Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lại tới Đông Phương Gia (1)

Tiểu thuyết gốc · 3133 chữ

Chương 46.1 Lại tới Đông Phương Gia (1)

Đông Phương Thành.

-Mọi chuyện ổn chứ, điệt nhi.

-Ổn, tất cả đã đi vào quỹ đạo.

Đông Phương Kiều Ân phiên bản con nít nhỉ nhắn dễ thương vô cùng. Nàng ngồi luôn trên bàn xem sổ sách sự vụ Đông Phương Gia lẫn Đông Phương Thành. Đông Phương Hùng Bá thân là người kế vị lại nhàn nhã ngồi trên ghế sofa uống trà. Thân hình cao tới hai thước vô cùng hùng tráng, một thân khí thế bá đạo hiên ngang, hoàn toàn đối lập với Đông Phương Kiều Ân.

Người như thế lại từ nhỏ đến lớn bị chính đại tỷ của mình đè lên đánh, thật đúng là đủ uất ức. Đông Phương Hùng Bá có khi hoài nghi nếu không phải Đông Phương Thuỵ Vân gả cho Nam Cung Gia, bản thân hắn có thể ngồi lên ghế gia chủ hay không đúng là không nói được.

Nhưng mà mấy ngày trước phụ thân hắn, cũng là gia chủ đời trước đã truyền chức gia chủ cho hắn, sau đó bế quan tẩu hoả nhập ma, đi gặp mặt tổ tiên Đông Phương Gia rồi. Việc đầu tiên hắn làm đương nhiên là dùng nắm đấm thép của mình chấn chỉnh gia tộc, sau đó đón đứa cháu Đông Phương Kiều Ân ở tít tận Minh Quốc về, cũng giao toàn bộ sự vụ trong cái Đông Phương Thành to đùng vậy cho nàng, một đứa nhóc bốn tuổi. Đương nhiên dưới áp lực nắm đấm của hắn, không ai dám dị nghị, mà Đông Phương Kiều Ân, cũng làm được xinh đẹp.

-Hương Tuý Phu Nhân sắp ở Đông Phương Thành mở một cái kỹ viện, ngươi chú ý giúp đỡ nàng.

-Ta đã biết, nhị thúc.

- Bên Ma Thiên Nhai cũng đã đi vào quỹ đạo hoạt động, Đông Phương Gia bên này cần nhanh một chút.

- Lấy tiềm lực Đông Phương Gia hoàn toàn không có vấn đề gì. Nhưng mà Đông Phương Thần Khởi bên kia có vẻ không được nhiệt tình lắm.

- Có gì khó, để ta hẹn hắn đi gặp Hương Tuý Phu Nhân, để nàng ta thu phục hắn là được. Còn người nữa, nên chú ý tu luyện với, đừng trễ mảng.

Đông Phương Kiều Ân xụ mặt không vui.

-Ngươi nhét cho ta một đống việc, còn bảo ta chuyên tâm tu luyện. Ta cũng không biết phân thân giống ngươi.

-Ta tuy rằng biết phân thân, nhưng mấy chuyện quản lý này biết phân thân cũng vô dụng, nên đành nhờ người rồi.

-Thôi được rồi, ta biết ngươi cũng bận rộn, chuyện ở đây ta lo được.

-Hảo, có phiền toái gì báo ta.

-Hảo.

Ta rời khỏi thư phòng, để Đông Phương Kiều Ân bận rộn với đống sổ sách. Trên đường qua gia nhân nhìn thấy đều cúi đầu chào một tiếng gia chủ. Không thể không nói thân hình cao lớn của Đông Phương Hùng Bá quả thật mang tới cảm giác áp bách trên thị giác rất lớn.

Bây giờ cũng đã sắp tối, gia nhân đã chuẩn bị thắp đèn.

Người thì bận rộn chuẩn bị bữa tối.

-Nhị ca đến vào giờ này, không biết có chuyện gì.

Đông Phương Hùng Hùng Bá huynho hai thước, Đông Phương Thuỵ Vân cũng gần thước tám, Đông Phương Thần Khởi cũng tầm tầm thước chín. Cả ba tỷ muội nhà này đúng là cao lớn, y hệt gia chủ đời trước.

-Chỉ là lâu không cùng tam đệ tâm sự. Nên đến rủ đệ đi làm vài chén. Được chứ?

-Hảo.

Quý nhân ra đường, đương nhiên cần có kiệu xe đưa đón. Nhưng quý nhân là Tiên Thiên cường giả, liền không cần phiền phức như vậy. Hai huynh đệ đạp không mà đi, tới một kỹ viện trong Đông Phương Thành.

-Haha Hương Tuý muội, ngươi đã quen với phong thổ Đông Phương Thành chưa vậy?

-Tạ Hùng Bá huynh quan tâm, ta đã quen thuộc, sự việc cũng tiến triển thuận lợi.

Hương Tuý Phu Nhân niềm nở đón tiếp. Nàng dưới sự trợ giúp của Đông Phương Gia vừa mua lại kỹ viện này, làm nơi đặt chân tạm, cho quen thuộc với Đông Phương Thành trước đã. Các cô nương trong Mai Thuý Phường bôn ba khắp nơi trong Đông Nam Thiển Hải cũng dứt khoát về Đông Phương Thành hành nghề. Dù sao sự phồn hoa của Đông Phương Thành không phải là bất cứ nơi nào trong Đông Nam Thiển Hải có thể so sánh, Khoái Hoạt Lâm cũng không được.

-Vậy thì tốt. Đây là tam đệ của ta, Đông Phương Thần Khởi.

-Phu nhân, hạnh ngộ.

Đông Phương Thần Khởi ra lễ chào hỏi Hương Tuý Phu Nhân.

-Tam gia, hạnh ngộ.

Hương Tuý Phu Nhân cũng cười tươi đáp lại. Tiếu dung hoa nhường nguyệt thẹn, xinh đẹp vô song. Hơn nữa nàng là tú bà, cũng là một danh kỹ, mỗi một cái nhăn mày đều mang theo mị ý quyến rũ dạt dào. Đông Phương Thần Khởi đã dính lên Sắc Dục Phần Tâm Hoả, nào chịu nổi, chứng kiến mị thái của Hương Tuý Phu Nhân, ngửi hương thơm ngạt ngào trên người nàng, côn thịt trong quần lập tức cứng rắn. Nhưng hắn là thân sĩ nho nhã, vẫn giữ được không mất lễ độ, không làm gì thất thố.

-Hương Tuý muội, nhanh chuẩn bị một bàn rượu thịt, hôm nay chúng ta cùng say một bữa.

-Hảo, hai huynh xin đợi một lát. Ta lập tức đi chuẩn bị.

Hương Tuý Phu Nhân nhận thấy cái nháy mắt của ta, hiểu ý đi chuẩn bị, lúc rời đi còn đánh mông bự, kinh tâm động phách, để cho Đông Phương Thần Khởi nhìn theo mãi, không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt. Anh hùng khó qua ải mĩ nhân, huống chi là thư sinh nho nhã phong lưu như Đông Phương Thần Khởi.

-Tam đệ, cạn ly.

-Nhị ca, cạn ly.

Đông Phương Thần Khởi nốc một ngụm lớn rượu, như muốn cuốn trôi cơn khát khô nơi cổ họng mà Hương Tuý Phu Nhân vừa mang lại. Nhưng tửu thì hay đi đôi với sắc, càng uống lửa dục càng cháy mạnh, còn là loại lửa dục như Sắc Dục Phần Tâm Hoả thì Đông Phương Thần Khởi lại càng khó nhịn.

Nhưng mà không để hắn phải khó chịu quá lâu.

Sau khi hạ nhân dọn món lên không lâu, Hương Tuý Phu Nhân đẩy cửa tiến vào. Sắc đẹp của nàng là không cần bàn cãi nhiều. Dung nhan tuyệt mĩ cố ý trang điểm một phen, diễm lệ vô song. Thân hình nóng bỏng như lửa ẩn hiện dưới lớp áo lụa mỏng tanh, quyến rũ đến ngây người. Hai nhũ cầu siêu to khổng lồ nhô hẳn ra phía trước, như muốn phá tan lớp yếm đào mà ra, kinh tâm động phách. Vòng eo mảnh khảnh như rắn cùng mông bự tạo thành một đường cong tuyệt vời, uốn éo theo mỗi bước chân trần đạp trên sàn tiến tới.

Thật là một cái tuyệt thế vưu vật.

Ta còn nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt.

Đông Phương Thần Khởi thì càng khỏi nói, toàn thân đã ngứa ngáy khó chịu vô cùng, lửa dục bốc cao, có vẻ như sắp kiềm chế hết nổi rồi.

-Hương Tuý muội, mau tới.

Bàn vốn là tròn, ta vốn ngồi sát Đông Phương Thần Khởi, đã xích ra một đoạn, đặt một cái ghế giữa ta và hắn. Hương Tuý Phu Nhân hiểu ý đi tới, còn cố ý vòng qua Đông Phương Thần Khởi, để hắn ngửi thấy hương thơm ngạt ngào thơm mát trên người nàng. Mông của Hương Tuý Phu Nhân so với ngực nàng càng thêm lớn, ngồi lên trên ghế càng thêm lớn, lại dường như không mặc nội khố. Cảnh tượng dâm mĩ như vậy, không sót lại gì rơi vào trong mắt hai nam nhân.

Ta và Đông Phương Thần Khởi ngồi hai bên, gần như đã dán sát vào thân thể mê người của Hương Tuý Phu Nhân, da thịt đã cách quần áo va chạm. Hương Tuý Phu Nhân cao tới hơn thước tám, bây giờ ngồi giữa hai huynh đệ Đông Phương Gia, hiếm khi lộ ra vẻ nhỏ bé.

Không nói Đông Phương Hùng Hùng Bá huynho hai thước tựa như một con gấu, Đông Phương Thần Khởi cũng cao hơn thước chín, cũng là cao hơn Hương Tuý Phu Nhân một khúc, đem nàng hoàn toàn kẹp vào giữa.

-Hương Tuý muội, nàng thật thơm, vừa tắm sao?

Ta một tay vòng xuống, cách lụa mỏng bóp mông bên phải của nàng. Thật to, một bàn tay của Đông Phương Hùng Bá cũng không ôm trọn được.

-Ây da, các huynh đến không báo trước, hại ta không kịp chuẩn bị, phải vội vội vàng vàng.

Hương Tuý Phu Nhân tuỳ ý ta bóp mông nàng, hỡn dỗi đánh ngực ta một cái.

-Chuẩn bị gì vậy?

Đông Phương Thần Khởi cũng là người thông minh, đến đây cũng đã hiểu chuyện gì đang diễn ra, dục hoả khó nhịn, cũng lại không tiếp tục giả vờ, đưa một tay xuống sờ lấy mông bên trái của nàng, cũng dùng lực bóp lấy. Hai huynh đệ mỗi người một quả, không cần dành nhau.

-Đương nhiên là chuẩn bị rượu rồi, hôm nay chỉ có rượu nhạt này, không biết có hợp khẩu vị của hai huynh.

-Không nhạt tý nào, nồng nhiệt y hệt Hương Tuý muội vậy. Đúng không tam đệ?

-Đúng vậy nhị ca, rất hợp khẩu vị của ta.

Hương Tuý Phu Nhân tuỳ ý hai nam nhân bóp mông nàng chơi đùa.

-Lần đầu gặp mặt, tiểu muội xin kính Thần Khởi huynh một ly, hạnh ngộ.

-Hảo, Hương Tuý muội, hạnh ngộ.

Hai người cụng nhau một cái, Đông Phương Thần Khởi đem rượu nốc cạn. Hương Tuý Phu Nhân thì nâng chén từ từ uống, một phần vào miệng, chín phần chảy xuống trên ngực. Áo yếm làm bằng lụa đỏ, bỗng chốc hoá thành xuyên thấu, dính lên da thịt, nhũ hoa hiện lên rõ ràng, nhũ đỉnh đã cứng lên, chọc thẳng vào tâm cam nam nhân, đem đến một trận ngứa ngáy khôn tả.

Không đợi Hương Tuý Phu Nhân uống xong rượu, ta đem nàng xoay người đối diện với Đông Phương Thần Khởi. Từ dưới nách vòng ra trước, kéo rộng hai vạt áo lụa mỏn manh đã thấm ướt sang hai bên, hoàn toàn đem yếm đỏ của Hương Tuý Phu Nhân hiển lộ trước mắt Đông Phương Thần Khởi. Lại dùng tay đỡ phía dưới, nâng hai nhũ cầu nặng trịu của nàng lên, khiến chúng càng thêm xông tới phía trước, nhìn càng thêm to lớn. Ta cầm hai nhũ cầu như hai quả bóng nước, lắc lắc mấy cái, cười nói.

-Hương Tuý, muội đem rượu đổ hết rồi. Nào tam đệ, đừng lãng phí, mau tới thưởng thức mĩ tửu đặc biệt Hương Tuý muội chuẩn bị cho ngươi.

-Hảo, tam ca.

Đông Phương Thần Khởi nào còn chịu nổi, gian nan nuốt một ngụm nước bọt, vùi đầu vào giữa ngực Hương Tuý Phu Nhân, tham lam ngậm lấy một bên nhũ đỉnh vào trong miệng, cách lớp áo yếm mỏng dính nồng nhiệt bú mút. Tay hắn cũng không nhàn rỗi, thế chỗ bàn tay của ta cầm nắm nhũ cầu Hương Tuý Phu Nhân nhiệt tình xoa bóp, biến thành trăm ngàn hình dạng, chơi vui không tiếc tay.

-Ư…Thần Khởi huynh, rượu này thơm ngon hay không thơm ngon? A…a… liếm ta thật thoải mái.

Hương Tuý Phu Nhân vừa rên rỉ vừa hỏi. Tay nàng đặt lên gáy Đông Phương Thần Khởi nhẹ nhàng vỗ về cổ vũ.

-Hảo mĩ tửu, quá thơm ngon.

Đông Phương Thần Khởi rời miệng khỏi nhũ đỉnh Hương Tuý Phu Nhân, đáp lời. Lại đem yếm của Hương Tuý Phu Nhân giật phăng đi, lần này trực tiếp liếm láp nhũ cầu mê người của nàng.

-Tam đệ nếu thích, lại uống nhiều một chút.

Ta cười một tiếng, cầm lên bình rượu, đổ lên trên xương quai xanh Hương Tuý Phu Nhân, chảy xuống phía dưới, để Đông Phương Thần Khởi khát khao đón lấy, nuốt vào bụng. Một tay vói xuống dưới giữa háng Hương Tuý Phu Nhân, tìm lấy mật huyệt đem ngón tay cắm vào rút ra, thỉnh thoảng còn miết nhẹ âm hạch. Bên trong đã ướt đẫm, theo ta móc lấy móc để, dâm thuỷ tràn trề, ướt cả lòng bàn tay.

-A…ư…Thần Khởi huynh bú nhũ cầu ta thật thoải mái…ư…nhưng sao Hùng Bá huynh móc huyệt ta thật ngứa…a…càng lúc càng ngứa…chịu không nổi…A

Tiếng rên rỉ không dứt của Hương Tuý Phu Nhân mang theo âm luật vô cùng mê người, để cho ta thấy trong lòng ngứa ngáy suýt không chịu nổi. Đông Phương Thần Khởi lại càng khỏi nói, côn thịt đã đội quần mà lên, tạo thành một cái lều cao vút giữa háng.

-Đệ đệ, Hương Tuý muội đã đói khát lắm rồi, người mau cho nàng ăn no đi nào.

-Hảo.

Đông Phương Thần Khởi không lại chần chờ, thoăn thoắt cởi sạch quần áo, côn thịt cương cứng ngỏng cao muốn nổ tung hiện lên dưới ánh mắt mong chờ của Hương Tuý Phu Nhân. Côn thịt hắn dài tầm mười chín tấc, thẳng tắp chỉ lên trên 45 độ, màu nâu hơi đậm, quy đầu thô to hình tam giác, tựa như một mũi tên véctơ, là một cây côn thịt có thể đem đến cho nữ nhân vô tận khoái hoạt.

-Côn thịt Thần Khởi huynh thật dài, tuyệt quá.

Hương Tuý Phu Nhân ánh mắt thèm thuồng nhìn côn thịt Đông Phương Thần Khởi, đưa tay ngọc tới vuốt ve vài cái, cảm nhận côn thịt cứng rắn như sắt, cũng là yêu thích không thôi. Một tay dùng hai ngón tay đem cánh hoa thịt mềm giữa âm hộ đẩy ra hai bên, lộ ra thịt mềm nhầy nhụa dâm thuỷ bên trong mật huyệt, một tay cầm côn thịt dẫn đường tới đem quy đầu đặt tới trên cửa âm đạo.

-A…Thần Khởi huynh…mau cho ta…ư…thật thô…ư

-A a, mật huyệt của Hương Tuý muội quá tuyệt vời, vừa chặt vừa nóng, quá đã…A

Đông Phương Thần Khởi sắc mặt vô cùng hưng phấn, ôm lấy hai đùi Hương Tuý Phu Nhân tách ra hai bên hết cỡ, côn thịt như bay ra vào mật huyệt của nàng, mỗi nhát đều lút cán. Côn thịt bị dâm thuỷ Hương Tuý Phu Nhân tẩm ướt sáng bóng, gân xanh nổi lên, hung mãnh vô cùng.

-Đó là đương nhiên, mật huyệt của Hương Tuý muội là bảo huyệt thiên hạ hiếm thấy, xứng là ân huệ của nam nhân.

-A…ư…côn thịt của Thần Khởi huynh thật thô, thật dài…ư…đâm mật huyệt của muội thật thoải mái…ư…thật đã nghiền…Thần Khởi huynh…a…mạnh lên chút nữa…a

-Hảo.

Được mĩ phu nhân cổ vũ, Đông Phương Thần Khởi càng thêm hăng hái, ra sức cắm mạnh rút nhanh, côn thịt tung bay ra vào mật huyệt của Hương Tuý Phu Nhân, đem theo từng dòng dâm thuỷ, chảy xuống trên sàn. Tiếng da thịt va chạm vang lên trên phòng, liên miên không dứt. Hương Tuý Phu Nhân nửa nằm nửa ngồi dựa lưng vào lồng ngực rộng lớn của ta, cong người cúi đầu nhìn côn thịt thô dài gân guốc của Đông Phương Thần Khởi ra vào tới tấp mật huyệt của chính mình, rên rỉ không thôi. Thỉnh thoảng nàng lại quay đầu sang bên cùng ta hôn môi, thè cái lưỡi mềm ướt cho ra cho ta gặm nhấm lấy. Tay ta vòng ra phía trước, mỗi tay một nãi cầu, dùng sức bóp vấu. Nãi cầu Hương Tuý Phu Nhân mềm mại kinh khủng, lại to vô cùng, lấy bàn tay to bè của Đông Phương Hùng Bá cũng không thể một tay ôm hết, ngồn ngộn trong tay. Đã thế nhũ cầu của nàng còn rất đàn hồi, mặc ta giày vò ra sao cũng được.

Đông Phương Thần Khởi cũng là cao thủ tình trường, côn thịt vừa thô to và cứng dài không nói, cũng rất bền bỉ, dù rằng bị Sắc Dục Phần Tâm Hoả thiêu đốt, cũng nhịn được đến lúc đem Hương Tuý Phu Nhân làm lên cao trào mới bùng nổ.

-A…ư…quá tuyệt vời…Thần Khởi huynh làm huyệt ta thật sướng…ư…ta cao trào…A…ư

Thân thể Hương Tuý Phu Nhân căng cứng một cái, sau đó không ngừng run rẩy.

-Hương Tuý muội, huyệt của ngươi quá tuyệt…A…còn hút lấy côn thịt của ta…ta cũng bắn…A

Côn thịt Đông Phương Thần Khởi đã lấy tốc độ mắt thường không nhìn thấy ra vào mật huyệt Hương Tuý Phu Nhân, sau cùng hắn cắm mạnh mấy phát thật mạnh, đem côn thịt cắm lút cán vào trong âm đạo, thân thể cũng run rẩy không ngừng, hiển nhiên đã xuất tinh, toàn thân đầy mồ hôi, hơi thở hổn hển, sắc mặt vô cùng thoả mãn. Hương Tuý Phu Nhân cũng cảm nhận thấy tinh dịch nóng bỏng của nam nhân xuất vào sâu trong âm đạo chính mình, cao trào càng kéo dài, thân thể cũng run rẩy mãi không dứt.

-Quá sảng khoái, ta biết Hương Tuý muội đã lâu, quả nhiên danh xứng với thực. Phù…

Sau cơn cực khoái, Đông Phương Thần Khởi thở ra một hơi, đem côn thịt nửa mềm nửa cứng rút ra khỏi mật huyệt Hương Tuý Phu Nhân, tinh dịch hoà lẫn dâm thuỷ trắng đục như thác lũ trào ra khỏi mật huyệt của nàng, chảy trên mặt đất thành một vũng lớn, dâm đãng không chịu nổi. Tuy đã luyện Hấp Tinh Đại Pháp ta truyền cho, nhưng tinh dịch của Đông Phương Thần Khởi chỉ là tinh dịch bình thường, nên Hương Tuý Phu Nhân cũng không hấp thụ. Hơn nữa nàng biết cảnh tượng này đối với nam nhân có bao nhiêu kích thích, để mặc nó chảy ra khỏi mật huyệt của mình. Quả nhiên dưới tác dụng của Sắc Dục Phần Tâm Hoả, Đông Phương Thần Khởi vừa thấy tinh dịch của mình vừa bắn vào mật huyệt của Hương Tuý Phu Nhân chảy ngược ra, vừa nhiều vừa đặc, côn thịt hắn lập tức nhảy lên cứng rắn.

P/S: đề cử và ủng hộ nhiệt tình nha các đồng dâm.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 194

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.