Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nguyên Thần Đan

Tiểu thuyết gốc · 4273 chữ

Chương 55 Nguyên Thần Đan

Lửa không hổ là khởi nguồn văn minh nhân loại.

Cũng là phát minh vĩ đại nhất của loài người.

Dù là ở thế giới siêu phàm như Cửu Châu.

Lửa cũng có tầm quan trọng rất lớn.

Luyện khí, dùng lửa.

Luyện đan, cũng cần dùng lửa.

Dược Vương Cốc.

Dược liệu Nguyên Thần Đan đã thu thập đủ, cho nên lại mở lò. Chỉ khác là lần này, người luyện đan là ta, một cường giả Hợp Đạo Cảnh.

Khoảng thời gian mười năm trước khi bế quan, ta vẫn luôn dành thời gian cùng Vương Trùng Dương, Dược Trần Đại Sư và Đoàn Trâm Anh cùng nhau nghiên cứu cách thức luyện chế Nguyên Thần Đan. Tuy rằng có đan phương, nhưng đan phương chỉ là đan phương, cũng không có chỉ dẫn chi tiết từng chút một. Mà số lượng dược liệu cần để luyện chế Nguyên Thần Đan vô cùng nhiều, hơn ngàn loại. Riêng việc xử lý dược liệu đã vô cùng phức tạp, càng đừng nói đến việc thu thập rất tốn công sức.

Rất nhiều dược liệu là loại vạn năm mới được.

Cũng may Nam Man Hoang Châu là khối bảo địa đã bị cấm cửa nhân loại đặt chân đến thời Tam Đế, tính ra cũng gần vạn năm đấy. Cho nên dược liệu vô cùng phong phú, nhưng gần như một năm mới mở được một lò luyện Nguyên Thần Đan.

Mỗi lần cũng chỉ luyện được ra một viên.

Thất bại ba lần, luyện ra được chín viên.

Đã dùng sáu viên, cho ra được hai cường giả Nguyên Thần Cảnh.

Là Diệp Cô Thành và Dương Việt Long.

Một viên đã cho Long Tàng Đại Tông.

Ta cầm viên Nguyên Thần Đan mượn lại từ Long Tàng Đại Tông, đã được phú linh thành linh đan.

Thiên Nhãn nhìn một cái, lam nhiều tím ít.

Xem ra người ăn phải nó cũng sẽ lành ít giữ nhiều.

Ném qua một bên cho Đoàn Trâm Anh cất đi.

Nơi này cũng chỉ có ta và nàng.

Chuyện ta thành tựu Hợp Đạo Cảnh, cũng muốn giữ bí mật một chút, cho nên tối qua mới cử Đoàn Trâm Anh qua cùng lão đại chiến một trận, để sáng nay Vương Trùng Dương không dậy nổi giường luôn. Nhưng lão đúng là không phải đèn cạn dầu, nhìn Đoàn Trâm Anh uể oải ngồi ngáp một bên, là đủ hiểu.

-Ngươi nhìn là được. Không cần can dự.

-Ừm.

Đoàn Trâm Anh đáp một cái, như một con mèo lười biếng, rất là gợi chịch.

Nhưng mà đây không phải là lúc để nghĩ mấy chuyện này.

Chân khí màu trắng cuồn cuộn từ trong thân thể, hoá thành lửa bao trùm lấy chín đan đỉnh ở trong điện. Có Ngự Linh Giới trong tay, đan đỉnh đã được phú linh vui sướng reo hò hưởng ứng ta.

Tuy hai năm không luyện đan, nhưng ta rất quen thuộc các thức luyện chế Nguyên Thần Đan. Hơn nữa đột phá Hợp Đạo Cảnh, để linh hồn mạnh lên rất nhiều, cũng tinh tế hơn, quá trình luyện đan cũng nước chảy mây trôi, thuần thục tự nhiên. Dược liệu lần lượt theo thứ tự vào chín đỉnh, chuẩn xác đến từng giây. Đồng Hồ Cát Nhỏ lúc này hiếm có lộ ra tác dụng. Lấy năng lực Hợp Đạo Cảnh, cùng lúc khống chế chín đỉnh luyện đan, không thành vấn đề.

Đoàn Trâm Anh nằm nghiêng một bên, đang uể oải, thấy ta luyện đan, hai mắt toả sáng, ngồi dậy mở to mắt nhìn. Nàng đúng là rất yêu thích luyện đan, cũng nhờ vậy mà đi được rất xa trên con đường này.

Thiên Nhãn mở.

Dược dịch trong đại đỉnh là đang phát ra ánh sáng màu tím và lam xem kẽ.

Mà màu tím chiếm đa số.

Dược liệu để luyện chế Nguyên Thần Đan ngoài chủ dược là thất phẩm, còn có rất nhiều là dược liệu lục phẩm. Cũng không phải là thêm vào cho có. Xem ra Nguyên Thần Đan hoàn mĩ, là cần cân bằng, tựa như thái cực.

Lại nhìn tám đỉnh nhỏ xung quanh.

Tỷ lệ tím và lam bất đồng khác nhau.

Đến bước cuối cùng, đương nhiên là đem dược dịch trong tám tiểu đỉnh chuyển dời vào trong đại đỉnh, sau đó thành đan. Mà với tình trạng này, lúc trộn lại thành cái giống gì thật đúng là không đoán trước được.

Ta lại suy nghĩ, lại tính toán.

Tay vung lên đem dược liệu bay vào chín đỉnh, vừa tiếp tục đun vừa điều chỉnh, thêm vào dược liệu. Trải qua một thời gian vất vả điều chỉnh, tỷ lệ lam và tím trong mỗi đỉnh đạt đến trạng thái cân bằng, năm mươi năm mươi. Nhưng mà cũng để khối lượng dược dịch thay đổi không đồng đều.

Luyện đan, quả nhiên vẫn là một chuyện yêu cầu kiến thức nhiều hơn tu vi.

Dược dịch trong chín đỉnh theo hoả diễm đun không ngừng, dần dần vơi đi, trở nên đặc. Ta khống chế sức lửa cho độ đậm đặc của dược dịch tương đương nhau, cẩn thận tỉ mỉ cực kì, dù là lấy thần niệm hùng mạnh như ta, cũng cần phải chú tâm hết mức.

Đến cuối cùng khi dược dịch đã thành một khối đặc sệt dẻo như kẹo kéo.

Bang. X8

Nắp tám tiểu đỉnh mở ra, tám khối dược dịch nhìn bằng mắt thường có màu đen bay ra, hướng về đại đỉnh ở trung tâm. Hương khí bay ra khắp điện, tựa như mây mù, vừa thơm lại vừa nồng.

Nắp đại đỉnh mở ra, hút tám khối dược dịch vào bên trong.

Tám khối dược dịch nhỏ vây lấy một khối dược dịch lớn vào giữa, tựa như tạo thành một trận đồ bát quái.

Hợp.

Tám khối dược dịch nhỏ lao tới nhập lại làm một, hoà quyện cùng khối dược dịch lớn làm một khối.

Lửa cháy bùng lên.

Đem khối dược dịch dần dần bay mất hơi nước, thu nhỏ lại.

Từ lớn như quả bóng rổ, co lại chỉ còn như hột nhãn.

Tựa như xảy ra phản ứng hoá học, bên ngoài viên đan dược đang đen thui sạm màu, bỗng trở nên sáng bóng như kim loại, mơ hồ phát ra ánh sáng.

Thành đan.

Nắp đỉnh mở, Nguyên Thần Đan óng ánh bay ra, kèm theo đó là đan hương nồng nàn tràn ngập đại điện, để cả đại điện tràn ngập trong mây mù thơm ngát, tựa như biến thành tiên cung huyền ảo, rất có tiên khí.

Ta phất tay bắt lấy.

-Ngươi xem thử.

Ta đưa cho Đoàn Trâm Anh.

-Đan hương thơm nức, vừa đậm đặc lại vừa dễ chịu, bề ngoài sáng loáng như kim loại. Đây là viên Nguyên Thần Đan tốt nhất chúng ta từng luyện được. Không hổ là Hợp Đạo Cảnh, thật lợi hại.

Đoàn Trâm Anh nhận xét, ánh mắt sáng rực.

Ta dùng Thiên Nhãn nhìn xem.

Quả nhiên màu tím và lam vẫn còn chênh lệch một khoảng, chưa thể đạt đến độ cân bằng như ý.

Nhưng mà không sao.

Đây là một lần thử nghiệm, mà kết quả đã rất khả quan.

Sau này cẩn thận dùng Thiên Nhãn phân loại dược liệu, lại tỉ mỉ tính toán một chút, sẽ làm được Nguyên Thần Đan hoàn mĩ.

-Tạm được, vẫn còn có thể tốt hơn.

Ta giảng giải cho Đoàn Trâm Anh về Thiên Nhãn và chi tiết quá trình luyện đan vừa nãy. Quá trình luyện Nguyên Thần Đan vô cùng phức tạp, lại là lần đầu ta luyện một mình, phải tập trung hết mức, cho nên vừa rồi không nói được với Đoàn Trâm Anh câu nào.

-Tuy rằng Thiên Nhãn có thể nhìn được mức độ năng lượng, nhưng lại không đo được chính xác mức độ năng lượng. Như vậy luyện đan cũng chỉ có thể dựa vào cảm tính của ngươi, không làm được chính xác tuyệt đối. Nhưng như vậy là đã tiến xa được một bước dài rồi.

-Đúng vậy.

Thiên Nhãn giống như máy đo sức mạnh của người Xayda, nhưng lại không hiển thị được con số chính xác. Đối với chuyện yêu cầu độ chính xác cao như luyện đan, đúng là không được hiệu quả lắm. Nhưng không còn cần mù mờ làm bậy như xưa nữa.

-Vừa nãy nhận lấy viên Nguyên Thần Đan ngươi vừa luyện, ta suýt nữa không nhịn được muốn nuốt xuống ngay rồi. Nhưng mà còn có thể tốt hơn, vậy ta chờ thêm cũng được.

-Haha

Ta cười một tiếng.

Đón lấy Nguyên Thần Đan trong tay nàng.

Phú linh.

-Cường giả Nguyên Thần Cảnh có thể hiến tế tự thân, giúp lục giai mở ra Thế Giới Tinh Thần, thành tựu Nguyên Thần Cảnh. Mà Nguyên Thần Đan, thì cung cấp năng lượng để linh hồn bùng nổ, hoặc là thành tựu thất giai, hoặc là hôi phi yên diệt. Phú linh cũng chỉ khiến năng lượng càng nhiều hơn mà thôi. Cách trước tỷ lệ thành công cao hơn nhiều. Vậy nếu Nguyên Thần Đan có thể như cường giả Nguyên Thần Cảnh hiểu được hiến tế, vậy thì tỷ lệ thành công không phải sẽ tăng cao sao?

-Ý ngươi là?

-Ngự Linh Giới cao nhất chỉ có thể tạo ra Khí Linh có trí tuệ như chó mèo. Nhưng nếu dùng hồn nguyên nuôi dưỡng, có thể để linh tính đó tăng cao, biến linh đan biến thành thần đan hay không?

-Thần Đan, điển tịch cũng có nói qua. Đan dược biết nói, ta cũng ngại ăn nha.

Đoàn Trâm Anh lè lưỡi.

-Không ngờ ngươi cũng là người thuộc hội đan quyền nha haha

-Đan quyền? Là sao?

-Hội những người phản đối ăn đan dược, vì đan dược là bạn. Tương tự như hội chó quyền ấy.

-Phì haha

Đoàn Trâm Anh ôm bụng cười lớn. Cười xong, nàng lại hướng về ta bắn một cái mị nhãn.

-A Hùng, ngươi tới chịch ta một phát đi.

-Hôm qua Vương Trùng Dương còn chưa cho ngươi ăn no?

-Không phải, từ khi ngươi đột phá Hợp Đạo Cảnh, cùng ngươi chịch rất dễ chịu. Ta mệt mỏi, buồn ngủ rồi, ngươi chịch ta một cái, ta ngủ càng thoải mái.

Ta nhìn Đoàn Trâm Anh uể oải lười biếng, rất là gợi cảm. Nàng chỉ mặc một cái áo ngủ màu trắng khoác hờ hững trên vai, hai vạt áo mở rộng, thấy rõ nhũ cầu to tròn căng đầy bên trong. Khe ngực sâu hun hút không thấy đáy, khiêu gợi chí cực. Ngang eo buộc hờ một dây lưng thắt nơ, chỉ cần kéo một cái, thân thể nóng bỏng của Đoàn Trâm Anh sẽ lộ ra hoàn toàn. Mà tà áo cũng chỉ ngang đùi, theo Đoàn Trâm Anh ngồi nghiêng khép đùi, tà áo cuốn cao, để lộ bờ mông tròn trĩnh. Hai đùi đầy đặn khép sát lại không một kẽ hở, để âm hộ trơn mịn không lông bị ép sát lại càng thêm múp máp.

Mĩ nhân nằm nghiêng gối đầu lên tay trái, tay phải dùng ngón trỏ và ngón cái cầm tà áo kéo lên.

-Mau tới nha, ta đã vệ sinh sạch sẽ, đảm bảo không có tý mùi vị của lão đạo sĩ thối hihi.

Nhìn nàng dâm đãng quyến rũ như vậy, côn thịt trong quần ta lập tức liền cứng.

Đối với cái đồ lẳng lơ này còn cần khách khí sao.

Ta lập tức lột sạch quần áo, côn thịt ngỏng cao lộ ra không khí.

Ta quỳ tới ôm lấy mông Đoàn Trâm Anh, côn thịt quen lối tiến vào trong mật huyệt của nàng, bên trong chặt khít và ẩm ướt.

-A…côn thịt của ngươi thật dễ chịu…thật thoải mái…ư

Mật huyệt Đoàn Trâm Anh dễ dàng nuốt trọn côn thịt ta. Quy đầu đẩy ra tầng tầng thịt non âm đạo tiến vào, lại không thể đến tận cuối cùng. Bây giờ Đoàn Trâm Anh đã mười sáu tuổi, lại cao hơn lần Luân Hồi trước hơn mười phân, âm đạo cũng trở nên sâu không thấy đáy, lại chặt khít cực kì. Nhưng mà cùng ta hoan ái, khoái cảm đến từ thân thể chỉ là thứ yếu, ta chỉ cần chốc lát cũng có thể quất nàng bay lên trời.

-Ngươi trước đừng liên kết linh hồn, cứ chơi như vậy một hồi đã.

-Không phải ngươi mệt mỏi, muốn ngủ?

-Côn thịt của ngươi cắm vào, ta lại có tinh thần…ư…không được sao?

Đúng là cái đồ lẳng lơ, lại làm ta hưng phấn.

Ta vừa đem côn thịt rút ra chậm, đút vào cũng không nhanh, nhẹ nhàng từ tốn. Bắp đùi nhỏ gọn lại cứng như thép của ta va chạm đùi tròn đều lại mềm mại của Đoàn Trâm Anh không gây nên nổi âm thanh thì, như va vào bông, rất dễ chịu. Tay trái bóp mông sờ đùi mĩ nhân, tay phải vói vào trong áo nàng nắn bóp nhũ cầu căng tròn nặng trĩu của nàng. Nhũ nhục mềm mại đến mưc bị bóp căng trào cả ra kẽ tay, vừa thả ra liền biến lại hình dạng ban đầu, đàn hồi cực kì.

Đoàn Trâm Anh đúng là một cái vưu vật, không chỉ xinh đẹp tuyệt trần, lại lẳng lơ dâm đãng, để ta chịch nàng cũng rất thoải mái.

-A…thật dễ chịu…ư…làm tình cùng ngươi thật thoải mái…ư

Mĩ nhân không ngừng rên rỉ cổ vũ, khiến ta hưng phấn tăng vọt. Trùng trùng thịt non mềm mại lại chặt khít trong âm đạo nàng không ngừng ôm ấp lấy côn thịt, khi rút ra thì thì lưu luyến níu kéo, khi cắm vào lại ỡm ờ chống cự. Đem lại từng đợt khoái cảm không ngừng như sóng triều không ngừng từ dưới háng lan truyền toàn bộ thân thể. Để ta vui sướng cực kì.

Đoàn Trâm Anh nằm nghiêng hưởng thụ ta cắm rút, có vẻ hơi không được thoải mái. Nàng nằm xuống, vặn eo để nửa thân trên ngửa ra. Dây lưng đã cởi, vạt áo banh ra hai bên, hai nhũ cầu như hai ngọn núi tròn trịa nhô thẳng lên trời, cao ngất lại hùng vĩ. Hai nhũ đầu như hoa đào nở rộ, xinh đẹp phấn hồng, đã săn cứng lại, cho biết mĩ nhân đang hứng thú dạt dào. Chân phải nàng nâng lên, thẳng tắp, tựa như cần gạt nước ô tô, đi ngang trước mặt ta dang rộng sang một bên. Mật huyệt Đoàn Trâm Anh cũng không vì đùi nàng không còn khép chặt mà lỏng đi tý nào, vẫn gắt gao bóp chặt côn thịt của ta, đúng là một cái bảo huyệt.

-Ư…ngươi nằm lên người ta đi…như vậy càng thoải mái…ư

Đoàn Trâm Anh ánh mắt ướt át, giọng nói rên rỉ gợi tình cực kì.

-Hảo.

Ta đáp một tiếng, nằm sấp luôn lên người Đoàn Trâm Anh.

Thân thể của nàng thật mềm mại, làn da của nàng thật là mịn màng. Hai nhũ cầu căng tròn hùng vĩ là chiếc gối êm ái nhất thế gian. Ta há miệng ngậm lấy nhũ đầu bên phải, chôn luôn cả mặt vào nhũ cầu Đoàn Trâm Anh. Cảm giác mềm mịn lan tràn cả khuôn mặt, rất tuyệt diệu, mà trong miệng không ngừng bú mút nhũ đầu. Tay trái thì không kiêng nể, dùng lực nắn bóp nhũ cầu trái của Đoàn Trâm Anh, thoải mái vô cùng.

Dưới hông không ngừng nâng lên hạ xuống.

Âm hộ Đoàn Trâm Anh cũng thật là mập mạp, mu ta va vào mu nàng cũng tựa như va vào bông, rất êm ái, rất dễ chịu.

-Ư…đúng đúng…ta sướng…cũng dễ chịu…ư

Đoàn Trâm Anh mặc ta phía trên chơi đùa nhũ cầu cao vút, phía dưới dùng côn thịt cắm mật huyệt sâu hút của nàng, miệng không ngừng hừ ngâm cổ vũ. Hai cái chân đã trở nên dài miên man dang rộng sang hai bên, để ta càng dễ dàng đem côn thịt lút cán cắm vào mật huyệt, để mu ta càng thêm mạnh mẽ va vào âm hộ múp máp của nàng. Mười ngón tay ngọc ngà khi thì xoa đầu ta cổ vũ, khi thì vuốt ve bả vai ta kích thích. Hơi thở cũng trở nên nồng nàn hổn hển, ta nằm sấp trên nhũ cầu nàng, cũng cảm thấy trái tim nàng đang không ngừng gia tốc, từng tiếng thịch thịch kích động truyền thẳng đến tai ta, để ta cũng trở nên hưng phấn tăng vọt.

-Thật thoái mái…ư…ư

Tiếng rên rỉ chọc người không ngừng vang vọng trong đại điện trang nghiêm mà huyền ảo, bị bao phủ bởi khói đan thơm ngát vẫn còn chưa tan mất, tựa như tiên cảnh.

Thể theo yêu cầu của cái đồ lẳng lơ này, ta cũng không dùng bất cứ kỹ năng giường chiếu nào, chỉ cùng Đoàn Trâm Anh đơn thuần dùng xác thịt giao hoan. Tuy rằng không đem đến khoái cảm kịch liệt, nhưng mà lại dễ chịu thoải mái.

Bởi vậy quất Đoàn Trâm Anh hơn ngàn cái mà nàng vẫn chưa cao trào.

-Ngươi cái đồ lẳng lơ này còn muốn chơi đến bao giờ, ta quất ngươi lâu vậy mà còn chưa cao trào nữa.

Ta nằm luôn lên người Đoàn Trâm Anh, hai tay bóp lấy cho nhũ đầu đã cửng lên của nàng nhô hẳn lên trên, vừa dùng lưỡi liếm, vừa dùng răng cắn, chơi hoài không ngán, qua hồi lâu đã đem nhũ cầu của Đoàn Trâm Anh ướt nhẹp bởi nước bọt của ta.

-Ư…a…còn không phải do côn thịt của ngươi nhỏ sao…quất thêm vài ngàn cái…ta mới cao trào được…ư

Moá cái đồ lẳng lơ.

Ta thầm chửi rủa trong lòng.

Ta mới không rảnh quất ngươi thêm mấy ngàn cái.

Ta rời khỏi bộ ngực mê người của Đoàn Trâm Anh, chống tay hai bên eo nàng, tựa như hít đất.

-A…ngươi muốn làm gì…ư

Đoàn Trâm Anh thấy ta nhìn nàng cười với ánh mắt bất thiện, chột dạ hỏi.

-Làm ngươi sướng chết haha

Ta cười lớn một tiếng.

Gràoooo X8

Tám tiếng rồng gầm quen thuộc vang lên trong đại điện trống rỗng, chấn động đem khói mờ mù mịt lấy chúng ta làm trung tâm đẩy dạt ra.

Ta đem côn thịt rút ra.

Đâm một cái thật mạnh vào âm đạo Đoàn Trâm Anh.

-Á…a…a

Đoàn Trâm Anh rên thét lên, cả người run rẩy. Hai tay cấu chặt vào bắp tay ta, đầu nàng rời khỏi mặt sàn, hai mắt sướng đến trợn ngược, tựa như phê thuốc.

Tám cỗ chân khí mang theo đặc tính khác nhau, như tám con rồng từ côn thịt xông ra tiến vào thân thể Đoàn Trâm Anh. Chân khí tinh thuần đến cực hạn lập tức hoá thành dòng, chảy cuồn cuộn như lũ lụt, tràn lan khắp kinh mạch của Đoàn Trâm Anh. Cũng không phải xông loạn, mà chảy theo hành tuyến kinh mạch của chủ công pháp của Đoàn Trâm Anh. Thân thể của nàng lập tức làm ra phản ứng đáp lại.

-A…ư…a…ta chết mất…ư…a…đừng mà…a

Tiếng rên rỉ của Đoàn Trâm Anh càng thêm dâm đãng, nhưng chú ý kỹ thì sẽ thấy nó có quy luật, tương tự như hơi thở của nàng. Toàn thân mĩ nhân ửng đỏ, ánh mắt mê loạn, đầu lắc qua lắc lại để tóc dài tán loạn khắp nơi.

-Ta chết mất…Á…Á…đừng mà…a…Á…đồ khốn…a…Á

Đoàn Trâm Anh vậy mà làm ra chống cự, hai tay nắm thành quyền đập lên vai, lên lồng ngực ta, nhưng kinh mạch toàn thân nàng bị long khí của ta chiếm cứ, không vận công được. Phấn quyền đánh lên người ta như đánh yêu, càng để nam nhân thêm hưng phấn.

Nhưng ta ngược lại bình tĩnh suy nghĩ.

Đây cũng không phải lần đầu ta dùng chiêu này với Đoàn Trâm Anh. Nhưng đó là đã chuyện hai năm trước, khi đó ta vẫn là Nguyên Thần Cảnh. Khi đó Đoàn Trâm Anh bị ta quất phê không chịu nổi, nhưng lại không làm ra chống cự, dù rằng bị ta làm sướng ngất xỉu.

Mà lần này nàng lại có vẻ như sắp tan vỡ rồi.

Xem ra Cửu Long Khí hiên ra diện mạo thật sự là Hợp Đạo Thần Thông, uy lực tăng lên rất nhiều, phối hợp với Cực Lạc Công, đem đến khoái cảm cực mạnh. Ta dùng thần niệm quan sát kinh mạch thân thể Đoàn Trâm Anh, thấy đúng là kinh mạch của nàng không có vấn đề gì, chỉ là đang được long khí chảy qua va chạm, đem đến cảm giác căng nứt không chịu nổi mà thôi. Đây là chuyện tốt, tạp chất trong kinh mạch sẽ theo linh khí cuốn trôi mà càng trở nên thông thuận.

-Hắc, ai bảo ngươi chê côn thịt ta nhỏ, xem ta chơi chết ngươi không.

Thấy Đoàn Trâm Anh không có gì đáng ngại, ta cũng không nương hông. Côn thịt càng tăng tốc cắm rút mật huyệt của nàng. Mười ngón tay đan lấy mười ngón tay như bút ngọc của Đoàn Trâm Anh ghì xuống đất, mông dập mạnh lên âm hộ nàng. Hai nhũ cầu nổi cao như núi trước ngực không ngừng rung lắc tới lui với biên độ rất lớn, khiêu gợi cực kì.

-A…ư…a…ta…ta sướng quá…ư…a…sướng chết mất…ư

Bàn tay Đoàn Trâm Anh nắm lấy tay ta siết chặt.

-A…ư…a…người một chút cũng không thương tiếc ta…a…không thể nhẹ nhàng chút sao…ư…a

Thân thể lục giai có sức chịu đựng kinh người, hơn nữa Đoàn Trâm Anh là cái đồ dâm phụ lẳng lơ, đối với tình dục rất có thiên phú, rất nhanh đã thích ứng ta quất cắm.

-Ta đã rất nhẹ nhàng haha

Ta cười nói, mông không ngừng dập xuống âm hộ Đoàn Trâm Anh. Côn thịt cảm thấy lửa nóng kinh hoàng, tựa như tiến vào lò lửa, lại thơm ngọt nồng nàn. Nhìn mĩ nhân rên rỉ sướng muốn chết dưới thân, hưng phấn tăng vọt, vui sướng cắm rút mật huyệt mê người của Đoàn Trâm Anh.

-A…rất thoải mái…quá thoải mái…ư…a

Đoàn Trâm Anh không ngừng rên rỉ, đã từ khó chịu chuyển thành vui thích. Hai trái tim dần dần cùng chung nhịp đập, hơi thở hoà quyện. Mĩ nhân toàn thân ửng hồng, mồ hôi lấm tấm toàn thân, ướt át không chịu nổi, vặn vẹo vòng eo như rắn vào hùa ta cắm rút, bộ dạng đủ thấy nàng đang sung sướng khôn tả. Nhưng mà đây vẫn chưa phải là cực hạn sung sướng mà ta có thể mang lại cho nàng.

-Á…không…đừng…Á

Đoàn Trâm Anh rên thét lên.

Linh Hợp Pháp khởi động.

-Cả người như muốn nổ tung…a…của ngươi to quá…Á

Mĩ nhân rên thét lên dữ dội, hai mắt trợn ngược.

Linh hồn kết nối, để Đoàn Trâm Anh lúc này cảm thấy một người khổng lồ đang dùng dương vật thô to nhồi nhét vào thân thể nhỏ bé của nàng, khiến linh hồn nàng như bóng bay bị bơm căng ra hết cỡ, cùng với đó là khoái cảm kịch liệt như muốn đem nàng nổ tung.

Mặc Đoàn Trâm Anh giãy dụa kịch liệt, ta vẫn hung hăng quất nàng.

-Á…chết mất…a…ư

Mĩ nhân thét lên một tiếng sau, toàn thân căng cứng, sau đó nhũn ra bất động.

Đoàn Trâm Anh đã sướng đến ngất xỉu, ta cũng không lại giày vò nàng thêm, tự đem dục hoả cháy bùng lên, khuếch đại khoái cảm đến cực hạn, sau đó đem tinh dịch nóng hổi bắn đầy mật huyệt của nàng.

Sắc Dục Phần Tâm Hoả đúng là lợi hại, cho dù hiện tại ta đã là Hợp Đạo Cảnh, nó vẫn y nguyên như cũ ảnh hưởng được đến linh hồn ta. Hiển nhiên Sắc Dục Phần Tâm Hoả nằm ở một cấp bậc cao hơn bát giai.

Côn thịt rút ra.

Chất lỏng màu trắng đục chảy ra khỏi âm hộ bị tàn phá hoang tàn của Đoàn Trâm Anh. Nàng đã ngất xỉu ngủ mất, thoải mái đến toàn bộ thân thể hoàn toàn thả lỏng, cho nên mật huyệt bị côn thịt của ta nong ra thành một lỗ đen sâu hun hút không ngừng trào ra dịch nhầy trắng đục, mãi không khép lại.

Ta nhìn Đoàn Trâm Anh như đống bùn nhão nằm ngủ trên sàn.

Không có gì đáng ngại, sau khi ngủ dậy nàng sẽ nhận ra linh hồn mình đang lớn mạnh. Song tu kết hợp cùng cường giả Hợp Đạo Cảnh, hiệu quả chắc chắn rất tốt.

Kiểm tra kĩ, ta không thu được Hạt Giống Tâm Hồn từ Đoàn Trâm Anh.

Cũng không biết điều kiện để thu được Hạt Giống Tâm Hồn là gì, nhưng ta cũng không vội, cũng thấy tác dụng gì nhiều, từ từ nghiên cứu là được.

Ta gọi tỳ nữ đến dọn dẹp bãi chiến trường, sau đó rời đi.

Hai năm bế quan, công việc chất đống.

Cũng may là ta biết phân thân.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 76

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.