Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hỏi các ngươi một câu , có tức hay không a ?

Phiên bản Dịch · 2030 chữ

Tiện ạ , thật sự quá tiện !

Một đám người trợn mắt há hốc mồm nhìn Dương Chân hết sờ chỗ này lại sờ chỗ kia trên người tu sĩ , hơn nữa còn xoay quanh người ta vài vòng cười nói như tiểu nhân đắc chí vậy

Nhất là cái câu sờ thật thoải mái kia , làm cho nữ tử nghe được đở mặt , nam tử mộng bức , tu sĩ kia càng là oa một tiếng phun ra máu

Dưới tình huống như vậy tu sĩ kia làm sao có thể tiếp tục vững vàng ổn định thần hồn của mình , trực tiếp bị trận pháp ném ra ngoài , bộp một tiếng rơi trên mặt đất bất tỉnh nhân sự

- Ai ôi , đại huynh đệ , ngươi bay ra ngoài chậm một chút a ! cái trận pháp này thật có chút chướng tai gai mắt a , thế mà lại vứt người ta ra ngoài thế kia

Dương Chân hú lên quái dị , từng từ như đâm vào tim gan của người ta , nhưng lại như con mẹ nó mang theo ngữ khí quan tâm vậy , làm cho đám người rùng mình không thôi , liền ngay cả tu sĩ đã nằm xỉu trên mặt đất kia lại run run một cái trong miệng tiếp tục phun ra một ngụm máu

Dương Chân lắc đầu thở dài

- Một người tốt như vậy mà lại thất bại ở tâm cảnh không ổn định , thật là đáng tiếc

Nghe được như vậy khóe miệng của mọi người cùng nhau có rút , đáng tiếc em gái ngươi chứ đáng tiếng , nếu không phải ngươi ở bên cạnh châm chọc khiêu khích người ta làm sao có thể tâm cảnh bất ổn ?

Dương Chân cũng thật quá con mẹ nó tiện , thế mà ngạnh sinh đem người ta tức giận đến mức hộc máu , những tiện nhân trước kia nếu so sánh với Dương Chân căn bản chính là thành thật hơn tên hỗn đản này rất nhiều a

Sau khi Dương Chân im lặng , toàn bộ thí luyện lập tức sa vào trong yên tĩnh như chết

Chẳng ai ngờ được , Dương Chân lúc đầu ngay cả tầng một đều không vào được , sau đó chạy đến Hoa U Nguyệt đòi hỏi một bộ công pháp thần hồn , tùy tiện ngồi xuống tu luyện một chút còn kém tí nữa đem mình luyện đến chết , thế mà bây giờ lại có thể ở tầng năm lui tới tự nhiên hỡn nữa nhìn bộ dáng còn cực kỳ thoải mái

Cái này . . . cái này tin tức này nếu như truyền đi chỉ sợ không ai dám tin tưởng a

Lúc nào tu luyện công pháp thần hồn lại trở nên dễ dàng như vậy ?

Việc này nếu những tu sĩ tân tân khổ khổ tu luyện nhiều năm nghe được ngươi nói bọn họ sẽ sống như thế nào ?

Khô Đầu Đà cũng trung niên nhã sĩ mở to hai mắt ra nhìn , tựa hồ gặp được cảnh tượng khó tin nhất trên thế giới này , hai người đều là bộ dáng ta là ai đây là đâu vậy

Hoa U Nguyệt kinh ngạc đến mức đứng dậy tầm mắt lấp lóe nhìn Dương Chân , tựa hồ như vừa mới quen biết Dương Chân vậy , trong mắt tràn đầy chấn kinh cùng hãi nhiên

Càng đối với Thối Hồn Kinh quen thuộc thì nàng càng phát hiện ra công pháp này không dễ tu luyện một chút nào

Công pháp do tiền bối đại năng sáng tạo ra phần lớn đều có một ít lạc ấn của đại năng đó cảm ngộ ra , cho nên không phải công pháp nào cũng sẽ thích hợp với tất cả mọi người

Có rất ít người biết Thối Hồn Kinh là công pháp do sư tôn của Hoa U nguyệt sáng tạo ra , bộ công pháp này nếu muốn tu luyện thành công chỉ có lĩnh ngộ đạo ý trong đó mới có thể bắt đầu nhập môn

Hoa U Nguyệt luôn một mực nghiên cứu Thối Hồn Kinh , càng tu luyện lại càng thấy bác đại tinh thâm và có rất nhiều phương hướng để lựa chọn , nếu có lý giải với bộ công pháp này càng nhiều thì có thể đạt tới cấp độ càng cao

Lấy thiên phú của Hoa U Nguyệt những phương hướng này nàng đều có thể nhìn ra , bất quá lại luôn có một cảm giác không hoàn thiện , tựa hồ bộ công pháp kia còn có thể hoàn chỉnh hơn nữa

Công pháp cổ quái như vậy Dương Chân thế mà thật sự luyện thành ?

Lấy biểu hiện trạng thái của Dương Chân ít nhất phải tu luyện đến lục trọng rồi mới có thể ở bên trong vòng thứ năm tới lui tự nhiên như vậy

Nghĩ tới đây hô hấp của Hoa U Nguyệt bắt đầu trở nên gấp gáp , trạng thái này Hoa U Nguyệt chưa từng bị qua bao giờ , loại cảm giác kỳ lạ này để nàng có chút luống cuống

Nếu để cho người ta nghe được Hoa U Nguyệt trước tới nay luôn luôn phong khinh vân đạm lại có một ngày sẽ vì một nam nhân nhỏ tuổi hơn nàng mà trở nên luống cuống không biết sẽ trở nên đặc sắc như thế nào

Đây không phải là tình cảm , mà ở trên người Dương Chân Hoa U Nguyệt có thể thấy được một loại khả năng , khả năng trợ giúp nàng hoàn thiện tâm nguyện suốt đời của nàng

Lam Phương Nguyệt , Trường Dương công chúa , Lục Tuyết Tình , Vân Giới cùng Tằng Bích Thư tất cả đều lâm vào trong kinh hãi , hoảng sợ nhìn Dương Chân

Lương Thu Thủy cũng ngẩn ngơ , trong mắt đều là vẻ bất khả tư nghị , Sư Phi Tuyết lúc này vụng trộm nhìn Lương Thu Thủy một chút , nằm chặt hai nắm đấm lại , trên mặt nhỏ nhắn đều là thần sắc kích động , khi thấy Lương Thu Thủy không chú ý đến nàng mới vụng trộm tiếp tục nhìn Dương Chân

Tằng Bích Thân từ khiếp sợ chuyển thành lạnh lẽo nhìn Dương CHân nói

- Dương Chân , ngươi như vậy không khỏi có chút quá mức đi , Mã Kính chỉ nói với người một hai câu ngươi liền làm cho hắn thổ huyết hôn mê , hành vi như vậy cùng những người ta ác kia có gì khác biệt ?

Lời này vừa nói ra mọi người lập tức nhao nhao phụ họa , cùng nhau chỉ trích Dương Chân quá vô sỉ , xuất thủ quá ác độc

Vân Giới chắp tay trước ngực nói

- Dương Chân , thượng thiên còn có đức hiếu sinh , tiểu tăng khuyên ngươi chớ nên lạc lối !

- Dương Chân , coi như ngươi là thiên tài tu luyện công pháp võ kỹ nhưng cũng không thể vô sỉ như vậy đi , người có tích cách có thù tất báo như ngươi tương lai làm sao có thể đề cao cùng ổn định tâm cảnh của chính mình ?

- Ta khuyên ngươi không nên đắc tội nhiều người , chớ có phạm sai lầm !

. . .

Đám người ngươi một lời ta một câu chỉ trích Dương Chân đều là những người ở tầng bảy , những người ở tầng năm lại không dám mở miệng nói chuyện , thậm chí đám người ở tầng sáu đều có chút run sợ

Lấy thần hồn lực hiện tại của Dương Chân ở tầng năm nhảy nhót vô sự , ai biết hắn có thể đột nhiên đi vào tầng sáu hay không ?

- Ta khinh người quá đáng ?

Dương Chân tự chỉ mình mộng bức hỏi

- Có sao ?

Đám người vừa muốn nói chuyện , Dương Chân bỗng nhiên giậm chân làm cho đại địa oanh minh một tiếng để tất cả mọi người giật nảy mình hoảng sợ nhìn Dương Chân

Dương Chân cười ha ha khinh bỉ nhìn đám người ở tầng bảy

- Ta thật sự con mẹ nó xem thường cái ngươi đám người này , cái trước ra vẻ đạo mạo cùng bản sự tâng bốc lợi hại hơn cái sau đi chụp mũ ai không chụp lại chụp mũ vào lão tử , lão tử cũng sẽ chụp mũ cho các ngươi mà là mẹ nó mũ xanh ( cắm sừng ) các ngươi có tin hay không ?

Đám người một trận mộng bức , không hiểu rõ cái mũ xanh này là mũ gì , vừa muốn nói chuyện lại bị Dương Chân đánh gãy

- Các ngươi nói ta khi dễ người quá đáng đúng không ?

Dương Chân nhìn một vòng

- Lão tử hôm nay sẽ tiếp tục khi dễ người , tất cả những hỗn đản vừa rồi đều tự động đứng ra đi nếu không đừng trách ta không khách khí !

Đám người Tằng Bích Thư cùng Vân Giới đồng thời biến đổi , chẳng ai ngờ rằng Dương Chân dĩ nhiên không biết xấu hổ như thế lại là một người không bị quy củ trói buộc , đùng một cái liền trở mặt

Nghĩ tới đây , mọi người mới bắt đầu hãi hùng khiếp vía rốt cuộc ý thức được mình đã đắc tội một người như thế nào

Dương Chân xem thường nhất chính là hai gia hỏa cẩu đội lột người Vân Giới cùng Tằng Bích Thư , trên mặt mang theo biểu tình như cười mà không phải cười hướng về hai người bước đi

Nhìn thấy tốc độ Dương Chân tất cả mọi người đều hít vào một hơi lãnh khí

- Dương Chân , ngươi điên rồi , mau dừng lại !

Trường Dương công chúa kinh hộ một tiếng nói , trên mặt đều là vẻ hoảng sợ

Liền ngay cả Tằng Bích Thư cùng Vân Giới cũng không dám đi nhanh như vậy , loại biến hóa kinh khủng của thần hồn áp chế phải cần rất lâu mới có thể thích ứng được , Dương Chân vậy mà lại cứ thể bước đi , nếu không cẩn thận sẽ làm bản thân bị trọng thương thậm chí tổn thương đến thần thức a

Dương Chân nhìn Trường Dương công chúa một chút sau đó cười ha ha tốc độ dưới chân càng nhanh hơn , đi đến trước mặt Vân Giới cùng Tằng Bích Thư , tại ánh mắt hoảng sợ của hai người bịch một cái ngồi xổm xuống giữa hai người

- Chớ khẩn trương , khẩn trương như vậy làm gì ?

Dương Chân vỗ vỗ bả vai hai người

Hai người khóe mắt lộ ra vẻ cuồng loạn

Chớ khẩn trương ?

Con mẹ nhà ngươi nói thật dễ nghe , lúc này làm sao có thể không khẩn trương được ?

Ai có thể nghĩ tới ngươi dễ như trở bàn tay liền đi đến nơi này , nếu như không phải phát sinh trước mắt hai người , đánh chết hai người cũng không tin a

Dương Chân nhìn thấy hai người không tin lắc đầu nói

- Ta thật sự rất hiền lành , cũng không muốn làm quá phận , các ngươi yên tâm đi , ta tới đây chính là để hỏi các ngươi một câu

- Câu gì ?

Hai người nghi ngờ hỏi

Dương Chân đối với hai người trừng mắt nói

- Ta muốn hỏi một chút , hai người các ngươi có tức hay không a ?

- Ngươi !

Sắc mặt hai người tái nhợt , hô hấp gấp gáp , sau đó bởi vì tức giận mà nghẹn đỏ mặt

- Ai ôi !

Dương Chân đứng dậy

- Cẩn thận một chút , đừng kích động , nếu còn kích động như vậy coi chừng bị trận pháp ném ra a

Bạn đang đọc Vô Địch Từ Max Cấp Thuộc Tính Bắt Đầu (Dịch) của Nhất Xích Nam Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kippei
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 110

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.