Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vạn Linh Mộ

Tiểu thuyết gốc · 3565 chữ

Chương 4.1 Vạn Linh Mộ

Thời gian trôi nhanh.

Công việc chuẩn bị khai quật Vạn Linh Mộ của Huyền My Phu Nhân đã chuẩn bị xong xuôi. Đoàn người kéo nhau trùng trùng điệp điệp hướng rừng sâu núi cao phía nam tiến tới. Ta cũng bị mời đi theo, cùng với sư tỷ Biệt Thu Hà. Đương nhiên ta là sẽ không vào trong Vạn Linh Mộ, chỉ ở ngoài tiếp ứng mà thôi.

Vốn ta cũng không quá nguyện ý theo vào, bởi lỡ như có cái gì từ trong mộ chạy ra, vậy ta liền toang. Bất quá sau khi nghe ngóng được thông tin đội hình khảo cổ do Huyền My Phu Nhân thành lập, ta liền triệt để yên tâm.

Sơn chủ Bạch Đà Sơn Âu Dương Phong. Ngoại hiệu Tây Độc.

Đảo chủ Đào Hoa Đảo Hoàng Dược Sư. Ngoại hiệu Đông Tà.

Bang chủ Cái Bang Hồng Thất Công. Ngoại hiệu Bắc Cái.

Kì thật từ mấy năm trước thì ta đã biết mình xuyên không qua nơi nào rồi. Thanh Mai Phu Nhân và Huyền My Phu Nhân đối với chuyện võ lâm giang hồ coi như hiểu rõ, thấy ta có hứng thú, cũng không ít chỉ dạy cho.

Nơi này gọi là Thập Vạn Sơn Châu, núi non trập trùng, tông môn san sát. Nổi bật nhất có ba nơi: Ma Thiên Nhai ở phía nam giao với Nam Man Hoang Châu, Võ Đang Phái nằm trên Thông Thiên Phong ở trung tâm đại lục, Thiếu Lâm Tự ở tận cùng phía bắc nối với Đông Thắng Thần Châu bởi một dải đất hẹp gọi là Bất Kiến Thiên. Ba nơi này gần như nằm trên một đường thẳng, đem Thập Vạn Sơn Châu chia đôi phân hai miền đông tây.

Ba nơi này nổi bật nhất, là bởi vì mỗi nơi đều có Cường Giả thất giai Nguyên Thần Cảnh trấn thủ. Ở Võ Đang Phái đương nhiên là Trương Tam Phong Trương chân nhân. Ma Thiên Nhai là cửa vào nối giữa Thập Vạn Sơn Châu và Nam Man Hoang Châu, Ma Thiên Cư Sĩ Tạ Yến Khách trấn thủ tại đây từ lâu, ngăn cho dị thú ở Nam Man Hoang Châu tràn vào, bảo vệ Thập Vạn Sơn Châu một mảnh bình an. Còn Thiếu Lâm Tự lại nghe đâu có tới bốn vị cao tăng thất giai, ngăn cho âm hồn ở Bất Kiến Thiên tràn xuống. Bọn họ vì lý do này lý do khác, không dễ dàng di chuyển, cho nên lục giai Linh Thức Cảnh đã là Cường Giả đỉnh cao ở đại lục.

Lúc này đây tại Hương Khê Trấn vậy mà tập trung ba vị lục giai, không thể không nói đội hình này quả thật rất xa hoa.

Nghe đâu nếu không phải quá xa xôi, Chưởng Môn Toàn Chân Giáo Vương Trùng Dương Vương Đạo trưởng cùng Nam Vương Đoàn Trí Hưng cũng sẽ tới. Là Nam Vương, mà không phải Nam Đế, vì Đế là danh hiệu dành cho Cường Giả bát giai, Đoàn Trí Hưng mới lục giai, tự nhiên không dám xưng Đế. Những vị có thể xưng Đế, cũng đã trở thành truyền thuyết rồi. Năm người bọn hắn quan hệ thân thiết, hữu hô tất ứng, cũng không giống trong tryện đấu đá lẫn nhau, có lẽ là bởi vì ở đây bọn hắn không phải là mạnh nhất. Mà Âu Dương Phong, lúc đầu cũng là kẻ độc ác, sau không biết vì lý do gì đổi tính, mới gia nhập được hội, bọn hắn tự xưng

Nhưng vậy cũng là đủ để đem cả cái Vạn Linh Mộ lật lên. Ba vị lục giai, một ngũ giai, hai tứ giai, sáu vị Tiên Thiên Cường Giả, cộng với hai mươi cái tam giai, nhị giai liền không cần.

Bởi vậy ta cùng sư tỷ ở ngoài doanh trại cũng coi như thoải mái, rảnh rỗi cũng chỉ trò chuyện giết thời gian. Thanh Mai Phu Nhân cũng theo vào Vạn Linh Mộ, nữ nhi nàng Đoàn Trâm Anh cũng lo lắng đi theo, ngồi cùng một chỗ với chúng ta, hại ta cũng phải nhiều lời an ủi nàng mấy câu.

Đêm.

Rừng núi âm u có vẻ đáng sợ. Đương nhiên chỉ là cảm giác.

Vẫn có hai cái Vương Gia tam giai ở lại bảo vệ chúng ta đấy. Hơn nữa Âu Dương Phong danh là Tây Độc, bản lĩnh đối phó độc vật trong rừng, tự nhiên là cao cường. Xung quanh doanh trại đã rải bột phấn đặc chế, rắn rết côn trùng không dám tới gần, một con muỗi cũng không có. Chỉ là chờ đợi đã hơn nửa ngày, cũng chưa thấy đoàn người trở ra, không nhịn được lo lắng.

Bất quá ta vẫn tin tưởng không có vấn đề gì. Mà thật có vấn đề gì mò ra Vạn Linh Mộ, chúng ta cũng liền không chạy kịp.

Ta cùng sư tỷ và Đoàn Trâm Anh ngồi bên đống lửa, không nói. Đã nói cả ngày, hết chuyện rồi.

-Hãy lấp đầy em bằng trái tim của anh, đan điền tình yêu của em cứ như sẽ cạn kiệt mất thôi, em không thể sống thiếu anh, thật sự không thể sống thiếu anh, anh chính là đan dược tình yêu của em.

Tiếng hát dễ nghe vang lên trong đêm vắng. Ta cố nhịn không phì cười, bởi ta biết bài hát này. Không ngờ xuyên không qua thế giới này rồi còn có thể chế lời như vậy. Mà Đoàn Trâm Anh lại lộ vẻ ngạc nhiên, nhìn về phía tiếng hát cất lên.

Một nữ nhân xinh đẹp vô cùng, khuôn mặt tinh xảo không tì vết, răng trắng môi hồng, tóc mái ngố suôn dài đen óng ngang lưng. Nàng ngồi đó, cất lên tiếng hát vô cùng trong trẻo dễ nghe, ánh lửa hắt lên khuôn mặt đẹp đẽ giữa núi rừng hoang vu tĩnh lặng, thật tràn đầy ý thơ.

Nàng là tôn nữ của Hồng Thất Công, tên gọi Hồng Trân Anh.

Kỳ thật ta từ khi thấy nàng đã nhận ra, người nổi tiếng mà, dù là xuyên không, cũng sẽ luôn nổi bật, không như ta là hạng vô danh tiểu tốt. Hơn nữa nàng xuyên không giỏi hơn ta nhiều, trực tiếp đầu thai thành tôn nữ của Cường Giả lục giai. Quả thật là lợi hại. Đoàn Trâm Anh cũng xuyên không giỏi, có một mẫu thân tốt, lại là con một. Không như ta, vừa xuyên không chính là trẻ mồ côi, nếu không có Trần Thúc, được vài bữa liền chết đói. Sinh tồn ở thời cổ đại không phải là chuyện dễ dàng, đặc biệt là đối với một đứa trẻ bốn tuổi. Nghĩ tới đây ta đối với nhạc phụ đại nhân càng thêm cảm kích. Hai đời người, người tốt với ta như vậy, cũng chỉ có bấy nhiêu.

Con nhóc Đoàn Trâm Anh ngu ngốc kia vậy thì là cũng đã phát hiện ra Hồng Trân Anh là người xuyên không, vậy mà đứng dậy đứng dậy bắt chuyện. Nói nói một hồi, Hồng Trân Anh vậy mà đứng dậy hướng bên đây cùng Đoàn Trâm Anh đi tới.

Ba ả đàn bà là thành cái chợ, ta một bên nhóm lửa một bên ngồi nghe, một bộ ngượng ngùng ít nói. Cũng may có sư tỷ Biệt Thu Hà hiểu ý ở một bên đỡ lời. Bất quá cũng từ đó mà biết được thêm vài chuyện.

Hồng Trân Anh cùng Hồng Thất Công từ Đông Nam Hải chạy qua đây đấy. Đông Nam Hải là vùng biển ở phía đông Thập Vạn Sơn Châu và phía nam Đông Thắng Thần Châu, nên có tên như thế. Nếu ở Thập Vạn Sơn Châu tông môn san sát, thì ở Đông Hải là thiên địa của bang phái. Bởi nơi này hải đảo vô số, đếm số lượng, không so số núi ở Thập Vạn Sơn Châu ít, tài nguyên lại phong phú, cho nên bang phái mọc lên san sát, tranh đua kịch liệt, xô bồ hơn ở Thập Vạn Sơn Châu nhiều. Mà Cái Bang do Hồng Thất Công làm bang chủ cũng là một trong số đó.

-Trân Anh tỷ, trong bang của ngươi có ai tên là Tiêu Phong hay Kiều Phong không?

Đoàn Trâm Anh hiếu kỳ hỏi. Xem ra đối với phim kiếm hiệp cũng có hiểu rõ.

-Hình như không có, Cái Bang rất phân tán, người trong bang lại đông, ta cũng không rõ ràng lắm.

Hồng Trân Anh có vẻ cũng đã phát hiện ra thân phận người xuyên không của Đoàn Trâm Anh, nhưng cũng không ngạc nhiên. Hai người nói chuyện có lẽ cố kỵ ta và sư tỷ, cũng không nói gì đến chuyện xuyên không cả.

-Tỷ tỷ bây giờ là cảnh giới gì rồi?

-Tỷ thiên tư không được, mới đột phá nhị giai không lâu, còn phải dùng đan dược đấy, không thể không nói, đan dược dùng để đột phá quả thật quá mắc. Gia gia của ta cũng là chạy tìm khắp nơi, mới kiếm được. Haha

Hồng Trân Anh cười trêu, ở đây có hai cái Luyện dược sư đấy, một cái sắp là.

-Đan dược cũng tuỳ lại, hiếm thì quý. Hơn nữa đan dược dùng để đột phá lại càng hiếm, dược liệu quá khó tìm rồi.

-Đúng vậy a, gia gia cũng là phải đi tìm chủ dược, rồi mới nhờ người ta luyện đấy, nghe nói còn thất bại mấy lần. Ở Đông Nam Hải cũng không có mấy cái Luyện dược sư đâu, vậy mà Lao Sơn nghe nói có tận ba vị, thật khó lường.

Hồng Trân Anh không nhịn được cảm khái nói, vì Ngưng Khí Đan, Hồng Thất Công cũng là phải vất vả một phen. Hắn tuy là Cường Giả lục giai, lại là Bang Chủ, nhưng ai bảo hắn là Bang Chủ Cái Bang chứ, cũng là nghèo.

-Cả ta, sư đệ và sư huynh cũng chỉ là Luyện dược sư cấp thấp nhất thôi. Nghe nói bên Tây Sa Mĩ Châu có rất nhiều Luyện dược sư lợi hại.

Sư tỷ Biệt Thu Hà lên tiếng.

-Chuyện này ta cũng có nghe nói, Viêm Đế trong truyền thuyết được coi là Đệ nhất Luyện dược sư đấy.

Hồng Trân Anh nói ta cũng không ngạc nhiên, chuyện này ta đã sớm nghe. Ta chỉ thắc mắc Viêm Đế có phải hay không họ Tiêu.

Ba người đàn bà buôn chuyện rôm rả, ta chỉ ngồi yên lắng nghe.

-Tỷ tỷ, ngươi đi qua Đào Hoa Đảo chưa, nơi đó có đẹp không? Nghe nói Đào Hoa Đảo quanh năm hoa đào nở, là chống bồng lại tiên cảnh.

-Đã đi qua, nữ nhi Hoàng đảo chủ Hoàng Tố Hy là khuê mật của ta đấy. Nếu người rảnh rỗi, ta có thể dẫn ngươi đi qua chơi.

Hoàng lão tà vậy mà không chỉ có một nữ nhi là Hoàng Dung, còn có một nữ nhi tên gọi là Hoàng Tố Hy, có lẽ cũng là một người xuyên không. Chậc, đầu thai thật giỏi, không như ta.

-Ài, chắc không được rồi. Bên ngoài quá nguy hiểm. Ta vẫn là ở Lao Sơn thôi, thật ngưỡng mộ tỷ tỷ có thể theo gia gia đi du lịch khắp nơi.

Đoàn Trâm Anh tiếc nuối mở lời. Nàng muốn đi đây đi đó mở mang tầm mắt, ta cũng là. Bất quá thế giới bên ngoài quá nguy hiểm, giang hồ mà, ngứa mắt liền rút đao múa kiếm. Ta đang yên ổn ở Hương Khê Trấn, có nương tử như hoa như ngọc làm bạn, ngu ngốc mới ra ngoài.

Trò chuyện đến nửa đêm, chủ yếu là không ngủ được. Dù là ai thì cũng có chút lo lắng. Bất quá mọi người cũng tự giác đi nghỉ, lại là một đêm trằn trọc không ngủ.

Sáng hôm sau.

Đám Thanh Mai Phu Nhân đã trở lại.

Tuy rằng chiến đâu liên tục một ngày một đêm, nhưng không có ai mất mạng, trên mặt lại không giấu nổi sự vui vẻ, xem ra có thu hoạch lớn.

Hồng Trân Anh líu ríu bên gia gia nàng hỏi chuyện Vạn Linh Mộ. Bởi tối qua trò chuyện vui vẻ, chúng ta cũng coi như quen biết, ta cũng được hưởng phúc nghe ké.

Bên trong Vạn Linh Mộ là một chuỗi hang động đá vôi rất lớn. Bất quá không có ngã rẽ, lại không nhiều cơ quan, chỉ là âm hồn đầy rẫy. Bọn hắn một đường chiến đấu đi đến cuối cùng, đụng độ một con Quỷ Vương, bất quá đối mặt ba Cường Giả Linh Thức Cảnh cùng giai, rất nhanh nó liền bị xử lý.

Thu hoạch thì khá là phong phú.

Các loại thư điển rất nhiều, bất quá chủ yếu liên quan đến rèn binh khí, luyện đan, chế phù, trận pháp các loại, cũng không có Cửu Âm Chân Kinh như ta nghĩ, ặc, nếu có bọn hắn cũng sẽ không nói cho ta biết.

Trong mộ còn cất giữ rất nhiều đan dược quý hiếm, không biết qua bao lâu nhưng vẫn còn có thể sử dụng tốt, thậm chí Tiên Thiên Cường Giả cũng dùng được, để bọn hắn rất là thoả mãn. Chuyến này đi đáng giá.

Đây là những điều Hồng Thất Công nói cho chúng ta biết, còn bên trong còn ẩn giấu gì không, ta cũng không quan tâm. Cho dù trong Vạn Linh Mộ có giấu thần khí, ta cũng không dám cầm, cũng không đến lượt ta cầm.

-Gia gia, ngài dẫn ta vào trong Vạn Linh Mộ xem đi.

Hồng Trân Anh nũng nịu, níu tay áo gia gia nàng nhõng nhẽo.

-Cũng được, bên trong âm khí không nhiều, đi vào kiến thức một phen cũng được, sau này chúng ta cũng chưa hẳn có dịp quay lại.

Hồng Thất Công tỏ vẻ cưng chiều tôn nữ, hắn vừa chiến đấu một ngày một đêm đấy. Bất quá lục giai Cường Giả không phải là nhân vật ta có thể suy đoán. Vừa rời khỏi Vạn Linh Mộ, hít thở Dương khí trong lành, lại được nhìn thấy cháu gái ngoan, lão liền tinh thần sáng láng, sức lực mười phần, mọi mệt mỏi đều tan biến.

Thế là dưới sự bảo kê của lục giai Cường Giả, chúng ta được hưởng một chuyến tham quan Vạn Linh Mộ.

Bên trong Vạn Linh Mộ âm khí đã nhạt đi rất nhiều, bởi Âm Dương Môn ở tận cùng trong mộ theo Quỷ Vương bị diệt mà đã đóng lại hoàn toàn, mặt trời lại đang lên, âm khí dưới mắt thường có thể thấy đang tan bớt. Vạn Linh Mộ tương tự như một hang động đá vôi vậy, làm ta có cảm giác như ở kiếp trước đi chơi Động Phong Nha. Tuy nằm sâu bên trong lòng núi, bên trong Vạn Linh Mộ lại không hề tối tăm. Rêu phát sáng bám đầy trên vách động, phát ra ánh sáng huỳnh quang mờ ảo lung linh, để Vạn Linh Mộ nếu không chứa đầy âm hồn ma quỷ, cũng là một chốn bồng lai tiên cảnh. Một đường đi đến tận cùng, lại gặp một căn phòng lớn, cửa đã mở.

Bên trong chỉ có một bức tượng không đầu, sau lưng mọc hai cánh, tay mở thành trảo ngửa lên trời đưa trước mặt.

-Hồng Bang Chủ, bức tượng này có gì đặc biệt không?

Ta lên tiếng hỏi Hồng Thất Công. Đồ vật trong đây, không thể tự tiện đụng vào.

-Bức tượng này là trận nhãn duy trì kết nối nơi này với Âm Giới, sau khi Quỷ Vương bị diệt, Âm Dương Môn biến mất, nó liền biến thành một bức tượng đá bình thường. Chúng ta nghiên cứu nửa ngày, cũng không có gì đặc biệt.

Hồng Thất Công trả lời ta.

Cả đám vây xung quanh bức tượng xem một hồi, cũng không phát hiện gì, đám nữ nhân rời đi nhìn ngó xung quanh, để mặc ta vẫn tiếp tục ngâm cứu. Dù sao trong phòng trống trơn, đồ vật đáng giá đều đã bị mang đi mất.

Ý, trên ngón tay bức tượng vậy mà có một cái nhẫn.

Ta đưa ngón tay sờ vào.

Đinh.

Chiếc nhãn biến mất, tự động mang vào ngón tay ta.

Cố nhịn một trận hốt hoảng, ta hít thở sâu một cái, may mắn không hét lên, có lẽ do trong không khí còn nhiều âm khí, để ta rất nhanh thấy lạnh lẽo, cũng theo đó mà bình tĩnh lại.

Một loạt tin tức truyền thẳng vào não.

Ngự Linh Giới

Luân Hồi Bảo Khí

Không thể bị huỷ diệt

Ban linh hồn cho một vật đồ vật không có sinh mệnh. Cấp độ tuỳ thuộc tu vi của ký chủ. Có thể tuỳ ý khống chế sinh diệt của linh hồn ban cho.

Chỉ có Luân Hồi Giả mới có thể sử dụng. Có thể đem thu vào trong linh hồn, cùng Luân Hồi Giả tiến vào vòng Luân hồi sau. Nếu ký chủ bị giết chết mà có Luân Hồi Giả khác ở bên cạnh, Ngự Linh Giới sẽ rơi xuống. Các Luân Hồi Giả sở hữu Luân Hồi Bảo Khí có thể cảm ứng lẫn nhau.

Xem ra, đây chính là bảo vật quý nhất Vạn Linh Mộ rồi. Hèn gì trong mộ chứa nhiều đan dược cùng thư tịch liên quan luyện đan dược, trận pháp, chế phù, đoán khí như vậy. Những thứ này, phối hợp cùng với Ngự Linh Giới, mới là tuyệt phẩm.

Ta đem Ngự Linh Giới thu vào trong linh hồn, chiếc nhẫn trên tay liền biến mất, cũng may không có xung đột gì với Đồng Hồ Cát Nhỏ.

Cả đám tham quan một hồi, cũng không tìm kiếm được gì thêm, bèn rời đi. Dù sao nơi này âm khí còn khá nồng, hít thở cũng không dễ chịu. Đoàn Trâm Anh mới nhất giai, rất nhanh liền không chịu nổi.

Ta nhìn Hồng Trân Anh và Đoàn Trâm Anh, các nàng đầu thai giỏi hơn, nhưng ta lại là may mắn hơn. Trong lòng không nhịn được đắc ý vui vẻ.

Chuyến khai quật Vạn Linh Mộ thành công tốt đẹp. Đợi âm khí trong mộ tan hết, nơi này liền trở thành trạm dừng chân của những người đi tới Nam Man Hoang Châu hái thuốc.

Đám người Hồng Thất Công rất nhanh rời đi, dù sao Hương Khê Trấn cũng đếch có cái moẹ gì đặc sắc.

Mà ta thì trở về nhà, lập tức vào phòng luyện đan đóng kín cửa, lôi Ngự Linh Giới ra thử.

Ngự Linh Giới hiện lên trên tay, xem ra mỗi lần sử dụng đều phải để nó xuất hiện. Ta cầm lấy một viên đan dược, chân khí quán chú vào nhẫn, viên đan dược nháy sáng một cái. Mở tay ra, đan dược vẫn như cũ, chỉ là giữa ta và viên đan dược này bỗng nhiên sinh ra một mối liên hệ, để ta cảm nhận được trong viên đan dược này đang có ẩn chứa một linh hồn, mà ta, chỉ cần một ý nghĩ, liền có thể đem nó xoá đi. Một viên đan dược bình thường vậy mà dễ dàng trở thành linh đan, thật là không thể nghĩ tới.

Ta cũng không suy nghĩ nhiều, nhét đan dược vào miệng nuốt xuống, xếp bằng ngồi luyện công. Đan dược vừa vào bụng liền lập tức tan ra, bị tiêu hoá hết, dược lực tự động lan ra khắp kỳ kinh bát mạch. Một viên đan dược này, hiệu quả gần như gấp mười lần ban đầu, để ta một trận sung sướng. Linh đan không hổ là linh đan, quá xịn xò.

Ta đi tới một bên góc phòng, lật một viên gạch lát lên, đào lấy đất bên dưới, lấy ra một cái hộp. Bên trong chính là một trong những di sản quý giá nhất Kim Đại Phu để lại cho ta, một viên Hoá Cương Đan. Kì thật với tư chất của ta, có lẽ cả đời cũng không dùng đến, bất quá Kim Đại Phu vẫn là để lại, để ta sau này đem đổi lấy lợi ích. Mỗi lần nhìn nó, ta trong lòng đều thấy thật ấm áp. Đan dược để lâu dược lực sẽ tan mất, ta tuy rằng cất kỹ, nhưng cũng nên đem nó đi đổi lấy đồ tốt hữu dụng khác. Bây giờ thì tốt rồi, nếu là linh đan, bao quản trăm năm cũng được. Hơn nữa có Ngự Linh Giới, ta tin chắc có thể đột phá tam giai. Nên ta đem Hoá Cương Đan phú linh, rồi cất lại chỗ cũ.

Chuyến này đi, ta không làm mà vẫn có ăn, lại có vẻ như là người ăn được nhiều nhất.

Thật thoải mái.

Kẻ xuyên không, ngoài đầu thai giỏi, cũng cần may mắn a.

P/S Cầu đề cử, cầu kim phiếu.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 17
Lượt đọc 1274

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.