Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vạn Phật Triều Tông

Tiểu thuyết gốc · 4439 chữ

Chương 73 Vạn Phật Triều Tông

Đại Lý Quốc là một quốc gia khá nhỏ bé.

Nhưng chỉ là so với chín quốc gia lớn ở Đông Thắng Thần Châu mà thôi. Diện tích của nó tính ra, cũng đã rộng hơn toàn bộ ba nước Đông Dương cộng lại rồi.

Quốc Chủ tin Phật, trong nước một mảnh yên bình thịnh trị.

Chỉ là…

Nam thì giáp Bất Kiến Thiên có vô số Âm Hồn tràn ra gây hoạ.

Bắc thì có bè lũ Ma Giáo nhăm nhe xâm chiếm.

Là một nước lớn, diện tích Thương Quốc lớn hơn Đại Lý Quốc mấy lần, dân cư đông đảo, võ đạo hưng thịnh, dã tâm to lớn. Đại Lý Quốc có thể tồn tại được, cũng không dễ dàng gì. Hoàng tộc Đại Lý Quốc là Đoàn Thị lại càng là không thể tự dựa vào bản thân mà chống đỡ được.

Ở Đại Lý Quốc có Như Lai Tự.

Địa vị càng là hơn Thiếu Lâm Tự một bậc.

Bởi nó chính là do Phật Tổ lập nên, để trấn áp Âm Hồn trong Bất Kiến Thiên. Và nơi này, cũng lưu lại tuyệt học kinh thế của Phật Tổ.

Như Lai Thần Chưởng.

Hôm nay ta tự mình tới thăm, chính là muốn chiêm ngưỡng bộ chưởng pháp kinh thiên động địa này.

Đương nhiên không thể lấy thân phận Ma Thiên Giáo Chủ được.

Một thân áo tăng xám không chút nổi bật, khuôn mặt bình thường như người qua đường, có là rất trắng trẻo và nhiều mấy phần non nớt mà thôi.

Ta lợi dụng Đại Mộng Vô Nhai một đường dạo bước bên trong Như Lai Tự, ngắm nhìn cảnh sắc nơi này. Không có lầu cao gác lớn, tượng phật dát vàng khắp nơi. Ngược lại bình dị và gần gũi đến cùng cực. Các phật tử tới cầu phật cũng rất nghiêm trang và thành tâm. Cho dù từ khuôn mặt dễ dàng nhận ra có không ít người quyền quý, nhưng bọn họ lại vẫn ăn mặc vô cùng giản dị. Bên trong Như Lai Tự có rất nhiều ngôi điện, cho các phật tử tụ tập trao đổi giáo lý.

Chỉ là, trong không khí không hề có một chút mùi vị hương khói nào.

Tiếng đọc kinh niệm phật như có như không vang vọng từ trung tâm Như Lai Tự.

-Trong tiếng đọc kinh có lẫn linh niệm, phát ra từ trung tâm Như Lai Tự. Trường linh niệm của Ma Thiên Dung Mộc bao trùm Cửu Châu, cũng không cách nào tiến vào Như Lai Tự, xem ra là vì lý do này. Nghe nói từ khi lập tự, tiếng đọc kinh niệm phật này chưa từng ngừng qua. Hôm nay thật là được mở mang tầm mắt.

Ta một đường đi dạo, không có đích đến. Một bên chiêm ngưỡng cảnh sắc Như Lai Tự, một bên tự mình đánh giá. Tiếng đọc kinh liên miên không dứt, không hề gây nhức đầu ong tai, mà ngược lại để người nghe cảm thấy bình an và thanh thản. Cũng để ta nhớ lại những ngày tu hành ở Thiếu Lâm Tự.

Thật là hoài niệm.

-Cao tăng hôm nay đến bổn tự, không biết trước tiếp đón. Thật là thất lễ.

Hai vị cao tăng đón đầu, mở lời chào hỏi. Cả hai đều hiên ngang cao lớn, khuôn mặt nhìn qua thì hung hăng dữ tợn, nhưng khí chất cả hai phát ra lại dịu dàng tường hoà, rất là trái ngược. Một người là Ma Mi Đà, một người là Ma Từ Diệp. Chính là hai cao tăng Nguyên Thần Cảnh của Như Lai Tự.

-Cao tăng thì không dám nhận. Tại hạ là Vô Dơ, chỉ là một người có chút duyên mỏng với phật pháp mà thôi. Hai vị đại sư cứ gọi ta là thí chủ được rồi.

Ta đáp lễ, giới thiệu danh tính của bản thân. Từ cái tên Vô Dơ, cũng để cho Ma Mi Đà và Ma Mi Đà có nhiều suy đoán. Nhưng mà cái tên này đã chôn vùi theo vòng Luân Hồi, bọn hắn có đoán cũng không ra điều gì được. Nhưng một thân mang Tứ Đại Thần Thông Thiếu Lâm Tự của ta thì không lẫn đi đâu được, không dấu diếm gì hiển lộ. Bởi vậy cũng để Ma Mi Đà và Ma Mi Đà thả lỏng tâm thần, thái độ cũng thân thiện nhiều.

-Thí chủ thân mang Tứ Đại Thần Thông của Thiếu Lâm Tự. Mà còn tự nhận phật duyên mỏng, vậy chúng ta cũng không dám nhận là người tu phật nữa rồi.

Tu luyện công pháp ở Cửu Châu, cũng không đơn giản là vấn đề thể chất.

Còn là vấn đề về tâm linh.

Như Tứ Đại Thần Thông do Đạt Ma Tổ Sư sáng tạo, mục đích chính là muốn để người người thành Phật, cho nên dù là đệ tử tục gia hay người tin phật bình thường cũng có thể luyện được. Đương nhiên càng có giác ngộ, tu luyện càng dễ dàng, nhanh chóng, thành tựu cũng càng cao.

-Chỉ là hữu duyên mà thôi. Ta hôm nay đến đây, có một chuyện muốn thỉnh giáo bổn tự, mà một chuyện muốn nhờ.

Ta cũng không lại vòng vo, trực tiếp vào vấn đề.

-Thí chủ cứ nói.

Ma Từ Diệp cười đáp.

-Chuyện muốn thỉnh giáo đương nhiên là muốn chiêm ngưỡng Như Lai Thần Chưởng của bản tự, cũng tiến hành trao đổi võ học. Chuyện muốn nhờ chính là ta đại diện Ma Thiên Giáo, muốn cùng bản tự liên hợp, tiến hành cộng đồng hợp tác, diệt trừ Ma Giáo.

Ta nói nhanh gọn.

-Ma Thiên Giáo muốn diệt Ma Giáo?

Ma Mi Đà có chút kinh hãi, thốt lên. Ma Giáo hung danh hiển hách, cực kì hung tàn, nổi danh độc ác ở khắp Cửu Châu. Như Lai Tự ở sát một bên Ma Giáo, hiểu rất rõ, cũng là kẻ thù không đội trời chung. Nếu không phải sự chú ý của Như Lai Tự đa phần dành cho Bất Kiến Thiên, nếu không đã sống mái với Ma Giáo rồi. Ma nhân tiến vào Đại Lý Quốc gây thảm án, là chuyện rất thường xuyên.

Đương nhiên Như Lai Tự rất vui lòng góp sức diệt Ma Giáo.

Nhưng lòi thêm một cái Ma Thiên Giáo thần bí khó lường mà lại cường đại cũng không kém, Ma Mi Đà và Ma Mi Đà cũng phải cẩn thận. Nhưng mà theo Ma Thiên Giáo không ngừng mở rộng, mọi người cũng hiểu hơn về nó. Mà giáo lý thì khá là tích cực đấy. Chỉ có cao tầng dâm loạn không chịu nổi thôi, còn đối với giáo chúng bình thường, vẫn là cổ vũ chung thuỷ một vợ một chồng này nọ.

Quan trọng là, Ma Thiên Giáo thể hiện ra thực lực rất mạnh.

Bởi vì nói đạo lý thì lưu manh cũng nói được.

Cuối cùng vẫn là dựa vào nắm đấm để phân phải trái.

Đây là quy tắc chung của thế giới võ giả này.

-Chúng ta và Ma Giáo đã hạ chiến thư, chỉ là vẫn còn chưa toàn lực phát động chiến tranh mà thôi.

Chiến tranh, sẽ đem lại chết chóc.

Nhưng mà Ma Giáo cũng đồng dạng mang đến giết chóc, còn tàn nhẫn hơn.

-Diệt Ma Giáo bản tự rất vui lòng. Nhưng muốn bản tự hợp tác với quý giáo, còn cần xem thành ý của ngài.

Ma Mi Đà dùng từ “bản tự”, cũng đồng dạng thể hiện hắn có thể thay Như Lai Tự nói chuyện.

-Như vậy đi, ta không hoàn thủ, tiếp chín thức Như Lai Thần Chưởng của bản tự, đủ thành ý chứ? Cũng tiện thể để ta chiêm ngưỡng uy lực thần chưởng, một công đôi việc.

Sự đáng sợ của Như Lai Thần Chưởng, cũng không phải là ở uy lực bài sơn đảo hải của nó. Mà càng là ở phương diện tinh thần. Một chưởng, bao hàm từ bi hoà ái của Phật Pháp, đánh thẳng vào linh hồn, từ đó độ hoá đối phương. Cho nên nếu có ai chịu được chín thức Như Lai Thần Chưởng, có khi hắn có thể trực tiếp đắc đạo nhập Niết Bàn được luôn đấy.

-Vậy được. Thí chủ, mời.

Ma Mi Đà nhanh chóng đồng ý, dẫn đường.

Ta đi theo hai vị cao tăng tiến về trung tâm Như Lai Tự.

Nơi đó có một toà tháp cao. Mặt cắt hình tam giác, lộ ra vẻ kỳ lạ cùng cổ lão.

-Tháp này do Phật Tổ dựng lên, dùng để truyền thừa thần chưởng qua các thế hệ không bị thất lạc.

Ma Từ Diệp giải thích.

Không gian bên trong lớn hơn nhìn bên ngoài rất nhiều, mà càng đi lên đỉnh, không gian lại càng lớn hơn, tựa như một hình tam giác ngược cắm trên mặt đất, trái ngược hoàn toàn với bên ngoài.

Ta một đường leo lên, lại được đưa tới tầng cao nhất.

Bên trong rực rỡ ánh sáng, trên trời lại là mặt trời giữa trưa đang chiếu rọi, đứng ở phía rìa, có thể thấy được toàn bộ khung cảnh Như Lai Tự. Thỉnh thoảng có vài con chim bay ngang, lại xuyên qua thân thể, bởi vì tuy nhìn thấy nó, nhưng ta và nó lại ở hai không gian khác biệt chồng lên nhau. Như Ma Thiên Vực, là hoàn toàn nằm trong Ma Thiên Dung Mộc, đem không gian đè ép mở ra, mà không gian trên đỉnh tháp này, lại nằm chồng lấp với không gian chủ. Không thể không nói khả năng thao túng không gian của Phật Tổ, thật sự rất cao minh, phải nghiên cứu học hỏi mới được.

Trung tâm là chín pho tượng đá nhìn thì bình thường, dưới ánh nắng mặt trời chiếu rọi lại lộ ra vẻ thánh khiết thần thánh. Một pho tượng ở giữa, tám pho khác ở tám hướng quay đầu hướng về pho tượng ở giữa.

Chín pho tượng, đại diện cho chín thức Như Lai Thần Chưởng. Trước sáu pho tượng có ngồi đó sáu vị cao tăng mặc tăng bào xám nhạt cũ kĩ, bộ dạng như xác ướp, nhưng khi ta tiến vào, mở ra đôi mắt sáng như sao trời nhìn tới. Trừ bỏ pho tượng ở giữa, hai bồ đoàn trống trước hai pho tượng xem ra là thuộc về Ma Mi Đà và Ma Từ Diệp.

-Thí chủ muốn bắt đầu luôn chứ?

Ma Mi Đà hỏi.

-Sẵn sàng, mời đại sư.

Ma Mi Đà lại là người ra tay đầu tiên.

-A di đà phật.

Niệm lên một câu phật hiệu, tay trái vận lên ly hoả, tay phải vận lên huyền băng, băng hoả giao thoa cộng hưởng, kết thành Trí Cát Tường Ấn, công lực toàn thân phát huy đến đỉnh điểm, siêu việt giới hạn bản thân.

Ta cũng không dám coi thường, vận lên công lực đỉnh cấp thất giai và mười hai quan Kim Chung Tráo bao bọc lấy toàn thân.

-Thí chủ cẩn thận.

Ma Mi Đà không nóng vội, chờ ta chuẩn bị đủ, mới báo một tiếng, đem chưởng đánh tới.

Phật Pháp Vô Biên.

Một chưởng đơn thuần, không hoa mĩ, mang theo hình tướng Phật Binh Chấn Thương Không đánh về phía ngực ta.

Choang choang choang…

Kim Chung Tráo liên tiếp vỡ nát.

Chưởng ấn đánh lên ngực ta, lõm sâu vào, tựa như đánh lên bông. Nhưng không gian sau lưng ta tựa như mặt hồ bị ném đá tảng vào, hiện lên vô số gợn sóng, lan tràn khắp nơi. Cũng may ở đây đều là cường giả thất giai, nếu không đã bị sóng không gian này đánh trọng thương. Sóng không gian va chạm vách tường vô hình, biến mất không thấy, cho thấy không gian nơi này rất là bền vững. Không lạ khi Ma Mi Đà chọn so chiêu ở đây.

-Đa tạ đại sư đã hạ thủ lưu tình.

Ta cười nói, đồng thời sử dụng Linh Tê Ngân Tâm chữa trị thương thế phân thân, bên trong thân thể nội tạng và kinh mạch đã vỡ nát hết. Như Lai Thần Chưởng nếu đánh ra với ý định giết chết đối phương, uy lực giảm cực nhiều. Đây là chỗ thần kì của Như Lai Thần Chưởng. Mà cũng bởi vậy, một chưởng của Ma Mi Đà càng thêm mạnh mẽ. Nhưng mà Luân Hồi Bảo Khí càng thêm không nói lý.

-Là thí chủ bản lĩnh cao. Ta cũng không nương tay.

Ma Mi Đà thấy ta không có việc gì, cũng kinh ngạc. Nhưng mỗi người đều có bản sự riêng, trừ khi đối phương nguyện ý tiết lộ, vậy cũng không cần cưỡng cầu tra hỏi.

-Mời đại sư tiếp theo.

Như Lai Thần Chưởng có chín thức, trừ thức thứ chín Vạn Phật Triều Tông, các thức còn lại cũng không phải phân chia theo kiểu càng về sau càng mạnh. Mà mỗi thức đều có diệu dụng riêng. Như Phật Pháp Vô Biên, là một thức dùng để đẩy công lực bản thân lên vượt quá giới hạn, tương tự như một buff, nếu như lại kết hợp với một thức thần chưởng khác, mới thể hiện ra được uy lực thực sự của nó. Đương nhiên lấy tu vi thất giai của Ma Mi Đà, làm vậy không khác nào tự sát.

Như Lai Thần Chưởng, là thần thông cấp bậc Hợp Đạo Cảnh đấy.

Không đùa được đâu.

Thiên Phật Hàng Thế.

Là do một vị đại sư ta không biết tên thi triển.

Thần chưởng hoá thành hàng ngàn phật ảnh, mang theo uy lực cực lớn liến tiếp rơi vào trên thân ta. Một chưởng này nếu dùng đối phó thiên quân vạn mã, chỉ một chiêu liền có thể quét sạch. Mà dùng để đánh một người, cũng là có cách khác đem uy lực của nó phát huy triệt để. Mỗi chưởng đánh lên người, uy lực chưa dứt, chưởng sau đã tới. Hơn ngàn chưởng ảnh cộng dồn, tạo nên uy lực liên miên bất tuyệt, chính là loại chưởng pháp chuyên trị những kẻ có phòng ngự cực cao như ta đấy.

Đương nhiên ta cũng có cách làm ra chống lại hữu hiệu.

Từng lớp Kim Chung Tráo bị đánh vỡ, cũng không phải trong tích tắc như một chưởng Phật Pháp Vô Biên, mà cần mười mấy chưởng. Tuy rằng cực nhanh, nhưng cũng để ta có thời gian phản ứng. Mỗi một lớp Kim Chung Tráo bị đánh vỡ, bên trong cùng lại lập tức ngưng tụ một lớp Kim Chung Tráo mới, đẩy ra phía ngoài.

Tốc độ tái tạo đã vượt qua tốc độ phá huỷ.

Cho nên một chưởng này ta tiếp được rồi.

-A di đà phật.

Vị cao tăng đánh xong thần chưởng, niệm một câu phật hiệu, sau đó về lại chỗ ngồi, nhắm mắt thiền định, nhường lượt cho người khác. Thần chưởng uy lực cực lớn, tiêu hao cũng theo đó cực cao. Một chưởng toàn lực, là giới hạn của mỗi vị đại sư rồi. Như Ma Mi Đà tuổi trẻ, đánh xong Phật Pháp Vô Biên, cũng phải nghiêm chỉnh hồi sức.

Phật Quang Phổ Chiếu.

Ánh sáng phật pháp chiếu rọi bao trùm thân thể lẫn linh hồn ta.

Thật là nhớ những ngày đó khi còn tu hành ở Thiếu Lâm Tự.

Một chưởng này, tác dụng lớn nhất là gột rửa linh hồn, mà đối với đại thiện nhân suýt nữa đắc đạo như ta, dễ dàng vượt qua.

-Thí chủ phật pháp cao thâm. Thật đáng tiếc.

Vị cao tăng thu tay, dùng ánh mắt thâm thuý nhìn ta.

-Không có gì đáng tiếc cả, đại sư.

-A di đà phật.

Vị đại sư cũng không nói gì thêm, về lại chỗ ngồi.

-Thí chủ, thức thứ năm Nghênh Phật Tây Thiên chuyên về phòng ngự. Chỉ cần thí chủ đánh vỡ được phòng ngự của ta, liền qua ải.

Lại đến một vị cao tăng.

-Đại sư, cẩn thận rồi.

-A di đà phật.

Lần này, ta chỉ muốn dùng Tứ Đại Thần Thông Thiếu Lâm Tự đối chiến Như Lai Thần Chưởng. Mà Tứ Đại Thần Thông thì thiên về phòng ngự, đối phó Nghênh Phật Tây Thiên, lại đúng là khó khăn nhất.

Đùng đùng đùng...

Dùng đơn thuần nắm đấm liên miên bất tuyệt đánh lên Phật Binh Niết Bàn Kim Luân do thức thứ năm thần chưởng Nghênh Phật Tây Thiên hoá thành, đơn giản so tiêu hao. Cũng may ở đây ai cũng rãnh rỗi. Các vị đại sư sau một hồi quan sát, cũng nhắm mắt lại tụng kinh. Chỉ có mỗi một vị đại sư đối chiến với ta là khổ không thể tả.

Nhưng vị đại sư này cũng là người khôn ngoan.

-Thí chủ qua ải rồi. A di đà phật.

Đánh được một lát, đại sư liền thu chiêu, về lại chỗ ngồi.

-Lần này đến ta rồi, thí chủ cẩn thận.

Đến lượt Ma Từ Diệp xuất chiêu.

Bảy vị cao tăng còn lại hiểu chuyện đưa tay bịt tai, vận công chống đỡ.

Kiú.

Là một tiếng chim hót cao vút vang lên, tạo thành vô tận vòng sóng không gian bổ nhào về phía ta.

-A.

Ta nhịn không được rên lên một tiếng, mãng nhỉ bị nổ nát.

Nhưng đây còn chưa phải kết thúc.

Ma Từ Diệp hai tay kết Thiên Cổ Lôi Âm Ấn, miệng sau khi hét lớn lại không ngừng tụng kinh. Kinh văn ngưng thực hoá thành chữ nổi bay về phía ta, tựa như muối vào bể, hoà tan vào thân thể ta, đem chân khí ngoại lai xuyên thấu thân thể, tiến hành trấn áp, cũng là để khai sáng.

Mà càng đáng nói hơn, bảy vị cao tăng bên kia cũng đồng thời cất lên tiếng tụng kinh, trợ giúp Ma Từ Diệp. Nhưng mà bọn hắn cũng không biết, kẻ đối mặt nhìn như là Nguyên Thần Cảnh, thật ra lại là một Hợp Đạo Cảnh. Với lại tâm ta có phật, tiếng kinh nghe rất êm tai, không khó chịu chút nào.

Ta cũng không làm ra chống cự tiếng tụng kinh.

Hai chân xếp bằng, chắp tay vào nhau, thân thể ngồi giữa không trung.

Tiếng đọc kinh vang lên.

Hoa đẹp . . . Hoa thơm . . . Hoa vẫn tàn

Rượu đắng . . . .Rượu cay . . . Rượu vẫn hết

Người hứa . . . Người thề . . . Người vẫn quên

Trăng lên . . . Trăng tròn . . . Trăng lại khuyết

Tuyết rơi . . . Tuyết phủ . . . Tuyết lại tan

Hoa nở . . . Hoa rơi . . . Hoa lại tàn

Tình đẹp . . . Tình sâu . . . Tình lại tan

Người đẹp . . . Người xấu . . . Rồi cũng chết

Người giàu . . . Người nghèo . . . Rồi cũng hết.

Tiền tài . . . Địa vị . . . cũng sẽ tan.

Cao Sang . . . Danh Vọng . . . cũng sẽ tàn.

Phấn son . . . Nhan sắc . . . Đâu còn mãi.

Mới đầu tiếng niệm kinh còn không ăn nhập, theo thời gian, cả tám vị cao tăng đều bất giác bị cuốn theo tiếng niệm kinh của ta, hoà tiếng niệm theo. Kinh văn hoá thành chữ nổi thực thể vàng óng, tràn ngập không gian trong đỉnh tháp, xuyên qua ngăn cách không gian, bay ra ngoài, vang vọng khắp Như Lai Tự.

Các tín đồ bị tiếng kinh cảm nhiễm, cũng ngồi xuống xếp bằng đọc theo, hơn vạn người cùng đồng thanh niệm kinh, tạo thành một kì quan ngàn năm có một.

Bức tượng Phật Tổ đại diện cho một thức thần chưởng tối cao ở chính giữa, chịu đến cộng hưởng sáng lên. Từ đỉnh đầu tượng phật có một vầng sáng bay lên, ngưng tụ ý niệm của vạn người, để cho dù là người bình thường cũng cảm ứng được, đưa đầu nhìn tới.

Nó là Phật Binh thứ chín, tên gọi Khai Thiên Sáng Thế, có thể tách làm hai.

Tạo thành:

Sáng Thế Ly Hoả Đao.

Khai Thiên Huyền Băng Kiếm.

Hai Phật Binh kết hợp làm một, là Phật Binh đại diện cho một thức tối cường của Như Lai Thần Chưởng.

Vạn Phật Triều Tông.

Vậy mà lại là một thanh Bán Thiên Khí.

Phật Binh Vạn Phật Triều Tông chủ động bay đên trước mặt ta, từng đạo ý niệm truyền vào, để ta hiểu được rất nhiều.

Bát giai, cũng không chỉ có mỗi Hợp Đạo Giả, mà còn có Siêu Thoát Giả.

Siêu Thoát Giả không chịu đến Thiên Địa nuôi dưỡng, tự do tự tại, muốn đi đâu thì đi. Nhưng mà truyền đạo là quá trình rất gian nan, không phải ai cũng nguyện ý nói lý với nhau. Sức mạnh tuy rằng không quan trọng nhất, nhưng cũng rất quan trọng. Nhưng mà so với Hợp Đạo Giả, Siêu Thoát Giả không thể mượn sức mạnh Thiên Địa, yếu hơn rất nhiều. Cũng bởi con người cho tới cuối cùng, so với Trời Đất, vẫn là quá nhỏ bé.

Muốn nhân định thắng thiên, cực khó.

Nhưng ý tưởng của Phật Tổ là, một người không thắng được thiên, thì mười người. Mười người không được, thì trăm người. Trăm người không được, thì ngàn người, vạn người, nhất định sẽ được.

Vì vậy

Vạn Phật Triều Tông ra đời.

Liên kết ý niệm của vạn phật chúng, mượn lấy sức mạnh của họ, hoà vào bản thân, tạo thành một sức mạnh đoàn kết, nhân định thắng thiên. Uy lực của Vạn Phật Triều Tông, không cần bàn cãi, quả thật có thể thắng qua uy lực của Thiên Địa.

Năm đó Phật Tổ có thể thắng được Bạch Diện, đem nó phong ấn dưới Bất Kiến Thiên là một bằng chứng.

Vạn Phật Triều Tông cũng là lúc đó thi triển một lần.

Sau đó, không tái hiện nhân gian nữa.

Ta cũng chỉ là gợi lên dị tượng của Vạn Phật Triều Tông mà thôi.

Ánh sáng vàng phát chói loà phát ra, cùng cộng hưởng với Khai Thiên Sáng Thế. Có Phật Binh thoát ra từ tượng phật, có Phật Binh lại bay ra từ trong người các vị cao tăng. Chín thanh Phật Binh tề tụ đông đủ, bay lượn quanh ta.

-Đáng tiếc.

Phật Binh Chấn Thương Không lên tiếng. Phật Binh cũng là Thần Khí, có linh tính riêng, đã thuộc phạm trù sinh mệnh. Không như Khai Thiên Sáng Thế, là Bán Thiên Khí, không có tu duy tự chủ.

-Không có gì đáng tiếc cả. Đều là tại duyên.

Tám Phật Binh yên lặng chốc lát.

-Đúng vậy.

Phật Binh Chấn Thương Không nói.

-Vạn Phật Triều Tông đối với ta rất có dẫn dắt, ta có thể tham ngộ nó được không?

-Được. Như ngươi nói, đều tại duyên. Đây là duyên của ngươi.

-Đa tạ.

Tám thanh Phật Binh đại diện cho tám thức đầu Như Lai Thần Chưởng tiến thành cộng hưởng với Phật Binh Khai Thiên Sáng Thế.

Vạn Hoa Kim Long Đoạt của thức thứ nhất Phật Quang Sơ Hiện bay thẳng vào người ta, hoà làm một. Tiếp đến là Lưu Ly Giới Đao, Kinh Lôi Thiền, Lôi Âm Thước, Niết Bàn Kim Luân, Xá Lợi Kiếm, Phá Hồng Trần và cuối cùng Chấn Thương Không. Tất cả hoà làm một tạo thành một đoàn chất lỏng, thẩm thấu trong toàn bộ thân thể ta, trong chốc lát biến ta thành một pho tượng phật vàng toả sáng chói lọi.

Tám Khí Linh thì tiến vào trong Thế Giới Tinh Thần của ta, ý đồ đương nhiên là hợp lực tạo thành trận pháp bảo hộ nguyên thần.

Vạn Phật Triều Tông uy lực quá lớn, tụ tập sức mạnh và ý niệm của ngàn vạn người, muốn thi triển, đương nhiên cần có thể xác tinh thần bất hoại như Phật Tổ mới được.

-Linh hồn của ngươi, lại mạnh như vậy. Không ngờ ngươi lại là một Hợp Đạo Giả. Thậm chí không kém gì Phật Tổ, xem ra chúng ta không cần bảo vệ nguyên thần của ngươi rồi.

-Không đâu, cứ làm bình thường. Chuyện này đối với ta rất là có ích.

-Vậy được.

Tám Khí Linh kết thành một hình vuông, đem linh hồn ta vây vào giữa, nối liền tạo thành một hình chữ “Vạn”.

Tinh thần chuẩn bị xong.

Thân thể chuẩn bị xong.

Ta đưa tay tới cầm lấy Khai Thiên Sáng Thế, đem nó tách ra. Lửa phát ra hình thành lưỡi đao cho Sáng Thế Ly Hoả Đao, nước ngưng tụ tạo thành lưỡi kiếm cho Khai Thiên Huyền Băng Kiếm.

Ngàn vạn tiếng tụng kinh lập tức truyền vào linh hồn ta. Cùng với đó là từng luồng sức mạnh tựa như trăm sông về biển, chảy vào thân thể.

Vạn Phật Triều Tông

Quả thật có thể Khai Thiên Sáng Thế

Tạo ra một thế giới dành riêng cho con người, tự do tự tại.

Cõi Niết Bàn.

Nơi không có đau khổ.

Mà sức mạnh thật sự của Vạn Phật Triều Tông là hoá giải.

Đem mọi loại năng lượng chuyển biến làm hư không.

Tựa như quan niệm Tứ Đại Giai Không vậy.

Không gian bên trong tháp tựa như biến thành một mảnh chân không đối với năng lượng, tất cả đều trống rỗng. Không chỉ là linh khí bên ngoài, chân khí trong cơ thể cũng vậy, chỉ trong nháy mắt đều biến mất, để các vị đại sư vốn lớn tuổi, vốn được chân khí chèo chống thân thể già nua, lập tức đổ sụp xuống.

Thật là không thể nghĩ tới.

Gặp Vạn Phật Triều Tông, cường giả Hợp Đạo Giả lập tức bị cắt đứt liên hệ với Thiên Địa, từ đó không thể phát huy ra thực lực tối cường. Không lạ khi Bạch Diện thất bại trước Phật Tổ.

Lo lắng cho các vị đại sư, ta lập tức giải trừ Vạn Phật Triều Tông.

Tám thanh Phật Binh lần lượt bay ra khỏi thân thể.

-Đa tạ. A di đà phật.

-A di đà phật.

Tám thanh Phật Binh cũng niệm lên phật hiệu, sau đó đi từ đâu thì về lại nơi đó.

Dị tượng bao trùm Như Lai Tự cũng biến mất không thấy.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 133

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.