Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cùng cả thiên hạ là địch có là sao ?

Phiên bản Dịch · 1834 chữ

Nghe được lời nói của Dương Chân , Dược Lão đang nuốc xuống một ngụm rượu ngọn liền phù một tiếng , rượu từ trong lỗ mũi phun ra ngoài sặc đến mức liên tục ho khan

Lam Phương Nguyệt cổ quái nhìn Dương Chân , nói với Hoa U Nguyệt

- Lâu chủ , Phương Nguyệt cảm thấy ngươi cứ như vậy đưa Ám Kim lâu bài cho Dương Chân có phải là sai hay không ?

- Chắc là một chút !

Hoa U Nguyệt im lặng nhìn Dương Chân , hừ nhẹ một tiếng xoay người muốn rời đi

- Ai chớ đi a , Ám Kim lâu bài này . . . Ám Kim ?

Dương Chân hai mắt tỏa sáng , hỏi Hoa U Nguyệt

- Lâu bài của ngươi là cấp bậc gì ?

Hoa U Nguyệt khóe miệng giật một cái

- Hoàng kim cấp !

- Hoàng kim cùng ám kim cái nào cao hơn ?

- Tiểu tử , ngươi là được thượng thiên phái tới chuyện trừng phạt lão nhân gia ta sao ?

Dược Lão trừng mắt nhìn Dương Chân

- Ở Trường Nguyệt Lâu , Ám Kim lâu bài chính là cấp bậc cao nhất , cơ hồ có thể vận dụng tất cả tài nguyên của Trường Nguyệt Lâu , đương nhiên là phải có nguyên nhân chính đáng , từ khi Trường Nguyệt Lâu thành lập chỉ có năm cái Ám Kim lâu bài , ngươi chính là người thứ năm

Dương Chân vội vàng đem Ám Kim lâu bài ôm vào trong lòng tự lẩm bẩm

- Đối với ta tốt như vậy , Hoa lâu chủ ngươi không phải là coi trọng ta đi , ách . . . ta người này lần thứ nhất được người khác coi trọng nên có chút khẩn trương a , ôi ta nên nói gì để không bị người khác cảm thấy đây là lần đầu tiên đây

Đầu bậc thang , Hoa U Nguyệt vừa bước lên được một bậc nghe lời nói của Dương Chân liền không cẩn thận đạp hụt , kém chút đã trượt chân , hai hàm răng nghiến chặt giả bộ như không nghe thấy

Dược Lão cùng Lam Phương Nguyệt trợn mắt há hốc mồm nhìn Dương Chân , tựa hồ lại nhận biết độ vô sỉ của Dương chân thêm một tầng

- Tiểu tử , lão tử sống nhiều năm như vậy chưa từng gặp qua người vô liêm sỉ như ngươi , rất có tiền đồ , rất có tiền đồ a , ngươi tự cầu phúc cho mình đi

Dược Lão vỗ vỗ bả vai Dương Chân , quay người muốn rời đi

- Lão đầu nhi , ngươi còn phải hô ta một tiếng gia gia , đừng có mở miệng lại là lão tử a !

  • Coong !

Dược Lão đụng đầu vào trên khung cửa

Lam Phương Nguyệt không để ý hình tượng cười lên ha hả

. . .

Dương Chân được an bài tại một chỗ của khách khanh Trường Nguyệt Lâu , tin tức Dương Chân trở thành Ám Kim khách khanh của Trường Nguyệt Lâu lan truyền nhanh chóng

Bên trong một tửu lâu tráng lệ của Liệt Hỏa Thành , một nam tử Lạt Ma ( như kiểu đạo sư của ấn độ ) trẻ tuổi khẽ cười một tiếng , đối với đồng bạn bên cạnh nói

- Trường Nguyệt Lâu thế mà đem Ám Kim lâu bài đưa cho một người còn chưa đột phá đến Tiểu Thừa Kỳ

Một Lạt Ma bên cạnh cười nói

- Nghe nói Dương Chân thế mà dưới cơ duyên xảo hợp lĩnh ngộ Lăng Không Hư Độ một loại thân pháp võ kỹ cực kỳ hiếm thấy , tương xứng với Kim Thiền Bộ của Lạt Thiên Tự ta

Lạt Ma kia hứng thú cười ha ha nói

- Nói cách khác , nếu như chúng ta đến sớm một ngày liền có thể trở thành Ám Kim khách khanh của Trường Nguyệt Lâu

Lạt Ma đồng bạn cười khổ nói

- Đó là do Vân Giới sư huynh thiên tư hơn người , còn ta đến bây giờ còn chưa lĩnh ngộ được Kim Thiền Bộ

Vân Giới khẽ cười một tiếng , nhìn mây bay trên trời nói

- Vân Không sư đệ lại khiêm tốn rồi , ngày mai sẽ là tỷ thí Tam Quốc thí luyện , đến lúc đó nhìn tên Dương Chân này một chút , sau đó tranh thủ đoạt Ám Kim lâu bài từ tay hắn

Vân Không kinh hãi

- Sư huynh muốn cùng Dương Chân so ngộ tính ?

Vân Giới gật đầu

- Đây là cơ hội ngàn năm có một , bốn cái Ám Kim lâu bài còn lại đều là những tông sư , muốn đánh bại bọn họ ở chính lĩnh vực của họ quá khó khăn , Dương Chân này lại bất đồng , Lăng Không Hư Độ làm sao có thể thâm ảo hơn so với Kim Thiền Bộ ?

Vân Không một mặt hứng thú nhẹ gật đầu nói

- Vậy liền chờ mong Vân Giới sư huynh ở Tam Quốc thí luyện phát ra hào quang rực rỡ !

Vân Giới cười ha ha lắc đầu nói

- Ngày mai là thần hồn lịch luyện , cùng ngộ tính và thiên phú không có quan hệ , sự tình Dương Chân để sau đó lại nói , ngươi âm thầm đem tin tức phát tán ra đến lúc đó Dương Chân đâm lao phải theo lao , trước mắt bao người tuyệt nhiên không có khả năng cự tuyệt !

Vân Không nhẹ gật đầu muốn nói lại thôi

Vân Giới tiếp tục cười nói

- Ta biết suy nghĩ trong lòng của người , bất quá lần này Vạn Hoa Cốc cùng Vô Tâm Tông đều là những người phiền phức , đẩy danh tiếng Dương Chân lên thật cao để hắn trở thành mục tiêu công kích , lúc đó chúng ta có thể yên lặng theo dõi kỳ biến , đem từng cái một triệt hạ , ai có thể là đối thủ của chúng ta ?

Lời này vừa ra , trên thân Vân Giới lập tức tản mát ra một cỗ hạo nhiên kim quang , dáng vẻ trang nghiêm để người ta không dám nhìn thẳng

. . .

Tam Quốc thí luyện năm nay , trước có Lạt Thiên Tự và Vô Tâm Tông của Đại Cương Quốc tham gia , sau đó lại tới Vạn Hoa Cốc của Thủy Linh Quốc , cộng thêm thiên kiêu của U Dương Quốc , khiến cho sự mong đợi tăng lên vô số lần

Nhất là sự hoành không xuất thế của Dương Chân , cơ hồ làm tất cả kỳ tài ngút trời chú ý đều đặt chủ ý lên người hắn

Trong lúc nhất thời các loại tin tức trong Liệt Hỏa Thành lưu truyền sôi sùng sục , tỉ lệ đặt cược tiền vào Dương Chân cũng cao đến dọa người

Để đám người hưng phấn chính là , đêm qua , thiên kiêu của Lạt Thiên Tự là Vân Giới muốn ở trên lĩnh vực Dương Chân tự hào nhất là ngộ tính đánh bại hắn , đem Ám Kim lâu bài chiếm làm của riêng

Tin tức này vừa ra , tu sĩ Liệt Hỏa Thành liền xôn xao , tất cả đều lâm vào phấn khởi

- Có nghe tin gì chưa , Tằng Bích Thư của Vô Tâm Tông tựa hồ cũng sinh ra hứng thú với Dương Chân

- Không biết Hoa lâu chủ vì nguyên nhân gì mà giao Ám Kim lâu bài cho Dương Chân , chẳng lẽ không biết như vậy sẽ có người để mắt tới sao ?

- Chậc chậc xem ra lần này Dương Chân thật sắp bị mất mặt a , vừa cầm tới lâu bài liền chắp tay giao cho người khác

- Vậy cũng chưa chắc , dù sao Dương Chân cũng lĩnh ngộ được Lăng Không Hư Độ

- Vị huynh đài này có khả năng không biết đi , Vân Giới của Lạt Thiện Tự cũng đã lĩnh ngộ được Kim Thiền Bộ a !

- Kim Thiền Bộ là cái gì ?

- Ha ha , là thân pháp võ kỹ do tông sư Xá Lợi Lạt Ma của Lạt Thiện Tự sáng tạo ra , nghe nói trong đó ẩn chứa đạo ý , mà còn là đại đạo !

- Hít !

Đám người cùng nhau hít vào một hơi

- Ta làm sao lại cảm thấy Dương Chân có chút đáng thương , hắn hiện tại chính là trong hoàn cảnh thế gian đều là địch a !

- Đáng thương sao ? Càng đáng thương hơn còn ở đằng sau , những thiên kiêu của U Dương Quốc tựa hồ cũng không có cảm tình đối với Dương Chân , cho nên lần này Dương Chân chính là tứ cố vô thân , một người một mình chiến đấu !

. . .

Trong Trường Nguyệt Lâu , sau khi ăn uống nô đủ vừa quay đầu liền nhìn thấy Lam Phương Nguyệt đang ngập ngừng muốn nói gì đó liền hỏi

- Có chuyện gì không ?

Lam Phương Nguyệt tức giận trừng mắt nhìn Dương Chân

- Ngươi bây giờ còn tâm tình để ăn cơm sao , ngươi có biết tình cảnh của ngươi hiện tại thảm bao nhiêu ?

- Ôi ta thật không biết !

Dương Chân sửng số , hắn có thể thảm bao nhiêu ?

- Ngươi . . .

Lam Phương Nguyệt trì trệ

- Đinh Khắc Tề tuyên bố muốn ở bên trong thí luyện lấy mạng ngươi , tất cả thiên tài của Tam Quốc đều nhằm vào ngươi đều muốn giẫm lên đầu của ngươi để dương danh , có thể nói tất cả mọi người trong thí luyện đều nhằm vào ngươi !

Dương Chân lắc đầu

- Không , không phải tất cả mọi người đều nhằm vào ta

- Cái gì ?

Lam Phương Nguyệt sững sờ

- Còn ai sẽ giúp ngươi ư ?

Dương Chân nháy nháy mắt

- Ngươi a !

Lam Phương Nguyệt ngẩn ngơ khẽ gắt một tiếng

- Có ta thì làm được gì , ngươi bây giờ đang là địch của cả thế gian a !

Dương Chân cười ha ha , vươn người đứng dậy khóe miệng cong ra một độ cong quỷ dị

- Cùng thế gian là địch thì như thế nào ?

Thời khắc này , Dương Chân không còn nửa điểm dáng vẻ bất cần đời , nhìn Lam Phương Nguyệt tự tin nói

- Có ít người , không phải cứ nhiều người liền có thể đạp xuống , bọn hắn là thiên tài , còn ta là gia gia của thiên tài a !

- Gia gia ?

Dược Lão đang muốn cất bước tiến vào nghe được hai chữ này liền toàn thân khẽ run rẩy , vội vàng xoay người chạy đi

Lam Phương Nguyệt ngơ ngác nhìn Dương Chân

- Ngươi lấy tự tin lớn như vậy từ đâu ?

Bạn đang đọc Vô Địch Từ Max Cấp Thuộc Tính Bắt Đầu (Dịch) của Nhất Xích Nam Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kippei
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 132

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.