Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hoa Sơn bí sử (3)

Tiểu thuyết gốc · 2750 chữ

Chương 36.3 Hoa Sơn bí sử (3)

Tung Sơn.

Tung Sơn Phái hôm nay vô cùng nhộn nhịp.

Bọn hắn đối với Ngũ Nhạc Kiếm Hội vô cùng coi trọng, tổ chức rất tỉ mỉ hoành tráng. Địa điểm là Diễn Võ Trường của Tung Sơn Phái. Bố trí có vẻ hơi giống như họp quốc hội. Ở chính giữa lại là một võ đài. Mặt chính bắc võ đài là một hàng ghế khá xa hoa, dành cho các Tiên Thiên Cường Giả. Các mặt còn lại thì cho các đệ tử ngồi, hoặc đứng.

Thân làm võ giả, gặp mặt đương nhiên là luận bàn trao đổi võ công. Cho nên mới có võ đài. Mà các phái có mâu thuẫn, cũng có thể lên đó giải quyết. Tranh chấp tài nguyên, cũng cho lên võ đài luôn.

Những nhân vật quan trọng của Ngũ Nhạc Kiếm Phái đều đến.

Năm chưởng môn có mặt.

Tả Lãnh Thiền của Tung Sơn Phái, lục giai.

Mạc Đại Tiên Sinh của Hành Sơn Phái, ngũ giai.

Định Dật Sư Thái của Hằng Sơn Phái, ngũ giai.

Sơn Tùng Đạo Nhân của Lao Sơn Phái, tứ giai.

Và ta, Nhạc Bất Quần của Hoa Sơn Phái, nguỵ lục giai.

Tiên Thiên các phái tuy không đến đủ nhưng cũng có mười mấy người.

Bạch Quân Nghi và Thuý Diễm Phu Nhân ngồi sau lưng ta.

Người đã đến đông đủ, Ngũ Nhạc Kiếm Hội cũng nên bắt đầu.

-Các vị, hôm nay tổ chức Ngũ Nhạc Kiếm Hội sớm hơn thường lệ, cũng là bởi vì đại sự ở Ma Thiên Nhai. Các vị hẳn đều nhận được thư của Ma Thiên Cư Sĩ rồi chứ?

Tả Lãnh Thiền thân là chủ nhà, đứng lên phát biểu.

-Đúng vậy. X3.14

Mọi người cùng gật đầu.

-Nam Man Hoang Châu hung hiểm khó lường. Ngũ Nhạc Kiếm Phái chúng ta tuy năm mà một, hẳn là nên đoàn kết lại, cùng nhau cùng tiến cùng lùi, mới dễ dàng phát triển ở Ma Thiên Nhai hơn. Ta đề nghị bầu ra một Minh Chủ, các vị có ý kiến gì không?

Tả Lãnh Thiền cũng không dài dòng, trực tiếp nói ra ý định.

-Đây là một ý hay. Ta thấy hay là Tả huynh làm Minh Chủ luôn đi. Cho đỡ dài dòng. Các vị nghĩ sao?

Mọi người quay đầu lại nhìn ta. Tả Lãnh Thiền cũng nhìn ta không chớp mắt. Minh Chủ, cũng không phải là một cái chức suông, còn dính đến lợi ích nữa. Mà người có khả năng cạnh tranh chức Minh Chủ với Tả Lãnh Thiền cũng chỉ có ta.

Thấy ta lại dễ dàng đề cử Tả Lãnh Thiền, mọi người cũng nhao nhao đồng tình.

Tả Lãnh Thiền tuy không hiểu tại sao ta lại đề cử hắn, nhưng cơ hội đến hắn cũng không từ chối.

-Vậy Tả mỗ xin nhận chức Minh Chủ này. Vì Ngũ Nhạc Kiếm Phái.

-Vì Ngũ Nhạc Kiếm Phái.

Mọi người cùng nâng ly, cắt máu ăn thề, nguyện cùng tiến cùng lùi. Đương nhiên trải qua ta đề nghị, Minh Chủ mỗi bốn năm sẽ bầu lại một lần, hơn nữa còn là cộng đồng giám sát Minh Chủ làm việc, ghi vào minh ước rõ ràng. Có chuyện gì, liền đi tìm Ma Thiên Cư Sĩ lý luận. Tả Lãnh Thiền ngược lại vui vẻ đồng ý, hắn dù rằng có dã tâm, nhưng hắn chỉ là lục giai, vẫn rất là biết điều.

Sau đó là một hồi tỷ thí võ nghệ.

Vì mọi người đều vui, võ đài đánh cũng nhẹ nhàng, điểm đến là ngừng. Người thắng thì vui vẻ mà người thua thì cũng tâm phục khẩu phục.

-Nhạc đệ, nghe nói ngươi vừa đột phá lục giai, chi bằng chúng ta luận bàn chút.

Ta nhìn thẳng vào mắt Tả Lãnh Thiền.

-Tả huynh, ngươi vừa nhậm chức Minh Chủ, cũng không nên tìm mất mặt.

-Haha vậy thôi. Nào Nhạc đệ, ta kính ngươi một ly.

-Haha cạn ly.

-Cạn.

Mọi người xung quanh không hiểu gì, chỉ có Tả Lãnh Thiền sau lưng đã mồ hôi ướt đẫm. Nhưng hắn cũng là cường giả, diễn kĩ cũng rất cao siêu, coi như không có chuyện gì, uống rượu xong lại cùng mọi người đàm luận tỷ thí trên đài. Mọi người trò chuyện vô cùng vui vẻ.

Đám đệ tử Hoa Sơn Phái thì Lệnh Hồ Xung là mạnh nhất. Vừa đẹp trai lãng tử, võ công lại cao cường, lên đài tỷ thí liền hớp hồn bao em gái các phái. Kiếm pháp của hắn cũng rất cao siêu, được chân truyền của Phong Thanh Dương. Đối thủ của Lệnh Hồ Xung, chưa tiếp được vài kiếm đã bại. Đồng lứa trong Ngũ Nhạc Kiếm Phái cũng không ai là đối thủ.

-Nhạc đệ dạy được đồ nhi thật tốt.

Tả Lãnh Thiền đối với ta càng thêm nhiệt tình.

-Đó là đương nhiên haha Tả huynh, cạn ly.

-Cạn ly.

Đàm Uyển Phượng và Lăng Phong thì tương đương nhau. Đàm Uyển Phượng cuối cùng còn chủ động khiêu chiến Lệnh Hồ Xung, tuy bại mà lại không phục. Thật là một nữ nhân kiêu ngạo.

Nhạc Linh San và Lục Phi Nhi thì khỏi nói, thua nhiều thắng ít. Được cái xinh đẹp, nên được mọi người cổ vũ nhiệt tình. Tung Sơn Phái, nam nhiều nữ ít. Đám trạch nam đó lâu ngày không thấy mĩ nữ, máu đều chảy xuống dưới háng hết rồi. Mà mĩ nữ Hoa Sơn, là nổi danh thiên hạ đấy, mỗi người đều là vô cùng xinh đẹp.

Không trách được.

Tả Lãnh Thiền người này trước giờ không hề coi trọng vẻ bề ngoài. Nhận đệ tử toàn là dựa vào tư chất.

Về điểm này ta thật sự thưởng thức hắn.

Một nhân vật lên sàn cũng gây được sự chú ý của toàn trường. Vì nàng vô cùng xinh đẹp, dù nàng hơi lớn tuổi so với mặt bằng chung. Như đám Lệnh Hồ Xung còn chưa đến hai mươi. Đương nhiên đệ tử lớn tuổi trong Ngũ Nhạc Kiếm Phái rất nhiều, đột phá Tiên Thiên, chưa bao giờ là việc dễ dàng. Cho nên Tiên Thiên Đan luôn có thể khiến con người điên cuồng.

Thanh Mai Phu Nhân hôm nay cũng đến Ngũ Nhạc Kiếm Hội, còn là với thân phận đệ tử Sơn Tùng Đạo Nhân.

-Đạo huynh, đệ tử này của ngươi, thật đặc biệt nha.

Ta mở lời bắt chuyện với Sơn Tùng Đạo Nhân.

-Đúng vậy, đệ tử này là ta mới thu gần đây. Tuy rằng nàng bỏ lỡ thời gian tu luyện tốt nhất, nhưng tư chất không tệ, có khả năng cao thành tựu Tiên Thiên.

Sơn Tùng Đạo Nhân vui vẻ đáp.

-Haha chúc mừng đạo huynh thu được ái đồ.

Mọi người cùng nhau chúc mừng.

-Đa tạ chư vị khen ngợi.

Thanh Mai Phu Nhân cũng mới hơn ba mươi mấy, nếu được nhận định có khả năng thành tựu Tiên Thiên, vậy tuổi tác chỉ là con số mà thôi. Cũng đáng để dốc lòng bồi dưỡng. Đương nhiên nàng tiến bộ nhanh như vậy, còn vừa đột phá tam giai, đều là công sức ta cày cuốc ngày đêm trên người nàng. Không kể Thiên Địa Hợp Đạo Pháp, Hấp Tinh Đại Pháp cũng rất lợi hại. Không hổ là tà pháp bị người người phỉ nhổ. Nếu không có Linh Tê Thông Tâm, cao to đen hôi khoẻ mạnh vạm vỡ như Táng Sơn Cường cũng phải bị hút khô mà chết mấy trăm lần, rất đáng sợ.

Thanh Mai Phu Nhân lên đài, thua nhiều thắng ít.

Nàng cũng không sở trường chiến đấu.

Lên đài là để cọ xát củng cố tu vi.

Cùng với đó là lấy chút danh tiếng cho Lao Sơn Phái.

Dù sao ở Ngũ Nhạc Kiếm Phái, tu vi tam giai cũng là số ít. Hơn ba mươi mấy như Thanh Mai Phu Nhân cũng chưa coi là lớn tuổi, vẫn tính là hàng đệ tử mà thôi.

Ngũ Nhạc Kiếm Hội diễn ra êm đẹp, thành công.

Mọi người vui vẻ ra về, hẹn ngày hội ngộ tại Ma Thiên Nhai.

*

Tung Sơn Thành.

Đêm gần khuya.

Người Hoa Sơn Phái qua đây thuê nhà trọ nghỉ ngơi, sáng mai về Hoa Sơn luôn, cũng không ở lại trong Tung Sơn Phái. Ở cùng nhà trọ, còn có người Lao Sơn Phái.

Lao Sơn Phái cũng có giống Hoa Sơn Phái ở một điểm, đó là mĩ nữ như mây. Hồi xưa nghe không rõ ràng, Tứ Đại Trưởng Lão của Lao Sơn Phái, đều là nữ, còn là tuyệt sắc mĩ nữ, cộng với nương tử chưởng môn, gộp lại thành Lao Sơn Ngũ My. Gọi là Ngũ My, bởi vì trong tên của năm người các nàng, đều có chữ My, đương nhiên gọi là Lao Sơn Ngũ Mỹ cũng chẳng sai. Thật là tội nghiệp Sơn Tùng Đạo Nhân, đã bị yếu sinh lý, còn bị một đám nữ nhân vây quanh giành giành giật giật, thật đúng là sống không dễ dàng.

Đã thế hôm nay Ngũ Nhạc Kiếm Hội vừa xong, Sơn Tùng Đạo Nhân đã phải tất bật chạy về Lao Sơn ngay, để chuẩn bị cho môn nhân sớm ngày đi Ma Thiên Nhai cho kịp tiến độ đã đề ra.

Mà nương tử hắn, Diễm My Phu Nhân, hiện tại đang cầm lấy một cây côn thịt thô to đen dài, hơn hai mươi phân, ra sức bú liếm. Dung nhan tuyệt mĩ bình thường lạnh lùng cao ngạo, bây giờ lại chôn dưới háng nam nhân tới tới lui lui nhả nuốt côn thịt, bộ dạng đói khát vô cùng. Ta nhìn tiếu dung dâm dãng của nàng cũng không nhịn được hưng phấn.

-Diễm tỷ, không ai tranh của ngươi đâu, không cần vội vàng như vậy.

Huyền My Phu Nhân ngồi bên giường nhìn cảnh tượng dâm đãng phía trước, mặt cũng không đỏ cười nói.

Diễm My Phu Nhân nhả quy đầu đỏ hồng to bự ra khỏi miệng, quay đầu nhìn hai vị sư muội cười mắng.

-Hai cái đồ lẳng lơ các ngươi nếu không có ta yểm hộ ăn vụng mấy lần, nếu không so với ta còn gấp.

-Thì chúng ta cũng đang nhường tỷ đó mà.

Thanh Mai Phu Nhân cười đáp.

-Cuối cùng lão già đó cũng đi, hại ta nhịn thật khổ sở, trong huyệt thật ngứa. Tiểu Cường, mau tới.

Diễm My Phu Nhân đem y phục không nhiều trên người lột sạch ném xuống sàn, tay chống lên bàn, mông tron xoe vểnh lên đong đưa mời gọi ta tới chơi nàng. Thân hình Diễm My Phu Nhân vô cùng tuyệt vời, dáng người cao gầy, mỗi đường cong đều là hoàn mĩ. Ta tiến tới đỡ lấy eo nàng, từ trên nhìn xuống, côn thịt quen lối từ từ mất hút trong khe mông quyến rũ của Diễm My Phu Nhân. Dùng hai tay tách hai bờ mông sang hai bên, liền có thể nhìn thấy toàn cảnh, cúc môn phấn hồng cùng da thịt trắng mịn tương phản rõ rệt với côn thịt đen thui, vô cùng kích tình.

-A…thật đã ngứa…thoải mái

Diễm My Phu Nhân chủ động đong đưa mông bự tới lui, để côn thịt của ta cắm càng sâu trong mật huyệt mềm mịn trơn ướt của nàng, còn không ngừng rên rỉ những âm thanh chọc ngươi vô cùng.

-Các tỷ đối với Ma Thiên Nhai có cái nhìn thế nào?

Thanh Mai Phu Nhân hỏi. Nàng tuy rằng thông minh, nhưng chung quy tầm nhìn không đủ. Làm việc gì cũng cần hỏi ý kiến các vị tỷ tỷ. Dù rằng có ta tại, mọi việc đều là do nàng quyết định sau cùng.

-Cả Ngũ Nhạc Kiếm Phái đều hành động đi Ma Thiên Nhai rồi. Xem ra lợi ích từ đó là vô cùng lớn.

Huyền My Phu Nhân nói.

-Nữ nhi ta gửi thư về bảo tài nguyên Ma Thiên Nhai thu được từ Nam Man Hoang Châu vô cùng nhiều. Dược liệu chuyển tới Dược Vương Cốc cuồn cuộn không dứt. Mà bây giờ chỉ mới là đợt đầu khai phá mà thôi. Cũng chỉ quanh quẩn ở gần Ma Thiên Nhai.

Đoàn Trâm Anh và Thanh Mai Phu Nhân vẫn thường xuyên thư từ qua lại thường xuyên.

-Ư…đáng tiếc phái ta không có cường giả đỉnh cấp trợ trận…a…Nam Man Hoang Châu vô cùng nguy hiểm…a…tứ giai, cũng dễ dàng tử vong…a…thật thoải mái

Diễm My Phu Nhân vừa rên vừa nói. Trong huyệt nàng đang dần nóng lên, là dấu hiệu nàng đang vận dụng Cực Lạc Công. Dâm thuỷ đã như nước nóng, ngâm côn thịt ta rất thoải mái, tốc độ cắm rút cũng không nhịn được nhanh dần lên. Dùng thuỷ khắc hoả, ta cũng dùng Cực Lạc Công, côn thịt lập tức như biến thành như cột băng, lạnh lẽo và cứng rắn, hung hãn cắm rút trong mật huyệt Diễm My Phu Nhân, mỗi lần đều đến tận cùng, đâm mạnh vào cổ tử cung mĩ phu nhân, để nàng run lên sung sướng.

-Các ngươi biết không, hôm nay Nhạc Bất Quần vừa trừng Tả Lãnh Thiền một cái, hắn liền trở nên ngoan ngoãn. Xem ra Nhạc chưởng môn không đơn giản như vẻ bề ngoài.

Huyền My Phu Nhân sáng nay ngồi sau các vị chưởng môn, cũng quan sát được đôi chuyện.

-Nếu vậy ta thấy chúng ta có thể tới nhờ vả Hoa Sơn Phái. Nhưng nên bắt đầu từ đâu đây?

Chuyện Lao Sơn Phái bây giờ đều do năm người các nàng quyết, Sơn Tùng Đạo Nhân, hiện giờ cũng đã là nói gì nghe nấy. Lao Sơn Ngũ My, vì một cây côn thịt mà đoàn kết lại, đúng là năm cái đồ lẳng lơ.

-Chuyện này ta có một cái chủ ý, các ngươi có muốn nghe không?

Ta không ngừng quất huyệt Diễm My Phu Nhân, mở miệng.

-Ồ.

Tạo ra phân thân Táng Sơn Cường, còn gọi là Tiểu Cường là cho vui mà thôi, không ngờ thu được Lao Sơn Ngũ My, cũng là niềm vui ngoài ý muốn. Đây đều là công sức của Thanh Mai Phu Nhân cả. Bình thường Táng Sơn Cường chỉ nghe lệnh mỗi mình Thanh Mai Phu Nhân, tựa như một ngọn núi trầm tĩnh, không mấy khi mở lời. Cho nên ta vừa nói có chủ ý, cả ba mĩ phu nhân đều bất ngờ.

-Tiểu Cường , ngươi cứ nói đi.

Thanh Mai Phu Nhân biết chút nội tình, đối với Tiểu Cường vẫn luôn khách khí. Huyền My Phu Nhân và Diễm My Phu Nhân thì thường chỉ coi Tiểu Cường như một lô đỉnh, tuỳ ý thải bổ. Đương nhiên, nữ nhân mà, con đường ngắn nhất thông đến trái tim là âm đạo, chơi các nàng nhiều, các nàng liền thân thiết. Đây cũng không phải là hiệu quả tâm lý, mà là do Linh Hợp Pháp mang đến. Hiện tại độ hoà hợp linh hồn của ta và Thanh Mai Phu Nhân đã rất cao rồi.

-Nhạc Bất Quần là cái đồ háo sắc, các ngươi trực tiếp qua đó câu dẫn hắn là được. Hiện tại hắn đang ở trong phòng một mình thôi.

-Ồ, làm sao ngươi biết.

Huyền My Phu Nhân hỏi.

Ta không trả lời, mặt lạnh tanh giữ lấy eo Diễm My Phu Nhân, một trận hung ác quất cắm.

-A…a…a…sướng quá…ta cao trào…Á

-Hừ.

Ta cũng không nhịn được rên khẽ một tiếng, cùng lúc đem tinh dịch hoà lẫn với dâm thuỷ của Diễm My Phu Nhân, cả hai cùng đạt được sướng khoái vô cùng, lại một lần linh hồn trở nên hoà hợp.

Diễm My Phu Nhân sung sướng mê ly, thần trí không rõ, nằm sấp trên bàn, hai chân buông thõng trên sàn. Tinh dịch trắng đục chảy ra khỏi huyệt môn, nhỏ giọt dưới đất thành những đốm trắng. Huyền My Phu Nhân quỳ qua đây cầm lấy côn thịt của ta, thè ra lưỡi thơm dọn dẹp vệ sinh.

P/S: đề cử và ủng hộ nhiệt tình nha các đồng dâm.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 283

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.