Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Võ Văn Gia bí sử (5)

Tiểu thuyết gốc · 2719 chữ

Chương 98.5 Võ Văn Gia bí sử (5)

Đoàn Long trải qua một giấc mơ dài.

Hắn mơ thấy một thế giới khác lạ.

Nơi đó tuy rằng không có võ giả bay trên ngọn cây tung chưởng chíu chíu, nhưng củng rất thần kì. Nhưng con người vẫn có thể bay lượn trên bầu trời, cũng có thể bắn đạn bùm bùm.

Cũng rất quen thuộc.

Ở nơi đó hắn quen biết rất nhiều người.

Trong đó có Chúc Ngọc Trinh.

-A.

Đoàn Long giật mình tỉnh dậy.

Hắn mở to mắt, trời đã sáng rõ.

Mà thứ hắn thấy đầu tiên, là gương mặt xinh đẹp tuyệt trần của Chúc Ngọc Trinh. Hai người nằm nghiêng đối mặt với nhau, mà Chúc Ngọc Trinh, cũng là đang mở to đôi mắt tròn đầy vẻ ngây thơ như nai tơ nhìn hắn.

-Ngọc Trinh, thật là ngươi sao?

Đoàn Long buộc miệng hỏi, đầu óc của hắn hiện tại rất là hỗn loạn.

Chúc Ngọc Trinh nhìn phản ứng của hắn, hơi nhíu mày. Nàng chống tay ngồi dậy, chăn mỏng trượt khỏi làn da mượt hơn tơ lụa, để lộ ra thân thể trần trụi đẹp đến ngỡ ngàng. Ánh sáng giữa trưa chiếu rõ gian phòng, phô bày hết vẻ đẹp tuyệt đỉnh của nàng. Hai nhũ cầu hình dạng túi nước cực đẹp treo trước ngực gần ngay trước mặt Đoàn Long, để hắn vậy mà đỏ mặt lên.

-A.

Đoàn Long sau một giây xấu hổ ngượng ngùng, lập tức ôm đầu, cơn đau dữ dội để mặt hắn trắng bệch.

Chúc Ngọc Trinh ngồi nghiêng khép chân trên giường, đỡ Đoàn Long gối đầu lên bắp đùi trắng ngần nuột nà của nàng, hai tay xoa bóp huyệt thái dương, giúp hắn giảm bớt đau đớn.

Cách làm này quả thật rất có hiệu quả.

-Thế nào, hết đau rồi sao?

-Đã đỡ nhiều rồi. Chuyện gì xảy ra?

-Ngươi vừa thức tỉnh, nhớ lại ký ức trước khi Luân Hồi. Rất nhanh sẽ ổn thôi.

-Là sao?

-Nếu nói Luân Hồi như một trò chơi, thì Luân Hồi Giả như là player, còn Trầm Luân Giả thì lại là NPC. Để cho ngươi diễn tròn vai NPC, ký ức của ngươi trước khi Luân Hồi đã bị phong ấn. Ngẫu nhiên sẽ có Trầm Luân Giả thức tỉnh lấy lại ký ức. Ta lần đầu gặp đã nghi ngờ là ngươi, không ngờ lại là ngươi thật.

Hai người vốn là quen biết trước khi Luân Hồi bắt đầu, quan hệ còn là không tệ. Chỉ là khi gặp lại nhau, Đoàn Long không nhớ nàng, mà bộ dạng, bởi vì thành tựu Tiên Thiên Cảnh mà trở nên hơi khác chút, đẹp trai hơn nhiều, cho nên Chúc Ngọc Trinh cũng không dám khẳng định định Đoàn Long là Đoàn Long mà nàng biết hay không.

Ký ức thức tỉnh, dần dần dung hợp.

-Ta hiểu rồi. Nhưng sao ngươi biết những chuyện này?

-Là Đế Thượng nói cho ta.

Cường giả Hợp Đạo Cảnh như Bạch Diện, là đã có tư cách biết đến một số bí ẩn của Luân Hồi rồi.

-Như vậy cũng tốt.

Cảm giác áy náy và tình cảm của Đoàn Long đối với Đại Lý Quốc và Đoàn Chính Thuần cũng theo sự thức tỉnh của hắn mà tan biến.

-Chỉ là bây giờ ta đã phản bội, Đoàn Trâm Anh lại đã nắm quyền Đại Lý Quốc, lần Luân Hồi sau sống lại trong Đoàn Thị, e rằng sẽ bị xử lý.

Dù là đang ở Thương Quốc, Đoàn Long vẫn luôn để ý tin tức Đại Lý Quốc.

-Không cần lo lắng, Đế Thượng có thể thi triển bí pháp, khiến ngươi lần sau tái sinh trong Thương Quốc. Chỉ là thân phận thế tử Đại Lý của ngươi cũng mất.

-Mất thì mất thôi haha thứ ta lấy được ở Đoàn Thị, đã đủ nhiều haha quan trọng là đã nhớ lại được ký ức.

Đoàn Long tâm tình cũng là vui vẻ.

Đầu gối lên đùi Chúc Ngọc Trinh, nhìn lên liền thấy được hai nhũ cầu tròn trĩnh của nàng, Đoàn Long liền đưa tay phải lên nắm lấy, bóp véo. Trước Luân Hồi, hắn tuy rằng rất thân thiết cùng Chúc Ngọc Trinh, thân thiết từ trên đường đến tận lên giường. Không lạ khi hoan ái cùng nàng, hắn có cảm giác rất quen thuộc.

Côn thịt dưới háng cũng vì thế mà cứng rắn lập tức, ngỏng cao lên.

-Xem ngươi kìa, đêm qua điên cuồng như vậy, giờ đã hồi phục.

Chúc Ngọc Trinh thấy rõ ràng, cũng kinh ngạc bởi năng lực tình dục kinh người của Đoàn Long.

Đương nhiên, cũng rất vui mừng.

Đoàn Long càng mạnh mẽ bao nhiêu, nàng sung sướng thoả mãn bấy nhiêu.

-Long huynh hảo lợi hại.

Thảo Dương Phu Nhân cũng bị tiếng nói chuyện làm tỉnh lại. Đêm qua nàng được tinh dịch dạt dào của Đoàn Long tưới tắm từ trong ra ngoài, thoải mái dễ chịu, bây giờ tỉnh ngủ, tinh thần sáng láng, không có vẻ gì là mệt mỏi. Đúng là chỉ có mệt chết trâu, không có nát ruộng cày. Cũng may Đoàn Long, lại là giống một cỗ máy cày công nghiệp. Mới có thể thoả mãn cái đồ lẳng lơ này.

-Thật ngon, đúng là ăn hoài không chán.

Thảo Dương Phu Nhân đem đùi Đoàn Long tách ra hai bên, ngồi vào giữa, chôn mặt dưới háng hắn, cầm lấy côn thịt thè lưỡi liếm một cái thật dài từ dưới túi bi lên đến quy đầu, lộ ra vẻ mặt yêu thích không thôi.

Đoàn Long gối đầu lên đùi Chúc Ngọc Trinh, nhìn xuống dưới có thể thấy gương mặt kiều diễm của Thảo Dương Phu Nhân bị côn thịt to dài của mình che đi một phần lớn, vừa xinh đẹp vừa dâm đãng, cũng hưng phấn lên, côn thịt càng thêm cứng rắn.

Thảo Dương Phu Nhân đem hai nhũ cầu to bự gác lên hai bên bẹn Đoàn Long, sau đó dùng tay ép vào, kẹp lấy côn thịt của hắn. Mỗi tay nàng đỡ một bên nhũ cầu, không ngừng chuyển động nhũ cầu ma sát lấy côn thịt Đoàn Long.

-Côn thịt của huynh thật dài, nhũ cầu của ta cũng không kẹp hết được. Thật là một cái đại bảo bối hihi

Thảo Dương Phu Nhân cười lên dâm đãng, còn cúi đầu thè lưỡi liếm lấy quy đầu đỏ hồng đang ra ra vào vào giữa khe ngực sâu hút của nàng. Một hồi cảm thấy hơi khô khan, Thảo Dương Phu Nhân liền nhả ra nước bọt chảy xuống, dùng làm chất bôi trơn, để côn thịt của Đoàn Long càng thêm dễ dàng tới lui giữa hai nhũ cầu đầy đặn khổng lồ của nàng. Chúc Ngọc Trinh thì để vẫn để Đoàn Long gối đầu lên đùi nuột, mười ngón tay như bút ngọc thon dài mát xa đầu hắn, thật là thoải mái đến vô cùng. Cơn đau đầu kinh khủng vừa nãy đã biến mất không thấy tăm hơi.

-Oáp, bây giờ là lúc nào rồi? Các ngươi thật có tinh thần, lại làm nữa rồi.

Trong lúc Đoàn Long đang thoải mái hưởng thụ hai mĩ nhân phục vụ, mĩ nhân thứ ba trần truồng trên giường đã tỉnh ngủ, nhưng bộ dạng của Thạch Thuỳ Chi còn ngái ngủ lắm.

-Long huynh vừa thức tỉnh ký ức, có chút hưng phấn.

Chúc Ngọc Trinh cười giải thích.

-Thật sự? Quả đúng là ngươi sao? Thật tốt quá.

Nghe tin tốt, Thạch Thuỳ Chi lập tức tỉnh ngủ. Đoàn Long và Thạch Thuỳ Chi là người quen cũ mà, cũng lăn giường qua.

-Không là ta thì còn ai haha

Đoàn Long cười nói, tay đưa ra tóm lấy nhũ cầu của Thạch Thuỳ Chi chơi đùa. Không to lớn như của Thảo Dương Phu Nhân, nhưng lại vừa tay.

Chúc Ngọc Trinh lấy một cái gối kê đầu cho Đoàn Long, dời người xuống bên phải Thảo Dương Phu Nhân. Thạch Thuỳ Chi thì tiến đến bên trái, cùng chôn đầu dưới háng Đoàn Long. Ánh sáng ban ngày chiếu rõ dung nhan tuyệt mĩ của ba đại mĩ nhân cho Đoàn Long thưởng thức. Cả ba đều rất xinh đẹp, lại có khí chất riêng biệt. Thảo Dương Phu Nhân thì thành thục gợi cảm, Thạch Thuỳ Chi thì cao sang đài các mà Chúc Ngọc Trinh thì lại nhiều mấy phần dễ thương đáng yêu. Tất cả gộp cùng một chỗ, ra sức liếm côn thịt cho bản thân, Đoàn Long có thể nói là sướng đến muốn nổ tung.

Thảo Dương Phu Nhân đã đem hai nhũ cầu siêu to cất đi, tạo không gian cho hai hảo muội muội cùng nhau bú liếm côn thịt nam nhân. Cái lưỡi của nàng nhiệt tình liếm lấy gốc côn thịt và cả túi bi. Chúc Ngọc Trinh thì hé miệng xinh ngậm quy đầu đỏ chót vào miệng, dùng lưỡi mềm liếm quanh. Hai gò má hồng hào ép chặt lấy quy đầu, hõm sâu xuống, cho thấy dùng lực rất mạnh. Còn Thạch Thuỳ Chi với cái lưỡi dài của nàng, liếm quanh thân côn thịt, còn dùng tay vuốt ve lấy.

-A, ta muốn bắn.

Ba cái tuyệt thế mĩ nữ cùng hợp công, Đoàn Long rất nhanh không chịu nổi.

Cả ba người mĩ nhân cùng nhau ăn ý ngừng bú liếm. Thảo Dương Phu Nhân đưa tay phải bóp nhẹ túi bi của Đoàn Long mơn trớn. Tay trái Thạch Thuỳ Chi và tay phải Chúc Ngọc Trinh cùng cầm lấy côn thịt xóc mạnh, tay còn lại thì vuốt ve đùi của hắn.

Tinh dịch như núi lửa bùng nổ, phun bắn lên cao, văng vãi khắp nơi, trong tiếng cười khúc khích vui vẻ của ba mĩ nhân.

-Tinh dịch của Long huynh đặc trở lại rồi. Hảo lợi hại.

Thảo Dương Phu Nhân đưa ngón tay quét tinh dịch Đoàn Long bắn ra văng lung tung trên bụng hắn, đưa vào miệng nhấm nháp, bình luận.

-Hắn vẫn luôn lợi hại như vậy. Thảo Dương tỷ thích chứ?

-Không phải thích, mà là yêu muốn chết mất hihi

-So với lão công ngươi thì thế nào.

-Còn lợi hại hơn hắn và đệ đệ hắn gộp lại.

Thảo Dương Phu Nhân vô tình tiết lộ thông tin không lấy gì làm bí mật.

-Đêm qua làm đến sáng, chưa kịp dọn dẹp. Chúng ta đi tắm thôi.

Chúc Ngọc Trinh đề nghị.

Trên giường lúc này là một đống hỗn độn. Quần áo của Đoàn Long quăng khắp nơi. Bộ ba chiếc váy phong cách đèn giao thông cũng ném lung tung. Không có nội y của ba mĩ nhân, vì tối qua ba cái đồ lẳng lơ này có mặc nội y đâu.

Đoàn Long rời khỏi giường, ôm ấp lấy ba mĩ nhân tiến về phía phòng tắm.

Nơi này đang ở trên thuyền, phòng tắm không rộng rãi, nhưng cũng đủ nhét vừa bốn người.

Đoàn Long đứng giữa, nhận lấy ba mĩ nữ dùng thân thể của các nàng, bôi lên bọt xà phòng, chà xát lên người làm sạch cho hắn.

-Đã lâu lắm rồi mới dùng lại xà phòng, cảm giác thật là thích.

Thạch Thuỳ Chi đem đùi nuột nà căng tròn kẹp lấy cánh tay Đoàn Long, dùng âm hộ ma sát.

-Thật ra chế tạo xà phòng không khó, chỉ là không có ai chịu làm mà thôi. Ta thật sự rất muốn cứ làm gián điệp ở Ma Thiên Giáo mãi luôn.

Thảo Dương Phu Nhân cười nói, dùng nhũ cầu siêu to ép lên lưng Đoàn Long, không ngừng cà lên cà xuống.

-Ta trở về cũng phải nghiên cứu chế tạo mới được.

Chúc Ngọc Trinh quỳ dưới đất, vừa nói, vừa dùng nhũ cầu chà xát trên đùi Đoàn Long. Nàng không thiện chiến đấu, nhưng mấy việc như kinh doanh lại khá là có thiên phú.

-Nói như vậy, Ma Thiên Giáo đúng thật hùng mạnh.

Đoàn Long phát biểu.

-Đúng vậy, nhưng bọn hắn đã lên tiếng không dung người trong Ma Đạo như chúng ta. Chúng ta không có lựa chọn.

Thảo Dương Phu Nhân nói, lộ vẻ tiếc nuối. Đối với Luân Hồi Giả mà nói, tu ma đạo là con đường tốt nhất, không có một trong. Phải biết Luân Hồi Giả tu luyện rất chậm, lại vì đủ loại nguy cơ, tuổi thọ rất ngắn. Lại thêm sau khi nhập Luân Hồi có thể bảo trì tu vi, dùng cách gì tăng tu vi đều không quan trọng, quan trọng là tu vi khi nhập Luân Hồi như thế nào.

-Tại sao?

-Không biết. Đều do Ma Thiên Giáo Chủ đặt ra. Có người nói bởi vì hắn là người tốt đi, cho nên không dung ma đạo tồn tại.

Thảo Dương Phu Nhân nhún vai nói.

-Haha tên nào nghĩ ra lý do này, cũng đủ hài hước.

Chính đạo chửi ma đạo tàn ác.

Ma đạo mắng chính đạo giả nhân giả nghĩa.

Ở Cửu Châu, ranh giới giữa chính và ma vô cùng mờ nhạt.

Nắm đấm cứng, mới là thứ đúng đắn nhất.

-Phu nhân, lại tới một hồi.

Đoàn Long lôi kéo Thảo Dương Phu Nhân, để nàng chống tay lên trên tường, đem mông bự vểnh lên. Đêm qua làm mấy lần, nhưng nam nhân vốn là yêu thích của lạ, Đoàn Long đương nhiên có hứng làm Thảo Dương Phu Nhân nhất. Chúc Ngọc Trinh đứng dậy dùng nước rửa trôi bọt xà phòng trên côn thịt của Đoàn Long, trong khi Thạch Thuỳ Chi giúp rửa sạch âm hộ Thảo Dương Phu Nhân. Không như Chúc Ngọc Trinh và Thạch Thuỳ Chi đem lông lá dọn sạch, âm hộ múp máp của Thảo Dương Phu Nhân vẫn còn hoa lá cỏ cây, cũng được tỉa tót cẩn thận gọn gàng, càng thêm dâm dục. Chúc Ngọc Trinh chủ động dẫn đường cho côn thịt tìm đúng lối vào mật huyệt tiêu hồn.

-A...đem huyệt ta căng quá....ư...côn thịt Long huynh hảo thô...lại dài nữa...cắm đến tận cùng rồi...a...còn đội lên tử cung...a...sướng....a

Thảo Dương Phu Nhân không kiêng nể gì rên rỉ lên, để Đoàn Long càng thêm hưng phấn, thêm sức quất nàng.

-Các ngươi chậm rãi chơi, ta đi xem Hắc Diệp thế nào.

Chúc Ngọc Trinh nhanh chóng tắm rửa, muốn rời đi.

-Ngọc Trinh tỷ đợi ta.

Thạch Thuỳ Chi thấy Đoàn Long có mới nới cũ, say mê đâm chột vào người Thảo Dương Phu Nhân, không để ý đến nàng, tròng mắt đảo một cái, lập tức tắm vội đuổi theo Chúc Ngọc Trinh.

Đoàn Long thì đang cắm côn thịt vào trong âm đạo Thảo Dương Phu Nhân ra sức cắm rút, sướng muốn chết, không rảnh để ý đến hai nàng. Âm đạo nàng không chặt khít như của Chúc Ngọc Trinh hay Thạch Thuỳ Chi, bởi vậy côn thịt ngâm trong đó càng thêm dễ chịu. Âm đạo mềm mại mịn màng lại nhiều nước, cắm rút rất dễ dàng. Côn thịt ma sát với thành thịt non âm đạo đem lại cảm giác thoải mái cực kì, rất thích hợp với những cuộc giao hoan kéo dài.

Một tay Đoàn Long giữ lấy bên eo tinh tế của Thảo Dương Phu Nhân, một tay đưa ra trước tóm lấy nhũ cầu cấu véo. Hai ngón tay kẹp lấy nhũ đỉnh to như hạt đậu phộng, ra sức vân vê.

Chơi vui không muốn ngừng.

-Huynh quá tuyệt...a...vời...a...ư

-Ngươi cũng vậy...a

Hai đôi môi cuốn lấy nhau, hai thân thể trần trụi không ngừng va chạm.

Mông Thảo Dương Phu Nhân tròn, to, lại mềm mại đàn hồi, bụng dưới va vào, nhận đến giảm xóc cực tốt, sướng cực kì. Để Đoàn Long càng thêm không ngại ngần dùng sức đem côn thịt cắm mạnh vào mật huyệt Thảo Dương Phu Nhân.

Âm thanh bép bép vang vọng trong phòng tắm nhỏ mãi không muốn dừng.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 128

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.