Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Từ Hy Châu

Tiểu thuyết gốc · 2621 chữ

Chương 92 Từ Hy Châu

Oành.

Ngao Bái bất chấp băng chưởng của Kim Tuyết Hiền đánh lên người, một quyền đánh nổ tượng băng của nàng. Bảy tên thuộc hạ đi theo hắn, cũng tản ra vây đánh lấy Bàn Đào Cửu Công Chúa.

Hoàn Nhan Huệ Bình

Hoàn Nhan Trí Diên

Hoàn Nhan Nhã Duẫn

Liên tiếp mất mạng.

Mà các nữ quan, từ tám người cũng chỉ còn lại 5 người. Nhưng năm nữ quan này, tình huống không giống bình thường. Bọn ả, lúc này tựa như xác sống biết đi, quần áo rách nát lộ ra nơi riêng tư không nói, trên người da thịt bị cắt ra nhiều mảng, lộ cả nội tạng và xương trắng bên trong, lại vẫn như cũ hoạt động được.

Mà ba tên nữ quan bị giết chết, phơi xác trên đất, thì là cả não, tim và đan điền đều bị huỷ hoại, mới bị loại ra khỏi vòng chiến đấu.

Chỉ trong chốc lát, lại có thêm Công Chúa mất mạng.

Hoàn Nhan Trinh An chết.

Lại đến Hoàn Nhan Nga Nhân.

Làm được đến mức này, các nàng đã không tệ.

Lần Luân Hồi sau cố gắng tiếp vậy.

Vù.

Kim Tuyết Hiền hoá sương mù thành chưởng, cuốn lấy Hoàn Nhan Nam Hy và Hoàn Nhan Yến Vũ trở lại trong sương mù vẫn đang bao phủ lấy tầng bốn Bích Tuyết Băng.

-Các ngươi làm rất tốt rồi. Đi đi. Càng hướng về tầng sâu hơn càng có nhiều cơ hội sống sót hơn.

Kim Tuyết Hiền nói với tỷ muội Hoàn Nhan Yến Vũ và Hoàn Nhan Nam Hy. Xong liền phất tay, đem đẩy hai nàng về phía lối vào tầng năm Tử Tinh Hà. Tầng năm sấm sét ngập tràn, đối với các nàng mà nói, sống sót, cũng không dễ dàng.

-Tỷ cẩn thận. x2

Hoàn Nhan Nam Hy và Hoàn Nhan Yến Vũ không quên nói với theo.

-Ừm.

Đôi mắt giấu dưới lớp mặt nạ Vô Thượng Đại La Thiên của Kim Tuyết Hiền hiện lên ý cười.

Lần Luân Hồi sau còn có thể gặp lại.

Cái chết, cũng không đáng sợ như nó đã từng.

-Thái Hậu, đây là xác của thủ lĩnh Bát Kì Quân, may mắn là còn nguyên vẹn.

Ngao Bái đem tám xác chết đặt trước người Thục Trinh Thái Hậu.

-Rất tốt.

Thục Trinh Thái Hậu lúc này không hề còn muốn che giấu, há miệng, nhả ra một hạt châu lớn, phát ra ánh sáng bảy màu vô cùng xinh đẹp.

Thiện Nhược Thuỷ Bình rung lên cộng hưởng.

Báo cho Kim Tuyết Hiền biết đó lại là một kiện Luân Hồi Bảo Khí khác.

Hạt châu bay một vòng xung quanh tám cái xác, phát ra anh sáng bao lấy chúng, lập tức khiến chúng mở mắt, đứng dậy dàn hàng ngay ngắn trước Thục Trinh Thái Hậu, chân quỳ trên đất lộ vẻ thần phục tuyệt đối.

-Đáng tiếc cương thi Từ Hy Châu tạo ra chỉ có cực hạn là ngũ giai Cường Cảm Cảnh.

Thục Trinh Thái Hậu không thấy đủ, lộ vẻ tiếc nuối.

-Ngươi dẫn chúng lên tầng trên, giết sạch Tiên Thiên Cường Giả cho ta. Lão tổ tông báo tin, ngài đang gặp bất lợi, cần nhiều cường giả huyết tế hơn nữa.

Thục Trinh Thái Hậu ra lệnh cho Ngao Bái.

-Tất cả?

-Chừa lại vài người.

Thục Trinh Thái Hậu dùng ngón tay chỉ vào mi tâm Ngao Bái, có lẽ đang cho hắn một danh sách những người sẽ được sống sót. Danh sách này, sợ rằng không nhiều. Bởi tất cả, đã được định sẵn là vật tế cho Hoàng Vô Cực.

-Đi đi.

Thục Trinh Thái Hậu phất tay.

-Tuân lệnh. Cung chúc Thái Hậu chiến thắng khải hoàn.

Ngao Bái hành lễ.

-Cung chúc Thái Hậu chiến thắng khải hoàn.

Đám thuộc hạ đồng thanh hô lên, sau đó rời đi.

Cả không gian rộng lớn, vốn rất ầm ĩ, lúc này lại trở nên yên tĩnh lạ kì.

-Nếu có thêm Ngao Bái, ta sợ rằng không làm gì được ngươi. Không ngờ ngươi lại lựa chọn đơn đấu cùng ta.

Kim Tuyết Hiền vẫn không xuất hiện, từ bên ngoài màn sương nói vọng vào.

-Ta, là muốn đạp lên con đường của cường giả, chứ không phải là con đường của quyền mưu. Nếu không thể đường hoàng chiến thắng được ngươi, vậy còn nói gì đến tranh đoạt Thiên Hạ với hắn.

Thục Trinh Thái Hậu đáp.

-Vậy hôm nay ta sẽ chặt đứt tham vọng đó của ngươi.

Cả Kim Tuyết Hiền và Thục Trinh Thái Hậu đều là người lạnh lùng ít nói. Vừa rồi chỉ là tranh thủ hồi khí mà thôi.

Lại vẫn cứ là tượng băng lao lên.

Trên tay Thục Trinh Thái Hậu còn có hai phát Hư Thiên Vĩ Thích.

Mà tượng băng của Kim Tuyết Hiền, thì cũng không còn nhiều.

Thục Trinh Thái Hậu biết Kim Tuyết Hiền sẽ không từ bỏ trận chiến này, một khi tượng băng hao hết, chân thân của Kim Tuyết Hiền chắc chắn sẽ xuất hiện. Giữa hai người, sẽ chỉ có một người sống sót rời khỏi tầng bốn này. Tương tự như Thục Trinh Thái Hậu, Kim Tuyết Hiền cũng cần một lần đối mặt với sinh tử, để giác ngộ.

Bây giờ mới là trận chiến thật sự.

Bàn Đào Cửu Công Chúa, thật ra là đang kiềm hãm sức mạnh của Kim Tuyết Hiền.

Một lần này, chín tượng băng cùng ra, đem Thục Trinh Thái Hậu bao vây lấy.

Mỗi một tượng băng, phân biệt mang lấy một loại năng lực đại diện cho hình thái của nước: Sương, Lãng, Vân, Lưu, Vụ, Tuyết, Vũ, Trì và Băng. Chiến lực của tượng băng Kim Tuyết Hiền, được đẩy lên một tầng cao hơn. Nhưng mà cũng để cho Kim Tuyết Hiền cần phải tập trung nhiều tinh thần điều khiển nhiều tượng băng hơn.

So ra, Thục Trinh Thái Hậu vẫn là kém một chút.

Là ai sẽ tới giới hạn trước.

Là ai sẽ chiến thắng sau cùng.

Vẫn là trong thời gian ngắn khó mà phân rõ.

Trở lại với tầng chín.

Oành.

Một quyền toàn lực ta đấm lên người Hoàng Vô Cực, tựa như đấm vào núi lớn, không chút suy suyển. Dù rằng lão cũng bị trói chặt, không thể di chuyển. Dù vậy theo Ngao Bái không ngừng tàn sát khắp nơi, lực lượng của Hoàng Vô Cực cũng tăng cao lên, dù rằng Cửu Long Phong Tuyệt vẫn còn hạn chế hành động của lão, nhưng vẫn là dần dần có thể huy quyền đối chọi lại với nắm đấm của ta.

-Nắm đấm của lão đầu ngươi đúng là quá cứng.

Ta nhìn nắm đấm với xương cốt nứt vỡ, tuy rằng không đau, nhưng lại đối quyền với Hoàng Vô Cực tiếp, một cái chớp mắt liền va chạm mấy chục lần, tốc độ chữa trị của Linh Tê Ngân Tâm liền không theo kịp.

Xoẹt.

Thần Khí xuất hiện, tên là Phá Toái. Đao này dài một thước hai, tương tự như đường đao, hình dạng khá bình thường. Thiên Khí cả Cửu Châu cũng chỉ có từng đó, không tính Lượng Không do ta đúc, cả Cửu Châu, sợ rằng cũng chỉ có bốn cái, tương ứng với Tứ Đại. Hợp Đạo Giả, vẫn dùng Thần Khí là nhiều.

Keng.

Lưỡi đao chạm vào quyền.

Phát ra âm thanh chói tai.

Chân khí bát giai kết hợp cùng Thần Khí, thật đúng là vẫn mạnh hơn nắm đấm của thân thể thất giai một bậc.

So với nắm đấm, khả năng chặt chém của ta vẫn tốt hơn. Đao pháp Chiến Đế Si Vưu sáng tạo, là kết tinh cả đời chiến đấu của hắn. Tuy không phải là Hợp Đạo Thần Thông, nhưng dùng để cận chiến, không gì sánh bằng.

-Hảo đao pháp.

Hoàng Vô Cực mở lời khen ngợi.

Quyền đầu và lưỡi đao đối cứng, mỗi cái chớp mắt, là đã chạm nhau trăm ngàn lần. Không gian cũng theo đó rung động dập dờn không thôi. Nếu Nguyên Thần Cảnh bình tiến vào tầng chín, e rằng cũng bị sóng không gian va chạm giữa ta và Hoàng Vô Cực tạo ra đánh cho trọng thương.

Theo Ngao Bái không ngừng tàn sát huyết tế, Tinh Trụ Huyết Thương Không trước ngực Hoàng Vô Cực càng lúc càng trở nên rực rỡ. Theo đó, hạn chế của Cửu Long Phong Tuyệt cũng bị giảm dần. Đương nhiên đây cũng là do ta chưa dùng đến Cửu Long Khí để phát động Cửu Long Phong Tuyệt, nếu không, trói cứng Hoàng Vô Cực một hai tháng không vấn đề gì đâu.

Cơ hội để giao chiến với Hợp Đạo Giả không nhiều.

Đem Hoàng Vô Cực làm thành đá mài đao, rèn dũa ta càng mạnh hơn.

-Hừ.

Hoàng Vô Cực gầm lên một tiếng, huyết quang bắn ra dữ dội, tựa như một ngọn lửa màu máu cháy bùng lên, đem dây xích Cửu Long Phong Tuyệt tạo ra xem như tơ lụa một dạng, lập tức thiêu đốt.

Lấy lại tự do hoàn toàn, tốc độ của Hoàng Vô Cực trở nên cực nhanh.

Ầm.

Một quyền kinh thiên động địa đem một phân thân của ta đánh bay.

-Hả? Vậy mà không thể đánh nát.

Hoàng Vô Cực cũng là ngạc nhiên.

Bởi một quyền này đánh lên phân thân, có bao nhiêu mạnh mẽ, ta là có thể cảm nhận được.

Lực lượng này, đã chạm một chân vào lĩnh vực cửu giai rồi.

Ngọn lửa màu máu trên người Hoàng Vô Cực, cũng là thuộc về cấp bậc đó.

Nhưng phân thân mà Hoàng Vô Cực chọn, lại là một phân thân cấp bậc Nguyên Thần Cảnh. Sức phòng ngự của Kim Chung Tráo có bao nhiêu biến thái, không cần nói nhiều. Lại thêm Linh Bảo hộ thể, dù rằng sau khi chịu một quyền của Hoàng Vô Cực, đã bị đánh nát, Khí Linh cũng bị đánh cho vỡ tan, hoàn toàn biến thành một đống kim loại vô dụng. Đủ thấy một quyền của Hoàng Vô Cực có bao nhiêu đáng sợ.

Nhưng mà không thể đánh nát, vậy không có nghĩa lý gì.

Cửu Long Phong Tuyệt lại lần nữa trói chặt lấy Hoàng Vô Cực.

Đây cũng là lão bởi bị một quyền đầu tiên không thực hiện được ý đồ, cho nên khựng lại trong chốc lát, để ta bắt được cơ hội, đem lão lần nữa trói lại. Nếu không liên tiếp bùng phát, chỉ đơn thuần dựa vào hai nắm đấm, thậm chí có thể đem Thiên Cương Địa Sát Trận đánh tan.

Lực lượng cấp bậc cửu giai, cũng không phải muốn dùng tuỳ ý là được.

Linh Tê Ngân Tâm toàn lực thúc dục chữa trị. Lại lấy từ trong nhẫn chứa đồ ra một bộ giáp Linh Bảo khác mặc lên, phân thân đã lại có thể tiếp tục chiến đấu, gần như không tổn hại gì.

-Kim Chung Tráo quả nhiên là danh bất hư truyền. Hahaha

Hoàng Vô Cực cười lớn.

Lão đầu này, không hổ là kiêu hùng một đời.

Vẻ ngoài hào sảng là thật.

Nhưng cùng đó là trong lòng chứa đầy âm mưu quỷ kế. Mỗi một hành động, đều được tính toán kĩ càng. Không ra tay thì thôi, một khi động thủ, nhất kích tất sát.

So với Bạch Diện, cũng không dễ đối phó hơn tý nào.

-Còn không phải bị lão đầu ngươi một quyền đánh nát sao.

Chuỳ Long Thiểm.

Đặt tên cho có mà thôi, thật ra là một chiêu toàn lực chém từ trên xuống. Bất quá uy lực không phải nói giỡn.

Cangggg

Hoàng Vô Cực đưa hai đan chéo vào nhau lên trên đỡ lấy.

Lão giả này kinh nghiệm chiến đấu thật là phong phú. Bộc phát qua đi, chính là tiến vào thời gian suy yếu ngắn ngủi. Ta cũng là nhằm trúng thời điểm ra một đòn toàn lực. Nếu Hoàng Vô Cực đối đãi hời hợt, vậy một đao này, chắc chắn có thể khiến hắn bị thương rồi.

Đáng tiếc.

-Lão đầu ngươi tuy rằng có thể dùng đến lực lượng cửu giai. Nhưng lại có cảm giác không mạnh như trong tưởng tượng của ta.

Ta mở miệng nói chuyện, ý đồ tranh thủ chút thời gian cho Linh Tê Ngân Tâm chữa trị thương thế. Một đao toàn lực, không tổn thương được kẻ địch, ngược lại để thân thể phân thân gần vượt quá giới hạn chịu đựng.

-Haha thật ra là các hạ tự xem nhẹ chính mình. Ta tuy rằng là Hợp Đạo Giả không sai, nhưng thật ra vốn bị kẹt ở Nguyên Thần Cảnh nhiều năm, đến khi thọ nguyên cạn kiệt, cũng không thể đột phá. Cho nên mới nhờ vào Tinh Trụ Huyết Thương Không kéo dài hơi tàn, gần đây Thục Trinh đánh thức, dùng lượng lớn máu tươi hiến tế, ta mới đột phá thành công. Nhưng cũng bị trói chặt cùng Tinh Trụ Huyết Thương Không, không thể tách rời. So với Luân Hồi Giả tiềm lực vô hạn các ngươi, đương nhiên không bằng. Nhưng mà các hạ, mới là mạnh quá tưởng tượng của ta.

Hoàng Vô Cực cũng không truy kích, mở miệng giải thích đặc biệt nhiều.

-Nếu là bản tôn của các hạ tới đây, e rằng chỉ vài chiêu, ta liền bại. Nhưng nếu chỉ ngang đây, lần mở Hoàng Lăng này, e rằng các hạ không thu hoạch được gì rồi. Hahhaha

Hoàng Vô Cực phong thái điềm tĩnh vuốt râu cười nói.

Đây không phải là đang dụ ta dùng bản tôn tiến vào Hoàng Lăng Thanh Quốc sao.

Ta tuy rằng đem lực chú ý đặt vào trên phân thân Kim Long Hoàng, nhưng thực tế linh hồn vẫn luôn ở trong chân thân, thông qua Linh Tê Thông Tâm điều khiển. Quả thật ta cũng chuẩn bị sẵn tình huống dùng nguyên thần giáng lâm Hoàng Lăng Thanh Quốc. Nhưng dựa vào lời nói của Hoàng Vô Cực, khả năng này, cần phải cân nhắc nhiều lắm.

Với lại lần này đến Hoàng Lăng Thanh Quốc, át chủ bài của ta cũng không chỉ có bấy nhiêu.

-Hahaha được đối chiến cùng lão, đã là thu hoạch lớn nhất của ta rồi, bản Giáo Chủ cũng không tham vọng gì nhiều.

Đây cũng là lời nói thật.

Hoàng Vô Cực không chỉ là cường giả Hợp Đạo Cảnh, mà còn có thể dùng sức mạnh cửu giai. Được thể nghiệm loại lực lượng này, lần này tới Hoàng Lăng Thanh Quốc, đáng giá. Tiếc là phân thân không thể dùng Thiên Nhãn, không thể nhìn rõ chân khí cửu giai có màu sắc gì. Chân khí muôn màu, sống động phức tạp. Nhưng nhìn dưới Thiên Nhãn, thì từ nhất giai đến thất giai, tương ứng với bảy sắc cầu vồng: đỏ, cam, vàng, lục, xanh da trời, lam và tím. Mà chân khí bát giai, lại có màu trắng.

Cửu giai, đoán không nhầm, thì là màu đen.

Tán gẫu đã xong.

Ta hồi phục xong thương thế, lại xách đao lên đánh về phía Hoàng Vô Cực.

Cả hai chúng ta, ai cũng không nguyện ý lật bài.

Cho nên trận chiến này, càng đánh càng lâu.

P/S: cầu mãi chả có đề cử, thôi méo cầu nữa.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 51

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.