Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nam Cung Gia bí sử (4)

Tiểu thuyết gốc · 4022 chữ

Chương 39.4 Nam Cung Gia bí sử (4)

Dược Vương Cốc

Khuê phòng Đoàn Trâm Anh.

Trong phòng không đốt đèn nến mà sáng choang, khắp nơi đều là dạ minh châu, vô cùng xa xỉ. Đoàn Trâm Anh rất giàu có, mà giàu bao nhiêu, chính nàng cũng không biết. Nhưng đã quá mức ngu cầu của nàng, nên nàng cũng không để tâm xem thử mình giàu có bao nhiêu. Chỉ biết mỗi vật dụng của nàng đều là đồ xa xỉ đắt đỏ nhất.

Đoàn Trâm Anh xoay vòng trước gương.

Dưới thân lại trống trơn, không kiêng nể gì phô bày âm hộ múp rụp ra không khí.

Đây là khuê phòng của nàng.

Không có vấn đề, nếu không phải có Nam Cung Vấn Thiên đang phải ngồi ngoan ngoãn trên ghế làm khán giả, chứng kiến cảnh tượng dâm đãng như vậy, côn thịt đã cứng lên dưới háng. Mà toàn thân Nam Cung Vấn Thiên cũng là không mảnh vải che thân.

Đoàn Trâm Anh không để ý đến hắn, đang mải ngắm nhìn chính mình trong gương xem chiếc yếm lụa đang mang trên người có vừa với nàng hay không. Bên cạnh là một giá treo đồ treo đủ loại nội y phong cách hiện đại. Nhưng mà chiếc yếm Đoàn Trâm Anh tuy rằng mang phong cách cổ xưa, lại không hề tầm thường. Chất liệu sáng bóng mềm mại, nhìn là biết bất phàm. Mỗi đường kim mũi chỉ đều là hoàn mĩ. Đoàn Trâm Anh mặc lên, đem chân khí quán vào, để những hoa văn trên yếm sáng lên.

-Cái yếm này đã thử lực phòng ngự rồi chứ?

-Tạm được, chống được tứ giai công kích.

-Vậy là rất tuyệt rồi, ta rất ưa thích. Ân Trí muội thật giỏi.

Trong phòng còn có một nữ nhân nữa, là nhị tỷ cùng phụ khác mẫu của Nam Cung Vấn Thiên, Nam Cung Ân Trí.

Nam Cung Ân Trí khuôn mặt tựa như học sinh cấp một, cực kì cực kì dễ thương non nớt. Nhưng mà trái ngược với khuôn mặt trẻ con đó, là thân hình nóng bỏng đến bốc cháy được một bộ đồ lót ren màu hồng tôn lên hết. Ngực to eo thon mông vểnh, đã phát dục hoàn toàn, đúng chuẩn mặt học sinh thân hình phụ huynh. Nàng nằm trên giường, tựa như một con mèo lăn qua lộn lại, gợi chịch cực kì, để Nam Cung Vấn Thiên nhìn xem trong lòng rất ngứa.

-Vẫn là tu vi của ta và Hà Duyên tỷ quá kém. Nếu được như Trâm Anh tỷ thì tốt biết mấy.

Nam Cung Ân Trí than thở.

-Các ngươi chỉ là xui xẻo mà thôi. Cứ từ từ tu luyện, tài nguyên cũng không thiếu. Các ngươi đi theo con đường chế tạo y phục, cũng cần tự mày mò, không cần vội vàng. Hướng đi của các ngươi rất hay đấy.

Đoàn Trâm Anh vừa chỉnh lại cho bộ ngực vĩ đại của nàng trông thật hoãn mĩ với cái yếm, vừa trò chuyện cùng Nam Cung Ân Trí, coi Nam Cung Vấn Thiên như không tồn tại vậy.

-Ta biết.

-Nhưng mà tu luyện vẫn là căn bản nhất, đừng lười biếng.

-Ta không lười biếng, nhưng mà vẫn tiến triển rất chậm. Trâm Anh tỷ, ngươi mất bao lâu để đột phá Tiên Thiên?

-Chắc là bốn mươi năm đi. Các ngươi đã là rất nhanh rồi.

Nam Cung Vấn Thiên ngồi nghe, trong lòng chấn động.

-Các tỷ tỷ, ta có thể hỏi mấy câu được không?

Hắn giơ tay hỏi.

-Có thể. Nếu không hôm nay cũng không gọi ngươi tới đây.

Đoàn Trâm Anh cười nói.

-Các ngươi cũng là người xuyên không?

-Chi bằng nói chúng ta là người xuyên không, chẳng bằng nói chúng ta là Luân Hồi Giả thì chính xác hơn.

Sau đó Nam Cung Vấn Thiên hỏi mấy câu, Đoàn Trâm Anh hầu hết đều trả lời, có câu thì nói không biết. Tuy rằng Nam Cung Vấn Thiên cảm thấy Đoàn Trâm Anh có nhiều điều giấu mình, nhưng cũng không có ác ý, chỉ là hắn không đủ tư cách để biết, thì không nên biết. Mà tư cách, chỉ là tín nhiệm của Đoàn Trâm Anh thì chưa đủ, còn cần cả thực lực. Nam Cung Vấn Thiên hiện tại chỉ mà một võ giả nhị giai gà mờ. Đoàn Trâm Anh một ngón tay cũng đủ giết hắn.

Mà hắn cũng đã biết giá trị lớn nhất của hắn, chính là Linh Tê Ngân Tâm đang đập rộn ràng trong lồng ngực. Quá nhiều bí ẩn sáng tỏ, Nam Cung Vấn Thiên ngồi im suy nghĩ, tiêu hoá nốt tin tức.

-Ân Trí, muội biết Nhân Sinh Công rồi chứ? Môn công pháp rất lợi hại đấy, chi luyện đi.

Đoàn Trâm Anh lại mặc kệ Nam Cung Vấn Thiên, quay sang hỏi Nam Cung Ân Trí.

-Ta, muốn chờ hắn xuất quan.

Nam Cung Ân Trí ấp úng trả lời.

-Ngươi vẫn là có ý tưởng với hắn? Từ bỏ đi, ngươi không yêu hắn, không thể nào. Hơn nữa cũng không cần thiết.

-Aizz, ta biết rồi.

Nam Cung Ân Trí thở dài.

-Ngươi biết không, trước khi hắn bế quan, ta nhờ hắn khai bao, hắn còn tỏ vẻ ghét bỏ đấy. Nhưng mà hắn thật sự coi chúng ta là bằng hữu, vậy là đủ rồi.

-Ừm.

Nam Cung Ân Trí gật đầu, nghe Đoàn Trâm Anh nói, cũng ngộ ra nhiều điều. Các nàng đều là người bị vây trong Luân Hồi, không bình thường, nên cũng chẳng cần sống theo lẽ thường tình.

-Các ngươi đang nói tới phụ thân?

Nam Cung Vấn Thiên chen miệng hỏi.

-Phải mà không phải.

Đoàn Trâm Anh trả lời một cách đầy thâm ý.

Nàng đem áo yếm cởi ra, đem treo trên giá, trở lại trên giường, nằm sấp bên cạnh Nam Cung Ân Trí.

Hai mĩ nhân với thân hình cực kì nóng bỏng nằm song song, không phân hơn kém. Bốn quả mông tròn trĩnh nhô cao lên, cùng lưng phẳng tạo thành một cái cầu tuột với đường cong ngạo nhân. Hai cặp nhũ cầu bị ép xuống đệm căng trào ra hai bên sườn, chọc người cực kì. Chân dài duỗi thẳng đong đưa đùa nghịch, thẳng mà thuôn nuột vô cùng. Thật là hai cái vưu vật tuyệt thế.

-Tiểu Thiên, tỷ tỷ ngứa huyệt, mau tới giúp tỷ tỷ gãi ngứa nào.

-Vâng tỷ tỷ.

Trước mặt Thuỵ Vân Phu Nhân và Đoàn Trâm Anh, Nam Cung Vấn Thiên vẫn luôn rất ngoan ngoãn, nói gì nghe nấy. Mà hắn đối với mọi người cũng vẫn luôn hoà nhã, dễ gần. Không những thế tâm tính thuần thục, lại có chí hướng. Số hắn gặp phải mấy cái đồ lẳng lơ như Đoàn Trâm Anh, đúng là có hơi thiệt thòi.

Nhưng mà đau khổ lại vui sướng.

Mĩ nhân như Đoàn Trâm Anh, Thiên Hạ bao la, cũng không có mấy.

Không chỉ là nhan sắc, còn ở khí chất.

Cốc chủ Dược Vương Cốc, danh cũng là xứng với thực.

Có thể chịch một đại mĩ nhân như thế, đương nhiên phải trả giá đôi chút rồi, tuy rằng không đến nỗi mất mạng, nhưng tuyệt đối đắt đỏ.

Mà Linh Tê Ngân Tâm trong người Nam Cung Vấn Thiên tựa như một cái voucher được tặng miễn phí vậy.

Hắn đã biết đủ.

Ngoan ngoãn leo lên giường, ngồi lên bắp đùi tron tròn đang duỗi thẳng của Đoàn Trâm Anh, cầm lấy hai quả mông của nàng bóp lấy. Mông của Đoàn Trâm Anh vừa tròn vừa vểnh, săn chắc mà đàn hồi. Nam Cung Vấn Thiên cầm hai quả mông banh rộng sang hai bên hết cỡ, mới thấy được hậu môn như một đoá hoa cúc phấn hồng của nàng, cùng huyệt môn đỏ thẫm tựa như đoá hoa hồng nhung nở rộ, dâm dục lại quyến rũ cực kì.

Nam Cung Vấn Thiên cầm côn thịt ấn xuống, quy đầu thô to chạm lên trung tâm cánh hoa thịt non, mông đưa tới trước, quy đầu liền đẩy bốn cánh hoa ra hai bên, tiến vào âm đạo đã ướt át sẵn của Đoàn Trâm Anh.

Mấy ngày này cùng Đoàn Trâm Anh làm tình, Nam Cung Vấn Thiên đã phát hiện ra âm đạo của nàng luôn ướt, có thể chấp nhận côn thịt của nam nhân cắm vào đâm rút bất kì lúc nào.

Trong miệng thầm mắng một tiếng đồ lẳng lơ.

-Tiểu Thiên, ngươi vận công đi.

Nam Cung Vấn Thiên chống tay lên giường hai bên sườn của Đoàn Trâm Anh, không ngừng đem côn thịt quất nàng. Đồng thời cũng vận lên Nhân Sinh Công. Côn thịt của hắn càng thêm cứng rắn, tựa như hoá thành một thanh bảo kiếm, dễ dàng xuyên phá mọi cản trở trong âm đạo Đoàn Trâm Anh, thẳng tiến đến cùng. Bởi thế Nam Cung Vấn Thiên cắm rút rất dễ dàng, mà khoái cảm Đoàn Trâm Anh nhận được, càng cường liệt. Mĩ nhân cũng không vận công đáp lại, mà vừa tận hưởng lấy khoái cảm côn thịt của Nam Cung Vấn Thiên mang lại, vừa cùng Nam Cung Ân Trí trò chuyện.

-Ngân Tâm vốn là để dành cho tỷ tỷ luyện công đấy. Nhưng mà tỷ cũng không cần lắm, cho các ngươi đi.

-Đa tạ tỷ tỷ.

-Ân Trí, muội hôm nay khai bao luôn không? Nhân Sinh Công có thể giúp ngươi tu luyện nhanh hơn rất nhiều đấy.

Đoàn Trâm Anh cười hỏi, mà Nam Cung Ân Trí thì im lặng suy nghĩ một hồi.

-Hảo. Ta cũng muốn sớm ngày thành tựu Tiên Thiên. Nhìn thân thể của tỷ thật thích.

Nam Cung Ân Trí đưa tay vuốt ve nhũ cầu của Đoàn Trâm Anh. Vừa mềm vừa to, lại đàn hồi cực kì, bóp thế nào cũng được.

-Này khoan đã, ta từ chối.

Nam Cung Vấn Thiên nãy giờ vẫn im lặng quất cắm mật huyệt của Đoàn Trâm Anh lúc này mới lên tiếng. Nam Cung Ân Trí thế nhưng là tỷ tỷ cùng cha khác mẹ của hắn đấy.

Đoàn Trâm Anh dùng lực chấn mông Nam Cung Vấn Thiên văng ngược ra sau một đoạn, vừa đủ để côn thịt thô dài của hắn trượt ra khỏi mật huyệt mê người của nàng, trở mình nằng nghiêng trên giường nhìn về phía Nam Cung Vấn Thiên.

-Chuyện của người và Thuỵ Vân Phu Nhân ta đã nghe Ân Trí kể. Mẫu thân của ngươi là mẫu thân của ngươi không sai, nhưng nàng có thật sinh ra ngươi hay không, còn chưa biết được. Nhưng nàng thật coi ngươi là nhi tử, cho nên ngươi làm vậy là đúng. Ta cũng rất tán thưởng dũng khí của ngươi. Ân Trí lại khác, nàng không coi ngươi là thân huyết đệ đệ thật sự. Nếu ngươi thật sự muốn gia nhập cùng chúng ta, ngươi phải luôn nhớ mình là Luân Hồi Giả, mà không phải là một người mang họ Nam Cung.

-Trâm Anh tỷ, ta vẫn thấy không được thoải mái.

-Vậy ta lấy lại Linh Tê Ngân Tâm, ngươi cứ đi Luân Hồi mà từ từ suy nghĩ thoải mái đi.

Không giống Thuỵ Vân Phu Nhân lúc đe doạ đều phát ra sát khí, Đoàn Trâm Anh nói chuyện rất hiền hoà, nhưng mà nàng thật muốn động thủ rồi. Bởi ánh mắt của nàng hiếm thấy đã híp thành một đường cong nguy hiểm.

-Ực, Trâm Anh tỷ, ta lại thấy thoải mái rồi. Đều nghe ngươi.

Nam Cung Vấn Thiên vội vàng khoát tay nói.

-Vậy không phải ngoan sao.

Ánh mắt Đoàn Trâm Anh giãn ra.

-Vậy mới ngoan nha, nào Ân Trí, để tỷ tỷ giúp ngươi khởi động.

-Vâng, Trâm Anh tỷ.

Nam Cung Ân Trí cười đáp một tiếng, trở mình nằm ngửa trên giường, lưng tựa lên một chiếc gối lớn cho nửa thân trên cao lên, để nàng dễ dàng nhìn thấy cảnh tượng dưới háng của mình. Trước ngực hai nhũ cầu tròn vo được bao trong áo lót càng thêm quyến rũ, tựa như một quả đồi tươi tốt nhô thẳng lên trên lồng ngực trắng muốt. Cặp đùi tròn trịa dang rộng hai bên thành hình chữ M, đùi rất tròn, chân cũng dài với kích cỡ phù hợp, để Nam Cung Ân Trí dù không cao, thân thể lại gần như hoàn mĩ, vô cùng nóng bỏng.

Đoàn Trâm Anh cười một tiếng, cúi đầu xuống sát âm hộ Nam Cung Ân Trí, há miệng dùng răng cắn lấy đũng quần lót, kéo sang một bên. Âm hộ của Nam Cung Ân Trí tuy không được mịn màng đến ngỡ ngàng như của Đoàn Trâm Anh, nhưng không hề thâm đen, không một cọng lông, lại cũng múp máp đầy đặn. Mà mật huyệt, thì tựa như Nhất Tuyến Thiên, là một đường chỉ mảnh màu hồng phấn trên nền âm hộ trắng mượt.

Mùi hương của trinh nữ tràn vào mũi, Đoàn Trâm Anh cười lên một cái thích thú, thè lưỡi ra liếm lấy cửa huyệt Nam Cung Ân Trí, để tiểu mĩ nhân run lên một cái. Đoàn Trâm Anh cũng không dừng lại, dùng đôi môi gợi cảm cực kì ngoạm lấy cả âm hộ Nam Cung Ân Trí, còn đem đầu lưỡi tiến vào sâu bên trong. Đầu lưỡi mềm mại chạm tới màng trinh của Nam Cung Ân Trí, cũng không có ý định xuyên phá, quay ra liếm láp cánh hoa lẫn hột châu đã sung huyết của tiểu mĩ nhân, để nàng run lên không ngừng.

-A… Trâm Anh tỷ liếm ta thật thoải mái…ư

Tuy rằng còn trinh, nhưng cũng là một cái đồ lẳng lơ, Nam Cung Ân Trí rên lên vui sướng. Dâm thuỷ dần dần trào ra không ngừng, càng ngày càng nhiều, bị Đoàn Trâm Anh mút lấy, chảy ra trôi vào miệng Đoàn Trâm Anh.

Nam Cung Vấn Thiên ở một bên trố mắt ra nhìn. Nếu không phải mấy ngày này đem côn thịt cắm vào thân thể nàng vô số lần, cũng làm nàng đến cao trào không ít, hắn chắc chắn cho rằng Đoàn Trâm Anh là một cái đồng tính nữ rồi. Đoàn Trâm Anh úp mặt vàp âm hộ Nam Cung Ân Trí vui thích liếm láp, mông bự chổng cao lên trên, hai chân kẹp chặt vào nhau khiến âm hộ càng thêm căng đầy, hướng ra sau về phía Nam Cung Vấn Thiên, không ngừng uốn éo vòng eo ngoe ngẩy.

Nam Cung Vấn Thiên hiểu ý dùng đầu gối đi tới, ôm lấy mông Đoàn Trâm Anh, côn thịt lại đâm vào âm đạo mất hồn của nàng. Côn thịt thô to sạm màu liên tục ra ra vào vào giữa rãnh mông trắng ngần của Đoàn Trâm Anh, dâm mĩ cực kì. Khi rút ra thì mang theo dâm thuỷ trong suốt, đem côn thịt tẩm sáng bóng, mà đâm vào thì bụng dưới rắn chắc ép vào đem mông bự biến hình, nhằm đem cả cây côn thịt dài ngoằng nhét hết vào trong mật huyệt của Đoàn Trâm Anh.

Nam Cung Vấn Thiên vui sướng cắm rút, lại phát hiện mật huyệt của Đoàn Trâm Anh càng lúc càng nóng, dần dần trở thành một lò lửa. Mà côn thịt của hắn cũng bỗng nhiên cảm giác được mùi vị mà hương thơm ngọt ngào, cảm giác sung sướng càng thêm kịch liệt. Côn thịt cảm giác như đang dần bị hoà tan trong âm đạo nóng bỏng, tựa như bị đốt bởi dục hoả ngút trời.

Nam Cung Vấn Thiên biết Đoàn Trâm Anh đã dùng đến song tu công pháp.

Nhưng không như lần đầu lập tức sướng đến xuất tinh, Nam Cung Vấn Thiên giữ vững tinh quan, cũng vận lên công pháp, lại đem côn thịt biến thành một thanh kiếm. Tuy rằng lâu dài vẫn là vẫn không chịu được âm đạo nóng hổi như hoả lô của Đoàn Trâm Anh, nhưng cũng giúp hắn không lập tức nộp khí giới đầu hàng, vẫn có thể tiếp tục chiến đấu.

Chân khí nóng rực của Đoàn Trâm Anh thông qua bộ phận sinh dục chảy vào người Nam Cung Vấn Thiên. Khác hẳn với Hấp Tinh Đại Pháp, đem đến cho Nam Cung Vấn Thiên không chỉ cảm giác dễ chịu mà còn hưng phấn vô cùng, để hắn hưng phấn tăng vọt, đồng thời cũng cảm thấy như đang dần tan ra, thoải mái chí cực. Chân khí của Đoàn Trâm Anh là Tiên Thiên Chân Khí không nói. Nàng lại đang nhắm hướng Nguyên Thần Cảnh tiến lên, chân khí càng thêm cô đọng tinh khiết, là vật đại bổ đối với nhị giai gà mờ như Nam Cung Vấn Thiên. Song tu cùng nàng một lần, hơn cả tháng khổ tu. Mà cảm giác vui thích do nó mang lại, đúng thật là sướng đến lên trời.

Chân khí đi một vòng kinh mạch Nam Cung Vấn Thiên, sau đó thông qua côn thịt trở lại thân thể Đoàn Trâm Anh. Cảm giác tựa như xuất tinh mà không phải xuất tinh. Khoái cảm xuất tinh giống như núi lửa bạo phát, mà khoái cảm do song tu mang lại, thì như hồng thuỷ tràn trề, liên miên không dứt.

Nhưng mà khoái cảm đó cũng không phải là có thể kéo dài đến vô tận.

Thân thể của võ giả dù lại cường hãn đến mấy, vẫn là có giới hạn.

Xuất tinh côn mềm, song tu liền chấm dứt.

Quả nhiên ở thế giới nào, độ kéo dài vẫn luôn là thước đo sự mạnh mẽ của nam nhân.

Mà khi song tu, khoái cảm vô cùng mãnh liệt, xuất tinh càng nhanh. Cũng may thân thể cường hãn bù lại, nếu không nam nhân ở Cửu Châu đều bị bệnh xuất tinh sớm cả mất.

Tựa như nước bị đun sôi, Nam Cung Vấn Thiên thậm chí cảm thấy tinh dịch trong túi tinh đang sôi trào, đang chực chờ nổ tung. Hắn đang muốn làm sau cùng tiến lên, đem tinh dịch phun trào vào thân thể Đoàn Trâm Anh, thì nàng ngừng lại.

-Đủ ướt rồi, hảo tiểu Thiên, mau đến giúp tiểu tỷ tỷ của ngươi khai bao.

Đoàn Trâm Anh cười nói, tránh ra khỏi giữa hai chân Nam Cung Ân Trí đang dạng rộng, còn giúp tiểu mĩ nhân lột sạch đồ lót, triển lộ hoàn toàn thân thể ngọt mọng của nnàg trước con mắt đã đỏ hoe kích động của Nam Cung Vấn Thiên.

-Hộc…hộc…ư

Nam Cung Vấn Thiên thở dốc tiến tới quỳ dưới háng Nam Cung Ân Trí.

-Trâm Anh tỷ thật xấu hihi

Tiểu mĩ nhân nhìn trạng thái sắp nổ tung của Nam Cung Vấn Thiên, hiểu ý đồ của Đoàn Trâm Anh, cười lên khúc khích, không ngăn cản, hai bắp đùi càng dang rộng hơn.

-Nào hảo tiểu đệ, mau đến giúp tỷ tỷ khai bao.

Còn hướng về Nam Cung Vấn Thiên quăng cái mị nhãn. Khuôn mặt trứng tròn ngây thơ nói lên lời dâm dãng như vậy, khiến Nam Cung Vấn Thiên gần như mất đi lý trí, chồm tới trên người Nam Cung Ân Trí. Quy đầu thô to đâm chọt lên âm hộ múp rụp của tiểu mĩ nhân, đương nhiên không thể tìm thấy lối vào.

-Nào, để tỷ tỷ giúp ngươi.

Đoàn Trâm Anh thấy vậy, tiến tới ngồi một bên, một tay giữ lấy côn thịt Nam Cung Vấn Thiên, một tay dùng hai ngón banh rộng khe huyệt mỏng manh của Nam Cung Ân Trí ra, đem quy đầu đặt lên huyệt môn.

-Được rồi, hảo tiểu Thiên.

Đoàn Trâm Anh còn đưa tay vỗ mông Nam Cung Vấn Thiên một cái, báo hiệu hắn có thể đâm tới.

-Á.

-A

Cả Nam Cung Vấn Thiên và Nam Cung Ân Trí cùng rên lên.

Mật huyệt nhỏ xíu vậy mà có thể thừa nhận côn thịt thô to cắm vào. Quy đầu nóng rực cũng không quản màng trinh cảm trở, phá tan tiến sâu vào bên trong, cắm đến tận cùng. Âm đạo của Nam Cung Ân Trí tuy là lần đầu đón nhận khách lạ tiến vào, lại đã ướt đẫm như lũ lụt. Nam Cung Ân Trí rên lên một tiếng đau đớn sau, lại mở to hai con mắt to tròn ra nhìn côn thịt nam nhân dần dần đâm sâu vào âm hộ đầy đặn không lông của mình, nội tâm cũng vô cùng kích động.

-A…a…a…a

-A…nóng quá…A

Nam Cung Vấn Thiên chống hai tay hai bên vòng eo mảnh khảnh của Nam Cung Ân Trí, vừa đem côn thịt cắm đến tận dùng, lỗ xuất tìm thấy cửa tử cung, côn thịt vốn đã bị mật huyệt Đoàn Trâm Anh nung đến cực hạn, lập tức không còn nhịn được, tinh quan thất thủ, tinh dịch sôi trào trực tiếp phun vào tử cung non nớt trinh nguyên của tiểu mĩ nhân.

-Đem tử cung ta đều lấp đầy…a…a…hảo tiểu Thiên, ngươi thật giỏi…a…thật dễ chịu…ư…nóng quá…a

Nam Cung Ân Trí rên rỉ, còn vận công, đem tinh dịch của tiểu đệ đệ bắn ra hút hết vào trong tử cung. Tinh dịch của Nam Cung Vấn Thiên chứa đầy tinh nguyên, lập tức thông qua niêm mạc tử cung thẩm thấu vào thân thể nàng, đem đến cảm giác thoải mái cực kì.

-Hộc…ta cũng sướng…a…muốn chết…ư

Nam Cung Vấn Thiên nằm đè lên người Nam Cung Ân Trí, ôm lấy thân thể mềm mại lại đàn hồi của nàng thở dốc, sướng đến không được.

Đoàn Trâm Anh nhìn Nam Cung Vấn Thiên côn thịt vẫn cắm trong người Nam Cung Ân Trí, mông chổng cao lên, lập tức tiến tới dùng tay trái banh mông của Nam Cung Vấn Thiên sang một bên. Ngón trỏ tay phải đưa xuống háng cắm vào mật huyệt của chính nàng, dùng dâm thuỷ bôi trơn, lại đưa tới cắm vào hậu môn Nam Cung Vấn Thiên.

-A…a…a

Tiếng Nam Cung Vấn Thiên rên thét lên để Đoàn Trâm Anh càng hứng thú, đem ngón tay khuấy loạn trong trực tràng hắn. Mà côn thịt vừa xuất tinh đang cắm trong mật huyệt Nam Cung Ân Trí, lại cương cứng. Mà Nam Cung Ân Trí cười lên một cái khúc khích, lập tức vận song tu công pháp, âm đạo tựa như rắn nuốt mồi, vách thịt non cử động ma sát lấy côn thịt của Nam Cung Vấn Thiên.

-A…a…ư…a

Nam Cung Vấn Thiên nào chịu được hai cái đồ lẳng lơ dày vò, rên lên trong sướng khoái mất hồn.

Đoàn Trâm Anh rút ngón tay ra, đưa lên mũi ngửi, không thấy mùi gì lạ, liền há miệng ngậm lấy mút say mê, dâm đãng đến cùng cực.

-Tiểu Thiên thật ngoan, vậy mà đem cửa sau rửa thật sạch sẽ, để tỷ tỷ thưởng cho ngươi hihi

Đoàn Trâm Anh cười lên khanh khách, chôn mặt xuống giữa mông Nam Cung Vấn Thiên, dùng đầu lưỡi thơm tho mềm mại liếm lấy hậu môn hắn. Tay nàng còn thò xuống tìm lấy túi trứng của Nam Cung Vấn Thiên bóp lấy, mân mê không ngừng.

Trước hổ sau sói.

Khoái cảm kịch liệt nhấn chìm Nam Cung Vấn Thiên, đẩy hắn hướng cao trào, chưa được bao lâu lại sung sướng xuất tinh vào tử cung Nam Cung Ân Trí, như muốn đem tử cung non nớt của nàng bơm căng đầy đến nổ tung.

Sau đó hắn gần như thần trí mơ hồ, bị hai cái yêu nữ giày vò liên miên không dứt.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 191

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.