Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kim Lăng loạn sử (14)

Tiểu thuyết gốc · 3240 chữ

Chương 105.14 Kim Lăng loạn sử (14)

Bình minh vừa ló, Kim Lăng Thành cũng đã ở ngay trước mặt.

Dù rằng đêm qua có nhiêu người không ngủ, nhưng đều là cường giả cả.

Dục vọng được thoả mãn, tinh thần sáng láng, không có tý mệt mỏi nào.

-Đa tạ thịnh tình chiêu đãi của Trương Giáo Chủ. Chúng ta xin cáo từ.

Đoàn Long và Chúc Ngọc Trinh nói lời cảm tạ.

-Rảnh rỗi lại tìm Long huynh uống vài chén haha

Trương Vô Dụng tỏ ra thân thiện, không có vẻ gì là của kẻ bề trên cả. Dù rằng lấy tu vi Nguyên Thần Cảnh, hắn cũng coi như đã là số ít kẻ đứng trên đỉnh kim tự tháp của toàn bộ Cửu Châu này rồi.

Người này, rất là khó lường a.

Cũng rất chu đáo, đã thông báo trước về tận nơi, để cho thuộc hạ của Chúc Ngọc Trinh đánh xe ngựa ra đón.

Xe ngựa lao nhanh trên đường, thấy rõ buổi sáng vui tươi nơi Kim Lăng Thành phồn hoa đô hội. Khuôn mặt ai nấy đều tràn đầy sức sống, cùng vẻ bình yên. Đoàn Long cũng không biết sau sự kiện sắp tới, nơi này còn tươi đẹp như thế này nữa không. Thành trì rộng lớn như thế này, lại không thể chịu được cường giả Nguyên Thần Cảnh chà đạp mấy hồi. Mà nơi này, sắp tới có thể sẽ trở thành chiến trường của cả Hợp Đạo Cảnh cường giả tranh đấu.

-Thế nào? Thu hoạch được thông tin gì đáng giá không?

Đoàn Long mở miệng hỏi Chúc Ngọc Trinh.

-Thu được khá nhiều thông tin thú vị. Nhưng không tính là đáng giá. Hoặc là tên Đa Long này không đơn giản, hoặc là bản thân hắn cũng không biết quá nhiều.

Chúc Ngọc Trinh đêm qua tâm sự nhiệt tình cùng Đa Long, cũng không phải phí công.

-Hoặc là cả hai.

Đoàn Long thâm ý nói.

-Đúng vậy a. Đa Long vậy mà đã là ngũ giai, còn nhanh hơn ta một bậc.

Chúc Ngọc Trinh sau khi Bạch Diện thoát phong ấn mới lên như diều gặp gió. Trước đó mấy lần Luân Hồi, nàng cũng là lăn lộn rất thảm. Ở Thương Quốc và đặc biệt là trong Ma Giáo, không dễ sống tý nào. Chúc Ngọc Trinh cũng là đã từng uổng phí một kiếp Luân Hồi làm đồ chơi tình dục. Theo quan hệ hai người kéo gần, Chúc Ngọc Trinh cũng là mở lòng nhiều hơn, kể cho Đoàn Long nghe về trải nghiệm của nàng. Một phần lý do là hai người vốn có quen biết từ trước Luân Hồi rồi.

Bạn cũ gặp lại, nói một chút chuyện đã trải qua.

Cũng là rất bình thường.

-Nhật Nguyệt Tam Thánh Nữ cũng không hỏi bất cứ chuyện gì. Buổi tiệc tối qua, xem ra là đúng như Trương Vô Dụng nói, dành để bồi dưỡng tình cảm mà thôi.

Bất chợt có một chiếc xe ngựa tăng tốc chạy song song với xe ngựa chở Đoàn Long.

-Long công tử, có thể cùng ta nói chút chuyện được không?

Đoàn Long vén rèm lên, liền thấy dung nhan xinh đẹp của Đông Phương Nhi.

-Có gì mà không được haha

Đông Phương Nhi cười đáp một cái, thả rèm, đi ra phía trước, thân hình loáng lên một cái, nhảy qua bên xe ngựa của Đoàn Long, sau đó vén rèm đi vào. Xe ngựa của nàng lập tức tăng tốc đi xa, mà xe ngựa của Đoàn Long, lại chậm lại, tựa như đang đi dạo tham quan phố phường vậy.

-Đông Phương tiểu thư, không biết là có chuyện gì?

Đoàn Long cũng không muốn dài dòng, cả hai đã có một đêm khách sáo rồi.

-Long huynh không phiền thì có thể gọi ta là Nhi muội.

-Hảo.

-Cũng không có việc gì, chỉ là muốn cùng Long huynh và Trinh tỷ đạt được một hợp tác bên lề mà thôi.

Đông Phương Nhi mặc trang phục khá là cởi mở. Áo cổ trang cách điệu màu trắng, hai ống tay rộng rủ dài, vạt áo lại cực ngắn, đánh cái nơ kết trước ngực, vừa ôm lấy hai nhũ cầu đầy đặn, tạo thành khe rãnh sâu hoắm, nhìn rõ cả bờ dưới nhũ cầu. Phía dưới là một cái váy ôm ngang xương chậu, đem rốn và bụng dưới bằng phẳng của Đông Phương Nhi hiện rõ. Bên trái làn váy xẻ cao, để cho đôi chân dài miên man thẳng nuột của nàng phô bày ra trước mắt Đoàn Long.

Quan trọng là khí chất đoan trang đài các đã trở lại trên gương mặt Đông Phương Nhi. Mái tóc dài đen óng ả lượn sóng rất hợp với dung nhan xuất sắc và quý phái. Để Đoàn Long không khỏi phải dành mấy giây thất thần chiêm ngưỡng dung nhan của nàng.

-Hợp tác thế nào?

Chúc Ngọc Trinh thay Đoàn Long nói chuyện.

-Ngôi vị Giáo Chủ gì đó, ta hoàn toàn không muốn, cũng muốn không nổi. Sau khi tiến vào “nơi đó”, ta hy vọng chúng ta sẽ không tiến hành chém giết lẫn nhau.

Đông Phương Nhi nói. “Nơi đó” trong miệng nàng, chính là nơi sẽ diễn ra lựa chọn ngôi vị Giáo Chủ của Nhật Nguyệt Thần Giáo sắp tới. Bản thân Đông Phương Nhi chắc cũng chỉ biết được hai từ nơi đó mà thôi, lại được thêm dặn dò chuẩn bị cẩn thận, chứ ngay cả tên gọi cũng không biết. Nhưng khá chắc nơi đó là một Phó Bản siêu cấp như Hoàng Lăng Thanh Quốc vậy.

-Ma Thiên Giáo quá hùng mạnh, không chỉ đối với Ma Giáo chúng ta không thân thiện, mà đối với Thanh Quốc hay Nguyên Quốc cũng vậy. Chúng ta không đoàn kết lại, chính là tự tìm chết. Chuyện hợp tác có thể, nhưng Nhi tiểu thư phải thể hiện thành ý mới được.

Chúc Ngọc Trinh cười nói, ánh mắt liếc Đoàn Long một cái nhắc khéo. Đoàn Long lập tức ăn ý, ánh mắt trở nên dâm dục, nhìn chằm chằm vào khe rãnh sâu hút trước ngực Đông Phương Nhi. Nữ nhân này, hôm nay ăn mặc vừa trang nhã vừa gợi cảm. Tóc đen dài ngang lưng bồng bềnh như mây, một nửa vắt ra trước ngực, che đi nhũ cầu một bên, dung nhan kiêu sa đài các, nhiều mấy nét cao ngạo. Nhưng tuyệt đối không lại được Thục Trinh Thái Hậu lạnh lùng ngạo mạn, cho nên Đông Phương Nhi chắc chắn không có quả ngon để ăn, mới tìm Ma Giáo bàn thêm chuyện hợp tác.

-Được. Nhưng các ngươi không được để cho trượng phu của ta biết chuyện hôm nay.

Đông Phương Nhi rất là nhanh ý, hiểu Chúc Ngọc Trinh muốn gì từ nàng. Đông Phương Nhi và Đông Phương Thắng trên danh nghĩa là huynh muội, nhưng lại chỉ là trên danh nghĩa thôi. Cả hai đều là cô nhi được Đông Phương Bất Bại nhặt về, như bao cô nhi khác. Một đường leo lên, mới được đến địa vị như ngày hôm nay. Đại khái cũng chỉ là một chức nhỏ trong Nhật Nguyệt Thần Giáo mà thôi, không như ba cô nương tối qua vui vẻ cùng Đoàn Long, được phong Thánh Nữ.

Đông Phương Thắng rất hay ghen.

Bất quá hắn không biết, vì cả hai, Đông Phương Nhi đã phải trả giá rất nhiều.

-Chuyện hôm nay và cả hôm qua, chúng ta sẽ không nói đến nửa lời.

Chúc Ngọc Trinh cười đồng ý.

Lời của ma nhân, rất không đáng tin. Đông Phương Nhi đương nhiên cũng không tin, chỉ là trước tạo thành một liên minh giả tạo cái đã, mới là mục đích của nàng.

Đông Phương Nhi nhìn Đoàn Long cười lên xinh đẹp, đem tóc xoã trên vai hất ra sau đầu, tới tới quỳ dưới sàn xe ngựa. Đoàn Long cũng không khách khí đem hai đùi tách ra, để Đông Phương Nhi cởi khoá kéo, đem côn thịt hắn móc ra khỏi quần.

-Côn thịt công tử hảo to, chưa cứng mà đã dài như vậy rồi.

Đông Phương Nhi dùng năm ngón tay cầm lấy côn thịt Đoàn Long, nhẹ nhàng vuốt ve, khiến nó nhanh chóng to lên, hiện nguyên hình là một cây côn thịt dài hai mươi phân, gần sát khuôn mặt xinh đẹp, có thể kéo dài từ cằm đến tóc của nàng.

-Đầu đỏ mình trắng, cũng thật là kì lạ.

Đông Phương Nhi há ra miệng, ngậm lấy quy đầu vào miệng dùng lưỡi liếm lấy. Miệng của nàng cũng khá rộng, hoàn toàn có thể dễ dàng ngậm hết, hai má hóp lại ép chặt lên côn thịt, lại thêm đầu lưỡi linh hoạt không ngừng liếm quét quy đầu, kỹ thuật rất tốt, đem đến cho Đoàn Long cảm giác rất dễ chịu. Làm Đoàn Long nhớ thới Thạch Thuỳ Chi, Thạch Thuỳ Chi cũng thích ca hát, lại không hát hay bằng Đông Phương Nhi. Xem ra kĩ năng bú liếm, cũng khá là liên quan đến kỹ năng thanh nhạc đấy.

Đông Phương Nhi cầm lấy côn thịt ra sức biểu diễn, tựa như đang cầm micro, nhưng không có tiếng hát nào phát ra, chỉ có tiếng chép chép vô cùng dâm đãng vang lên không ngớt mà thôi.

-Tiểu thư hảo lợi hại.

Đoàn Long vỗ về tóc mây của Đông Phương Nhi, hưởng thụ nàng bú liếm phục vụ.

-Côn thịt của công tử cũng hảo lợi hại, khiến ta mỏi cả miệng mà còn chưa thấy xuất tinh hihi

Đông Phương Nhi nhả côn thịt Đoàn Long ra, hai tay cầm không hết, tha hồ mà vuốt ve, ngẩng đầu nhìn lên nam nhân, cười lên dâm đãng.

-So với của Trương Giáo Chủ thì thế nào?

Đoàn Long ác ý hỏi.

-Chiều dài tương đương, độ to cũng tương đương. Nhưng côn thịt của hắn không đẹp như của công tử, lại cong cong.

Đông Phương Nhi vậy mà không hề do dự trả lời.

Đoàn Long bất ngờ, cũng một phần là bởi hàng họ của Trương Vô Kỵ thật là không kém a. Bất quá đây giờ đã đổi một thế giới mới, kích cỡ côn thịt, có nhiều cách để thay đổi, cũng không cần quá kinh ngạc.

-Vậy xem thử côn thịt của ta có thể thoả mãn tiểu thư hay không nào.

Đoàn Long cầm tay kéo Đông Phương Nhi từ dưới sàn xe lên, đem nàng quay người. Đông Phương Nhi cũng hiểu ý khom mình, chổng mông ra sau ngay trước mặt Đoàn Long, để cho hai bàn tay to của hắn bóp cấu. Váy của Đông Phương Nhi xẻ tà rất cao bên hông, đem chân phải hoàn toàn lộ ra, Đoàn Long chỉ cần đem tà váy lật sang bên trái, đẩy lên, liền có thể thấy hết hai quả mông tròn trĩnh của nàng.

Thật đẹp, không kém gì Thạch Thuỳ Chi.

Chính ra Thạch Thuỳ Chi và Đông Phương Nhi có khá nhiều điểm tương đồng đấy, chân dài nuột nà, mông bự tròn trĩnh, hay để tóc đen óng mượt, đều là người hay ca hát. Ngoại trừ hai quả bưởi trước ngực, Thạch Thuỳ Chi không có cửa so với Đông Phương Nhi.

Đoàn Long đem hai quả mông tròn trịa căng đầy đẩy ra, liền thấy rõ âm hộ và cúc hoa xinh xắn của nàng. Cỏ đen không có triệt hết, lại được tỉa tót cẩn thận gọn gàng. Cánh hoa huyệt của Đông Phương Nhi cũng như bao Tiên Thiên mĩ nữ khác, màu đỏ ửng sáng bóng tươi mới, rất mê người.

-Ta tới đây.

Đoàn Long đem ngón tay chọc chọc trong mật huyệt Đông Phương Nhi vài cái, cho đủ dâm thuỷ bôi trơn, lập tức nhịn không nổi kéo lấy eo nàng. Côn thịt ngỏng cao cứng rắn, như một mũi thương chỉ thẳng lên trời, chuẩn xác nhắm lấy cửa mật huyệt Đông Phương Nhi, phá tan tầng tầng lớp lớp thịt non âm đạo chặt khít, tiến tới tận cùng bên trong. Mật huyệt Đông Phương Nhi thật nóng, như có thể đem bất cứ thứ gì hoà tan, lại càng khiến côn thịt Đoàn Long thêm cứng rắn, hưng phấn cực kì.

-Á…hảo thô…dài quá…a…ư

Đông Phương Nhi cũng là bắt đầu rên rỉ lên, chủ động nâng mông lên xuống, lắc eo đánh hông, đem côn thịt Đoàn Long khuấy động trong mật huyệt của nàng. Bàn tay không cần phải giữ lấy eo Đông Phương Nhi, liền đưa tới trước kéo một cái, đem hai nhũ cầu của nàng giải phóng ra không khí. Bàn tay to mỗi bên một quả, cầm lấy nhũ cầu căng mọng chơi đùa, sướng không nói hết. Quả nhiên là so trước ngực, Thạch Thuỳ Chi hoàn toàn đấu không lại Đông Phương Nhi. Vừa tròn vừa mềm, lại mịn màng ấm áp, đàn hồi vô cùng, chơi vui không muốn bỏ.

-Thích không?

Chúc Ngọc Trinh ngồi đến bên Đoàn Long, tinh nghịch hỏi. Xem ra tối qua Chúc Ngọc Trinh là có một buổi nói chuyện trước với Đông Phương Nhi rồi, cho nên vừa nãy Đông Phương Nhi mới chủ động như vậy.

-Rất thích haha

Đoàn Long cười lên một cái, thè lưỡi ra đưa tới cùng Chúc Ngọc Trinh liếm mút.

Nhiệt độ trong xe ngựa lập tức tăng cao.

Nóng bỏng cực kì.

-Nương tử, ngươi có trong xe sao.

Giọng nam nhân bên ngoài xe đột ngột vang lên, để cho Đông Phương Nhi giật thót một cái, âm đạo bị kích thích siết chặt lại, bóp nghẹt lấy côn thịt Đoàn Long, để cho hắn sướng đến nỗi thiếu chút nữa bắn ra.

-Ta có ở đây, lão công.

Giờ Đông Phương Nhi mới hiểu tại sao Chúc Ngọc Trinh lại bỗng dưng đem Linh Bảo Hồi Tưởng Ma Kính mang ra.

Cửa rèm xốc lên, để cho Đông Phương Thắng và Đông Phương Nhi nhìn rõ nhau.

Nhưng giữa hai người là một tấm ma kính.

Đông Phương Nhi có thể nhìn rõ Đông Phương Thắng, Đoàn Long cũng là. Rất đẹp trai, rất có khí chất. Tiên Thiên mà, ai cũng thế. Đương nhiên ấn tượng của Đoàn Long cũng chỉ dừng lại ngang đó, bởi hắn không ưa thích đánh giá nam nhân, lại bởi sự xuất hiện của Đông Phương Thắng mà càng thêm hưng phấn. Côn thịt như cũ cắm sâu trong âm đạo Đông Phương Nhi, càng thêm cứng rắn, càng thêm nóng rực, hai bàn tay ra sức bóp lấy nhũ cầu nàng càng thêm dùng sức.

Cảm giác này, quá là kích thích đi.

Mà Đông Phương Thắng, thì chỉ có thể thấy được Chúc Ngọc Trinh và Đông Phương Nhi ngồi bên nhau, còn Đoàn Long lại ngồi một chỗ khác, quần áo hoàn toàn bình thường, bộ dạng rất nghiêm chỉnh.

-Thắng công tử, lại gặp rồi.

Hồi Tưởng Ma Kính giả tạo hình ảnh và âm thanh, nhưng phần âm thanh lại rất yếu, vậy nên khi chiến đấu cần cùng Chưởng Âm Bàn của Thảo Dương Phu Nhân phối hợp, mới cho ra được hiệu quả ảo ảnh tốt nhất. Còn như hiện tại, cũng đủ để lừa dối Đông Phương Thắng, nhưng cũng cần người trong xe chủ động mở miệng nói chuyện. Cho nên Đoàn Long cũng là cố nhịn cơn sướng, lên tiếng bình thường hết cỡ chào Đông Phương Thắng.

-Hoá ra Long công tử, hạnh ngộ.

Đông Phương Thắng ôm quyền đáp lại.

-Có chuyện gì sao, lão công?

Đông Phương Nhi cũng là cố gắng bình tĩnh hết sức, nói chuyện cùng trượng phu, cố gắng dấu đi hơi thở có chút run rẩy.

-Không có gì quan trọng. Ta có việc đi ngang qua, thấy xe ngựa của ngươi ở phía trước, hỏi một tiếng biết Long công tử và Ngọc Trinh tiểu thư ở đây, ta qua chào hỏi một tiếng.

-Hoá ra là vậy. Nếu ngươi có việc thì đi trước đi. Ta và hai vị đây còn bàn chút chuyện quan trọng.

-Vậy các ngươi cứ tự nhiên. Long công tử, Ngọc Trinh tiểu thư, gặp lại sau a.

-Thắng công tử đi thong thả.

Xem ra Đông Phương Thắng cũng là đang có việc bận, liền vội vã thúc ngựa đi xa. Hắn đã là Tiên Thiên, không bay đi cho nhanh, lại còn cưỡi ngựa. Nhưng nghĩ lại, Kim Lăng Thành mấy trăm vạn dân, chỉ có chừng trăm mấy Tiên Thiên. Nếu không có chuyện quá hệ trọng, bay bay nhảy nhảy trên nóc nhà giữa ban ngày cũng không phải là ý hay. Xui xẻo, lại thành bia bắn cho cường giả nào đó cũng nên.

-Thế nào? Kích thích sao?

Đoàn Long ghé miệng gặm lấy tai Đông Phương Nhi, trêu chọc.

-Kích thích, ngươi cũng vậy a.

Đông Phương Nhi thở ra một hơi nhẹ nhõm.

-Ta thì đương nhiên rất hưng phấn rồi haha cũng nhanh muốn bắn.

Đoàn Long cười lớn, đem hai tay chuyển từ nhũ cầu Đông Phương Nhi xuống giữ lấy eo nàng, đem hai quả mông bự rời khỏi bụng dưới của hắn. Hông đẩy mạnh, đem côn thịt cắm ngược lên trên vào trong mật huyệt Đông Phương Nhi, tốc độ cực nhanh, hiển nhiên đang muốn chạy nước rút.

-A…ư…a…nhẹ chút…ư…a…ta cũng mau tới…ư…a

Đông Phương Nhi cũng theo động tác kịch liệt của Đoàn Long mà rên thét lên, âm đạo càng ngày càng siết chặt lại, muốn cản trở nam nhân cắm rút. Nhưng như thế chỉ càng khiến Đoàn Long hưng phấn hơn.

-A…ta tới…ư…a

-Ta cũng bắn. A

Đoàn Long gầm lên một tiếng, eo kéo mạnh một cái, để mông bự Đông Phương Nhi nặng nề va lên cơ bụng sáu múi rắn chắc của hắn. Côn thịt lút cán trong mật huyệt Đông Phương Nhi, vui sướng tràn trề xuất tinh, đem tinh dịch nóng hổi trực tiếp bắn vào thân thể nàng. Cũng may Luân Hồi Giả không thể mang thai, nếu không Đông Phương Thắng chắc hẳn phải nuôi con hoang rồi.

-A…nóng quá…nhiều quá…ư…a

Đông Phương Nhi không ngừng rên rỉ, thân thể nhũn ra sau, tựa lên trên lồng ngực rộng lớn của Đoàn Long. Đoàn Long lại chuyển hai bàn tay từ eo lên nắm lấy hai nhũ cầu của Đông Phương Nhi nhẹ nhàng bóp nắn, cùng nàng tận hưởng cảm giác thoải mái dễ chịu mà tình dục cao trào mang lại.

-Chúng ta về đến nhà rồi. Nhi tiểu thư, bên trong còn có càng nhiều kích thích hơn, ngươi có muốn thử không?

Xe ngựa đã dừng lại ngay trước cửa biệt viện của Tiêu Quan Gia.

Chúc Ngọc Trinh ở một bên cười lên nguy hiểm, nhìn Đông Phương Nhi với ánh mắt của một ác ma đang dụ dỗ con người sa đoạ.

-Hảo a.

Đông Phương Nhi chần chờ một chút, cuối cùng vẫn là nguyện ý trầm luân.

P/S: Cầu đề cử, cầu kim phiếu.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 115

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.