu, Thanh Vân Phu Nhân đối với Đa Long hắn yêu thích không thôi. Nhưng chỉ mấy ngày gần đây, Đa Long mới cảm thấy ánh mắt của Thanh Vân Phu Nhân nhìn hắn bớt nhiệt tình đi nhiều. Cũng tại gần đây Đa Long thấy tinh lực bản thân yếu đi nhiều. Trước đây hắn thường xuyên đại phát thần uy, nhiều lần đem Thanh Vân Phu Nhân lên đỉnh cao hoan lạc. Mà gần đây, lại không thể làm được như vậy nữa.

Cho nên bị ghét bỏ.

-Vậy sau này, xin mọi người chiếu cố ta nhiều hơn.

Đa Long cũng lập tức quyết định. Chỉ cần không phản bội Thục Trinh Thái Hậu, hắn cũng không có nhiều băn khoăn. Cũng không phải là chỉ vấn đề trung thành, Thục Trinh Thái Hậu đối với hắn không tệ, Đa Long lại là người thông minh, còn lâu mới phản bội.

-Sau này xin Long huynh chiếu cố nhiều hơn. Cạn ly.

Cả Đông Phương Thắng và Đông Phương Nhi, Ngô Chiến Huy cùng cụng ly với Đa Long, một hơi cạn rượu.

-Chúng ta có quen biết với người bên Ma Thiên Giáo, có thể đổi được một số đặc sản, ngày mai có hẹn giao dịch. Long huynh có muốn đổi gì không?

Ngô Chiến Huy nói.

-Các ngươi có cài nội gián ở Ma Thiên Giáo?

-Không tính là nội gián. Chỉ là người quen biết cũ với ta. Chúng ta chỉ có quan hệ ngầm hợp tác. Nàng ta cần nguyên liệu, chúng ta cần đan được vũ khí, cho nên có trao đổi.

-Có danh sách đồ có thể đổi không? Đặc sản của Ma Thiên Giáo, đều là thứ tốt cả, ta cũng rất muốn đổi vài thứ.

-Đây, Long huynh xem đi.

Ngô Chiến Huy lấy ra một quyển trục đưa cho Đa Long, để hắn mở ra từ từ xem xét. Khác với Kim Quốc, Thanh Quốc màu mỡ trù phú hơn nhiều. Quan lớn như Đa Long, cũng là vơ vét được nhiều khoản, lại thêm sau sự kiện Hoàng Lăng, được Thục Trinh Thái Hậu ban thưởng không ít.

-Thật mắc, nhưng cũng coi như đáng giá.

Đa Long xem một lượt, nói.

-Người đó ở giữa trung gian, ăn cũng không ít, nhưng rủi ro cũng cao, đây lại đang là thời điểm nhạy cảm, cho nên tạm chấp nhận được, không tính là quá đáng.

-Đúng vậy. Phiền Ngô huynh đổi giúp ta những thứ này. Ta ở đây có vài món dược liệu, quy đổi thành điểm, hẳn là cũng đủ.

-Hảo.

Những thứ này, không thể dùng vàng bạc để xác định giá trị nữa rồi. Tất cả đều quy ra điểm. Như đống dược liệu của Đa Long, cũng được tầm năm trăm điểm, sau đó lại đem đổi lấy đan dược, cùng với một vài món đồ hắn thấy vừa ý. Dược liệu tuy quý, nhưng không luyện thành đan, dược lực và hiệu quả hấp thu cực thấp. Cho nên, Luyện dược sư mới có địa vị cao như vậy. Nếu là ở Thanh Quốc, dùng đống dược liệu đó đi luyện đan, chắc chắn không có giá trị bằng đem giao dịch với Ma Thiên Giáo, cho nên Đa Long kiếm được lời, vẫn là rất vui vẻ.

Nếu như có thể gặp trực tiếp, cò kè mặc cả, còn có thể thu được lợi ích tốt hơn. Nhưng Ngô Chiến Huy không nhắc đến tên người giao dịch, hiển nhiên là không muốn hoặc không thể cho Đa Long biết, nên Đa Long cũng hiểu ý không hỏi đến.

Mọi người đều vui vẻ, chén qua chén lại.

Cũng không dùng chân khí xua tan tửu lực, tận tình say một bữa.

Đến cuối, chỉ còn lại Đông Phương Nhi và Đa Long.

Đa Long tu vi cao hơn ba người kia một bậc, thể chất cũng mạnh hơn nhiều. Mà Đông Phương Nhi thì là nữ nhân, không uống nhiều, nên cả hai cũng đều chưa say ngoắc cần câu như Ngô Chiến Huy và Đông Phương Thắng.

Có vẻ như trò vui, giờ mới bắt đầu.

P/S: Cầu đề cử.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 84

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.