Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nữ Sinh Tiết (3)

Tiểu thuyết gốc · 2800 chữ

Chương 69.3 Nữ Sinh Tiết (3)

Đả Linh Đảo

Chỉ là một trong ngàn vạn hòn đảo trong Đông Nam Thiển Hải.

Nhưng mà nơi đây cũng tính là một hòn đảo trù phú và giàu có.

Bang phái chiếm giữ được nơi này, cũng không yếu, gọi là Đả Linh Bang. Bang chủ là một cường giả ngũ giai, gọi là Kiều Á Lam. Bang chủ ngũ giai cộng với hai cái bang phó tứ giai, đủ sức trấn giữ Đả Linh Đảo.

Nữ Sinh Hiệu xé sóng băng băng về phía trước, hướng đến Đả Linh Đảo. Thuyền đi với tốc độ rất nhanh, gần như là trăm dặm một giờ. Tốc độ như vậy, dù là thuyền cao tốc hiện đại, chỉ có thể hít sóng.

Đầu mũi thuyền, bốn cô nương Nữ Sinh Tiết đứng đón gió, tóc mây tung bay, tựa như tiên nữ. Không, không phải tựa như, các nàng là tiên nữ, chân chân chính chính. Nữ Sinh Hiệu lao đi với tốc độ cực nhanh, đứng đầu mũi thuyền, đón sóng chịu gió, tuyệt không dễ dàng. Nhưng bốn cặp chân dài tuyệt vời tựa như gắn nam châm, đứng vững vàng. Các nàng chân mang giày cao gót lộ ngón, để cho thân hình cao gầy của các nàng càng thêm cao ngất. Quần vải ôm sát đôi chân dài miên man, hoàn toàn tôn lên vẻ đẹp mĩ lệ của hai cặp giò. Các nàng cũng không mang thắt lưng, hai đai đeo hai bên chéo lên vai, giữ lấy quần vải. Đương nhiên không có đai đeo, có bờ mông tròn vo chặn lại, quần cũng không tụt được. Thân trên là vest cách điệu, đem toàn bộ bụng dưới bẳng phẳng như sân bay hiển lộ, cái rún xinh xinh không che đậy hiện lên dưới ánh mặt trời. Các nàng mang trang phục là giống nhau, lấy sọc đen trắng làm chủ đạo, càng giống như là đang đi biểu diễn âm nhạc hơn là đi đánh nhau.

Các nàng, cũng không phải là bốn cái bình hoa.

-Đôi mắt nhân gia run rẩy với sự quyến rũ lạ kì, trái tim nhân gia đập như có gì đó đụng vào. Trái tim nhân gia đang hướng đến ngài.

Phác Tố Trân cất tiếng hát. Tiếng gió xé tai cùng tiếng tiếng sóng rẽ dồn dập cũng không thể át đi tiếng hát của nàng, thể hiện công lực thâm hậu. Một đầu tóc đen bồng bềnh tung bay trong gió, tựa như mây trời.

-Ring ring, những cô nương khác hãy tránh ra nào, tránh ra cho nhân gia. Nhân gia sẽ chiếm lấy ngài. Ồ ô ô ồ

Lý Huệ Lợi tiếp lời. Khuôn mặt nàng hiện lên sự vui vẻ, tóc buộc đuôi ngựa gọn gàng sau đầu, cũng theo gió mà bay.

-Đêm nay, ô, Giáo Chủ, nhân gia yêu rồi. Ánh trăng, theo ánh trăng nhân gia muốn cùng đi với ngài.

Giọng Phương Mẫn Nga cao vút, tưởng như có thể lên đến tận chín tầng trời. Ánh mắt của nàng vĩnh viễn là sắc bén và quyến rũ như thế.

-Trái tim nhân gia rung rung rung. Đầu óc nhân gia quay quay quay. Trái tim nhân gia muốn nổ tung, Ô, Giáo Chủ, gọi tên nhân gia đi.

Cả bốn cô nương cùng hoà giọng ca. Kim Nga Anh cũng tham gia, tiếu dung tràn đầy vui vẻ. Bốn người các nàng ở cùng nhau qua mấy kiếp người, đã hình thành nên một mối liên kết bền vững.

Bài hát vừa kết thúc, Đả Linh Đảo đã gần sát trước mặt.

-Kẻ nào tới, mau báo ra danh tính.

Thủ vệ canh giữ bến cảng Đả Linh Đảo vừa thấy Nữ Sinh Hiệu, đã dùng chân khí hét lớn, nhằm cảnh báo kẻ đến.

Nhưng mà chúng ta hôm nay đến đây là để kiếm chuyện. Nếu không đã cử một cường giả lục giai đến thu phục Đả Linh Bang, chứ không phải là bốn cái Tiên Thiên Cảnh vừa tấn giai như các cô nương Nữ Sinh Tiết.

-Bản tôn, làm sao bây giờ.

Ngoại từ Đông A Lục Cửu đã bị ý chí của ta giáng lâm, còn lại ba cái phân thân vẫn là tự chủ hành động. Đông A Thất Thập đang điều khiển Nữ Sinh Hiệu lập tức hỏi.

-Còn phải nói, mở ra màng chắn, tông thẳng vào.

-Hảo.

Bên ngoài Nữ Sinh Hiệu lập tức được bao phủ bởi một màng sáng, tốc độ giữ nguyên không đổi, lấy tốc độ cực nhanh tông thẳng vào pháo đài phòng ngự bến cảng Đả Linh Đảo.

Ầm

Tiếng va chạm kinh thiên vang lên.

-Ai da, cái đồ đáng ghét kia, vậy mà tông thẳng vào.

Bốn cô nương Nữ Sinh Tiết chật vật lao ra từ khói bụi, đáp xuống trên bến cảng. Bang chúng Đả Linh Bang phản ứng rất nhanh, dù sao cũng là hảo thủ rèn luyện ra từ trong chém giết. Rất nhanh gần trăm tên bang chúng, cấp độ không đồng nhất từngười bình thườnh, rồi nhất giai đến tam giai tụ tập lại đây.

-Bọn chúng để chúng ta, các ngươi đi đánh bang chủ cùng hai tên bang phó đi.

Ba cái Đông A Ảnh Tử chủ động nhảy ra, nhận việc xử lý đám lâu la. Cũng không nên coi thường đám lâu la này. Nơi này là địa bàn chính của Đả Linh Bang, bang chúng đông đảo không nói, còn đủ loại vũ khí cao cấp, đủ sức giết chết Tiên Thiên Cảnh.

Cứ nhìn mấy mũi lao giết cá voi to như cây cột đang hướng chúng nữ phóng tới liền biết, nếu như chỉ các nàng xông vào đây, chết chắc không cần nghi ngờ. Cường giả cao cấp mạnh mẽ không giả, nhưng cũng không thể coi thường sức mạnh của số lượng. Chỉ tiếc là ba cái kẻ mang đồ đen này cũng không phải là Tiên Thiên Cảnh bình thường. Bọn hắn là phân thân của ta, một cường giả bát giai Hợp Đạo Cảnh, trên thân mang theo Linh Tê Ngân Tâm, thật sự là bất tử bất diệt.

-Hảo.

Bốn cô nương thấy vậy, gật đầu, chân đạp gió bay lên, đi tìm đối thủ của các nàng. Ngẫu nhiên có bang chúng dùng cung tiễn công kích, đều bị các nàng né đi. Khinh công các nàng luyện lâu nay không uổng phí rồi.

-Người tới là người nơi nào, có gan báo ra danh tính.

Kiều Á Lam dẫn theo hai thuộc hạ thân tín, cũng là hai tên bang phó lao ra.

Nàng là cường giả ngũ giai Cường Cảm Cảnh, tự nhiên vô cùng xinh đẹp. Một mái tóc nâu ngang vai, cùng một thân hình tầm thước sáu lại vô cùng nóng bỏng. Nàng là bang chủ Đả Linh Bang, cũng là đệ nhất mĩ nhân toàn Đả Linh Đảo này. Mà hai tên bang phó, tu vi tứ giai, lại là hai nam tử cao to đen hôi, theo sát Kiều Á Lam mà đến, càng giống như thiếp thân hộ vệ.

-Không cần nhiều lời, ăn của ta một cước.

Lý Huệ Lợi tính tình nóng nảy, chủ động lao vút ra trước. Nhưng nàng cũng không ngốc, trên đường lao tới, một chùm sáng thoát ra từ chiếc nhẫn trên tay nàng bay ra đem nàng bao phủ. Một bộ giáp màu trắng bạc xinh đẹp lại duy mĩ đem Lý Huệ Lợi bao phủ, cũng đem nàng vũ trang đầy đủ. Bộ giáp chỉ hở mỗi nửa trên bắp chân cùng nửa trên bắp tay và khuôn mặt, còn lại đem Lý Huệ Lợi bao kín. Chỗ khớp nối, thì là dùng tơ ngân tàm óng ánh, tuyệt không cản trở hành động.

Bộ giáp này gọi là Phong Thần Y, đương nhiên thiết kế là dựa trên Thánh Y của các Thánh Đấu Sĩ rồi.

-Bộ giáp này không đơn giản. Là Linh Bảo, cẩn thận.

-Vâng.

Cường giả đều là cần được tôn trọng. Tứ giai như Lý Huệ Lợi, đã được coi là cường giả không chỉ ở trong Đông Nam Thiển Hải, mà còn là là ở trong cả Cửu Châu. Kiều Á Lam lên tiếng nhắc nhở.

Tả Bang Phó chủ động tiến tới.

Đầu quyền vung ra chặn lấy một cước của Lý Huệ Lợi lao tới.

Đùng.

Hai người giữa không trung cùng bay ngược lại.

Không phân cao thấp.

Phác Tố Trân chủ động đón lấy Lý Huệ Lợi hãm lại thế rơi của nàng. Bên kia Kiều Á Lam cũng làm điều tương tự. Cả ba người Phác Tố Trân, Kim Nga Anh và Phương Mẫn Nga cũng đã võ trang đầy đủ. Về cơ bản, bộ giáp của các nàng là giống nhau, chỉ khác chút chi tiết nhỏ mà thôi.

Bốn cô nương đứng đó, tựa như bốn Nữ Võ Thần trong thần thoại Bắc Âu.

Không còn nét yểu điệu thục nữ, mà oai hùng mạnh mẽ.

Mà Phong Thần Y, hoàn mĩ đem dáng người tuyệt vời của các nàng hiển lộ ra. Dưới lớp giáp, bốn cặp chân dài càng trở nên hoàn mĩ. Cũng là yếu tố đem võ công của các nàng phát huy ra đến cực hạn. Phong Thần Cước trong chân các nàng, phát huy ra không chỉ uy lực, mà còn cả vẻ đẹp của nó. Một cước vừa rồi của Lý Huệ Lợi đã nói lên tất cả.

Bốn cô nương Nữ Sinh Tiết tuy rằng trên danh nghĩa là đệ tử của Lộ Tiên Cô, bởi các nàng là do Lộ Tiên Cô tìm được. Nhưng công pháp của Lộ Tiên Cô không hợp các nàng, cho nên vẫn là ta luôn chỉ đạo các nàng tu luyện.

-Các hạ là ai, vì sao vô duyên vô cớ tấn công Đả Linh Bang.

Kiều Á Lam ánh mắt ngưng trọng. Nàng e sợ không phải là các cô nương Nữ Sinh Tiết, mà e sợ thứ các nàng mang trên người. Tu vi cao, tầm mắt cũng cao theo, cho nên Kiều Á Lam nhìn sơ cũng biết Phong Thần Y bất phàm. Ít nhất, nàng đi Khoái Hoạt Lâm nhiều lần, cũng chưa thấy Khoái Hoạt Hoàng có thứ đồ nào tương tự như vậy. Trầm Lãng tuy rằng giàu có, nhưng bảo bối như Phong Thần Y, có tiền cũng không mua được đấy.

-Chúng ta là Ma Thiên Giáo, chỉ cần các người thắng bốn người các nàng, tha các ngươi khỏi chết.

Ta chậm rãi trong thân xác Đông A Lục Cửu tiến đến mở lời.

Nữ Sinh Hiệu sau va chạm, một chút vấn đề cũng không có, kiên cố kinh người. Ba tên Đông A Ảnh Tử còn lại chỉ trong chốc lát đã xử lý xong đám bang chúng, cũng tụ tập lại đây.

Kiều Á Lam thấy ta, ánh mắt loé lên, lập tức cùng hai tên bang phó quỳ xuống.

-Đại nhân, chúng ta đầu hàng.

Nàng vậy mà rất thông minh.

-Ta không muốn lập lại lời nói đâu.

Ta lấy ra một cái ghế, nhàn nhã ngồi xuống. Mà ba tên Đông A Ảnh Tử, thì hiểu ý pha trà.

-Hảo.

Kiều Á Lam là người thông minh, cũng là người hung ác. Không hổ là người có thể làm bang chủ Đả Linh Bang. Theo nàng đáp một tiếng, hai tên bang phó cũng lập tức xông tới bốn cô nương Nữ Sinh Tiết, vung quyền tấn công.

Chân đẹp của Phương Mẫn Nga và Kim Nga Anh vung lên.

Đùng đùng

Quyền đối cước.

Một chân dẫm trên đất làm điểm tựa, thân hình nghiêng đem một cước toàn lực đá tới, uy lực không cần phải nghĩ. Hai nàng cùng đem hai tên bang phó đẩy lùi. Phong Thần Cước dạy cho các nàng, đúng là quá phù hợp. Hai cước vừa rồi đẹp mắt cực kì, làm được hoàn mĩ.

Kiều Á Lam thấy tình thế không ổn.

Nàng lập tức từ trong nhẫn chứa đồ lấy ra một cây đàn tựa như violon. Mà cây vĩ kéo, lại là một cây kiếm mảnh.

-Có ý tứ.

Ta nhìn thấy, mở lời khen ngợi.

Tiếng đàn chói tai vang lên, bốn cô nương Nữ Sinh Tiết liền nhăn mặt, bộ dạng có chút lảo đảo. Công kích của Kiều Á Lam không đùa được đâu. Tuy rằng nàng chưa là lục giai, nhưng tiếng đàn dựa vào âm thanh công kích thính giác, vẫn là rất khó chịu.

Không chỉ vậy.

Từng lưỡi đao gió theo tiếng đàn bắn tới phía các cô nương Nữ Sinh Tiết.

-Cẩn thận.

Phác Tố Trân kêu lên một tiếng đề phòng, vung cước đá tan một lưỡi đao gió chém tới. Các muội muội của nàng cũng lập tức tiến hành phòng ngự. Bốn người cộng lại, miễn cưỡng phòng ngự công kích của Kiều Á Lam. Nhưng mà tiếng đàn của Kiều Á Lam lại tiếp tục lên cao, mà hai tên bang phó, cũng lập tức xông tới. Lần này bọn hắn đã lấy ra vũ khí, là hai cây côn sắt vừa thô vừa dài.

Đối phó bốn cái cô nương xinh đẹp cao gầy, côn sắt to dài đúng là thích hợp nhất.

-Không ổn, nhị tỷ, cùng ta tiến lên, đột phá công kích của Kiều Á Lam, một chiêu giải quyết nàng.

-Hảo.

Kim Nga Anh đáp lời Phương Mẫn Nga, lập tức bùng nổ chân khí, dựa vào Phác Tố Trân và Lý Huệ Lợi cầm chân hai tên bang phó, đỡ cứng vô cùng vô tận lưỡi đao gió Kiều Á Lam phát ra, lao nhanh về phía nàng ta. Đây là lựa chọn chính xác. Đánh lâu dài, các nàng sẽ bị Kiều Á Lam mài chết. Dựa vào ưu thế của Phong Thần Y, một đoàn toàn lực, hạ Kiều Á Lam, là đường thắng duy nhất.

Kim Nga Anh và Phương Mẫn Nga dùng bản thân đỡ lấy đao gió, cho dù có Phong Thần Y, cũng chịu tổn thương không nhẹ. Nhưng các nàng lại chịu đựng, tốc độ cực nhanh hướng về phía Kiều Á Lam như hai cơn lốc, khí thế muốn cuốn phăng tất cả.

-HỪ.

Kiều Á Lam cũng không khinh địch, gươm mảnh trong tay quét hai phát sang hai bên, chặn lấy hai cước bài sơn đảo hải của Kim Nga Anh và Phương Mẫn Nga, lại lấy một thân pháp quỷ mị chạy ra xa. Tiếng đàn vừa ngưng trong chốc lát lại vang lên, càng thêm mãnh liệt cao vút. Vô cùng vô tận lưỡi đao gió hướng về hai nàng bắn tới.

-Đủ rồi, dừng lại.

Tiếng đàn của Kiều Á Lam còn đang réo rắt bỗng im bặt. Cũng không phải là nàng muốn dừng lại, mà bây giờ, ngay cả một ngón tay của mình, Kiều Á Lam cũng không thể cử động. Trong mắt nàng hiện lên sự sợ hãi. Sự sợ hãi bản năng đối với kẻ mạnh.

-Ngươi thắng rồi.

-Vâng, Tôn Giả.

Thái độ của Kiều Á Lam rất ngoan ngoãn. Hai tên bang phó cũng dừng lại, đứng nghiêm cúi đầu.

-Các ngươi còn cần rèn luyện chăm chỉ hơn.

-Vâng Giáo Chủ. X4

Bốn cô nương cùng đồng thanh đáp.

Mà cũng từ đây Kiều Á Lam đã hiểu người mà nàng đang đối mặt là ai.

Ma Thiên Giáo hiện tại như mặt trời giữa trưa, ai ai cũng biết, ai ai cũng hiểu. Kiều Á Lam cũng không ngoại lệ.

-Gia nhập Ma Thiên Giáo, Đả Linh Đảo vẫn là ngươi, thế nào?

Ta nhàn nhã uống trà, nói.

-Bái kiến Giáo Chủ. X3

Kiều Á Lam cùng hai tên bang phó cùng quỳ xuống.

Đương nhiên còn cần làm thêm vào biện pháp để đảm bảo sự trung thành của bọn chúng, tựa như Nội Đan Đỉnh.

Lần sự kiện này, ngoại trừ bên bến cảng là một mảnh đổ nát, Đả Linh Bang một người cũng không mất, cho nên Kiều Á Lam vẫn là rất vui vẻ.

Đả Linh Đảo chính thức thuộc về Ma Thiên Giáo.

Theo Ma Thiên Giáo không ngừng mở rộng, chuyện tương tự như hôm nay trên Đả Linh Đảo, xảy ta trong khắp Đông Nam Thiển Hải. Cũng không thiếu kẻ ngoan cường chống cự, nhưng mà đối mặt với Ma Thiên Giáo hùng mạnh, không khuất phục.

Chỉ có chết.

À, dù sao cũng không phải là chết hẳn.

Lần Luân Hồi sau lại gặp.

Nếu còn có lần sau.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 121

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.