Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hoàng Lăng Thanh Quốc

Tiểu thuyết gốc · 3491 chữ

Chương 86 Hoàng Lăng Thanh Quốc

Đông phương nhật xuất.

Nhưng không có tên ái nam ái nữ nào xuất hiện cả.

Chỉ thấy từ những tia sáng mặt trời bắt đầu chiếu rọi bầu trời, một bóng đen bắt đầu hiện lên ngay giữa mặt trời, sau đó càng lúc càng to. Đến cuối cùng mới nhìn rõ ra một chiến hạm khổng lồ đang bay tới. Dài hơn ba trăm thước, so với hàng không mẫu hạm hiện đại còn to hơn. Một thứ khổng lồ như vậy có trôi nổi giữa không trung, cũng đủ để thế giới Cửu Châu này thần kì biết bao nhiêu.

Đương nhiên trong thời đại mà cưỡi ngựa còn thịnh hành, ngươi lại cưỡi phi thuyền, quả thật rất là không phù hợp.

Cũng vì vậy rất thu hút ánh nhìn.

Thục Trinh Thái Hậu và thuộc hạ đã đến điểm hẹn trước. Xung quanh vẫn còn lều trại chưa kịp thu dọn cùng những đống lửa còn ấm tro từ đêm qua. Trừ sắc mặt Thục Trinh Thái Hậu vẫn luôn kiều diễm lạnh lùng, mang theo một tia vô tình ra, ai nấy đều khá là căng thẳng. Đặc biệt là khi Kim Tuyết Thiên Không Hạm xuất hiện, đám người lại càng là bồn chồn không yên.

Kim Tuyết Thiên Không Hạm thả neo vào không gian, đem nó cố định ngay giữa bầu trời, không hề có ý định đậu xuống mặt đất.

Lấy ta dẫn đầu, trong thân xác Kim Long Hoàng, đoàn người bắt đầu rời khỏi Kim Tuyết Thiên Không Hạm, tiến xuống. Nguyên Thần Cảnh thì chân dẫm lên hư không, như đi thang máy hạ cánh từ từ. Mà Tiên Thiên Cảnh thì như nhảy dù, chầm chậm rơi xuống.

Điểm hẹn ngay giữa thảo nguyên bao la phía bắc Thanh Quốc.

Bây giờ đang là mùa hè, cỏ xanh tươi mơn mởn trải rộng khắp nơi, kéo đến tận chân trời. Trên thảo nguyên là một cảnh tượng sôi động vô cùng. Thú vật từng đàn con nào con nấy béo tốt.

-Thái Hậu, lại gặp rồi. Chúng ta không đến muộn chứ?

Ta cười nói, hạ thân xuống trước mặt Thục Trinh Thái Hậu, cười chào hỏi. Tuy chiếm lấy thân xác Kim Long Hoàng đã lâu, nhưng ta lại không hề quan tâm tới chính vụ Kim Quốc, cho nên không chỉ cả tình hình chính sự, mà cả lễ nghi nên có của một vị Quốc Chủ, ta cũng không biết.

Đương nhiên đây vốn là một ván bài lật ngửa, cũng không cần thiết diễn trò nhiều làm gì.

-Ngươi đến sớm rồi, chúng ta còn chưa dọn trại đấy.

Thục Trinh Thái Hậu tuy rằng giọng nói vẫn lạnh lùng, nhưng không có chút hờ hững. Dù sao đối phương cũng là người cùng cấp bậc, xứng đáng có được tôn trọng của nàng.

-Một tháng không gặp, Kim Tuyết Hậu đã thành tựu Nguyên Thần Cảnh. Chúc mừng ngươi.

Dựa vào cách Kim Tuyết Hiền giáng lâm, Thục Trinh Thái Hậu cũng liền nhìn ra cảnh giới của lão bà.

-Cám ơn.

Kim Tuyết Hiền đáp trả bằng giọng nói lạnh băng.

-Các ngươi cứ tiếp tục bận rộn đi. Chúng ta chờ được.

Cũng không lâu lắm, người thanh quốc dọn dẹp xong xuôi, tập hợp đầy đủ lại. Đếm đủ, có tới một trăm hai mươi bốn cường giả Tiên Thiên Cảnh trở lên, lực lượng vô cùng hùng hậu, cũng cho thấy tài nguyên Đông Thắng Thần Châu có bao nhiêu trù phú. Phải biết vét sạch cả Thập Vạn Sơn Châu cũng chỉ được tầm đấy Tiên Thiên võ giả thôi. Mà đây còn có vẻ chưa phải là toàn bộ lực lượng của Thanh Quốc.

Đông Thắng Thần Châu, thật là nơi ngoạ hổ tàng long.

Mấy trăm người chia ra làm hai trận doanh rõ ràng, phân biệt đứng sau lưng ta và Thục Trinh Thái Hậu.

-Chúng ta xuất phát chứ?

-Không cần, vì chúng ta đã đến nơi. Đây chính là Hoàng Lăng Thanh Quốc.

Thục Trinh Thái Hậu nói xong, liền xuất ra tám lá cờ với tám màu sắc khác nhau. Ta đối với luyện khí cũng có thành tựu, nhìn sơ qua liền nhận ra tám lá cờ này vậy mà lại là Thần Khí.

-Thủ lĩnh Bát Kì Quân có mặt.

Thục Trinh Thái Hậu hô lớn.

-Có. X8

Đáp lại chính là tám tiếng hô còn lớn hơn đáp lại, bốn nam bốn nữ, đều là cường giả lục giai. Tám người bọn hắn mặc lấy áo giáp đặc trưng của tướng quân triều Thanh, màu sắc vậy mà tương ứng với tám lá cờ trong tay Thục Trinh Thái Hậu.

-Bày trận.

Thủ lĩnh Bát Kì Quân hất tay đem tám lá cờ bay ra.

-Rõ. X8

Thủ lĩnh Bát Kì Quân bắt lấy, không cần nhiều thêm một lời, lấy tốc độ cực nhanh bay vút về mảnh thảo nguyên trước mặt, xác định đúng vị trí, đem cờ cắm xuống, đứng yên tại chỗ chờ lệnh. Nhìn qua, tựa như là dạng trận pháp được bố trí dựa vào bát quái.

Xong xuôi, Thục Trinh Thái Hậu mới xuất ra Ngọc Tỷ Truyền Quốc của Thanh Quốc. Ngọc tỷ này, vậy mà có màu đỏ như máu, vô cùng chói mắt. Và nó, cũng lại là một kiện Thần Khí.

Xem ra so với Kim Quốc, tình hình Thanh Quốc có vẻ phức tạp hơn.

À không, nghĩ kỹ thì do ta xử lý được Kim Long Hoàng sớm, nếu không, thật khó mà nói rõ hắn có thể làm được những gì. Dù sao Kim Long Hoàng cũng được nhận định là một trong những cường giả mạnh nhất Cửu Châu, rất có khả năng thành tựu Hợp Đạo Cảnh đấy.

Ngọc Tỷ bay ra khỏi tay Thục Trinh Thái Hậu, bay đến trung tâm trận pháp được bày ra bởi Bát Kì, bọn chúng hô ứng lẫn nhau, cùng phát ra ánh sáng kì dị.

Đất rung đá chuyển.

Mặt đất phía trước trồi lên tám bia đá cổ xưa huyền bí. Phần mặt phẳng giữa tấm bi từ màu xám xịt của đá, dần trở nên trong suốt, sau đó xoay vòng, tạo nên một con đường không gian. Đích đến bên kia, ắt hẳn là dẫn tới bên trong Hoàng Lăng rồi.

-Tám cánh cửa này, sẽ ngẫu nhiên dịch chuyển người tiến vào đến những địa điểm ngẫu nhiên trong Hoàng Lăng. Mà mục đích của chúng ta, chính là nơi sâu nhất trong Hoàng Lăng, nơi đặt quan tài Quốc Chủ Khai Quốc của Thanh Quốc, Hoàng Vô Cực.

Thục Trinh Thái Hậu giải thích.

-Vậy đi thôi. Haha toàn quân tiến lên.

Ta cười lên một tiếng, phất tay ra hiệu tiến công. Kim Tuyết Hiền là người đi tới đầu tiên. Nàng thế nhưng đương nhiên sẽ chọn một cánh cửa màu lam, có tản mát ra hơi lạnh. Băng tuyết là lĩnh vực của nàng, cũng là thứ nàng am hiểu nhất, đương nhiên sẽ chọn nó. Bàn Đào Cửu Công Chúa theo ngay phía sau nàng. Theo sát sau là ba vị Hoàng Gia Kim Quốc, rồi mới tới Tiêu Dao Tử. Bốn bọn hắn thế nhưng tách ra, đem theo thuộc hạ thân tín của mình, tuỳ ý chọn lấy một cánh cổng. Đa phần Tiên Thiên Cường Giả có mặt ở đây hôm nay, hầu hết đều là Mạo Hiểm Giả của Mạo Hiểm Công Hội, về mặt tổ chức coi như thuộc về Ma Thiên Giáo. Nhưng ta không có ý định chỉ đạo bọn hắn tiến lên, mặc bọn hắn tự do hành động.

Đây là cơ duyên của bọn hắn.

Báu vật trong Hoàng Lăng, nếu sống sót, cũng sẽ là của bọn hắn.

-Ta đi trước một bước.

Thục Trinh Thái Hậu tiến theo sau Kim Tuyết Hiền, tiến vào cánh cổng màu lam, theo sau vậy mà cũng là một đám nữ quan, hết thảy tám người.

Ta gật đầu cười một cái, không hề ngăn cản nàng.

Tuy đây là một ván bài lật ngửa, nhưng ai thắng ai thua, phải đánh mới biết được.

Trận chiến của Thục Trinh Thái Hậu và Kim Tuyết Hiền, đã ấn định là sẽ rất đặc sắc, và khốc liệt.

Tiếp đến là ba vị Hoàng Giả của Thanh Quốc.

Thân hình cao lớn, khí chất thượng vị giả mười phần. Một thân áo bào Hoàng Đế triều Thanh trong lịch sử Trái Đất. Bởi vì ở Cửu Châu, Đế là danh xưng của cường giả Hợp Đạo Cảnh, cho nên ba bọn hắn chỉ có thể xưng Hoàng, bớt đi một chữ trong tên gọi nguyên bản.

Chính là Khang Hy Hoàng, Ung Chính Hoàng và Càn Long Hoàng. Ba người vốn là ba ông, cha, cháu. Vào Luân Hồi vẫn là ba ông, cha, cháu. Một nhà vốn dĩ là lục giai, hoàn toàn có tiềm năng thăng cấp, bởi vậy mới được Thục Trinh Thái Hậu thi triển bí pháp giúp đột phá Nguyên Thần Cảnh, trở thành thuộc hạ đắc lực cho nàng.

Ba vị Hoàng Giả Thanh Quốc đấu với ba vị Hoàng Giả Kim Quốc, đúng là không còn gì hợp lý hơn. Càn Long Hoàng đuổi theo Hoàn Nhan Phục Dung. Ung Chính Hoàng chọn Hoàn Nhan Quyết. Còn Khang Hy Hoàng đương nhiên tiến vào cùng một cánh cổng với Hoàn Nhan Hồng Liệt.

Bởi vậy xem ra Tiêu Dao Tử là không có đối thủ rồi.

Nhưng trong Hoàng Lăng nguy hiểm trùng trùng, cũng đủ cho lão thoả thích mạo hiểm.

-Giáo Chủ, còn ngài thì sao?

Tây Hoàng Hậu ở một bên hỏi.

-Ta đang đợi người.

Ta quay đầu lại nhìn nàng.

-Nếu ngươi lo lắng cho nữ nhi, có thể tiến vào. Nhưng như vậy sẽ càng gây mất tập trung cho các nàng hơn.

-Vậy ta ở lại đây, chờ các ngươi ra ngoài. Ta đối với trận pháp tạo nên cổng không gian này rất có hứng thú.

Tây Hoàng Hậu đáp.

-Lát nữa ta đi, ngươi xử lý tám tên thủ lĩnh Bát Kì Quân này đi. Ngươi am hiểu trận pháp, đối phó với bọn hắn cũng dễ dàng hơn nhiều so với người khác.

-Ta đã biết.

Tây Hoàng Hậu nhận nhiệm vụ, sắc mặt cũng dần nghiêm nghị lên.

Toàn bộ người trên thảo nguyên lần lượt chọn lấy một cánh cổng không gian mà tiến vào. Qua một hồi chỉ còn lại ta và Tây Hoàng Hậu đứng trên thảo nguyên bao la bát ngát, cùng với tám tên thủ lĩnh Bát Kì Quân vẫn đang giữ lấy cổng không gian hoạt động.

Lúc này Ngọc Tỷ liền phát ra ánh sáng đỏ như máu, vô cùng ma mị.

Ánh sáng xoay vòng thẳng đứng xung quanh Ngọc Tỷ, tạo thành một vòng xoáy máu đỏ tươi.

Một bàn tay khô gầy từ bên trong thò ra, nắm lấy Ngọc Tỷ.

Bàn tay đó, có cảm giác như nó có thể bóp nát cả không gian, cầm Ngọc Tỷ trên tay, vậy mà nâng niu như nâng trứng, nhẹ nhàng vuốt ve trong chốc lát, sau đó rút lại phía sau vòng xoáy máu.

-Các hạ ghé thăm, không ra mặt tiếp đón từ xa, thật có thất lễ. Nếu các hạ không ngại thì vào đây uống chén trà.

Giọng nói trầm thấp đầy uy nghiêm vang lên. Nhưng mà không đem đến cảm giác cao cao tại thượng.

Bởi lại là cường giả ngang hàng, cho nên cũng có phép lễ nghi cơ bản.

-Nếu các hạ đã mời nhiệt tình như vậy, ta mà từ chối thì đúng là không lễ phép rồi.

Ta quay đầu về phía Tây Hoàng Hậu gật đầu một cái, coi như chào tạm biệt. Chân bước tới một bước, lại vượt qua không gian cách trở, sau đó đi bên trước cổng không gian màu màu, muốn tiến nhập vào trong. Tuy rằng cánh cổng hình tròn này rất rộng, bán kính có đến hơn mười thước, vậy mà ta lại có cảm giác chui không lọt.

Nguyên nhân, vậy là do không gian nén trên người ta lớn hơn khả năng dịch chuyển của cổng không gian này. Mà cái gọi là không gian nén, chính là những thứ tương tự như nhẫn không gian chứa đồ vậy. Nhẫn không gian đeo bình thường thì không sao, bởi kết cấu không gian trong Thiên Địa vô cùng bền chắc và có tính bao dung rất mạnh. Nhưng một khi dính đến những thứ liên quan đến không gian như cổng dịch chuyển hay không gian gấp khúc, vậy lại có vấn đề rồi.

Ví dụ, ngươi đem một không gian cỡ quả bóng rổ nén lại trong một quả bóng gôn. Nếu ngươi đưa nó xuống một cái lỗ bình thường trên mặt đất, vậy quả bóng gôn vẫn có thể chui lọt, không có cản trở gì. Nhưng nếu như cái lỗ đó là một cổng không gian, vậy thì kích thước thật của quả bóng gôn, sẽ ngang với quả bóng rổ, và không thể chui lọt. Nhìn bằng mắt thường, sẽ thấy quả bóng gôn lơ lửng trên miệng lỗ. Muốn cứng rắn chui qua cũng có thể, nhưng nếu như cổng không gian không đủ chắc chắn, sẽ gây ra đứt gãy, thậm chí là không gian nổ tung, vô cùng nguy hiểm.

Bởi vậy cái cổng không gian màu máu đó, không đủ để ta chui lọt. Tay phất một cái, chân khí trắng ngà êm dịu tản ra vào vòng xoáy màu đỏ, lại hơi gặp phải bài xích, nhưng rất nhanh lại được tiếp nhận. Màu sắc cổng không gian nhạt đi rất nhiều, từ màu đỏ chót biến thành một màu hồng dịu dàng nữ tính. Kèm theo đó là vòng xoáy trở nên ổn định, dần dần tĩnh lặng lại, biến thành sáng loáng như mặt gương.

Ta cười lên một tiếng, dễ dàng bước vào trong.

Đây là một đại điện rất rộng, trang trí vô cùng xa hoa, nạm vàng dát ngọc khắp nơi. So với hoàng cung còn lộng lẫy hơn. Nhưng những thứ này không đơn thuần là để trang trí, mà là một kết cấu trận pháp vô cùng phức tạp và đồ sộ. Mỗi một vết khắc, một tượng vàng, một hình vẽ trong này đều là một phần của trận pháp, bởi vậy nhìn tổng thể, liền thấy được một sự đồng nhất hoàn mĩ.

Tính nghệ thuật rất là cao.

Mà trận pháp cỡ này, uy lực hiển nhiên rất lớn.

So với Cấm Phong Đại Trận cũng không kém.

-Năng lực chưởng khống không gian thật tinh tế. Có lẽ, là mạnh nhất trong những Hợp Đạo Giả mà ta biết.

Ta nhìn về phía nơi giọng nói phát ra.

-Nói như vậy, ngươi quen biết rất nhiều Hợp Đạo Giả?

-Coi như là quen biết đi. Tại hạ Hoàng Vô Cực. Hạnh ngộ.

Hoàng Vô Cực ngồi bên một cái bàn ngọc giữa đại điện, vậy mà đang châm trà. Xem ra hắn nói mời ta vào uống trà cũng không phải là nói cho có đâu.

Khuôn mặt khoảng tuổi năm mươi, đôi mắt sắc lạnh là điểm nhấn rõ ràng nhất trên gương mặt góc canh. Râu tóc bạc trắng, sáng bóng tựa như kim loại, để như bờm sư tử, trông cũng thật là chiến. Mà một thân trang phục, lại chỉ là quần áo bình dân Thanh Quốc hay mang. Đương nhiên, Hoàng Vô Cực không cho ta cảm giác hoà ái dễ gần như là cụ già trong xóm, mà lại đem đến cảm giác nguy hiểm.

Hoàng Vô Cực cả đời chinh chiến vô số, là một con hùng sư của thời đại.

Lịch sử Thanh Quốc ghi thế.

Nhưng không thể phủ nhận, lão giả này, là một cường giả Hợp Đạo Cảnh hàng thật giá thật.

Mà thứ làm ta chú ý nhất, là một thanh tinh thể hình trụ, hai đầu nhọn hoắt, tựa như máu tươi kết tinh mà thành, đâm xuyên lồng ngực Hoàng Vô Cực, từ trước ngực thấu ra sau lưng. Vị trí, là ngay tại trái tim. Mà ta lắng tai nghe, lại không nghe được tiếng trái tim Hoàng Vô Cực đập. Nhưng sắc mặt của hắn hồng hào tươi sáng, hiển nhiên, máu vẫn chảy trong người của Hoàng Vô Cực.

Xem ra tinh trụ đó, là điểm mấu chốt của việc chiến thắng Hoàng Vô Cực.

Ta tiến tới ngồi xuống bên bàn ngọc, cầm lấy một ly trà lên.

-Tại hạ Ma Thiên Giáo Chủ, Trần Hùng. Hạnh ngộ.

Nói rồi làm một hơi nốc cạn trà, kiểu như đang uống rượu.

-Trà ngon.

Hoàng Vô Cực cũng không cười, ngược lại chậm rãi thưởng thức trà một cách quy củ.

-Nói ra vẫn là phải cám ơn các hạ. Nếu không phải ngươi đột phá Hợp Đạo Cảnh, ta cũng không sớm như vậy lại được thưởng thức trà ngon như thế này.

Hoàng Vô Cực đặt chén trà xuống, nói.

-Cám ơn thì thôi đi, ta cần hậu tạ kìa.

Lời ta nói để Hoàng Vô Cực sững sờ một chút.

-Hahahahha

Hoàng Vô Cực cười lớn.

-Thú vị. Các hạ thật là thẳng thắn. Không như những tên kia. Ta thích.

Hoàng Vô Cực vuốt râu cười nói.

-Thích thì tốt. Lão có hứng thú đầu nhập vào ta không?

Ta lập tức tiến hành mời chào.

-Ta cũng muốn, nhưng không thể được.

Hoàng Vô Cực lắc đầu tiếc nuối nói.

-Tại sao?

-Quy định nó thế. Chúng ta chỉ có thể làm đối thủ.

Cái quy định này, ắt hẳn là do Luân Hồi Bàn đặt ra, hoặc là do kẻ đặt sau nó.

-Là do kẻ đó đặt ra?

Ta lập tức hỏi.

Hoàng Vô Cực nhìn ta cười một cái, vuốt râu bạc trắng.

-Ngươi trải qua vài lần Luân Hồi, lại đã là Hợp Đạo Cảnh, như vậy, chắc cũng dần tiếp cận chân tướng của Luân Hồi. Ta nói cho ngươi cũng không sao, ngươi đã có tư cách. Luân Hồi, là một thử nghiệm truyền thừa, nhằm chọn ra người chưởng khống Luân Hồi Bàn. Cho nên, cái gọi là kẻ sau màn, đã không tồn tại.

-Ngươi chắc chắn? Nếu đây là một âm mưu thì sao. Đem Luân Hồi Giả chúng ta thành súc vật, nuôi lớn sau đó làm thịt.

-Cũng có thể. Nhưng nếu suy đoán của ngươi là thật, vậy thì ngươi định làm gì. Tiếp tục mạnh lên, sau đó có thể bị làm thịt. Hay là cố tình trốn tránh, sau đó bị các Luân Hồi Giả khác đạp dưới chân, nhận lấy sỉ nhục. Kẻ thù của ngươi, hẳn là cũng không ít đi.

Kì thật kẻ thù của ta rất nhiều.

Vì con người, là loài động vật hay đố kị mà.

Nhưng những kẻ đố kị ta lại quá yếu, cho nên ta cũng không quan tâm bọn hắn. Đừng nhảy ra vo ve trước mặt ta là bọn hắn sẽ an toàn. Còn không, một bàn tay đập bẹp là được, không cần nghĩ nhiều làm gì. Bởi vì ta luôn đi ở phía trước, mạnh hơn chúng không chỉ một bậc. Song nếu giờ ta dừng lại, sẽ đến thời điểm những kẻ đó có được cơ hội, đem ta đạp dưới chân.

-Vậy thì đánh đi.

Thời điểm lời nói trở nên bất lực, chính là thời điểm bạo lực lên ngôi.

-Các hạ vội thế, không muốn xem Kim Tuyết Hậu và Thục Trinh Thái Hậu đánh thế nào sao?

-Có thể xem được?

Kim Tuyết Hiền không muốn ta xen vào cuộc chiến của nàng, cho nên không cho ta được đi theo giám sát. Ta tôn trọng lựa chọn của nàng. Cùng lắm thì lần Luân Hồi sau gặp lại mà thôi. Nhưng nếu Hoàng Vô Cực có ý, vậy ta cũng đành tiếp hắn xem hai đại mĩ nhân đánh nhau vậy.

Chỉ thấy Hoàng Vô Cực phất tay một cái.

Trong không gian liền hiện lên rất nhiều màn hình, mang đến cảm giác rất hiện đại, không, là cảm giác khoa học giả tưởng. Bên trong chiếu là cảnh chiến đấu khắp nơi trong Hoàng Lăng Thanh Quốc.

Mà sự chú ý của ta, liền rơi vào trên người lão bà Kim Tuyết Hiền muôn vàn yêu dấu.

P/S: Ai có đề cử thì đề cử, ai có kim phiếu thì ủng hộ kim phiếu. Ai không có đề cử, kim phiếu thì bình luận nha các đồng dâm.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 84

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.