Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Võ Văn Gia bí sử (10)

Tiểu thuyết gốc · 2646 chữ

Chương 98.10 Võ Văn Gia bí sử (10)

Xe ngựa không phải là xe ngựa vốn có của Chúc Ngọc Trinh, đã đổi một cái khác rộng lớn hơn, nhưng vẫn là xa hoa tráng lệ.

Đoàn Long và Chúc Ngọc Trinh dắt nhau lên xe.

Trong xe là một không gian hình lập phương, huynh đệ Võ Văn Gia và Thảo Dương Phu Nhân, cùng Thạch Thuỳ Chi đã ngồi đợi sẵn. Đoàn Long và Chúc Ngọc Trinh cùng ngồi xuống hàng ghế bên trái. Sáu người cùng nhét một chỗ, cũng không cảm thấy chật.

Nữ nhân viên Âm Tạng Phái lập tức đánh xe về lại Đào Hoa Viên.

-Mọi người chờ có lâu không?

Đoàn Long cười nói, tay đặt lên đùi nuột của Chúc Ngọc Trinh vuốt ve, sờ tới sờ lui trên da đùi trắng muốt mịn màng của nàng. Thảo Dương Phu Nhân ngồi đối diện, cùng với Thạch Thuỳ Chi đã đem quần dài cất đi, mặc vào một cái quần đùi kiểu dáng tương tự như Chúc Ngọc Trinh. Mông của hai nàng đều rất bự, lại mặc quần đùi ngắn như vậy, ngồi trên ghế, là nửa quả mông tròn tiếp xúc với mặc ghế, đem quần đùi banh ra đến cực hạn, tưởng như có thể vỡ tan bất cứ lúc nào vậy.

-Không lâu, chúng ta nhận Hoàng Hậu Nương Nương ban thưởng, cũng vừa trở ra. Có cả phần của huynh đây.

Thảo Dương Phu Nhân nói, đưa cho Đoàn Long một cái nhẫn không gian.

Đoàn Long một mình đến Thương Quốc, hoàn toàn trắng tay, cũng không khách sáo nhận lấy, đeo lên ngón tay. Trên tay hắn đã có sẵn một cái, so với cái vừa nhận được từ Thảo Dương Phu Nhân càng thêm quý giá. Bất quá nhẫn không gian thứ này, chính là hàng siêu hiếm, cũng siêu tiện lợi, không ngại nhiều.

-Sư phụ cho ta một biệt phủ, không biết là chỗ nào.

Đoàn Long như làm ảo thuật, biến ra một cuộn vải dệt từ lụa vàng kim hiện lên trên tay, sau đó đưa cho Chúc Ngọc Trinh. Từ chất liệu, liền biết thứ này rất quý, trông rất giống thánh chỉ. Chúc Ngọc Trinh đem cuộn vải mở ra, đưa ra giữa, cho mọi người cùng xem. Bên trong có Quốc Ấn của Thương Quốc, mang theo thần niệm của Trụ Hoàng, không thể làm giả được.

Ba chữ to rõ ràng thu hút ánh mắt của mọi người.

-Hồng Hoa Viên. Trụ Hoàng thật quá hào phóng rồi.

Thạch Thuỳ Chi thốt lên, biết nơi này. Nàng nhìn quanh phản ứng của mọi người, thấy ngay cả Chúc Ngọc Trinh cũng không biết nơi này, mới chậm rãi giải thích.

Từ cái tên, cho thấy Hồng Hoa Viên cũng là một trang viên nổi danh Triều Ca ngang với Đào Hoa Viên của Âm Tạng Phái. Bất quá Đào Hoa Viên vừa là đầu não của Âm Tạng Phái, cũng là một khu ăn chơi thác loạn bậc nhất Triều Ca, thu hút nhiều kẻ có tiền và có địa vị đến hưởng lạc, danh tiếng rất lớn. Còn Hồng Hoa Viên thì lại là tẩm cung riêng của Trụ Hoàng, cho nên ít người biết đến.

So sánh, cả hai nơi không thua kém nhau chút nào.

Âm Tạng Phái tuy giàu có, nhưng có thể giàu hơn Quốc Chủ một nước như Trụ Hoàng sao.

Đào Hoa Viên là nơi để Âm Tạng Phái kiếm tiền duy trì hoạt động của cả một tổ chức. Còn Hồng Hoa Viên, thì lại chỉ là nơi Trụ Hoàng dành riêng để trồng hoa hồng, lâu lâu rảnh rỗi tới ngắm mà thôi. Ngắm một mình thì không vui, Trụ Hoàng cũng có mời người đến ngắm cùng. Thạch Thuỳ Chi là nữ nhi Tà Vương, cũng có lần được cùng Thạch Chi Hiên đến Hồng Hoa Viên thưởng hoa. Nàng cũng là bị vẻ đẹp của Hồng Hoa Viên mê hoặc, đặc biệt nhớ kỹ nơi này.

-Chúc mừng Long huynh.

Mọi người cùng nhau chúc mừng Đoàn Long. Bất quá Đoàn Long cũng không thấy có gì đáng để khoe khoang. Trụ Hoàng ngay cả Thần Khí Trấn Quốc cũng đã cho hắn, một trang viên, cũng không đáng là gì.

Đoàn Long có ý coi thường.

Bất quá nhìn ánh mắt toả sáng của đám dâm hữu, Đoàn Long cũng ý thức được thứ này đáng giá. Bất động sản mà, ở thời đại hay thế giới nào, vẫn luôn là có giá trị. Có nhà, có xe, tán gái liền dễ dàng, cũng là có thể mua chuộc lòng người.

-Nơi này nếu đúng như Thuỳ Chi muội kể rộng lớn như thế, ta ở một mình cũng thấy cô đơn. Chi bằng mọi người đến ở cùng cho vui.

Đoàn Long đưa ra lời mời cho huynh đệ Võ Văn Gia và Thảo Dương Phu Nhân.

-Chúng ta cũng chưa có nơi ở. Vậy đành làm phiền Long huynh rồi.

Võ Văn Hắc Diệt đại diện đồng ý.

-Vậy không phải là một mình ta hàng ngày ứng phó ba người các ngươi sao? Thế thì ta mệt chết mất.

Thảo Dương Phu Nhân đưa tay che trước bộ ngực vĩ đại, sắc mặt giả bộ sợ hãi nói, để mọi người cười lên vui vẻ.

-Long huynh, ngươi không mời ta qua ở cùng sao?

Thạch Thuỳ Chi nháy nháy đôi mắt tròn nhìn chằm chằm Đoàn Long, tỏ vẻ dễ thương hết cỡ.

-Ngươi ấy à, cho ngươi. Sau này đừng nửa đêm nửa hôm đuổi ta ra đường là được haha

Đoàn Long cuộn lại khế ước Hồng Hoa Viên, đưa cho Thạch Thuỳ Chi. Ánh mắt Chúc Ngọc Trinh và Thảo Dương Phu Nhân trong nháy mắt hiện lên vẻ ghen tỵ. Lại không biết Đoàn Long hào phóng đem Hồng Hoa Viên tặng cho Thạch Thuỳ Chi, mà nàng nhận lấy, cũng đã là của nàng. Nhưng ở thế giới này, tài sản báu vật, càng quý giá, thì càng cần có quyền lực xứng đôi để bảo vệ. Quyền lực ở đây, là dùng với hoàn toàn nghĩa đen đấy.

Đương nhiên Thạch Thuỳ Chi có dịp khoe khoang khắp nơi.

Còn có thể tuỳ ý sử dụng.

Như vậy đã là quá đủ với nàng rồi.

-Bây giờ đang rảnh, chúng ta qua Hồng Hoa Viên xem đi. Ta mới qua đó một lần, đã thích mê. Nơi đó cực kì đẹp đấy.

-Hảo a.

Mọi người lập tức đồng ý, xe ngựa đổi hướng, lao nhanh trên đường.

Triều Ca nhân khẩu đông đúc, tuy ảm đạm nhưng vẫn còn rất phồn hoa, đường phố nhiều người qua lại.

Mà xe ngựa lao nhanh, người khác chỉ có thể né qua, cũng bởi trên xe mang lấy tiêu chí của Âm Tạng Phái.

Ma đạo hoành hành, chúng sinh lầm than.

Kẻ yếu chỉ có thể giãy dụa cầu sinh, mà cường giả, thì có thể hưởng thụ hết mọi sung sướng trên đời.

Đào Hoa Viên được xây giữa hồ, mà Hồng Hoa Viên thì lại được xây trên núi cách không xa Triều Ca, thành ra rất là yên tĩnh vắng vẻ, lại rất mát mẻ dễ chịu.

Tốc độ xe ngựa, cũng không nhanh, còn lâu mới tới Hồng Hoa Viên.

Đây vốn là thời điểm thích hợp thể ngắm nhìn phong cảnh Triều Ca.

Bất quá rèm xe kéo kín, ba nam nhân trong xe còn đang thưởng thức cảnh đẹp mê người khác. Ba nữ nhân trong xe từ trong nhẫn không gian lấy ra ban thưởng của Bạch Ma Đế, cùng nhau đánh giá, ríu ra ríu rít không ngừng.

Chủ yếu nhất vẫn là đan dược. Thứ này là thiết yếu nhất đối với võ giả, kể cả là ma tu cũng vậy.

Tiếp đến là công pháp.

Huynh đệ Võ Văn Gia và Thảo Dương Phu Nhân có thể nằm vùng ở Tuỳ Quốc, đương nhiên không tu luyện ma công. Cũng không phải chưa từng tu qua, bây giờ cũng không phải là bắt đầu lại, mà được ban cho công pháp ma đạo mạnh hơn, tiếp bước con đường lần Luân Hồi trước đi dở. Cho dù cả ba không có thể chất đặc thù, vẫn có thể tu luyện được ma công, chỉ là tuổi thọ bị rút ngắn đi nhiều, tính tình cũng trở nên vặn vẹo mà thôi. Đương nhiên thân là Luân Hồi Giả, hai điều trên không mấy ảnh hưởng đến bọn hắn.

Sau đó là vàng bạc châu báu, để cho huynh đệ Võ Văn Gia có chút vốn khởi nghiệp ở Triều Ca.

Đoàn Long vui vẻ sờ chơi đùi nuột của Chúc Ngọc Trinh, càng lúc càng sờ lên. Làn da của nàng mịn màng hơn tơ lụa, thịt thì mềm mại như bông, càng mò càng thích. Đoàn Long chuyển Chúc Ngọc Trinh ngồi ở bên cạnh sang ngồi giữa hai chân dang dộng. Côn thịt cách vải quần ma sát lấy mông tròn của nàng, nhanh chóng cứng lên. Ở đây đều là đồng dâm, Đoàn Long cũng không ngại ngùng, kéo khoá quần xuống, móc ra côn thịt, đặt giữa rãnh mông Chúc Ngọc Trinh không ngừng ma sát. Tay phải hắn đưa lên vói vào trong vạt áo, tóm lấy nhũ cầu của Chúc Ngọc Trinh vân vê, một tay vói vào trong quần đùi, tìm lấy mật huyệt của nàng đem ngón tay cắm vào, từ từ trêu đùa.

Gò má Chúc Ngọc Trinh ửng hồng lên xinh đẹp ngây người, mặc kệ Đoàn Long đùa bỡn thân thể nàng, mông còn là vào hùa đẩy nhẹ ra sau, ép sát lên côn thịt của nam nhân. Thảo Dương Phu Nhân và Thạch Thuỳ Chi sắc mặt đồng dạng đỏ lên, cũng là đang bị nam nhân đùa bỡn thân thể.

-Xem ngươi kìa, làm sao hưng phấn thành như vậy?

Kiểm kê ban thưởng xong, Chúc Ngọc Trinh cũng có tâm tư hưởng thụ hoan ái, nàng đem lưng dựa sát vào lồng ngực của Đoàn Long.

-Được ban thưởng nhiều như vậy, ta đương nhiên hưng phấn rồi. Còn ngươi, không phải cũng vậy sao? Nhìn xem, dâm thuỷ chảy ra nhiều hơn bình thường này.

Đoàn Long dùng tay trái tóm lấy nhũ cầu Chúc Ngọc Trinh, đem nàng càng thêm dán sát vào lồng ngực hắn, tay kia đưa lên ngang mặt mĩ nhân. Trên ngón tay toàn là dâm thuỷ sáng bóng, từ từ đưa tới bên miệng Chúc Ngọc Trinh, để nàng hé ra đôi môi đỏ thắm, ngậm lấy ngón tay vào miệng, tự mình nếm lấy hương vị dâm đãng của chính bản thân.

-Tính thời gian, từ giờ đến khi tới Hồng Hoa Viên, cũng đủ làm một lần đấy hihi nhưng không lâu, các ngươi phải nhanh lên.

Thạch Thuỳ Chi biết đường, tính ra được thời gian, cười nói. Mông bự của nàng không ngừng uốn éo chà xát lên côn thịt của Võ Văn Hắc Diệp.

-Vậy ta đây không khách khí hehe

Võ Văn Hắc Diệp cười lên dâm đãng. Quần đùi nhỏ ôm chặt lấy mông to, căng ra hết cỡ, không thể đem đáy quần kéo sang một bên, Võ Văn Hắc Diệp liền nắm lấy cạp quần hai bên hông, đem quần đùi Thạch Thuỳ Chi, kéo xuống bên đùi nuột nà. Côn thịt đã cứng rắn lập tức cắm vào mật huyệt đã ướt át của Thạch Thuỳ Chi, phối hợp cùng nàng lắc lư mông bự tận tình giao hoan.

Bên kia, Đoàn Long lại đem quần đùi Chúc Ngọc Trinh cởi ra rớt trên cổ chân trái, đem nàng quay người lại đối mặt cùng hắn, sau đó vừa đem côn thịt cắm vào trong mật huyệt ướt đẫm khuấy động, vừa cùng nàng môi lưỡi triền miên. Ba nam nhân cũng tương tự như nữ nhân, thân trên chỉ mang mỗi một cái áo. Cúc áo tháo ra, lồng ngực rắn chắc của Đoàn Long ép chặt lấy ngực Chúc Ngọc Trinh, cảm nhận nhũ cầu mềm mại căng tràn của nàng bị ép chặt lấy. Hai tay hắn một cái thì bóp lấy bóp để mông tròn Chúc Ngọc Trinh, một tay thì tiếp tục hành tẩu trên làn da của nàng, từ dưới đùi lên trên eo, tung bay khắp nơi. Chúc Ngọc Trinh ngồi trên đùi Đoàn Long, đem côn thịt thô to nuốt vào trong mật huyệt, vòng eo tuyệt đỉnh không ngừng uốn éo khiến côn thịt của khuấy động không ngừng trong âm đạo nàng, đem đến khoái cảm tiêu hồn cho cả hai.

-Lão công, sướng sao?

Thảo Dương Phu Nhân khép chân ngồi trên mặt đất, tựa vào đùi Võ Văn Hắc Diệt liếm mút côn thịt cho trượng phu.

-Đó là đương nhiên. Lão bà là nhất.

Thảo Dương Phu Nhân hài lòng với câu trả lời của trượng phu, càng thêm ân cần mút côn thịt cho Võ Văn Hắc Diệt. Cặp đôi này, cũng thật là cởi mở. Ai đi ra ngoài chơi đùa thì kệ ai, về đến nhà, tình cảm của hai người vẫn rất tốt.

Ba cặp nam nữ dâm loạn, tận tình hưởng thụ hoan lạc tình ái trong không gian chật hẹp trên xe ngựa. Bởi vì bắt đầu lên đường núi, xe ngựa xóc nảy liên hồi, trợ giúp côn thịt nam nhân càng thêm khuấy động trong thân thể nữ nhân, nhiều mấy phần khoái cảm mới mẻ khác lạ.

-Công nghệ của Ma Thiên Giáo đúng thật vượt xa Thương Quốc. Xe ngựa của bọn hắn, đi trên đường đá sỏi, một chút xóc nảy cũng không có.

Võ Văn Hắc Diệt nói.

-Nghe các ngươi kể, cũng thấy được Ma Thiên Giáo có được nhiều thứ mới mẻ thần kì. Ta cũng rất muốn đi xem thử thế nào. Chỉ tiếc là giờ hai giáo đã trở thành kẻ địch không đội trời chung, đi cũng là tìm chết.

Thạch Thuỳ Chi ham chơi, lập tức nổi hứng, sau đó liền xìu xuống.

-Cũng chưa hẳn. Tình hình Cửu Châu sắp biến động. Đến khi đó, nói không chừng thật có cơ hội.

Chúc Ngọc Trinh tránh khỏi mõm Đoàn Long không ngừng ngấu nghiến đôi môi mềm mại ngọt ngào của nàng, quay đầu sang phải cùng Thạch Thuỳ Chi nói chuyện.

-Thật sự?

-Ta cũng là nghe Hoàng Hậu Nương Nương bảo thế, chi tiết không rõ.

Xe ngựa ngừng lại, xem ra đã đến nơi.

-Không cùng các ngươi chơi nữa. Chúng ta đi xem thử Hồng Hoa Viên trong truyền thuyết có bao nhiêu xinh đẹp nào hihi

Chúc Ngọc Trinh cười lên một tiếng, đứng dậy mặc kệ côn thịt đang cứng rắn vô cùng của Đoàn Long trượt ra khỏi âm đạo, đứng dậy mặc lại quần đùi, sau đó ra khỏi xe ngựa. Thạch Thuỳ Chi cũng đồng dạng đem côn thịt Võ Văn Hắc Diệp rớt ra, kéo lên quần đi theo Chúc Ngọc Trinh. Thảo Dương Phu Nhân quần áo vẫn đầy đủ, nhanh chóng đi theo hai muội muội. Ba mĩ nhân rời đi, để mặc ba nam nhân với côn thịt ngỏng cao cứng rắn giữa háng.

Bọn hắn nhìn nhau cười khổ, đem côn thịt nhét vào trong quần, theo sau xuống xe.

Côn thịt thô to hằn lên rõ ràng bên đùi, để cho nữ nhân viên Âm Tạng Phái đánh xe đứng một bên, nhìn thấy mặt không khỏi đỏ lên.

Trên xe chơi đùa không quá thoải mái.

Hồng Hoa Viên trước mặt, càng thêm thích hợp.

p/s xin đề cử

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 91

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.